Chương 117
Ba gã Quỷ Đạo, Tả Tiểu Thứ, Du Thanh Vi, Lộ Vô Quy đều tập trung ở chùa Bảo An.
Trong sân, trên hai chiếc bàn bát tiên ghép vào nhau xếp ngay ngắn một đống lớn vật liệu cần dùng để bố trí trận bùa như vải phép, dây thừng bùa, cờ linh, cờ trận, đinh gỗ táo,...
Hai bên trái phải mỗi bên còn đặt một chiếc bàn bát tiên.
Trước một cái bàn bát tiên, Lộ Vô Quy đang đứng ngưng thần tụ khí nhấc bút vẽ bùa.
Trước một cái bàn bát tiên khác, Tả Tiểu Thứ, Du Thanh Vi cùng ba gã Quỷ Đạo đang túm tụm lại với nhau. Trước mặt bọn họ trải ra một bức tranh phong thủy của thôn Liễu Bình do mấy ngày nay ba gã Quỷ Đạo chịu khó thăm dò vẽ ra.
Du Thanh Vi lộ ra vẻ mặt lạnh lùng nghiêm túc hiếm thấy. Trên tay cô nắm một cây bút chì, ngòi bút phác họa ra từng đường nét ở trên bức tranh phong thủy của thôn Liễu Bình, lúc thu bút, thôn Liễu Bình vốn có Âm Dương Thái Cực đồ nhờ những nét vẽ bổ sung của cô đã vẽ thành một Thái Cực Bát Quái đồ hoàn chỉnh.
Đầu bút chì trong tay cô ở bên trên giếng âm dương của chùa Bảo An cùng giếng âm của thung lũng hoang "xoèn xoẹt" mỗi cái vẽ một dấu gạch chéo, quẳng bút chì trong tay lên bàn, đầu ngón tay chỉ vào chiếc giếng bát quái nằm ở trên thủy mạch tại thôn Liễu Bình, nói: "Nơi này, là phong thủy hoạt nhãn của thôn Liễu Bình, là xưa kia tiền bối của chùa Bảo An bố trí phong thủy cục ngàn năm tại thôn Liễu Bình để lại một cái giếng ngàn năm cho người sống ở thôn Liễu Bình. Cái giếng này tuy là phong thủy hoạt nhãn của thôn Liễu Bình, nhưng không ở trong Càn Khôn Âm Dương cục chuyển vận ngàn năm này. Nếu như đổi phong thủy của thôn Liễu Bình từ Càn Khôn Âm Dương cục thành Thái Cực Bát Quái cục, nơi này chính là vị trí Thái Cực, giếng âm dương mới sẽ xuất hiện tại đây, ngày là dương, đêm là âm, âm dương nhị khí ở chỗ này giao hội hòa hợp. Chồn vàng ở thung lũng hoang chiếm cứ âm nhãn huyệt của Càn Khôn Âm Dương cục mới có thể ngông cuồng như hôm nay, chùa Bảo An thì chiếm cứ dương nhãn nuôi ra gần ngàn ác quỷ trong chùa quỷ, cho nên, chúng ta muốn nổ không phải ổ chồn vàng, mà là nổ banh hai mắt âm dương của thôn Liễu Bình diệt tận gốc chúng nó!"
Tả Tiểu Thứ "Ách" một tiếng, yếu ớt mà nói: "Du Lừa Đảo, ông nội cô vẫn còn ở chùa Bảo An Quỷ."
Du Thanh Vi hơi cứng mặt lại, nói: "Chúng ta không có năng lực cứu ông ấy, chỉ có thể giải thoát cho ông ấy."
Quỷ Tam xoa cằm nhìn chằm chằm bức tranh phong thủy trên mặt bàn, như có điều suy nghĩ nói: "Du đại tiểu thư cũng cho là cái giếng bát quái này là một cái phong thủy mạch đơn độc?"
Du Thanh Vi nói: "Càn Khôn Âm Dương cục không nuôi người, nuôi những người này tại thôn Liễu Bình là cái phong thủy mạch tại giếng bát quái này."
Quỷ Nhất nói: "Thái Cực Bát Quái cục là hợp hai cái phong thủy mạch thành một cái phong thủy cục, trên cơ sở này còn phải nổ banh Càn Khôn Âm Dương cục trước, Du đại tiểu thư có mấy phần chắc chắn?"
Du Thanh Vi nói: "Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên. Tôi chỉ có thể bày trận và chỉ dẫn về phong thủy cục này, còn có thể tạo thành Thái Cực Bát Quái cục hay không đều phải xem ý trời. Năm đó sư tổ của chùa Bảo An, tính toán xảo diệu, cũng không tính đúng ý trời. Không nổ Càn Khôn Âm Dương cục, chồn vàng, âm xà và đám ác quỷ trong chùa Bảo An Quỷ có thể mãi chiếm giữ phong thủy của thôn Liễu Bình, cho dù muốn lùi lại mà cầu việc khác tránh được Càn Khôn Âm Dương cục chôn ở trên thủy mạch phong thủy này thì cũng sẽ bị âm xà cùng chồn vàng đào mộ đào xác. Nổ Càn Khôn Âm Dương cục, các ông với cha tôi mới có hi vọng được an táng tại Thái Cực Chân Long huyệt."
Thái Cực Chân Long huyệt quả thật làm cho người động tâm, nhưng ba gã Quỷ Đạo lại có vẻ hơi băn khoăn.
Quỷ Nhị xoa gương mặt quỷ da bọc xương kia của hắn, đang do dự kèm theo mấy phần lo âu, nói: "Du nha đầu, cô thay đổi phong thủy cục lớn như vậy, sẽ không sợ không được chết tử tế, sau khi chết không được thiện quả."
Du Thanh Vi lắc đầu một cái, nói: "Không thay đổi, sau khi chết khó thoát khỏi kết cục giống như tổ tiên của chùa Bảo An, nhất định không có thiện quả."
Ba gã Quỷ Đạo do dự.
Quỷ Tam nói: "Thay đổi phong thủy đại cục như vậy liên lụy quá lớn, cô hẳn là biết rất rõ dính vào nhân quả có bao nhiêu đáng sợ, cần phải suy nghĩ kỹ."
Du Thanh Vi biết ba gã Quỷ Đạo là đang cân nhắc vì cô, cô cảm ơn ba người, nói: "Tôi là đệ tử bái đạo chính thống còn sót lại của chùa Bảo An, để tôi đi phá cái Càn Khôn Âm Dương cục này, biết đâu sẽ chấm dứt nhân quả."
Quỷ Nhất nói: "Nổ banh Càn Khôn Âm Dương cục cũng rất khó tạo thành Thái Cực Bát Quái cục, muốn tạo thành phong thủy cục mới, ít nhất phải ba chục, năm chục năm."
Du Thanh Vi nói: "Nhưng chúng ta có thể xác định vị trí Chân Long." Cô chỉ vào bức tranh phong thủy của thôn Liễu Bình, nói: "Đây là hoạt nhãn, cũng là Thái Cực của Thái Cực Bát Quái cục, hơn nữa có long khí trên người cha tôi dưỡng huyệt, cho dù ba chục năm chục năm sau nơi này có thể tạo thành Thái Cực Bát Quái cục hay không, tại đây cũng sẽ có một nơi phong thủy hảo huyệt." Cô giương mắt nhướng mày nhìn về phía ba gã Quỷ Đạo, ý tứ trong lời nói đã là không cần nói cũng biết.
Quỷ Nhị nói: "Du nha đầu, nói hết đi."
Du Thanh Vi nói: "Điều kiện của tôi là hủy diệt Càn Khôn Âm Dương cục và chùa Bảo An Quỷ."
Quỷ Nhất suy nghĩ một chút, nói: "Chúng tôi có thể đi cùng các cô một chuyến."
Du Thanh Vi đáp lại: "Được".
Quỷ Nhất thu lại bức tranh phong thủy của thôn Liễu Bình cùng Quỷ Nhị, Quỷ Tam đi ra chùa Bảo An.
Tả Tiểu Thứ nhìn về phía Du Thanh Vi, hô một tiếng: "Du Lừa Đảo."
Du Thanh Vi nghịch trong tay quạt Thái Cực Càn Khôn, quay ra cười an ủi với Tả Tiểu Thứ, nói: "Cô đi ngủ một lát đi, buổi tối còn bận rộn." Cô lại "A" một tiếng, nói: "Tốt nhất nấu xong cơm tối trước rồi hẵng đi nghỉ ngơi." Tuy đã chuẩn bị rất nhiều lương khô, nhưng có cơm nóng ăn, ai bằng lòng ăn lương khô kia chứ. Cô thấy Tả Tiểu Thứ há miệng còn muốn nói tiếp cái gì, vội vàng thúc giục cô ấy: "Còn không mau đi."
Tả Tiểu Thứ nặng nề "Ha ha" hai tiếng, nhảy đến bên cạnh Lộ Vô Quy đang vẽ bùa, một tay đè ở trên giấy vàng mới vừa bày ra còn chưa kịp vẽ bùa, nói với Lộ Vô Quy tay cầm bút bùa ngẩng đầu nhìn về phía cô: "Em biết Du Lừa Đảo muốn làm gì không?"
Lộ Vô Quy mờ mịt nhìn Tả Tiểu Thứ, lắc đầu.
Tả Tiểu Thứ nói: "Cô ấy muốn nổ banh phong thủy cục của nơi này."
Lộ Vô Quy: "Ồ" một tiếng.
Tả Tiểu Thứ hỏi: "Em không lo lắng cho cô ấy?"
Lộ Vô Quy hỏi: "Tại sao phải lo lắng nhỉ?"
Tả Tiểu Thứ nói: "Cô ấy nổ phong thủy cục của nơi này, những con chồn vàng, âm xà kia cùng với những con ác quỷ ngàn năm dưới lòng đất kia sẽ bỏ qua cho cô ấy sao?"
Lộ Vô Quy nói: "Chị ấy không nổ, những con chồn vàng, âm xà và ác quỷ ngàn năm dưới lòng đất cũng sẽ không bỏ qua cho chị ấy."
Tả Tiểu Thứ bị Lộ Vô Quy một câu làm nghẹn không còn lời nào để nói.
Lộ Vô Quy thoáng sửng sốt, mới hậu tri hậu giác hỏi: "Không phải nổ ổ chồn vàng sao?" Nàng thấy Tả Tiểu Thứ nhún vai tỏ vẻ "Làm sao tôi biết", lại nghiêng đầu nhìn về phía Du Thanh Vi đi vào nhà cầm lấy điện thoại rồi đi ra bên ngoài sân, hình như muốn đi gọi điện thoại.
Du Thanh Vi nói: "Nổ ổ chồn vàng trị ngọn không trị gốc." Ra sân, gọi điện thoại cho Tả Nhàn hỏi bọn họ đến đâu rồi, trên đường có thuận lợi hay không.
Trong suy nghĩ của Lộ Vô Quy, nàng vẽ bùa âm lôi đi thung lũng hoang, rải hơn hai mươi lá bùa âm lôi dùng dây thừng bùa nối liền tại thung lũng hoang, như vậy nàng có thể lập tức kích hoạt tất cả bùa âm lôi nổ tung cùng một lúc. Uy lực nổ của hơn hai mươi lá bùa âm lôi phân tán ra đủ để bao trùm toàn bộ thung lũng hoang, diệt cả ổ chồn vàng. Chồn vàng hại người đều chết sạch, dĩ nhiên sẽ không hại người nữa.
Nàng bảo mấy người Trang Phú Khánh rời đi, là sợ lúc bùa âm lôi nổ tung có âm khí tràn đến thôn Liễu Bình, người bình thường không chịu nổi những thứ âm khí đó ăn mòn, sẽ không mất mạng, nhưng sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe cùng vận khí, âm khí quấn thân còn dễ dàng dụ quỷ, thậm chí có thể sẽ bị quỷ nhập vào người.
Du Thanh Vi muốn nổ phong thủy cục, nàng cũng không biết nổ như thế nào.
Có điều, bùa nặc dương, bùa tụ dương, bùa phong cương càng nhiều càng tốt, vẽ nhiều đi nữa cũng không chê nhiều.
Lộ Vô Quy lại vùi đầu đi vẽ bùa.
Lúc đêm xuống, ba gã Quỷ Đạo, Lộ Vô Quy, Tả Tiểu Thứ, Du Thanh Vi đang ăn cơm ở trước bàn cơm trong sân.
Một tiếng bước chân đi đến từ phía thung lũng hoang, mãi cho đến cổng sân chùa Bảo An mới dừng lại.
Ba gã Quỷ Đạo tiếp tục vùi đầu ăn cơm.
Lộ Vô Quy nhìn về phía thân ảnh gầy nhỏ nhìn không ra người đội nón cỏ lớn, mặc váy hoa, vóc người thấp bé đứng ở cổng sân. Nàng liếc nhìn xuống dưới váy, không thấy chân, nhưng nhìn thấy lông vàng lòi ra ngoài quần tất.
Tả Tiểu Thứ nhìn dáng người lùn tịt cao không quá một mét năm bịt kín không thấy mặt này, hoài nghi không phải quỷ thì chính là yêu.
Du Thanh Vi chỉ nâng mí mắt lên lướt qua thân ảnh gầy nhỏ kia một cái rồi tiếp tục bình tĩnh mà ăn cơm.
Thân ảnh gầy nhỏ kia quan sát một vòng sân, lúc này mới chầm chậm mà vào nhà, hỏi: "Đang dùng cơm à?" Giọng của nó rất chói tai, giống như là người bóp giọng.
Lộ Vô Quy một hơi vét sạch cơm trong bát, tay cầm đũa vừa dùng lực, đôi đũa trong tay "Bộp" một tiếng gãy thành hai khúc. Nàng nuốt xuống cơm trong miệng, nói: "Ăn xong rồi."
Thân ảnh gầy nhỏ kia nói: "Làm láng giềng nhiều năm như vậy, chúng ta cũng không muốn náo quá khó coi, náo tiếp chẳng tốt cho ai cả. Thung lũng hoang có một huyệt vị tốt, Du Kính Diệu chôn qua đó, chúng ta thủ lăng hộ thi cho hắn, bảo vệ hắn bình yên vô sự." Nó nói xong, liếc nhìn trên bàn bên cạnh đặt bùa, đầu lập tức ngước lên, lộ ra một gương mặt giống người mà không phải người, trên gương mặt đó có một đôi mắt xanh sẫm. Giờ phút này, tròng mắt của nó mở to, nét mặt lộ ra kinh hãi, nó the thé kêu sợ hãi: "Bùa âm lôi!" Vẻ mặt dữ tợn nhìn về phía Lộ Vô Quy, nói: "Đây là bùa quỷ! Ngươi không phải là người! Ngươi rốt cuộc có phải là người hay không?"
Ba gã Quỷ Đạo cũng ăn xong cơm, chậm rãi đứng dậy, sau đó, thân hình đột nhiên dịch chuyển, chia ra làm ba hướng bao vây con chồn tinh kia.
Chồn tinh nhe răng phát ra một tiếng uy hiếp "Hừ——", theo động tác nhe răng của nó, lộ ra miệng đầy răng không phải của người, ngay sau đó phát ra một tiếng chồn kêu the thé chói tai.
Âm thanh này vừa thé vừa sắc, truyền đi cực xa, cùng với tiếng rít này, hướng thung lũng hoang, thôn Liễu Bình, bên ngoài chùa Bảo An khắp nơi đều là tiếng chồn vàng đáp lại.
Ba gã Quỷ Đạo vung lên vũ khí của bọn hắn liền đánh giết chồn vàng.
Quỷ Nhất kêu to: "Tiểu nha đầu, cất lại bùa âm lôi của cô."
Tả Tiểu Thứ chạy tới cổng, đóng cửa "ầm" một tiếng, chốt cửa lại, sau đó đẩy bàn lên chặn cửa.
Dưới sự vây đánh của ba gã Quỷ Đạo chồn tinh không ngừng né tránh, tiếng kêu trong miệng nó càng ngày càng to, càng ngày càng vội, thanh âm đâm vào đầu người đau như bị kim đâm.
Ngay trong nháy mắt mấy người bị tiếng kêu the thé của nó quấy nhiễu, nó nhìn trúng một cái khe hở liền phóng tới phía tường rào. Đầu tiên nó nhảy tót lên trên bàn cơm, sau đó tứ chi như là dã thú nhào lên, thân hình lao thẳng tới phía trên tường sân.
Tả Tiểu Thứ thấy vậy, vội vàng ném kiếm trong tay về phía chồn tinh, con chồn đó ở trên không trung nghiêng đầu một cái, kiếm kia lướt qua sát đầu chồn vàng, mang đi cái mũ đội trên đầu nó, lộ ra một cái đầu chồn to lớn. Cái đầu này cộng với bản mặt hung ác của nó lúc nhe răng nhìn Tả Tiểu Thứ, trông cực kỳ kinh khủng. Tả Tiểu Thứ một kích ném hụt, quát to tiếng: "Mẹ nó!" Trơ mắt nhìn vuốt chồn đã bám lên trên tường rào.
Quỷ Nhất la to: "Đừng để cho nó chạy!"
Ba gã Quỷ Đạo gần như đồng thời đuổi theo, cũng đã không còn kịp.
Móng trước của con chồn tinh đó bám vào trên tường rào, chân trước dùng sức khẽ cong, thân hình đã vọt lên, chớp mắt liền sắp nhảy ra tường rào.
Lúc này, hai cục gạch đỏ xây tường sân còn sót lại đột nhiên bay qua, chồn tinh đó nghiêng đầu né ra một cục, lại không thể tránh thoát cục thứ hai theo sát phía sau, gạch đỏ đó đập "bộp" một tiếng ở trên đầu của nó, đập người của nó nghiêng đi, thân hình ban đầu muốn nhào ra ngoài sân cũng theo đó chệch hướng một chút, chân sau vướng ở trên tường rào.
Quỷ Nhị kịp thời chạy tới, níu lấy cái chân sau vướng ở trên tường rào đã sắp trượt xuống dưới, kéo về trong sân, vung lên gậy đại tang trong tay liền đánh tới chồn tinh bị gạch đỏ đập bể đầu kia.
Chồn tinh nhấc lên móng trước, túm chặt gậy đại tang đang đánh xuống của Quỷ Nhị. Đinh quan tài và cờ gọi hồn của Quỷ Nhất, Quỷ Tam theo sau đánh tới, chồn tinh phát ra tiếng rít thê lương, đột nhiên đứng dậy. Sức lực của nó cực lớn, dưới tình huống Quỷ Nhị dùng gậy đại tang đè nó mà còn có thể đứng dậy duỗi chân một cái, đá bay Quỷ Nhị. Nó lại né người như chớp, tránh thoát đinh quan tài và cờ gọi hồn mà Quỷ Nhất, Quỷ Tam đồng thời hò hét tấn công, xoay người liền nhào tới phía Du Thanh Vi vừa mới ném cục gạch đánh nó.
Du Thanh Vi nhìn thấy con chồn này khí thế hung hăng dáng vẻ vô cùng độc ác, lách mình liền trốn đến sau lưng Lộ Vô Quy cầm theo thước pháp Lượng Thiên xông lên.
Lộ Vô Quy mới vừa cầm thước pháp Lượng Thiên muốn xông đến phía chồn tinh, cái con chồn tinh này liền tự mình nhào tới, vị trí nhào tới còn vừa khít, nàng vô cùng thuận tay mà vung lên thước pháp Lượng Thiên đánh "bộp" vào trên mặt chồn vàng, đập đến máu me văng khắp nơi.
Chồn vàng hét lên thảm thiết rơi xuống mặt đất, móng trước ôm mặt máu me đầm đìa kêu đến mức sắp không thành tiếng, sau đó, lại là một tiếng kêu hết sức thê lương, nó đột nhiên lấy ra móng trước đang che mặt, lộ ra một gương mặt lỗ mũi bị đập nát, miệng cũng mất một nửa! Cái mũi với miệng của nó bị đập gãy một mảng lớn, nhìn giống như là bị cắt đứt nửa đoạn mặt!
Hèn chi kêu thảm như vậy!
Tả Tiểu Thứ bị cảnh tượng thê thảm này làm cho giật mình.
Du Thanh Vi "Ách" một tiếng, cảm thấy có chút thê thảm không nỡ nhìn, theo bản năng mà nhắm lại hai mắt.
Chồn tinh đau đến nổi cơn điên, bất chấp mà bổ nhào về phía Lộ Vô Quy.
Trong sân, trên hai chiếc bàn bát tiên ghép vào nhau xếp ngay ngắn một đống lớn vật liệu cần dùng để bố trí trận bùa như vải phép, dây thừng bùa, cờ linh, cờ trận, đinh gỗ táo,...
Hai bên trái phải mỗi bên còn đặt một chiếc bàn bát tiên.
Trước một cái bàn bát tiên, Lộ Vô Quy đang đứng ngưng thần tụ khí nhấc bút vẽ bùa.
Trước một cái bàn bát tiên khác, Tả Tiểu Thứ, Du Thanh Vi cùng ba gã Quỷ Đạo đang túm tụm lại với nhau. Trước mặt bọn họ trải ra một bức tranh phong thủy của thôn Liễu Bình do mấy ngày nay ba gã Quỷ Đạo chịu khó thăm dò vẽ ra.
Du Thanh Vi lộ ra vẻ mặt lạnh lùng nghiêm túc hiếm thấy. Trên tay cô nắm một cây bút chì, ngòi bút phác họa ra từng đường nét ở trên bức tranh phong thủy của thôn Liễu Bình, lúc thu bút, thôn Liễu Bình vốn có Âm Dương Thái Cực đồ nhờ những nét vẽ bổ sung của cô đã vẽ thành một Thái Cực Bát Quái đồ hoàn chỉnh.
Đầu bút chì trong tay cô ở bên trên giếng âm dương của chùa Bảo An cùng giếng âm của thung lũng hoang "xoèn xoẹt" mỗi cái vẽ một dấu gạch chéo, quẳng bút chì trong tay lên bàn, đầu ngón tay chỉ vào chiếc giếng bát quái nằm ở trên thủy mạch tại thôn Liễu Bình, nói: "Nơi này, là phong thủy hoạt nhãn của thôn Liễu Bình, là xưa kia tiền bối của chùa Bảo An bố trí phong thủy cục ngàn năm tại thôn Liễu Bình để lại một cái giếng ngàn năm cho người sống ở thôn Liễu Bình. Cái giếng này tuy là phong thủy hoạt nhãn của thôn Liễu Bình, nhưng không ở trong Càn Khôn Âm Dương cục chuyển vận ngàn năm này. Nếu như đổi phong thủy của thôn Liễu Bình từ Càn Khôn Âm Dương cục thành Thái Cực Bát Quái cục, nơi này chính là vị trí Thái Cực, giếng âm dương mới sẽ xuất hiện tại đây, ngày là dương, đêm là âm, âm dương nhị khí ở chỗ này giao hội hòa hợp. Chồn vàng ở thung lũng hoang chiếm cứ âm nhãn huyệt của Càn Khôn Âm Dương cục mới có thể ngông cuồng như hôm nay, chùa Bảo An thì chiếm cứ dương nhãn nuôi ra gần ngàn ác quỷ trong chùa quỷ, cho nên, chúng ta muốn nổ không phải ổ chồn vàng, mà là nổ banh hai mắt âm dương của thôn Liễu Bình diệt tận gốc chúng nó!"
Tả Tiểu Thứ "Ách" một tiếng, yếu ớt mà nói: "Du Lừa Đảo, ông nội cô vẫn còn ở chùa Bảo An Quỷ."
Du Thanh Vi hơi cứng mặt lại, nói: "Chúng ta không có năng lực cứu ông ấy, chỉ có thể giải thoát cho ông ấy."
Quỷ Tam xoa cằm nhìn chằm chằm bức tranh phong thủy trên mặt bàn, như có điều suy nghĩ nói: "Du đại tiểu thư cũng cho là cái giếng bát quái này là một cái phong thủy mạch đơn độc?"
Du Thanh Vi nói: "Càn Khôn Âm Dương cục không nuôi người, nuôi những người này tại thôn Liễu Bình là cái phong thủy mạch tại giếng bát quái này."
Quỷ Nhất nói: "Thái Cực Bát Quái cục là hợp hai cái phong thủy mạch thành một cái phong thủy cục, trên cơ sở này còn phải nổ banh Càn Khôn Âm Dương cục trước, Du đại tiểu thư có mấy phần chắc chắn?"
Du Thanh Vi nói: "Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên. Tôi chỉ có thể bày trận và chỉ dẫn về phong thủy cục này, còn có thể tạo thành Thái Cực Bát Quái cục hay không đều phải xem ý trời. Năm đó sư tổ của chùa Bảo An, tính toán xảo diệu, cũng không tính đúng ý trời. Không nổ Càn Khôn Âm Dương cục, chồn vàng, âm xà và đám ác quỷ trong chùa Bảo An Quỷ có thể mãi chiếm giữ phong thủy của thôn Liễu Bình, cho dù muốn lùi lại mà cầu việc khác tránh được Càn Khôn Âm Dương cục chôn ở trên thủy mạch phong thủy này thì cũng sẽ bị âm xà cùng chồn vàng đào mộ đào xác. Nổ Càn Khôn Âm Dương cục, các ông với cha tôi mới có hi vọng được an táng tại Thái Cực Chân Long huyệt."
Thái Cực Chân Long huyệt quả thật làm cho người động tâm, nhưng ba gã Quỷ Đạo lại có vẻ hơi băn khoăn.
Quỷ Nhị xoa gương mặt quỷ da bọc xương kia của hắn, đang do dự kèm theo mấy phần lo âu, nói: "Du nha đầu, cô thay đổi phong thủy cục lớn như vậy, sẽ không sợ không được chết tử tế, sau khi chết không được thiện quả."
Du Thanh Vi lắc đầu một cái, nói: "Không thay đổi, sau khi chết khó thoát khỏi kết cục giống như tổ tiên của chùa Bảo An, nhất định không có thiện quả."
Ba gã Quỷ Đạo do dự.
Quỷ Tam nói: "Thay đổi phong thủy đại cục như vậy liên lụy quá lớn, cô hẳn là biết rất rõ dính vào nhân quả có bao nhiêu đáng sợ, cần phải suy nghĩ kỹ."
Du Thanh Vi biết ba gã Quỷ Đạo là đang cân nhắc vì cô, cô cảm ơn ba người, nói: "Tôi là đệ tử bái đạo chính thống còn sót lại của chùa Bảo An, để tôi đi phá cái Càn Khôn Âm Dương cục này, biết đâu sẽ chấm dứt nhân quả."
Quỷ Nhất nói: "Nổ banh Càn Khôn Âm Dương cục cũng rất khó tạo thành Thái Cực Bát Quái cục, muốn tạo thành phong thủy cục mới, ít nhất phải ba chục, năm chục năm."
Du Thanh Vi nói: "Nhưng chúng ta có thể xác định vị trí Chân Long." Cô chỉ vào bức tranh phong thủy của thôn Liễu Bình, nói: "Đây là hoạt nhãn, cũng là Thái Cực của Thái Cực Bát Quái cục, hơn nữa có long khí trên người cha tôi dưỡng huyệt, cho dù ba chục năm chục năm sau nơi này có thể tạo thành Thái Cực Bát Quái cục hay không, tại đây cũng sẽ có một nơi phong thủy hảo huyệt." Cô giương mắt nhướng mày nhìn về phía ba gã Quỷ Đạo, ý tứ trong lời nói đã là không cần nói cũng biết.
Quỷ Nhị nói: "Du nha đầu, nói hết đi."
Du Thanh Vi nói: "Điều kiện của tôi là hủy diệt Càn Khôn Âm Dương cục và chùa Bảo An Quỷ."
Quỷ Nhất suy nghĩ một chút, nói: "Chúng tôi có thể đi cùng các cô một chuyến."
Du Thanh Vi đáp lại: "Được".
Quỷ Nhất thu lại bức tranh phong thủy của thôn Liễu Bình cùng Quỷ Nhị, Quỷ Tam đi ra chùa Bảo An.
Tả Tiểu Thứ nhìn về phía Du Thanh Vi, hô một tiếng: "Du Lừa Đảo."
Du Thanh Vi nghịch trong tay quạt Thái Cực Càn Khôn, quay ra cười an ủi với Tả Tiểu Thứ, nói: "Cô đi ngủ một lát đi, buổi tối còn bận rộn." Cô lại "A" một tiếng, nói: "Tốt nhất nấu xong cơm tối trước rồi hẵng đi nghỉ ngơi." Tuy đã chuẩn bị rất nhiều lương khô, nhưng có cơm nóng ăn, ai bằng lòng ăn lương khô kia chứ. Cô thấy Tả Tiểu Thứ há miệng còn muốn nói tiếp cái gì, vội vàng thúc giục cô ấy: "Còn không mau đi."
Tả Tiểu Thứ nặng nề "Ha ha" hai tiếng, nhảy đến bên cạnh Lộ Vô Quy đang vẽ bùa, một tay đè ở trên giấy vàng mới vừa bày ra còn chưa kịp vẽ bùa, nói với Lộ Vô Quy tay cầm bút bùa ngẩng đầu nhìn về phía cô: "Em biết Du Lừa Đảo muốn làm gì không?"
Lộ Vô Quy mờ mịt nhìn Tả Tiểu Thứ, lắc đầu.
Tả Tiểu Thứ nói: "Cô ấy muốn nổ banh phong thủy cục của nơi này."
Lộ Vô Quy: "Ồ" một tiếng.
Tả Tiểu Thứ hỏi: "Em không lo lắng cho cô ấy?"
Lộ Vô Quy hỏi: "Tại sao phải lo lắng nhỉ?"
Tả Tiểu Thứ nói: "Cô ấy nổ phong thủy cục của nơi này, những con chồn vàng, âm xà kia cùng với những con ác quỷ ngàn năm dưới lòng đất kia sẽ bỏ qua cho cô ấy sao?"
Lộ Vô Quy nói: "Chị ấy không nổ, những con chồn vàng, âm xà và ác quỷ ngàn năm dưới lòng đất cũng sẽ không bỏ qua cho chị ấy."
Tả Tiểu Thứ bị Lộ Vô Quy một câu làm nghẹn không còn lời nào để nói.
Lộ Vô Quy thoáng sửng sốt, mới hậu tri hậu giác hỏi: "Không phải nổ ổ chồn vàng sao?" Nàng thấy Tả Tiểu Thứ nhún vai tỏ vẻ "Làm sao tôi biết", lại nghiêng đầu nhìn về phía Du Thanh Vi đi vào nhà cầm lấy điện thoại rồi đi ra bên ngoài sân, hình như muốn đi gọi điện thoại.
Du Thanh Vi nói: "Nổ ổ chồn vàng trị ngọn không trị gốc." Ra sân, gọi điện thoại cho Tả Nhàn hỏi bọn họ đến đâu rồi, trên đường có thuận lợi hay không.
Trong suy nghĩ của Lộ Vô Quy, nàng vẽ bùa âm lôi đi thung lũng hoang, rải hơn hai mươi lá bùa âm lôi dùng dây thừng bùa nối liền tại thung lũng hoang, như vậy nàng có thể lập tức kích hoạt tất cả bùa âm lôi nổ tung cùng một lúc. Uy lực nổ của hơn hai mươi lá bùa âm lôi phân tán ra đủ để bao trùm toàn bộ thung lũng hoang, diệt cả ổ chồn vàng. Chồn vàng hại người đều chết sạch, dĩ nhiên sẽ không hại người nữa.
Nàng bảo mấy người Trang Phú Khánh rời đi, là sợ lúc bùa âm lôi nổ tung có âm khí tràn đến thôn Liễu Bình, người bình thường không chịu nổi những thứ âm khí đó ăn mòn, sẽ không mất mạng, nhưng sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe cùng vận khí, âm khí quấn thân còn dễ dàng dụ quỷ, thậm chí có thể sẽ bị quỷ nhập vào người.
Du Thanh Vi muốn nổ phong thủy cục, nàng cũng không biết nổ như thế nào.
Có điều, bùa nặc dương, bùa tụ dương, bùa phong cương càng nhiều càng tốt, vẽ nhiều đi nữa cũng không chê nhiều.
Lộ Vô Quy lại vùi đầu đi vẽ bùa.
Lúc đêm xuống, ba gã Quỷ Đạo, Lộ Vô Quy, Tả Tiểu Thứ, Du Thanh Vi đang ăn cơm ở trước bàn cơm trong sân.
Một tiếng bước chân đi đến từ phía thung lũng hoang, mãi cho đến cổng sân chùa Bảo An mới dừng lại.
Ba gã Quỷ Đạo tiếp tục vùi đầu ăn cơm.
Lộ Vô Quy nhìn về phía thân ảnh gầy nhỏ nhìn không ra người đội nón cỏ lớn, mặc váy hoa, vóc người thấp bé đứng ở cổng sân. Nàng liếc nhìn xuống dưới váy, không thấy chân, nhưng nhìn thấy lông vàng lòi ra ngoài quần tất.
Tả Tiểu Thứ nhìn dáng người lùn tịt cao không quá một mét năm bịt kín không thấy mặt này, hoài nghi không phải quỷ thì chính là yêu.
Du Thanh Vi chỉ nâng mí mắt lên lướt qua thân ảnh gầy nhỏ kia một cái rồi tiếp tục bình tĩnh mà ăn cơm.
Thân ảnh gầy nhỏ kia quan sát một vòng sân, lúc này mới chầm chậm mà vào nhà, hỏi: "Đang dùng cơm à?" Giọng của nó rất chói tai, giống như là người bóp giọng.
Lộ Vô Quy một hơi vét sạch cơm trong bát, tay cầm đũa vừa dùng lực, đôi đũa trong tay "Bộp" một tiếng gãy thành hai khúc. Nàng nuốt xuống cơm trong miệng, nói: "Ăn xong rồi."
Thân ảnh gầy nhỏ kia nói: "Làm láng giềng nhiều năm như vậy, chúng ta cũng không muốn náo quá khó coi, náo tiếp chẳng tốt cho ai cả. Thung lũng hoang có một huyệt vị tốt, Du Kính Diệu chôn qua đó, chúng ta thủ lăng hộ thi cho hắn, bảo vệ hắn bình yên vô sự." Nó nói xong, liếc nhìn trên bàn bên cạnh đặt bùa, đầu lập tức ngước lên, lộ ra một gương mặt giống người mà không phải người, trên gương mặt đó có một đôi mắt xanh sẫm. Giờ phút này, tròng mắt của nó mở to, nét mặt lộ ra kinh hãi, nó the thé kêu sợ hãi: "Bùa âm lôi!" Vẻ mặt dữ tợn nhìn về phía Lộ Vô Quy, nói: "Đây là bùa quỷ! Ngươi không phải là người! Ngươi rốt cuộc có phải là người hay không?"
Ba gã Quỷ Đạo cũng ăn xong cơm, chậm rãi đứng dậy, sau đó, thân hình đột nhiên dịch chuyển, chia ra làm ba hướng bao vây con chồn tinh kia.
Chồn tinh nhe răng phát ra một tiếng uy hiếp "Hừ——", theo động tác nhe răng của nó, lộ ra miệng đầy răng không phải của người, ngay sau đó phát ra một tiếng chồn kêu the thé chói tai.
Âm thanh này vừa thé vừa sắc, truyền đi cực xa, cùng với tiếng rít này, hướng thung lũng hoang, thôn Liễu Bình, bên ngoài chùa Bảo An khắp nơi đều là tiếng chồn vàng đáp lại.
Ba gã Quỷ Đạo vung lên vũ khí của bọn hắn liền đánh giết chồn vàng.
Quỷ Nhất kêu to: "Tiểu nha đầu, cất lại bùa âm lôi của cô."
Tả Tiểu Thứ chạy tới cổng, đóng cửa "ầm" một tiếng, chốt cửa lại, sau đó đẩy bàn lên chặn cửa.
Dưới sự vây đánh của ba gã Quỷ Đạo chồn tinh không ngừng né tránh, tiếng kêu trong miệng nó càng ngày càng to, càng ngày càng vội, thanh âm đâm vào đầu người đau như bị kim đâm.
Ngay trong nháy mắt mấy người bị tiếng kêu the thé của nó quấy nhiễu, nó nhìn trúng một cái khe hở liền phóng tới phía tường rào. Đầu tiên nó nhảy tót lên trên bàn cơm, sau đó tứ chi như là dã thú nhào lên, thân hình lao thẳng tới phía trên tường sân.
Tả Tiểu Thứ thấy vậy, vội vàng ném kiếm trong tay về phía chồn tinh, con chồn đó ở trên không trung nghiêng đầu một cái, kiếm kia lướt qua sát đầu chồn vàng, mang đi cái mũ đội trên đầu nó, lộ ra một cái đầu chồn to lớn. Cái đầu này cộng với bản mặt hung ác của nó lúc nhe răng nhìn Tả Tiểu Thứ, trông cực kỳ kinh khủng. Tả Tiểu Thứ một kích ném hụt, quát to tiếng: "Mẹ nó!" Trơ mắt nhìn vuốt chồn đã bám lên trên tường rào.
Quỷ Nhất la to: "Đừng để cho nó chạy!"
Ba gã Quỷ Đạo gần như đồng thời đuổi theo, cũng đã không còn kịp.
Móng trước của con chồn tinh đó bám vào trên tường rào, chân trước dùng sức khẽ cong, thân hình đã vọt lên, chớp mắt liền sắp nhảy ra tường rào.
Lúc này, hai cục gạch đỏ xây tường sân còn sót lại đột nhiên bay qua, chồn tinh đó nghiêng đầu né ra một cục, lại không thể tránh thoát cục thứ hai theo sát phía sau, gạch đỏ đó đập "bộp" một tiếng ở trên đầu của nó, đập người của nó nghiêng đi, thân hình ban đầu muốn nhào ra ngoài sân cũng theo đó chệch hướng một chút, chân sau vướng ở trên tường rào.
Quỷ Nhị kịp thời chạy tới, níu lấy cái chân sau vướng ở trên tường rào đã sắp trượt xuống dưới, kéo về trong sân, vung lên gậy đại tang trong tay liền đánh tới chồn tinh bị gạch đỏ đập bể đầu kia.
Chồn tinh nhấc lên móng trước, túm chặt gậy đại tang đang đánh xuống của Quỷ Nhị. Đinh quan tài và cờ gọi hồn của Quỷ Nhất, Quỷ Tam theo sau đánh tới, chồn tinh phát ra tiếng rít thê lương, đột nhiên đứng dậy. Sức lực của nó cực lớn, dưới tình huống Quỷ Nhị dùng gậy đại tang đè nó mà còn có thể đứng dậy duỗi chân một cái, đá bay Quỷ Nhị. Nó lại né người như chớp, tránh thoát đinh quan tài và cờ gọi hồn mà Quỷ Nhất, Quỷ Tam đồng thời hò hét tấn công, xoay người liền nhào tới phía Du Thanh Vi vừa mới ném cục gạch đánh nó.
Du Thanh Vi nhìn thấy con chồn này khí thế hung hăng dáng vẻ vô cùng độc ác, lách mình liền trốn đến sau lưng Lộ Vô Quy cầm theo thước pháp Lượng Thiên xông lên.
Lộ Vô Quy mới vừa cầm thước pháp Lượng Thiên muốn xông đến phía chồn tinh, cái con chồn tinh này liền tự mình nhào tới, vị trí nhào tới còn vừa khít, nàng vô cùng thuận tay mà vung lên thước pháp Lượng Thiên đánh "bộp" vào trên mặt chồn vàng, đập đến máu me văng khắp nơi.
Chồn vàng hét lên thảm thiết rơi xuống mặt đất, móng trước ôm mặt máu me đầm đìa kêu đến mức sắp không thành tiếng, sau đó, lại là một tiếng kêu hết sức thê lương, nó đột nhiên lấy ra móng trước đang che mặt, lộ ra một gương mặt lỗ mũi bị đập nát, miệng cũng mất một nửa! Cái mũi với miệng của nó bị đập gãy một mảng lớn, nhìn giống như là bị cắt đứt nửa đoạn mặt!
Hèn chi kêu thảm như vậy!
Tả Tiểu Thứ bị cảnh tượng thê thảm này làm cho giật mình.
Du Thanh Vi "Ách" một tiếng, cảm thấy có chút thê thảm không nỡ nhìn, theo bản năng mà nhắm lại hai mắt.
Chồn tinh đau đến nổi cơn điên, bất chấp mà bổ nhào về phía Lộ Vô Quy.