Chương 174
Kỳ thật, việc Quỷ Quốc nữ vương ở cách vách như vậy, Du Thanh Vi còn bất an hơn cả chủ nhà.
Đối với chủ nhà mà nói, chuyện này cũng như thể hắn cho người khác thuê nhà không lấy được tiền thuê mà thôi, trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể bán được căn nhà này.
Nhưng đối với Du Thanh Vi mà nói thì việc này liên quan đến cuộc sống an toàn ổn định của nàng và người nhà.
Quỷ Quốc nữ vương là vì Lộ Vô Quy mà tới, muốn mời Lộ Vô Quy đi Quỷ Quốc.
Trời mới biết Quỷ Quốc nữ vương vì muốn mời Lộ Vô Quy đi, có thể sẽ làm ra những chuyện gì.
Du Thanh Vi rất muốn đem Quỷ Quốc nữ vương tiễn đi, nhưng nàng biết, muốn tiễn cũng không dễ dàng như vậy.
Đến giờ cơm, hai cha con Long sư thúc và Tiết Nguyên Kiền đã trở lại.
Ăn cơm xong, nàng mời bọn họ đến thư phòng, muốn biết ý kiến của họ về Quỷ Quốc nữ vương.
Tiết Nguyên Kiền nói: "Tiểu Đường đã tìm Thành Hoàng hỏi thăm về chuyện của Quỷ Quốc nữ vương và Quỷ Quốc.
Nghe nói lịch sử của Quỷ Quốc phi thường xa xăm, còn biến đổi rất nhiều lần.
Từ đời Hán về sau, Quỷ Quốc dần dần suy yếu, đến thời Đường - Tống thì hoàn toàn biến mất, chỉ ngẫu nhiên nhìn thấy một ít người của Quỷ Tộc hoặc hậu duệ của Quỷ Tộc hành sự thần bí."
Du Thanh Vi hỏi: "Hiện tại Thành Hoàng gia cũng không biết nhiều về chuyện của Quỷ Quốc à?"
Tiết Nguyên Kiền đáp: "Quỷ Quốc biến mất ngàn năm, hiện giờ là cái dạng gì thì cũng chỉ có người của Quỷ Quốc biết.
Ngàn năm trước, Quỷ Quốc được xem như là tổ hợp của chế độ thần quyền và chế độ nô lệ.
Quỷ Quốc cung phụng tứ phương Quỷ Đế, từ Đại Tư Tế phụ trách cùng Quỷ Đế câu thông, Đại Tư Tế cũng là người phát ngôn của Quỷ Đế tại Quỷ Quốc, nhiều đời Quỷ Quốc nữ vương đều do Đại Tư Tế lấy danh nghĩa Quỷ Đế chỉ định tuyển chọn.
Đại Tư Tế và Quỷ Quốc nữ vương đại diện cho thần quyền và vương quyền, ở Quỷ Quốc, thần quyền cao hơn vương quyền."
Du Thanh Vi nghe vậy trong lòng chấn động: "Có nghĩa là dù cho Quỷ Quốc nữ vương là vua đứng đầu một nước cũng phải nghe theo lời của Đại Tư Tế sao?"
Tiết Nguyên Kiền đáp: "Hẳn là như vậy."
Du Thanh Vi cảm thấy việc này có chút khó giải quyết.
Nàng lại hỏi: "Còn có thông tin gì nữa không?"
Tiết Nguyên Kiền nói: "Quỷ Quốc là nơi quỷ và người của Quỷ Tộc hỗn cư với nhau.
Người của Quỷ Tộc là người, nhưng thể chất của bọn họ đã thích ứng với âm khí ở địa giới của Quỷ Quốc, cho nên thể chất của bọn họ có chút bất đồng với người ở dương gian chúng ta." Anh nói tới đây, trầm ngâm một chút, ngẩng đầu nhìn về phía Du Thanh Vi, nói: "Chế độ cấp bậc ở Quỷ Quốc vô cùng nghiêm khắc, phụng cường giả vi tôn, lấy thực lực để phân chia giai tầng, người thắng có quyền với kẻ thua, kẻ mạnh có quyền với kẻ yếu, đại quỷ ở giai tầng cao hơn có quyền sinh sát với đại quỷ ở giai tầng thấp hơn.
Còn có, Quỷ Quốc thực thi chế độ hiến tế người sống, người của Quỷ Tộc đem bản thân mình hiến tế cho đại quỷ, đại quỷ sẽ hưởng dụng thân thể huyết nhục của người hiến tế, ban cho người hiến tế quỷ lực để giúp người đó trở thành quỷ, cũng ban cho bọn họ sự che chở nhất định."
Du Thanh Vi nghe xong cả người đều choáng váng.
Nàng ngơ ngẩn nhìn Tiết Nguyên Kiền, nửa ngày không có phục hồi lại tinh thần.
Tiết Nguyên Kiền dừng một chút rồi nói tiếp: "Theo lời Thành Hoàng, núi Thánh của Quỷ Quốc là con đường duy nhất từ Quỷ Giới đi đến nhân gian.
Cuối sông Âm chính là núi Thánh của Quỷ Quốc, núi Thánh này nằm trong lãnh thổ của Quỷ Quốc, tế điện nơi Đại Tư Tế cung phụng Quỷ Đế cũng được xây ở đó."
Du Thanh Vi lấy lại bình tĩnh.
Nàng cân nhắc một lúc rồi nói: "Lúc trước Quỷ Quốc mất liên lạc với Quỷ Đế cả ngàn năm, đúng không? Trước khi tiểu muộn ngốc đưa Quỷ Đế sắc lệnh cho hai sứ giả của Quỷ Quốc thì thông lộ giữa Quỷ Quốc và Quỷ Giới đã bị chặt đứt, cũng không liên hệ được với Quỷ Đế."
Tiết Nguyên Kiền gật đầu, đáp: "Hẳn là như vậy."
Du Thanh Vi lại nói: "Hiện giờ bọn họ muốn khôi phục liên lạc, Quỷ Quốc cần phải dựng lại tượng của Quỷ Đế, nên bọn họ mới muốn đi tìm tiểu muộn ngốc giúp khai quang cho tượng Quỷ Đế?"
Tiết Nguyên Kiền đáp: "Cũng không sai biệt lắm.
Bất quá, tôi nghe nói là bọn họ muốn tiếp dẫn một sợi phân thần của Quỷ Đế đến thường trú ở Quỷ Quốc, che chở cho Quỷ Quốc."
Du Thanh Vi xoa xoa mặt, nói: "Nói cách khác, nếu mấy tia phân thần của Quỷ Đế đến được Quỷ Quốc, bọn họ nhất định sẽ tìm cách đả thông con đường đi từ Quỷ Giới tới nhân gian, đem vong hồn quỷ quái ở nhân gian đưa tới Quỷ Quốc rồi đem về Quỷ Giới.
Quỷ Đế muốn nhiều vong hồn quỷ quái như vậy để làm cái gì?"
Tiết Nguyên Kiền nhún vai, đáp: "Đại khái có thể là do quỷ sinh hài tử quá ít, muốn đem về thêm để bảo trì dân số ở Quỷ Giới đi."
Du Thanh Vi ngẩng đầu, chậm rãi nói: "Theo tôi được biết, quỷ có thể ăn quỷ đi."
Tiết Nguyên Kiền sửng sốt.
Hai cha con Long sư thúc hai mặt nhìn nhau.
Du Thanh Vi nói: "Đem về để bổ sung dân số hay là bổ sung đồ ăn thì khó mà nói được."
Nàng vừa nói xong lời này, mọi người trong thư phòng đều kinh sợ.
Trong lúc nhất thời, ai cũng không nói chuyện, cả phòng tĩnh lặng.
Một hồi lâu qua đi, Du Thanh Vi mới lên tiếng: "Ngày mai tôi sẽ đi gặp Quỷ Quốc nữ vương.
Đây là địa giới dương gian, chúng ta vẫn có ưu thế hơn."
Nàng từ trong thư phòng đi ra, theo thói quen tính đi đến thư phòng nhỏ tìm Lộ Vô Quy.
Kết quả nàng vừa mới đẩy cửa phòng ngủ ra liền nhìn thấy Lộ Vô Quy cả người trống trơn chỉ mặc mỗi cái quần chip chip bắt chéo chân nằm trên giường, bộ dáng như đang chờ nàng leo lên giường đi ngủ cùng.
Du Thanh Vi ngẩn người, theo bản năng cúi xuống nhìn đồng hồ, mới hơn 8 giờ tối.
Lộ Vô Quy mở to đôi mắt sáng như bóng đèn nhìn Du Thanh Vi, nói: "Du Thanh Vi, trời tối rồi."
Du Thanh Vi "ừm" một tiếng, nhanh nhẹn rời khỏi phòng ngủ, đem cửa đóng lại, sau đó đưa tay che ngực chặn lại trái tim đang kinh hoàng nhảy bang bang.
Nàng nói thầm trong bụng: "Nữa hả trời!" Động tác dịu dàng cùng với ngón tay tinh tế lạnh băng mang đến xúc cảm quá kích thích người.
Cố tình Lộ Vô Quy không cần ngủ, cũng sẽ không mệt không đuối không dứt, nàng kêu dừng, Lộ Vô Quy còn nói với nàng: "Du Thanh Vi, thân thể của chị còn có phản ứng nha." Lúc sau nàng nói mình mệt, chân run eo mỏi, không còn sức nữa, Lộ Vô Quy lại nói: "Không có việc gì, chờ chị ngủ rồi em sẽ giúp chị hành khí lưu thông máu, bảo đảm ngày mai ngủ dậy chị sẽ thoải mái ngay." Tóm lại chính là lăn lộn nàng cả đêm không dừng, nàng cũng không biết bản thân mình tối qua khi nào ngủ và ngủ như thế nào nữa!
Du Thanh Vi trốn ở thư phòng đọc sách, vẫn luôn câu giờ tới giờ Tý mới bấm bụng trở về phòng ngủ.
Nàng mở cửa phòng ra, thấy Lộ Vô Quy đang chống cằm nằm trên giường chờ nàng.
Lộ Vô Quy nhìn thấy Du Thanh Vi đã trở lại, tạch một phát nhảy dựng lên, hai mắt tỏa sáng nhìn nàng.
Du Thanh Vi có chút không được tự nhiên, có chút xấu hổ và quẫn bách, nàng ném cho Lộ Vô Quy một cái xem thường rồi xoay người đi vào phòng tắm tắm rửa.
Nàng đang suy xét xem đêm nay có nên bắt Lộ Vô Quy ra thư phòng nhỏ cấm túc này nọ hay không.
Nàng thật không muốn ngày mai lại ngủ tới chiều mới rời giường!
Du Thanh Vi mở nước ấm, vừa mới thoát quần áo xong muốn tắm rửa thì Lộ Vô Quy chui vào.
Đại Quỷ Yêu Lộ Vô Quy tường thuật trực tiếp tại hiện trường một phen kêu cái gì gọi là nhanh như quỷ: đó là không một tiếng động đột nhiên xuất hiện, làm cho Du Thanh Vi sợ tới mức "Á" một tiếng.
Lộ Vô Quy nghiêm trang nói với Du Thanh Vi: "Tả Tiểu Thứ nói tắm uyên ương gì đó với nhau trong phòng tắm sẽ đặc biệt có tình thú."
Du Thanh Vi có chút xúc động muốn nắm Lộ Vô Quy và Tả Tiểu Thứ lên đấm cho một đốn.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy Lộ Vô Quy dựa lưng vào cửa, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn vòi hoa sen đang phun nước ấm, nàng bừng tỉnh, trêu chọc lại Lộ Vô Quy: "Chị đang tắm nước nóng, em muốn vào tắm chung hả?"
Lộ Vô Quy lắc đầu như cái trống bỏi, nói: "Sẽ bỏng chết."
Du Thanh Vi hung dữ mắng: "Vậy em còn không mau đi ra ngoài!"
Lộ Vô Quy "dạ" một tiếng, xuyên cửa chạy mất.
Du Thanh Vi tắm rửa xong leo lên giường, còn ngủ lúc nào thì chính nàng cũng không biết.
Hôm sau nàng thức dậy đã là giữa trưa.
Trên người thơm tho thoải mái, áo ngủ cũng không phải là cái tối qua nàng mặc, chăn nệm trên giường cũng đã được thay mới.
Lúc ăn cơm trưa, Tả Nhàn còn cố ý múc cho Du Thanh Vi một chén canh bổ dưỡng, bồi bổ cho con gái.
Du Thanh Vi hoài nghi nhìn Tả Nhàn, phỏng chừng mẹ đã nhìn ra cái gì.
Nàng yên lặng bưng chén canh vùi đầu uống, còn uống nhiều hẳn hai chén.
Nàng ăn cơm xong, dẫn Lộ Vô Quy đi sang nhà kế bên gặp Quỷ Quốc nữ vương.
Tuy trời hôm nay có chút sương mù, mặt trời cũng bị che khuất, nhưng vào lúc giữa trưa dương khí vẫn rất mạnh, đám tùy tùng của Quỷ Quốc nữ vương đều lui hết vào trong nhà.
Lúc trước đám người Quỷ Quốc nữ vương cạy cổng để vào nhà người khác.
Hiện tại Du Thanh Vi chỉ cần đẩy cổng ra liền có thể trực tiếp đi vào.
Căn biệt thự này đã lâu không có người ở, lúc trước cỏ mọc sắp cao qua đầu gối, hiện tại được cắt tỉa chỉnh chỉnh tề tề, cửa sổ được lau vô cùng sạch sẽ, sàn nhà trong phòng khách bóng loáng tới mức có thể dùng để soi gương.
Nàng vừa mới bước vào cửa liền nghe thấy Quỷ Quốc nữ vương đang giáo huấn tùy tùng: "Bổn vương muốn các ngươi có tác dụng gì! Nhà Du Thanh Vi ở kế bên có bóng đèn chiếu sáng, TV còn có thể chiếu phim này nọ! Các ngươi thử nhìn lại hành cung của bổn vương xem, buổi tối thì tối thui thùi lùi, tới TV cũng không sáng lên được! Các ngươi đem tới một cái TV mới, mới, đây là TV mới sao? Các ngươi nói cho bổn vương, TV mới như thế nào lại không sáng? Nói, có phải lúc các ngươi đem TV mới về đây để lọt âm khí vào trong đó nên TV bị hư rồi đúng không!"
Du Thanh Vi: "...."
Quỷ Quốc nữ vương thấy Du Thanh Vi tiến vào, vung tay với đám tùy tùng đang quỳ rạp trên mặt đất, mắng: "Cút!"
Đám tùy tùng yên lặng lui ra ngoài.
Quỷ Quốc nữ vương đổi thái độ nhanh như lật sách, một bộ trấn định tự nhiên như không có việc gì, nói: "Thời tiết hôm nay thật là tốt nha."
Du Thanh Vi ứng thanh: "Đúng vậy, thời tiết thật tốt, chỉ là sương mù hơi nhiều chút thôi." Nàng vừa nói vừa đi đến chỗ cầu dao, mở nắp bảo vệ bên ngoài rồi nhìn vào trong, chỉ thấy tất cả công tắc nguồn điện trong nhà đều bị kéo xuống dưới.
Nàng nhìn về phía Quỷ Quốc nữ vương, dùng tay đẩy tất cả các công tắc hướng lên trên, "tạch tạch tạch" tiếng bật công tắc vang lên, tiếp đó đèn trong nhà lập tức sáng bừng.
Quỷ Quốc nữ vương nhìn nhìn đèn, rồi nhìn nhìn hộp công tắc nguồn điện, sau đó mới liếc mắt nhìn Du Thanh Vi mấy cái, yên lặng đi đến ghế sofa ngồi xuống.
Nàng ta nhìn thấy Du Thanh Vi cũng đi đến sofa ngồi xuống, liền chỉ chỉ về phía TV, nói: "Còn một cái nữa kìa."
Du Thanh Vi nói: "Nhà này cũng hơn bảy, tám năm không có người ở, có cáp TV sao?"
Quỷ Quốc nữ vương "Hở?" một tiếng, hỏi: "Đó là cái quỷ gì?"
Du Thanh Vi đáp: "Tín hiệu TV." rồi ngồi giải thích cả buổi trời về tín hiệu TV, vô tuyến này nọ cho Quỷ Quốc nữ vương nghe.
Quỷ Quốc nữ vương la to: "A Hàn!" Đợi đến khi A Hàn đi tới liền giao nhiệm vụ cho hắn: "Đi mua cái gì....!À, đúng rồi, đến công ty viễn thông, mua...!mua cái gì cáp....Đúng, nối mạng luôn nhen."
Du Thanh Vi nghẹn cười, bổ sung một câu: "Nhớ rõ mang thẻ căn cước công dân nha, không có thẻ căn cước người ta không làm cho đâu."
Quỷ Quốc nữ vương hoài nghi nhìn Du Thanh Vi, hỏi: "Thẻ căn cước?"
Du Thanh Vi lại giảng giải một hồi tác dụng của thẻ căn cước cho Quỷ Quốc nữ vương nghe.
A Hàn vẻ mặt khó xử nhìn Quỷ Quốc nữ vương, nói: "Bệ hạ, chúng ta đều là quỷ, không....!không có thẻ căn cước."
Quỷ Quốc nữ vương giận mắng: "Không biết đi đoạt lấy hoặc là trưng dụng một cái sao? Ngươi thiệt ngu mà!"
A Hàn đáp: "Dạ!" Khom người lui xuống, tính đi ra bên ngoài.
Du Thanh Vi hỏi: "Có mang tiền theo chưa?"
A Hàn dừng một chút rồi nói: "Tôi đi cướp lấy."
Du Thanh Vi nói: "Lúc đi ăn cướp nhớ cẩn thận một chút, bị thương hoặc nháo ra mạng người sẽ có cảnh sát tìm đến điều tra.
Nếu là Đại Quỷ Yêu gây sự, các người lại là từ Quỷ Quốc đến đây, một khi để những người trong nghề có tu vi cao thâm biết được, bọn họ rất vui lòng đến bắt các người về giữ cửa à nha."
Quỷ Quốc nữ vương kêu lên: "Bổn vương sợ bọn chúng chắc?"
Du Thanh Vi nói: "Cường long cũng khó áp địa đầu xà nha.
Huống hồ nếu như người ta thỉnh tới Tam Thanh, La Hán linh tinh để hỗ trợ, thì cho dù cô là Quỷ Yêu có mười hai huyết cũng chưa chắc khiêng được đâu."
Quỷ Quốc nữ vương vẫy vẫy tay nói với A Hàn: "Mang theo vài người, đi tới nhà mấy tay giàu có trộm chút tiền về xài."
Du Thanh Vi khiếp sợ nhìn Quỷ Quốc nữ vương! Đường đường là nữ vương của một nước, cư nhiên kêu thủ hạ của mình đi ăn trộm tiền xài! Còn nói đến đúng lý hợp tình như vậy! Đây là nghèo bao lâu rồi, nghèo đến trình độ nào mới có thể làm ra được chuyện như vậy a?
A Hàn vừa đi đến cửa liền thấy có xe chạy đến trước cổng nhà, theo sau chiếc xe đó là một chiếc xe vận tải cỡ nhỏ.
Chủ nhà chắp tay cúi chào A Hàn một cái, nói: "Ngày hôm qua là do tôi có mắt không tròng mạo phạm đến các vị, hôm nay tôi đến mang theo mâm tế tam sinh nghi thức để nhận lỗi."
Tay chủ nhà vừa mới xuất hiện thì Quỷ Quốc nữ vương đã nhận ra hắn ngay, nàng ta đứng lên tính kêu tùy tùng đấm cho hắn một trận thì nghe được hắn nói mang theo mâm tế tam sinh nghi thức tới nhận lỗi, nàng ta nhìn chiếc xe tải nhỏ tràn đầy đồ vật, lập tức sửa miệng nói: "Để cho hắn vào đi!"
Du Thanh Vi vỗ trán! Tay chủ nhà xúi quẩy này! Sớm không tới, muộn không tới, lúc này lại tới.
Không phát hiện Quỷ Quốc nữ vương đang cần tiền gấp hay sao?.
Đối với chủ nhà mà nói, chuyện này cũng như thể hắn cho người khác thuê nhà không lấy được tiền thuê mà thôi, trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể bán được căn nhà này.
Nhưng đối với Du Thanh Vi mà nói thì việc này liên quan đến cuộc sống an toàn ổn định của nàng và người nhà.
Quỷ Quốc nữ vương là vì Lộ Vô Quy mà tới, muốn mời Lộ Vô Quy đi Quỷ Quốc.
Trời mới biết Quỷ Quốc nữ vương vì muốn mời Lộ Vô Quy đi, có thể sẽ làm ra những chuyện gì.
Du Thanh Vi rất muốn đem Quỷ Quốc nữ vương tiễn đi, nhưng nàng biết, muốn tiễn cũng không dễ dàng như vậy.
Đến giờ cơm, hai cha con Long sư thúc và Tiết Nguyên Kiền đã trở lại.
Ăn cơm xong, nàng mời bọn họ đến thư phòng, muốn biết ý kiến của họ về Quỷ Quốc nữ vương.
Tiết Nguyên Kiền nói: "Tiểu Đường đã tìm Thành Hoàng hỏi thăm về chuyện của Quỷ Quốc nữ vương và Quỷ Quốc.
Nghe nói lịch sử của Quỷ Quốc phi thường xa xăm, còn biến đổi rất nhiều lần.
Từ đời Hán về sau, Quỷ Quốc dần dần suy yếu, đến thời Đường - Tống thì hoàn toàn biến mất, chỉ ngẫu nhiên nhìn thấy một ít người của Quỷ Tộc hoặc hậu duệ của Quỷ Tộc hành sự thần bí."
Du Thanh Vi hỏi: "Hiện tại Thành Hoàng gia cũng không biết nhiều về chuyện của Quỷ Quốc à?"
Tiết Nguyên Kiền đáp: "Quỷ Quốc biến mất ngàn năm, hiện giờ là cái dạng gì thì cũng chỉ có người của Quỷ Quốc biết.
Ngàn năm trước, Quỷ Quốc được xem như là tổ hợp của chế độ thần quyền và chế độ nô lệ.
Quỷ Quốc cung phụng tứ phương Quỷ Đế, từ Đại Tư Tế phụ trách cùng Quỷ Đế câu thông, Đại Tư Tế cũng là người phát ngôn của Quỷ Đế tại Quỷ Quốc, nhiều đời Quỷ Quốc nữ vương đều do Đại Tư Tế lấy danh nghĩa Quỷ Đế chỉ định tuyển chọn.
Đại Tư Tế và Quỷ Quốc nữ vương đại diện cho thần quyền và vương quyền, ở Quỷ Quốc, thần quyền cao hơn vương quyền."
Du Thanh Vi nghe vậy trong lòng chấn động: "Có nghĩa là dù cho Quỷ Quốc nữ vương là vua đứng đầu một nước cũng phải nghe theo lời của Đại Tư Tế sao?"
Tiết Nguyên Kiền đáp: "Hẳn là như vậy."
Du Thanh Vi cảm thấy việc này có chút khó giải quyết.
Nàng lại hỏi: "Còn có thông tin gì nữa không?"
Tiết Nguyên Kiền nói: "Quỷ Quốc là nơi quỷ và người của Quỷ Tộc hỗn cư với nhau.
Người của Quỷ Tộc là người, nhưng thể chất của bọn họ đã thích ứng với âm khí ở địa giới của Quỷ Quốc, cho nên thể chất của bọn họ có chút bất đồng với người ở dương gian chúng ta." Anh nói tới đây, trầm ngâm một chút, ngẩng đầu nhìn về phía Du Thanh Vi, nói: "Chế độ cấp bậc ở Quỷ Quốc vô cùng nghiêm khắc, phụng cường giả vi tôn, lấy thực lực để phân chia giai tầng, người thắng có quyền với kẻ thua, kẻ mạnh có quyền với kẻ yếu, đại quỷ ở giai tầng cao hơn có quyền sinh sát với đại quỷ ở giai tầng thấp hơn.
Còn có, Quỷ Quốc thực thi chế độ hiến tế người sống, người của Quỷ Tộc đem bản thân mình hiến tế cho đại quỷ, đại quỷ sẽ hưởng dụng thân thể huyết nhục của người hiến tế, ban cho người hiến tế quỷ lực để giúp người đó trở thành quỷ, cũng ban cho bọn họ sự che chở nhất định."
Du Thanh Vi nghe xong cả người đều choáng váng.
Nàng ngơ ngẩn nhìn Tiết Nguyên Kiền, nửa ngày không có phục hồi lại tinh thần.
Tiết Nguyên Kiền dừng một chút rồi nói tiếp: "Theo lời Thành Hoàng, núi Thánh của Quỷ Quốc là con đường duy nhất từ Quỷ Giới đi đến nhân gian.
Cuối sông Âm chính là núi Thánh của Quỷ Quốc, núi Thánh này nằm trong lãnh thổ của Quỷ Quốc, tế điện nơi Đại Tư Tế cung phụng Quỷ Đế cũng được xây ở đó."
Du Thanh Vi lấy lại bình tĩnh.
Nàng cân nhắc một lúc rồi nói: "Lúc trước Quỷ Quốc mất liên lạc với Quỷ Đế cả ngàn năm, đúng không? Trước khi tiểu muộn ngốc đưa Quỷ Đế sắc lệnh cho hai sứ giả của Quỷ Quốc thì thông lộ giữa Quỷ Quốc và Quỷ Giới đã bị chặt đứt, cũng không liên hệ được với Quỷ Đế."
Tiết Nguyên Kiền gật đầu, đáp: "Hẳn là như vậy."
Du Thanh Vi lại nói: "Hiện giờ bọn họ muốn khôi phục liên lạc, Quỷ Quốc cần phải dựng lại tượng của Quỷ Đế, nên bọn họ mới muốn đi tìm tiểu muộn ngốc giúp khai quang cho tượng Quỷ Đế?"
Tiết Nguyên Kiền đáp: "Cũng không sai biệt lắm.
Bất quá, tôi nghe nói là bọn họ muốn tiếp dẫn một sợi phân thần của Quỷ Đế đến thường trú ở Quỷ Quốc, che chở cho Quỷ Quốc."
Du Thanh Vi xoa xoa mặt, nói: "Nói cách khác, nếu mấy tia phân thần của Quỷ Đế đến được Quỷ Quốc, bọn họ nhất định sẽ tìm cách đả thông con đường đi từ Quỷ Giới tới nhân gian, đem vong hồn quỷ quái ở nhân gian đưa tới Quỷ Quốc rồi đem về Quỷ Giới.
Quỷ Đế muốn nhiều vong hồn quỷ quái như vậy để làm cái gì?"
Tiết Nguyên Kiền nhún vai, đáp: "Đại khái có thể là do quỷ sinh hài tử quá ít, muốn đem về thêm để bảo trì dân số ở Quỷ Giới đi."
Du Thanh Vi ngẩng đầu, chậm rãi nói: "Theo tôi được biết, quỷ có thể ăn quỷ đi."
Tiết Nguyên Kiền sửng sốt.
Hai cha con Long sư thúc hai mặt nhìn nhau.
Du Thanh Vi nói: "Đem về để bổ sung dân số hay là bổ sung đồ ăn thì khó mà nói được."
Nàng vừa nói xong lời này, mọi người trong thư phòng đều kinh sợ.
Trong lúc nhất thời, ai cũng không nói chuyện, cả phòng tĩnh lặng.
Một hồi lâu qua đi, Du Thanh Vi mới lên tiếng: "Ngày mai tôi sẽ đi gặp Quỷ Quốc nữ vương.
Đây là địa giới dương gian, chúng ta vẫn có ưu thế hơn."
Nàng từ trong thư phòng đi ra, theo thói quen tính đi đến thư phòng nhỏ tìm Lộ Vô Quy.
Kết quả nàng vừa mới đẩy cửa phòng ngủ ra liền nhìn thấy Lộ Vô Quy cả người trống trơn chỉ mặc mỗi cái quần chip chip bắt chéo chân nằm trên giường, bộ dáng như đang chờ nàng leo lên giường đi ngủ cùng.
Du Thanh Vi ngẩn người, theo bản năng cúi xuống nhìn đồng hồ, mới hơn 8 giờ tối.
Lộ Vô Quy mở to đôi mắt sáng như bóng đèn nhìn Du Thanh Vi, nói: "Du Thanh Vi, trời tối rồi."
Du Thanh Vi "ừm" một tiếng, nhanh nhẹn rời khỏi phòng ngủ, đem cửa đóng lại, sau đó đưa tay che ngực chặn lại trái tim đang kinh hoàng nhảy bang bang.
Nàng nói thầm trong bụng: "Nữa hả trời!" Động tác dịu dàng cùng với ngón tay tinh tế lạnh băng mang đến xúc cảm quá kích thích người.
Cố tình Lộ Vô Quy không cần ngủ, cũng sẽ không mệt không đuối không dứt, nàng kêu dừng, Lộ Vô Quy còn nói với nàng: "Du Thanh Vi, thân thể của chị còn có phản ứng nha." Lúc sau nàng nói mình mệt, chân run eo mỏi, không còn sức nữa, Lộ Vô Quy lại nói: "Không có việc gì, chờ chị ngủ rồi em sẽ giúp chị hành khí lưu thông máu, bảo đảm ngày mai ngủ dậy chị sẽ thoải mái ngay." Tóm lại chính là lăn lộn nàng cả đêm không dừng, nàng cũng không biết bản thân mình tối qua khi nào ngủ và ngủ như thế nào nữa!
Du Thanh Vi trốn ở thư phòng đọc sách, vẫn luôn câu giờ tới giờ Tý mới bấm bụng trở về phòng ngủ.
Nàng mở cửa phòng ra, thấy Lộ Vô Quy đang chống cằm nằm trên giường chờ nàng.
Lộ Vô Quy nhìn thấy Du Thanh Vi đã trở lại, tạch một phát nhảy dựng lên, hai mắt tỏa sáng nhìn nàng.
Du Thanh Vi có chút không được tự nhiên, có chút xấu hổ và quẫn bách, nàng ném cho Lộ Vô Quy một cái xem thường rồi xoay người đi vào phòng tắm tắm rửa.
Nàng đang suy xét xem đêm nay có nên bắt Lộ Vô Quy ra thư phòng nhỏ cấm túc này nọ hay không.
Nàng thật không muốn ngày mai lại ngủ tới chiều mới rời giường!
Du Thanh Vi mở nước ấm, vừa mới thoát quần áo xong muốn tắm rửa thì Lộ Vô Quy chui vào.
Đại Quỷ Yêu Lộ Vô Quy tường thuật trực tiếp tại hiện trường một phen kêu cái gì gọi là nhanh như quỷ: đó là không một tiếng động đột nhiên xuất hiện, làm cho Du Thanh Vi sợ tới mức "Á" một tiếng.
Lộ Vô Quy nghiêm trang nói với Du Thanh Vi: "Tả Tiểu Thứ nói tắm uyên ương gì đó với nhau trong phòng tắm sẽ đặc biệt có tình thú."
Du Thanh Vi có chút xúc động muốn nắm Lộ Vô Quy và Tả Tiểu Thứ lên đấm cho một đốn.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy Lộ Vô Quy dựa lưng vào cửa, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn vòi hoa sen đang phun nước ấm, nàng bừng tỉnh, trêu chọc lại Lộ Vô Quy: "Chị đang tắm nước nóng, em muốn vào tắm chung hả?"
Lộ Vô Quy lắc đầu như cái trống bỏi, nói: "Sẽ bỏng chết."
Du Thanh Vi hung dữ mắng: "Vậy em còn không mau đi ra ngoài!"
Lộ Vô Quy "dạ" một tiếng, xuyên cửa chạy mất.
Du Thanh Vi tắm rửa xong leo lên giường, còn ngủ lúc nào thì chính nàng cũng không biết.
Hôm sau nàng thức dậy đã là giữa trưa.
Trên người thơm tho thoải mái, áo ngủ cũng không phải là cái tối qua nàng mặc, chăn nệm trên giường cũng đã được thay mới.
Lúc ăn cơm trưa, Tả Nhàn còn cố ý múc cho Du Thanh Vi một chén canh bổ dưỡng, bồi bổ cho con gái.
Du Thanh Vi hoài nghi nhìn Tả Nhàn, phỏng chừng mẹ đã nhìn ra cái gì.
Nàng yên lặng bưng chén canh vùi đầu uống, còn uống nhiều hẳn hai chén.
Nàng ăn cơm xong, dẫn Lộ Vô Quy đi sang nhà kế bên gặp Quỷ Quốc nữ vương.
Tuy trời hôm nay có chút sương mù, mặt trời cũng bị che khuất, nhưng vào lúc giữa trưa dương khí vẫn rất mạnh, đám tùy tùng của Quỷ Quốc nữ vương đều lui hết vào trong nhà.
Lúc trước đám người Quỷ Quốc nữ vương cạy cổng để vào nhà người khác.
Hiện tại Du Thanh Vi chỉ cần đẩy cổng ra liền có thể trực tiếp đi vào.
Căn biệt thự này đã lâu không có người ở, lúc trước cỏ mọc sắp cao qua đầu gối, hiện tại được cắt tỉa chỉnh chỉnh tề tề, cửa sổ được lau vô cùng sạch sẽ, sàn nhà trong phòng khách bóng loáng tới mức có thể dùng để soi gương.
Nàng vừa mới bước vào cửa liền nghe thấy Quỷ Quốc nữ vương đang giáo huấn tùy tùng: "Bổn vương muốn các ngươi có tác dụng gì! Nhà Du Thanh Vi ở kế bên có bóng đèn chiếu sáng, TV còn có thể chiếu phim này nọ! Các ngươi thử nhìn lại hành cung của bổn vương xem, buổi tối thì tối thui thùi lùi, tới TV cũng không sáng lên được! Các ngươi đem tới một cái TV mới, mới, đây là TV mới sao? Các ngươi nói cho bổn vương, TV mới như thế nào lại không sáng? Nói, có phải lúc các ngươi đem TV mới về đây để lọt âm khí vào trong đó nên TV bị hư rồi đúng không!"
Du Thanh Vi: "...."
Quỷ Quốc nữ vương thấy Du Thanh Vi tiến vào, vung tay với đám tùy tùng đang quỳ rạp trên mặt đất, mắng: "Cút!"
Đám tùy tùng yên lặng lui ra ngoài.
Quỷ Quốc nữ vương đổi thái độ nhanh như lật sách, một bộ trấn định tự nhiên như không có việc gì, nói: "Thời tiết hôm nay thật là tốt nha."
Du Thanh Vi ứng thanh: "Đúng vậy, thời tiết thật tốt, chỉ là sương mù hơi nhiều chút thôi." Nàng vừa nói vừa đi đến chỗ cầu dao, mở nắp bảo vệ bên ngoài rồi nhìn vào trong, chỉ thấy tất cả công tắc nguồn điện trong nhà đều bị kéo xuống dưới.
Nàng nhìn về phía Quỷ Quốc nữ vương, dùng tay đẩy tất cả các công tắc hướng lên trên, "tạch tạch tạch" tiếng bật công tắc vang lên, tiếp đó đèn trong nhà lập tức sáng bừng.
Quỷ Quốc nữ vương nhìn nhìn đèn, rồi nhìn nhìn hộp công tắc nguồn điện, sau đó mới liếc mắt nhìn Du Thanh Vi mấy cái, yên lặng đi đến ghế sofa ngồi xuống.
Nàng ta nhìn thấy Du Thanh Vi cũng đi đến sofa ngồi xuống, liền chỉ chỉ về phía TV, nói: "Còn một cái nữa kìa."
Du Thanh Vi nói: "Nhà này cũng hơn bảy, tám năm không có người ở, có cáp TV sao?"
Quỷ Quốc nữ vương "Hở?" một tiếng, hỏi: "Đó là cái quỷ gì?"
Du Thanh Vi đáp: "Tín hiệu TV." rồi ngồi giải thích cả buổi trời về tín hiệu TV, vô tuyến này nọ cho Quỷ Quốc nữ vương nghe.
Quỷ Quốc nữ vương la to: "A Hàn!" Đợi đến khi A Hàn đi tới liền giao nhiệm vụ cho hắn: "Đi mua cái gì....!À, đúng rồi, đến công ty viễn thông, mua...!mua cái gì cáp....Đúng, nối mạng luôn nhen."
Du Thanh Vi nghẹn cười, bổ sung một câu: "Nhớ rõ mang thẻ căn cước công dân nha, không có thẻ căn cước người ta không làm cho đâu."
Quỷ Quốc nữ vương hoài nghi nhìn Du Thanh Vi, hỏi: "Thẻ căn cước?"
Du Thanh Vi lại giảng giải một hồi tác dụng của thẻ căn cước cho Quỷ Quốc nữ vương nghe.
A Hàn vẻ mặt khó xử nhìn Quỷ Quốc nữ vương, nói: "Bệ hạ, chúng ta đều là quỷ, không....!không có thẻ căn cước."
Quỷ Quốc nữ vương giận mắng: "Không biết đi đoạt lấy hoặc là trưng dụng một cái sao? Ngươi thiệt ngu mà!"
A Hàn đáp: "Dạ!" Khom người lui xuống, tính đi ra bên ngoài.
Du Thanh Vi hỏi: "Có mang tiền theo chưa?"
A Hàn dừng một chút rồi nói: "Tôi đi cướp lấy."
Du Thanh Vi nói: "Lúc đi ăn cướp nhớ cẩn thận một chút, bị thương hoặc nháo ra mạng người sẽ có cảnh sát tìm đến điều tra.
Nếu là Đại Quỷ Yêu gây sự, các người lại là từ Quỷ Quốc đến đây, một khi để những người trong nghề có tu vi cao thâm biết được, bọn họ rất vui lòng đến bắt các người về giữ cửa à nha."
Quỷ Quốc nữ vương kêu lên: "Bổn vương sợ bọn chúng chắc?"
Du Thanh Vi nói: "Cường long cũng khó áp địa đầu xà nha.
Huống hồ nếu như người ta thỉnh tới Tam Thanh, La Hán linh tinh để hỗ trợ, thì cho dù cô là Quỷ Yêu có mười hai huyết cũng chưa chắc khiêng được đâu."
Quỷ Quốc nữ vương vẫy vẫy tay nói với A Hàn: "Mang theo vài người, đi tới nhà mấy tay giàu có trộm chút tiền về xài."
Du Thanh Vi khiếp sợ nhìn Quỷ Quốc nữ vương! Đường đường là nữ vương của một nước, cư nhiên kêu thủ hạ của mình đi ăn trộm tiền xài! Còn nói đến đúng lý hợp tình như vậy! Đây là nghèo bao lâu rồi, nghèo đến trình độ nào mới có thể làm ra được chuyện như vậy a?
A Hàn vừa đi đến cửa liền thấy có xe chạy đến trước cổng nhà, theo sau chiếc xe đó là một chiếc xe vận tải cỡ nhỏ.
Chủ nhà chắp tay cúi chào A Hàn một cái, nói: "Ngày hôm qua là do tôi có mắt không tròng mạo phạm đến các vị, hôm nay tôi đến mang theo mâm tế tam sinh nghi thức để nhận lỗi."
Tay chủ nhà vừa mới xuất hiện thì Quỷ Quốc nữ vương đã nhận ra hắn ngay, nàng ta đứng lên tính kêu tùy tùng đấm cho hắn một trận thì nghe được hắn nói mang theo mâm tế tam sinh nghi thức tới nhận lỗi, nàng ta nhìn chiếc xe tải nhỏ tràn đầy đồ vật, lập tức sửa miệng nói: "Để cho hắn vào đi!"
Du Thanh Vi vỗ trán! Tay chủ nhà xúi quẩy này! Sớm không tới, muộn không tới, lúc này lại tới.
Không phát hiện Quỷ Quốc nữ vương đang cần tiền gấp hay sao?.