Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Đẳng Nhĩ Ngưỡng Vọng (Chờ Anh Nhìn Lên)

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Đẳng Nhĩ Ngưỡng Vọng (Chờ Anh Nhìn Lên)
  3. Chương : 58

Chương : 58

Lăng Lang mơ mơ màng màng ngủ, bên tai như luôn có tiếng chông đồng vang vang. Phong Hạo làm đúng như lời hắn khiến anh hai ngày không thể xuống giường, tiếng chuông ngân không ngừng, ban đầu là trong hiện thực, sau đó lại trong mơ, đến cuối cùng ngay cả anh cũng không phân biệt được là mơ hay thực.

Anh chuyển người, tay không kiên nhẫn vung vài cái, tựa hồ muốn đem ngọn nguồn quấy nhiễu mộng đẹp của mình đuổi đi, nhưng thanh âm kia vẫn ngắt quãng truyền vào tai anh, hơn nữa càng ngày càng rõ ràng.

Lăng Lang giãy dụa mở mắt, rốt cục xác nhận thanh âm này không phải là mộng, mà là đến từ điện thoại di động của mình nằm không xa trên tủ đầu giường, theo thanh âm tiếng chuông đồng quen thuộc, màn hình di động sáng lên.

Anh nghi hoặc cầm di động lên, trên màn hình hiển thị cuộc gọi đến của một thuê bao hoàn toàn xa lạ - người yêu.

Lăng Lang dụi dụi mắt, nhìn chằm chằm hai chữ kia ba giây đồng hồ, phảng phất như muốn biết rõ tổ hợp hai chữ này có nghĩa gì. Trong lúc anh ngẩn người, có lẽ là điện thoại reo lâu không có người nhận, tiếng chuông ngừng, nhưng rất nhanh đối diện lại gọi tới, lúc này Lăng Lang nhấn xuống nút nhận, chần chờ nói tiếng alo.

Thanh âm từ trong loa qua bộ lọc (filter) càng lộ ra từ tính truyền đến, “Còn chưa rời giường sao, chó con lười biếng của tôi?”

Nghe thanh âm đó, Lăng Lang chỉ cảm thấy máu toàn thân trong phút chốc vọt lên đỉnh đầu, cơn buồn ngủ vừa rồi bốc hơi mất tăm.

“Cậu thiết lập nhạc chuông gì cho tôi thế?” Lăng Lang đột nhiên ý thức được dụng ý tà ác của Phong Hạo, không nhịn được muốn cười.

"Đương nhiên là tiếng chuông anh quen thuộc nhất, không vui sao?" Phong Hạo cười hỏi lại.

Lăng Lang lại trở mình, "Đừng đem chương trình huấn luyện phản xạ có điều kiện cho động vật dùng trên người tôi."

"Anh dám nói anh không có phản ứng?"

Lăng Lang nhấc chăn lên nhìn nhìn, tiểu Lăng Lang trong bốn mươi tám giờ vừa qua tiêu hao thể lực quá độ, vậy mà lúc này lại có thể giãy dụa ngẩng đầu.

"Không có, " Lăng Lang khẩu thị tâm phi nói.

"Gạt người là chó con, " Phong Hạo cười nói.

"... Gâu."

"Phong Hạo đang nói điện thoại cùng ai, cười đến vui vẻ như vậy, " trợ lý đang ôm một chồng CD lớn tiến vào, ánh mắt đầu tiên đã thấy Phong Hạo tựa bên cửa sổ cầm di động cười đến vẻ mặt ngọt ngào.

Người đại diện hướng về phía Phong Hạo trừng mắt, "Này còn phải hỏi sao?"

"A, " trợ lý ngắn ngủi a một tiếng, "Thực xin lỗi hình như tôi đụng vào nỗi đau của anh a ba ba.”

Căm giận của người đại diện chỉa về phía cô, "Không được gán hai cái chữ đó cho tôi!"

Nói xong hắn liền thở phì phì hướng về phía Phong Hạo đi đến, trợ lý phía sau vô tội chớp chớp mắt, "Được a... PAPA."

Bên kia Phong Hạo còn đang vui vẻ cùng Lăng Lang nói chuyện phiếm.

"Sao tên người liên lạc trên danh bạ lại là thế này?" Lăng Lang hỏi.

“Tôi vốn muốn lưu là chủ nhân, nhưng điện thoại di động của anh thường xuyên để chỗ trợ lý, tôi sợ dọa đến cô ấy.”

“Cậu khẳng định “người yêu” sẽ không dọa cô ấy?”

"Vậy làm sao bây giờ? Đổi thành tình nhân?"

"Phong tổng?"

"Cảm giác như đang gọi anh của tôi ấy, Phong thiếu thì sao?"

"Vừa nhìn chính là một tay ăn chơi trác táng bao dưỡng tiểu minh tinh."

"Vậy..." Phong Hạo còn đang cân nhắc, đã bị người đại diện thế tới hung hãn cắt đứt.

"Bắt đầu làm việc! Còn gọi điện thoại! Trừ lương cậu bây giờ!"

Phong Hạo không nói gì mắt nhìn thời gian cuộc gọi, "Tôi mới nói có mười phút."

"Mười phút!" Người đại diện cơ hồ nhảy dựng lên, "Cậu có biết đôi khi thời gian cậu ta nói chuyện với tôi cả một ngày cộng lại cũng không quá mười phút không!"

Phong Hạo nghe vậy tỉnh ngộ, "Thì ra anh đang ghen a ba ba."

"Không được gọi tôi là ba ba!!" Người đại diện phát điên , "Hạn cho cậu trong vòng nửa giờ đem đống CD kia của cậu ký tên cho tốt! Còn cậu nữa!" Hắn lại hướng về phía điện thoại rống, "Cái tên đang ngủ nướng kia, mau dậy làm việc cho tôi!"

Phong Hạo bất đắc dĩ đem di động kề lên tai, thở dài thật là dài, "Anh cũng nghe rồi đó, người yêu có ba ba như vậy tôi thực áp lực như bị nguyên một ngọn núi lớn đè ấy, trước cứ vậy đi, tối nay tiếp tục tán gẫu."

"Tối nay?" Đối diện khó hiểu.

"Lát nữa phải qua thành phố lân cận, đêm nay có thể không về được," Phong Hạo tiếc nuối đáp.

Đầu bên kia điện thoại dừng một chút, "Được."

"Có việc gọi điện thoại."

"Ừm."

"Nghĩ tới tôi cũng gọi điện thoại."

"... Ừm."

Phong Hạo vốn định hôn tạm biệt, dư quang quét đến người đại diện sắp phun lửa, liền tranh thủ ngắt máy. Lăng Lang nhìn thông tin trên danh bạ thất thần một lát, tay trái sờ lên cổ của mình, mới ý thức được cái vòng sớm đã được Phong Hạo lấy xuống.

Anh xuống giường, thân thể loạng choạng một cái, vội vàng đỡ lấy tường, đôi chân bủn rủn như không phải của mình, vào tắm vòi sen một lát thể lực mới từng chút trở lại trong thân thể anh.

Bữa sáng Phong Hạo chuẩn bị vẫn còn hơi ấm, anh vừa ăn vừa đọc lướt lịch trình một ngày, quả nhiên y như lời người đại diện, sắp xếp phi thường dày đặc, tiếp đó cả ngày anh như người đi chợ hối hả ngược xuôi, loại cảm giác bận rộn này đã lâu anh không cảm thấy.

Chờ về đến nhà đã gần nửa đêm, ngoại trừ ngã người lên giường anh cái gì cũng không muốn làm. Nằm một lát, đột nhiên nhớ đến cái điện thoại, lấy ra di động kiểm tra, không có cuộc gọi nhỡ nào của Phong Hạo, nói vậy bên kia hẳn cũng rất bận.

Lăng Lang nhìn đồng hồ, cuối cùng quyết định vẫn là không nên quấy rầy, theo quy củ trên giường của Phong Hạo mà ngủ, cho đến khi ánh nắng đầu ngày khiến anh tỉnh giấc.

Tiếng chuông đồng anh mong đợi không vang lên, Lăng Lang cầm lấy di động do dự nửa ngày xem có nên chủ động gọi qua chào buổi sáng không, đến tận khi tiếng chuông giống hệt như thế truyền ra từ loa, anh mới ý thức lúc mình ngẩn người không cẩn thận đã nhấn vào nút gọi.

Lăng Lang sửng sốt hai giây, lập tức hiểu được chuyện gì xảy ra, Phong Hạo không chỉ đem nhạc chuông cuộc gọi đến trong máy anh cài đặt thành tiếng chuông, mà nhạc chờ khi anh gọi qua cũng cùng loại, Phong Hạo lại có thể nhắc nhở thân phận Lăng Lang trong từng chi tiết nhỏ, quả thực nhọc lòng.

Anh nhìn bộ vị vừa mới lộ ra vẻ mệt mỏi giờ lại rất tinh thần, quả thực không biết nên bội phục Phong Hạo dụng tâm lương khổ, hay nên phiền não một chiêu này đối với mình thật sự rất hiệu quả đây.

Trong khi anh tự mình mâu thuẫn, tiếng chuông lặp lại rất nhiều lần, thủy chung không ai nghe máy, cuối cùng chuyển sang hộp thư thoại.

Lăng Lang nhíu nhíu mày, khi công tác không thể nghe điện thoại cũng là chuyện cơm bữa, những lúc như thế di động đều giao cho trợ lý bảo quản, dù Phong Hạo không tiếp, trợ lý cũng sẽ nghe giùm, hay là cô ấy thật sự bị tên người gọi tới dọa sợ?

Không biết bên kia Phong Hạo lưu thế nào, giống như của mình, cũng là người yêu sao?

Lăng Lang rửa mặt xong theo lệ thường đi vào phòng ăn, bàn ăn quạnh quẽ không một vật nhắc nhở anh sự thật Phong Hạo chưa trở về.

Từ sau lần quay phim trước anh liền ăn uống điều độ quá độ, giờ thân thể anh lưu lại một di chứng, bỏ bữa sáng liền sẽ đau dạ dày. Khi Phong Hạo khỏe mạnh, mỗi ngày đều sáng sớm chuẩn bị bữa sáng cho anh, cho dù trong lúc bị mù, cũng sẽ mỗi ngày đốc thúc anh.

Nếu là ngày thường, Lăng Lang chắc chắn ăn hết bữa sáng mới ra cửa, nhưng quy luật ấy hôm nay bị phá vỡ khi anh nhìn giờ, trước khi lên xe anh lại gọi cho Phong Hạo lần nữa, vẫn như cũ không có ai nghe.

"Hoan nghênh quang lâm, " nghe được thanh âm cửa nhà hàng bị đẩy ra, cô chủ quán ngẩng đầu đón tiếp, hôm nay thời tiết âm u không thấy ánh mặt trời, người đến lại đeo kính râm, hơi hơi cúi đầu, nửa khuôn mặt đều bị che đi.

Lúc này đã không còn là giờ cao điểm buổi sáng, trong nhà hàng rải rác ngồi mấy bàn, người đó đi đến một góc không thu hút nhất ngồi xuống, gọi một phần ăn.

Nhà hàng này buôn bán doanh thu không tồi, cô chủ kết hợp sở thích thường có khi mọi người ăn điểm tâm, rất tri kỷ mà mua báo sớm để phục vụ, khi Lăng Lang đợi cơm, thuận tay cầm tờ báo hôm nay lên đọc.

Nếu một người nào đó mở ra báo buổi sáng, trên tiêu đề chỗ bắt mắt nhất thấy hình của mình mà tập mãi thành quen, người này không phải lãnh đạo quốc gia thì chính là minh tinh giới giải trí. Nhưng hôm nay, đối với chuyện thường xảy ra như chải đầu này Lăng Lang lại không thể thờ ơ như ngày thường.

Anh từng xem qua đủ kiểu đưa tin về mình, tán dương, phê phán, chân thật, bịa đặt... Nhưng lại chưa bao giờ có bài nào khiến anh lạnh người như hôm nay.

Cô chủ nhiều chuyện đã lần thứ ba trộm nhìn người đàn ông mang kính râm kia… anh ta như một tòa núi băng, nơi chốn tản mát khí tức “người lạ chớ gần”, đồng thời lại như một nguồn sáng, làm cho người ta trốn tránh nhưng lại nhịn không được đem tiêu điểm tầm mắt tập trung vào anh ta.

Bữa sáng đã dọn lên được mười phút, mà người đàn ông đó thủy chung không có ý tứ dùng cơm, lực chú ý toàn bộ đặt trên tờ báo trước mặt.

Cô chủ rất tò mò rốt cuộc là tin tức gì so với bữa sáng còn mê người hơn, cũng dứt khoát cầm một tờ, mở ra, ở vị trí bắt mắt nhất là một tiêu đề lớn – Người đàn ông sau lưng núi băng trồi lên mặt nước, tin đồn ảnh đế bị bao dưỡng được chứng thực!

Cô chủ không rảnh đọc nguyên trang báo chi chít chữ, ngược lại ảnh chụp nhân vật chính ngay trung tâm khiến cô chú ý —— người này rất quen mặt, hình như đã gặp qua ở đâu rồi.

Không đúng, cô nghĩ nghĩ lại phủ nhận chính mình, anh ta là ảnh đế nhà nhà đều biết, mình đương nhiên không có khả năng chưa thấy qua, ngay nhà mình đây không mê điện ảnh mà cũng có DVD của đối phương.

Thế nhưng loại cảm giác quen thuộc quỷ dị này đến từ đó sao? Cô chủ đột ngột ngẩng đầu, hay là...

Cô đột nhiên nhớ ra mình có một người bạn làm việc trong tòa soạn, không chút nghĩ ngợi liền bấm số điện thoại đối phương.

"Alo, chuyện gì a?" Điện thoại vừa mới nối, liền truyền đến thanh âm thúc giục từ bên kia.

Cô chủ cũng không biết tại sao mình phải tận lực hạ thấp giọng, “Này, bồ đang ở tòa soạn hả?”

"Không, tớ đang ở ngoài."

Cô chủ thấp giọng ho một tiếng, "Cậu nghe tớ nói..."

Cô vừa mới nói bốn chữ, đã bị đối diện vội vàng cắt ngang, "Tớ đang đi tham gia buổi họp báo (QT là hội chiêu đãi ký giả) rất quan trọng, có chuyện gì tối nay nói sau."

"Này, này?" Trả lời cô chủ chỉ có một chuỗi âm báo bận máy. Cô nhìn thấy mình bị cúp điện thoại, không cam lòng giơ di động lên, từ trong góc bí mật chụp một tấm hình gửi qua, quả nhiên chưa quá ba giây, di động vang lên.

“Cậu chụp ở đâu thế?” Thanh âm đối phương không kiềm nổi hưng phấn, “A, là trong tiệm của cậu đúng không? Anh ta đến đó ăn cơm đúng không? Một mình sao? Ngồi lâu chưa? Nghĩ cách gì lưu anh ta lại được không?”

Cô chủ bị bạn đặt câu hỏi như bắn liên thanh hù sợ, chỉ trả lời kịp câu cuối, “Chỗ của tớ là nhà hàng, cũng không phải cục cảnh sát, anh ta muốn đi thì đi, tớ làm sao mà ngăn đây?”

“Tớ lập tức tới, tận lực giúp tớ giữ nguyên hiện trường!” Người bạn không để người ta phân trần đã cúp điện thoại, cô chủ chỉ đoán được có người chuyển hướng tay lái.

Cô lại đến góc sáng sủa trộm liếc mắt một cái, chưa tính tới chuyện có thể lưu lại người đó hay không, nhưng thức ăn trên bàn lúc dọn ra thế nào thì bây giờ y như thế nằm nguyên chỗ cũ, không hề được động đến chút nào.

Cuộc điện thoại thứ ba của Lăng Lang là gọi cho người đại diện, lần này rất nhanh đã có người nhận, xung quanh đó ồn ào hệt như anh nghĩ.

"Này, cậu nghe tôi nói, lần này tình huống tương đối đặc biệt… Ngại quá, chúng tôi hiện tại không tiếp nhận phỏng vấn… Cậu không cần lo, chúng ta đang nghĩ biện pháp giải quyết... Không có bình luận gì, xin cho qua, cho qua, xin nhường một chút!"

Theo một tiếng sập cửa thật lớn, tạp âm bị ngăn cách bên ngoài, người đại diện lúc này mới thở một hơi.

"Kế hoạch xảy ra chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không quá tệ, cậu ngàn vạn lần đừng có gấp, hôm nay nhất định, nhất định, nhất định phải ở nhà, ngàn vạn lần không được ra cửa, mọi kế hoạch đều tạm dừng," hắn liên tiếp cường điệu ba lần nhất định, dù vậy trong lòng cũng không yên lòng Lăng Lang sẽ ngoan ngoãn làm theo lời mình.

"Phong Hạo đâu?" Lăng Lang ngắn gọn hỏi.

Người đại diện không nghĩ tới câu đầu tiên cậu ta hỏi lại là chuyện này, nhất thời không kịp phản ứng, “Hả?"

"Cậu ấy không tiếp điện thoại của tôi, " Lăng Lang lại ngắn gọn giải thích.

"Có thể là không dứt ra được đi, bên này thật sự rất rối loạn."

Lăng Lang dừng một chút, "Cậu ấy cũng xem báo rồi?"

"Ờm..." Người đại diện quanh co.

Lăng Lang lập tức minh bạch ba phần, "Thấy rồi phải không."

Người đại diện đỡ trán, loại chuyện này chỉ mấy câu nói thì giải thích không rõ, không giải thích đối phương lại khó tránh khỏi miên man suy nghĩ, "Là vầy, nửa đêm hôm qua, chúng tôi đã thông qua người quen bên tòa soạn biết chuyện này."

Chờ không thấy đối phương trả lời, hắn tiếp tục nói, "Nếu là hồi trước, loại tin tức này hôm sau căn bản không thể nào lên được báo."

"Nhưng lần này không biết ai ở sau lưng làm chỗ dựa cho tạp chí giải trí Hồ Sóc, ... Bên kia tạo áp lực không có tác dụng, " người đại diện nói tới đây thì nuốt vào một từ, cũng may Lăng Lang không hỏi tới. �

"Sự tình có chút thoát ly tầm kiểm soát, nhưng chúng ta đã nghĩ kỹ biện pháp ứng đối, " dù rất không muốn nói giúp người nào đó, nhưng cuối cùng vẫn là nghiến răng nghiến lợi thêm một câu, "Cậu không nên hiểu lầm Phong Hạo, cậu ta không phải cố ý không tiếp điện thoại của cậu."

"Biết rồi."

Điện thoại nhanh chóng bị ngắt, Lăng Lang trả lời gọn gàng lưu loát khiến người đại diện không chắc đối phương rốt cuộc có tin lời của mình không.

Nhưng thời gian không để hắn suy tư, lấy ra khăn tay lau cái trán đầy mồ hôi, người đại diện quyết tâm mạo hiểm chịu chết mở cửa phòng.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5689 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5228 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4965 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4546 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4474 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4376 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter