Chương 157
Buổi sáng hôm sau của lễ Thất Tịch, Du Thanh Vi và Lộ Vô Quy trả phòng khách sạn rồi lái xe về.
Qua lễ Thất Tịch, lại sắp đến rằm tháng bảy tết Trung Nguyên*.
Giữa tháng bảy quỷ môn quan sẽ mở ra.
Những năm trước vào thời điểm này chính là lúc bận rộn nhất và nhiều việc nhất của Hiệp Hội Dân Gian Tông Giáo.
*Tết Trung Nguyên: Tết Trung Nguyên diễn ra vào ngày rằm tháng bảy Âm lịch.
Đây cũng là ngày tổ chức lễ xá tội vong nhân và lễ Vu Lan báo hiếu.
Vì chuẩn bị cho quỷ tiết giữa tháng bảy, Hạ Nhan Hi tự mình đứng ra trông coi buổi đấu giá của Hạ gia, đã liên tục sáu năm nay cứ vào mùng 9 tháng 7 Âm lịch thì nàng sẽ mở ra hội bán đấu giá lớn nhất năm.
Buổi đấu giá mà Hạ Nhan Hi mở thường xuyên xuất hiện những thứ rất tốt, đặc biệt là ngày đấu giá vào mùng 9 tháng 7 Âm lịch.
Hội đấu giá không chỉ là nơi buôn bán trao đổi đồ vật trong nghề, mà còn là nơi giao lưu mở rộng quan hệ giao tiếp.
Buổi chiều mùng 8 tháng 7 mọi người sẽ được mời tham gia yến tiệc, buổi tiệc kéo dài đến 12 giờ đêm mới kết thúc, đây được xem như là bữa tiệc để mọi người tham gia đấu giá làm quen lẫn nhau để chuẩn bị cho hội đấu giá chính thức diễn ra vào ngày hôm sau.
Hội đấu giá được chia làm nhiều tràng đấu giá tùy theo số lượng đồ vật được đưa ra bán.
Ngày thứ ba vẫn như cũ sẽ có một buổi tiệc giao lưu để kết thúc.
Có thể thu được thiệp mời tham gia hội đấu giá từ Hạ Nhan Hi đều là đại sư có danh tiếng trong nghề hoặc là khách hàng lớn giàu có nổi tiếng một vùng.
Du Thanh Vi mở cửa làm ăn buôn bán, yến tiệc giao lưu là nhất định phải đi.
Thứ nhất là để nhận thức thêm nhiều khách hàng và người trong nghề.
Thứ hai, nếu nàng không đi thì có thể sẽ bị người khác nói rằng nàng hành xử khác người, quá khó gần, hoặc người khác sẽ nói rằng nàng không đủ cấp bậc nên mới không được mời đến, mặc kệ là vế nào cũng đều không tốt cho danh tiếng của nàng.
Vả lại nàng cũng phải nể mặt mũi của Hạ Nhan Hi, đến tham dự để cổ vũ nàng ấy, huống chi lần này còn có đồ vật của Lộ Vô Quy gửi đến bán đấu giá.
Du Thanh Vi ngại đi tới đi lui phiền toái, Hạ Nhan Hi bên kia cũng đã đặt sẵn phòng khách sạn ở Đại Khách Sạn Hi Nhan nên mấy ngày diễn ra hội đấu giá nàng sẽ ở bên đó.
Nàng về đến nhà, thu dọn hành lý rồi dắt theo Lộ Vô Quy và Tả Tiểu Thứ, gọi thêm Tiết Nguyên Kiền, hai cha con Long sư thúc, Đà gia cùng nhau đi tham dự.
Nàng không kêu Đường Viễn bởi vì Đường Viễn hiện tại đã là Quỷ Vương, để anh ấy tham gia yến tiệc cùng người trong nghề quá nguy hiểm.
Buổi chiều bốn giờ, đoàn người Du Thanh Vi đã đi đến Đại Khách Sạn Hi Nhan, nàng cầm thiệp mời đi đăng ký xong, nhân viên công tác của khách sạn liền đưa các nàng đến phòng đã đặt sẵn, Du Thanh Vi và Lộ Vô Quy một phòng, Tả Tiểu Thứ và những người còn lại mỗi người một phòng riêng.
Do Hạ Nhan Hi đã cố ý dặn dò trước cho nên đoàn người của Du Thanh Vi đều được đãi ngộ theo chế độ VIP.
Bởi vì là yến tiệc trong nội bộ ngành sản xuất nên Du Thanh Vi thay một bộ Đường trang, trang điểm chững chạc, vì sợ bị Lộ Vô Quy mang giày cao gót làm cho nàng thấp hơn em ấy nhiều nên Du Thanh Vi cũng chọn một đôi giày cao gót mang vào.
Tả Tiểu Thứ vẫn như mọi ngày mặc quần áo nhẹ nhàng nhưng không kém phần lịch sự, ở trong suy nghĩ của cô thì yến tiệc trong nội bộ ngành sản xuất không thiếu những người thích mặc gì thì mặc nấy, so sánh với việc phải mặc vào quần áo Tôn Trung Sơn thì cô mặc quần áo hưu nhàn cũng không làm người chướng tai gai mắt.
Bất quá bởi vì tham gia yến tiệc, hơn nữa an ninh của Đại Khách Sạn Hi Nhan rất tốt nên cô để lại kiếm và balo của mình trong phòng.
Yến tiệc tuy bắt đầu lúc 5 giờ nhưng mọi người thường sẽ khoan thai đến muộn, nên khi Du Thanh Vi nhận được cuộc gọi hẹn đi uống trà của Quý Lưu Quân liền sảng khoái đồng ý.
Nàng kêu Lộ Vô Quy và Tả Tiểu Thứ đang nằm trong phòng nhàn rỗi đến phát hoảng cùng đi phòng trà, nàng bước vào phòng trà thì nhìn thấy Yến Nguyệt Bạch, Mạc Phương, Vị Tầm, Bạch Lĩnh Khê...., cộng thêm ba người các nàng thì cả một phòng toàn là phụ nữ.
Du Thanh Vi vừa đến thì Phạm đại sư cũng dắt theo Tào Minh Chanh bước vào phòng, trên vai Tào Minh Chanh còn có một con sóc béo đang ngồi.
Mọi người vừa yên vị thì bắt đầu xôn xao dò hỏi chuyện ngày hôm qua Lộ Vô Quy gửi tin nhắn cho bọn họ nói rằng đang yêu đương với Du Thanh Vi.
Du Thanh Vi có chút ngượng ngùng xoa xoa cái trán, sau đó đơn giản hào phóng thừa nhận: "Thật sự là như vậy."
Quý Lưu Quân cười nói: "Tôi đã sớm nhìn ra hai người quan hệ thân cận với nhau mà, nhưng thật sự không nghĩ tới hai người thật thành một đôi."
Du Thanh Vi nhướn mày, hỏi: "Chúng tôi không giống có thể thành một đôi sao?" Nàng tuy có điểm ngượng ngùng khó nói nên lời, nhưng khi nghe Quý Lưu Quân nói như vậy lại có chút không vui.
Quý Lưu Quân cười đáp: "Giống chứ!"
Đám người cười cười nói nói, đợi đến thời gian không sai biệt lắm mới bắt đầu di chuyển vào phòng tiệc.
Lúc các nàng đi vào yến tiệc thì sảnh lớn đã tụ tập đầy người, một nhóm phụ nữ xinh đẹp cùng nhau tiến vào tức khắc làm cho mọi người chung quanh chú ý, một số người quen biết bắt đầu tiến đến chào hỏi, thực mau nhóm người các nàng hoặc là bị trưởng bối trong nhà mang đi, hoặc là cùng người quen đứng một chỗ chào hỏi nhau.
Tả Tiểu Thứ không có chút hứng thú giao lưu mở rộng quan hệ gì với mấy người này nên đi thẳng đến bàn tiệc buffet.
Du Thanh Vi thì nhân cơ hội này dẫn theo Tiết Nguyên Kiền, hai con con Long sư thúc và Đà gia giới thiệu ra bên ngoài.
Long sư thúc, Tiểu Long, Tiết Nguyên Kiền một thân bản lĩnh đều là từ đường Âm luyện ra tới.
Lúc trước sản nghiệp của Du gia bị đoạt đi, bọn họ cũng góp công rất lớn đoạt trở về.
Trên cơ bản người trong nghề ở thành phố này đều biết việc Đường Viễn trở thành Quỷ Vương, về sau chuyện làm ăn buôn bán ở đường Âm của Du gia đều sẽ do anh ta quản lý, còn chuyện làm ăn ở dương gian tất nhiên sẽ giao cho ba người Long sư thúc nắm giữ.
Ba người bọn họ hiện tại chính là người đại diện cho Du Thanh Vi.
Đà gia Nhạc Bình, trước kia đi theo Du Đạo Pháp, sau này nhờ có Du Đạo Pháp giúp đỡ nên mới mở được một công ty vệ sĩ quy mô không nhỏ, nhưng nếu luận về bản lĩnh hay của cải thì ông ấy vẫn chưa đủ tư cách để tham dự yến tiệc ở hội đấu giá này.
Thời điểm Du gia gặp khó khăn ông ấy đã từng vươn tay giúp đỡ, Du Thanh Vi nhận ân tình của ông nên khi có cơ hội nàng cũng rất nguyện ý giúp đỡ ông một phen, tạo cho ông ấy có một vị thế vững chắc, thuận tiện nhận thức thêm nhiều đại gia giàu có để tăng khả năng tìm kiếm khách hàng cho công ty vệ sĩ.
Những tay vệ sĩ của công ty mà Đà gia gây dựng nên là thật sự có thực lực, đến nỗi vệ sĩ hiện đang bảo vệ cả nhà Du Thanh Vi đều xuất từ công ty của Đà gia.
Đương nhiên Du Thanh Vi cũng không phải là giúp đỡ không công, bởi vì nàng có cổ phần trong công ty của Đà gia, cho nên giúp ông ấy cũng là giúp nàng.
Lộ Vô Quy đi theo bên cạnh Du Thanh Vi, tò mò nhìn ngắm đủ loại người muôn hình muôn vẻ đang trò chuyện với nhau, ngẫu nhiên có mấy người trong nghề đi đến trước mặt cô chắp tay chào hỏi "Tiểu Lộ đại sư", cô cũng khách khí chắp tay đáp lại.
"Bà chủ!"
Du Thanh Vi nghe có người gọi liền quay đầu nhìn lại, ba chị em Kim Sa, Mục Mộ và Cửu Nguyệt đã tới.
Kim Sa vẫn như cũ đeo vàng đầy người, lóe đến suýt mù mắt người khác, Mục Mộ và Cửu Nguyệt thì mặc vào lễ phục, trang điểm vô cùng xinh đẹp.
Du Thanh Vi cười hỏi: "Các cô tới rồi à? Tôi còn tưởng các cô không có thời gian rảnh chứ." Kim Sa và Mục Mộ dạo gần đây bận rộn đi thống nhất yêu quái ở bản địa, còn có hùng tâm tráng chí muốn thâu tóm cả yêu quái lẫn Yêu Linh về dưới trướng của các nàng.
Kim Sa cười đáp: "Hạ Nhan Hi gửi thiệp mời cho chúng tôi thông qua Đường Viễn, chúng tôi đương nhiên phải tới rồi."
Du Thanh Vi vui vẻ vô cùng, nàng cười nói: "Chị ấy cũng thật biết cách làm ăn buôn bán nha." Nàng còn bổ sung một câu giúp đỡ Hạ Nhan Hi: "Sau này chị ấy có chuyện gì cần các cô giúp thì nên giúp một chút."
Kim Sa đáp: "Tôi biết rồi, bà chủ cứ yên tâm."
Bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một giọng nói âm dương quái khí: "Hạ lão nhân đã chết, Hạ gia sụp đổ, Hạ Nhan Hi hiện tại cái gì yêu ma quỷ quái cũng đều kết giao, yến tiệc mà cũng mời yêu với quỷ tới đây, tôi thấy cô ả cùng với người cha lúc trước cấu kết Yêu Linh gây tai họa cho người khác của cô ả đều là cùng một giuộc với nhau a." Giọng nói của kẻ này rất lớn, ngay tức khắc mọi người đều dời ánh mắt nhìn về phía gã.
Du Thanh Vi kinh ngạc quay đầu nhìn lại, thấy gã kia cư nhiên là nhìn về phía các nàng mà nói.
Nàng nghĩ thầm: "Đây là tới gây sự kiếm chuyện sao?"
Nàng nhàn nhạt liếc nhìn gã kia, lạ hoắc, phỏng chừng là từ nơi khác tới.
Ở trong suy nghĩ của nàng, mấy tên hay xuất đầu lộ diện gây sự thường đều là pháo hôi, nàng lười cùng gã so đo, liếc mắt một cái liền không để ý tới nữa.
Nàng vừa mới xoay người lại thì gã kia đột nhiên đánh một đạo bùa thẳng vào người Lộ Vô Quy.
Ánh lửa màu xanh lục bốc lên, nháy mắt làm pháp y trên người Lộ Vô Quy bốc cháy phừng phực, chỉ trong giây lát pháp y của cô đều hóa thành tro tàn.
Lộ Vô Quy lúc đầu chỉ nghĩ kẻ này không có thiện ý, nhưng cô thật sự không nghĩ rằng gã sẽ đột nhiên ra tay như vậy, vì vậy nên cô có chút bị kinh ngốc! Cô ngơ ngác cúi đầu nhìn pháp y của mình bị đốt thành tro, quần áo cô đang mặc đã biến trở về bộ quần áo mà cô mặc lúc chết, sau đó cô kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía gã kia, hỏi: "Sao anh lại dùng bùa đốt tôi?"
Gã đàn ông hơi rùng mình một chút, lạnh giọng đáp: "Người quỷ thù đồ, cô đã chết rồi mà không chịu xuống đường Âm, ở đây sẽ làm nhiễu loạn trật tự dương gian, tôi tự nhiên phải thu phục cô."
Lộ Vô Quy ném một cái nhìn xem thường cho gã, mắng: "Đồ điên!" Cô nói tiếp: "Anh đốt pháp y của tôi, phải đền đây."
Nhân viên an ninh của Đại Khách Sạn Hi Nhan bị kinh động, nhanh chóng chạy tới.
Gã kia nhìn thấy nhân viên an ninh của Đại Khách Sạn Hi Nhan liền lên tiếng: "Các người tới đúng lúc lắm." Gã chỉ vào Lộ Vô Quy, Kim Sa và Mục Mộ nói: "Nơi này tại sao lại có quỷ và yêu xuất hiện vậy hả? Đây là nơi mà mấy thứ như vầy có thể tới sao? Kêu bà chủ của các người ra đây! Các người mời chúng tôi tới đây mà còn mời thêm đám quỷ quỷ yêu yêu này là sao?"
Kim Sa giận đến tái cả mặt, mắng: "Con mẹ mày, muốn tìm chết đúng không?"
Gã đàn ông cười lạnh: "Sao nào? Muốn giết người chắc?"
Du Thanh Vi giơ quạt xếp lên cản Kim Sa lại.
Khóe miệng của nàng khẽ nhếch lên, cười như không cười liếc nhìn gã đàn ông, nói: "Các hạ ra tay thực độc ác nha.
Khuyên anh một câu, lần sau có đi kiếm chuyện thì nên chọn quả hồng mềm mà bóp." Nàng nói xong, quay sang nâng cao giọng nói với Lộ Vô Quy: "Tiểu muộn ngốc, hắn ta phá hủy quần áo của em, em cũng hủy lại quần áo của hắn đi, như vậy liền huề nhau! Chúng ta từ trước đến giờ làm việc gì cũng giáp mặt mà làm, vô cùng quang minh chính đại, sẽ không giống như những kẻ chỉ biết cầm dao đâm lén sau lưng, làm việc lén lút không dám để người khác biết!"
Lộ Vô Quy tức muốn chết.
Quần áo của cô đẹp như vậy, soái như vậy, mới chỉ mặc chưa đến hai ngày liền bị đốt trụi.
Cô chưa từng gặp qua gã đàn ông này, cũng chưa từng đắc tội với gã, vậy mà gã lại tới chọc cô.
Cô có chút ủy khuất nhìn Du Thanh Vi, nói: "Hắn dùng bùa đốt em, em cũng muốn dùng bùa đốt lại.
Là quỷ thì phải ân oán rõ ràng, gậy ông đập lưng ông.
Hắn dùng bùa này, liền tính là Quỷ Vương cũng phải bị hắn đốt trụi."
Du Thanh Vi đương nhiên biết.
Nhưng nơi này người trong nghề nhiều, chẳng lẽ để Lộ Vô Quy giết người trước mặt bọn họ thật sao?
Hạ Nhan Hi vừa lúc đuổi tới, nàng nói với Lộ Vô Quy: "Tiểu Lộ đại sư, ngại quá, pháp y của ngài tôi sẽ đền.
Nhưng mà chỗ tôi hiện tại không có pháp y, chỉ có thể ủy khuất ngài mặc đỡ linh y một lúc."
Lộ Vô Quy đáp: "Nhưng pháp y của tôi đâu phải do chị đốt đâu."
Hạ Nhan Hi nói: "Em xảy ra chuyện ở chỗ của tôi, đương nhiên phải do tôi chịu trách nhiệm."
Lộ Vô Quy hơi do dự nhìn sang Du Thanh Vi.
Du Thanh Vi gật gật đầu.
Lộ Vô Quy cũng gật đầu theo, đáp ứng Hạ Nhan Hi.
Lúc này Hạ Nhan Hi mới quay sang nhìn gã đàn ông kia, nàng nói: "Đi vào nơi này đều là khách nhân đã thu được thiệp mời của tôi, nếu các hạ dám ra tay hạ sát thủ với khách nhân của tôi, thì tôi cũng chỉ có thể chiếu theo quy củ của Hi Nhan Các mà làm việc vậy." Nàng vừa nói xong, hai người đàn ông mặc đồ đen đi phía sau nàng liền nhanh như hai đạo tia chớp nhảy đến trước mặt gã đàn ông kia.
Gã đàn ông cảm thấy không thích hợp, theo bản năng giơ tay lên che chắn nhưng lại không chắn được cái gì.
Động tác của hai người đàn ông áo đen quá nhanh làm gã ta không chống đỡ được, gã chỉ cảm thấy hai bên cổ lạnh lẽo rồi tê rần lên.
Hai người đàn ông áo đen một trái một phải đồng thời ra tay cắt đứt động mạch hai bên cổ của gã kia, sau đó một người thọc dao vào cổ họng gã, người còn lại thì đâm cho gã một dao vào xương sống.
Hai người ra tay cực kỳ sạch sẽ lưu loát, giải quyết xong liền lui trở về.
Dịch đại sư tung một đạo bùa đánh vào trên người của gã đàn ông, phù quang nháy mắt bao trùm cơ thể đang ngã xuống của gã, hừng hực thiêu đốt, đến khi gã nằm hẳn xuống mặt đất thì cả người đã hóa thành tro tàn.
Hạ Nhan Hi phất phất tay.
Nhân viên vệ sinh cầm máy hút bụi đi đến, đem tro cốt cả gã ta thu thập sạch sẽ rồi cầm máy hút bụi quay trở về hậu trường.
Hạ Nhan Hi cao giọng nói: "Chỉ là một tên tiểu nhân gây chuyện mà thôi, đã giải quyết xong, mời chư vị tiếp tục dự tiệc, chúc mọi người chơi tận hứng." Nàng nói xong, quăng ánh mắt cảnh cáo cho đám người đi cùng gã đàn ông kia rồi mới xoay người rời đi.
Lộ Vô Quy xem mà choáng váng.
Cô cho rằng bản lĩnh vẽ bùa của mình không tồi, nhưng không nghĩ tới cư nhiên còn có loại bùa có thể đem người đốt thành tro chỉ trong nháy mắt, tới quần áo giày dép cũng không lưu lại.
Cô càng không nghĩ tới, Hạ Nhan Hi dám mạnh mẽ để cho thủ hạ ra tay giết người trước mặt nhiều người như vậy.
Du Thanh Vi nhẹ giọng giải thích cho Lộ Vô Quy: "Có người cố tình tới đây gây sự kiếm chuyện, Hạ Nhan Hi nếu không giải quyết được thì chuyện làm ăn của chị ấy sau này rất khó mà làm."
Lộ Vô Quy "ờm" một tiếng, tỏ vẻ đã hiểu, nói: "Giết gà dọa khỉ nha."
Một nhân viên công tác của Đại Khách Sạn Hi Nhan đi đến, cung kính nói với Du Thanh Vi và Lộ Vô Quy: "Du đại tiểu thư, Tiểu Lộ đại sư, bà chủ của chúng tôi mời hai ngài."
Du Thanh Vi dắt Lộ Vô Quy ra khỏi yến tiệc thì nhìn thấy Hạ Nhan Hi đang đứng ngoài hành lang chờ hai nàng.
Nàng cười nói: "Tôi biết chị bận rộn, không cần phải tiếp đón chúng tôi đâu."
Hạ Nhan Hi nói: "Để cho Tiểu Lộ lọt vào tai bay vạ gió như vậy, thật sự xin lỗi." Nàng nói xong thì thấy Du Thanh Vi cười như không cười nhìn nàng, ánh mắt mang theo ý tứ sâu xa, nàng chịu không nổi đành phải đầu hàng, nói: "Thôi thôi thôi, tôi sẽ không khách khí với em như vậy nữa.
Để tôi kêu người mang linh y đến phòng cho em nha."
Du Thanh Vi gật gật đầu, nói: "Nếu chị có cần gì thì cứ nói với tôi một tiếng."
Hạ Nhan Hi không khách khí với Du Thanh Vi nữa, nàng đáp ứng xong liền tạm biệt Du Thanh Vi và Lộ Vô Quy, sau đó vội vã đi bận việc của mình.
Du Thanh Vi gọi điện thoại về nhà, nhờ mẹ nàng vào phòng lấy dùm bộ váy áo cho Lộ Vô Quy rồi phái một tay vệ sĩ đưa đến khách sạn giúp.
Nàng cúp điện thoại xong thì thấy Lộ Vô Quy đang dùng ánh mắt trông mong nhìn nàng, ánh mắt kia phá lệ sáng ngời.
Nàng hỏi: "Làm sao vậy?"
Lộ Vô Quy nói: "Du Thanh Vi, chị nhờ Hạ Nhan Hi giới thiệu cho em người vẽ bùa đi, cái bùa mà lúc nãy Dịch đại sư dùng để thiêu người thành tro cốt ấy, em muốn làm quen với người đã vẽ ra cái bùa đó."
Du Thanh Vi nói: " Lá bùa kia hẳn là của một vị đạo môn tông sư nào đó vẽ, không phải là người ở địa giới này của chúng ta." Nàng thấy Lộ Vô Quy có vẻ không hiểu mà nhìn nàng nên đành giải thích thêm: "Trên đời này có rất nhiều cao nhân, trình độ so với chúng ta còn muốn cao hơn nhiều, là người mà chúng ta không thể trêu vào cũng không thể mời tới.
Bọn họ ngẫu nhiên sẽ chế tạo ra một ít pháp khí và bùa chú rồi bán ra ngoài, có thể có được một vật mà bọn họ chế tạo ra đã rất không tồi rồi." Nàng ngừng lại một chút rồi nói tiếp: "Để chị tìm Hạ Nhan Hi hỏi thăm thử, nhưng mà có thể dẫn em đi gặp được người đó hay không thì còn phải xem vận khí.
Còn có, đừng có nghĩ tới chuyện bái sư gì à nha, phạm húy lắm, em đã hiểu chưa?"
Lộ Vô Quy "dạ" một tiếng rồi nói: "Nếu có bùa của vị cao nhân này vẽ ra thì chị mua về giúp em.
Em sẽ tự mình cân nhắc, này không tính là bái sư gì đó đâu, chỉ có thể tính là em chính mình ngộ ra được thôi."
Du Thanh Vi mỉm cười, đáp ứng: "Được."
Tâm tình Lộ Vô Quy tức khắc tốt lên rất nhiều.
Có thể học được đồ vật mới đương nhiên sẽ đáng giá hơn một bộ pháp y xinh đẹp bị hỏng rồi.
Nhưng khi nghĩ tới Phạm đại sư phải rất vất vả mới làm xong cho cô một kiện pháp y, thế nhưng cô chỉ mặc chưa đến hai ngày liền hỏng mất, Lộ Vô Quy có chút thấp thỏm và chột dạ, hỏi: "Phạm đại sư sẽ không tức giận chứ? Chị ấy có thể sẽ cảm thấy rằng em không biết trân trọng quần áo này nọ đi?"
Du Thanh Vi đáp: "Phạm đại sư sẽ không giận em đâu, em cũng đâu muốn quần áo của mình bị đốt a." Nàng vừa dứt lời thì thấy Tiết Nguyên Kiền ra tới.
Tiết Nguyên Kiền nói: "Tôi đi điều tra lai lịch của đám người kia thử xem."
Du Thanh Vi gật đầu.
Dám ở địa bàn của Hạ Nhan Hi gây chuyện, còn lấy nàng khai đao, trước mặt bao người ra tay với Lộ Vô Quy, nhất định phải tra cho rõ ràng..
Qua lễ Thất Tịch, lại sắp đến rằm tháng bảy tết Trung Nguyên*.
Giữa tháng bảy quỷ môn quan sẽ mở ra.
Những năm trước vào thời điểm này chính là lúc bận rộn nhất và nhiều việc nhất của Hiệp Hội Dân Gian Tông Giáo.
*Tết Trung Nguyên: Tết Trung Nguyên diễn ra vào ngày rằm tháng bảy Âm lịch.
Đây cũng là ngày tổ chức lễ xá tội vong nhân và lễ Vu Lan báo hiếu.
Vì chuẩn bị cho quỷ tiết giữa tháng bảy, Hạ Nhan Hi tự mình đứng ra trông coi buổi đấu giá của Hạ gia, đã liên tục sáu năm nay cứ vào mùng 9 tháng 7 Âm lịch thì nàng sẽ mở ra hội bán đấu giá lớn nhất năm.
Buổi đấu giá mà Hạ Nhan Hi mở thường xuyên xuất hiện những thứ rất tốt, đặc biệt là ngày đấu giá vào mùng 9 tháng 7 Âm lịch.
Hội đấu giá không chỉ là nơi buôn bán trao đổi đồ vật trong nghề, mà còn là nơi giao lưu mở rộng quan hệ giao tiếp.
Buổi chiều mùng 8 tháng 7 mọi người sẽ được mời tham gia yến tiệc, buổi tiệc kéo dài đến 12 giờ đêm mới kết thúc, đây được xem như là bữa tiệc để mọi người tham gia đấu giá làm quen lẫn nhau để chuẩn bị cho hội đấu giá chính thức diễn ra vào ngày hôm sau.
Hội đấu giá được chia làm nhiều tràng đấu giá tùy theo số lượng đồ vật được đưa ra bán.
Ngày thứ ba vẫn như cũ sẽ có một buổi tiệc giao lưu để kết thúc.
Có thể thu được thiệp mời tham gia hội đấu giá từ Hạ Nhan Hi đều là đại sư có danh tiếng trong nghề hoặc là khách hàng lớn giàu có nổi tiếng một vùng.
Du Thanh Vi mở cửa làm ăn buôn bán, yến tiệc giao lưu là nhất định phải đi.
Thứ nhất là để nhận thức thêm nhiều khách hàng và người trong nghề.
Thứ hai, nếu nàng không đi thì có thể sẽ bị người khác nói rằng nàng hành xử khác người, quá khó gần, hoặc người khác sẽ nói rằng nàng không đủ cấp bậc nên mới không được mời đến, mặc kệ là vế nào cũng đều không tốt cho danh tiếng của nàng.
Vả lại nàng cũng phải nể mặt mũi của Hạ Nhan Hi, đến tham dự để cổ vũ nàng ấy, huống chi lần này còn có đồ vật của Lộ Vô Quy gửi đến bán đấu giá.
Du Thanh Vi ngại đi tới đi lui phiền toái, Hạ Nhan Hi bên kia cũng đã đặt sẵn phòng khách sạn ở Đại Khách Sạn Hi Nhan nên mấy ngày diễn ra hội đấu giá nàng sẽ ở bên đó.
Nàng về đến nhà, thu dọn hành lý rồi dắt theo Lộ Vô Quy và Tả Tiểu Thứ, gọi thêm Tiết Nguyên Kiền, hai cha con Long sư thúc, Đà gia cùng nhau đi tham dự.
Nàng không kêu Đường Viễn bởi vì Đường Viễn hiện tại đã là Quỷ Vương, để anh ấy tham gia yến tiệc cùng người trong nghề quá nguy hiểm.
Buổi chiều bốn giờ, đoàn người Du Thanh Vi đã đi đến Đại Khách Sạn Hi Nhan, nàng cầm thiệp mời đi đăng ký xong, nhân viên công tác của khách sạn liền đưa các nàng đến phòng đã đặt sẵn, Du Thanh Vi và Lộ Vô Quy một phòng, Tả Tiểu Thứ và những người còn lại mỗi người một phòng riêng.
Do Hạ Nhan Hi đã cố ý dặn dò trước cho nên đoàn người của Du Thanh Vi đều được đãi ngộ theo chế độ VIP.
Bởi vì là yến tiệc trong nội bộ ngành sản xuất nên Du Thanh Vi thay một bộ Đường trang, trang điểm chững chạc, vì sợ bị Lộ Vô Quy mang giày cao gót làm cho nàng thấp hơn em ấy nhiều nên Du Thanh Vi cũng chọn một đôi giày cao gót mang vào.
Tả Tiểu Thứ vẫn như mọi ngày mặc quần áo nhẹ nhàng nhưng không kém phần lịch sự, ở trong suy nghĩ của cô thì yến tiệc trong nội bộ ngành sản xuất không thiếu những người thích mặc gì thì mặc nấy, so sánh với việc phải mặc vào quần áo Tôn Trung Sơn thì cô mặc quần áo hưu nhàn cũng không làm người chướng tai gai mắt.
Bất quá bởi vì tham gia yến tiệc, hơn nữa an ninh của Đại Khách Sạn Hi Nhan rất tốt nên cô để lại kiếm và balo của mình trong phòng.
Yến tiệc tuy bắt đầu lúc 5 giờ nhưng mọi người thường sẽ khoan thai đến muộn, nên khi Du Thanh Vi nhận được cuộc gọi hẹn đi uống trà của Quý Lưu Quân liền sảng khoái đồng ý.
Nàng kêu Lộ Vô Quy và Tả Tiểu Thứ đang nằm trong phòng nhàn rỗi đến phát hoảng cùng đi phòng trà, nàng bước vào phòng trà thì nhìn thấy Yến Nguyệt Bạch, Mạc Phương, Vị Tầm, Bạch Lĩnh Khê...., cộng thêm ba người các nàng thì cả một phòng toàn là phụ nữ.
Du Thanh Vi vừa đến thì Phạm đại sư cũng dắt theo Tào Minh Chanh bước vào phòng, trên vai Tào Minh Chanh còn có một con sóc béo đang ngồi.
Mọi người vừa yên vị thì bắt đầu xôn xao dò hỏi chuyện ngày hôm qua Lộ Vô Quy gửi tin nhắn cho bọn họ nói rằng đang yêu đương với Du Thanh Vi.
Du Thanh Vi có chút ngượng ngùng xoa xoa cái trán, sau đó đơn giản hào phóng thừa nhận: "Thật sự là như vậy."
Quý Lưu Quân cười nói: "Tôi đã sớm nhìn ra hai người quan hệ thân cận với nhau mà, nhưng thật sự không nghĩ tới hai người thật thành một đôi."
Du Thanh Vi nhướn mày, hỏi: "Chúng tôi không giống có thể thành một đôi sao?" Nàng tuy có điểm ngượng ngùng khó nói nên lời, nhưng khi nghe Quý Lưu Quân nói như vậy lại có chút không vui.
Quý Lưu Quân cười đáp: "Giống chứ!"
Đám người cười cười nói nói, đợi đến thời gian không sai biệt lắm mới bắt đầu di chuyển vào phòng tiệc.
Lúc các nàng đi vào yến tiệc thì sảnh lớn đã tụ tập đầy người, một nhóm phụ nữ xinh đẹp cùng nhau tiến vào tức khắc làm cho mọi người chung quanh chú ý, một số người quen biết bắt đầu tiến đến chào hỏi, thực mau nhóm người các nàng hoặc là bị trưởng bối trong nhà mang đi, hoặc là cùng người quen đứng một chỗ chào hỏi nhau.
Tả Tiểu Thứ không có chút hứng thú giao lưu mở rộng quan hệ gì với mấy người này nên đi thẳng đến bàn tiệc buffet.
Du Thanh Vi thì nhân cơ hội này dẫn theo Tiết Nguyên Kiền, hai con con Long sư thúc và Đà gia giới thiệu ra bên ngoài.
Long sư thúc, Tiểu Long, Tiết Nguyên Kiền một thân bản lĩnh đều là từ đường Âm luyện ra tới.
Lúc trước sản nghiệp của Du gia bị đoạt đi, bọn họ cũng góp công rất lớn đoạt trở về.
Trên cơ bản người trong nghề ở thành phố này đều biết việc Đường Viễn trở thành Quỷ Vương, về sau chuyện làm ăn buôn bán ở đường Âm của Du gia đều sẽ do anh ta quản lý, còn chuyện làm ăn ở dương gian tất nhiên sẽ giao cho ba người Long sư thúc nắm giữ.
Ba người bọn họ hiện tại chính là người đại diện cho Du Thanh Vi.
Đà gia Nhạc Bình, trước kia đi theo Du Đạo Pháp, sau này nhờ có Du Đạo Pháp giúp đỡ nên mới mở được một công ty vệ sĩ quy mô không nhỏ, nhưng nếu luận về bản lĩnh hay của cải thì ông ấy vẫn chưa đủ tư cách để tham dự yến tiệc ở hội đấu giá này.
Thời điểm Du gia gặp khó khăn ông ấy đã từng vươn tay giúp đỡ, Du Thanh Vi nhận ân tình của ông nên khi có cơ hội nàng cũng rất nguyện ý giúp đỡ ông một phen, tạo cho ông ấy có một vị thế vững chắc, thuận tiện nhận thức thêm nhiều đại gia giàu có để tăng khả năng tìm kiếm khách hàng cho công ty vệ sĩ.
Những tay vệ sĩ của công ty mà Đà gia gây dựng nên là thật sự có thực lực, đến nỗi vệ sĩ hiện đang bảo vệ cả nhà Du Thanh Vi đều xuất từ công ty của Đà gia.
Đương nhiên Du Thanh Vi cũng không phải là giúp đỡ không công, bởi vì nàng có cổ phần trong công ty của Đà gia, cho nên giúp ông ấy cũng là giúp nàng.
Lộ Vô Quy đi theo bên cạnh Du Thanh Vi, tò mò nhìn ngắm đủ loại người muôn hình muôn vẻ đang trò chuyện với nhau, ngẫu nhiên có mấy người trong nghề đi đến trước mặt cô chắp tay chào hỏi "Tiểu Lộ đại sư", cô cũng khách khí chắp tay đáp lại.
"Bà chủ!"
Du Thanh Vi nghe có người gọi liền quay đầu nhìn lại, ba chị em Kim Sa, Mục Mộ và Cửu Nguyệt đã tới.
Kim Sa vẫn như cũ đeo vàng đầy người, lóe đến suýt mù mắt người khác, Mục Mộ và Cửu Nguyệt thì mặc vào lễ phục, trang điểm vô cùng xinh đẹp.
Du Thanh Vi cười hỏi: "Các cô tới rồi à? Tôi còn tưởng các cô không có thời gian rảnh chứ." Kim Sa và Mục Mộ dạo gần đây bận rộn đi thống nhất yêu quái ở bản địa, còn có hùng tâm tráng chí muốn thâu tóm cả yêu quái lẫn Yêu Linh về dưới trướng của các nàng.
Kim Sa cười đáp: "Hạ Nhan Hi gửi thiệp mời cho chúng tôi thông qua Đường Viễn, chúng tôi đương nhiên phải tới rồi."
Du Thanh Vi vui vẻ vô cùng, nàng cười nói: "Chị ấy cũng thật biết cách làm ăn buôn bán nha." Nàng còn bổ sung một câu giúp đỡ Hạ Nhan Hi: "Sau này chị ấy có chuyện gì cần các cô giúp thì nên giúp một chút."
Kim Sa đáp: "Tôi biết rồi, bà chủ cứ yên tâm."
Bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một giọng nói âm dương quái khí: "Hạ lão nhân đã chết, Hạ gia sụp đổ, Hạ Nhan Hi hiện tại cái gì yêu ma quỷ quái cũng đều kết giao, yến tiệc mà cũng mời yêu với quỷ tới đây, tôi thấy cô ả cùng với người cha lúc trước cấu kết Yêu Linh gây tai họa cho người khác của cô ả đều là cùng một giuộc với nhau a." Giọng nói của kẻ này rất lớn, ngay tức khắc mọi người đều dời ánh mắt nhìn về phía gã.
Du Thanh Vi kinh ngạc quay đầu nhìn lại, thấy gã kia cư nhiên là nhìn về phía các nàng mà nói.
Nàng nghĩ thầm: "Đây là tới gây sự kiếm chuyện sao?"
Nàng nhàn nhạt liếc nhìn gã kia, lạ hoắc, phỏng chừng là từ nơi khác tới.
Ở trong suy nghĩ của nàng, mấy tên hay xuất đầu lộ diện gây sự thường đều là pháo hôi, nàng lười cùng gã so đo, liếc mắt một cái liền không để ý tới nữa.
Nàng vừa mới xoay người lại thì gã kia đột nhiên đánh một đạo bùa thẳng vào người Lộ Vô Quy.
Ánh lửa màu xanh lục bốc lên, nháy mắt làm pháp y trên người Lộ Vô Quy bốc cháy phừng phực, chỉ trong giây lát pháp y của cô đều hóa thành tro tàn.
Lộ Vô Quy lúc đầu chỉ nghĩ kẻ này không có thiện ý, nhưng cô thật sự không nghĩ rằng gã sẽ đột nhiên ra tay như vậy, vì vậy nên cô có chút bị kinh ngốc! Cô ngơ ngác cúi đầu nhìn pháp y của mình bị đốt thành tro, quần áo cô đang mặc đã biến trở về bộ quần áo mà cô mặc lúc chết, sau đó cô kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía gã kia, hỏi: "Sao anh lại dùng bùa đốt tôi?"
Gã đàn ông hơi rùng mình một chút, lạnh giọng đáp: "Người quỷ thù đồ, cô đã chết rồi mà không chịu xuống đường Âm, ở đây sẽ làm nhiễu loạn trật tự dương gian, tôi tự nhiên phải thu phục cô."
Lộ Vô Quy ném một cái nhìn xem thường cho gã, mắng: "Đồ điên!" Cô nói tiếp: "Anh đốt pháp y của tôi, phải đền đây."
Nhân viên an ninh của Đại Khách Sạn Hi Nhan bị kinh động, nhanh chóng chạy tới.
Gã kia nhìn thấy nhân viên an ninh của Đại Khách Sạn Hi Nhan liền lên tiếng: "Các người tới đúng lúc lắm." Gã chỉ vào Lộ Vô Quy, Kim Sa và Mục Mộ nói: "Nơi này tại sao lại có quỷ và yêu xuất hiện vậy hả? Đây là nơi mà mấy thứ như vầy có thể tới sao? Kêu bà chủ của các người ra đây! Các người mời chúng tôi tới đây mà còn mời thêm đám quỷ quỷ yêu yêu này là sao?"
Kim Sa giận đến tái cả mặt, mắng: "Con mẹ mày, muốn tìm chết đúng không?"
Gã đàn ông cười lạnh: "Sao nào? Muốn giết người chắc?"
Du Thanh Vi giơ quạt xếp lên cản Kim Sa lại.
Khóe miệng của nàng khẽ nhếch lên, cười như không cười liếc nhìn gã đàn ông, nói: "Các hạ ra tay thực độc ác nha.
Khuyên anh một câu, lần sau có đi kiếm chuyện thì nên chọn quả hồng mềm mà bóp." Nàng nói xong, quay sang nâng cao giọng nói với Lộ Vô Quy: "Tiểu muộn ngốc, hắn ta phá hủy quần áo của em, em cũng hủy lại quần áo của hắn đi, như vậy liền huề nhau! Chúng ta từ trước đến giờ làm việc gì cũng giáp mặt mà làm, vô cùng quang minh chính đại, sẽ không giống như những kẻ chỉ biết cầm dao đâm lén sau lưng, làm việc lén lút không dám để người khác biết!"
Lộ Vô Quy tức muốn chết.
Quần áo của cô đẹp như vậy, soái như vậy, mới chỉ mặc chưa đến hai ngày liền bị đốt trụi.
Cô chưa từng gặp qua gã đàn ông này, cũng chưa từng đắc tội với gã, vậy mà gã lại tới chọc cô.
Cô có chút ủy khuất nhìn Du Thanh Vi, nói: "Hắn dùng bùa đốt em, em cũng muốn dùng bùa đốt lại.
Là quỷ thì phải ân oán rõ ràng, gậy ông đập lưng ông.
Hắn dùng bùa này, liền tính là Quỷ Vương cũng phải bị hắn đốt trụi."
Du Thanh Vi đương nhiên biết.
Nhưng nơi này người trong nghề nhiều, chẳng lẽ để Lộ Vô Quy giết người trước mặt bọn họ thật sao?
Hạ Nhan Hi vừa lúc đuổi tới, nàng nói với Lộ Vô Quy: "Tiểu Lộ đại sư, ngại quá, pháp y của ngài tôi sẽ đền.
Nhưng mà chỗ tôi hiện tại không có pháp y, chỉ có thể ủy khuất ngài mặc đỡ linh y một lúc."
Lộ Vô Quy đáp: "Nhưng pháp y của tôi đâu phải do chị đốt đâu."
Hạ Nhan Hi nói: "Em xảy ra chuyện ở chỗ của tôi, đương nhiên phải do tôi chịu trách nhiệm."
Lộ Vô Quy hơi do dự nhìn sang Du Thanh Vi.
Du Thanh Vi gật gật đầu.
Lộ Vô Quy cũng gật đầu theo, đáp ứng Hạ Nhan Hi.
Lúc này Hạ Nhan Hi mới quay sang nhìn gã đàn ông kia, nàng nói: "Đi vào nơi này đều là khách nhân đã thu được thiệp mời của tôi, nếu các hạ dám ra tay hạ sát thủ với khách nhân của tôi, thì tôi cũng chỉ có thể chiếu theo quy củ của Hi Nhan Các mà làm việc vậy." Nàng vừa nói xong, hai người đàn ông mặc đồ đen đi phía sau nàng liền nhanh như hai đạo tia chớp nhảy đến trước mặt gã đàn ông kia.
Gã đàn ông cảm thấy không thích hợp, theo bản năng giơ tay lên che chắn nhưng lại không chắn được cái gì.
Động tác của hai người đàn ông áo đen quá nhanh làm gã ta không chống đỡ được, gã chỉ cảm thấy hai bên cổ lạnh lẽo rồi tê rần lên.
Hai người đàn ông áo đen một trái một phải đồng thời ra tay cắt đứt động mạch hai bên cổ của gã kia, sau đó một người thọc dao vào cổ họng gã, người còn lại thì đâm cho gã một dao vào xương sống.
Hai người ra tay cực kỳ sạch sẽ lưu loát, giải quyết xong liền lui trở về.
Dịch đại sư tung một đạo bùa đánh vào trên người của gã đàn ông, phù quang nháy mắt bao trùm cơ thể đang ngã xuống của gã, hừng hực thiêu đốt, đến khi gã nằm hẳn xuống mặt đất thì cả người đã hóa thành tro tàn.
Hạ Nhan Hi phất phất tay.
Nhân viên vệ sinh cầm máy hút bụi đi đến, đem tro cốt cả gã ta thu thập sạch sẽ rồi cầm máy hút bụi quay trở về hậu trường.
Hạ Nhan Hi cao giọng nói: "Chỉ là một tên tiểu nhân gây chuyện mà thôi, đã giải quyết xong, mời chư vị tiếp tục dự tiệc, chúc mọi người chơi tận hứng." Nàng nói xong, quăng ánh mắt cảnh cáo cho đám người đi cùng gã đàn ông kia rồi mới xoay người rời đi.
Lộ Vô Quy xem mà choáng váng.
Cô cho rằng bản lĩnh vẽ bùa của mình không tồi, nhưng không nghĩ tới cư nhiên còn có loại bùa có thể đem người đốt thành tro chỉ trong nháy mắt, tới quần áo giày dép cũng không lưu lại.
Cô càng không nghĩ tới, Hạ Nhan Hi dám mạnh mẽ để cho thủ hạ ra tay giết người trước mặt nhiều người như vậy.
Du Thanh Vi nhẹ giọng giải thích cho Lộ Vô Quy: "Có người cố tình tới đây gây sự kiếm chuyện, Hạ Nhan Hi nếu không giải quyết được thì chuyện làm ăn của chị ấy sau này rất khó mà làm."
Lộ Vô Quy "ờm" một tiếng, tỏ vẻ đã hiểu, nói: "Giết gà dọa khỉ nha."
Một nhân viên công tác của Đại Khách Sạn Hi Nhan đi đến, cung kính nói với Du Thanh Vi và Lộ Vô Quy: "Du đại tiểu thư, Tiểu Lộ đại sư, bà chủ của chúng tôi mời hai ngài."
Du Thanh Vi dắt Lộ Vô Quy ra khỏi yến tiệc thì nhìn thấy Hạ Nhan Hi đang đứng ngoài hành lang chờ hai nàng.
Nàng cười nói: "Tôi biết chị bận rộn, không cần phải tiếp đón chúng tôi đâu."
Hạ Nhan Hi nói: "Để cho Tiểu Lộ lọt vào tai bay vạ gió như vậy, thật sự xin lỗi." Nàng nói xong thì thấy Du Thanh Vi cười như không cười nhìn nàng, ánh mắt mang theo ý tứ sâu xa, nàng chịu không nổi đành phải đầu hàng, nói: "Thôi thôi thôi, tôi sẽ không khách khí với em như vậy nữa.
Để tôi kêu người mang linh y đến phòng cho em nha."
Du Thanh Vi gật gật đầu, nói: "Nếu chị có cần gì thì cứ nói với tôi một tiếng."
Hạ Nhan Hi không khách khí với Du Thanh Vi nữa, nàng đáp ứng xong liền tạm biệt Du Thanh Vi và Lộ Vô Quy, sau đó vội vã đi bận việc của mình.
Du Thanh Vi gọi điện thoại về nhà, nhờ mẹ nàng vào phòng lấy dùm bộ váy áo cho Lộ Vô Quy rồi phái một tay vệ sĩ đưa đến khách sạn giúp.
Nàng cúp điện thoại xong thì thấy Lộ Vô Quy đang dùng ánh mắt trông mong nhìn nàng, ánh mắt kia phá lệ sáng ngời.
Nàng hỏi: "Làm sao vậy?"
Lộ Vô Quy nói: "Du Thanh Vi, chị nhờ Hạ Nhan Hi giới thiệu cho em người vẽ bùa đi, cái bùa mà lúc nãy Dịch đại sư dùng để thiêu người thành tro cốt ấy, em muốn làm quen với người đã vẽ ra cái bùa đó."
Du Thanh Vi nói: " Lá bùa kia hẳn là của một vị đạo môn tông sư nào đó vẽ, không phải là người ở địa giới này của chúng ta." Nàng thấy Lộ Vô Quy có vẻ không hiểu mà nhìn nàng nên đành giải thích thêm: "Trên đời này có rất nhiều cao nhân, trình độ so với chúng ta còn muốn cao hơn nhiều, là người mà chúng ta không thể trêu vào cũng không thể mời tới.
Bọn họ ngẫu nhiên sẽ chế tạo ra một ít pháp khí và bùa chú rồi bán ra ngoài, có thể có được một vật mà bọn họ chế tạo ra đã rất không tồi rồi." Nàng ngừng lại một chút rồi nói tiếp: "Để chị tìm Hạ Nhan Hi hỏi thăm thử, nhưng mà có thể dẫn em đi gặp được người đó hay không thì còn phải xem vận khí.
Còn có, đừng có nghĩ tới chuyện bái sư gì à nha, phạm húy lắm, em đã hiểu chưa?"
Lộ Vô Quy "dạ" một tiếng rồi nói: "Nếu có bùa của vị cao nhân này vẽ ra thì chị mua về giúp em.
Em sẽ tự mình cân nhắc, này không tính là bái sư gì đó đâu, chỉ có thể tính là em chính mình ngộ ra được thôi."
Du Thanh Vi mỉm cười, đáp ứng: "Được."
Tâm tình Lộ Vô Quy tức khắc tốt lên rất nhiều.
Có thể học được đồ vật mới đương nhiên sẽ đáng giá hơn một bộ pháp y xinh đẹp bị hỏng rồi.
Nhưng khi nghĩ tới Phạm đại sư phải rất vất vả mới làm xong cho cô một kiện pháp y, thế nhưng cô chỉ mặc chưa đến hai ngày liền hỏng mất, Lộ Vô Quy có chút thấp thỏm và chột dạ, hỏi: "Phạm đại sư sẽ không tức giận chứ? Chị ấy có thể sẽ cảm thấy rằng em không biết trân trọng quần áo này nọ đi?"
Du Thanh Vi đáp: "Phạm đại sư sẽ không giận em đâu, em cũng đâu muốn quần áo của mình bị đốt a." Nàng vừa dứt lời thì thấy Tiết Nguyên Kiền ra tới.
Tiết Nguyên Kiền nói: "Tôi đi điều tra lai lịch của đám người kia thử xem."
Du Thanh Vi gật đầu.
Dám ở địa bàn của Hạ Nhan Hi gây chuyện, còn lấy nàng khai đao, trước mặt bao người ra tay với Lộ Vô Quy, nhất định phải tra cho rõ ràng..