Chương 1820: Trận rèn luyện tàn khốc (2)
Chất lỏng nóng hổi như nước thép, trong mạnh mẽ đâm tới cơ thể, rõ ràng chỉ là một ngụm nhỏ, lại giống như là nuốt một mảng lớn, thuận huyết nhục kinh mạch tùy ý lan tràn, đau nhức kịch liệt khó nhịn.
Đại Vương đẩy ra tay Khương Phàm, lộ ra nụ cười xảo quyệt:
- Bất Lão Tuyền có thể kéo dài tuổi thọ, rèn luyện gân cốt. Nhưng, hắc hắc, hiệu quả tốt bao nhiêu, đau đớn liền lớn bấy nhiêu, mà nếu ngươi không luyện hóa nó hoàn toàn, đau đớn sẽ không biến mất.
Hàn Ngạo tức giận:
- Đại vương bát, ngươi đùa bỡn chúng ta?
- Gọi ta Đại Vương, Bát thì bỏ đi. Ta sao có thể là đùa nghịch các ngươi? Ngươi tùy tiện uống, chỉ cần ngươi có thể gánh vác được!
Đại Vương không có thể nghiệm qua loại cảm giác này, nhưng qua truyền thuyết tổ tiên lưu lại, loại đau khổ này tựa như là luyện lô, tra tấn người đến chết, nếu như gánh không được, thực sẽ từ từ nóng chảy thành nước.
Dương Biện nói:
- Huyền Quy các ngươi uống sao?
Đại Vương cười nói:
- Đối xử như nhau. Tuy nhiên nha, mai rùa của chúng ta sẽ chủ động hấp thu loại này kim dịch, mà cảm giác mai rùa đau đớn là kém hơn rất nhiều, cho nên nha, hắc hắc...
- Ô ô...
Khuôn mặt Khương Qua vặn vẹo, trong cổ họng lăn ra tiếng gào thét đau đớn, cả người cứng ngắc trở nên nóng hổi đỏ bừng, giống như thật sự muốn bị đốt sống chết tươi.
Bọn người Khương Phàm nhìn đến đều nhíu chặt mày lên, người như Khương Qua lại đau thành như thế này, có thể tưởng tượng được cảm giác này là dày vò cỡ nào.
- Nếu không, phun ra một chút?
Đại Vương xấu xa thổi cái huýt sáo.
Khương Qua gian nan mở mắt ra, lườm nhìn Đại Vương, đột nhiên một tay luồn vào Bất Lão Tuyền, lấy một bàn tay, mở lớn miệng nuốt vào.
Đại Vương kinh hô:
- Ngươi điên rồi? Thực sẽ người chết! Ta không phải nói đùa!
- A!!
Khương Qua đau đớn gào thét, trong thân thể lại phát ra tiếng răng rắc giòn vang, để cho người ta rùng mình.
Đại Vương luống cuống:
- Nhanh phun ra, một chút xíu thôi, ta không cướp với ngươi. Các ngươi thất thần làm gì, nhanh khuyên nhủ đi, nếu quả thật xảy ra mạng người, cũng không liên quan gì tới ta.
Bọn người Khương Phàm nhíu mày nhìn một chút, sau đó chào hỏi lẫn nhau:
- Uống!
Khương Phàm, Dương Biện, Hàn Ngạo, Khương Bân, đều ngồi vây quanh đến phía trước Bất Lão Tuyền, dẫn xuất linh dịch, há miệng nuốt vào.
Cho dù đã có chuẩn bị, nhưng bọn hắn vẫn trợn tròn cặp mắt, kêu gào thảm thiết.
Một ngụm kim dịch giống như một ngụm nước thép, yết hầu, răng, xương cốt đều giống như muốn tan chảy.
Loại cảm giác thảm liệt kia dội thẳng đầu, suýt chút nữa đã hôn mê.
Toàn thân Khương Phàm căng cứng, đè ép linh dịch thuận chảy xuống, cảm giác đau đớn ăn mòn yết hầu, nội tạng, huyết nhục, chỉ sau chốc lát toàn thân đều giống như muốn bốc cháy.
Hắn cũng coi như là trải qua các loại đau đớn, duy chỉ có cái cảm giác đau đớn huyết nhục tinh túy này đã để cho hắn suýt chút nữa liền muốn xin tha.
Nhưng, càng như vậy, càng nói rõ bảo bối có hiệu quả.
Dù sao cũng là linh tuyền truyền thừa được tộc Huyền Quy dùng vài vạn năm thai nghén.
Dương Biện, Hàn Ngạo, Khương Bân, đều suýt chút nữa sụp đổ, nhưng đều gắt gao cắn chặt răng, kích phát linh văn, vận chuyển công quyết, cưỡng ép luyện hóa.
Long Lân Lôi Mã đều tê minh vài tiếng, tiến đến phía trước nếm thử một miếng, kết quả...
Ầm ầm!!
Long Lân Lôi Mã sôi trào năng lượng, hóa thành lôi triều kinh khủng, trong nháy mắt đã bao phủ động quật, suýt chút nữa đánh nát bọn người Khương Phàm.
Cũng may giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc một móng liền vòng trên thân Đại Vương, nằm ngang ở trước mặt ngăn trở lôi triều bọn người Khương Phàm phóng tới.
Đại Vương vội vàng không kịp chuẩn bị bị vô tình đánh ra ngoài, tức giận đến hắn chửi ầm lên.
Long Lân Lôi Mã cực lực áp chế lôi triều, cuộn nằm ở bên cạnh đau đớn luyện hóa.
Đại Vương buồn bực run run người, đi đến phía trước Bất Lão Tuyền, hít một hơi thật sâu, hưởng thụ lấy hương vị kim dịch.
Trước đó hoành đồ bá nghiệp của hắn là sinh em bé lại sinh em bé, sinh ra hơn mấy ngàn vạn em bé, tộc đàn lớn mạnh, sau đó chờ cơ hội giành lại Bất Lão Tuyền, trọng chấn bộ tộc Huyền Quy.
Không nghĩ tới, kế hoạch vậy mà lại trái ngược.
Tuy nhiên như thế này càng tốt hơn, chờ hắn lột xác thành Huyền Quy, mới có thể bảo dưỡng Bất Lão Tuyền, sau đó có thể thoải mái nhàn nhã sinh dưỡng Tiểu Huyền Quy.
Bọn người Khương Phàm nhẫn nhịn lấy đau đớn dày vò, cố gắng luyện hóa linh dịch.
Rốt cuộc cũng, khổ tận cam lai!
Sau trọn vẹn nửa canh giờ, kim dịch đã được luyện hóa sạch sẽ, huyết nhục sau khi đau nhức kịch liệt thì khuấy động lực lượng mênh mông, nhất là xương cốt, giống như trở nên đặc biệt cứng cỏi.
- Đồ tốt!!
Bọn hắn trao đổi ánh mắt, toàn thân giống như là thông thấu, có loại cảm giác sảng khoái dị dạng.
- Lại uống!!
Nương theo đau đớn kêu rên, một vòng luyện hóa mới bắt đầu.
Sau đó... Một ngụm, một ngụm, lại một ngụm.
Đại Vương mới đầu còn cười trên nỗi đau của người khác, nhưng sau đó sắc mặt liền từ từ thay đổi.
- Không sai biệt lắm, đừng quá khó xử mình. Không đáng, thật không đáng cùng mình làm khó dễ.
Bọn người Khương Phàm thừa nhận đau đớn, tiếp tục hấp thu năng lượng bên trong kim dịch.
Đau đớn cùng thu hoạch có liên quan trực tiếp.
Sau mỗi lần luyện hóa, thần thanh khí sảng, giống như đều trẻ ra mấy tuổi, lực lượng tăng vọt, hài cốt cứng rắn, để cho người ta vui mừng.
Yêu hỏa của Khương Qua, có thể hấp thu cương khí cùng năng lượng lôi triều đến mạnh lên, loại linh dịch thần bí này vừa vặn có thể tăng cường thể chất, tăng uy lực yêu hỏa lên.
Dương Biện là Cự Kình, Hàn Ngạo là Dực Long, Khương Bân là Yêu Xà, còn có Long Lân Lôi Mã, cần linh dịch như thế này để tăng cường thể chất.
Thể chất càng mạnh, đối với Hồn Thiên Linh Bảo trong thân thể liền càng mạnh, cũng càng có thể kích phát ra uy lực.
Khương Phàm càng cần tăng cường lực lượng Yêu Thể hơn, lực lượng càng mạnh, các loại bí thuật phát huy liền càng có hiệu quả.
Khi bọn hắn kết thúc lần luyện hóa thứ bảy, thời điểm uống lần nữa, Đại Vương đã không kiềm được, ngao một tiếng nhảy vào bên trong Bất Lão Tuyền:
- Các huynh đệ, chừa chút cho ta đi!! Bộ tộc Huyền Quy liền thừa một dòng độc đinh ta đây, đáng thương cho ta đi.
- Ngươi nói, thoải mái uống.
Khương Phàm đều bày Huyết Linh Bồ Đề Quả, Địa Hoàng Đào ở trước mặt, chào hỏi Bọn người Dương Biện đến:
- Uống đến khi cảnh giới đột phá thì dừng!
- Các ngươi... Các ngươi... Các ngươi làm thổ phỉ đều ác như vậy sao?
Đại Vương đẩy ra tay Khương Phàm, lộ ra nụ cười xảo quyệt:
- Bất Lão Tuyền có thể kéo dài tuổi thọ, rèn luyện gân cốt. Nhưng, hắc hắc, hiệu quả tốt bao nhiêu, đau đớn liền lớn bấy nhiêu, mà nếu ngươi không luyện hóa nó hoàn toàn, đau đớn sẽ không biến mất.
Hàn Ngạo tức giận:
- Đại vương bát, ngươi đùa bỡn chúng ta?
- Gọi ta Đại Vương, Bát thì bỏ đi. Ta sao có thể là đùa nghịch các ngươi? Ngươi tùy tiện uống, chỉ cần ngươi có thể gánh vác được!
Đại Vương không có thể nghiệm qua loại cảm giác này, nhưng qua truyền thuyết tổ tiên lưu lại, loại đau khổ này tựa như là luyện lô, tra tấn người đến chết, nếu như gánh không được, thực sẽ từ từ nóng chảy thành nước.
Dương Biện nói:
- Huyền Quy các ngươi uống sao?
Đại Vương cười nói:
- Đối xử như nhau. Tuy nhiên nha, mai rùa của chúng ta sẽ chủ động hấp thu loại này kim dịch, mà cảm giác mai rùa đau đớn là kém hơn rất nhiều, cho nên nha, hắc hắc...
- Ô ô...
Khuôn mặt Khương Qua vặn vẹo, trong cổ họng lăn ra tiếng gào thét đau đớn, cả người cứng ngắc trở nên nóng hổi đỏ bừng, giống như thật sự muốn bị đốt sống chết tươi.
Bọn người Khương Phàm nhìn đến đều nhíu chặt mày lên, người như Khương Qua lại đau thành như thế này, có thể tưởng tượng được cảm giác này là dày vò cỡ nào.
- Nếu không, phun ra một chút?
Đại Vương xấu xa thổi cái huýt sáo.
Khương Qua gian nan mở mắt ra, lườm nhìn Đại Vương, đột nhiên một tay luồn vào Bất Lão Tuyền, lấy một bàn tay, mở lớn miệng nuốt vào.
Đại Vương kinh hô:
- Ngươi điên rồi? Thực sẽ người chết! Ta không phải nói đùa!
- A!!
Khương Qua đau đớn gào thét, trong thân thể lại phát ra tiếng răng rắc giòn vang, để cho người ta rùng mình.
Đại Vương luống cuống:
- Nhanh phun ra, một chút xíu thôi, ta không cướp với ngươi. Các ngươi thất thần làm gì, nhanh khuyên nhủ đi, nếu quả thật xảy ra mạng người, cũng không liên quan gì tới ta.
Bọn người Khương Phàm nhíu mày nhìn một chút, sau đó chào hỏi lẫn nhau:
- Uống!
Khương Phàm, Dương Biện, Hàn Ngạo, Khương Bân, đều ngồi vây quanh đến phía trước Bất Lão Tuyền, dẫn xuất linh dịch, há miệng nuốt vào.
Cho dù đã có chuẩn bị, nhưng bọn hắn vẫn trợn tròn cặp mắt, kêu gào thảm thiết.
Một ngụm kim dịch giống như một ngụm nước thép, yết hầu, răng, xương cốt đều giống như muốn tan chảy.
Loại cảm giác thảm liệt kia dội thẳng đầu, suýt chút nữa đã hôn mê.
Toàn thân Khương Phàm căng cứng, đè ép linh dịch thuận chảy xuống, cảm giác đau đớn ăn mòn yết hầu, nội tạng, huyết nhục, chỉ sau chốc lát toàn thân đều giống như muốn bốc cháy.
Hắn cũng coi như là trải qua các loại đau đớn, duy chỉ có cái cảm giác đau đớn huyết nhục tinh túy này đã để cho hắn suýt chút nữa liền muốn xin tha.
Nhưng, càng như vậy, càng nói rõ bảo bối có hiệu quả.
Dù sao cũng là linh tuyền truyền thừa được tộc Huyền Quy dùng vài vạn năm thai nghén.
Dương Biện, Hàn Ngạo, Khương Bân, đều suýt chút nữa sụp đổ, nhưng đều gắt gao cắn chặt răng, kích phát linh văn, vận chuyển công quyết, cưỡng ép luyện hóa.
Long Lân Lôi Mã đều tê minh vài tiếng, tiến đến phía trước nếm thử một miếng, kết quả...
Ầm ầm!!
Long Lân Lôi Mã sôi trào năng lượng, hóa thành lôi triều kinh khủng, trong nháy mắt đã bao phủ động quật, suýt chút nữa đánh nát bọn người Khương Phàm.
Cũng may giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc một móng liền vòng trên thân Đại Vương, nằm ngang ở trước mặt ngăn trở lôi triều bọn người Khương Phàm phóng tới.
Đại Vương vội vàng không kịp chuẩn bị bị vô tình đánh ra ngoài, tức giận đến hắn chửi ầm lên.
Long Lân Lôi Mã cực lực áp chế lôi triều, cuộn nằm ở bên cạnh đau đớn luyện hóa.
Đại Vương buồn bực run run người, đi đến phía trước Bất Lão Tuyền, hít một hơi thật sâu, hưởng thụ lấy hương vị kim dịch.
Trước đó hoành đồ bá nghiệp của hắn là sinh em bé lại sinh em bé, sinh ra hơn mấy ngàn vạn em bé, tộc đàn lớn mạnh, sau đó chờ cơ hội giành lại Bất Lão Tuyền, trọng chấn bộ tộc Huyền Quy.
Không nghĩ tới, kế hoạch vậy mà lại trái ngược.
Tuy nhiên như thế này càng tốt hơn, chờ hắn lột xác thành Huyền Quy, mới có thể bảo dưỡng Bất Lão Tuyền, sau đó có thể thoải mái nhàn nhã sinh dưỡng Tiểu Huyền Quy.
Bọn người Khương Phàm nhẫn nhịn lấy đau đớn dày vò, cố gắng luyện hóa linh dịch.
Rốt cuộc cũng, khổ tận cam lai!
Sau trọn vẹn nửa canh giờ, kim dịch đã được luyện hóa sạch sẽ, huyết nhục sau khi đau nhức kịch liệt thì khuấy động lực lượng mênh mông, nhất là xương cốt, giống như trở nên đặc biệt cứng cỏi.
- Đồ tốt!!
Bọn hắn trao đổi ánh mắt, toàn thân giống như là thông thấu, có loại cảm giác sảng khoái dị dạng.
- Lại uống!!
Nương theo đau đớn kêu rên, một vòng luyện hóa mới bắt đầu.
Sau đó... Một ngụm, một ngụm, lại một ngụm.
Đại Vương mới đầu còn cười trên nỗi đau của người khác, nhưng sau đó sắc mặt liền từ từ thay đổi.
- Không sai biệt lắm, đừng quá khó xử mình. Không đáng, thật không đáng cùng mình làm khó dễ.
Bọn người Khương Phàm thừa nhận đau đớn, tiếp tục hấp thu năng lượng bên trong kim dịch.
Đau đớn cùng thu hoạch có liên quan trực tiếp.
Sau mỗi lần luyện hóa, thần thanh khí sảng, giống như đều trẻ ra mấy tuổi, lực lượng tăng vọt, hài cốt cứng rắn, để cho người ta vui mừng.
Yêu hỏa của Khương Qua, có thể hấp thu cương khí cùng năng lượng lôi triều đến mạnh lên, loại linh dịch thần bí này vừa vặn có thể tăng cường thể chất, tăng uy lực yêu hỏa lên.
Dương Biện là Cự Kình, Hàn Ngạo là Dực Long, Khương Bân là Yêu Xà, còn có Long Lân Lôi Mã, cần linh dịch như thế này để tăng cường thể chất.
Thể chất càng mạnh, đối với Hồn Thiên Linh Bảo trong thân thể liền càng mạnh, cũng càng có thể kích phát ra uy lực.
Khương Phàm càng cần tăng cường lực lượng Yêu Thể hơn, lực lượng càng mạnh, các loại bí thuật phát huy liền càng có hiệu quả.
Khi bọn hắn kết thúc lần luyện hóa thứ bảy, thời điểm uống lần nữa, Đại Vương đã không kiềm được, ngao một tiếng nhảy vào bên trong Bất Lão Tuyền:
- Các huynh đệ, chừa chút cho ta đi!! Bộ tộc Huyền Quy liền thừa một dòng độc đinh ta đây, đáng thương cho ta đi.
- Ngươi nói, thoải mái uống.
Khương Phàm đều bày Huyết Linh Bồ Đề Quả, Địa Hoàng Đào ở trước mặt, chào hỏi Bọn người Dương Biện đến:
- Uống đến khi cảnh giới đột phá thì dừng!
- Các ngươi... Các ngươi... Các ngươi làm thổ phỉ đều ác như vậy sao?