Chương 69: Có Thật Là May Mắn Không?
Trong xe, Lâm Vân Hà, ông cụ của nhà họ Lâm, cảm thấy mình vẫn còn đang mơ! Mặc dù là bác sĩ Trương đề cử, nhưng hành vi của Giang Kim Bưu chẳng phải là quá nhiệt tình sao? Còn vì nhà họ Lâm mà không tiếc bỏ qua nhà họ Trang và Ngô Thiên Di! Lâm Thanh Nham không nghĩ xa như ông nội mình, chỉ rất hưng phấn nói: “Chú Giang quả là người tốt, không ngờ chú ấy lại dễ ở chung như vậy!” Tuy nhiên, khi Diệp Huyền nghe thấy lời này, suýt chút bật cười. Có hắn ở đây, Giang Kim Bưu làm sao dám có thái độ gì với tập đoàn Lâm thị? “Chuyện này không đơn giản như vậy!” Lâm Vân Hà rất khẳng định, lắc đầu: “Đằng sau nhất định có thế lực nào đó chúng ta không biết tác động lên, cho nên Giang Kim Bưu mới khách khí với chúng ta như vậy!” Lâm Thanh Nham và Lâm Văn Bạch nghe thấy Lâm Vân Hà nói như vậy, sự phấn khích của họ ngay lập tức lắng xuống. “Cha, con không cảm thấy trong chuyện này có cái gì không đúng!” “Ông nội, thực lực của Giang tổng vượt xa chúng ta, hơn nữa nhà họ Lâm chúng ta cũng không có gì khiến người khác ngấp nghé!” “Giang tổng hẳn là nhìn ra năng lực làm việc xuất sắc của chúng ta, mới đặt kỳ vọng vào chúng ta!” Lâm Thanh Nham và Lâm Văn Bạch đều nhất trí cho rằng ông cụ đã nghĩ mọi thứ quá phức tạp! “Thật sự là mình suy nghĩ quá nhiều sao?” Ông Lâm không khỏi tự hỏi trong lòng. Ông thật sự không nghĩ thông được. Có thật là may mắn không? “Ông nội, ông đừng quá lo lắng, bây giờ chúng ta căn bản đã nắm chắc khu đất thương mại số hai trong tay!” “Ngô Thiên Di và cha con nhà họ Lục không có cơ hội!” “Đến khi chúng ta thực sự có được khu đất thương mại, không ai trong tập đoàn Lâm thị có thể tước đoạt quyền lực của chúng ta!” “Đến lúc đó, chúng ta có cả dự án Tân Dân Sinh, không chừng tập đoàn Lâm thị của chúng ta có thể dẫn đầu trong ngành xây dựng ở Dương Thành!” Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot để vào đọc truyện nhé Vừa nói, mặt Lâm Thanh Nham đỏ bừng, trong lòng tràn đầy khát vọng về tương lai! Nghe vậy, ông Lâm cũng có tâm trạng rất tốt. Ông liếc mắt nhìn Diệp Huyền, nghĩ thầm: “Từ khi Diệp Huyền đến nhà chúng ta, mọi khó khăn chúng ta gặp phải đều được giải quyết một cách kỳ diệu, cậu ấy thật sự là phước lành lớn của nhà họ Lâm chúng ta!” Lâm Thanh Nham không thể không thừa nhận, với sự hiện diện của Diệp Huyền, vận may của nhà họ Lâm càng ngày càng tốt! “Xem ra Diệp Huyền chính là ngôi sao may mắn của nhà họ Lâm chúng ta!” “Anh ta cũng không đáng ghét lắm…” Tuy nhiên, cô không biết rằng đằng sau tất cả những may mắn này đều là thực lực đáng sợ của Diệp Huyền đang âm thầm đảo ngược mọi thứ! Dần dần, Lâm Thanh Nham không còn chán ghét Diệp Huyền nữa mà có thêm một chút chờ mong. Diệp Huyền không quan tâm Lâm Thanh Nham nghĩ gì về hắn. Hắn chỉ đang nghĩ cách rời khỏi nhà họ Lâm thôi! Hắn nghĩ thầm: “Không bao lâu nữa tập đoàn Lâm thị sẽ trở thành tập đoàn số một ở Dương Thành, lúc đó cũng coi như mình đã báo đáp ân tình của ông nội Lâm!” “Vậy lúc mình rời khỏi nhà họ Lâm thì cũng không phải lo lắng nữa. Về phần hôn sự với Lâm Thanh Nham, tùy theo duyên phận đi!” Nghĩ như vậy, trong lòng Diệp Huyền trở nên thoải mái hơn rất nhiều. … Phía bên kia. Ngô Thiên Di bị Giang Kim Bưu trêu đùa mà ghi hận trong lòng! Tuy nhiên, thực lực của Giang Kim Bưu rất mạnh, Ngô Thiên Di cũng không dám công khai đối đầu! Cho nên hắn hướng lửa giận về phía người nhà họ Lâm! “Nhất định là Lâm gia đứng sau chuyện này, khiến cho Giang Kim Bưu chán ghét mình và tập đoàn Thiên Di! Xem ra mình phải giết gà dọa khỉ!” Nghĩ như vậy, trong mắt Ngô Thiên Di lóe lên sự dữ tợn: “Những kẻ đào tẩu đó không phải rất thiếu tiền sao? Nói cho bọn họ biết, năm triệu, giúp tôi xử lý một người!”