Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Dậy Đi, Đừng Mơ Nữa

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Dậy Đi, Đừng Mơ Nữa
  3. Chương : 115

Chương : 115

[115] – Mỹ nhân có độc (33)

Tác giả: Bạo Vũ Thành

Editor: Hoa Lạc Thiên Tế

.

Tả Ngôn mơ một giấc mộng.

Cậu bị nhốt trong một căn phòng rất oi bức, động cũng không thể động, cả người sưng tấy đầy khó chịu, cũng không thể kêu thành tiếng, cậu muốn kêu cứu, nhưng cuối cùng lại tiêu hao hết tất cả khí lực mà mình có.

Lúc này một cái bóng đen bên cạnh cậu đột nhiên mở miệng nói chuyện, “Sắp chín rồi.”

Tả Ngôn theo thanh âm mà nhìn qua, phát hiện thứ nói chuyện thế mà lại là một cái bánh bao trắng nõn !

Mà xung quanh cậu lúc này đều bắt đầu náo nhiệt lên, “Sắp chín, sắp chín !”

Tả Ngôn cúi đầu một cái, phát hiện mình thế nhưng cũng là một cái bánh bao !

Thứ che trêи đỉnh đầu bị lấy ra, một đôi đũa từ trêи trời giáng xuống, dừng trêи người cậu, mắt thấy sắp rơi vào trong một đôi huyết bồn đại khẩu, Tả Ngôn đột nhiên từ trong mộng bừng tỉnh, trêи trán đều là mồ hôi.

Mơ màng một lúc, xoa xoa mặt, giấc mộng này có ý gì.

Dạo gần đây ăn bánh bao quá nhiều ?

Ngực oi bức khiến cậu hoàn hồn, lúc này mới phát hiện trêи ngực mình chồng một cục chăn lớn, mà trêи đùi lại lạnh vèo vèo.

Tả Ngôn kéo chăn ra, vừa định xoay người, đùi liền đụng đến một thứ gì lạnh lạnh, hơn nữa thứ đó hình như vừa ɭϊếʍ cậu một cái…

Nói thì chậm, nhưng sự việc xảy ra rất nhanh, Tả Ngôn theo bản năng phi chân đạp qua, miệng một tấc không rời, giây tiếp theo liền định kêu cứu !

“Mau đến bắt…”

“Chu Chu.”

Chữ “Trộm” vừa đến bên miệng liền bị Tả Ngôn cứng rắn đè ép xuống.

“Sao lại là ngươi !”

Rạng sáng, ánh sao trêи không trung vẫn chưa nhạt đi, thân ảnh dưới thân cậu lộ ra nguyên hình, một bóng đen rất lớn, thanh âm uỷ khuất nho nhỏ mơ hồ không rõ, “… Đau.”

Tả Ngôn biết một cước kia của cậu dùng rất nhiều khí lực, chột dạ chớp chớp mắt, kéo kéo móng vuốt của hắn, sờ sờ, tựa như an ủi.

“Ngươi đến phòng của ta làm gì ?”

Một bóng đen lớn như vậy ghé vào dưới thân cậu, không biết còn tưởng rằng gặp quỷ rồi đó.

Tư thế hiện tại của hai người chính là, Tả Ngôn nửa ngồi, một bàn tay xoa xoa mặt cho hắn, Tiêu Lưu Tuý đang chống trêи người cậu, uỷ khuất cúi đầu, mà mặt của hắn đối diện với người anh em của Tả Ngôn.

“Ta khó chịu.”

Tả Ngôn lo lắng nhìn hắn, chẳng lẽ một cước vừa rồi đã phát huy ra uy lực của Như Lai thần chưởng ?

“Khó chịu ở đâu ? Có phải vừa nãy đã làm bị thương ở đâu rồi ?”

Tiêu Lưu Tuý lắc đầu, chỉ vào hạ thân của mình đáp: “Nó khó chịu.”

Tả Ngôn nhìn nhìn trời bên ngoài đã sắp sáng, lại nhìn nhìn hắn, mới sáng sớm đã rất có tinh thần.

“Không sao, một lúc nữa liền ổn.”

Tiêu Lưu Tuý không tin, cúi đầu, “Ta có phải sắp chết rồi không.”

Tả Ngôn sửng sốt, “Ai nói ?”

“Chu Chu có phải chê ta phiền hay không ?”

“Ta lúc nào thì chê ngươi phiền ?”

Lão đại, với mạch não này của anh liền có thể đi ba vòng Đế đô không dùng đường tắt đó.

Tả Ngôn nhìn trêи người hắn không mặc y phục, sờ lên khá lạnh lẽo, cũng không biết đã đến từ lúc nào, may là chăn của cậu đủ lên, bọc quanh hai người vừa đủ.

“Ngươi không thích ta đúng không.”

Tả Ngôn nâng đầu của hắn lên, nhìn vào mắt của hắn, hai tay ôm lấy má của hắn, “Nói chuyện đàng hoàng !”

Ánh mắt Tiêu Lưu Tuý ảm đạm, “Sau khi ta mất có phải Chu Chu sẽ mặc y phục cho người khác, mua hồ lô bọc đường cho người khác, cùng người khác chơi phiên hoa thằng…”

Tả Ngôn nhìn hắn cứ tiếp tục nói mãi, nước mắt rơi xuống, một bên gạt lệ một bên đáng thương hề hề mà nhìn cậu, sự không cam tâm trong mắt hệt như hắn thật sự sắp chết vậy.

Vừa nghĩ đến bệnh tình của đối phương, trong lòng Tả Ngôn liền không thoải mái.

“Ngươi sẽ không chết !”

Nước mắt của Tiêu Lưu Tuý dừng lại, “Ngươi gạt ta.”

Tả Ngôn bất đắc dĩ, thật đúng là như một đứa con nít.

“Ta cam đoan ta không lừa ngươi.”

“Vậy sau này ngươi cũng sẽ không có người khác đúng không.”

Tả Ngôn lau nước mắt trêи mặt cho hắn, “Làm gì có người khác nào, có một mình ngươi đã đủ với ta rồi.”

Tiêu Lưu Tuý nhìn sự ôn nhu trong mắt của cậu, rũ mắt, “Chu Chu.”

“Ân ?”

“Ta khó chịu.”

Tiêu Lưu Túy kéo tay cậu qua, “Ngươi sờ sờ.”

Tả Ngôn: … Quần của anh đâu !

Tả Ngôn mất tự nhiên vỗ vỗ, “Không sao đâu, vào sáng sớm nam nhân nào cũng đều như vậy, đừng để ý nó, một lát sẽ ổn.”

Tiêu Lưu Tuý vẻ mặt không tin, chỉ vào cậu, “Sao ngươi lại không có.”

Tả Ngôn: Mẹ nó, muốn đánh nhau hả !

“Ta… con nít con nôi hỏi nhiều như vậy làm gì ! Mau ngủ !”

Hai người cùng nằm trêи giường, Tả Ngôn đưa lưng về phía hắn, cúi đầu nhìn nhìn cơ hữu tốt của mình.

Tả Ngôn: Không sao, mày vẫn còn có thể đi tiểu, không mất trắng.

Một lát sau, Tả Ngôn chợt nghe thấy phía sau truyền đến động tĩnh quen thuộc.

Cậu giả vờ như không biết, nhắm mắt lại mặc niệm trong lòng sắc chính là vô, vô chính là sắc.

Tiêu Lưu Tuý thấy cậu thờ ơ, tiến đến bên tai cậu, đè thấp thanh âm kêu tên cậu.

Tả Ngôn: …

Buổi sáng hai người đều không ngoại lệ mà dậy muộn, Tả Ngôn rửa móng vuốt, âm thầm mặc niệm lỗi lòng.

Tâm tình của Tiêu Lưu Tuý ngược lại cực kỳ tốt, vây quanh bên cạnh cậu triệt để biến thành một viên kẹo cao su.

Mỗi tháng luôn có một ngày như vầy, Tả Ngôn cho mọi người nghỉ, lao dật kết hợp.

Xem như là biến thành đi ra ngoài dạo chơi ngoại thành, vài người trong quán đều cùng nhau rời động, ngày đầu tiên làm tốt mấy món ăn vặt, qua hôm sau liền chạy lên nói, đến gần bên cạnh suối nước, nhìn phong cảnh trong veo toàn màu xanh, tâm tình thả lỏng.

Sau khi Lãng Ngọc chuẩn bị xong tất cả đồ đạc, chỉ thấy nam nhân đang nghiêng người dựa vào thân cây dùng ánh mắt ôn nhu chảy tóc cho người ngồi đằng trước, nam nhân hồng y nghiêng đầu cùng cậu nói gì đó, Vương gia liền sẽ đem đầu hắn quay sang chỗ khác.

“Đừng lộn xộn.”

Tả Ngôn không chải mạnh quá mức, đầu ngón tay luồn qua sợi tóc của hắn, nhìn nhan sắc đen trắng giao nhau liền cảm thấy lo lắng.

Vừa nãy không cẩn thận làm đứt vài sợi tóc, đều là đen, càng thêm đau lòng, vốn tóc đen đã ít, còn bị đứt đi.

Tiêu Lưu Tuý cảm giác được động tác của cậu ngừng lại, quay đầu qua chỉ thấy cậu nhìn vài sợi tóc đen bị đứt đi.

Tả Ngôn cảm giác trước mắt tối sầm lại, trêи môi bị ngậm hôn một hơi, “Không đau, không đau, hôn hôn liền ổn rồi.”

Tả Ngôn thấy hắn an ủi mình, thở dài, anh không đau nhưng tôi đau.

Sau khi chải tóc xong cho hắn, Tả Ngôn đi loanh quanh tìm Nguỵ lão đầu, vốn cũng nhiều người đi cùng, như thế nào mới một lát lại không có đến hai người.

“Nguỵ lão đầu đâu ?”

Lãng Ngọc đáp: “Dẫn theo Triệu Phi Vân đi hát thuốc rồi.”

“Vừa mới đi ?”

Lãng Ngọc gật đầu, nhìn nhìn người kia đứng cách đó không xa.

“Vương gia, ngài không nợ hắn.”

Ánh mắt của Tả Ngôn vẫn chưa từng rời khỏi người Tiêu Lưu Tuý, “Hắn cũng không nợ ta.”

“Vậy ngài sao lại…”

Tả Ngôn đáp, “Chỉ là quyết định của bảy năm trước, đến hiện tại ta vẫn chưa từng hối hận mà thôi.” ( Dành cho bạn nào không hiểu, ý của em Tả ở đây chính là chưa từng hối hận vì yêu anh Tiêu, dù cho anh Tiêu có là người hại em nước mất nhà tan em cũng chưa từng hối hận vì quen biết anh ý :))))))

Lãng Ngọc nắm chặt nắm tay, rõ ràng cậu ta quen biết với Vương gia còn sớm hơn người nam nhân kia, vì cái gì…

Tả Ngôn cầm lấy một phần điểm tâm đưa đến tay của cậu ta, “Sau này ngươi muốn làm gì ?”

Lãng Ngọc nhìn trong lòng bàn tay là thuý ngọc cao trong suốt, nghe cậu hỏi, nội tâm liền căng thẳng.

“Ta… muốn đi theo bên cạnh Vương gia.”

“Đi làm chút điều mình thích, đi du lịch sơn hải, trong thế giới bao lao rộng lớn này có rất nhiều những thứ ngươi chưa từng thấy qua, không cần phải trở lại, sinh hoạt trong Cung hay Vương phủ cũng đều không thích hợp với ngươi.”

Ấn đường của Lãng Ngọc nhíu chặt, “Vương gia…”

Tả Ngôn đứng lên, đi về hướng bên dòng suối, “Đây là mệnh lệnh.”

Lãng Ngọc cúi đầu, bỏ thuý ngọc cao vào trong miệng, một cảm giác chua xót truyền đến.

“Cách nước xa một chút.”

Tả Ngôn đem Tiêu bảy tuổi cách nước ngày càng gần kéo qua một bên, thấy hắn một tay toàn là bùn đất liền lấy khăn nhúng nước lau cho hắn.

“Thuyền để ngươi chơi đâu ?”

Tiêu Lưu Tuý chớp chớp mắt, “Rơi xuống nước rồi.”

Tả Ngôn: … Anh cái tên phá của này !

Con thuyền kia làm từ lá sắt, không chỉ tinh xảo mà còn rất nặng, làm mất mười lượng bạc của cậu.

Tiêu Lưu Tuý một bên nghe cậu cằn nhằn không dứt, một bên trắc mâu liếc mắt nhìn người đứng dưới hàng cây một cái, khiến người nọ hai tay run rẩy.

Một chút bọt nước từ lòng bàn tay của cậu ta chấn động rớt xuống, bị gió thổi tán. ( Người bị anh Tiêu nhìn là người lấy mất con thuyền của anh Tiêu :)))))

.

HLTT: Quà 30/4 và 1/5 trễ cho mọi người đây~ Sắp tới là bước vào giai đoạn ôn thi khắc nghiệt nên nhân lúc rảnh rỗi up chương mới cho mọi người một chút :))

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6077 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5520 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5220 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5001 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4833 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4800 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter