Chương 2: Quyết định chuyển trường
Chỉ sau khi mẹ vừa đi một lúc Khả Ny lập tức thay quần áo rời khỏi nhà, cô nhắm mắt đánh liều lái xe đến một thẩm mỹ viện. Sau khi được bác sĩ tư vấn cô quyết định thực hiện gói tiêm tan mỡ má theo lời cam kết là sẽ có một gương mặt thon gọn nhỏ nhắn.
Vào những ngày đầu tiên sau khi thực hiện Khả Ny nhận ra gương mặt bản thân trở nên cực kì bất ổn, nó có dấu hiệu sưng ở những phần được kim tiêm tiếp xúc, sau khoảng 1 tuần thì cô bắt đầu phát hoảng khi gương mặt bắt đầu nổi những nốt đỏ rất to còn có dấu hiệu như muốn nhiễm trùng. Tống Khả Ny tức tốc đi đến bệnh viện da liễu kiểm tra thì nhận được kết quả là cô bị ứng với hóa chất.
...
" Cái gì? Dị ứng với hóa chất? "
Tống Hải An vô cùng sốc khi chứng kiến tình hình của con gái mình chỉ sau một tuần bà đi công tác, gương mặt đáng yêu thường ngày giờ đây trở nên vô cùng khó coi với nhiều nốt mụn to nhỏ nổi khắp khuôn mặt. Khả Ny vừa tuyệt vọng vừa đau đớn mà khóc lóc
" Đây là trường hợp nặng nhất rồi đấy ạ, bác sĩ nói phải điều trị rất lâu "
Tống Hải An như muốn ngất lịm, bà rất giận nhưng lại không nỡ trách con gái
" Bây giờ Ny phải làm sao với cái bộ dạng này đây? Mẹ thật sự không biết nói con thế nào luôn nữa? "
Tống Khả Ny nằm gục xuống chiếc sofa, cầm chiếc gương soi bộ dạng bản thân cô lại nhớ đến mấy lời chê bai của tụi bạn cùng lớp
" Ny không muốn đến trường nữa "
" Ối, không được đâu, con còn phải đi học nữa mà "
Tống Khả Ny giãy nãy như một đứa con nít đang mè nheo với mẹ
" Ny sẽ không đến trường với bộ dạng xấu xí như thế này đâu, đám sinh viên ở trường quốc tế ai cũng như ai, để bọn họ thấy con trong bộ dạng này sẽ trêu chọc con mất "
Tống Hải An biết con gái mình cố chấp cứng đầu, bà cũng không biết phải giải quyết ra sao, sau một hồi nghĩ ngợi liền tìm ra một giải pháp
" Hay là Ny về quê đi, ở quê phong cảnh rất đẹp, trường công trước kia mẹ theo học cũng khá tốt, đợi đến khi nào bình phục thì trở về Sơn Hà với mẹ "
Từ lúc Tống Khả Ny được sinh ra lẫn lớn lên đều là ở thành phố, do bận rộn nên mẹ cũng quên mất nói cho cô về những gì đẹp đẽ ở quê nhà, đây là một cơ hội tốt để cô làm quen và hiểu nhiều hơn với nơi mẹ và bà từng sinh sống.
...
[ Hả? Chuyển trường? ]
Khả Ny gọi điện thông báo cho Tiểu Nhu một thông tin cực kì bất ngờ, cô vừa nói chuyện vừa thu xếp đồ đạc vào vali
" Ừ, với bộ dạng bây giờ của mình làm sao dám xuất hiện ở Sơn Hà chứ "
[ Vậy còn lịch mỗi cuối tuần sẽ biểu diễn ở club thì sao? Cậu giải quyết làm sao với người hâm mộ hả? ]
Tống Khả Ny suýt bật khóc nhìn đống quần áo biểu diễn của mình không biết bao giờ mới có cơ hội gặp lại
" Cậu giải quyết với phía club hộ mình nhé, mình cũng đăng bài thông báo lên trang cá nhân tạm hoãn hoạt động trực tiếp. "
[ Đại tiểu thư như cậu về quê một mình làm sao sinh sống nổi? ]
Khả Ny thở dài nghĩ tới tương lai phía trước của mình không biết nở hoa hay bế tắc
" Mẹ nói muốn cho bác Phương theo để chăm sóc mình nhưng mình không đồng ý, mình không tin bản thân lớn đến nhường này lại không thể tự lo liệu được. Con gái lớn rồi cũng không thể suốt ngày đeo bám mẹ mà "
[ Vậy mình chỉ có thể chúc cậu bình an vượt qua kiếp nạn, gặp chuyện gì nhớ gọi báo cho mình biết đó. ]
Sau khi thu dọn xong hành lý, Khả Ny mở điện thoại lên rồi không đành lòng mà viết mấy dòng trạng thái thông báo tạm hoãn hoạt động, không xuất hiện trước công chúng nữa. Sau vài phút đăng dòng trạng thái đã có rất nhiều người vào bình luận bày tỏ sự tiếc nuối và mong rằng Kathy của bọn họ sẽ trở lại trong thời gian sớm nhất.
...
Tại trường Đại học nông nghiệp An Viễn thôn Giao Thủy, một đám thanh niên ở sân bóng rổ đang ngồi nghỉ ngơi sau trận đấu, cả bọn ai nấy đều mệt lã, cầm chai nước suối mà uống ừng ực để giải tỏa cơn khát.
Trịnh Nhất là một cậu bạn dáng người hơi mập mạp, đầu tóc uốn xoăn tít trông khá buồn cười, cậu vừa ăn bánh vừa lướt điện thoại xem tin tức, đôi mắt đột nhiên trợn tròn lên
" Anh Thăng, bọn mày...đọc tin tức chưa? "
Võ Đông Thăng đóng nắp chai nước suối rồi lê đến gần bên Trịnh Nhất, dáng người anh khá cao lớn và đô con, ngồi cạnh ai cũng đặc biệt dài hơn người ta một khúc gương mặt góc cạnh điển trai nhưng trông cũng khá...côn đồ
" Chuyện gì? "
Giơ chiếc điện thoại đến trước mặt Võ Đông Thăng, mọi người ở phía sau cũng tụ lại để xem chuyện vui, một tên trong đó lớn miệng
" Tạm hoãn hoạt động? Anh Thăng, nữ thần của anh hoãn hoạt động rồi anh phải làm sao? "
Gương mặt Võ Đông Thăng trở nên nghiêm nghị, anh chăm chú đọc từng dòng trạng thái thông báo trên trang cá nhân của Kathy, một lúc sau vẫn chưa dám tin vào mắt mình.
Vài tên đàn em đến vỗ vai anh an ủi, vài tên lại trêu đùa anh
" Không sao, cô ấy sẽ sớm trở lại mà, status cũng nói Kathy cô ấy sẽ thường xuyên cập nhật tình hình, nhạc cũng tiếp tục sáng tác anh đừng có bày ra bộ mặt ủ dột đó chứ "
" Mày không biết chứ anh Thăng tuần nào cũng đổ đường suốt mấy tiếng đồng hồ tới Sơn Hà nghe Kathy biểu diễn, nguồn sống của người ta đó. Hôm trước tao còn thấy viết thư tay, không biết đã gửi cho người ta hay chưa haha "
Cả bọn sau đó lại bật cười trên nổi đau của anh
" Đại ca của An Viễn bình thường đầu gấu bặm trợn cũng đu idol, cười chết mất. "
Tắt màn hình điện thoại Võ Đông Thăng liếc nhìn bọn đàn em, đôi mắt diều hâu đăm chiêu đáng sợ
" Chúng mày có thôi đi không? "
Cả đám sau đó liền tắt đài không ai dám hó hé thêm điều gì nữa. Trong lòng Võ Đông Thăng chợt trở nên trống trãi, vậy là khoảng thời gian tiếp theo anh không được xem Kathy trình diễn nữa, không còn được nhìn thấy cô gái nhỏ nhắn với phong thái tự tin mang đến những điều tích cực qua từng lời nhạc mà anh hay nghe nữa. Anh không chắc bản thân sẽ có thể kiềm chế không làm ra mấy loại chuyện bắt nạt bạn bè để thỏa cơn tức trong lòng đâu. Sinh Viên của An Viễn đã định là sắp tới phải hứng chịu cơn thịnh nộ đầy vô lý của Võ Đông Thăng rồi.
Vào những ngày đầu tiên sau khi thực hiện Khả Ny nhận ra gương mặt bản thân trở nên cực kì bất ổn, nó có dấu hiệu sưng ở những phần được kim tiêm tiếp xúc, sau khoảng 1 tuần thì cô bắt đầu phát hoảng khi gương mặt bắt đầu nổi những nốt đỏ rất to còn có dấu hiệu như muốn nhiễm trùng. Tống Khả Ny tức tốc đi đến bệnh viện da liễu kiểm tra thì nhận được kết quả là cô bị ứng với hóa chất.
...
" Cái gì? Dị ứng với hóa chất? "
Tống Hải An vô cùng sốc khi chứng kiến tình hình của con gái mình chỉ sau một tuần bà đi công tác, gương mặt đáng yêu thường ngày giờ đây trở nên vô cùng khó coi với nhiều nốt mụn to nhỏ nổi khắp khuôn mặt. Khả Ny vừa tuyệt vọng vừa đau đớn mà khóc lóc
" Đây là trường hợp nặng nhất rồi đấy ạ, bác sĩ nói phải điều trị rất lâu "
Tống Hải An như muốn ngất lịm, bà rất giận nhưng lại không nỡ trách con gái
" Bây giờ Ny phải làm sao với cái bộ dạng này đây? Mẹ thật sự không biết nói con thế nào luôn nữa? "
Tống Khả Ny nằm gục xuống chiếc sofa, cầm chiếc gương soi bộ dạng bản thân cô lại nhớ đến mấy lời chê bai của tụi bạn cùng lớp
" Ny không muốn đến trường nữa "
" Ối, không được đâu, con còn phải đi học nữa mà "
Tống Khả Ny giãy nãy như một đứa con nít đang mè nheo với mẹ
" Ny sẽ không đến trường với bộ dạng xấu xí như thế này đâu, đám sinh viên ở trường quốc tế ai cũng như ai, để bọn họ thấy con trong bộ dạng này sẽ trêu chọc con mất "
Tống Hải An biết con gái mình cố chấp cứng đầu, bà cũng không biết phải giải quyết ra sao, sau một hồi nghĩ ngợi liền tìm ra một giải pháp
" Hay là Ny về quê đi, ở quê phong cảnh rất đẹp, trường công trước kia mẹ theo học cũng khá tốt, đợi đến khi nào bình phục thì trở về Sơn Hà với mẹ "
Từ lúc Tống Khả Ny được sinh ra lẫn lớn lên đều là ở thành phố, do bận rộn nên mẹ cũng quên mất nói cho cô về những gì đẹp đẽ ở quê nhà, đây là một cơ hội tốt để cô làm quen và hiểu nhiều hơn với nơi mẹ và bà từng sinh sống.
...
[ Hả? Chuyển trường? ]
Khả Ny gọi điện thông báo cho Tiểu Nhu một thông tin cực kì bất ngờ, cô vừa nói chuyện vừa thu xếp đồ đạc vào vali
" Ừ, với bộ dạng bây giờ của mình làm sao dám xuất hiện ở Sơn Hà chứ "
[ Vậy còn lịch mỗi cuối tuần sẽ biểu diễn ở club thì sao? Cậu giải quyết làm sao với người hâm mộ hả? ]
Tống Khả Ny suýt bật khóc nhìn đống quần áo biểu diễn của mình không biết bao giờ mới có cơ hội gặp lại
" Cậu giải quyết với phía club hộ mình nhé, mình cũng đăng bài thông báo lên trang cá nhân tạm hoãn hoạt động trực tiếp. "
[ Đại tiểu thư như cậu về quê một mình làm sao sinh sống nổi? ]
Khả Ny thở dài nghĩ tới tương lai phía trước của mình không biết nở hoa hay bế tắc
" Mẹ nói muốn cho bác Phương theo để chăm sóc mình nhưng mình không đồng ý, mình không tin bản thân lớn đến nhường này lại không thể tự lo liệu được. Con gái lớn rồi cũng không thể suốt ngày đeo bám mẹ mà "
[ Vậy mình chỉ có thể chúc cậu bình an vượt qua kiếp nạn, gặp chuyện gì nhớ gọi báo cho mình biết đó. ]
Sau khi thu dọn xong hành lý, Khả Ny mở điện thoại lên rồi không đành lòng mà viết mấy dòng trạng thái thông báo tạm hoãn hoạt động, không xuất hiện trước công chúng nữa. Sau vài phút đăng dòng trạng thái đã có rất nhiều người vào bình luận bày tỏ sự tiếc nuối và mong rằng Kathy của bọn họ sẽ trở lại trong thời gian sớm nhất.
...
Tại trường Đại học nông nghiệp An Viễn thôn Giao Thủy, một đám thanh niên ở sân bóng rổ đang ngồi nghỉ ngơi sau trận đấu, cả bọn ai nấy đều mệt lã, cầm chai nước suối mà uống ừng ực để giải tỏa cơn khát.
Trịnh Nhất là một cậu bạn dáng người hơi mập mạp, đầu tóc uốn xoăn tít trông khá buồn cười, cậu vừa ăn bánh vừa lướt điện thoại xem tin tức, đôi mắt đột nhiên trợn tròn lên
" Anh Thăng, bọn mày...đọc tin tức chưa? "
Võ Đông Thăng đóng nắp chai nước suối rồi lê đến gần bên Trịnh Nhất, dáng người anh khá cao lớn và đô con, ngồi cạnh ai cũng đặc biệt dài hơn người ta một khúc gương mặt góc cạnh điển trai nhưng trông cũng khá...côn đồ
" Chuyện gì? "
Giơ chiếc điện thoại đến trước mặt Võ Đông Thăng, mọi người ở phía sau cũng tụ lại để xem chuyện vui, một tên trong đó lớn miệng
" Tạm hoãn hoạt động? Anh Thăng, nữ thần của anh hoãn hoạt động rồi anh phải làm sao? "
Gương mặt Võ Đông Thăng trở nên nghiêm nghị, anh chăm chú đọc từng dòng trạng thái thông báo trên trang cá nhân của Kathy, một lúc sau vẫn chưa dám tin vào mắt mình.
Vài tên đàn em đến vỗ vai anh an ủi, vài tên lại trêu đùa anh
" Không sao, cô ấy sẽ sớm trở lại mà, status cũng nói Kathy cô ấy sẽ thường xuyên cập nhật tình hình, nhạc cũng tiếp tục sáng tác anh đừng có bày ra bộ mặt ủ dột đó chứ "
" Mày không biết chứ anh Thăng tuần nào cũng đổ đường suốt mấy tiếng đồng hồ tới Sơn Hà nghe Kathy biểu diễn, nguồn sống của người ta đó. Hôm trước tao còn thấy viết thư tay, không biết đã gửi cho người ta hay chưa haha "
Cả bọn sau đó lại bật cười trên nổi đau của anh
" Đại ca của An Viễn bình thường đầu gấu bặm trợn cũng đu idol, cười chết mất. "
Tắt màn hình điện thoại Võ Đông Thăng liếc nhìn bọn đàn em, đôi mắt diều hâu đăm chiêu đáng sợ
" Chúng mày có thôi đi không? "
Cả đám sau đó liền tắt đài không ai dám hó hé thêm điều gì nữa. Trong lòng Võ Đông Thăng chợt trở nên trống trãi, vậy là khoảng thời gian tiếp theo anh không được xem Kathy trình diễn nữa, không còn được nhìn thấy cô gái nhỏ nhắn với phong thái tự tin mang đến những điều tích cực qua từng lời nhạc mà anh hay nghe nữa. Anh không chắc bản thân sẽ có thể kiềm chế không làm ra mấy loại chuyện bắt nạt bạn bè để thỏa cơn tức trong lòng đâu. Sinh Viên của An Viễn đã định là sắp tới phải hứng chịu cơn thịnh nộ đầy vô lý của Võ Đông Thăng rồi.