Chương 43: Thành Công
Cứu giúp nữ chính tôi bất ngờ kiếm được người yêu - Chương 43_Thành công_
Những ngày sau đó Lâm An cùng với Lưu Ý Hoa đi chọn chất liệu vải để may quần áo. Thật bất ngờ là lần này Quân Nhất Thanh cũng xin đi cùng, cô nàng đi không phải do lo lắng cho hãng thời trang mà là do cô ấy muốn cùng cô chọn chất liệu cho những bộ đồ của cô ấy.
Lúc này cả ba đang đứng trong một cửa hàng vải, sau mấy ngày lượn lờ ở các cửa hàng, cuối cùng bọn ho cũng tìm được nơi nhập vải giá rẻ, hơn nữa chất lượng còn rất tốt nên không ai ý kiến gì với nơi nhập vải này. Vì hiện giờ vải chưa về đến tay nên cả đám đành phải đến các cửa hàng vải để chọn tiếp các mẫu vải khác.
Hai mùa thu đông đang dần đến gần khiến thời tiết chuyển lạnh, vì thế nên nhu cầu mua trang phục thu đông tăng cao và Quân Nhất Thanh cũng không ngoại lệ.
Trên tay Quân Nhất Thanh và Lâm An Bây giờ là một đoạn vải măng tô, một tay khác Lâm An cầm đống vải nãy giờ cô và Quân Nhất Thanh đã chọn được. Có vẻ Quân Nhất Thanh còn chưa thoả mãn nên cô nàng vẫn muốn mua thêm vải, vì thế Lâm An liền can ngăn.
"Này, sao cô chọn lắm vải dữ vậy? Dù sao chúng ta cũng đâu dùng hết, cô tính may ba bốn bộ cho một bản vẽ luôn hay gì? Hơn nữa tôi tưởng cô luôn dùng những loại vải đắt tiền chứ đâu để ý đến mấy loại vải rẻ tiền này."
Cả ba người đi ra ngoài thanh toán rồi đi ra ngoài xe, Quân Nhất Thanh vừa đi vừa giải thích.
"Vải gì thì cũng là vải thôi. Đâu phải tôi chưa từng mặc mấy loại vải rẻ tiền bao giờ. Trông đống vải kia đẹp như vậy sao tôi có thể không xiêu lòng cơ chứ."
Lâm An cảm thấy cô ấy lần này mua đồ có phần quá tay rồi, cơ mà có nhắc nữa thì Quân Nhất Thanh cũng chẳng nghe không bằng cô đừng nói nữa, dù sao cũng có câu "Đừng dạy người giàu cách tiêu tiền."
...----------------...
Về đến nhà, Lâm An hào hứng gọi điện kể lại chuyện mình đã hoàn thành xong khâu chọn chất liệu vải với Lâm Song Hà. Tuy hai người dạo gần đây đều bận rộn nhưng cô vẫn không quên nói chuyện đều đặn với người chị này, ở bên cạnh cô ấy Lâm An luôn có cảm giác thoải mái khôn cùng, vì vậy nên cô không bao giờ ngần ngại chia sẻ những bí mất của mình cho cô ấy.
Vì lần trước Lâm An đã nói với Lâm Song Hà rằng mình sẽ lập một nhãn hiệu thời trang nên cô ấy cũng không chút ngần ngại rót vốn vào khiến cô cảm động vô cùng, cô bày tỏ cảm xúc của mình nhưng chỉ nhận lại được một câu "Không sao, chị có tiền." khiến cô tổn thương sâu sắc. Dự án này có nhiều nhà đầu tư vừa có tiền vừa có nhiều mối quan hệ đến vậy chắc chắn không dễ gì mà thất bại, thứ cô cần chờ đợi bây giờ chỉ là hoàn thành xong khâu sản xuất mà thôi.
...----------------...
Một tháng sau, thời gian khai trương cũng đã đến, giờ đây bọn họ đang ngồi ở văn phòng của công ty, cũng là căn phòng phía sau cửa hàng. Tống Phú dặn dò kĩ càng anh trai phụ trách mảng digital marketing rồi chạy ra ngoài chuẩn bị cho buổi khai trương.
Thời điểm cắt băng khánh thành cũng là lúc bài đăng công bố thương hiệu cũng được đăng lên. Những người qua đường tò mò trước buổi lễ khai trương của cửa hàng nên xúm lại vây xem. Đồng thời lúc này trên mạng cũng bắt đầu bùng nổ bởi số lượng fan hâm mộ khổng lồ của Quân Nhất Thanh đã bắt đầu thấy bài đăng khai trương của họ rồi.
[Nhất Thanh mãi keo: Rốt cuộc đây là nhãn hàng nào thế? Họ vừa mới khai trương sao? Mới khai trương mà dám tag chị Nhất Thanh vào bài? Muốn chết hay gì?]
[Yêu Nhất Thanh nhất trên đời: Đúng rồi đấy, nhãn hàng này đúng là muốn chết mà, lại dám tag chị Nhất Thanh của chúng ta. Rõ ràng trước đấy cũng không có công bố nào về việc chị ấy là đại diện cho thương hiệu mới đó mà lại dám bịa đặt.]
[Nhất Thanh hôm nay vẫn xinh đẹp: Mấy bà đừng có vội, kẻo người ta đánh giá famdom của chúng ta, kéo nhau đến táp một bài đăng khai trương đã không hay rồi. Không bằng chúng ta ngồi yên hóng biến trước đã, có gì tính sau.]
[Mèo con đội nắng: +1]
[Mưa rơi: +2]
[???: +100000]
Sau ba mươi phút chờ đợi, độ hot của bài đăng ngày càng tăng cao. Vì Quân Nhất Thanh là gương mặt nổi tiếng mà hầu như ai cũng biết nên cả người qua đường cũng vào hóng. Các nhà báo cũng bắt đầu lục tục đăng bài phê phán vấn đề này. Nhưng thật không may cho họ là ngay lúc này, hãng thời trang Engery bắt đầu đăng bộ hai bộ sưu tập đầu tiên của nhãn hàng.
Từng bức ảnh chau chuốt làm nổi bật toàn bộ vẻ đẹp của Quân Nhất Thanh khiến cư dân mạng trầm trồ, thứ khiến họ kinh ngạc không chỉ có nhan sắc của cô nàng mà còn có sự tinh tế của từng trang phục cô ấy khoác lên.
[Nhãn hiệu này không phải là dùng Photoshop ghép ảnh chị tôi vào đó chứ? Cơ mà phải công nhận đồ của họ đẹp thật.]
[Chưa có thông báo chính thức thì đừng ủng hộ mọi người ạ, kẻo gặp lừa đảo đấy.]
Nhưng chẳng bao lâu sau toàn bộ mọi người đã câm nín trước lời chúc dành cho thương hiệu của Quân Nhất Thanh. Ngay lập tức số lượng đặt hàng tăng lên vùn vụt, những người đứng ngoài cửa hàng ngày càng đông.
Lam Ly và Phạm Hoa đứng ở ngoài từ tốn tiếp khách. Thái độ phục vụ ân cần của bọn họ làm những vị khách trở nên yêu thích nơi đây.
Bên trong, tất cả các nhân viên đều đang tất bật đóng gói hàng hoá, tuy chỉ có bốn người bao gồm cả Lâm An và Tống Phú nhưng nhờ sự phối hợp chặt chẽ nên tất cả hàng hoá đều được đóng gói đâu vào đấy.
"Phù, may mà chúng ta đã lường trước được chuyện này, nếu không sẽ thiếu hàng trầm trọng mất." Lâm An thở phào.
"Haha, điều này là hiển nhiên thôi mà, fandom của Quân Nhất Thanh lớn đến vậy, hơn nữa lại vô cùng cuồng nhiệt nên hiển nhiên hiện tượng cháy hàng sẽ nổ ra thôi."
"Vấn đề là giá tiền của một sản phẩm của chúng ta không hề rẻ chút nào, thậm chí nhiều người còn nghĩ bỏ một số tiền lớn như vậy để mua một bộ trang phục hoàn toàn không xứng đáng. Sao bọn họ có thể đặt nhiều đến vậy?" Lâm An thắc mắc.
"Cậu không đu idol nên không biết, tiền các fan bỏ vô album và goods hàng năm không hề ít, trang phục của chúng ta chỉ đắt hơn album một chút đương nhiên họ sẽ chịu được mức phí này." Tống Phú cười nói.
"Thật khó hiểu mà." Lâm An lẩm bẩm.
Ngay khi bọn họ hoàn thành xong công việc của ngày hôm ấy, Lam Ly đột nhiên hốt hoảng chạy vào nói với hai người.
"Không xong rồi! Trường đăng thông báo rằng sinh viên năm nhất sẽ phải đi học quân sự tại quân khu."
Những ngày sau đó Lâm An cùng với Lưu Ý Hoa đi chọn chất liệu vải để may quần áo. Thật bất ngờ là lần này Quân Nhất Thanh cũng xin đi cùng, cô nàng đi không phải do lo lắng cho hãng thời trang mà là do cô ấy muốn cùng cô chọn chất liệu cho những bộ đồ của cô ấy.
Lúc này cả ba đang đứng trong một cửa hàng vải, sau mấy ngày lượn lờ ở các cửa hàng, cuối cùng bọn ho cũng tìm được nơi nhập vải giá rẻ, hơn nữa chất lượng còn rất tốt nên không ai ý kiến gì với nơi nhập vải này. Vì hiện giờ vải chưa về đến tay nên cả đám đành phải đến các cửa hàng vải để chọn tiếp các mẫu vải khác.
Hai mùa thu đông đang dần đến gần khiến thời tiết chuyển lạnh, vì thế nên nhu cầu mua trang phục thu đông tăng cao và Quân Nhất Thanh cũng không ngoại lệ.
Trên tay Quân Nhất Thanh và Lâm An Bây giờ là một đoạn vải măng tô, một tay khác Lâm An cầm đống vải nãy giờ cô và Quân Nhất Thanh đã chọn được. Có vẻ Quân Nhất Thanh còn chưa thoả mãn nên cô nàng vẫn muốn mua thêm vải, vì thế Lâm An liền can ngăn.
"Này, sao cô chọn lắm vải dữ vậy? Dù sao chúng ta cũng đâu dùng hết, cô tính may ba bốn bộ cho một bản vẽ luôn hay gì? Hơn nữa tôi tưởng cô luôn dùng những loại vải đắt tiền chứ đâu để ý đến mấy loại vải rẻ tiền này."
Cả ba người đi ra ngoài thanh toán rồi đi ra ngoài xe, Quân Nhất Thanh vừa đi vừa giải thích.
"Vải gì thì cũng là vải thôi. Đâu phải tôi chưa từng mặc mấy loại vải rẻ tiền bao giờ. Trông đống vải kia đẹp như vậy sao tôi có thể không xiêu lòng cơ chứ."
Lâm An cảm thấy cô ấy lần này mua đồ có phần quá tay rồi, cơ mà có nhắc nữa thì Quân Nhất Thanh cũng chẳng nghe không bằng cô đừng nói nữa, dù sao cũng có câu "Đừng dạy người giàu cách tiêu tiền."
...----------------...
Về đến nhà, Lâm An hào hứng gọi điện kể lại chuyện mình đã hoàn thành xong khâu chọn chất liệu vải với Lâm Song Hà. Tuy hai người dạo gần đây đều bận rộn nhưng cô vẫn không quên nói chuyện đều đặn với người chị này, ở bên cạnh cô ấy Lâm An luôn có cảm giác thoải mái khôn cùng, vì vậy nên cô không bao giờ ngần ngại chia sẻ những bí mất của mình cho cô ấy.
Vì lần trước Lâm An đã nói với Lâm Song Hà rằng mình sẽ lập một nhãn hiệu thời trang nên cô ấy cũng không chút ngần ngại rót vốn vào khiến cô cảm động vô cùng, cô bày tỏ cảm xúc của mình nhưng chỉ nhận lại được một câu "Không sao, chị có tiền." khiến cô tổn thương sâu sắc. Dự án này có nhiều nhà đầu tư vừa có tiền vừa có nhiều mối quan hệ đến vậy chắc chắn không dễ gì mà thất bại, thứ cô cần chờ đợi bây giờ chỉ là hoàn thành xong khâu sản xuất mà thôi.
...----------------...
Một tháng sau, thời gian khai trương cũng đã đến, giờ đây bọn họ đang ngồi ở văn phòng của công ty, cũng là căn phòng phía sau cửa hàng. Tống Phú dặn dò kĩ càng anh trai phụ trách mảng digital marketing rồi chạy ra ngoài chuẩn bị cho buổi khai trương.
Thời điểm cắt băng khánh thành cũng là lúc bài đăng công bố thương hiệu cũng được đăng lên. Những người qua đường tò mò trước buổi lễ khai trương của cửa hàng nên xúm lại vây xem. Đồng thời lúc này trên mạng cũng bắt đầu bùng nổ bởi số lượng fan hâm mộ khổng lồ của Quân Nhất Thanh đã bắt đầu thấy bài đăng khai trương của họ rồi.
[Nhất Thanh mãi keo: Rốt cuộc đây là nhãn hàng nào thế? Họ vừa mới khai trương sao? Mới khai trương mà dám tag chị Nhất Thanh vào bài? Muốn chết hay gì?]
[Yêu Nhất Thanh nhất trên đời: Đúng rồi đấy, nhãn hàng này đúng là muốn chết mà, lại dám tag chị Nhất Thanh của chúng ta. Rõ ràng trước đấy cũng không có công bố nào về việc chị ấy là đại diện cho thương hiệu mới đó mà lại dám bịa đặt.]
[Nhất Thanh hôm nay vẫn xinh đẹp: Mấy bà đừng có vội, kẻo người ta đánh giá famdom của chúng ta, kéo nhau đến táp một bài đăng khai trương đã không hay rồi. Không bằng chúng ta ngồi yên hóng biến trước đã, có gì tính sau.]
[Mèo con đội nắng: +1]
[Mưa rơi: +2]
[???: +100000]
Sau ba mươi phút chờ đợi, độ hot của bài đăng ngày càng tăng cao. Vì Quân Nhất Thanh là gương mặt nổi tiếng mà hầu như ai cũng biết nên cả người qua đường cũng vào hóng. Các nhà báo cũng bắt đầu lục tục đăng bài phê phán vấn đề này. Nhưng thật không may cho họ là ngay lúc này, hãng thời trang Engery bắt đầu đăng bộ hai bộ sưu tập đầu tiên của nhãn hàng.
Từng bức ảnh chau chuốt làm nổi bật toàn bộ vẻ đẹp của Quân Nhất Thanh khiến cư dân mạng trầm trồ, thứ khiến họ kinh ngạc không chỉ có nhan sắc của cô nàng mà còn có sự tinh tế của từng trang phục cô ấy khoác lên.
[Nhãn hiệu này không phải là dùng Photoshop ghép ảnh chị tôi vào đó chứ? Cơ mà phải công nhận đồ của họ đẹp thật.]
[Chưa có thông báo chính thức thì đừng ủng hộ mọi người ạ, kẻo gặp lừa đảo đấy.]
Nhưng chẳng bao lâu sau toàn bộ mọi người đã câm nín trước lời chúc dành cho thương hiệu của Quân Nhất Thanh. Ngay lập tức số lượng đặt hàng tăng lên vùn vụt, những người đứng ngoài cửa hàng ngày càng đông.
Lam Ly và Phạm Hoa đứng ở ngoài từ tốn tiếp khách. Thái độ phục vụ ân cần của bọn họ làm những vị khách trở nên yêu thích nơi đây.
Bên trong, tất cả các nhân viên đều đang tất bật đóng gói hàng hoá, tuy chỉ có bốn người bao gồm cả Lâm An và Tống Phú nhưng nhờ sự phối hợp chặt chẽ nên tất cả hàng hoá đều được đóng gói đâu vào đấy.
"Phù, may mà chúng ta đã lường trước được chuyện này, nếu không sẽ thiếu hàng trầm trọng mất." Lâm An thở phào.
"Haha, điều này là hiển nhiên thôi mà, fandom của Quân Nhất Thanh lớn đến vậy, hơn nữa lại vô cùng cuồng nhiệt nên hiển nhiên hiện tượng cháy hàng sẽ nổ ra thôi."
"Vấn đề là giá tiền của một sản phẩm của chúng ta không hề rẻ chút nào, thậm chí nhiều người còn nghĩ bỏ một số tiền lớn như vậy để mua một bộ trang phục hoàn toàn không xứng đáng. Sao bọn họ có thể đặt nhiều đến vậy?" Lâm An thắc mắc.
"Cậu không đu idol nên không biết, tiền các fan bỏ vô album và goods hàng năm không hề ít, trang phục của chúng ta chỉ đắt hơn album một chút đương nhiên họ sẽ chịu được mức phí này." Tống Phú cười nói.
"Thật khó hiểu mà." Lâm An lẩm bẩm.
Ngay khi bọn họ hoàn thành xong công việc của ngày hôm ấy, Lam Ly đột nhiên hốt hoảng chạy vào nói với hai người.
"Không xong rồi! Trường đăng thông báo rằng sinh viên năm nhất sẽ phải đi học quân sự tại quân khu."