Chương 18: Bắt cóc
Cứu giúp nữ chính tôi bất ngờ kiếm được người yêu - Chương 18_Bắt cóc_
Mấy ngày sau Lâm An đã dần quen với công việc của mình, cứ tưởng rằng mọi việc sẽ suôn sẻ nhưng ai ngờ vào lúc này phiền phức lại ập đến.
Giờ đây Lâm An đang đứng trước mặt tên biến thái đã điều tra cô lúc trước và hiện giờ cô chỉ muốn đấm thẳng vào khuôn mặt đang tươi cười ấy.
Không hiểu rốt cuộc tại sao vận đào hoa của mình lại đột ngột đến, cô nghĩ có lẽ bữa nào đó cô phải đặt lịch xem bói cũng nên.
"RỐT CUỘC TẠI SAO ANH LẠI THEO DÕI TÔI?!" Cô gằn từng chữ một tra hỏi người đàn ông này.
"Kìa cô gái, sao có thể gọi là theo dõi cơ chứ, là theo đuổi thì đúng hơn." Hắn dùng giọng điệu cợt nhả để nói chuyện với cô khiến cô càng thêm bực mình.
Vào thời điểm này cô chỉ có thể liên tục niệm "Không được đấm khách, không được đấm khách,..."
"Tôi không muốn ở đây chơi mèo vườn chuột với một tên biến thái như anh. NÓI MAU!"
"Tôi chỉ là cho người tìm kiếm chút tung tích của người mình thương thôi mà, hơn nữa tôi tên Lý Tang chứ không phải là tên biến thái."
Thật nực cười khi việc tự ý điều tra tin tức của người khác lại trở thành một việc nghe như rất mĩ miều trong lời nói của tên biến thái ấy.
"Ngu ngốc!" Lâm An để lại câu này rồi lập tức rời đi, cô không muốn ở đây dây dưa với hắn nữa.
Không bao lâu sau đã đến giờ tan làm của cô, nhưng thật xui xẻo là hôm nay cô phải tự đi làm một mình vì Lưu Ý Hoa đã xin nghỉ để cùng bạn trai đi khám cái răng sâu của mình, ai bảo cô ấy ăn nhiều đồ ngọt đến vậy cơ chứ.
Dù biết tên biến thái kia đi theo mình nhưng cô cũng chẳng thèm quan tâm bởi lúc nào cô cũng phòng sẵn vũ khí trong người.
Chẳng hiểu sao hôm nay cô cứ có dự cảm sẽ có điềm xấu, không biết có phải do tên biến thái Lý Tang kia không nữa.
Đến đoạn đường lần đầu cô gặp nữ chính Lâm Song Hà, cô đột nhiên thấy một cô gái vừa chạy vừa la hét "Cứu tôi với!", nhờ anh sáng đèn từ chiếc xe mô tô rượt theo phía sau, cô ngay lập tức nhận ra đó là vị nữ chính xấu số suốt ngày gặp đủ loại nguy hiểm trong bộ tiểu thuyết máu chó mang tên "Thư ký, em sẽ là của tôi!"
Thấy Lâm Song Hà đang cố gắng chạy về phía mình, cô cũng không biết nên cứu thế nào nên đành theo bản năng chạy về hướng cô nàng.
Chưa kịp bắt lấy cánh tay của nữ chính thì chiếc xe mô tô kia đã tăng tốc, người đàn ông cao to lực lưỡng ngồi trên chiếc xe đen ấy nhanh tay chộp lấy Lâm Song Hà. Truyện mới cập nhật
Ngay lúc đó tên kia đã quay đầu xe một cách điệu nghệ khiến Lâm An phải lùi ra sau.
Nhìn thấy Lâm Song Hà giờ đây đã bất động, tim Lâm An không tự chủ được mà đập nhanh hơn, cảm giác tuyệt vọng bao trùm lấy cô khiến cô vô cùng khó thở. Cảnh tượng cuối cùng xuất hiện trước tầm mắt Lâm An là hình ảnh người đàn ông một tay ôm chặt lấy Lâm Song Hà, tay khác lôi một khẩu súng ra bắn vào vai cô mà không cần giữ tay lái.
Cảm giác nghẹt thở cùng sự đau đớn ở vai khiến Lâm An dần rơi vào khủng hoảng rồi ngất đi.
Lần nữa mở mắt ra, đập vào mắt cô là trần nhà trắng xoá cùng mùi thuốc khử trùng nồng nặc tại bệnh viện.
Lâm An tiếp tục thẫn thờ nhìn trần nhà,
cô vẫn không thể thoát ra khỏi cảm giác khủng hoảng ấy, ngay lúc này một giọng nói vang lên đánh thức cô.
"Sao em lại lại ngẩn ngơ nhìn chằm chằm trần nhà vậy? Vai em có cảm thấy đau không?"
Lâm An từ từ quay sang thì nhìn thấy tên biến thái kia, chắc hẳn hắn đi sau cô đã thấy được cảnh tượng cô bị bắn nên đưa cô vào bệnh viện, cô định cất tiếng thì phát hiện giọng mình vô cùng khàn.
Thấy cô mở miệng mà không nói được lời nào, Lý Tang lập tức biết cổ họng Lâm An đang khô, hắn từ từ đỡ cô dậy giúp cô uống nước.
"Cảm ơn." Giọng Lâm An vẫn hơi khàn nhưng giờ đây cô đã có thể nói được.
"Cứu...Mau đi cứu Lâm Song Hà..."
Không hiểu sao Lâm An có một linh cảm, nếu không cứu nữ chính thì cô sẽ hối hận, cảm giác là cô cảm nhận được nó vô cùng đáng sợ, cứ như cô đã từng thấy Lâm Song Hà chết trước mặt mình một lần rồi vậy.
"Được, được, nghỉ ngơi đi đã, em đang bị thương mà." Lý Tang cố dỗ dành cô.
Để cho Lâm An an tâm, Lý Tang lập tức gọi điện nhờ người điều tra ngay trước mặt cô.
Hay khi Lý Tang nói chuyện xong, Lâm An lập tức lên tiếng.
"Anh biết số điện thoại của Vũ Thành Luân không?"
"Biết, nhưng em hỏi tới hắn ta làm gì?" Lý Tang cảnh giác.
"Lâm Song Hà là thư ký của hắn." Lâm An bình tĩnh trả lời.
Nghe đến đây Lý Tang lập tức thả lỏng cơ thể, hắn nghe lời cô gọi điện cho Vũ Thành Luân, chẳng bao lâu sau đầu dây bên kia đã mang lên tiếng nói.
"Alo?" Vũ Thành Luân ngạc nhiên khi nhị công tử Lý gia đột nhiên gọi điện cho mình.
"Lâm Song Hà bị bắt cóc rồi." Lý Tang thẳng thắn khai báo tình hình chỉ trong một câu.
Mấy ngày sau Lâm An đã dần quen với công việc của mình, cứ tưởng rằng mọi việc sẽ suôn sẻ nhưng ai ngờ vào lúc này phiền phức lại ập đến.
Giờ đây Lâm An đang đứng trước mặt tên biến thái đã điều tra cô lúc trước và hiện giờ cô chỉ muốn đấm thẳng vào khuôn mặt đang tươi cười ấy.
Không hiểu rốt cuộc tại sao vận đào hoa của mình lại đột ngột đến, cô nghĩ có lẽ bữa nào đó cô phải đặt lịch xem bói cũng nên.
"RỐT CUỘC TẠI SAO ANH LẠI THEO DÕI TÔI?!" Cô gằn từng chữ một tra hỏi người đàn ông này.
"Kìa cô gái, sao có thể gọi là theo dõi cơ chứ, là theo đuổi thì đúng hơn." Hắn dùng giọng điệu cợt nhả để nói chuyện với cô khiến cô càng thêm bực mình.
Vào thời điểm này cô chỉ có thể liên tục niệm "Không được đấm khách, không được đấm khách,..."
"Tôi không muốn ở đây chơi mèo vườn chuột với một tên biến thái như anh. NÓI MAU!"
"Tôi chỉ là cho người tìm kiếm chút tung tích của người mình thương thôi mà, hơn nữa tôi tên Lý Tang chứ không phải là tên biến thái."
Thật nực cười khi việc tự ý điều tra tin tức của người khác lại trở thành một việc nghe như rất mĩ miều trong lời nói của tên biến thái ấy.
"Ngu ngốc!" Lâm An để lại câu này rồi lập tức rời đi, cô không muốn ở đây dây dưa với hắn nữa.
Không bao lâu sau đã đến giờ tan làm của cô, nhưng thật xui xẻo là hôm nay cô phải tự đi làm một mình vì Lưu Ý Hoa đã xin nghỉ để cùng bạn trai đi khám cái răng sâu của mình, ai bảo cô ấy ăn nhiều đồ ngọt đến vậy cơ chứ.
Dù biết tên biến thái kia đi theo mình nhưng cô cũng chẳng thèm quan tâm bởi lúc nào cô cũng phòng sẵn vũ khí trong người.
Chẳng hiểu sao hôm nay cô cứ có dự cảm sẽ có điềm xấu, không biết có phải do tên biến thái Lý Tang kia không nữa.
Đến đoạn đường lần đầu cô gặp nữ chính Lâm Song Hà, cô đột nhiên thấy một cô gái vừa chạy vừa la hét "Cứu tôi với!", nhờ anh sáng đèn từ chiếc xe mô tô rượt theo phía sau, cô ngay lập tức nhận ra đó là vị nữ chính xấu số suốt ngày gặp đủ loại nguy hiểm trong bộ tiểu thuyết máu chó mang tên "Thư ký, em sẽ là của tôi!"
Thấy Lâm Song Hà đang cố gắng chạy về phía mình, cô cũng không biết nên cứu thế nào nên đành theo bản năng chạy về hướng cô nàng.
Chưa kịp bắt lấy cánh tay của nữ chính thì chiếc xe mô tô kia đã tăng tốc, người đàn ông cao to lực lưỡng ngồi trên chiếc xe đen ấy nhanh tay chộp lấy Lâm Song Hà. Truyện mới cập nhật
Ngay lúc đó tên kia đã quay đầu xe một cách điệu nghệ khiến Lâm An phải lùi ra sau.
Nhìn thấy Lâm Song Hà giờ đây đã bất động, tim Lâm An không tự chủ được mà đập nhanh hơn, cảm giác tuyệt vọng bao trùm lấy cô khiến cô vô cùng khó thở. Cảnh tượng cuối cùng xuất hiện trước tầm mắt Lâm An là hình ảnh người đàn ông một tay ôm chặt lấy Lâm Song Hà, tay khác lôi một khẩu súng ra bắn vào vai cô mà không cần giữ tay lái.
Cảm giác nghẹt thở cùng sự đau đớn ở vai khiến Lâm An dần rơi vào khủng hoảng rồi ngất đi.
Lần nữa mở mắt ra, đập vào mắt cô là trần nhà trắng xoá cùng mùi thuốc khử trùng nồng nặc tại bệnh viện.
Lâm An tiếp tục thẫn thờ nhìn trần nhà,
cô vẫn không thể thoát ra khỏi cảm giác khủng hoảng ấy, ngay lúc này một giọng nói vang lên đánh thức cô.
"Sao em lại lại ngẩn ngơ nhìn chằm chằm trần nhà vậy? Vai em có cảm thấy đau không?"
Lâm An từ từ quay sang thì nhìn thấy tên biến thái kia, chắc hẳn hắn đi sau cô đã thấy được cảnh tượng cô bị bắn nên đưa cô vào bệnh viện, cô định cất tiếng thì phát hiện giọng mình vô cùng khàn.
Thấy cô mở miệng mà không nói được lời nào, Lý Tang lập tức biết cổ họng Lâm An đang khô, hắn từ từ đỡ cô dậy giúp cô uống nước.
"Cảm ơn." Giọng Lâm An vẫn hơi khàn nhưng giờ đây cô đã có thể nói được.
"Cứu...Mau đi cứu Lâm Song Hà..."
Không hiểu sao Lâm An có một linh cảm, nếu không cứu nữ chính thì cô sẽ hối hận, cảm giác là cô cảm nhận được nó vô cùng đáng sợ, cứ như cô đã từng thấy Lâm Song Hà chết trước mặt mình một lần rồi vậy.
"Được, được, nghỉ ngơi đi đã, em đang bị thương mà." Lý Tang cố dỗ dành cô.
Để cho Lâm An an tâm, Lý Tang lập tức gọi điện nhờ người điều tra ngay trước mặt cô.
Hay khi Lý Tang nói chuyện xong, Lâm An lập tức lên tiếng.
"Anh biết số điện thoại của Vũ Thành Luân không?"
"Biết, nhưng em hỏi tới hắn ta làm gì?" Lý Tang cảnh giác.
"Lâm Song Hà là thư ký của hắn." Lâm An bình tĩnh trả lời.
Nghe đến đây Lý Tang lập tức thả lỏng cơ thể, hắn nghe lời cô gọi điện cho Vũ Thành Luân, chẳng bao lâu sau đầu dây bên kia đã mang lên tiếng nói.
"Alo?" Vũ Thành Luân ngạc nhiên khi nhị công tử Lý gia đột nhiên gọi điện cho mình.
"Lâm Song Hà bị bắt cóc rồi." Lý Tang thẳng thắn khai báo tình hình chỉ trong một câu.