Chương 14: Khẩu Liệt Nữ (6)
Triệu Tiểu Đường quay về nhà trước để dọn dẹp đồ đạc của mình, đóng thùng đồ hết cũng mất gần một ngày, cô nằm vật ra giường thở hổn hển như sắp chết tới nơi. Cô nằm một lúc liền đứng dậy lấy đồ đi tắm.
Tắm rửa ăn tối xong liền ra công viên, lúc đi cô còn cầm theo một sấp tiền âm phủ. Đi sâu một chút vào bên trong công viên, lập một trận pháp chiêu hồn. Tức thì cô hồn dã quỷ xung quanh đó liền nườm nượp kéo đến.
Triệu Tiểu Đường ném đống tiền lên không trung, từng tờ tiền phừng phừng bốc cháy, cô hồn dã quỷ thi nhau giành lấy, cô nói " Ta đang tìm một linh hồn, cô ta là một ác hồn, mặc một chiếc váy rách rưới, miệng bị rạch lên đến mang tai, còn cầm theo vũ khí lớn sắc bén" nhìn qua một lượt bọn họ lại nói " Bất kì kẻ nào có tin tức về ác hồn đó, có thể đến tìm ta để nhận tiền, vàng hay bất cứ thứ gì các ngươi đang cần, miễn là trong quyền hạn cho phép".
Đám cô hồn dã quỷ nhận được tiền xong liền vâng dạ, thoát chốc chốn đông đúc ầm ĩ đã chẳng còn một bóng dáng nào, Triệu Tiểu Đường lúc quay về nhà đã gặp bà Kha chủ nhà, bà ấy liếc mắt nhìn cô, hừ lạnh một tiếng rồi lại vào trong nhà.
Thoát chốc Triệu Tiểu Đường nhìn thấy một bóng dáng nhỏ xíu bám trên vai bà ta, cô nhíu mày là vong nhi sơ sinh. Triệu Tiểu Đường nhìn thoáng qua không thấy chút oán khi nào từ nó mới bỏ qua, phàm là chuyện không liên quan thì cô sẽ không xen vào, nhân quả báo ứng ắc phải có, cô không thể thay đổi nghiệp báo.
Triệu Tiểu Đường quay về phòng ở, cô mở ra một quyển sách là của sư phụ giao cho cô trước lúc chết. Trong sách này có ghi rất nhiều đạo pháp cùng bùa chú, cô mặc dù đã không làm thiên sư như trước nữa nhưng cô vẫn luôn rèn luyện đạo thuật mỗi ngày. Sư phụ từng nói linh lực của cô cao, khả năng học tập tốt nhưng nếu không tập luyện thì có là thiên tài cũng sẽ thành phế nhân.
Triệu Tiểu Đường có nghe qua sư phụ từng nói, đây vốn dĩ cũng chẳng phải là sách của ông, có rất nhiều đạo thuật ngay cả ông cũng không thể thi triển được. Đúng là có rất nhiều đạo thuật khó thi triển, cần lượng linh lực lớn, cô cũng mấy lần định thử nhưng cũng lực bất tòng tâm.
Buổi sáng hôm sau Triệu Tiểu Đường đến sở cảnh sát, cô vừa cắn được một miếng sandwich thì bên ngoài chạy vào báo " Lại có thêm nạn nhân mới".
Cô chỉ nuốt vội mấy miếng bánh liền chạy theo mọi người, khi đến đã thấy các cảnh sát mặc đồng phục giăng dây ngăn cách, đứng bên ngoài canh chừng người dân không để họ tiến vào. Mọi người giở dây tiến vào trong, nạn nhân đã được đắp lên tấm khăn trắng, Triệu Tiểu Đường nhìn quanh vẫn không thấy linh hồn nạn nhân đâu một chút âm khí cũng chẳng còn.
Nạn nhân tình trạng chết y hệt với nạn nhân trước đó, lúc này đội pháp chứng và Y Nhiên cũng đã đến. Y Nhiên tiến đến lật tấm chăn trắng lên, nhìn qua một chút nhíu mày " Tình trạng vết thương không sai biệt lắm, nhiệt độ gan cho thấy thời gian chết từ mười một đến mười hai giờ đêm qua, những thứ khác phải đợi mang về giải phẫu kỹ hơn mới rõ được.
Ngu Thư Hân cau chặc mày đứng bên cạnh nhìn xác nạn nhân, nàng sờ sờ mũi thở dài " Dồn sức bắt được một tên điên, giờ lại xuất hiện thêm một tên điên khác".
Triệu Tiểu Đường đi một vòng, cô nhận thấy rằng nạn nhân đều chết ở những nơi vắng người qua lại, đèn đường thì sập xệ, xung quanh thì khá dơ bẩn. Cô ta có vẻ cũng không muốn lộ hành tung, chỉ thực hiện ở mấy nơi ít người qua lại.
Đám cô hồn dã quỷ không biết đã tìm được gì chưa, cô chỉ biết vừa tìm vừa trông chờ vào bọn chúng, Triệu Tiểu Đường cau mày, khi quay về cô cũng thử phơi xác dưới ánh trăng, xong kết quả vẫn như thế.
" Em đã biết chuyện gì à?" Ngu Thư Hân đứng dựa vào cửa lên tiếng, Triệu Tiểu Đường hơi giật mình xong cô cũng yên lặng đẩy xác nạn nhân về tủ đông, đẩy vào.
Cô cùng nàng ra ngoài vừa đi vừa nói " Vết thương của nạn nhân dưới ánh trăng thoát ra âm khí, bốn linh hồn kia biến mất em đã nói với chị rồi đúng không? Oan hồn của người mẹ đã trở thành ác linh.
Chị có từng nghe qua truyền thuyết đô thi về Khẩu Liệt Nữ của Nhật chưa? Cô ta là một yokai đương đại, là một linh hồn tiêu cực tà ác, linh hồn kia đã trở thành một khẩu liệt nữ. Cô ta liên tục giết người sau đó nuốt chửng linh hồn họ, cô ta muốn có người trở nên giống cô ta, như thế mới là công bằng".
" Cái gì? "
Triệu Tiểu Đường lại nói " Em đang tìm kiếm cô ta, em còn nhờ cả cô hồn dã quỷ tìm kiếm khắp thành phố, hành tung của cô ta hiện rất bất ổn, nếu cứ tiếp tục nuốt các linh hồn, thì chuyện này sẽ rắc rối to, cô ta sẽ trở thành Ác Quỷ".
" Ác quỷ khác ác linh sao?" Ngu Thư Hân hỏi lại.
Triệu Tiểu Đường gật đầu đáp " Ác linh là linh hồn tà ác, nó chỉ là một linh hồn tà ác hình thành bởi oán khí lớn, ác quỷ là một dạng khác của linh hồn, nó sẽ rời khỏi lục đạo luân hồi, trở thành một dạng khó thanh tẩy, âm khí nặng có khả năng điều khiển cả con người và chọn vật chủ để đoạt xá".
" Làm thế nào mới trở thành ác quỷ?" Ngu Thư Hân hỏi.
" Nếu cô ta liên tục sát hại người vô tội, cắn nuốt linh hồn của họ, đến ngày âm khí cực thịnh sẽ hấp thụ thêm một đợt âm khí, biến thành ác quỷ, thoát lục đạo, mãi mãi cũng không thể siêu sinh" Triệu Tiểu Đường đáp " Chỉ có một cách duy nhất, là đem ác quỷ đến sông Tam Đồ dưới địa phủ, nhấn chìm linh hồn y dưới sông tam đồ để đám dạ quỷ dưới Tam Đồ cắn xé làm thức ăn, không thể đầu thai".
Ngu Thư Hân thở dài " Thê thảm quá nhỉ? Nhưng giết hại nhiều người như thế cũng coi như báo ứng đi".
Triệu Tiểu Đường chỉ gật đầu không trả lời, lúc này cô nhìn thấy một bóng dáng nhỏ xíu, mờ ảo xuyên qua cánh cửa chạy đến chỗ cô. Triệu Tiểu Đường chân mày nhíu chặt, gấp gáp tiến đến nắm lấy đứa nhỏ đó kéo đi, Ngu Thư Hân thấy một loạt hành động kỳ lạ liền chạy theo phía sau cô.
Cả hai lên sân thượng, khóa trái cửa, Ngu Thư Hân thấy Triệu Tiểu Đường nói chuyện liền tháo dây chuyền trên cổ xuống nhét vào túi áo khoác, nàng nhìn thấy một đứa trẻ con độ tầm tám chín tuổi, thân thể mờ ảo đang đứng trước mặt Triệu Tiểu Đường, cô ấy ngồi xụp xuống đất để ngang tầm nói chuyện với nó.
" Sao linh hồn em lại bị thương nghiêm trọng thế này? Đã xảy ra chuyện gì?" Triệu Tiểu Đường nhíu mày nói.
Đứa trẻ nói " Buổi tối ở khu phố bên cạnh có nhà cúng kiến, em mới sang xem có lấy được ít đồ ăn và nhan không, sau đó...sau đó em thấy người chị đang tìm, em lẻn theo sau cô ta" nó thở dốc " Nhưng đi được một đoạn thì em bị phát hiện, cô ta đánh em suýt hồn phi phách tán, may mà lúc ấy có chú Lý và chú Phương giúp em chạy, nhưng lúc đó em thấy hai người ấy bị nó.....bị nó ăn mất rồi".
" Em nhìn thấy nó ở đâu?" Triệu Tiểu Đường hỏi nó.
Đứa trẻ đáp " Gần Quebec, nó đang đi theo một cô gái, lúc em bị nó đánh, cô gái kia đã đi vào Quebec, chắc vẫn chưa xảy ra chuyện đâu".
Triệu Tiểu Đường xoa đầu đứa nhỏ, lấy ra một cái bình thủy tinh nhỏ nói " Em tạm thời vào đây nghỉ ngơi, chị sẽ chữa trị cho em sau nhé".
Đứa nhỏ gật đầu, Triệu Tiểu Đường thu nó vào bình, nhờ Ngu Thư Hân cầm lấy " Chị giúp em giữ cái này, dây chuyền của chị có phong ấn, nhưng cũng có linh lực để giúp linh hồn điều trị phần hồn bị thương" cô nhìn đồng hồ nói " Chị giúp em giữ nó để thằng bé không bị tan biến trước, em phải đến Quebec một chuyến, chưa tới mười một giờ, Khẩu liệt nữ chắc chắn vẫn đang theo sau cô gái kia".
" Chị đi với em" Ngu Thư Hân nói.
" Không được, lần này chị không được theo, nếu để Khẩu liệt nữ thoát nó lại chuyển sang ám chị thì rất nguy hiểm" Triệu Tiểu Đường nói " Chị giúp em chăm sóc thằng bé, yên tâm đi, em đã nhắn cho lão Giản, ông ấy là người có kinh nghiệm cao, sẽ ổn thôi".
Ngu Thư Hân tự biết mình cũng chẳng thể giúp được gì, nên đành thôi, tốt hơn vẫn không nên ngán chân Triệu Tiểu Đường, nàng đeo lên dây chuyền, bỏ chiếc lọ nhỏ vào túi áo khoác, sau đó quay về nhà trước.
Triệu Tiểu Đường mở cốp xe lấy gậy phục ma và bùa chú theo, lúc này lão Giản cũng đã nhắn lại cho cô rằng ông sẽ đến Quebec trong năm phút nữa, càng đến gần khu vực Quebec, Triệu Tiểu Đường càng cảm thấy lượng âm khí dày đặc, mùi máu tanh nồng vươn trong không khí gay mũi.
Cô nghiến răng, xem ra Khẩu Liệt Nữ cách đây không xa nữa rồi.
Tắm rửa ăn tối xong liền ra công viên, lúc đi cô còn cầm theo một sấp tiền âm phủ. Đi sâu một chút vào bên trong công viên, lập một trận pháp chiêu hồn. Tức thì cô hồn dã quỷ xung quanh đó liền nườm nượp kéo đến.
Triệu Tiểu Đường ném đống tiền lên không trung, từng tờ tiền phừng phừng bốc cháy, cô hồn dã quỷ thi nhau giành lấy, cô nói " Ta đang tìm một linh hồn, cô ta là một ác hồn, mặc một chiếc váy rách rưới, miệng bị rạch lên đến mang tai, còn cầm theo vũ khí lớn sắc bén" nhìn qua một lượt bọn họ lại nói " Bất kì kẻ nào có tin tức về ác hồn đó, có thể đến tìm ta để nhận tiền, vàng hay bất cứ thứ gì các ngươi đang cần, miễn là trong quyền hạn cho phép".
Đám cô hồn dã quỷ nhận được tiền xong liền vâng dạ, thoát chốc chốn đông đúc ầm ĩ đã chẳng còn một bóng dáng nào, Triệu Tiểu Đường lúc quay về nhà đã gặp bà Kha chủ nhà, bà ấy liếc mắt nhìn cô, hừ lạnh một tiếng rồi lại vào trong nhà.
Thoát chốc Triệu Tiểu Đường nhìn thấy một bóng dáng nhỏ xíu bám trên vai bà ta, cô nhíu mày là vong nhi sơ sinh. Triệu Tiểu Đường nhìn thoáng qua không thấy chút oán khi nào từ nó mới bỏ qua, phàm là chuyện không liên quan thì cô sẽ không xen vào, nhân quả báo ứng ắc phải có, cô không thể thay đổi nghiệp báo.
Triệu Tiểu Đường quay về phòng ở, cô mở ra một quyển sách là của sư phụ giao cho cô trước lúc chết. Trong sách này có ghi rất nhiều đạo pháp cùng bùa chú, cô mặc dù đã không làm thiên sư như trước nữa nhưng cô vẫn luôn rèn luyện đạo thuật mỗi ngày. Sư phụ từng nói linh lực của cô cao, khả năng học tập tốt nhưng nếu không tập luyện thì có là thiên tài cũng sẽ thành phế nhân.
Triệu Tiểu Đường có nghe qua sư phụ từng nói, đây vốn dĩ cũng chẳng phải là sách của ông, có rất nhiều đạo thuật ngay cả ông cũng không thể thi triển được. Đúng là có rất nhiều đạo thuật khó thi triển, cần lượng linh lực lớn, cô cũng mấy lần định thử nhưng cũng lực bất tòng tâm.
Buổi sáng hôm sau Triệu Tiểu Đường đến sở cảnh sát, cô vừa cắn được một miếng sandwich thì bên ngoài chạy vào báo " Lại có thêm nạn nhân mới".
Cô chỉ nuốt vội mấy miếng bánh liền chạy theo mọi người, khi đến đã thấy các cảnh sát mặc đồng phục giăng dây ngăn cách, đứng bên ngoài canh chừng người dân không để họ tiến vào. Mọi người giở dây tiến vào trong, nạn nhân đã được đắp lên tấm khăn trắng, Triệu Tiểu Đường nhìn quanh vẫn không thấy linh hồn nạn nhân đâu một chút âm khí cũng chẳng còn.
Nạn nhân tình trạng chết y hệt với nạn nhân trước đó, lúc này đội pháp chứng và Y Nhiên cũng đã đến. Y Nhiên tiến đến lật tấm chăn trắng lên, nhìn qua một chút nhíu mày " Tình trạng vết thương không sai biệt lắm, nhiệt độ gan cho thấy thời gian chết từ mười một đến mười hai giờ đêm qua, những thứ khác phải đợi mang về giải phẫu kỹ hơn mới rõ được.
Ngu Thư Hân cau chặc mày đứng bên cạnh nhìn xác nạn nhân, nàng sờ sờ mũi thở dài " Dồn sức bắt được một tên điên, giờ lại xuất hiện thêm một tên điên khác".
Triệu Tiểu Đường đi một vòng, cô nhận thấy rằng nạn nhân đều chết ở những nơi vắng người qua lại, đèn đường thì sập xệ, xung quanh thì khá dơ bẩn. Cô ta có vẻ cũng không muốn lộ hành tung, chỉ thực hiện ở mấy nơi ít người qua lại.
Đám cô hồn dã quỷ không biết đã tìm được gì chưa, cô chỉ biết vừa tìm vừa trông chờ vào bọn chúng, Triệu Tiểu Đường cau mày, khi quay về cô cũng thử phơi xác dưới ánh trăng, xong kết quả vẫn như thế.
" Em đã biết chuyện gì à?" Ngu Thư Hân đứng dựa vào cửa lên tiếng, Triệu Tiểu Đường hơi giật mình xong cô cũng yên lặng đẩy xác nạn nhân về tủ đông, đẩy vào.
Cô cùng nàng ra ngoài vừa đi vừa nói " Vết thương của nạn nhân dưới ánh trăng thoát ra âm khí, bốn linh hồn kia biến mất em đã nói với chị rồi đúng không? Oan hồn của người mẹ đã trở thành ác linh.
Chị có từng nghe qua truyền thuyết đô thi về Khẩu Liệt Nữ của Nhật chưa? Cô ta là một yokai đương đại, là một linh hồn tiêu cực tà ác, linh hồn kia đã trở thành một khẩu liệt nữ. Cô ta liên tục giết người sau đó nuốt chửng linh hồn họ, cô ta muốn có người trở nên giống cô ta, như thế mới là công bằng".
" Cái gì? "
Triệu Tiểu Đường lại nói " Em đang tìm kiếm cô ta, em còn nhờ cả cô hồn dã quỷ tìm kiếm khắp thành phố, hành tung của cô ta hiện rất bất ổn, nếu cứ tiếp tục nuốt các linh hồn, thì chuyện này sẽ rắc rối to, cô ta sẽ trở thành Ác Quỷ".
" Ác quỷ khác ác linh sao?" Ngu Thư Hân hỏi lại.
Triệu Tiểu Đường gật đầu đáp " Ác linh là linh hồn tà ác, nó chỉ là một linh hồn tà ác hình thành bởi oán khí lớn, ác quỷ là một dạng khác của linh hồn, nó sẽ rời khỏi lục đạo luân hồi, trở thành một dạng khó thanh tẩy, âm khí nặng có khả năng điều khiển cả con người và chọn vật chủ để đoạt xá".
" Làm thế nào mới trở thành ác quỷ?" Ngu Thư Hân hỏi.
" Nếu cô ta liên tục sát hại người vô tội, cắn nuốt linh hồn của họ, đến ngày âm khí cực thịnh sẽ hấp thụ thêm một đợt âm khí, biến thành ác quỷ, thoát lục đạo, mãi mãi cũng không thể siêu sinh" Triệu Tiểu Đường đáp " Chỉ có một cách duy nhất, là đem ác quỷ đến sông Tam Đồ dưới địa phủ, nhấn chìm linh hồn y dưới sông tam đồ để đám dạ quỷ dưới Tam Đồ cắn xé làm thức ăn, không thể đầu thai".
Ngu Thư Hân thở dài " Thê thảm quá nhỉ? Nhưng giết hại nhiều người như thế cũng coi như báo ứng đi".
Triệu Tiểu Đường chỉ gật đầu không trả lời, lúc này cô nhìn thấy một bóng dáng nhỏ xíu, mờ ảo xuyên qua cánh cửa chạy đến chỗ cô. Triệu Tiểu Đường chân mày nhíu chặt, gấp gáp tiến đến nắm lấy đứa nhỏ đó kéo đi, Ngu Thư Hân thấy một loạt hành động kỳ lạ liền chạy theo phía sau cô.
Cả hai lên sân thượng, khóa trái cửa, Ngu Thư Hân thấy Triệu Tiểu Đường nói chuyện liền tháo dây chuyền trên cổ xuống nhét vào túi áo khoác, nàng nhìn thấy một đứa trẻ con độ tầm tám chín tuổi, thân thể mờ ảo đang đứng trước mặt Triệu Tiểu Đường, cô ấy ngồi xụp xuống đất để ngang tầm nói chuyện với nó.
" Sao linh hồn em lại bị thương nghiêm trọng thế này? Đã xảy ra chuyện gì?" Triệu Tiểu Đường nhíu mày nói.
Đứa trẻ nói " Buổi tối ở khu phố bên cạnh có nhà cúng kiến, em mới sang xem có lấy được ít đồ ăn và nhan không, sau đó...sau đó em thấy người chị đang tìm, em lẻn theo sau cô ta" nó thở dốc " Nhưng đi được một đoạn thì em bị phát hiện, cô ta đánh em suýt hồn phi phách tán, may mà lúc ấy có chú Lý và chú Phương giúp em chạy, nhưng lúc đó em thấy hai người ấy bị nó.....bị nó ăn mất rồi".
" Em nhìn thấy nó ở đâu?" Triệu Tiểu Đường hỏi nó.
Đứa trẻ đáp " Gần Quebec, nó đang đi theo một cô gái, lúc em bị nó đánh, cô gái kia đã đi vào Quebec, chắc vẫn chưa xảy ra chuyện đâu".
Triệu Tiểu Đường xoa đầu đứa nhỏ, lấy ra một cái bình thủy tinh nhỏ nói " Em tạm thời vào đây nghỉ ngơi, chị sẽ chữa trị cho em sau nhé".
Đứa nhỏ gật đầu, Triệu Tiểu Đường thu nó vào bình, nhờ Ngu Thư Hân cầm lấy " Chị giúp em giữ cái này, dây chuyền của chị có phong ấn, nhưng cũng có linh lực để giúp linh hồn điều trị phần hồn bị thương" cô nhìn đồng hồ nói " Chị giúp em giữ nó để thằng bé không bị tan biến trước, em phải đến Quebec một chuyến, chưa tới mười một giờ, Khẩu liệt nữ chắc chắn vẫn đang theo sau cô gái kia".
" Chị đi với em" Ngu Thư Hân nói.
" Không được, lần này chị không được theo, nếu để Khẩu liệt nữ thoát nó lại chuyển sang ám chị thì rất nguy hiểm" Triệu Tiểu Đường nói " Chị giúp em chăm sóc thằng bé, yên tâm đi, em đã nhắn cho lão Giản, ông ấy là người có kinh nghiệm cao, sẽ ổn thôi".
Ngu Thư Hân tự biết mình cũng chẳng thể giúp được gì, nên đành thôi, tốt hơn vẫn không nên ngán chân Triệu Tiểu Đường, nàng đeo lên dây chuyền, bỏ chiếc lọ nhỏ vào túi áo khoác, sau đó quay về nhà trước.
Triệu Tiểu Đường mở cốp xe lấy gậy phục ma và bùa chú theo, lúc này lão Giản cũng đã nhắn lại cho cô rằng ông sẽ đến Quebec trong năm phút nữa, càng đến gần khu vực Quebec, Triệu Tiểu Đường càng cảm thấy lượng âm khí dày đặc, mùi máu tanh nồng vươn trong không khí gay mũi.
Cô nghiến răng, xem ra Khẩu Liệt Nữ cách đây không xa nữa rồi.