Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Đại Chúa Tể

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Đại Chúa Tể
  3. Chương : 116

Chương : 116

Trong rừng, lửa bốc cao, vài khoanh thịt nướng xoay đều, mùi hương thoang thoảng lan ra, mỡ nhỏ giọt rớt vào đống lửa, vang lên một tiếng xèo nhỏ và một làn khói trắng.

Bên cạnh đống lửa, một tiểu cô nương áo trắng mở to đôi mắt đen sáng quắc, thèm thuồng không rời mắt khỏi khoanh thịt nướng đang xoay qua xoay lại, thỉnh thoảng cứ chép miệng nuốt nước miếng, mọi sự chú ý của nàng hoàn toàn đặt vào khoanh thịt hấp dẫn, hai người bên cạnh nàng hoàn toàn quên mất, mà cho dù có quái thú xuất hiện nàng cũng mặc kệ.

- Khục!

Mục Trần nhìn đôi mắt hau háu của tiểu cô nương kia cũng bất đắc dĩ ho khan một tiếng. Từ khi cứu nàng khỏi bầy Hỏa Viêm báo, nàng ta chẳng nói lời nào, mãi một lúc lâu sau mới ấp a ấp úng bảo:

- Ta đói bụng.

Thành ra Mục Trần cũng chẳng biết làm sao, sẵn tiện xẻo thịt vài con Hỏa Viêm báo đem ra nướng. Tay nghề đầu bếp của hắn tuy không bằng Lạc Li, nhưng nói chung vẫn khá hơn Mặc Lĩnh.

Tiểu cô nương vẫn dán mắt vào xâu thịt nghe được tiếng ho của Mục Trần, hơi ngẩng mặt lên mờ mịt nhìn hắn.

- Tiểu muội muội, ngươi tên là gì?

Mục Trần cười hỏi.

- Các ngươi là người xấu, tỷ tỷ nói không được tùy tiện nói tên cho người khác.

Tiểu cô nương chu cái miệng nhỏ nhắn mấp máy, nàng vẫn còn để trong lòng cái thời điểm ban đầu vừa gặp hai tên này, họ chỉ đứng đó ngó nàng bị Hỏa Viêm báo truy đuổi chật vật, chẳng hề ra tay giải cứu. Xem ra nàng ta đã xếp cả hai vào danh sách đen, nếu không phải hiện tại quá ư là đói bụng thì chắc chắn không thèm ngó tới bọn họ.

Mục Trần nhướng mày, giả đò cất xâu thịt đi, khiến nàng hoảng hồn ú ớ, hai mắt ngấn nước, cứ như đang tố cáo cái hành vi không cho nàng ăn của Mục Trần là một tội ác tày đình không thể tha thứ.

Bất quá Mục Trần không vì thế mà động tâm, chỉ cười cười nhìn nàng.

- Ta là Duẫn nhi.

Tiểu cô nương đành chịu thua Mục Trần, khụt khịt cái mũi, uất ức trả lời.

- Bao tuổi?

- Mười bốn tuổi.

Đối diện xâu thịt hấp dẫn, tiểu cô nương chỉ có thể tức tối thành thật trả lời.

Mục Trần giật bắn người tỏ ra kinh dị. Mười bốn tuổi? Tuổi đó mà có thể đạt được tư cách gia nhập Bắc Thương linh viện? Cô này cũng quá lợi hại đi? Hơn nữa, khi Mục Trần nhìn tới cái trán trắng nõn của tiểu cô nương nọ, hiện rõ mồn một cái ấn ký đỏ thẫm, đó là ấn ký cấp 3.

Nói cách khác, tiểu cô nương này không chỉ có tư cách mà còn là người đạt được danh ngạch hạt giống ngang ngửa với hắn.

- Mười bốn tuổi có thể đạt được danh ngạch hạt giống Bắc Thương linh viện? Không phải nhà ngươi có quen biết ông to bà lớn ở Bắc Thương linh viện đó chớ? Thực lực của ngươi bằng với ta, bất quá chỉ là Linh Luân cảnh trung kỳ, vậy mà cũng có thể đạt được danh ngạch hạt giống à?

Mặc Lĩnh cũng không tin, trong lòng hắn hiện tại cũng không thoải mái, vì nếu so sánh về cấp bậc danh ngạch với tiểu cô nương kia, thực sự là quá xấu hổ.

- Nói bậy!

Duẫn nhi nhất thời không vui, giận dỗi la lên

- Ngươi không phải đối thủ của ta.

- Vậy người có danh ngạch hạt giống sao lại để cho bầy Hỏa Viêm báo dí chạy như vịt thế?

Mặc Lĩnh không tin truy vấn tới cùng.

- Đó là.... đó là.... bởi vì ta đói bụng.

Duẫn nhi đỏ mặt, cúi đầu lí nhí, bất chợt nàng ngẩng lên dùng tay hất cái đuôi tóc ra sau, ngượng ngùng nói khẽ:

- Hơn nữa ta là Linh Trận sư, chúng nó tới quá nhanh, dọa ta sợ, hoảng quá không bố trí được linh trận.

- Linh Trận sư?

Mục Trần và Mặc Lĩnh đều thốt lên kinh ngạc, hoài nghi nhìn Duẫn nhi.

- Ta không lừa các ngươi!

Duẫn nhi nhìn thấy hai người trước mặt tỏ vẻ không tin, nhất thời quýnh quáng, vươn tay ra, đầu ngón tay mảnh khảnh có hào quang lóe ra, không khí dao động, một linh trận xanh rờn ngưng tụ trước mặt, dao động linh lực mạnh mẽ tuôn ra.

- Cái gì....

Mặc Lĩnh trợn mắt há mồm, cảm nhận rõ áp lực của linh trận kia. Dao động linh lực trình độ này thừa sức đánh bẹp cường giả Linh Luân cảnh hậu kỳ. Vậy mà linh trận cỡ đó tiểu cô nương kia chỉ phóng ta là ném ra ngay.

- Linh Trận sư cấp 2.

Mục Trần cũng tròn mắt la lên. Uy lực của linh trận này không hề kém Hổ Viêm Phệ Linh trận của hắn chút nào, xem như trong cấp số linh trận cấp 1 cũng là hàng đầu, vậy mà Duẫn nhi dễ dàng bố trí ra, hẳn nhiên nàng có trình độ cao hơn hẳn Linh Trận sư cấp 1. Vả lại khi nàng bố trí linh trận, Mục Trần nhận thấy một cảm giác quen thuộc, đó là...

Trạng thái Tâm Trận.

Trong lòng hắn vô cùng chấn động. Duẫn nhi chẳng những là Linh Trận sư cấp 2, lại còn có được Trạng thái Tâm Trận giống như hắn.

Vậy thì, thiên phú của nàng trên phương diện tu luyện linh trận cũng cực kỳ kinh khủng.

Hơn nữa, Mục Trần cảm nhận rõ, Duẫn nhi hẳn là trung tâm bồi dưỡng từ tấm bé của gia tộc nàng, hoàn toàn vượt trội so với cái loại nửa đường xen ngang như hắn. Ít nhất về trận đồ, hắn cũng là Linh Trận sư cấp 2, nhưng muốn bày ra vài linh trận để khoe khoang thì thực là quá ít.

Hiện tại hắn đã hiểu được vì sao nàng ta có thể giành được danh ngạch hạt giống, hơn nữa được tuyển vào Bắc Thương linh viện ở cái tuổi nhỏ như thế.

Nghĩ vậy, hắn cũng bất giác hít hà một tiếng. Bắc Thương linh viện đúng là ngọa hổ tàng long a, chỉ là một hồi khảo nghiệm đã có thể gặp nhiều nhân vật lợi hại như thế này.

- Cho nè.

Mục Trần đưa xâu thịt nướng cầm trong tay dứ dứ nãy giờ cho Duẫn nhi đã chảy đầy nước miếng.

- Cám ơn ca ca.

Hai mắt đen tuyền của Duẫn nhi sáng quắc lên, nhưng nàng vẫn còn nhớ lễ phép nói một tiếng cám ơn, rồi mới vồ lấy, bất chấp hình tượng nữ nhi, như sói nhai hổ nuốt thanh toán xâu thịt.

Mục Trần nhìn hai đuôi tóc dài nhí nhảnh của cô bé, ngây ngô trong sáng đến thuần khiết, hắn mỉm cười.

Cô bé thể hình khá nhỏ, nhưng ăn uống lại có động tĩnh không nhỏ chút nào, như bão lớn cuồng phong cấp tốc càn quét cấu xé xâu thịt. Xong xuôi, nàng chớp chớp đôi mắt đen, hai má đỏ hồng nhìn Mục Trần, lí nhí:

- Còn đói.

Mục Trần cười khổ nói:

- Bao lâu rồi ngươi chưa được ăn gì?

- Hai ngày.

Tiểu cô nương ảo não trả lời:

- Ta cũng đem theo rất nhiều đồ ăn, nhưng ma hai ngày trước gặp một con linh thú nhỏ, nên mới cho nó ăn, ăn hết cái này cái nọ, nên đói tới bây giờ.

Mục Trần và Mặc Lĩnh liếc nhau, cố mà nén cười. Bắc Thương linh viện khảo nghiệm trong một khu vực cực kỳ hung hiểm, sao lại lọt đâu ra một bông hoa lạ thế này.

Mục Trần lắc đầu, lấy thêm một mớ thịt nữa đem lên nướng.

- Ca ca, ngươi thật là tốt, các ngươi tên gọi là gì a?

Thấy Mục Trần muốn nướng thêm đồ ăn cho mình, bất chợt Duẫn nhi tăng điểm hảo cảm cho hắn một cách phi thường cao, giọng nói trong trẻo dễ thương cất tiếng hỏi.

- Ta là Mục Trần, hắn là Mặc Lĩnh. Hai chúng ta ở cùng một linh viện.

Mục Trần mỉm cười, chợt hỏi:

- Lúc nãy ngươi nói còn một tỷ tỷ cùng đi vào Bắc Thương giới phải không?

- Ừ.

Duẫn nhi chỉ thoáng suy nghĩ rồi gật đầu, tay vẫn sờ sờ cái bụng lép kẹp:

- Nhưng mà ta bị lạc, nếu không thì đâu có đói bụng thế này. Vả lại nếu đi theo tỷ tỷ cũng không bị cái đám đáng giận kia khi dễ,

Nhắc tới tỷ tỷ, có vẻ nàng rất tự hào, hai cái đuôi tóc lắc lư theo lời nói.

- Tỷ tỷ ngươi rất lợi hại à?

Mặc Lĩnh tò mò hỏi.

- Tỷ tỷ của ta đã từng tham gia Linh Lộ.

Duẫn nhi hếch mũi trả lời.

Mặc Lĩnh giật mình. Tham dự Linh Lộ? Vậy thì không phải nhân vật đơn giản a, ngó Mục Trần là đủ hiểu.

- Mục ca, nói không chừng ngươi cũng biết nàng đó.

Mặc Lĩnh quay qua cười nói với Mục Trần.

- Cũng chưa chắc. Linh Lộ rất lớn, hơn nữa ta chỉ ở đó có một năm, sao có thể biết tất cả mọi người được.

Mục Trần lắc đầu, phủ nhận.

- Mục Trần ca ca cũng từng đi Linh Lộ rồi sao? Lợi hại quá nha. Lúc trước ta cũng đạt được tư cách Linh Lộ, mà mẫu thân nói ta quá nhỏ, không cho ta đi.

Duẫn nhi tỏ vẻ tiếc nuối.

- Ngươi cũng đạt được tư cách?

Mặc Lĩnh thất thanh, ánh mắt nhìn Duẫn nhi đã hoàn toàn chuyển thành cái nhìn quái vật. Cô bé này là cái gì đây a, tư cách tham gia Linh Lộ, cả Bắc Linh cảnh cũng chỉ có mỗi một mình Mục Trần.

Mục Trần lại không mấy ngạc nhiên, Duẫn nhi có thiên phú linh trận cực cao, thật tình luận về chiến lực, nàng hoàn toàn ngang ngửa cường giả Thần Phách cảnh sơ kỳ, chẳng qua tính cách còn quá trẻ con non nớt.

- Không đi cũng tốt, nếu không ngươi không phải là ngươi bây giờ.

Mục Trần mỉm cười, hắn lăn lộn trong Linh Lộ tàn khốc kia, quả thật là một nơi tôi luyện con người rất tốt. Thế nhưng tính cách thuần khiết như Duẫn nhi lại không mấy hay ho. Nếu nàng có thể hoàn thành Linh Lộ, thì chắc chắn không còn tính cách đơn thuần nữa, vậy thì được hay mất cũng chưa biết chừng.

- Nè.

Mục Trần đưa cho nàng xâu thịt thứ hai, đối với cô bé ngây thơ này, hắn cũng có hảo cảm không nhỏ.

Duẫn nhi hào hứng nhận lấy, tiếp tục nhai ngấu nghiến như sói đói.

Cô bé ăn uống cũng không ít, gần như Mục Trần phải làm thịt sạch sẽ nguyên một con Hỏa Viêm báo mới có thể thỏa mãn được cái miệng nhỏ xinh của của nàng. Cả hai kinh dị nhìn thoáng qua cái bụng vẫn bé như cũ của cô bé, thầm hỏi chẳng biết mấy thứ nàng vừa ăn nó chạy đi đâu...

- Mục Trần ca ca.

Ăn uống no nê, Duẫn nhi đột nhiên nhìn về phía Mục Trần, do dự cất tiếng

- Ta có thể nhờ hai người giúp ta một việc không?

- Chuyện gì?

- Hai người có thể dẫn ta đi tìm tỷ tỷ không? Nàng ta chắc chắn cũng ở địa phương này, ta có linh bàn để tìm nàng.

Duẫn nhi sờ vào cái ấn ký đỏ thẫm trên trán

- Nhiều người muốn cướp cái này của ta, làm cho hai ngày nay ta phải chạy trốn. Nếu mà một mình đi tìm tỷ tỷ, lỡ như lại lạc đường, thì phải đói nữa rồi.

Mục Trần mỉm cười, Duẫn nhi có ấn ký cấp 3 đúng là hấp dẫn không ít kẻ tham lam. Vả lại tính cách nàng ngây ngô trong sáng, e rằng chưa đi được bao xa đã bị người ta lừa lấy mất ấn ký.

- Mục Trần ca ca, ngươi là người tốt, giúp ta đi. Đợi ta tìm được tỷ tỷ, nhất định sẽ nhờ nàng báo đáp xứng đáng.

Duẫn nhi tỏ ra cầu xin. Từ lúc bị lạc chật vật chạy đông chạy tây, Mục Trần vẫn là người đầu tiên nhìn thấy nàng lại không muốn đoạt ấn ký, mà còn cho nàng ăn ngon nữa.

Nhìn vào đôi mắt khẩn cầu khó mà từ chối kia, Mục Trần cũng cười. Mọi người trong Bắc Thương giới đều có mục tiêu như nhau, thành ra đường đi nào cũng quy về một chỗ, cái loại giúp đỡ này thật ra cũng chẳng có gì phiền toái, dĩ nhiên hắn gật đầu đồng ý.

Trong hành trình tàn khốc có một bông hoa nhỏ đi cùng, dọc đường cũng sẽ vui vẻ không ít.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6075 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5519 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5220 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4999 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4833 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4800 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter