Chương : 49
Trong sau khi Cơ Huyền tu luyện thành công Huyết Nguyệt đấu kĩ thì bắt đầu đi săn “ Lang “. Những dong binh của Lang Đầu mà cứ xuất hiện trong tầm ngắm của Cơ Huyền là bị diệt sát, không tha cho một kể, tiện thể thôn phệ luôn.
Mà không phải chỉ Cơ Huyền săn lùng mà còn có cả Tiêu Viêm nữa. Lang Đầu dong binh, xác định biến mất rồi
……
- Hai ngày ngắn ngủi chúng ta đã mất đi hơn hai mươi vị thành viên nòng cốt, dong binh bình thường gần 50 nếu cứ tiếp tục như vậy thì Lang Thủ dong binh đoàn chúng ta còn người nữa sao?
- Ngươi không phải nói thực lực của hắn cùng lắm là ngang bằng ngươi sao? Vậy tại sao phái ra ba gã thất tinh đấu giả mà cuối cùng vẫn chết trên tay hắn?
Bàn tay nặng nề đập lên mặt bàn một cái, Mục Xà phẫn nộ quát lên.
- Nhưng hiện tại thực lực của hắn bày ra có thể là bát tinh.
Mục Xà sắc mặt âm trầm, như chợt nhớ đến chuyện gì đó, khóe miệng không khỏi co rút lại, trong thanh âm càng nổi lên một tia hàn khí:
- Có lẽ trước đó hắn vẫn còn kiếm chế thực lực hoặc sau khi vào sơn mạch thực lực tăng bạo
- Xem ra việc ta đoán trước kia quả thật không sai, tên tiểu tử đó quả nhiên không phải là một kẻ bình thường a.
Chậm rãi từ trong tức giận hồi phục lại ý chí, Mục Xà ngồi trở lại ghế, ngón tay gõ gõ trên mặt bàn, trầm ngâm một lát liền âm lãnh nói:
- Trước hết tạm thời để cho người của ta rút hết khỏi Ma Thú sơn mạch, chờ hai ngày sau đem đội ngũ biên chế lại thành năm người một tổ, sau đó mang theo đạn tín hiệu rồi cùng nhau tiến vào Ma Thú sơn mạch.
Nặng nề thở hổn hển vài hơi, Mục Xà âm trầm nói.
…..
- Tiểu thư, Diêu tiên sinh muốn gặp người
Ngoài cửa, thanh âm ôn nhu của thị nữ đột nhiên truyền đến.
Nghe tiếng gọi, Tiểu Y Tiên lông mày kẻ đen cau lại. Diêu tiên sinh này là chủ quản của Vạn Dược Trai, cách đây mấy ngày sự việc của Lang Đầu dong binh đoàn được truyền ra, sau đó người này đến tìm chính mình tự nhiên không cần nói cũng biết.
- Để cho hắn vào đi.
Đem quyển sách bảy màu cất vào nội y, Tiểu Y Tiên bất đắc dĩ thở dài một tiếng, mặc kệ nói như thế nào đi nữa,chính mình hiện tại coi như là ăn nhờ ở đậu, đối với vị chủ nhân này không thể không cấp cho hắn mặt mũi.
- Aa, Tiểu Y Tiên tiểu thư gần đây có khỏe không?
Ngay khi thị nữ truyền lời không lâu, một gã nam tử quý phái mặc trường bào cười tủm tỉm đi tới căn phòng, đối với Tiểu Y Tiên lại cười nói.
Ngước đôi mắt đẹp, nhìn vị trung niên nam tử trước mặt, Tiểu Y Tiên hơi hơi gật đầu, đứng lên xoay người khom lưng bên cạnh bàn châm hai chén trà.
Ngồi ở ghế, Diêu tiên sinh nhìn dáng người đang khom với đường cong tuyệt mĩ của Tiểu Y Tiên, cuối cùng ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh yểu điệu mảnh mai, nhãn đồng thoáng hiện quang mang khó hiểu.
Lúc Tiểu Y Tiên xoay người lại thì Diêu tiên sinh cũng đã thu hồi cái ánh mắt rất không có quy củ này. Bưng chén trà, đem tay nhẹ đặt lên bàn, Tiểu Y Tiên môi đỏ mọng hé mở, nhẹ giọng nói:
- Diêu tiên sinh tìm ta, hẳn là có việc?
Cười cười, Diêu tiên sinh hai tay đang cầm chén trà tựa hồ vẫn còn lưu lại hơi ấm của bàn tay mỹ nhân, bàn tay lén lút chà xát chén trà, nhấp một ngụm, cười nói:
- Nói vậy ngươi cũng đã nghe qua tin tức của hai tên kia chứ kia chứ?
- Khi ngươi vào sơn động tầm bảo, lúc đó hắn cũng đi cùng sao?
Ánh mắt hơi hơi lóe ra, Diêu tiên sinh đột nhiên cười nói.
- Diêu tiên sinh, ta nghĩ ngươi có lẽ lầm!
Lắc đầu, Tiểu Y Tiên thản nhiên cười nói:
- Ta cùng với hắn đích xác cùng một chỗ, bất quá lúc ấy là bởi vì ta tại lúc hái thuốc thiếu chút nữa sẩy chân rơi vào vách núi, hắn là giúp ta một phen mà thôi, về việc trong sơn động tầm bảo, xin lỗi, chúng ta thật đúng là không thấy đến cái gì bảo tàng, bất quá, nhưng thật ra ta nghe nói, lúc hộ tống chúng ta trở về, Làng Đầu dong binh đoàn đột nhiên rời khỏi đội, tựa hồ là tìm kiếm tới cái gì đó.
- Nếu như Diêu tiên sinh đối với bảo tàng cảm thấy hứng thú, gọi hai đại dong binh đoàn đoàn trưởng, cùng đi Lang Đầu dong binh đoàn xem bọn hắn vận chuyển vật kia.
Tiểu Y Tiên mỉm cười nói.
Nghe vậy. Diêu tiên sinh sắc mặt khẽ biến, chợt cười nói:
- Chỉ là tùy tiện hỏi hỏi mà thôi, vậy nếu như ngày sau có gặp lại có thể nói cho hắn đến Vạn Dược Trai chúng ta một chuyến, mặc dù Lang Đầu dong binh đoàn thế lực rất mạnh, đối với Vạn Dược Trai cũng không sợ bọn họ.
- Nếu có cơ hội, ta sẽ truyền đạt, bất quá ta cùng với hắn cũng chỉ là bình thủy tương phùng mà thôi, Diêu tiên sinh cũng không nên kỳ vọng quá lớn.
Tiểu Y Tiên tùy ý nói.
- Aa, hảo, vậy không quấy rầy ngươi nữa, ta đi ra ngoài bàn bạc sự tình.
Cười gật gật đầu, Diêu tiên sinh lần nữa cùng Tiểu Y Tiên hàn huyên vài câu, sau đó mới đứng dậy cáo từ đi.
Nhìn theo sau cửa phòng chậm rãi đóng, Tiểu Y Tiên lơ đễnh liếc chén trà mà hắn đã uống qua, nhẹ giọng lẩm bẩm:
- Xem ra hắn có lẽ không bỏ đi ý niệm trong đầu a, ai, hy vọng ngươi đừng làm những sự việc để cho ta thất vọng, mặc dù ta thực lực không mạnh, bất quá... ta đã pha trà, ngươi thật sự có thể uống loạn hay sao?"
Ngọc thủ nhẹ nhàng điểm lên nước trà màu lục, trong đầu lại hiện lên hình ảnh vô diện thiếu niên, nhớ lại những lời nói vô sỉ của hắn Tiểu Y Tiên môi mỏng khẽ nhếch lên:
- Ngươi là nam nhân đã cùng ta trải qua hoạn nạn, cũng đừng thua bởi cái Thanh Sơn Trấn nho nhỏ này.
……
Trong những ngày nay Cơ Huyền mặc sức giết chóc, thực lực Cơ Huyền hiện giờ không phải kiêng kị một ai cả. Quần ẩu, ám sát,…. Tất cả đều bị Cơ Huyền diệt sát và thôn phệ.
- Chậc chậc, người của dong binh này đúng là nhiều mà, giết mãi không hết.
Cơ Huyền hiện tại đang đứng trong rừng, tay phải giữ chặt cổ một tên đại hán, phía sau làm một cảnh thảm khốc nhân gian. Mười mấy người nằm dưới đất, máu vương vãi khắp đường. Kẻ bị mất đầu, kẻ thủng ngực, kẻ tứ chi vỡ nát,….túm lại là đủ loại kiểu chết, có những kẻ thực lực cao đẳng cấp lục tinh đấu giả và thất tinh đấu giả thì bị Cơ Huyền hấp thành xác khô.
- Ngươi…..là….qu…ái….vậ….t!!!
Tên đang bị Cơ Huyền giữ chặt cổ, miệng trào máu, nghiến răng nghiến lợi nói ra lời đứt quãng.
- Xùy, các ngươi còn lời nào nói không? Mấy ngày nay ta nghe đến tai đóng kén rồi.
Cơ Huyền xùy một tiếng kinh thường nói ra.
- Mấy ngày nay có tin gì thú vị không? Nói nghe xem, nếu ta hài lòng ta cho ngươi toàn thây. Dù sao thất tinh đấu giả vẫn còn chút lợi ích với ta.
Đại hán nghe Cơ Huyền nói vậy tròng mắt co rút lại, nhìn mấy cái xác bị Cơ Huyền hấp thụ kia. Chết không đáng sợ, nhưng chết khó coi như vậy thì cũng không ai muốn. Đại hán nhìn Cơ Huyền ánh mắt hoài nghi.
- Đừng dùng ánh mắt này nhìn ta, ta nói được làm được không phải hoài nghi.
Cơ Huyền tùy tiện vứt đại hán nằm trên đất, cậu không sợ hắn chạy vì bản thân đại hán bị Cơ Huyền đánh gần chết rồi, dù hắn chạy được thì cũng không còn sống được bao lâu.
Tên đại hán thấy vậy, hít một hơi thật sâu nói nhanh những thông tin mà hắn biết cho Cơ Huyền.
Cơ Huyền nghe xong liền ngạc nhiên:
- Di, tên Tiêu Viêm này cũng đi săn mấy con chó nhỏ sao?....
- Mấy tiểu đoàn bị hắn giết sạch rồi….
- Cả một bát tinh đấu giả cũng bị hắn giết rồi.
- Tên Mục Xà này không hổ lăn lộn bao năm, mưu kế thế cũng bày ra, xem ra các ngươi chỉ là mấy con mồi nhỏ dụ con hổ lớn ra thôi.
Chậc chậc không hổ là “ người ứng kiếp ” nga, đột phá nhanh như thần, vượt cấp chém giết đơn giản chơi. Cơ Huyền khảm khái không thôi, hào quang “ nhân vật chính ” sáng lấp lóe làm cậu có chút ghen tị.
Đang tính làm thành toàn cho tên đại hán thì phát hiện tên đó đã chết rồi, không biết là tự tử hay sinh cơ trôi đi mà chết. Dù sao cũng không phải chuyện của Cơ Huyền.
Nếu tên Tiêu Viêm đó đã gây chú ý với dong binh rồi thì bản thân chả cần can thiệp vào nữa. Mấy ngày nay phát tiết ra làm tâm trạng Cơ Huyền vui vẻ trở lại rồi không phải tốn thời gian nữa. Việc của dong binh cứ ném lại cho Tiêu Viêm xử lý, dù sao đó cũng là điều hắn muốn mà. Hơn nữa còn một hộp đá mà Cơ Huyền chưa mở, lâu rồi quên mất.
Đôi cánh đen từ lưng của Cơ Huyền mọc ra, Cơ Huyền bay về động phủ. Sau đó lấy hộp đá từ trong nạp giới ra.
- Rầm
Cả hộp đá lẫn chân giữ rơi ra khỏi, hôm đó do quá vội Cơ Huyền liền tiện tay cắt đứt chân đá rồi nhét vào giới chỉ.
Cầm chìa khóa trong tay Cơ Huyền mở chiếc hộp đá. Ngoài dự liệu trong chiếc hộp đá không chỉ có công pháp Huyền cấp cao giai “ Cuồng sư gâm ” với một lọ đan dược màu đen sặc mùi quái dị và một tờ giấy ghi:
- Để lại cho người có duyên. Đây là Phá Sư đan, là đan dược đột phá đấu sư ta ngẫu nhiên có được, nhưng không có chỗ để dùng nên tùy tiện lại trong ba hộp đá chờ người có duyên.
Cơ Huyền cầm đan dược thầm nghĩ không sợ hết hạn sử dụng chứ. Ai biết được đã qua bao lâu rồi, mười năm hay một trăm năm từ lúc vị này có được lọ đan này. Biết đâu nó hết hạn sự dụng thì trách ai đây.
Nhưng hệ thống cần đột phá Đấu sư mới tiến hành nâng cấp, nhưng theo tình trạng giờ thì không thể chờ lâu đến vậy. Cơ Huyền đành liều mạng nuốt đan dược vào, năng lượng trong thiên địa đột nhiên nhắm chính mình vọt tới.
Cơ Huyền tiến vào tu luyện trạng thái, Năng lượng lưu động chung quanh trong thiên địa cũng là càng lúc càng mạnh, tới cuối cùng, thân thể cơ hồ biến thành hắc động, cuồn cuộn không ngừng điên cuồng hấp thu năng lượn.
Xoáy tụ khí liên tục xoay tròn, giằng co hơn mười phút đồng hồ rồi mới chậm rãi đình chỉ, mà theo xoáy tụ khí xoay tròn từ từ đình ch ỉ, hấp lực cuồng mãnh từ trong cơ thể Cơ Huyềm, cũng là bắt đầu yếu bớt dần cho đến biến mất.
Chỉ chốc lát sau khi lực hút biến mất, Cơ Huyền đang ngồi xếp bằng trong sơn động đột nhiên hai tròng mắt mở ra, một cỗ khí thế hung hãn từ trong cơ thể thức tỉnh phát ra, so với hắn tại mấy giờ trước đó thì mạnh mẽ hơn vài lần thiên địa đang mạnh mẻ tiến vào trong cơ thể.
- Tinh. Chúc mừng kí chủ đột phá Đấu sư. Hệ thống tiến hành nâng cấp
…..
- Tinh. Hệ thống nâng cấp hoàn thành. Những chức năng mới:
Qua thưởng được nâng cấp thành Quay thưởng cấp cao: Tỉ lệ đồ tốt nhiều hơn.
Kho đấu kĩ: kí chủ cần đủ điểm hoặc có đấu kĩ bằng hoặc cao hơn là có thể đổi được. Chú ý: Dùng đấu kĩ quay thưởng không thể đổi, đấu kĩ lấy từ kho đấu kĩ không thể đổi.
Kho vũ khí: kí chủ cần đủ điểm hoặc có vũ khí bằng hoặc cao hơn là có thể đổi được. Chú ý: vũ khí từ quay thưởng không thể đổi, vũ khí từ kho vũ khí không thể đổi.
Cơ Huyền nghe thấy hệ thống đã hoàn thành nâng cấp liền thở phào, không thể không nói bản thân Cơ Huyền có chút nhớ cái hệ thống vô sỉ này.
Hơn nữa hiện nay nâng cấp lên còn có thể đổi công pháp và vũ khí tiện hơn bao nhiêu. Dù vẫn phải quay nhưng cũng tiện hơn nhiều, ít ra còn muốn đấu kĩ thì có thể quay đấu kĩ, muốn vũ khí thì có thể quay ở vũ khí không sợ tỉ lệ may rủi như cái vòng quay ngẫu nhiên nào đó.
Mà không phải chỉ Cơ Huyền săn lùng mà còn có cả Tiêu Viêm nữa. Lang Đầu dong binh, xác định biến mất rồi
……
- Hai ngày ngắn ngủi chúng ta đã mất đi hơn hai mươi vị thành viên nòng cốt, dong binh bình thường gần 50 nếu cứ tiếp tục như vậy thì Lang Thủ dong binh đoàn chúng ta còn người nữa sao?
- Ngươi không phải nói thực lực của hắn cùng lắm là ngang bằng ngươi sao? Vậy tại sao phái ra ba gã thất tinh đấu giả mà cuối cùng vẫn chết trên tay hắn?
Bàn tay nặng nề đập lên mặt bàn một cái, Mục Xà phẫn nộ quát lên.
- Nhưng hiện tại thực lực của hắn bày ra có thể là bát tinh.
Mục Xà sắc mặt âm trầm, như chợt nhớ đến chuyện gì đó, khóe miệng không khỏi co rút lại, trong thanh âm càng nổi lên một tia hàn khí:
- Có lẽ trước đó hắn vẫn còn kiếm chế thực lực hoặc sau khi vào sơn mạch thực lực tăng bạo
- Xem ra việc ta đoán trước kia quả thật không sai, tên tiểu tử đó quả nhiên không phải là một kẻ bình thường a.
Chậm rãi từ trong tức giận hồi phục lại ý chí, Mục Xà ngồi trở lại ghế, ngón tay gõ gõ trên mặt bàn, trầm ngâm một lát liền âm lãnh nói:
- Trước hết tạm thời để cho người của ta rút hết khỏi Ma Thú sơn mạch, chờ hai ngày sau đem đội ngũ biên chế lại thành năm người một tổ, sau đó mang theo đạn tín hiệu rồi cùng nhau tiến vào Ma Thú sơn mạch.
Nặng nề thở hổn hển vài hơi, Mục Xà âm trầm nói.
…..
- Tiểu thư, Diêu tiên sinh muốn gặp người
Ngoài cửa, thanh âm ôn nhu của thị nữ đột nhiên truyền đến.
Nghe tiếng gọi, Tiểu Y Tiên lông mày kẻ đen cau lại. Diêu tiên sinh này là chủ quản của Vạn Dược Trai, cách đây mấy ngày sự việc của Lang Đầu dong binh đoàn được truyền ra, sau đó người này đến tìm chính mình tự nhiên không cần nói cũng biết.
- Để cho hắn vào đi.
Đem quyển sách bảy màu cất vào nội y, Tiểu Y Tiên bất đắc dĩ thở dài một tiếng, mặc kệ nói như thế nào đi nữa,chính mình hiện tại coi như là ăn nhờ ở đậu, đối với vị chủ nhân này không thể không cấp cho hắn mặt mũi.
- Aa, Tiểu Y Tiên tiểu thư gần đây có khỏe không?
Ngay khi thị nữ truyền lời không lâu, một gã nam tử quý phái mặc trường bào cười tủm tỉm đi tới căn phòng, đối với Tiểu Y Tiên lại cười nói.
Ngước đôi mắt đẹp, nhìn vị trung niên nam tử trước mặt, Tiểu Y Tiên hơi hơi gật đầu, đứng lên xoay người khom lưng bên cạnh bàn châm hai chén trà.
Ngồi ở ghế, Diêu tiên sinh nhìn dáng người đang khom với đường cong tuyệt mĩ của Tiểu Y Tiên, cuối cùng ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh yểu điệu mảnh mai, nhãn đồng thoáng hiện quang mang khó hiểu.
Lúc Tiểu Y Tiên xoay người lại thì Diêu tiên sinh cũng đã thu hồi cái ánh mắt rất không có quy củ này. Bưng chén trà, đem tay nhẹ đặt lên bàn, Tiểu Y Tiên môi đỏ mọng hé mở, nhẹ giọng nói:
- Diêu tiên sinh tìm ta, hẳn là có việc?
Cười cười, Diêu tiên sinh hai tay đang cầm chén trà tựa hồ vẫn còn lưu lại hơi ấm của bàn tay mỹ nhân, bàn tay lén lút chà xát chén trà, nhấp một ngụm, cười nói:
- Nói vậy ngươi cũng đã nghe qua tin tức của hai tên kia chứ kia chứ?
- Khi ngươi vào sơn động tầm bảo, lúc đó hắn cũng đi cùng sao?
Ánh mắt hơi hơi lóe ra, Diêu tiên sinh đột nhiên cười nói.
- Diêu tiên sinh, ta nghĩ ngươi có lẽ lầm!
Lắc đầu, Tiểu Y Tiên thản nhiên cười nói:
- Ta cùng với hắn đích xác cùng một chỗ, bất quá lúc ấy là bởi vì ta tại lúc hái thuốc thiếu chút nữa sẩy chân rơi vào vách núi, hắn là giúp ta một phen mà thôi, về việc trong sơn động tầm bảo, xin lỗi, chúng ta thật đúng là không thấy đến cái gì bảo tàng, bất quá, nhưng thật ra ta nghe nói, lúc hộ tống chúng ta trở về, Làng Đầu dong binh đoàn đột nhiên rời khỏi đội, tựa hồ là tìm kiếm tới cái gì đó.
- Nếu như Diêu tiên sinh đối với bảo tàng cảm thấy hứng thú, gọi hai đại dong binh đoàn đoàn trưởng, cùng đi Lang Đầu dong binh đoàn xem bọn hắn vận chuyển vật kia.
Tiểu Y Tiên mỉm cười nói.
Nghe vậy. Diêu tiên sinh sắc mặt khẽ biến, chợt cười nói:
- Chỉ là tùy tiện hỏi hỏi mà thôi, vậy nếu như ngày sau có gặp lại có thể nói cho hắn đến Vạn Dược Trai chúng ta một chuyến, mặc dù Lang Đầu dong binh đoàn thế lực rất mạnh, đối với Vạn Dược Trai cũng không sợ bọn họ.
- Nếu có cơ hội, ta sẽ truyền đạt, bất quá ta cùng với hắn cũng chỉ là bình thủy tương phùng mà thôi, Diêu tiên sinh cũng không nên kỳ vọng quá lớn.
Tiểu Y Tiên tùy ý nói.
- Aa, hảo, vậy không quấy rầy ngươi nữa, ta đi ra ngoài bàn bạc sự tình.
Cười gật gật đầu, Diêu tiên sinh lần nữa cùng Tiểu Y Tiên hàn huyên vài câu, sau đó mới đứng dậy cáo từ đi.
Nhìn theo sau cửa phòng chậm rãi đóng, Tiểu Y Tiên lơ đễnh liếc chén trà mà hắn đã uống qua, nhẹ giọng lẩm bẩm:
- Xem ra hắn có lẽ không bỏ đi ý niệm trong đầu a, ai, hy vọng ngươi đừng làm những sự việc để cho ta thất vọng, mặc dù ta thực lực không mạnh, bất quá... ta đã pha trà, ngươi thật sự có thể uống loạn hay sao?"
Ngọc thủ nhẹ nhàng điểm lên nước trà màu lục, trong đầu lại hiện lên hình ảnh vô diện thiếu niên, nhớ lại những lời nói vô sỉ của hắn Tiểu Y Tiên môi mỏng khẽ nhếch lên:
- Ngươi là nam nhân đã cùng ta trải qua hoạn nạn, cũng đừng thua bởi cái Thanh Sơn Trấn nho nhỏ này.
……
Trong những ngày nay Cơ Huyền mặc sức giết chóc, thực lực Cơ Huyền hiện giờ không phải kiêng kị một ai cả. Quần ẩu, ám sát,…. Tất cả đều bị Cơ Huyền diệt sát và thôn phệ.
- Chậc chậc, người của dong binh này đúng là nhiều mà, giết mãi không hết.
Cơ Huyền hiện tại đang đứng trong rừng, tay phải giữ chặt cổ một tên đại hán, phía sau làm một cảnh thảm khốc nhân gian. Mười mấy người nằm dưới đất, máu vương vãi khắp đường. Kẻ bị mất đầu, kẻ thủng ngực, kẻ tứ chi vỡ nát,….túm lại là đủ loại kiểu chết, có những kẻ thực lực cao đẳng cấp lục tinh đấu giả và thất tinh đấu giả thì bị Cơ Huyền hấp thành xác khô.
- Ngươi…..là….qu…ái….vậ….t!!!
Tên đang bị Cơ Huyền giữ chặt cổ, miệng trào máu, nghiến răng nghiến lợi nói ra lời đứt quãng.
- Xùy, các ngươi còn lời nào nói không? Mấy ngày nay ta nghe đến tai đóng kén rồi.
Cơ Huyền xùy một tiếng kinh thường nói ra.
- Mấy ngày nay có tin gì thú vị không? Nói nghe xem, nếu ta hài lòng ta cho ngươi toàn thây. Dù sao thất tinh đấu giả vẫn còn chút lợi ích với ta.
Đại hán nghe Cơ Huyền nói vậy tròng mắt co rút lại, nhìn mấy cái xác bị Cơ Huyền hấp thụ kia. Chết không đáng sợ, nhưng chết khó coi như vậy thì cũng không ai muốn. Đại hán nhìn Cơ Huyền ánh mắt hoài nghi.
- Đừng dùng ánh mắt này nhìn ta, ta nói được làm được không phải hoài nghi.
Cơ Huyền tùy tiện vứt đại hán nằm trên đất, cậu không sợ hắn chạy vì bản thân đại hán bị Cơ Huyền đánh gần chết rồi, dù hắn chạy được thì cũng không còn sống được bao lâu.
Tên đại hán thấy vậy, hít một hơi thật sâu nói nhanh những thông tin mà hắn biết cho Cơ Huyền.
Cơ Huyền nghe xong liền ngạc nhiên:
- Di, tên Tiêu Viêm này cũng đi săn mấy con chó nhỏ sao?....
- Mấy tiểu đoàn bị hắn giết sạch rồi….
- Cả một bát tinh đấu giả cũng bị hắn giết rồi.
- Tên Mục Xà này không hổ lăn lộn bao năm, mưu kế thế cũng bày ra, xem ra các ngươi chỉ là mấy con mồi nhỏ dụ con hổ lớn ra thôi.
Chậc chậc không hổ là “ người ứng kiếp ” nga, đột phá nhanh như thần, vượt cấp chém giết đơn giản chơi. Cơ Huyền khảm khái không thôi, hào quang “ nhân vật chính ” sáng lấp lóe làm cậu có chút ghen tị.
Đang tính làm thành toàn cho tên đại hán thì phát hiện tên đó đã chết rồi, không biết là tự tử hay sinh cơ trôi đi mà chết. Dù sao cũng không phải chuyện của Cơ Huyền.
Nếu tên Tiêu Viêm đó đã gây chú ý với dong binh rồi thì bản thân chả cần can thiệp vào nữa. Mấy ngày nay phát tiết ra làm tâm trạng Cơ Huyền vui vẻ trở lại rồi không phải tốn thời gian nữa. Việc của dong binh cứ ném lại cho Tiêu Viêm xử lý, dù sao đó cũng là điều hắn muốn mà. Hơn nữa còn một hộp đá mà Cơ Huyền chưa mở, lâu rồi quên mất.
Đôi cánh đen từ lưng của Cơ Huyền mọc ra, Cơ Huyền bay về động phủ. Sau đó lấy hộp đá từ trong nạp giới ra.
- Rầm
Cả hộp đá lẫn chân giữ rơi ra khỏi, hôm đó do quá vội Cơ Huyền liền tiện tay cắt đứt chân đá rồi nhét vào giới chỉ.
Cầm chìa khóa trong tay Cơ Huyền mở chiếc hộp đá. Ngoài dự liệu trong chiếc hộp đá không chỉ có công pháp Huyền cấp cao giai “ Cuồng sư gâm ” với một lọ đan dược màu đen sặc mùi quái dị và một tờ giấy ghi:
- Để lại cho người có duyên. Đây là Phá Sư đan, là đan dược đột phá đấu sư ta ngẫu nhiên có được, nhưng không có chỗ để dùng nên tùy tiện lại trong ba hộp đá chờ người có duyên.
Cơ Huyền cầm đan dược thầm nghĩ không sợ hết hạn sử dụng chứ. Ai biết được đã qua bao lâu rồi, mười năm hay một trăm năm từ lúc vị này có được lọ đan này. Biết đâu nó hết hạn sự dụng thì trách ai đây.
Nhưng hệ thống cần đột phá Đấu sư mới tiến hành nâng cấp, nhưng theo tình trạng giờ thì không thể chờ lâu đến vậy. Cơ Huyền đành liều mạng nuốt đan dược vào, năng lượng trong thiên địa đột nhiên nhắm chính mình vọt tới.
Cơ Huyền tiến vào tu luyện trạng thái, Năng lượng lưu động chung quanh trong thiên địa cũng là càng lúc càng mạnh, tới cuối cùng, thân thể cơ hồ biến thành hắc động, cuồn cuộn không ngừng điên cuồng hấp thu năng lượn.
Xoáy tụ khí liên tục xoay tròn, giằng co hơn mười phút đồng hồ rồi mới chậm rãi đình chỉ, mà theo xoáy tụ khí xoay tròn từ từ đình ch ỉ, hấp lực cuồng mãnh từ trong cơ thể Cơ Huyềm, cũng là bắt đầu yếu bớt dần cho đến biến mất.
Chỉ chốc lát sau khi lực hút biến mất, Cơ Huyền đang ngồi xếp bằng trong sơn động đột nhiên hai tròng mắt mở ra, một cỗ khí thế hung hãn từ trong cơ thể thức tỉnh phát ra, so với hắn tại mấy giờ trước đó thì mạnh mẽ hơn vài lần thiên địa đang mạnh mẻ tiến vào trong cơ thể.
- Tinh. Chúc mừng kí chủ đột phá Đấu sư. Hệ thống tiến hành nâng cấp
…..
- Tinh. Hệ thống nâng cấp hoàn thành. Những chức năng mới:
Qua thưởng được nâng cấp thành Quay thưởng cấp cao: Tỉ lệ đồ tốt nhiều hơn.
Kho đấu kĩ: kí chủ cần đủ điểm hoặc có đấu kĩ bằng hoặc cao hơn là có thể đổi được. Chú ý: Dùng đấu kĩ quay thưởng không thể đổi, đấu kĩ lấy từ kho đấu kĩ không thể đổi.
Kho vũ khí: kí chủ cần đủ điểm hoặc có vũ khí bằng hoặc cao hơn là có thể đổi được. Chú ý: vũ khí từ quay thưởng không thể đổi, vũ khí từ kho vũ khí không thể đổi.
Cơ Huyền nghe thấy hệ thống đã hoàn thành nâng cấp liền thở phào, không thể không nói bản thân Cơ Huyền có chút nhớ cái hệ thống vô sỉ này.
Hơn nữa hiện nay nâng cấp lên còn có thể đổi công pháp và vũ khí tiện hơn bao nhiêu. Dù vẫn phải quay nhưng cũng tiện hơn nhiều, ít ra còn muốn đấu kĩ thì có thể quay đấu kĩ, muốn vũ khí thì có thể quay ở vũ khí không sợ tỉ lệ may rủi như cái vòng quay ngẫu nhiên nào đó.