Chương 7: Thật xấu xí
Cô hơi run run giơ tay lên nắm lấy chiếc mũ chậm rãi lấy xuống, mái tóc dài trở nên hơi loạn. Võ Đông Thăng bất động thanh sắc, anh trông thấy khóe mắt đỏ hoe của Khả Ny trở nên âm ẩm.
Cô muốn khóc sao?
Người xem dần tụ lại đông hơn, họ cũng muốn xem trò hay. Nói thật thì ai lại chẳng tò mò bí mật của người khác, muốn biết những thứ người ta ra sức che giấu để thỏa mãn sự hiếu kì của bản thân.
Khả Ny biết rõ điều đó, tránh được một lúc không tránh được cả đời, nếu vậy thì cứ thẳng thừng đối mặt với nó.
Bàn tay mềm mại chạm lấy quai khẩu trang, giây phút ấy cô như ngừng thở. Cứ thế mà tháo xuống. Đám đông ồn ào bàn tán, rất nhiều cô không nghe hết được đại khái là
" Mặt cậu ta bị làm sao vậy? "
" Phải đó đáng sợ quá "
" Chẳng trách lại che giấu, nếu là tôi tôi cũng không dám cho ai xem "
Trịnh Nhất như bị dọa sợ, cậu bạn béo ú lùi về sau mấy bước
" Đúng là gặp ma giữa ban ngày "
Nãy giờ chỉ có một người là im lặng...Võ Đông Thăng, anh nhìn Khả Ny đầu óc dần trở nên trống rỗng, tiếp đến lại nhận lấy ánh nhìn từ người kia, đôi mắt của cô có chút bi thương, oán trách nhưng Tống Khả Ny lại không bày tỏ sự bất bình nào
Mọi người bắt đầu cười đùa chế giễu cô, khung cảnh này vô cùng quen thuộc, sau bao năm lại lần nữa tái diễn, Tống Khả Ny trong lòng cười khổ. Mũi cô dường như đã nghẹt cứng, giọng nói nghe không còn rõ
" Cậu đã hài lòng chưa? "
Bây giờ Võ Đông Thăng mới bừng tỉnh, anh không hiểu vì sao bản thân chẳng có chút cảm giác gì, không cảm thấy chút ít vui vẻ mãn nguyện khi đạt được điều mình muốn.
Anh mở miệng muốn nói gì đó nhưng rồi ngay tức khắc lại thay đổi suy nghĩ
" Cậu thật xấu xí "
Hy vọng câu nói này sẽ khiến cô đau khổ, đây là cách mà anh thường làm với những người chống đối mình. Anh tự thuyết phục mình rằng cô xứng đáng bị như thế
Đàn em phía sau cười phá lên, đây đúng là cá tính của lão đại bọn họ rất giỏi làm người ta mất mặt.
Tống Khả Ny gật gù thừa nhận, đúng là hiện tại rất xấu xí, họ nói không sai. Để cho cả đám cười xong cô lại nói tiếp
" Cậu trả điện thoại lại cho tôi được rồi chứ? "
Võ Đông Thăng khựng lại, tay cầm điện thoại cứng đờ. Tống Khả Ny giật lấy điện thoại từ tay anh. Cô mang lại mũ và khẩu trang, xốc chiếc balo nặng trịch cất bước rời khỏi.
Anh bất giác ngoái nhìn theo vóc hình nhỏ bé đơn độc bỏ đi. Anh khó hiểu vì sao bản thân lại nói lời trái lòng mình, rõ ràng anh muốn nói trông cô rất quen thuộc nhưng lại khó mở miệng nói ra. Chiếc mũi nhỏ, đôi môi mỏng như đã vô số lần nhìn thấy vậy mà không thể nhớ ra. Vì sao lần bắt nạt này bản thân lại cảm thấy không vui vẻ như vậy?
...
Về đến nhà Hà Tiểu Nhu gọi điện thông báo cho cô về chuyện sắp xếp lại các hoạt động của cô lại bất ngờ trông thấy đôi mắt đỏ hoe của cô bạn thân
" Bảo bối cậu làm sao vậy? Mắt của cậu...rốt cuộc cậu ở đó gặp phải chuyện gì? "
Tống Khả Ny đem hết mọi chuyện ở trường kể lại cho cô bạn thân biết. Hà Tiểu Nhu ngay tức khắc nổi đóa lên
" Tên khốn não tàn nào thế dám bắt nạt cậu, bà đây phải cho nó biết tay "
Khả Ny cười phì, cô dụi hai mắt
" Được rồi mình không sao, từ hôm nay mình không nhẫn nhịn nữa. Nếu còn bị ức hiếp mình nhất định đứng lên chống trả không để những kẻ xấu xa kia làm càng được không? "
Tiểu Nhu đang nhai bánh ậm ừ gật đầu
" Tốt nhất là như vậy. À mà cậu nhớ việc phải làm tối nay đấy, lên trang cá nhân trả lời câu hỏi của người hâm mộ. Sắp tới còn phải phát hành ca khúc mới, tránh để fan quên cậu là ai, cậu có sắp xếp kịp về để thu âm không? "
" Mình chỉ vừa tiếp xúc với môi trường mới thôi, bây giờ trở về không ổn lắm. Chắc là mình sẽ làm phòng thu ở đây có gì sẽ gửi cho cậu "
Tiểu Nhu xem như tạm chấp nhận, để xử lý chuyện tạm dừng biểu diễn trực tiếp của Khả Ny cô bạn này đã phải đau đầu một phen rồi.
" 666 club ngày nào cũng gọi cho mình muốn cháy máy hỏi khi nào cậu mới quay lại biểu diễn. Ông chủ nói quán ế đến nỗi sắp đóng cửa luôn rồi. "
" Ai da, nhanh thôi. Đợi sau khi mình điều trị xong nhất định hoạt động trở lại, mà cũng sắp đến giờ rồi, mình phải chuẩn bị đăng bài đây, giữ sức tối nay trả lời thật nhiều câu hỏi "
" Cậu cứ bận đi, mình cúp đây "
...
Võ Đông Thăng ngày ngày đều rình mò trang cá nhân của nữ thần để xem cô có hoạt động gì hay không, hôm nay cũng không ngoại lệ. Dù ở trường học có xảy ra đôi chút chuyện khiến lòng anh cảm thấy rối bời nhưng sau khi nhận được thông báo về hoạt động Q&A tối nay của Kathy khiến anh lấy lại chút tinh thần.
Cụ thể là Kathy sẽ chọn tùy ý 20 câu hỏi của fan liên quan đến vấn đề âm nhạc hoặc cuộc sống của cô. Kathy sẽ giải đáp những thắc mắc của người hâm mộ về mình
Võ Đông Thăng nhìn số người đặt câu hỏi đã lên đến vài nghìn thì ngán ngẩm, biết chắc bản thân sẽ chẳng may mắn đến thế. Tuy vậy anh vẫn đặt chút hy vọng nhỏ nhoi, lúc chuẩn bị gõ vào khung câu hỏi ngón tay bất giác tê cứng lại.
Anh nhìn màn hình suy nghĩ một lúc lâu mới tiến hành ấn một loạt ký tự từ bàn phím, nhìn câu hỏi trên màn hính hơi thở đầy nặn nề cuối cùng vẫn quyết định ấn gửi đi.
Cô muốn khóc sao?
Người xem dần tụ lại đông hơn, họ cũng muốn xem trò hay. Nói thật thì ai lại chẳng tò mò bí mật của người khác, muốn biết những thứ người ta ra sức che giấu để thỏa mãn sự hiếu kì của bản thân.
Khả Ny biết rõ điều đó, tránh được một lúc không tránh được cả đời, nếu vậy thì cứ thẳng thừng đối mặt với nó.
Bàn tay mềm mại chạm lấy quai khẩu trang, giây phút ấy cô như ngừng thở. Cứ thế mà tháo xuống. Đám đông ồn ào bàn tán, rất nhiều cô không nghe hết được đại khái là
" Mặt cậu ta bị làm sao vậy? "
" Phải đó đáng sợ quá "
" Chẳng trách lại che giấu, nếu là tôi tôi cũng không dám cho ai xem "
Trịnh Nhất như bị dọa sợ, cậu bạn béo ú lùi về sau mấy bước
" Đúng là gặp ma giữa ban ngày "
Nãy giờ chỉ có một người là im lặng...Võ Đông Thăng, anh nhìn Khả Ny đầu óc dần trở nên trống rỗng, tiếp đến lại nhận lấy ánh nhìn từ người kia, đôi mắt của cô có chút bi thương, oán trách nhưng Tống Khả Ny lại không bày tỏ sự bất bình nào
Mọi người bắt đầu cười đùa chế giễu cô, khung cảnh này vô cùng quen thuộc, sau bao năm lại lần nữa tái diễn, Tống Khả Ny trong lòng cười khổ. Mũi cô dường như đã nghẹt cứng, giọng nói nghe không còn rõ
" Cậu đã hài lòng chưa? "
Bây giờ Võ Đông Thăng mới bừng tỉnh, anh không hiểu vì sao bản thân chẳng có chút cảm giác gì, không cảm thấy chút ít vui vẻ mãn nguyện khi đạt được điều mình muốn.
Anh mở miệng muốn nói gì đó nhưng rồi ngay tức khắc lại thay đổi suy nghĩ
" Cậu thật xấu xí "
Hy vọng câu nói này sẽ khiến cô đau khổ, đây là cách mà anh thường làm với những người chống đối mình. Anh tự thuyết phục mình rằng cô xứng đáng bị như thế
Đàn em phía sau cười phá lên, đây đúng là cá tính của lão đại bọn họ rất giỏi làm người ta mất mặt.
Tống Khả Ny gật gù thừa nhận, đúng là hiện tại rất xấu xí, họ nói không sai. Để cho cả đám cười xong cô lại nói tiếp
" Cậu trả điện thoại lại cho tôi được rồi chứ? "
Võ Đông Thăng khựng lại, tay cầm điện thoại cứng đờ. Tống Khả Ny giật lấy điện thoại từ tay anh. Cô mang lại mũ và khẩu trang, xốc chiếc balo nặng trịch cất bước rời khỏi.
Anh bất giác ngoái nhìn theo vóc hình nhỏ bé đơn độc bỏ đi. Anh khó hiểu vì sao bản thân lại nói lời trái lòng mình, rõ ràng anh muốn nói trông cô rất quen thuộc nhưng lại khó mở miệng nói ra. Chiếc mũi nhỏ, đôi môi mỏng như đã vô số lần nhìn thấy vậy mà không thể nhớ ra. Vì sao lần bắt nạt này bản thân lại cảm thấy không vui vẻ như vậy?
...
Về đến nhà Hà Tiểu Nhu gọi điện thông báo cho cô về chuyện sắp xếp lại các hoạt động của cô lại bất ngờ trông thấy đôi mắt đỏ hoe của cô bạn thân
" Bảo bối cậu làm sao vậy? Mắt của cậu...rốt cuộc cậu ở đó gặp phải chuyện gì? "
Tống Khả Ny đem hết mọi chuyện ở trường kể lại cho cô bạn thân biết. Hà Tiểu Nhu ngay tức khắc nổi đóa lên
" Tên khốn não tàn nào thế dám bắt nạt cậu, bà đây phải cho nó biết tay "
Khả Ny cười phì, cô dụi hai mắt
" Được rồi mình không sao, từ hôm nay mình không nhẫn nhịn nữa. Nếu còn bị ức hiếp mình nhất định đứng lên chống trả không để những kẻ xấu xa kia làm càng được không? "
Tiểu Nhu đang nhai bánh ậm ừ gật đầu
" Tốt nhất là như vậy. À mà cậu nhớ việc phải làm tối nay đấy, lên trang cá nhân trả lời câu hỏi của người hâm mộ. Sắp tới còn phải phát hành ca khúc mới, tránh để fan quên cậu là ai, cậu có sắp xếp kịp về để thu âm không? "
" Mình chỉ vừa tiếp xúc với môi trường mới thôi, bây giờ trở về không ổn lắm. Chắc là mình sẽ làm phòng thu ở đây có gì sẽ gửi cho cậu "
Tiểu Nhu xem như tạm chấp nhận, để xử lý chuyện tạm dừng biểu diễn trực tiếp của Khả Ny cô bạn này đã phải đau đầu một phen rồi.
" 666 club ngày nào cũng gọi cho mình muốn cháy máy hỏi khi nào cậu mới quay lại biểu diễn. Ông chủ nói quán ế đến nỗi sắp đóng cửa luôn rồi. "
" Ai da, nhanh thôi. Đợi sau khi mình điều trị xong nhất định hoạt động trở lại, mà cũng sắp đến giờ rồi, mình phải chuẩn bị đăng bài đây, giữ sức tối nay trả lời thật nhiều câu hỏi "
" Cậu cứ bận đi, mình cúp đây "
...
Võ Đông Thăng ngày ngày đều rình mò trang cá nhân của nữ thần để xem cô có hoạt động gì hay không, hôm nay cũng không ngoại lệ. Dù ở trường học có xảy ra đôi chút chuyện khiến lòng anh cảm thấy rối bời nhưng sau khi nhận được thông báo về hoạt động Q&A tối nay của Kathy khiến anh lấy lại chút tinh thần.
Cụ thể là Kathy sẽ chọn tùy ý 20 câu hỏi của fan liên quan đến vấn đề âm nhạc hoặc cuộc sống của cô. Kathy sẽ giải đáp những thắc mắc của người hâm mộ về mình
Võ Đông Thăng nhìn số người đặt câu hỏi đã lên đến vài nghìn thì ngán ngẩm, biết chắc bản thân sẽ chẳng may mắn đến thế. Tuy vậy anh vẫn đặt chút hy vọng nhỏ nhoi, lúc chuẩn bị gõ vào khung câu hỏi ngón tay bất giác tê cứng lại.
Anh nhìn màn hình suy nghĩ một lúc lâu mới tiến hành ấn một loạt ký tự từ bàn phím, nhìn câu hỏi trên màn hính hơi thở đầy nặn nề cuối cùng vẫn quyết định ấn gửi đi.