Chương 28: Lời xin lỗi chân thành
Hơn tuần ròng rã, cuối cùng cô cũng thuần thục quy tắc trên bàn ăn. Cứ ngỡ đến đây là đã kết thúc nhưng quản gia lại dẫn cô đi tới gian phòng khác. Nơi mà người dạy vẫn là bà cô khó tính đó, cô nhăn nhó hỏi nhỏ quản gia.
" Này, sao lại là bà cô này nữa? Tôi không muốn học từ bà ta! "
Quản gia Tề cẩn thận thở dài, người bà cô khó tính mà cô ghét bỏ là người có kiến thức và kinh nghiệm sâu rộng. Đã dạy cho hàng ngàn tiểu thư con nhà gia giáo về phép tắc và quy củ.
Nói đến đây dù có chút khâm phục nhưng thế giới rộng lớn thế này, thiếu gì người giảng dạy sao nhất thiết phải là bà cô khó ưa đó chứ?
Không thể nói nhiều mất thêm thời gian, quản gia lui xuống để cô bắt đầu tiết học nghiêm túc. Nhìn gương mặt nghiêm nghị khó tính của bà ta càng làm cô nản lòng.
Cứ thế này chắc cô gục đầu xuống sông mà chết mất.
"Thiên Kha Nguyệt, cô còn đứng đơ ở đó đến bao giờ? Mau đứng vào đây! "
" Hừ. "
" Cô vừa hầm hực với ai đấy hả? "
" Không có, mời giáo viên chỉ dạy. "
Tiết học hôm nay chính là phong thái và cách đi đứng sao cho thanh lịch uyển chuyển. Tôn nghiêm nhưng không kém phần thanh nhã.
Bà ta đặt lên đầu cô bình hoa thủy tinh dễ vỡ bắt cô đứng thẳng đi tiến về phía trước. Còn chưa kịp cất bước, chiếc bình trên đầu đã lắc lư rơi vỡ xuống mặt đất.
Cô liên tiếp lặp lại hành động này cho đến tận tối muộn, tổng số thiệt hại đã lên đến hàng trăm chiếc bình bị vỡ. Bà cô gay gắt quát tháo ép cô tập trung cho bằng được khiến cô khó chịu chỉ biết chuyển mình để đi cho đúng.
Đây là huấn luyện nhân viên hay là tuyển vợ cho vua chúa vậy. Quá trình khắc nhiệt như vậy, đống bài học khó hiểu này rất nhiều lần muốn từ chối học đều không thành công.
Đến trời trở khuya cô mới được nghỉ ngơi, ngồi trong phòng ngẫm mãi chẳng ra, có nhân viên công ty nào lại đi học mấy cái phong thái dáng đi nước bước này chứ?
Vấn đề khó giải quyết chính là phải bỏ qua mà đi giải quyết người tạo ra vấn đề. Hán Lập Thành, nếu cô có thể nài nỉ được hắn không biết chừng có thể dừng mấy tiết học vô nghĩa này. Nhưng bằng cách nào?
Cô hao tâm tốn sức nửa đêm nửa hôm nghĩ ra cách. Đến sáng ngày hôm sau lại tiếp tục bài học còn đang dang dở. Trái với thái độ ngày hôm qua, Thiên Kha Nguyệt hôm nay rất cố gắng để đảm bảo chiếc bình trên đầu được vẹn nguyên.
Bà cô mỉm cười hài lòng, cuối cùng con ranh con láo toét cũng đã ngẫm ra được sự đời mà làm đúng bổn phận mà thiếu gia giao phó.
Đến lúc tiết học kết thúc, cô ngồi bệt dưới sàn đất thở dốc vì mệt. Mồ hôi đầm đìa nóng bức. Bà cô tiến đến đưa cô chai nước khiến cô có chút bất ngờ.
Lần đầu tiên bà ta ngồi xuống cạnh cô nhẹ giọng nói chuyện.
" Ta không có ý gì xấu, thiếu gia từ nhỏ đã phải học hỏi rất khắt khe đến cả giấc ngủ cũng không trọn vẹn. Người lần đầu tiên dẫn ta đến dạy cô, vốn còn tưởng là cô có quyết tâm muốn ở cạnh ngài ấy để giảm bớt áp lực. Nhưng xem tính khí nóng nảy của cô rất khó để mà học tập tốt. "
Mọi lời tâm sự thật lòng khiến cô có cái nhìn khác về bà cô vốn rất đáng ghét. Lệ Hoa Dư là người bên cạnh Hán Lập Thành từ khi còn rất nhỏ. Những quy tắc trong giới thượng lưu cũng là một tay do bà dạy cho đến khi thuần thục.
Khác với Thiên Kha Nguyệt, Hán Lập Thành từ nhỏ đã rất hiểu chuyện. Mỗi lần bà dạy đều đem lại kết quả tốt đáng kinh ngạc. Chỉ trong vỏn vẹn một tháng ngắn ngủi, Hán Lập Thành đã học xong hết tất cả chẳng còn gì để bà dạy nữa rồi.
" Bà có vẻ quý Hán Lập Thành nhỉ. "
" Phải, từ rất lâu rồi ta coi thiếu gia như đứa con của chính mình, hết lòng dốc sức, chưa bao giờ dám nghĩ ngài ấy lại nhờ ta đến dạy cho người phụ nữ mà ngài ấy tự tay đem về là cô. "
Sau buổi tâm sự hôm ấy cô không còn ghét Lệ Hoa Dư nữa. Mọi tiết học cô đều cói gắng tiếp thu, tập trung hết mức có thể để hiểu ra ngọn ngành.
Mối quan hệ của hai người dần trở nên tốt hơn, tính khí cô dù rất dễ nóng nảy nhưng Lệ Hoa Dư sau khi tiếp xúc với cô lâu dần cũng nhận ra cô không phải người xấu.
" Ta xin lỗi, ngày đầu tiên dạy cô quy tắc lễ nghi trên bàn ăn đã đánh giá cô không đúng. "
Ngỡ ngàng đến bất ngờ, Thiên Kha Nguyệt mỉm cười bỏ qua, cô cũng chân thành xin lỗi vì đã nói thêm những lời thiếu tôn trọng với bà.
Nhờ mối quan hệ dần trở lên tốt hơn mà tiết học ngày một dễ thở, có những phần khó hiểu Lệ Hoa Dư vẫn cẩn thận giải thích từng chút một để cô hiểu.
Quản gia Tề nhìn được hai người thân thiết gắn bó hơn cũng an tâm phần nào. Hán Lập Thành biết được cũng không lo cô gây náo loạn tạo thêm bất kỳ rắc rối nào thêm nữa.
" Này, sao lại là bà cô này nữa? Tôi không muốn học từ bà ta! "
Quản gia Tề cẩn thận thở dài, người bà cô khó tính mà cô ghét bỏ là người có kiến thức và kinh nghiệm sâu rộng. Đã dạy cho hàng ngàn tiểu thư con nhà gia giáo về phép tắc và quy củ.
Nói đến đây dù có chút khâm phục nhưng thế giới rộng lớn thế này, thiếu gì người giảng dạy sao nhất thiết phải là bà cô khó ưa đó chứ?
Không thể nói nhiều mất thêm thời gian, quản gia lui xuống để cô bắt đầu tiết học nghiêm túc. Nhìn gương mặt nghiêm nghị khó tính của bà ta càng làm cô nản lòng.
Cứ thế này chắc cô gục đầu xuống sông mà chết mất.
"Thiên Kha Nguyệt, cô còn đứng đơ ở đó đến bao giờ? Mau đứng vào đây! "
" Hừ. "
" Cô vừa hầm hực với ai đấy hả? "
" Không có, mời giáo viên chỉ dạy. "
Tiết học hôm nay chính là phong thái và cách đi đứng sao cho thanh lịch uyển chuyển. Tôn nghiêm nhưng không kém phần thanh nhã.
Bà ta đặt lên đầu cô bình hoa thủy tinh dễ vỡ bắt cô đứng thẳng đi tiến về phía trước. Còn chưa kịp cất bước, chiếc bình trên đầu đã lắc lư rơi vỡ xuống mặt đất.
Cô liên tiếp lặp lại hành động này cho đến tận tối muộn, tổng số thiệt hại đã lên đến hàng trăm chiếc bình bị vỡ. Bà cô gay gắt quát tháo ép cô tập trung cho bằng được khiến cô khó chịu chỉ biết chuyển mình để đi cho đúng.
Đây là huấn luyện nhân viên hay là tuyển vợ cho vua chúa vậy. Quá trình khắc nhiệt như vậy, đống bài học khó hiểu này rất nhiều lần muốn từ chối học đều không thành công.
Đến trời trở khuya cô mới được nghỉ ngơi, ngồi trong phòng ngẫm mãi chẳng ra, có nhân viên công ty nào lại đi học mấy cái phong thái dáng đi nước bước này chứ?
Vấn đề khó giải quyết chính là phải bỏ qua mà đi giải quyết người tạo ra vấn đề. Hán Lập Thành, nếu cô có thể nài nỉ được hắn không biết chừng có thể dừng mấy tiết học vô nghĩa này. Nhưng bằng cách nào?
Cô hao tâm tốn sức nửa đêm nửa hôm nghĩ ra cách. Đến sáng ngày hôm sau lại tiếp tục bài học còn đang dang dở. Trái với thái độ ngày hôm qua, Thiên Kha Nguyệt hôm nay rất cố gắng để đảm bảo chiếc bình trên đầu được vẹn nguyên.
Bà cô mỉm cười hài lòng, cuối cùng con ranh con láo toét cũng đã ngẫm ra được sự đời mà làm đúng bổn phận mà thiếu gia giao phó.
Đến lúc tiết học kết thúc, cô ngồi bệt dưới sàn đất thở dốc vì mệt. Mồ hôi đầm đìa nóng bức. Bà cô tiến đến đưa cô chai nước khiến cô có chút bất ngờ.
Lần đầu tiên bà ta ngồi xuống cạnh cô nhẹ giọng nói chuyện.
" Ta không có ý gì xấu, thiếu gia từ nhỏ đã phải học hỏi rất khắt khe đến cả giấc ngủ cũng không trọn vẹn. Người lần đầu tiên dẫn ta đến dạy cô, vốn còn tưởng là cô có quyết tâm muốn ở cạnh ngài ấy để giảm bớt áp lực. Nhưng xem tính khí nóng nảy của cô rất khó để mà học tập tốt. "
Mọi lời tâm sự thật lòng khiến cô có cái nhìn khác về bà cô vốn rất đáng ghét. Lệ Hoa Dư là người bên cạnh Hán Lập Thành từ khi còn rất nhỏ. Những quy tắc trong giới thượng lưu cũng là một tay do bà dạy cho đến khi thuần thục.
Khác với Thiên Kha Nguyệt, Hán Lập Thành từ nhỏ đã rất hiểu chuyện. Mỗi lần bà dạy đều đem lại kết quả tốt đáng kinh ngạc. Chỉ trong vỏn vẹn một tháng ngắn ngủi, Hán Lập Thành đã học xong hết tất cả chẳng còn gì để bà dạy nữa rồi.
" Bà có vẻ quý Hán Lập Thành nhỉ. "
" Phải, từ rất lâu rồi ta coi thiếu gia như đứa con của chính mình, hết lòng dốc sức, chưa bao giờ dám nghĩ ngài ấy lại nhờ ta đến dạy cho người phụ nữ mà ngài ấy tự tay đem về là cô. "
Sau buổi tâm sự hôm ấy cô không còn ghét Lệ Hoa Dư nữa. Mọi tiết học cô đều cói gắng tiếp thu, tập trung hết mức có thể để hiểu ra ngọn ngành.
Mối quan hệ của hai người dần trở nên tốt hơn, tính khí cô dù rất dễ nóng nảy nhưng Lệ Hoa Dư sau khi tiếp xúc với cô lâu dần cũng nhận ra cô không phải người xấu.
" Ta xin lỗi, ngày đầu tiên dạy cô quy tắc lễ nghi trên bàn ăn đã đánh giá cô không đúng. "
Ngỡ ngàng đến bất ngờ, Thiên Kha Nguyệt mỉm cười bỏ qua, cô cũng chân thành xin lỗi vì đã nói thêm những lời thiếu tôn trọng với bà.
Nhờ mối quan hệ dần trở lên tốt hơn mà tiết học ngày một dễ thở, có những phần khó hiểu Lệ Hoa Dư vẫn cẩn thận giải thích từng chút một để cô hiểu.
Quản gia Tề nhìn được hai người thân thiết gắn bó hơn cũng an tâm phần nào. Hán Lập Thành biết được cũng không lo cô gây náo loạn tạo thêm bất kỳ rắc rối nào thêm nữa.