Chương 34: Tin Tức
Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Bạch Thần Anh lúc này mỉm cười sau đó nói rằng:
- Đã để cho Vũ huynh đệ cười chê rồi, nơi này của ta đúng thật là không thích bố trí quá nhiều đồ. Dù sao những người tu luyện như chúng ta, cần cũng không phải là xa hoa, mà chỉ là sự tĩnh lặng mà thôi.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì mỉm cười gật đầu, nhìn về phía Bạch Thần Anh, Vũ Tuấn Kiệt lên tiếng nói rằng:
- Lần này tại hạ đến đây là có việc muốn thỉnh giáo, không biết Bạch Long thương hội có bán tin tức hay không.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì khó hiểu, nên về phía Vũ Tuấn Kiệt sau đó nói rằng:
- Tin tức thì chúng ta không buôn bán. Có điều để kết giao bằng hữu, tất nhiên ta cùng huynh đệ có thể nói chuyện với nhau rồi.
Nghe Bạch Thần Anh nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này mỉm cười. Nhìn về phía tên này một chút, sau đó thể hiện thiện chí của mình. Hắn lúc này nói ra một số hiểu biết về việc buôn bán thông tin, cũng như mạng lưới tình báo cho tên Bạch Thần Anh này.
Mà khi nghe hết những lời Vũ Tuấn Kiệt nói. Bạch Thần Anh đầu tiên chỉ là hứng thú một chút, sau đó là nghiền ngẫm, cuối cùng là cười lớn, rồi hắn chắp tay với Vũ Tuấn Kiệt nói rằng:
- Đa tạ Vũ huynh chỉ dạy. Ta sẽ viết báo cáo này gửi về cho tổng bộ của Bạch Long thương hội. Ta tin rằng sản nghiệp buôn bán tình báo mới này, sẽ khiến cho Thương Vân Đại Lục sẽ trở nên đặc sắc rất nhiều.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì mỉm cười, nhìn về phía Bạch Thần Anh, hắn lúc này lên tiếng nói rằng:
- Trên thế giới này không có bữa tiệc miễn phí, vừa rồi ta đã cung cấp cho Bạch Long thương hội một mối làm ăn lớn. Bây giờ ta muốn dò hỏi một chút thông tin, hi vọng Bạch huynh sẽ không nói dối ta chứ.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì mỉm cười sau đó nói rằng:
- Không biết Vũ huynh muốn giỏi hỏi tin tức gì.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì mỉm cười sau đó nói rằng:
- Bạch Long thương hội nghe nói đến từ Trung vực, mạng lưới phát triển của các người tuyệt đối cực kỳ to lớn. Vậy nên ta tin rằng khi phát triển tại Việt Châu này. Các người tuyệt đối nắm giữ hệ thống thông tin của các đại thế lực, cũng như phân bố các tiểu thế lực tại đây.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì chỉ gật đầu, nhưng cũng không nói gì. Thấy vậy Vũ Tuấn Kiệt lại lên tiếng nói rằng.
- Bạch huynh đệ có thể nói cho ta một chút tin tức về Đại Hạ hoàng triều. Cũng như vị cửu công chúa Mạc Nhược Lan đang đi cùng với chúng ta lúc này hay không.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì mỉm cười, lúc này hắn mới lên tiếng nói rằng:
- Tại Việt Châu này có ba đại bá chủ, Đại Hạ Hoàng Triều chính là một trong ba nhà này.
- Gần đây theo tin tức mà chúng ta dò xét, lão tổ của Đại Hạ Hoàng Triều đã đột phá đến cảnh giới Võ Đế. Nhưng tin tức này vẫn rất mơ hồ, khó có thể phán đoán thật hư.
- Mà Vũ huynh đệ phải biết, hai thế lực còn lại của Việt Châu lúc này lại không có đế cảnh tọa chấn. Vậy nên nếu như Đại Hạ Hoàng Triều muốn thôn tính toàn bộ Việt Châu. Vậy thì nơi này cũng chuẩn bị đối mặt với giông bão.
- Về phần cửu công chúa Mạc Nhược Lan, cô ta từ nhỏ không thể tu luyện. Đặc biệt gần đây nghe nói vì trốn tránh hôn sự, cô ta vậy mà cùng với một tuổi trẻ tán tu chạy trốn. Thật không nghĩ đến lại là anh họ của Vũ huynh.
Bạch Thần Anh nói đến đây thì nụ cười trên môi của hắn càng trở nên thâm trầm. Sau đó hắn dùng một giọng nói thăm dò lên tiếng:
- Thiên Lang quốc là một phàm quốc tại phía đông của Việt Châu. Vũ tộc mới chỉ lập quốc 200 năm, đáng lẽ ra không nên có nhiều sức mạnh như vẻ bề ngoài lúc này.
- Mà 200 năm trước tại trung vực, cũng từng xuất hiện một tràng chém giết cỡ lớn. Gồm nhiều đế tộc tham gia vào trận chiến này.
- Nhưng theo tin tức cuối cùng chúng ta nhận được. Phần lớn các gia tộc đều tổn thất nặng nề. Duy chỉ có một gia tộc là bị tiêu diệt và biến mất hoàn toàn khỏi Trung Vực, mà gia tộc này cũng họ Vũ.
Nghe Bạch Thần Anh nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này mặt vẫn không hề biến sắc. Mà nở một nụ cười bình tĩnh sau đó nói rằng:
- Ồ sự kiện này thật sự khiến ta cảm thấy trùng hợp. Có điều bạch huynh nghĩ chúng ta là người của đế tộc họ Vũ từ Trung vực chạy trốn hay sao.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì lắc đầu sau đó nói rằng:
- Trong truyền ngôn tại trung vực, đúng là Vũ tộc đã bị diệt môn. Nhưng mà cũng có một đoạn lưu truyền khác, là người chiến thắng cuối cùng trong trận chiến đó là vũ tộc.
- Nhưng bởi vì các cường giả của Vũ tộc bị thương quá lớn, mà bí mật vũ tộc nắm trong tay lại quá to lớn. Cho nên Vũ tộc chọn cách biến bản thân mất tích khỏi thế giới này, để ẩn giấu đi bí mật kia. Cũng như tích súc lại sức mạnh của gia tộc, đợi một ngày phục hưng.
Nghe Bạch Thần Anh nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này trong lòng đã nở một nụ cười quỷ dị. Hai giả thiết mà Bạch Thần Anh vừa nói, Vũ Tuấn Kiệt mặc dù vẫn chưa xác định được thật hư. Nhưng hắn lại có ý chí nghiêng về phương án thứ hai.
Là Vũ tộc chiếm được phúc duyên to lớn, nhưng vì thực lực đã suy yếu nên phải ẩn mình để tiêu hóa hết cơ duyên này.
Nghĩ đến đây, hắn nhìn về phía Bạch Thần Anh, vẫn dùng một ánh mắt dò xét hắn, mà mỉm cười sau đó nói rằng:
- Việc Bạch huynh vừa nói, thật sự khiến ta cũng cảm thấy thú vị. Có điều trên thế giới này họ Vũ nhiều lắm, Bạch huynh cũng không nghĩ rằng hai gia tộc một người là phàm quốc, một người là cao cao tại thượng đế tộc, sẽ cùng là một nơi chứ.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì thu hồi ánh mắt dò xét của mình, sau đó cười lớn nói rằng:
- Tất nhiên là ta cũng không nông cạn như vậy. Mà cho dù sự thật là như vậy, ta cũng sẽ không rều dao ra ngoài. Dù sao Bạch Long thương hội là kẻ làm ăn, mà không phải muốn dính đến các ân oán của các thế lực tại Thương Vân đại lục này.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì mỉm cười, nhìn về phía Bạch Thần Anh sau đó nói rằng:
- Ta nghe nói Bạch Long thương hội có một chức đó là khách Khanh trưởng lão. Nhưng chức vụ này cũng phân ra ba cấp độ, thứ nhất là ngoại, thứ hai là nội, thứ ba là đặc quyền. Đối với chuyện này không biết có phải là thật hay không.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì nở một nụ cười bình tĩnh. Trong ánh mắt đã có một chút gì đó mập mờ toan tính, nhưng hắn ta vẫn lên tiếng trả lời:
- Vũ huynh thật sự là người nắm giữ nhiều thông tin. Bạch Long thương hội chúng ta đích thật là có ba cấp độ khách khanh như vậy. Về cấp độ khách khanh ngoại tuyến, đây thường là chiêu mộ hệ thống võ giả, đan sư, hoặc các ngành nghề khác, sử dụng cho các phân bộ tại các địa phương giống như nơi này.
- Loại khách khanh thứ hai là nội tuyển. Những vị khách khanh này thường là võ giả thiên phú cao, hoặc nắm giữ các bách nghệ tay nghề có thể nói là chất lượng tốt. Quan trọng nhất bọn họ thường sẽ kết hôn với người của họ Bạch chúng ta.
- Đối với loại khách khanh cuối cùng, đó chính là các vị khách khanh có thể nói đặc quyền. Quyền lực của bọn họ tương đương với các thành viên dòng chính, của những người đứng đầu Bạch Long thương hội. Đã vậy bọn họ cũng không bị gò bó, thực hiện các nhiệm vụ mà Bạch Long thương hội đưa ra.
- Nói một cách khác, những vị khách khanh đặc quyền này. Đều là Bạch Long thương hội sử dụng tài nguyên kết giao. Một ngày nào đó họ có thể giúp đỡ Bạch Long thương hội vượt qua khó khăn. Dù sao tại Thương Vân đại lục ân tình là thứ bắt buộc phải trả.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì gật đầu, nhìn về phía Bạch Thần Anh một chút sau đó hắn nói rằng:
- Đã để cho Vũ huynh đệ cười chê rồi, nơi này của ta đúng thật là không thích bố trí quá nhiều đồ. Dù sao những người tu luyện như chúng ta, cần cũng không phải là xa hoa, mà chỉ là sự tĩnh lặng mà thôi.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì mỉm cười gật đầu, nhìn về phía Bạch Thần Anh, Vũ Tuấn Kiệt lên tiếng nói rằng:
- Lần này tại hạ đến đây là có việc muốn thỉnh giáo, không biết Bạch Long thương hội có bán tin tức hay không.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì khó hiểu, nên về phía Vũ Tuấn Kiệt sau đó nói rằng:
- Tin tức thì chúng ta không buôn bán. Có điều để kết giao bằng hữu, tất nhiên ta cùng huynh đệ có thể nói chuyện với nhau rồi.
Nghe Bạch Thần Anh nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này mỉm cười. Nhìn về phía tên này một chút, sau đó thể hiện thiện chí của mình. Hắn lúc này nói ra một số hiểu biết về việc buôn bán thông tin, cũng như mạng lưới tình báo cho tên Bạch Thần Anh này.
Mà khi nghe hết những lời Vũ Tuấn Kiệt nói. Bạch Thần Anh đầu tiên chỉ là hứng thú một chút, sau đó là nghiền ngẫm, cuối cùng là cười lớn, rồi hắn chắp tay với Vũ Tuấn Kiệt nói rằng:
- Đa tạ Vũ huynh chỉ dạy. Ta sẽ viết báo cáo này gửi về cho tổng bộ của Bạch Long thương hội. Ta tin rằng sản nghiệp buôn bán tình báo mới này, sẽ khiến cho Thương Vân Đại Lục sẽ trở nên đặc sắc rất nhiều.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì mỉm cười, nhìn về phía Bạch Thần Anh, hắn lúc này lên tiếng nói rằng:
- Trên thế giới này không có bữa tiệc miễn phí, vừa rồi ta đã cung cấp cho Bạch Long thương hội một mối làm ăn lớn. Bây giờ ta muốn dò hỏi một chút thông tin, hi vọng Bạch huynh sẽ không nói dối ta chứ.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì mỉm cười sau đó nói rằng:
- Không biết Vũ huynh muốn giỏi hỏi tin tức gì.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì mỉm cười sau đó nói rằng:
- Bạch Long thương hội nghe nói đến từ Trung vực, mạng lưới phát triển của các người tuyệt đối cực kỳ to lớn. Vậy nên ta tin rằng khi phát triển tại Việt Châu này. Các người tuyệt đối nắm giữ hệ thống thông tin của các đại thế lực, cũng như phân bố các tiểu thế lực tại đây.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì chỉ gật đầu, nhưng cũng không nói gì. Thấy vậy Vũ Tuấn Kiệt lại lên tiếng nói rằng.
- Bạch huynh đệ có thể nói cho ta một chút tin tức về Đại Hạ hoàng triều. Cũng như vị cửu công chúa Mạc Nhược Lan đang đi cùng với chúng ta lúc này hay không.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì mỉm cười, lúc này hắn mới lên tiếng nói rằng:
- Tại Việt Châu này có ba đại bá chủ, Đại Hạ Hoàng Triều chính là một trong ba nhà này.
- Gần đây theo tin tức mà chúng ta dò xét, lão tổ của Đại Hạ Hoàng Triều đã đột phá đến cảnh giới Võ Đế. Nhưng tin tức này vẫn rất mơ hồ, khó có thể phán đoán thật hư.
- Mà Vũ huynh đệ phải biết, hai thế lực còn lại của Việt Châu lúc này lại không có đế cảnh tọa chấn. Vậy nên nếu như Đại Hạ Hoàng Triều muốn thôn tính toàn bộ Việt Châu. Vậy thì nơi này cũng chuẩn bị đối mặt với giông bão.
- Về phần cửu công chúa Mạc Nhược Lan, cô ta từ nhỏ không thể tu luyện. Đặc biệt gần đây nghe nói vì trốn tránh hôn sự, cô ta vậy mà cùng với một tuổi trẻ tán tu chạy trốn. Thật không nghĩ đến lại là anh họ của Vũ huynh.
Bạch Thần Anh nói đến đây thì nụ cười trên môi của hắn càng trở nên thâm trầm. Sau đó hắn dùng một giọng nói thăm dò lên tiếng:
- Thiên Lang quốc là một phàm quốc tại phía đông của Việt Châu. Vũ tộc mới chỉ lập quốc 200 năm, đáng lẽ ra không nên có nhiều sức mạnh như vẻ bề ngoài lúc này.
- Mà 200 năm trước tại trung vực, cũng từng xuất hiện một tràng chém giết cỡ lớn. Gồm nhiều đế tộc tham gia vào trận chiến này.
- Nhưng theo tin tức cuối cùng chúng ta nhận được. Phần lớn các gia tộc đều tổn thất nặng nề. Duy chỉ có một gia tộc là bị tiêu diệt và biến mất hoàn toàn khỏi Trung Vực, mà gia tộc này cũng họ Vũ.
Nghe Bạch Thần Anh nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này mặt vẫn không hề biến sắc. Mà nở một nụ cười bình tĩnh sau đó nói rằng:
- Ồ sự kiện này thật sự khiến ta cảm thấy trùng hợp. Có điều bạch huynh nghĩ chúng ta là người của đế tộc họ Vũ từ Trung vực chạy trốn hay sao.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì lắc đầu sau đó nói rằng:
- Trong truyền ngôn tại trung vực, đúng là Vũ tộc đã bị diệt môn. Nhưng mà cũng có một đoạn lưu truyền khác, là người chiến thắng cuối cùng trong trận chiến đó là vũ tộc.
- Nhưng bởi vì các cường giả của Vũ tộc bị thương quá lớn, mà bí mật vũ tộc nắm trong tay lại quá to lớn. Cho nên Vũ tộc chọn cách biến bản thân mất tích khỏi thế giới này, để ẩn giấu đi bí mật kia. Cũng như tích súc lại sức mạnh của gia tộc, đợi một ngày phục hưng.
Nghe Bạch Thần Anh nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này trong lòng đã nở một nụ cười quỷ dị. Hai giả thiết mà Bạch Thần Anh vừa nói, Vũ Tuấn Kiệt mặc dù vẫn chưa xác định được thật hư. Nhưng hắn lại có ý chí nghiêng về phương án thứ hai.
Là Vũ tộc chiếm được phúc duyên to lớn, nhưng vì thực lực đã suy yếu nên phải ẩn mình để tiêu hóa hết cơ duyên này.
Nghĩ đến đây, hắn nhìn về phía Bạch Thần Anh, vẫn dùng một ánh mắt dò xét hắn, mà mỉm cười sau đó nói rằng:
- Việc Bạch huynh vừa nói, thật sự khiến ta cũng cảm thấy thú vị. Có điều trên thế giới này họ Vũ nhiều lắm, Bạch huynh cũng không nghĩ rằng hai gia tộc một người là phàm quốc, một người là cao cao tại thượng đế tộc, sẽ cùng là một nơi chứ.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì thu hồi ánh mắt dò xét của mình, sau đó cười lớn nói rằng:
- Tất nhiên là ta cũng không nông cạn như vậy. Mà cho dù sự thật là như vậy, ta cũng sẽ không rều dao ra ngoài. Dù sao Bạch Long thương hội là kẻ làm ăn, mà không phải muốn dính đến các ân oán của các thế lực tại Thương Vân đại lục này.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì mỉm cười, nhìn về phía Bạch Thần Anh sau đó nói rằng:
- Ta nghe nói Bạch Long thương hội có một chức đó là khách Khanh trưởng lão. Nhưng chức vụ này cũng phân ra ba cấp độ, thứ nhất là ngoại, thứ hai là nội, thứ ba là đặc quyền. Đối với chuyện này không biết có phải là thật hay không.
Bạch Thần Anh nghe vậy thì nở một nụ cười bình tĩnh. Trong ánh mắt đã có một chút gì đó mập mờ toan tính, nhưng hắn ta vẫn lên tiếng trả lời:
- Vũ huynh thật sự là người nắm giữ nhiều thông tin. Bạch Long thương hội chúng ta đích thật là có ba cấp độ khách khanh như vậy. Về cấp độ khách khanh ngoại tuyến, đây thường là chiêu mộ hệ thống võ giả, đan sư, hoặc các ngành nghề khác, sử dụng cho các phân bộ tại các địa phương giống như nơi này.
- Loại khách khanh thứ hai là nội tuyển. Những vị khách khanh này thường là võ giả thiên phú cao, hoặc nắm giữ các bách nghệ tay nghề có thể nói là chất lượng tốt. Quan trọng nhất bọn họ thường sẽ kết hôn với người của họ Bạch chúng ta.
- Đối với loại khách khanh cuối cùng, đó chính là các vị khách khanh có thể nói đặc quyền. Quyền lực của bọn họ tương đương với các thành viên dòng chính, của những người đứng đầu Bạch Long thương hội. Đã vậy bọn họ cũng không bị gò bó, thực hiện các nhiệm vụ mà Bạch Long thương hội đưa ra.
- Nói một cách khác, những vị khách khanh đặc quyền này. Đều là Bạch Long thương hội sử dụng tài nguyên kết giao. Một ngày nào đó họ có thể giúp đỡ Bạch Long thương hội vượt qua khó khăn. Dù sao tại Thương Vân đại lục ân tình là thứ bắt buộc phải trả.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì gật đầu, nhìn về phía Bạch Thần Anh một chút sau đó hắn nói rằng: