Chương 63: Manh Mối Tiếp Theo
Cứu giúp nữ chính tôi bất ngờ kiếm được người yêu - Chương 63_Manh mối tiếp theo_
"Chậc, vậy mà mất nhiều thời gian đến vậy mới tìm được manh mối thứ nhất. Nếu không nhanh lên thì chúng ta sẽ chết mất" Lâm An dần trở nên nóng vội, không biết rốt cuộc manh mối tiếp theo có dễ dàng tìm được như manh mối trước đó không nữa.
Để tránh xảy ra sai sót, Lâm An kiểm tra xem còn chút manh mối nào trong cuốn sổ ở bàn tiếp tân nào không, không ngờ thế mà lại tìm được thật.
Từng dòng thông tin đỏ như máu dần hiện ra trước mắt Lâm An. Những dòng chữ loang lổ ở trang sau khiến Lâm An cảm thấy bí bách đến tột cùng.
"Vào lúc kẻ khờ khạo biết cách trở nên liều lĩnh, cũng là lúc hắn ta quật khởi.
Cớ sao vào lúc này lại có tới hai cơ hội, để cho hắn phân vân đến tột cùng.
Thành công bước lên một bậc thang mới, dã tâm của hắn tràn đầy."
Nhìn những lời văn này, từng người ở đây đều cau mày, có vẻ câu đố lần này không còn dễ nữa.
"Hay là chúng ta đi tìm manh mối khác trước rồi giải sau, biết đâu chúng ta lại tìm thấy manh mối gì đó liên quan thì sao." Lâm Song Hà đưa ra ý kiến khiến mọi người thoát khỏi sương mù.
"Chắc quanh đây sẽ còn có gì đó. Lúc mới vào em thấy cô tiếp tân lạ lắm, có lẽ cô ta cũng là người của tên đứng sau tất cả. Nếu cô ta đã đứng ở đây thì có lẽ sẽ có thứ gì khác thôi." Lâm An lục toàn bộ mọi thứ quanh quầy lễ tân lên. Đột nhiên một vật thể lạ màu đen nằm trong chậu cây thu hút tầm mắt của cô.
“Hửm? Đây là cái gì? Sao nó lại nằm ở trong chậu cây?” Lâm Song Hà ghé sát đến xem chiếc hộp nằm trên tay Lâm An.
“Đây có vẻ là manh mối mới, chị có thấy chữ Tarot đỏ chói nằm trên chiếc hộp này không?” Lâm An cảm thấy nhức đầu, tuy cô biết chút ít về Tarot nhưng không còn nhớ nhiều vì đơn giản là cô đã bỏ bộ môn này lâu rồi.
“Tarot sao? Cũng may chúng ta kiểm tra kỹ lưỡng nếu không đã bỏ qua manh mối này rồi, hơn nữa nó còn bị các tán cây che mất.” Vũ Khôi Nguyên cũng đến gần Lâm An.
Lâm An giờ đây cảm thấy vô cùng khó hiểu, rốt cuộc trong này sẽ có manh mối gì đây, liệu nó có liên quan đến đoạn văn vừa nãy cô tìm thấy hay không?
Cô từ từ mở chiếc hộp màu đen ra xem bên trong có gì. Không ngờ bên trong lại chỉ có một bộ bài Tarot và từ khóa “The Room” màu đỏ thẫm nằm ở đáy hộp.
“Mọi thứ càng lúc càng trở nên phức tạp rồi đây. Tại sao đám Tô Thanh Hồng được ngủ ngon lành mà bọn mình lại phải đứng đây vắt hết óc để giải đố chứ?” Lam Ly càm ràm, giờ đây cô nàng đã không mở nổi mắt ra rồi.
“Đừng quan tâm mấy thứ linh tinh đấy nữa, không giải nhanh là chết trùm cả lũ đấy.” Lâm An thật sự bất lực trước sự bình thản của Lam Ly.
Nhìn lá bài số 0 trên tay, Lâm An bỗng nhiên chạy về vị trí cũ mở manh mỗi trước đó ra rồi cười lớn.
“Hahaha, hiểu rồi, không phải là chúng ta đã có “kẻ khờ khạo ở trong tay rồi sao.”
“Rốt cuộc là sao vậy? Em đã tìm ra manh mối gì rồi à?” Vũ Thành Luân nhìn cô em dâu tương lai đang cười lớn mà giật giật khóe miệng.
“Em nghĩ có lẽ em biết số tiếp theo là gì rồi, cơ mà đoạn tiếp theo khó giải mã quá, vì nó không có đáp án lộ liễu như câu đầu tiên.” Lâm An đăm chiêu suy nghĩ ẩn ý phía sau những câu tiếp theo.”
“Hửm? Ý em là sao? Em giải thích kĩ đi, biết đâu mọi người giúp được. Từ nãy đến giờ bọn chị hoàn toàn không hiểu gì cả.” Lâm Song Hà cũng hoang mang không kém Vũ Thành Luân.
Lâm An thở dài rồi bắt đầu giải thích ý nghĩa cho tất cả mọi người.
“Mọi người nhắc lại câu đầu tiên trong đoạn văn vừa nãy là gì?”
“Vào lúc kẻ khờ khạo biết cách trở nên liều lĩnh, cũng là lúc hắn ta quật khởi. Kẻ khờ khạo? Đúng rồi, trong Tiếng Anh không phải nó là The Fool hay sao?” Lâm Song Hà bật thốt lên.
Mọi người nghe được câu này thì dần hiểu ra, tất cả đồng loạt thốt lên: “Ra là vậy!”
“Nhưng vấn đề là các câu sau không dễ ăn như vậy, rốt cuộc trong đoạn văn này ẩn giấu bao nhiêu ý nghĩa thì em còn chưa rõ.” Lâm An đưa tay trải từng lá bài lên quầy lễ tân rồi nhìn tổng quát.
“Hửm? Sao lại chỉ có hai mươi hai lá ẩn chính? Không có ân phụ sao?” Lam Ly bước tới xem xét.
Lâm An nghe được lời này thì quay sang để ý cô nàng.
“Có vẻ cậu biết nhiều về Tarot nhỉ? Cậu có đoán thêm được gì không?
“Đây chỉ là kiến thức cơ bản thôi mà, hơn nữa hồi trước có một thời tớ đi xem Tarot nhiều nên biết.” Dừng một hồi, cô nàng chỉ lại vào dòng văn đầu tiên rồi nói: “Cậu nhìn này, có vẻ trong câu văn đầu không chỉ có một thứ để ám chỉ lá bài The Fool đâu mà còn có một từ khóa khác là “liều lĩnh”. Trong Tarot, ý nghĩa tiêu cực của lá bài này là liều lĩnh, bất cần,…Tớ chỉ biết đến thế thôi, còn lại tớ chịu rồi.” Lam Ly nói đến đây thì gãi đầu cười gượng.
Lâm An nhìn mọi người ở đây rồi thở dài.
“Nếu đã dính đến ý nghĩa thì phiền phức rồi đây, giá như ở đây có một Tarot Reader thì hay biết mấy.”
“Chẳng phải em kêu em đã từng học Tarot rồi bỏ sao? Có lẽ em sẽ biết một vài ý nghĩa của các lá bài đúng chứ?” Lâm Song Hà tiến đến an ủi Lâm An.
“Mong là nó không quá khó.” Nói rồi Lâm An đọc lại câu văn tiếp theo: “Cớ sao vào lúc này lại có tới hai cơ hội, để cho hắn phân vân đến tột cùng… Rốt cuộc là sao chứ?”
“Có lẽ chúng ta nên xác định từ khóa trước rồi mới tìm lá bài tương thích sau, có lẽ tôi hiểu quy tắc rồi.” Vũ Khôi Nguyên dựa vào quầy lễ tân lấy một chiếc bút khoanh tròn vào hai từ khóa.
“”hai cơ hội” và “phân vân” sao?” Lâm An nhìn hai từ khóa này rồi nhìn lại những lá bài trong bộ Ẩn chính đã từng quen thuộc với cô.
Vũ Khôi Nguyên nhìn cô bạn gái nhỏ của mình nhìn cả hai mươi hai lá bài thì thở dài rồi cốc vào đầu cô.
“Sao em ngốc thế, chúng ta chỉ cần giới hạn phạm vi lại là được mà. Rõ ràng mỗi gợi ý nhỏ chỉ được cho ra một chữ số làm mật khẩu, vậy thì chúng ta chỉ cần lược bỏ từ lá số mười đến hai mươi mốt là sẽ bỏ được một phạm vi lớn.”
Lâm An nghe đến đây thì mắt sáng ngời nhoài về phía trước hôn lên môi Vũ Khôi Nguyên khiến những người ở đây đau hết cả mắt, Lam Ly đang độc thân là người phản ứng gay gắt nhất.
“Hai người không tiếp tục giải mã đi mà còn hú hí cái gì, rốt cuộc thế giới này còn có thể để cho cẩu độc thân sống không đây.”
Lâm An không thèm để ý người phải ăn cơm chó đang đứng càm ràm ở kia mà nhanh tay gạt những lá bài mang số mười đến số hai mươi mốt ra rồi nhìn lại.
“The Lovers…là The Lovers! Con số tiếp theo là số sáu!” Lâm An vui mừng: “Lá bài này còn có ý nghĩa khác là ngã ba đường, thường những cơ hội sẽ đến nếu xuất hiện lá bài này thường là tận hai cơ hội chứ không phải một, bây giờ chúng ta còn một số duy nhất phải giải nữa thôi.”
“Vậy từ khóa tiếp theo sẽ là “chiến thắng” và “dã tâm” nhỉ? Nếu là theo cách giải trước có lẽ một trong hai từ khóa sẽ dễ nhận diện thôi.
Lâm An nở một nụ cười tự tin rồi thốt ra con số cuối cùng, giờ đây cuối cùng bọn họ cũng đã giải xong manh mối này “Chiến thắng là ý nghĩa của lá The Chariot, lá số bảy, cũng là lá bài mà em thích nhất.”
"Chậc, vậy mà mất nhiều thời gian đến vậy mới tìm được manh mối thứ nhất. Nếu không nhanh lên thì chúng ta sẽ chết mất" Lâm An dần trở nên nóng vội, không biết rốt cuộc manh mối tiếp theo có dễ dàng tìm được như manh mối trước đó không nữa.
Để tránh xảy ra sai sót, Lâm An kiểm tra xem còn chút manh mối nào trong cuốn sổ ở bàn tiếp tân nào không, không ngờ thế mà lại tìm được thật.
Từng dòng thông tin đỏ như máu dần hiện ra trước mắt Lâm An. Những dòng chữ loang lổ ở trang sau khiến Lâm An cảm thấy bí bách đến tột cùng.
"Vào lúc kẻ khờ khạo biết cách trở nên liều lĩnh, cũng là lúc hắn ta quật khởi.
Cớ sao vào lúc này lại có tới hai cơ hội, để cho hắn phân vân đến tột cùng.
Thành công bước lên một bậc thang mới, dã tâm của hắn tràn đầy."
Nhìn những lời văn này, từng người ở đây đều cau mày, có vẻ câu đố lần này không còn dễ nữa.
"Hay là chúng ta đi tìm manh mối khác trước rồi giải sau, biết đâu chúng ta lại tìm thấy manh mối gì đó liên quan thì sao." Lâm Song Hà đưa ra ý kiến khiến mọi người thoát khỏi sương mù.
"Chắc quanh đây sẽ còn có gì đó. Lúc mới vào em thấy cô tiếp tân lạ lắm, có lẽ cô ta cũng là người của tên đứng sau tất cả. Nếu cô ta đã đứng ở đây thì có lẽ sẽ có thứ gì khác thôi." Lâm An lục toàn bộ mọi thứ quanh quầy lễ tân lên. Đột nhiên một vật thể lạ màu đen nằm trong chậu cây thu hút tầm mắt của cô.
“Hửm? Đây là cái gì? Sao nó lại nằm ở trong chậu cây?” Lâm Song Hà ghé sát đến xem chiếc hộp nằm trên tay Lâm An.
“Đây có vẻ là manh mối mới, chị có thấy chữ Tarot đỏ chói nằm trên chiếc hộp này không?” Lâm An cảm thấy nhức đầu, tuy cô biết chút ít về Tarot nhưng không còn nhớ nhiều vì đơn giản là cô đã bỏ bộ môn này lâu rồi.
“Tarot sao? Cũng may chúng ta kiểm tra kỹ lưỡng nếu không đã bỏ qua manh mối này rồi, hơn nữa nó còn bị các tán cây che mất.” Vũ Khôi Nguyên cũng đến gần Lâm An.
Lâm An giờ đây cảm thấy vô cùng khó hiểu, rốt cuộc trong này sẽ có manh mối gì đây, liệu nó có liên quan đến đoạn văn vừa nãy cô tìm thấy hay không?
Cô từ từ mở chiếc hộp màu đen ra xem bên trong có gì. Không ngờ bên trong lại chỉ có một bộ bài Tarot và từ khóa “The Room” màu đỏ thẫm nằm ở đáy hộp.
“Mọi thứ càng lúc càng trở nên phức tạp rồi đây. Tại sao đám Tô Thanh Hồng được ngủ ngon lành mà bọn mình lại phải đứng đây vắt hết óc để giải đố chứ?” Lam Ly càm ràm, giờ đây cô nàng đã không mở nổi mắt ra rồi.
“Đừng quan tâm mấy thứ linh tinh đấy nữa, không giải nhanh là chết trùm cả lũ đấy.” Lâm An thật sự bất lực trước sự bình thản của Lam Ly.
Nhìn lá bài số 0 trên tay, Lâm An bỗng nhiên chạy về vị trí cũ mở manh mỗi trước đó ra rồi cười lớn.
“Hahaha, hiểu rồi, không phải là chúng ta đã có “kẻ khờ khạo ở trong tay rồi sao.”
“Rốt cuộc là sao vậy? Em đã tìm ra manh mối gì rồi à?” Vũ Thành Luân nhìn cô em dâu tương lai đang cười lớn mà giật giật khóe miệng.
“Em nghĩ có lẽ em biết số tiếp theo là gì rồi, cơ mà đoạn tiếp theo khó giải mã quá, vì nó không có đáp án lộ liễu như câu đầu tiên.” Lâm An đăm chiêu suy nghĩ ẩn ý phía sau những câu tiếp theo.”
“Hửm? Ý em là sao? Em giải thích kĩ đi, biết đâu mọi người giúp được. Từ nãy đến giờ bọn chị hoàn toàn không hiểu gì cả.” Lâm Song Hà cũng hoang mang không kém Vũ Thành Luân.
Lâm An thở dài rồi bắt đầu giải thích ý nghĩa cho tất cả mọi người.
“Mọi người nhắc lại câu đầu tiên trong đoạn văn vừa nãy là gì?”
“Vào lúc kẻ khờ khạo biết cách trở nên liều lĩnh, cũng là lúc hắn ta quật khởi. Kẻ khờ khạo? Đúng rồi, trong Tiếng Anh không phải nó là The Fool hay sao?” Lâm Song Hà bật thốt lên.
Mọi người nghe được câu này thì dần hiểu ra, tất cả đồng loạt thốt lên: “Ra là vậy!”
“Nhưng vấn đề là các câu sau không dễ ăn như vậy, rốt cuộc trong đoạn văn này ẩn giấu bao nhiêu ý nghĩa thì em còn chưa rõ.” Lâm An đưa tay trải từng lá bài lên quầy lễ tân rồi nhìn tổng quát.
“Hửm? Sao lại chỉ có hai mươi hai lá ẩn chính? Không có ân phụ sao?” Lam Ly bước tới xem xét.
Lâm An nghe được lời này thì quay sang để ý cô nàng.
“Có vẻ cậu biết nhiều về Tarot nhỉ? Cậu có đoán thêm được gì không?
“Đây chỉ là kiến thức cơ bản thôi mà, hơn nữa hồi trước có một thời tớ đi xem Tarot nhiều nên biết.” Dừng một hồi, cô nàng chỉ lại vào dòng văn đầu tiên rồi nói: “Cậu nhìn này, có vẻ trong câu văn đầu không chỉ có một thứ để ám chỉ lá bài The Fool đâu mà còn có một từ khóa khác là “liều lĩnh”. Trong Tarot, ý nghĩa tiêu cực của lá bài này là liều lĩnh, bất cần,…Tớ chỉ biết đến thế thôi, còn lại tớ chịu rồi.” Lam Ly nói đến đây thì gãi đầu cười gượng.
Lâm An nhìn mọi người ở đây rồi thở dài.
“Nếu đã dính đến ý nghĩa thì phiền phức rồi đây, giá như ở đây có một Tarot Reader thì hay biết mấy.”
“Chẳng phải em kêu em đã từng học Tarot rồi bỏ sao? Có lẽ em sẽ biết một vài ý nghĩa của các lá bài đúng chứ?” Lâm Song Hà tiến đến an ủi Lâm An.
“Mong là nó không quá khó.” Nói rồi Lâm An đọc lại câu văn tiếp theo: “Cớ sao vào lúc này lại có tới hai cơ hội, để cho hắn phân vân đến tột cùng… Rốt cuộc là sao chứ?”
“Có lẽ chúng ta nên xác định từ khóa trước rồi mới tìm lá bài tương thích sau, có lẽ tôi hiểu quy tắc rồi.” Vũ Khôi Nguyên dựa vào quầy lễ tân lấy một chiếc bút khoanh tròn vào hai từ khóa.
“”hai cơ hội” và “phân vân” sao?” Lâm An nhìn hai từ khóa này rồi nhìn lại những lá bài trong bộ Ẩn chính đã từng quen thuộc với cô.
Vũ Khôi Nguyên nhìn cô bạn gái nhỏ của mình nhìn cả hai mươi hai lá bài thì thở dài rồi cốc vào đầu cô.
“Sao em ngốc thế, chúng ta chỉ cần giới hạn phạm vi lại là được mà. Rõ ràng mỗi gợi ý nhỏ chỉ được cho ra một chữ số làm mật khẩu, vậy thì chúng ta chỉ cần lược bỏ từ lá số mười đến hai mươi mốt là sẽ bỏ được một phạm vi lớn.”
Lâm An nghe đến đây thì mắt sáng ngời nhoài về phía trước hôn lên môi Vũ Khôi Nguyên khiến những người ở đây đau hết cả mắt, Lam Ly đang độc thân là người phản ứng gay gắt nhất.
“Hai người không tiếp tục giải mã đi mà còn hú hí cái gì, rốt cuộc thế giới này còn có thể để cho cẩu độc thân sống không đây.”
Lâm An không thèm để ý người phải ăn cơm chó đang đứng càm ràm ở kia mà nhanh tay gạt những lá bài mang số mười đến số hai mươi mốt ra rồi nhìn lại.
“The Lovers…là The Lovers! Con số tiếp theo là số sáu!” Lâm An vui mừng: “Lá bài này còn có ý nghĩa khác là ngã ba đường, thường những cơ hội sẽ đến nếu xuất hiện lá bài này thường là tận hai cơ hội chứ không phải một, bây giờ chúng ta còn một số duy nhất phải giải nữa thôi.”
“Vậy từ khóa tiếp theo sẽ là “chiến thắng” và “dã tâm” nhỉ? Nếu là theo cách giải trước có lẽ một trong hai từ khóa sẽ dễ nhận diện thôi.
Lâm An nở một nụ cười tự tin rồi thốt ra con số cuối cùng, giờ đây cuối cùng bọn họ cũng đã giải xong manh mối này “Chiến thắng là ý nghĩa của lá The Chariot, lá số bảy, cũng là lá bài mà em thích nhất.”