Chương : 36
Alex nhanh chóng lấy cái vòng tay Solary gắn vào, lúc này khi đeo lên tay phải, hắn cảm nhận rất rõ ràng, có một luồng thông tin truyền đến đại não hắn. Thích ứng với thần kinh của hắn.
Phừng!!.. Một tấm khiên năng lượng xuất hiện.
Nó có màu xanh lam đặc trưng, to và dài trên 1m, thoạt nhìn thiết kế cùng kiểu dáng cũng vô cùng bắt mắt, rất có khí chất.
Phừng!! Tấm thuẫn bị chiếc vòng tay thu lại...
Alex lúc này mới hởn hở, khi không lại nhặt được bảo vật kkk. Hắn vứt hết bộ giáp của bản thân ra ngoài, chúng bị hư hỏng rất nặng, gần như chẳng còn khả năng sử dụng. Thay vào đó, hắn thay bộ chiến giáp cấp E dành cho chiến giả khi nãy tìm được trong nhẫn trữ vật vào.
Bộ đồ này vừa khít, từng lớp từng lớp khiến Alex có thể cảm nhận được sự chắc chắn, quan trọng nhất bộ đồ này còn có công năng giữ nhiệt, tuỳ vào thời tiết bên ngoài mà tiến hành điều chỉnh.
Hắn mang bộ đồ này thật sự rất ngầu ahh, thân hình sáu múi săn chắc, kết hợp với cái mái tóc xoan dài rủ xuống. Chị em nhìn thì có mà rụng trứng. Kkk
Alex sau khi chôn cất vị chiến giả kia thì cầm lấy Kiếm, cất bước ra đi. Trên vai hắn giờ đây mang trọng trách thập phần nặng nề, báo thù cho những chiến hữu, những người vì hắn hy sinh, vì nhân loại chiến đấu. Hơn thế, bản thân hắn chính là phải mạnh nhất thực lực, hắn không muốn bản thân, người thân cứ nhởn nhơ trước mặt, chớp mắt một cái,..đã không còn, vậy nên tâm can hắn thắt lại kiên định, bản thân ngay tại đã rất rõ ràng. Thứ mà bản thân hắn phải phải làm là gì.
Lúc này khi đôi chân Alex vừa mới bước được nửa bước khỏi hang. Thì ngay lúc này.. Một tràng cuồng phong kéo đến điên cuồng. Từng làn phong vận ghào thét điên loạn, nó tốc những ngọn lá xác xơ trên đất bay lên không, phủ mù mịt mọi thứ xung quanh, hơn thế nữa, những cây cối bị cuồng phong tra tấn dữ dội, nó lay chuyển mạnh mẽ như sắp gãy rụng đến nơi.
Phùuuuuuu....~ VÙ VÙ~~
Alex nhìn thấy tình cảnh kia thì không thoát khỏi kinh hoàng sắc mặt.
“ Đây là?? Bão tới?? “ Alex cả kinh thốt lên.
“ Không.. là khí tức của ta! “ Kiếm nói..
“ Khí tức của ngươi?? Sao ta không hề cảm nhận được? “ Alex liên tục bị lá cây, bụi bặm cùng phong nhận táp đến khiến hắn không thể không đưa hai tay lên mặt che chắn.
“ Vì giữa ta và ngươi có khế ước, nên ta đã phong toả khí tức đối với một mình ngươi, những thứ khác, đều không tránh khỏi bị tác động “ Kiếm nói
“ Rốt cuộc khí tức của ngươi mạnh đến mức độ nào??? “ Alex thốt lên.
PHÙNG!!! “””””” Đùng!! Luồng khí tức tử vong bùng phát mạnh mẽ, đẩy cho những luồng không khí xung quanh vặn vẹo kinh hoàng.
Đôi tay Alex nhanh chóng buông Kiếm ra, thanh kiếm yên nhiên rơi xuống đất,
Kinh... một thanh âm vang lên, nhưng hơn thế, nó tạo nên một sự chấn động địa chất cực mạnh, đất đá trên núi bất ngờ vỡ nát, thi nhau rơi xuống cánh rừng. Tạo nên “ ầm ầm” những thanh âm nối nhau không dứt.
Cuồng phong bốc lên càng thêm phần ghào thét, mái tóc Alex bị thổi dựng ngược ra sau, bản thân hắn cũng bị luồng khí tức hắc ám đánh cho quỵ sáp xuống đất, tay ôm cổ, thở không ra hơi.. hắn bị nghẹt thở, không khí xung quanh bao phủ một loại khí tức hắc ám cùng tử vong, cảnh tưởng vô cùng kinh hoàng, cứ như là có tử thần hàng lâm vậy.
Phù~~ Khí tức bỗng chốc dừng lại... đích xác là Kiếm đã thu diễm khí tức, nhưng cây cối xung quanh vẫn không ngừng lay chuyển dữ dội.
“ Khạc~ khạc... phù..~ phù...~ hộc!! hộc!! “ Alex lúc này nằm sáp xuống đất, ra sức thở hổn hển, hắn thở như chưa từng được thở vậy, khuôn mặt hắn có phần tái đi, hắc tuyến chảy đầy mặt.
Khí tức vừa rồi thật sự vô cùng đáng sợ, hắn tưởng chừng bản thân đã sắp tẻo đến nơi rồi ahh.
“ Thế nào?? “ Kiếm ngang nhiên hỏi.
Alex nuốt ực xuống một ngụm nước bọt, hắn lấy tay lau mồ hôi trên mặt. Khí tức tử vong cuối cùng cũng tan biến. Hắn lúc này chính là không thể tưởng tượng nổi, bản thân thanh kiếm này là làm từ vật gì mà khí tức toát ra lại đáng sợ đến vậy?
Khẽ thở phào~ Hắn nói
“ Khi tức của ngươi như vậy thì làm sao mà săn quái được? Ngươi không thể thu lại hết à? Hơn thế nữa bằng cách nào ta mang ngươi ra ngoài thế giới với cổ lực lượng khí tức ấy? “ Alex nói chầm chậm, hắn đích xác là sợ mất mật rồi ahh.
Đáp lại hắn, kiếm trả lời:
“ Chỉ là cái bề ngoài mà thôi, sức mạnh của ta đã không bằng 1/1000 trước đây, năng lượng hầu hết đã bị tiêu tán, cái còn lại chẳng qua chỉ là khí thế một thời, nhưng nếu ngươi khôi phục lại cho ta một phần năng lượng, ta có thể tiến hành thu diễm, hiện tại thì năng lượng của ta chỉ cho phép phong bế trong khoảng thời gian một giờ, ngươi.. tốt nhất là nhanh lên một chút “ Kiếm vừa nói dứt câu, khí tức lập tức bị phong bế lại, bầu không khí xung quanh cũng yên bình hẳn đi, một trận tưởng chừng như giông bão cũng an nhiên biến mất.
Alex vác Kiếm, cả thân phi vào cánh rừng sâu thăm thẳm. Chẳng mấy chốc đối thủ đầu tiên mà hắn trạm chán là một con Độc Tấu Ngưu.
Cả thân nó nước da tím tái, cái sừng dài hoan hoắt đâm lên, như có thể khoan thủng mọi thứ, đôi con ngươi đỏ ké ánh lên quỷ dị trong màn rừng âm u, ẩm ướt.
Lúc này tay phải Alex cầm cán kiếm, tay trái cầm vỏ. Rút Kiếm!!
Một ánh sáng đen ngầu chiếu soi, ánh lên trong con ngươi Alex vẻ điềm tĩnh đến lạ thường.
Vút.. Ánh sáng xanh như tia chớp lướt qua, lập tức máu me be bép, lênh láng một vùng.
Tại nơi thân xác con trâu kia, một đường kiếm thẳng phăng, rạch ngang bụng nó, cơn đau đớn kinh hoàng kéo đến, khiến nó chỉ kịp la một tiếng thất thanh, rồi chết ngay tức khắc.
‘Tiểu đệ nhớ lấy, đối với những loại quái thú thuộc lớp đấu sĩ, với tứ chi là chân, điểm yếu chí mạng nhất của chúng là vùng bụng’ Một hình ảnh nam tử loé trong đầu Alex rồi khẽ tan biến rất nhanh.
Alex lúc này nhanh chóng đi tới, cắm kiếm vào nơi thân xác con quái vật kia. Ngay lập tức dị biến xảy ra, một ánh sáng xanh bỗng chốc rực sáng rồi nhanh chóng tắt ngúm.
“ Quá yếu, thêm “ Kiếm nói giọng dứt khoát.
......
Soẹt, lưỡi kiếm đánh ra như những làn phong nhận, uyển chuyển vô cùng, tứ chi của con Bạch Hầu Vương to lớn, nhanh chóng bị cắt dứt đoạn, mau văng tung toé.
Soẹt.. lại một đường kiếm chém ra, cái đầu Bạch Hầu lìa khỏi thân xác.
‘ Đối với những loại tứ chi uyển chuyển như này, đầu tiên đệ cần khống chế tứ chi của chúng trước, nếu cắt được yết hầu ngay thì càng tốt’ những câu nói cứ liên tục vang vảng bên tai Alex.
Hút cạn!!
“Quá ít, ta cần thêm” Kiếm nói
.....
Keng... Oàng.. gió bụi mù mịt..
Khi làn gió bụi bay đi, để lộ nơi đây một con trăn to lớn như cái cột nhà, thân xác nó bị cắt làm đôi.
....
Những tràng chiến đấu liên tiếp diễn ra, còn chưa tới một giờ thì Alex thật sự đã tàn sát một cánh rừng, hắn giết tổng cộng 47 con quái vật, chưa kể có con đã đạt đến bán binh quái thú. Nhưng đổi lại thì thật sự Kiếm chẳng chút hài lòng, những quái vật mà nó hập thụ được thật sự quá yếu, có giết thêm nghìn con thì cũng không tăng tiến thêm bao nhiêu. Chỉ còn cách là hấp thụ những quái vật cao cấp hơn mà thôi.
Như đáp lại lời cầu nguyện của Kiếm, từ nơi cánh rừng sâu thẳm bước ra một con quái thú, thân người to cao trên 3m, nó khoác trên mình một bộ lông vàng óng ánh, kiêu sa vô cùng.
Alex nhìn thấy con quái vật kia thì hết sức kinh ngạc tròng mắt.
“ Kim Mao Sư Vương??, mang trong mình hoàng kim huyết thống “
Phừng!!.. Một tấm khiên năng lượng xuất hiện.
Nó có màu xanh lam đặc trưng, to và dài trên 1m, thoạt nhìn thiết kế cùng kiểu dáng cũng vô cùng bắt mắt, rất có khí chất.
Phừng!! Tấm thuẫn bị chiếc vòng tay thu lại...
Alex lúc này mới hởn hở, khi không lại nhặt được bảo vật kkk. Hắn vứt hết bộ giáp của bản thân ra ngoài, chúng bị hư hỏng rất nặng, gần như chẳng còn khả năng sử dụng. Thay vào đó, hắn thay bộ chiến giáp cấp E dành cho chiến giả khi nãy tìm được trong nhẫn trữ vật vào.
Bộ đồ này vừa khít, từng lớp từng lớp khiến Alex có thể cảm nhận được sự chắc chắn, quan trọng nhất bộ đồ này còn có công năng giữ nhiệt, tuỳ vào thời tiết bên ngoài mà tiến hành điều chỉnh.
Hắn mang bộ đồ này thật sự rất ngầu ahh, thân hình sáu múi săn chắc, kết hợp với cái mái tóc xoan dài rủ xuống. Chị em nhìn thì có mà rụng trứng. Kkk
Alex sau khi chôn cất vị chiến giả kia thì cầm lấy Kiếm, cất bước ra đi. Trên vai hắn giờ đây mang trọng trách thập phần nặng nề, báo thù cho những chiến hữu, những người vì hắn hy sinh, vì nhân loại chiến đấu. Hơn thế, bản thân hắn chính là phải mạnh nhất thực lực, hắn không muốn bản thân, người thân cứ nhởn nhơ trước mặt, chớp mắt một cái,..đã không còn, vậy nên tâm can hắn thắt lại kiên định, bản thân ngay tại đã rất rõ ràng. Thứ mà bản thân hắn phải phải làm là gì.
Lúc này khi đôi chân Alex vừa mới bước được nửa bước khỏi hang. Thì ngay lúc này.. Một tràng cuồng phong kéo đến điên cuồng. Từng làn phong vận ghào thét điên loạn, nó tốc những ngọn lá xác xơ trên đất bay lên không, phủ mù mịt mọi thứ xung quanh, hơn thế nữa, những cây cối bị cuồng phong tra tấn dữ dội, nó lay chuyển mạnh mẽ như sắp gãy rụng đến nơi.
Phùuuuuuu....~ VÙ VÙ~~
Alex nhìn thấy tình cảnh kia thì không thoát khỏi kinh hoàng sắc mặt.
“ Đây là?? Bão tới?? “ Alex cả kinh thốt lên.
“ Không.. là khí tức của ta! “ Kiếm nói..
“ Khí tức của ngươi?? Sao ta không hề cảm nhận được? “ Alex liên tục bị lá cây, bụi bặm cùng phong nhận táp đến khiến hắn không thể không đưa hai tay lên mặt che chắn.
“ Vì giữa ta và ngươi có khế ước, nên ta đã phong toả khí tức đối với một mình ngươi, những thứ khác, đều không tránh khỏi bị tác động “ Kiếm nói
“ Rốt cuộc khí tức của ngươi mạnh đến mức độ nào??? “ Alex thốt lên.
PHÙNG!!! “””””” Đùng!! Luồng khí tức tử vong bùng phát mạnh mẽ, đẩy cho những luồng không khí xung quanh vặn vẹo kinh hoàng.
Đôi tay Alex nhanh chóng buông Kiếm ra, thanh kiếm yên nhiên rơi xuống đất,
Kinh... một thanh âm vang lên, nhưng hơn thế, nó tạo nên một sự chấn động địa chất cực mạnh, đất đá trên núi bất ngờ vỡ nát, thi nhau rơi xuống cánh rừng. Tạo nên “ ầm ầm” những thanh âm nối nhau không dứt.
Cuồng phong bốc lên càng thêm phần ghào thét, mái tóc Alex bị thổi dựng ngược ra sau, bản thân hắn cũng bị luồng khí tức hắc ám đánh cho quỵ sáp xuống đất, tay ôm cổ, thở không ra hơi.. hắn bị nghẹt thở, không khí xung quanh bao phủ một loại khí tức hắc ám cùng tử vong, cảnh tưởng vô cùng kinh hoàng, cứ như là có tử thần hàng lâm vậy.
Phù~~ Khí tức bỗng chốc dừng lại... đích xác là Kiếm đã thu diễm khí tức, nhưng cây cối xung quanh vẫn không ngừng lay chuyển dữ dội.
“ Khạc~ khạc... phù..~ phù...~ hộc!! hộc!! “ Alex lúc này nằm sáp xuống đất, ra sức thở hổn hển, hắn thở như chưa từng được thở vậy, khuôn mặt hắn có phần tái đi, hắc tuyến chảy đầy mặt.
Khí tức vừa rồi thật sự vô cùng đáng sợ, hắn tưởng chừng bản thân đã sắp tẻo đến nơi rồi ahh.
“ Thế nào?? “ Kiếm ngang nhiên hỏi.
Alex nuốt ực xuống một ngụm nước bọt, hắn lấy tay lau mồ hôi trên mặt. Khí tức tử vong cuối cùng cũng tan biến. Hắn lúc này chính là không thể tưởng tượng nổi, bản thân thanh kiếm này là làm từ vật gì mà khí tức toát ra lại đáng sợ đến vậy?
Khẽ thở phào~ Hắn nói
“ Khi tức của ngươi như vậy thì làm sao mà săn quái được? Ngươi không thể thu lại hết à? Hơn thế nữa bằng cách nào ta mang ngươi ra ngoài thế giới với cổ lực lượng khí tức ấy? “ Alex nói chầm chậm, hắn đích xác là sợ mất mật rồi ahh.
Đáp lại hắn, kiếm trả lời:
“ Chỉ là cái bề ngoài mà thôi, sức mạnh của ta đã không bằng 1/1000 trước đây, năng lượng hầu hết đã bị tiêu tán, cái còn lại chẳng qua chỉ là khí thế một thời, nhưng nếu ngươi khôi phục lại cho ta một phần năng lượng, ta có thể tiến hành thu diễm, hiện tại thì năng lượng của ta chỉ cho phép phong bế trong khoảng thời gian một giờ, ngươi.. tốt nhất là nhanh lên một chút “ Kiếm vừa nói dứt câu, khí tức lập tức bị phong bế lại, bầu không khí xung quanh cũng yên bình hẳn đi, một trận tưởng chừng như giông bão cũng an nhiên biến mất.
Alex vác Kiếm, cả thân phi vào cánh rừng sâu thăm thẳm. Chẳng mấy chốc đối thủ đầu tiên mà hắn trạm chán là một con Độc Tấu Ngưu.
Cả thân nó nước da tím tái, cái sừng dài hoan hoắt đâm lên, như có thể khoan thủng mọi thứ, đôi con ngươi đỏ ké ánh lên quỷ dị trong màn rừng âm u, ẩm ướt.
Lúc này tay phải Alex cầm cán kiếm, tay trái cầm vỏ. Rút Kiếm!!
Một ánh sáng đen ngầu chiếu soi, ánh lên trong con ngươi Alex vẻ điềm tĩnh đến lạ thường.
Vút.. Ánh sáng xanh như tia chớp lướt qua, lập tức máu me be bép, lênh láng một vùng.
Tại nơi thân xác con trâu kia, một đường kiếm thẳng phăng, rạch ngang bụng nó, cơn đau đớn kinh hoàng kéo đến, khiến nó chỉ kịp la một tiếng thất thanh, rồi chết ngay tức khắc.
‘Tiểu đệ nhớ lấy, đối với những loại quái thú thuộc lớp đấu sĩ, với tứ chi là chân, điểm yếu chí mạng nhất của chúng là vùng bụng’ Một hình ảnh nam tử loé trong đầu Alex rồi khẽ tan biến rất nhanh.
Alex lúc này nhanh chóng đi tới, cắm kiếm vào nơi thân xác con quái vật kia. Ngay lập tức dị biến xảy ra, một ánh sáng xanh bỗng chốc rực sáng rồi nhanh chóng tắt ngúm.
“ Quá yếu, thêm “ Kiếm nói giọng dứt khoát.
......
Soẹt, lưỡi kiếm đánh ra như những làn phong nhận, uyển chuyển vô cùng, tứ chi của con Bạch Hầu Vương to lớn, nhanh chóng bị cắt dứt đoạn, mau văng tung toé.
Soẹt.. lại một đường kiếm chém ra, cái đầu Bạch Hầu lìa khỏi thân xác.
‘ Đối với những loại tứ chi uyển chuyển như này, đầu tiên đệ cần khống chế tứ chi của chúng trước, nếu cắt được yết hầu ngay thì càng tốt’ những câu nói cứ liên tục vang vảng bên tai Alex.
Hút cạn!!
“Quá ít, ta cần thêm” Kiếm nói
.....
Keng... Oàng.. gió bụi mù mịt..
Khi làn gió bụi bay đi, để lộ nơi đây một con trăn to lớn như cái cột nhà, thân xác nó bị cắt làm đôi.
....
Những tràng chiến đấu liên tiếp diễn ra, còn chưa tới một giờ thì Alex thật sự đã tàn sát một cánh rừng, hắn giết tổng cộng 47 con quái vật, chưa kể có con đã đạt đến bán binh quái thú. Nhưng đổi lại thì thật sự Kiếm chẳng chút hài lòng, những quái vật mà nó hập thụ được thật sự quá yếu, có giết thêm nghìn con thì cũng không tăng tiến thêm bao nhiêu. Chỉ còn cách là hấp thụ những quái vật cao cấp hơn mà thôi.
Như đáp lại lời cầu nguyện của Kiếm, từ nơi cánh rừng sâu thẳm bước ra một con quái thú, thân người to cao trên 3m, nó khoác trên mình một bộ lông vàng óng ánh, kiêu sa vô cùng.
Alex nhìn thấy con quái vật kia thì hết sức kinh ngạc tròng mắt.
“ Kim Mao Sư Vương??, mang trong mình hoàng kim huyết thống “