Chương 38: Thăm dò
Tại trong hoàng cung của Thiên Minh Vương Triều, lúc này Ngụy An và Ngụy Toàn đang sợ hãi đứng một bên. Họ nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt đang không ngừng dỗ dành của vợ nhỏ, mà không dám lên tiếng.
Qua một lúc khi Đào Cẩm Nhung lúc này đã hết sợ hãi, thì Vũ Tuấn Kiệt mới cho người hầu đưa Đào Cẩm Nhung đi nghỉ ngơi trước. Bản thân thì nhìn về phía hai người Ngụy An và Ngụy Toàn lên tiền nói rằng.
- Gần đây có một đám Hắc Y Nhân thỉnh thoảng lại xuất hiện trong hoàng cung của các ngươi. Đối với việc này ta muốn xác nhận lại một lần nữa, là các ngươi có liên lạc với thế lực nào hay không.
Vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, lúc này Ngụy Toàn đứng ra chắp tay nói rằng:
- Công tử xin hãy yên tâm, chúng ta tuyệt đối không liên lạc với bất kỳ thế lực nào hết. Việc đám người áo đen đó xuất hiện, chúng ta hoàn toàn không biết.
Ngụy Toàn vừa nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này gật đầu sau đó nói rằng:
- Việc này các ngươi biết vậy là được, hoàng cung của các ngươi lúc này cường giả của chúng ta đã bao vây. Về phần an toàn của các ngươi thì không đáng lo lắng. Nhưng đám người áo đen kia cảnh giới rất cao, chúng thường xuyên xâm nhập vào đây, cũng khiến ta cảm thấy có chút lo nghĩ.
Ngụy An và Ngụy Toàn nghe vậy thì cũng không nói gì cả, mà chắp tay với Vũ Tuấn Kiệt sau đó rời đi. Thấy vậy Vũ Tuấn Kiệt nhìn về phía Vũ Anh Khải đứng bên cạnh lên tiếng nói rằng:
- Đại ca đến thời điểm này, có thể xác định đám người áo đen kia tuyệt đối là liên lạc với Mạc Nhược Lan. Vấn đề là chúng ta không có đủ nhân thủ để vây bắt bọn chúng.
Vũ Anh Khải nghe vậy thì rơi vào trầm tư sau đó nói rằng:
- Mạc Nhược Lan cảnh giới đã là võ tôn, chúng ta hoàn toàn không phải đối thủ của cô ta. Mà lực lượng dưới tay cô ta cũng rất mạnh, nhưng nếu cứ tiếp tục dây dưa như thế này, thì ngày cô ta trở về Thiên Lang Quốc, tìm hiểu nội tình của Vũ tộc chỉ là vấn đề thời gian.
- Việc này chúng ta xử lý không tốt thì e rằng tộc trưởng sẽ không vui đâu.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì gật đầu trầm tư một lúc hắn nói rằng:
- Ngày hôm nay ta và Bạch Thần Anh nói chuyện với nhau, thì biết thêm một số tin tức có liên quan đến Vũ tộc chúng ta.
- Ồ đó là tin tức gì.
- Theo như lời Bạch Thần Anh nói, Vũ tộc 200 năm trước xảy ra đại chiến với nhiều thế lực tại trung vực. Nhưng trận chiến này lời đồn của nó lại rất nhiều, nào là vũ tộc bị tiêu diệt, nào là vũ tộc là kẻ thắng trận rất khó phán đoán.
- Vậy nên ngày hôm nay ta đã đánh cược, sử dụng thiên phú của mình để trở thành khách khanh của Bạch Long thương hội. Dựa vào thân phận này, cho dù là Đại hạ Hoàng Triều chúng ta cũng có thể đi ngang.
- Vậy nên bất kể là gia tộc có xảy ra vấn đề gì thì với thân phận của ta lúc này. Bạch Long thương hội đều sẽ giúp chúng ta chống đỡ.
- Chính vì vậy ta có một ý tưởng là không quay về Thiên Lang Quốc nữa. Mà chúng ta tiếp tục đi du lịch đến thẳng Đại Hạ Hoàng Triều, để giải quyết xong vấn đề của Vũ Thiên Đại ca, người thấy thế nào.
Vũ Anh Khải nghe vậy thì rơi vào trầm tư sau đó nói rằng.
- Bạch Long thương hội có thể chống đỡ được Đại hạ hoàng chiều hay không.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì mỉm cười sau đó nói rằng:
- Bạch Long thương hội có cường giả võ đế tọa trấn, mà không chỉ một người. Vậy nên trong mắt họ các đại hoàng triều hoặc thế lực tương đương với hoàng triều không đáng nhắc đến.
- Mà với thân phận khách khanh đặc quyền của ta, Bạch Long thương hội chỉ có mười ba người mà thôi. Từ đây đại ca cũng có thể hiểu, giá trị của ta với Bạch Long thương hội đáng sợ như thế nào.
- Một phần cuối cùng, ta muốn dò xét một chút nội tình của vũ tộc lúc này.
Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Vũ Anh Khải lúc này rơi vào trầm tư sau đó nói rằng:
- Vấn đề của vũ tộc và Mạc Nhược Lan đều rất phức tạp. Nhưng ta nghĩ Vũ Thiên sẽ biết gì đó.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì rơi vào trầm tư, qua một lúc hắn lên tiếng nói rằng:
- Chúng ta đi gặp Vũ Thiên một chút, lúc này cũng nên ngửa bài rồi.
Vũ Anh Khải nghe vậy thì mỉm cười, vậy là rất nhanh hai huynh đệ bọn họ đã đi đến chỗ ở của Vũ Thiên và Mạc Nhược Lan.
Nhìn về đám người Vũ Tuấn Kiệt, đang giữ một thái độ trung lập, thậm chí có vẻ như địch ý. Vũ Thiên lúc này có vẻ không hiểu lên tiếng nói rằng:
- Hai vị biểu đệ không biết đêm hôm mang theo lượng lớn cường giả đến tìm ta là có việc gì.
Nghe Vũ Thiên nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt nhìn về phía đám quỷ vệ đang đứng sau lưng mình mà mỉm cười nói rằng:
- Vũ Thiên hôm nay ta đến đây để gặp ngươi. Vậy nên ta hi vọng chúng ta có thể nói chuyện riêng.
Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Vũ Thiên lúc này cũng không phải kẻ ngốc. Hắn lập tức ngước mắt nhìn về phía Mạc Nhược Lan sau đó rơi vào trầm tư. Thấy cảnh này Vũ Anh Khải lại lên tiếng nói rằng:
- Nhược Lan cô nương đây là vấn đề của vụ tộc. Hy vọng cô nương hãy để chúng ta gặp mặt nói chuyện riêng tư một chút. Ta nghĩ chắn sẽ không ảnh hưởng đến Nhược Lan cô nương đi.
Mạc Nhược Lan nghe vậy thì mỉm cười sau đó nói rằng:
- Nếu đã làm việc riêng của vụ tộc, vậy thì Vũ Thiên huynh hãy cùng hai vị biểu đệ này nói chuyện đi, ta sẽ vào phòng.
Vũ Thiên nghe vậy thì cũng không cản Mạc Nhược Lan, đợi khi cô ta rời khỏi đây. Lúc này Vũ Thiên mới nhíu mày nhìn về phía hai người Vũ Tuấn Kiệt và Vũ Anh Khải lên tiếng nói rằng:
- Hai vị biểu đệ hôm nay đến đây tìm ta không biết là có việc gì.
Nghe Vũ Thiên nói vậy, lúc này Vũ Anh Khải lên tiếng nói rằng:
- Không biết biểu ca hiểu rõ Mạc Nhược Lan cô nương đến như thế nào.
Vũ Anh Khải vừa nói vậy, Vũ Thiên lúc này nhíu mày sau đó nói rằng:
- Ta và nhược lan yêu nhau được mấy năm, quan hệ của chúng ta rất tốt và ta hoàn toàn tin tưởng cô ấy.
Vũ Thiên vừa nói vậy Vũ Anh Khải lúc này gật đầu, sau đó đứng xa một bên. Thấy vậy Vũ Tuấn Kiệt lúc này lại lên tiếng nói rằng:
- Mặc dù những lời ta sắp nói có thể sẽ ảnh hưởng đến tình cảm hai người. Nhưng vì an nguy của gia tộc, ta vẫn phải nhắc nhở Vũ đại ca. Nhược Lan cô nương không đơn giản như vẻ bề ngoài.
Vũ Thiên nghe vậy thì lúc này nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt không nói gì cả. Nhìn thấy động thái của Vũ Thiên, Vũ Tuấn Kiệt lúc này lắc đầu sau đó nói rằng:
- Ta không cần biết biểu ca ngươi có tình cảm gì với cô ta. Nhưng việc cô ta nói dối chúng ta, đây là vấn đề nguyên tắc.
- Hiện giờ vấn đề nói riêng của chúng ta đã kết thúc. Ta tin rằng biểu ca là người thông minh, việc này huynh hãy tự xử lý cho tốt.
- Sáng ngày mai chúng ta sẽ tham gia buổi đấu giá của Bạch Long thương hội. Sau khi buổi đấu giá kết thúc, chúng ta sẽ đến thẳng Đại Hạ Hoàng Triều để giải quyết vấn đề của ngươi.
Vũ Tuấn Kiệt nói xong, thì cùng Vũ Anh Khải rời đi. Đám quỷ vệ cũng theo đó từng bước lùi lại, ánh mắt của họ đều tràn đầy sự cảnh giác nhìn về phía phòng ở của Vũ Thiên.
Mà những động thái của đám người Vũ Tuấn Kiệt tất nhiên không thể nào qua mắt Vũ Thiên được. Hắn lúc này thở dài một hơi sau đó bình tĩnh đi vào phòng.
- Thế nào hai vị biểu đệ của huynh có vẻ như không ưng ý ta cho lắm. Chí?h chủ, rủ bạ? đọc ch??g ﹢ ?rùm?r? yệ?.?N ﹢
Nghe Mạc Nhược Lan nói vậy, Vũ Thiên lúc này dùng một bộ mặt Trầm tư sau đó nói rằng:
- Nhược Lan ta là một kẻ ngốc, không hiểu âm mưu quỷ kế. Vậy nên ngày hôm nay ta hi vọng nàng hãy nói thật cho ta biết, nàng có dấu ta thứ gì hay không.
Qua một lúc khi Đào Cẩm Nhung lúc này đã hết sợ hãi, thì Vũ Tuấn Kiệt mới cho người hầu đưa Đào Cẩm Nhung đi nghỉ ngơi trước. Bản thân thì nhìn về phía hai người Ngụy An và Ngụy Toàn lên tiền nói rằng.
- Gần đây có một đám Hắc Y Nhân thỉnh thoảng lại xuất hiện trong hoàng cung của các ngươi. Đối với việc này ta muốn xác nhận lại một lần nữa, là các ngươi có liên lạc với thế lực nào hay không.
Vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, lúc này Ngụy Toàn đứng ra chắp tay nói rằng:
- Công tử xin hãy yên tâm, chúng ta tuyệt đối không liên lạc với bất kỳ thế lực nào hết. Việc đám người áo đen đó xuất hiện, chúng ta hoàn toàn không biết.
Ngụy Toàn vừa nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này gật đầu sau đó nói rằng:
- Việc này các ngươi biết vậy là được, hoàng cung của các ngươi lúc này cường giả của chúng ta đã bao vây. Về phần an toàn của các ngươi thì không đáng lo lắng. Nhưng đám người áo đen kia cảnh giới rất cao, chúng thường xuyên xâm nhập vào đây, cũng khiến ta cảm thấy có chút lo nghĩ.
Ngụy An và Ngụy Toàn nghe vậy thì cũng không nói gì cả, mà chắp tay với Vũ Tuấn Kiệt sau đó rời đi. Thấy vậy Vũ Tuấn Kiệt nhìn về phía Vũ Anh Khải đứng bên cạnh lên tiếng nói rằng:
- Đại ca đến thời điểm này, có thể xác định đám người áo đen kia tuyệt đối là liên lạc với Mạc Nhược Lan. Vấn đề là chúng ta không có đủ nhân thủ để vây bắt bọn chúng.
Vũ Anh Khải nghe vậy thì rơi vào trầm tư sau đó nói rằng:
- Mạc Nhược Lan cảnh giới đã là võ tôn, chúng ta hoàn toàn không phải đối thủ của cô ta. Mà lực lượng dưới tay cô ta cũng rất mạnh, nhưng nếu cứ tiếp tục dây dưa như thế này, thì ngày cô ta trở về Thiên Lang Quốc, tìm hiểu nội tình của Vũ tộc chỉ là vấn đề thời gian.
- Việc này chúng ta xử lý không tốt thì e rằng tộc trưởng sẽ không vui đâu.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì gật đầu trầm tư một lúc hắn nói rằng:
- Ngày hôm nay ta và Bạch Thần Anh nói chuyện với nhau, thì biết thêm một số tin tức có liên quan đến Vũ tộc chúng ta.
- Ồ đó là tin tức gì.
- Theo như lời Bạch Thần Anh nói, Vũ tộc 200 năm trước xảy ra đại chiến với nhiều thế lực tại trung vực. Nhưng trận chiến này lời đồn của nó lại rất nhiều, nào là vũ tộc bị tiêu diệt, nào là vũ tộc là kẻ thắng trận rất khó phán đoán.
- Vậy nên ngày hôm nay ta đã đánh cược, sử dụng thiên phú của mình để trở thành khách khanh của Bạch Long thương hội. Dựa vào thân phận này, cho dù là Đại hạ Hoàng Triều chúng ta cũng có thể đi ngang.
- Vậy nên bất kể là gia tộc có xảy ra vấn đề gì thì với thân phận của ta lúc này. Bạch Long thương hội đều sẽ giúp chúng ta chống đỡ.
- Chính vì vậy ta có một ý tưởng là không quay về Thiên Lang Quốc nữa. Mà chúng ta tiếp tục đi du lịch đến thẳng Đại Hạ Hoàng Triều, để giải quyết xong vấn đề của Vũ Thiên Đại ca, người thấy thế nào.
Vũ Anh Khải nghe vậy thì rơi vào trầm tư sau đó nói rằng.
- Bạch Long thương hội có thể chống đỡ được Đại hạ hoàng chiều hay không.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì mỉm cười sau đó nói rằng:
- Bạch Long thương hội có cường giả võ đế tọa trấn, mà không chỉ một người. Vậy nên trong mắt họ các đại hoàng triều hoặc thế lực tương đương với hoàng triều không đáng nhắc đến.
- Mà với thân phận khách khanh đặc quyền của ta, Bạch Long thương hội chỉ có mười ba người mà thôi. Từ đây đại ca cũng có thể hiểu, giá trị của ta với Bạch Long thương hội đáng sợ như thế nào.
- Một phần cuối cùng, ta muốn dò xét một chút nội tình của vũ tộc lúc này.
Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Vũ Anh Khải lúc này rơi vào trầm tư sau đó nói rằng:
- Vấn đề của vũ tộc và Mạc Nhược Lan đều rất phức tạp. Nhưng ta nghĩ Vũ Thiên sẽ biết gì đó.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì rơi vào trầm tư, qua một lúc hắn lên tiếng nói rằng:
- Chúng ta đi gặp Vũ Thiên một chút, lúc này cũng nên ngửa bài rồi.
Vũ Anh Khải nghe vậy thì mỉm cười, vậy là rất nhanh hai huynh đệ bọn họ đã đi đến chỗ ở của Vũ Thiên và Mạc Nhược Lan.
Nhìn về đám người Vũ Tuấn Kiệt, đang giữ một thái độ trung lập, thậm chí có vẻ như địch ý. Vũ Thiên lúc này có vẻ không hiểu lên tiếng nói rằng:
- Hai vị biểu đệ không biết đêm hôm mang theo lượng lớn cường giả đến tìm ta là có việc gì.
Nghe Vũ Thiên nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt nhìn về phía đám quỷ vệ đang đứng sau lưng mình mà mỉm cười nói rằng:
- Vũ Thiên hôm nay ta đến đây để gặp ngươi. Vậy nên ta hi vọng chúng ta có thể nói chuyện riêng.
Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Vũ Thiên lúc này cũng không phải kẻ ngốc. Hắn lập tức ngước mắt nhìn về phía Mạc Nhược Lan sau đó rơi vào trầm tư. Thấy cảnh này Vũ Anh Khải lại lên tiếng nói rằng:
- Nhược Lan cô nương đây là vấn đề của vụ tộc. Hy vọng cô nương hãy để chúng ta gặp mặt nói chuyện riêng tư một chút. Ta nghĩ chắn sẽ không ảnh hưởng đến Nhược Lan cô nương đi.
Mạc Nhược Lan nghe vậy thì mỉm cười sau đó nói rằng:
- Nếu đã làm việc riêng của vụ tộc, vậy thì Vũ Thiên huynh hãy cùng hai vị biểu đệ này nói chuyện đi, ta sẽ vào phòng.
Vũ Thiên nghe vậy thì cũng không cản Mạc Nhược Lan, đợi khi cô ta rời khỏi đây. Lúc này Vũ Thiên mới nhíu mày nhìn về phía hai người Vũ Tuấn Kiệt và Vũ Anh Khải lên tiếng nói rằng:
- Hai vị biểu đệ hôm nay đến đây tìm ta không biết là có việc gì.
Nghe Vũ Thiên nói vậy, lúc này Vũ Anh Khải lên tiếng nói rằng:
- Không biết biểu ca hiểu rõ Mạc Nhược Lan cô nương đến như thế nào.
Vũ Anh Khải vừa nói vậy, Vũ Thiên lúc này nhíu mày sau đó nói rằng:
- Ta và nhược lan yêu nhau được mấy năm, quan hệ của chúng ta rất tốt và ta hoàn toàn tin tưởng cô ấy.
Vũ Thiên vừa nói vậy Vũ Anh Khải lúc này gật đầu, sau đó đứng xa một bên. Thấy vậy Vũ Tuấn Kiệt lúc này lại lên tiếng nói rằng:
- Mặc dù những lời ta sắp nói có thể sẽ ảnh hưởng đến tình cảm hai người. Nhưng vì an nguy của gia tộc, ta vẫn phải nhắc nhở Vũ đại ca. Nhược Lan cô nương không đơn giản như vẻ bề ngoài.
Vũ Thiên nghe vậy thì lúc này nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt không nói gì cả. Nhìn thấy động thái của Vũ Thiên, Vũ Tuấn Kiệt lúc này lắc đầu sau đó nói rằng:
- Ta không cần biết biểu ca ngươi có tình cảm gì với cô ta. Nhưng việc cô ta nói dối chúng ta, đây là vấn đề nguyên tắc.
- Hiện giờ vấn đề nói riêng của chúng ta đã kết thúc. Ta tin rằng biểu ca là người thông minh, việc này huynh hãy tự xử lý cho tốt.
- Sáng ngày mai chúng ta sẽ tham gia buổi đấu giá của Bạch Long thương hội. Sau khi buổi đấu giá kết thúc, chúng ta sẽ đến thẳng Đại Hạ Hoàng Triều để giải quyết vấn đề của ngươi.
Vũ Tuấn Kiệt nói xong, thì cùng Vũ Anh Khải rời đi. Đám quỷ vệ cũng theo đó từng bước lùi lại, ánh mắt của họ đều tràn đầy sự cảnh giác nhìn về phía phòng ở của Vũ Thiên.
Mà những động thái của đám người Vũ Tuấn Kiệt tất nhiên không thể nào qua mắt Vũ Thiên được. Hắn lúc này thở dài một hơi sau đó bình tĩnh đi vào phòng.
- Thế nào hai vị biểu đệ của huynh có vẻ như không ưng ý ta cho lắm. Chí?h chủ, rủ bạ? đọc ch??g ﹢ ?rùm?r? yệ?.?N ﹢
Nghe Mạc Nhược Lan nói vậy, Vũ Thiên lúc này dùng một bộ mặt Trầm tư sau đó nói rằng:
- Nhược Lan ta là một kẻ ngốc, không hiểu âm mưu quỷ kế. Vậy nên ngày hôm nay ta hi vọng nàng hãy nói thật cho ta biết, nàng có dấu ta thứ gì hay không.