Chương 1813: Trò hay trình diễn
Bên ngoài thế giới mới!
Thần Dụ Chi Hải đã triệt để sôi trào!
Càn quét bí cảnh, vậy mà lại quét ra một thế giới dưới đáy biển.
Đây quả thực là thần tích!
Thiên Kiếm Thần Tông, Hải Thần đảo, Thánh Bằng đảo, Thủy Tổ thâm uyên, Bá Vương đảo các loại, tất cả cường tộc các đảo lớn đều khi lấy được tin tức, sau đó liền tỉnh lại Thánh Tổ đang ngủ say, triệu tập đội ngũ mạnh nhất, cũng đều mang tới vũ khí trấn tộc của bọn hắn.
Nếu như không phải cân nhắc đến tông địa cần lưu thủ, bọn hắn thật hận không thể động đến lão tổ tông, đều ném đi qua toàn bộ.
Dù sao trận này ngoài ý muốn đơn giản là đã đổi mới nhận biết của bọn hắn.
Thế giới thần bí yên lặng bên trong tầng đất?
Sinh cơ bừng bừng, tự bản thân diễn biến?
Phạm vi chí ít một vạn dặm?
Lại còn có các loại yêu vật như Đằng Xà đã biến mất trong thời gian vô tận?
Thế giới mới như thế này tương đương với cơ duyên đột nhiên bày ở trước mặt tất cả thế lực, lúc này không chia cắt còn phải đợi lúc nào?
Nhất là các tổ tông Hải Thần đảo thậm chí còn sợ hãi thán phục đây là ông trời đang ban ân cho bọn hắn, đặc biệt mở ra bảo tàng như vậy, trợ giúp bọn hắn trùng kích hoàng đạo!
Hôm nay, đội ngũ Hải Thần đảo đã đi đến đáy biển.
Hai đại gia tộc chiến đấu là Dương gia, Lý gia, từ sơ giai Niết Bàn cảnh đến Bán Thánh, lại đến Thánh Linh cảnh, có tộc trưởng tiền nhiệm càng có Thánh Tổ đã ngủ say mấy trăm năm. Còn có hòn đảo thứ tư vừa mới xây dựng, được hai vị tán tu Bán Thánh dẫn đầu xuống, cũng đều trình diện toàn bộ.
Các cường giả cùng Hải thú tụ tập dưới đáy biển đều nhao nhao tránh lui, nhường ra một con đường.
Đương kim Thần Dụ Chi Hải không có người nào dám khiêu khích Hải Thần đảo như mặt trời ban trưa, dù sao ai cũng không dự đoán được bọn hắn có thể lại về hoàng đạo hay không.
Mấy trăm vị cường giả của Hải Thần đảo liên tiếp xuyên qua cửa vào, giáng lâm đến trong thế giới mới hỗn loạn.
Bọn hắn ngắm nhìn rừng rậm mênh mông, trên mặt viết đầy rung động.
Cho dù là đã có chuẩn bị, nhưng vẫn khó mà tin được địa tầng bên trong lại chôn giấu lấy một thế giới sinh cơ bừng bừng linh khí như biển như vậy.
Đây không thể nghi ngờ chính là đổi mới nhận biết của bọn hắn đối với thế giới.
- Là ai đã mai táng một thế giới như thế này?
- Là ai có thể duy trì thế giới vận chuyển bên trong tầng đất?
- Phạm vi nơi này rất có thể còn lớn hơn so với chúng ta mong muốn!!
- Đầu tiên là Hải Hoàng cổ mộ, sau đó lại là thế giới mới bị mai táng, đây là ông trời đang trợ giúp chúng ta Hải Thần đảo.
- Nơi này là của chúng ta! Chúng ta! Tất cả đều là của chúng ta!
Các Thánh Tổ Hải Thần đảo đều hưng phấn, mặt đều nóng bừng bừng đến đỏ lên.
- Tìm được Dương Biện chưa?
Dương Thiên Hữu đi theo trong đội ngũ, trong lòng cũng chỉ có Dương Biện.
Tộc lão Dương gia chờ ở chỗ này nghênh tiếp nói:
- Từ sau khi Dương Biện đánh lén đội ngũ của chúng ta liền không có xuất hiện nữa.
Dương Thiên Hữu cầm Hải Hoàng Tam Xoa Kích trong tay, tản ra mênh mông chiến ý:
- Hắn không xuất hiện, các ngươi liền không tìm?
Tộc lão lắc đầu nói:
- Đằng Xà đang đuổi giết chúng ta cùng Thánh Bằng đảo, chúng ta càng chưa quen thuộc địa hình nơi này, cho nên...
- Không hề có một chút tin tức nào??
- Thực sự thật có lỗi, chúng ta hữu tâm vô lực.
Dương Thiên Hữu nhíu mày, vô cùng bất mãn.
- Chuyện Dương Biện giao cho Dương gia các ngươi xử lý, chúng ta đi trợ giúp Lôi Bằng.
Thánh Tổ Lý gia mang theo các tộc nhân rời khỏi, các cường giả đảo thứ tư cũng đều đuổi theo.
- Dương Tuyệt, Dương Lam, các ngươi bồi tiếp Thiên Hữu lùng bắt Dương Biện. Nhớ kỹ, chỉ cần gặp được cũng đừng lưu tình, toàn giết.
Thánh Tổ Dương gia để lại một câu nói, theo sát Lý gia rời khỏi.
Nhiệm vụ hàng đầu bây giờ của Hải Thần đảo chính là càn quét thế giới mới, tận hết khả năng vơ vét thật nhiều bảo vật.
Về phần Dương Biện, mặc dù rất khó giải quyết, nhưng không cần thiết phải để toàn tộc bọn hắn xử lý.
Đội ngũ Hải Thần đảo để lại Dương Thiên Hữu sau đó rời khỏi, bây giờ trong lòng bọn hắn chỉ có nghĩ đến tài nguyên cùng bảo vật của thế giới mới. Ngay cả Dương Tuyệt bị lưu lại đều rất không cam lòng.
Hắn cũng không phải người bình thường, mà là phụ thân của Dương Ngọc Chân, ông ngoại của Dương Thiên Hữu.
Chí Tôn Thánh phẩm, Thượng Cổ kình hồn, cảnh giới Bán Thánh.
Trên đường đi Dương Tuyệt đều đang mong mỏi thăm dò thế giới mới, khiêu chiến Yêu thú thần bí, không nghĩ tới vừa mới tiến đến liền bị Thánh Tổ điểm danh ở lại, trong lòng rất không thoải mái.
Nhưng, ai bảo Dương Thiên Hữu là cháu trai của hắn chứ, hoàn cảnh thế giới mới lại nguy hiểm, xác thực cần một cường giả đáng để phó thác làm bạn.
Dương Lam nói:
- Thiên Hữu, đi thôi. Chọn một phương hướng, chúng ta từ từ tìm. Nếu Dương Biện đã đến, liền sẽ không tuỳ tiện rời khỏi. Lần này, chỉ cần gặp được hắn, chúng ta liền có thể bắt lấy.
Dương Thiên Hữu lại thờ ơ, chân đạp hải triều, nhìn núi cao xa xa rừng rậm xung quanh.
Dương Lam nghĩ là Dương Thiên Hữu có lo lắng, nên trấn an nói.
- Thiên Hữu không cần sợ, tin tưởng mình. Dương Biện mặc dù là Thánh Vương Thiên phẩm, nhưng những năm này hắn khẳng định đã trải qua rất khó, mà ngươi là được Hải Thần đảo chúng ta dùng toàn bộ tài nguyên bồi dưỡng ra được, chỉ cần toàn lực ứng phó, đủ để thắng hắn.
- Dương Biện, đang kề bên này.
Dương Thiên Hữu ngưng tụ linh lực hội tụ hai con ngươi, cẩn thận tìm kiếm mục tiêu.
- Ngươi phát hiện cái gì rồi?
Dương Lam lập tức cảnh giác.
- Hắn đã dùng đầu tích tụ ra báo thù hai chữ liền muốn ở chỗ này bắt đầu trận chiến thứ hai. Hắn sẽ không rời khỏi quá xa, rất có thể sẽ ở gần đó chờ ta.
Dương Thiên Hữu tin tưởng Dương Biện hẳn là đang núp trong bóng tối.
- Hắn thực sự có can đảm ở chỗ này?
Ánh mắt Dương Tuyệt trở nên âm lãnh, liếc nhìn dãy núi.
Nếu thật sự là ở chỗ này, vẫn còn tốt, tranh thủ thời gian giải quyết, nói không chừng còn có thể đuổi kịp đội ngũ Hải Thần đảo, cùng một chỗ thăm dò thế giới mới.
- Không chừng đấy.
Dương Lam tỉ mỉ tìm tòi.
Trong gia tộc, người hiểu rõ Dương Biện nhất, thật đúng là chỉ có Thiên Hữu, nếu hắn nói ở chỗ này, Dương Biện có khả năng liền núp trong bóng tối.
- Đến rồi!
Khương Phàm đứng ở trong núi rừng đằng xa, tại thời điểm Hải Thần đảo giáng lâm liền tập trung vào.
- Đó là Dương Thiên Hữu sao? Hắn lại đơn độc ở lại, hẳn là muốn khiêu chiến Dương Biện.
Thần Dụ Chi Hải đã triệt để sôi trào!
Càn quét bí cảnh, vậy mà lại quét ra một thế giới dưới đáy biển.
Đây quả thực là thần tích!
Thiên Kiếm Thần Tông, Hải Thần đảo, Thánh Bằng đảo, Thủy Tổ thâm uyên, Bá Vương đảo các loại, tất cả cường tộc các đảo lớn đều khi lấy được tin tức, sau đó liền tỉnh lại Thánh Tổ đang ngủ say, triệu tập đội ngũ mạnh nhất, cũng đều mang tới vũ khí trấn tộc của bọn hắn.
Nếu như không phải cân nhắc đến tông địa cần lưu thủ, bọn hắn thật hận không thể động đến lão tổ tông, đều ném đi qua toàn bộ.
Dù sao trận này ngoài ý muốn đơn giản là đã đổi mới nhận biết của bọn hắn.
Thế giới thần bí yên lặng bên trong tầng đất?
Sinh cơ bừng bừng, tự bản thân diễn biến?
Phạm vi chí ít một vạn dặm?
Lại còn có các loại yêu vật như Đằng Xà đã biến mất trong thời gian vô tận?
Thế giới mới như thế này tương đương với cơ duyên đột nhiên bày ở trước mặt tất cả thế lực, lúc này không chia cắt còn phải đợi lúc nào?
Nhất là các tổ tông Hải Thần đảo thậm chí còn sợ hãi thán phục đây là ông trời đang ban ân cho bọn hắn, đặc biệt mở ra bảo tàng như vậy, trợ giúp bọn hắn trùng kích hoàng đạo!
Hôm nay, đội ngũ Hải Thần đảo đã đi đến đáy biển.
Hai đại gia tộc chiến đấu là Dương gia, Lý gia, từ sơ giai Niết Bàn cảnh đến Bán Thánh, lại đến Thánh Linh cảnh, có tộc trưởng tiền nhiệm càng có Thánh Tổ đã ngủ say mấy trăm năm. Còn có hòn đảo thứ tư vừa mới xây dựng, được hai vị tán tu Bán Thánh dẫn đầu xuống, cũng đều trình diện toàn bộ.
Các cường giả cùng Hải thú tụ tập dưới đáy biển đều nhao nhao tránh lui, nhường ra một con đường.
Đương kim Thần Dụ Chi Hải không có người nào dám khiêu khích Hải Thần đảo như mặt trời ban trưa, dù sao ai cũng không dự đoán được bọn hắn có thể lại về hoàng đạo hay không.
Mấy trăm vị cường giả của Hải Thần đảo liên tiếp xuyên qua cửa vào, giáng lâm đến trong thế giới mới hỗn loạn.
Bọn hắn ngắm nhìn rừng rậm mênh mông, trên mặt viết đầy rung động.
Cho dù là đã có chuẩn bị, nhưng vẫn khó mà tin được địa tầng bên trong lại chôn giấu lấy một thế giới sinh cơ bừng bừng linh khí như biển như vậy.
Đây không thể nghi ngờ chính là đổi mới nhận biết của bọn hắn đối với thế giới.
- Là ai đã mai táng một thế giới như thế này?
- Là ai có thể duy trì thế giới vận chuyển bên trong tầng đất?
- Phạm vi nơi này rất có thể còn lớn hơn so với chúng ta mong muốn!!
- Đầu tiên là Hải Hoàng cổ mộ, sau đó lại là thế giới mới bị mai táng, đây là ông trời đang trợ giúp chúng ta Hải Thần đảo.
- Nơi này là của chúng ta! Chúng ta! Tất cả đều là của chúng ta!
Các Thánh Tổ Hải Thần đảo đều hưng phấn, mặt đều nóng bừng bừng đến đỏ lên.
- Tìm được Dương Biện chưa?
Dương Thiên Hữu đi theo trong đội ngũ, trong lòng cũng chỉ có Dương Biện.
Tộc lão Dương gia chờ ở chỗ này nghênh tiếp nói:
- Từ sau khi Dương Biện đánh lén đội ngũ của chúng ta liền không có xuất hiện nữa.
Dương Thiên Hữu cầm Hải Hoàng Tam Xoa Kích trong tay, tản ra mênh mông chiến ý:
- Hắn không xuất hiện, các ngươi liền không tìm?
Tộc lão lắc đầu nói:
- Đằng Xà đang đuổi giết chúng ta cùng Thánh Bằng đảo, chúng ta càng chưa quen thuộc địa hình nơi này, cho nên...
- Không hề có một chút tin tức nào??
- Thực sự thật có lỗi, chúng ta hữu tâm vô lực.
Dương Thiên Hữu nhíu mày, vô cùng bất mãn.
- Chuyện Dương Biện giao cho Dương gia các ngươi xử lý, chúng ta đi trợ giúp Lôi Bằng.
Thánh Tổ Lý gia mang theo các tộc nhân rời khỏi, các cường giả đảo thứ tư cũng đều đuổi theo.
- Dương Tuyệt, Dương Lam, các ngươi bồi tiếp Thiên Hữu lùng bắt Dương Biện. Nhớ kỹ, chỉ cần gặp được cũng đừng lưu tình, toàn giết.
Thánh Tổ Dương gia để lại một câu nói, theo sát Lý gia rời khỏi.
Nhiệm vụ hàng đầu bây giờ của Hải Thần đảo chính là càn quét thế giới mới, tận hết khả năng vơ vét thật nhiều bảo vật.
Về phần Dương Biện, mặc dù rất khó giải quyết, nhưng không cần thiết phải để toàn tộc bọn hắn xử lý.
Đội ngũ Hải Thần đảo để lại Dương Thiên Hữu sau đó rời khỏi, bây giờ trong lòng bọn hắn chỉ có nghĩ đến tài nguyên cùng bảo vật của thế giới mới. Ngay cả Dương Tuyệt bị lưu lại đều rất không cam lòng.
Hắn cũng không phải người bình thường, mà là phụ thân của Dương Ngọc Chân, ông ngoại của Dương Thiên Hữu.
Chí Tôn Thánh phẩm, Thượng Cổ kình hồn, cảnh giới Bán Thánh.
Trên đường đi Dương Tuyệt đều đang mong mỏi thăm dò thế giới mới, khiêu chiến Yêu thú thần bí, không nghĩ tới vừa mới tiến đến liền bị Thánh Tổ điểm danh ở lại, trong lòng rất không thoải mái.
Nhưng, ai bảo Dương Thiên Hữu là cháu trai của hắn chứ, hoàn cảnh thế giới mới lại nguy hiểm, xác thực cần một cường giả đáng để phó thác làm bạn.
Dương Lam nói:
- Thiên Hữu, đi thôi. Chọn một phương hướng, chúng ta từ từ tìm. Nếu Dương Biện đã đến, liền sẽ không tuỳ tiện rời khỏi. Lần này, chỉ cần gặp được hắn, chúng ta liền có thể bắt lấy.
Dương Thiên Hữu lại thờ ơ, chân đạp hải triều, nhìn núi cao xa xa rừng rậm xung quanh.
Dương Lam nghĩ là Dương Thiên Hữu có lo lắng, nên trấn an nói.
- Thiên Hữu không cần sợ, tin tưởng mình. Dương Biện mặc dù là Thánh Vương Thiên phẩm, nhưng những năm này hắn khẳng định đã trải qua rất khó, mà ngươi là được Hải Thần đảo chúng ta dùng toàn bộ tài nguyên bồi dưỡng ra được, chỉ cần toàn lực ứng phó, đủ để thắng hắn.
- Dương Biện, đang kề bên này.
Dương Thiên Hữu ngưng tụ linh lực hội tụ hai con ngươi, cẩn thận tìm kiếm mục tiêu.
- Ngươi phát hiện cái gì rồi?
Dương Lam lập tức cảnh giác.
- Hắn đã dùng đầu tích tụ ra báo thù hai chữ liền muốn ở chỗ này bắt đầu trận chiến thứ hai. Hắn sẽ không rời khỏi quá xa, rất có thể sẽ ở gần đó chờ ta.
Dương Thiên Hữu tin tưởng Dương Biện hẳn là đang núp trong bóng tối.
- Hắn thực sự có can đảm ở chỗ này?
Ánh mắt Dương Tuyệt trở nên âm lãnh, liếc nhìn dãy núi.
Nếu thật sự là ở chỗ này, vẫn còn tốt, tranh thủ thời gian giải quyết, nói không chừng còn có thể đuổi kịp đội ngũ Hải Thần đảo, cùng một chỗ thăm dò thế giới mới.
- Không chừng đấy.
Dương Lam tỉ mỉ tìm tòi.
Trong gia tộc, người hiểu rõ Dương Biện nhất, thật đúng là chỉ có Thiên Hữu, nếu hắn nói ở chỗ này, Dương Biện có khả năng liền núp trong bóng tối.
- Đến rồi!
Khương Phàm đứng ở trong núi rừng đằng xa, tại thời điểm Hải Thần đảo giáng lâm liền tập trung vào.
- Đó là Dương Thiên Hữu sao? Hắn lại đơn độc ở lại, hẳn là muốn khiêu chiến Dương Biện.