Chương : 38
Sau khi khôi phục một phần thực lực, Kiếm lúc này đã có khả năng phong toả khí tức của bản thân, đồng thời cũng đã tiến nhập vào cơ thể Alex tiến hành tĩnh dưỡng.
“ Không có chuyện gì thì đừng có mà tìm ta “ Kiếm nói.
Còn Alex thì bắt đầu chiêm nghiệm thực lực, phía sau lưng hắn, chiếc vòng trắng cứ xoay chầm chậm không ngừng. Bất giác, chiếc vòng bỗng chốc sáng lên, từ trong cơ thể hắn, một loại vật chất lỏng liên hồi chạy ngược. Đúng vậy, nó là slime, siêu năng lực của hắn. Một cơn sảng khoái truyền đến cơ thể, khiến hẳn càng thêm trấn tỉnh. Thức tỉnh kĩ năng mới...
<| Hoá Dịch |> (hoá lỏng: hoá cứng)
Siêu năng lực tiến hoá cấp 1
- Kĩ năng: Tạo cầu:+ Hấp thụ (chỉ hấp thụ vật chất lỏng) (cũ)<code> + Nặn Hình (nặn ra mọi đồ vật theo ý thích) (mới) </code>- Kĩ năng mới: Hoá Dịch: Hoá cứng hoặc hoá lỏng slime (mới)
“ Thức tỉnh kĩ năng mới!! “ Alex nói ra một câu, trên gương mặt cũng ánh lên nét cười, đôi mắt xanh sáng hoắc, sắc bên như dao cạo. Hắn bình thản đứng dậy, dơ tay phải về phía trước.
“ Tạo cầu “ Alex nói
Từ nơi bán kính 1m xung quanh, những khối slime liên tục xuất hiện, cũng phải trên chục khối, chúng tròn tròn, bóng bẩy, trôi nổi vô định trong không khí. Đây chính là kĩ năng tạo cầu, kĩ năng đầu tiên hắn nhận được, lúc trước hẳn chỉ có thể tạo cầu bằng lòng bàn tay, hơn thế nữa chỉ có thể là từng khối một.
Nhưng giờ lại khác, theo bản thân thực lực phát triển, siêu năng lực cũng phát triển theo, kĩ năng tạo cầu này của hắn chính là đồng bộ thăng tiến cùng siêu năng lực.
“ Nặn “
Rục rục, những âm thanh vật chất lỏng trôi nổi.
Từ hơn chục khối slime bỗng bất ngờ giao động mạnh. Chúng nặn bản thân thành những cây lao, dài khoảng 70cm, đầu nhọn. Đây chính là khả năng mới của kĩ năng tạo cầu, giúp cho chủ nhân không chỉ tạo ra nhiều khối slime hơn mà còn có khả năng nặn chúng thành những đồ vật theo ý muốn, bất quá kĩ năng này, đồ vật do nó tạo ra đều là vật chất dẻo, để lâu sẽ bị tan chảy và kết dính lại thành khối slime ban đầu. Thế nhưng...
Hoá Cứng!! ( khả năng của kĩ năng mới)
Kinh.. những cây lao bất giác rắn lại, sáng bóng màu xanh lam, nằm nghiêm trang trên không khí, Alex thông qua kiểm nghiệm biết được, độ cứng của của những cây lao này chỉ tương đương với nhựa tổng hợp, thứ gần như hiện nay chỉ dùng để làm đồ chơi trẻ con. Sức của vị thành niên cũng thừa lực bẻ gãy. Bất quá dù có như vậy thì đã sao?
Chỉ cần vật này đủ sắc bén, gia trì thêm tốc độ thì...
Phùuuuuuu>>> những cây lao băng ngang qua không khí, tạo ra những đường xé gió kinh hoàng.
Sục Sục Sục... Tại một thân cây sống to lớn, những thanh lao bắn thẳng đến, ghim sâu vào người, cổ thân thể chảy ra những chất dịch xanh lục, là nhựa cây.
Alex thấy được uy lực của chiêu thức này, thì khoé môi cũng khẽ mỉm cười, hắn xoay người, cất bước rời đi. Những loại da thịt của quái vật hiện nay đều phi thường cứng và dày, nhiều quái vật cấp cao, lớp da của chúng còn cứng hơn kim loại cả trăm lần, tuy nhiên mà nói trong cánh rừng này cùng lắm là cấp quái binh mà thôi, chỉ cần tạo ra một chút thương tổn ngoài da đã là quá đủ. Nếu chẳng may để cho slime tiếp xúc với huyết cầu, thì khả Hấp Thụ vật chất lỏng của nó cũng thừa sức sốc chết chúng. Đây chắc chắn sẽ trở thành một trong những sát chiêu của hắn. Nhất định phải nghiên cứu thật kĩ sau khi trở về.
Đã là ngày thứ 4 rồi, nhiệm vụ cơ bản đã kết thúc từ chiều hôm qua, có lẽ những chiến dã sống sót đã lên xe trở về, bất quá hắn chắc chắn rằng vẫn còn đội chiến sĩ Hương Ba ở lại, họ sẽ tiến vào rừng kiểm tra, cứu hộ và hỗ trợ những chiến giả bị mắc kẹt, đồng thời kiểm soát số lượng chiến giả đã hy sinh, mất tích, biết đâu lại tìm thấy thi thể của họ, cũng nên mang về chôn cất, dù rằng khả năng cao là đã ở trong bụng quái vật.
Alex một mạch đi thẳng, hắn thông qua đồng hồ phát tín hiệu cứu trợ, chưa đến một giây đã có phản hồi, họ bảo hắn đi về hướng Bắc, chỗ đó có một con đường mòn, có thể dẫn hắn thoát ra. Đồng thời nói với hắn rằng, đội cứu hộ sẽ sớm đến, hắn nên ở yên điểm hẹn.
Trên đường đi Alex có gặp một số quái vật, trong đó có cả binh cấp nhưng hắn thực lực đã khác lúc đầu, tinh phong chiến sĩ dư sức đánh ngang cơ với một quái binh, cũng tiện nghi phết khi hắn lấy luôn nguyên năng gen của chúng, rồi quẳng vào nhẫn trữ vật. Một đường như thế hắn cũng thu được khấm khá kkk.
Chẳng mấy chốc sau, khoảng một canh giờ, hắn đã ra khỏi vực thẳm. Lúc này mặt trời cũng lên tới đỉnh, ánh nắng hắt hoi chiếu xuống một khoảng trời, một cánh rừng xanh bao la. Những làn gió man mác mang theo dư vị, thấm thoáng bay bay, luồn qua kẽ tóc đến nơi gương mặt của Alex, hắn lúc này đang ngồi tự do, dựa mình trên một cành cây cao lớn, từ đây ngắm cảnh núi đồi đúng là tuyệt vời, quần áo hắn xộc xệch, chân gác chân thả, dáng vẻ có chút tuỳ tiện.
Bất giác lúc này, từ bên trong đống lùm cây, có một thân thể bước ra, cổ thân thể này vô cùng tráng kiệt, nam tử to lớn bước đến gần thân cây, ngước lên nhìn kẻ phóng khoáng thập phần. Đồng dạng Alex cũng nhìn xuống, ánh mắt giao nhau, song phương bất ngờ.
“ Là ngươi? “ Cả hai đồng thanh nói.
“ Tên mặt sẹo vô liêm sĩ “ Alex bất thốt lên.
“ Thằng oắt con bị hoang tưởng “ đồng dạng đối phương cũng là một mặt như thế.
“ Ngươi còn sống? “ Cả hai đồng thanh nói.
Nếu ai quên thì gã mặt sẹo này là Đậu Trạch, người gây sự với Alex tại trụ sở đăng kí nhiệm vụ của Hương Ba.
“ Ngươi thế nào mà lại lưu lạc đến đây? “ Alex hỏi đầy bất ngờ. Hắn thậm chí còn quên mất đối phương đã cười rõ tươi như thế nào khi hắn được tham gia nhiệm vụ.
“ Chuyện này dài lắm, thế còn ngươi? “ Đậu Trạch hỏi ngược lại. Hắn cũng quên luôn bản thân đã từng ghét cay ghét đắng thằng tiểu quỷ Alex.
Sau hồi đàm phán qua lại. Song phương rốt cuộc cũng rõ ràng, nguyên lại sự tình cả hai đều khá giống nhau, động đội đều đã bị giết chết, chỉ có bản thân may mắn sống sót. Alex còn chưa kịp vui mừng thì lòng hận thù lại bị khơi lên, đã thế tên kia còn khiếp hơn hắn thập phần, mà cũng phải thôi. Hắn mới chỉ mới làm đồng đội của họ không quá một ngày, tên kia thì cũng đã mấy năm rồi, nghĩa nặng tình thâm.
“ Không có chuyện gì thì đừng có mà tìm ta “ Kiếm nói.
Còn Alex thì bắt đầu chiêm nghiệm thực lực, phía sau lưng hắn, chiếc vòng trắng cứ xoay chầm chậm không ngừng. Bất giác, chiếc vòng bỗng chốc sáng lên, từ trong cơ thể hắn, một loại vật chất lỏng liên hồi chạy ngược. Đúng vậy, nó là slime, siêu năng lực của hắn. Một cơn sảng khoái truyền đến cơ thể, khiến hẳn càng thêm trấn tỉnh. Thức tỉnh kĩ năng mới...
<| Hoá Dịch |> (hoá lỏng: hoá cứng)
Siêu năng lực tiến hoá cấp 1
- Kĩ năng: Tạo cầu:+ Hấp thụ (chỉ hấp thụ vật chất lỏng) (cũ)<code> + Nặn Hình (nặn ra mọi đồ vật theo ý thích) (mới) </code>- Kĩ năng mới: Hoá Dịch: Hoá cứng hoặc hoá lỏng slime (mới)
“ Thức tỉnh kĩ năng mới!! “ Alex nói ra một câu, trên gương mặt cũng ánh lên nét cười, đôi mắt xanh sáng hoắc, sắc bên như dao cạo. Hắn bình thản đứng dậy, dơ tay phải về phía trước.
“ Tạo cầu “ Alex nói
Từ nơi bán kính 1m xung quanh, những khối slime liên tục xuất hiện, cũng phải trên chục khối, chúng tròn tròn, bóng bẩy, trôi nổi vô định trong không khí. Đây chính là kĩ năng tạo cầu, kĩ năng đầu tiên hắn nhận được, lúc trước hẳn chỉ có thể tạo cầu bằng lòng bàn tay, hơn thế nữa chỉ có thể là từng khối một.
Nhưng giờ lại khác, theo bản thân thực lực phát triển, siêu năng lực cũng phát triển theo, kĩ năng tạo cầu này của hắn chính là đồng bộ thăng tiến cùng siêu năng lực.
“ Nặn “
Rục rục, những âm thanh vật chất lỏng trôi nổi.
Từ hơn chục khối slime bỗng bất ngờ giao động mạnh. Chúng nặn bản thân thành những cây lao, dài khoảng 70cm, đầu nhọn. Đây chính là khả năng mới của kĩ năng tạo cầu, giúp cho chủ nhân không chỉ tạo ra nhiều khối slime hơn mà còn có khả năng nặn chúng thành những đồ vật theo ý muốn, bất quá kĩ năng này, đồ vật do nó tạo ra đều là vật chất dẻo, để lâu sẽ bị tan chảy và kết dính lại thành khối slime ban đầu. Thế nhưng...
Hoá Cứng!! ( khả năng của kĩ năng mới)
Kinh.. những cây lao bất giác rắn lại, sáng bóng màu xanh lam, nằm nghiêm trang trên không khí, Alex thông qua kiểm nghiệm biết được, độ cứng của của những cây lao này chỉ tương đương với nhựa tổng hợp, thứ gần như hiện nay chỉ dùng để làm đồ chơi trẻ con. Sức của vị thành niên cũng thừa lực bẻ gãy. Bất quá dù có như vậy thì đã sao?
Chỉ cần vật này đủ sắc bén, gia trì thêm tốc độ thì...
Phùuuuuuu>>> những cây lao băng ngang qua không khí, tạo ra những đường xé gió kinh hoàng.
Sục Sục Sục... Tại một thân cây sống to lớn, những thanh lao bắn thẳng đến, ghim sâu vào người, cổ thân thể chảy ra những chất dịch xanh lục, là nhựa cây.
Alex thấy được uy lực của chiêu thức này, thì khoé môi cũng khẽ mỉm cười, hắn xoay người, cất bước rời đi. Những loại da thịt của quái vật hiện nay đều phi thường cứng và dày, nhiều quái vật cấp cao, lớp da của chúng còn cứng hơn kim loại cả trăm lần, tuy nhiên mà nói trong cánh rừng này cùng lắm là cấp quái binh mà thôi, chỉ cần tạo ra một chút thương tổn ngoài da đã là quá đủ. Nếu chẳng may để cho slime tiếp xúc với huyết cầu, thì khả Hấp Thụ vật chất lỏng của nó cũng thừa sức sốc chết chúng. Đây chắc chắn sẽ trở thành một trong những sát chiêu của hắn. Nhất định phải nghiên cứu thật kĩ sau khi trở về.
Đã là ngày thứ 4 rồi, nhiệm vụ cơ bản đã kết thúc từ chiều hôm qua, có lẽ những chiến dã sống sót đã lên xe trở về, bất quá hắn chắc chắn rằng vẫn còn đội chiến sĩ Hương Ba ở lại, họ sẽ tiến vào rừng kiểm tra, cứu hộ và hỗ trợ những chiến giả bị mắc kẹt, đồng thời kiểm soát số lượng chiến giả đã hy sinh, mất tích, biết đâu lại tìm thấy thi thể của họ, cũng nên mang về chôn cất, dù rằng khả năng cao là đã ở trong bụng quái vật.
Alex một mạch đi thẳng, hắn thông qua đồng hồ phát tín hiệu cứu trợ, chưa đến một giây đã có phản hồi, họ bảo hắn đi về hướng Bắc, chỗ đó có một con đường mòn, có thể dẫn hắn thoát ra. Đồng thời nói với hắn rằng, đội cứu hộ sẽ sớm đến, hắn nên ở yên điểm hẹn.
Trên đường đi Alex có gặp một số quái vật, trong đó có cả binh cấp nhưng hắn thực lực đã khác lúc đầu, tinh phong chiến sĩ dư sức đánh ngang cơ với một quái binh, cũng tiện nghi phết khi hắn lấy luôn nguyên năng gen của chúng, rồi quẳng vào nhẫn trữ vật. Một đường như thế hắn cũng thu được khấm khá kkk.
Chẳng mấy chốc sau, khoảng một canh giờ, hắn đã ra khỏi vực thẳm. Lúc này mặt trời cũng lên tới đỉnh, ánh nắng hắt hoi chiếu xuống một khoảng trời, một cánh rừng xanh bao la. Những làn gió man mác mang theo dư vị, thấm thoáng bay bay, luồn qua kẽ tóc đến nơi gương mặt của Alex, hắn lúc này đang ngồi tự do, dựa mình trên một cành cây cao lớn, từ đây ngắm cảnh núi đồi đúng là tuyệt vời, quần áo hắn xộc xệch, chân gác chân thả, dáng vẻ có chút tuỳ tiện.
Bất giác lúc này, từ bên trong đống lùm cây, có một thân thể bước ra, cổ thân thể này vô cùng tráng kiệt, nam tử to lớn bước đến gần thân cây, ngước lên nhìn kẻ phóng khoáng thập phần. Đồng dạng Alex cũng nhìn xuống, ánh mắt giao nhau, song phương bất ngờ.
“ Là ngươi? “ Cả hai đồng thanh nói.
“ Tên mặt sẹo vô liêm sĩ “ Alex bất thốt lên.
“ Thằng oắt con bị hoang tưởng “ đồng dạng đối phương cũng là một mặt như thế.
“ Ngươi còn sống? “ Cả hai đồng thanh nói.
Nếu ai quên thì gã mặt sẹo này là Đậu Trạch, người gây sự với Alex tại trụ sở đăng kí nhiệm vụ của Hương Ba.
“ Ngươi thế nào mà lại lưu lạc đến đây? “ Alex hỏi đầy bất ngờ. Hắn thậm chí còn quên mất đối phương đã cười rõ tươi như thế nào khi hắn được tham gia nhiệm vụ.
“ Chuyện này dài lắm, thế còn ngươi? “ Đậu Trạch hỏi ngược lại. Hắn cũng quên luôn bản thân đã từng ghét cay ghét đắng thằng tiểu quỷ Alex.
Sau hồi đàm phán qua lại. Song phương rốt cuộc cũng rõ ràng, nguyên lại sự tình cả hai đều khá giống nhau, động đội đều đã bị giết chết, chỉ có bản thân may mắn sống sót. Alex còn chưa kịp vui mừng thì lòng hận thù lại bị khơi lên, đã thế tên kia còn khiếp hơn hắn thập phần, mà cũng phải thôi. Hắn mới chỉ mới làm đồng đội của họ không quá một ngày, tên kia thì cũng đã mấy năm rồi, nghĩa nặng tình thâm.