Chương 86
Chỉ sau vài phút ngăn ngủi, mười mấy người này đã bị Kim Bưu giải quyết hết.
“Lão nhị, chúng ta đi thôi!” Tào Mãnh vừa lôi kéo con trai mình vừa nói với Kim Bưu. Bây giờ ông ta cảm thấy mọi chuyện vô cùng không thích hợp, muốn nhân lúc còn sớm mà rời đi, nếu không chỉ sợ không kịp.
“Hừ! Muốn chạy?” Thiên 9 thấy ba người kia định rời đi thì lập tức tiến lên, vươn tay ra ngăn Tào Mãnh.
“Cút ngay!”
Kim Bưu ở bên cạnh Tào Mãnh, từ trước đến nay vẫn luôn là người trung thành. Ông ta lập tức vung tay đánh Thiên 9.
Thiên 9 vội vàng nghiêng người sang một bên, Kim Bưu không thu kịp tay về, nắm đấm nặng nề nện lên vách tường. Bức tường bị ông ta đấm lõm vào, vụn đá rơi đầy đất.
Nhóm người Lưu Thiếu Đông nhìn thấy mà vã mồ hôi lạnh. Vừa rồi bọn họ đứng ngay cạnh bức tường đó, nhìn thấy Kim Bưu và Thiên 9 đánh nhau thì lập tức chạy ra chỗ này. Không ngờ chỉ trong nháy mắt bức tường đã biến thành cái dạng này. Nếu như nắm đấm đó nện lên người bọn họ thì sẽ thế nào? Không ai dám tưởng tượng.
“Tiểu tử, mày không ngăn cản được tao đâu! Nếu mày xông lên tao sẽ đánh hãy xương mày!” Kim Bưu cười dữ tợn, tấn công về phía Thiên 9.
Ông ta đã nhìn ra, nếu như không giải quyết được Thiên 9 thì bọn họ sẽ không thể nào rời khỏi đây được.
Thiên 9 cười lạnh, không sợ hãi một chút nào, chiến đấu với Kim Bưu. Bọn họ đều được học Chiến vương quyết, năng. lực càng ngày càng mạnh!
"Theo những đòn chiến đấu của bọn họ, đất đá văng khắp nơi, trên tường lỗ chỗ những lỗ hổng, nhìn như có thể đổ sập bất cứ lúc nào. Hai người này đánh nhau nhìn như hai con mãnh thú.
Lại thêm một quyền nện lên người Thiên 9, Thiên 9 không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi. Lúc này, trên người anh ta đều là vết thương.
Mặc dù sức chiến đấu của Thiên 9 vô cùng phi phàm, nhưng dù sao thời gian luyện Chiến vương quyết cũng quá ngắn, thực lực thua kém Kim Bưu rất nhiều, không phải đối thủ của ông ta.
Kim Bưu cười hung dữ, chọn đúng thời cơ định đấm một đấm kết liễu sinh mệnh của Thiên 9.
Đột nhiên, một luồng gió lãnh ập tới sau lưng ông ta. Mặc dù thân thể Kim Bưu rất to lớn nhưng lại không hề ảnh hưởng đến sự linh hoạt. Ông ta nhanh chóng nghiêng người sang trái tránh đi, nhưng bên trái cũng có một đòn công kích ập đến.
“Bốp!”
Sau lưng và cánh tay đều bị tập kích, Kim Bưu đang chuẩn bị xoay người tấn công, nhưng lại cảm giác giống như bốn xung quanh đều là bóng người đang đánh úp ông ta.
Kim Bưu không tránh kịp, bị một chân gạt ngã xuống đất. Mặt đất nứt nẻ lúc này truyền đến một tiếng vang rất lớn, Kim Bưu giống như một ngọn núi đập xuống đất, gạch đá văng khắp nơi.
Chờ đến khi ông ta ngẩng đầu lên thì bên cạnh Thiên 9 đã xuất hiện thêm mấy thanh niên ăn mặc giống hệt anh ta. Cả một cây đen, bên hông còn in hai chữ Chiến Thiên rất rõ ràng.
“Đã sớm nghe nói nhị đương gia của bang Thanh chiến lực vô song! Hôm nay đã được nhìn thấy, quả nhiên lợi hại!” Một thanh niên cười nói.
“Các người là à?” Kim Bưu lạnh lùng hỏi. Mặc dù ông ta béo nhưng không hề ngu ngốc. Những người trước mắt có thực lực không kém gì Thiên 9, khủng bố vô cùng!
“Tại hạ bang Chiến Thiên 131”
“Bang Chiến Thiên 211”
“Bang Chiến Thiên 23!”
Ba người mới tới đều là thành viên trong nhóm Thiên, tu luyện Chiến vương quyết, thực lực uy mãnh!
Kim Bưu hét ầm lên một tiếng, lao về phía bọn họ.
Nhưng lần này tình hình đã hoàn toàn đảo ngược, ông ta chỉ có một người, mà phía Thiên 9 có tận bốn người.
Kim Bưu đang định đấm vào người Thiên 9 thì đã bị ba người khác công kích lại. Cho dù thể chất của ông ta tốt đến thế nào thì cũng không chịu nổi những đòn tấn công dồn dập như thết
Kết cục đã được định sẵn, một lát sau, Kim Bưu đã bị đánh bầm dập, khóe miệng rỉ máu, thê thảm vô cùng.
“Bang Chiến các người lấy ít địch nhiều, thế thì có gì hay ho cơ chứ?” Kim Bưu hét lên.
“Lão nhị, chúng ta đi thôi!” Tào Mãnh vừa lôi kéo con trai mình vừa nói với Kim Bưu. Bây giờ ông ta cảm thấy mọi chuyện vô cùng không thích hợp, muốn nhân lúc còn sớm mà rời đi, nếu không chỉ sợ không kịp.
“Hừ! Muốn chạy?” Thiên 9 thấy ba người kia định rời đi thì lập tức tiến lên, vươn tay ra ngăn Tào Mãnh.
“Cút ngay!”
Kim Bưu ở bên cạnh Tào Mãnh, từ trước đến nay vẫn luôn là người trung thành. Ông ta lập tức vung tay đánh Thiên 9.
Thiên 9 vội vàng nghiêng người sang một bên, Kim Bưu không thu kịp tay về, nắm đấm nặng nề nện lên vách tường. Bức tường bị ông ta đấm lõm vào, vụn đá rơi đầy đất.
Nhóm người Lưu Thiếu Đông nhìn thấy mà vã mồ hôi lạnh. Vừa rồi bọn họ đứng ngay cạnh bức tường đó, nhìn thấy Kim Bưu và Thiên 9 đánh nhau thì lập tức chạy ra chỗ này. Không ngờ chỉ trong nháy mắt bức tường đã biến thành cái dạng này. Nếu như nắm đấm đó nện lên người bọn họ thì sẽ thế nào? Không ai dám tưởng tượng.
“Tiểu tử, mày không ngăn cản được tao đâu! Nếu mày xông lên tao sẽ đánh hãy xương mày!” Kim Bưu cười dữ tợn, tấn công về phía Thiên 9.
Ông ta đã nhìn ra, nếu như không giải quyết được Thiên 9 thì bọn họ sẽ không thể nào rời khỏi đây được.
Thiên 9 cười lạnh, không sợ hãi một chút nào, chiến đấu với Kim Bưu. Bọn họ đều được học Chiến vương quyết, năng. lực càng ngày càng mạnh!
"Theo những đòn chiến đấu của bọn họ, đất đá văng khắp nơi, trên tường lỗ chỗ những lỗ hổng, nhìn như có thể đổ sập bất cứ lúc nào. Hai người này đánh nhau nhìn như hai con mãnh thú.
Lại thêm một quyền nện lên người Thiên 9, Thiên 9 không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi. Lúc này, trên người anh ta đều là vết thương.
Mặc dù sức chiến đấu của Thiên 9 vô cùng phi phàm, nhưng dù sao thời gian luyện Chiến vương quyết cũng quá ngắn, thực lực thua kém Kim Bưu rất nhiều, không phải đối thủ của ông ta.
Kim Bưu cười hung dữ, chọn đúng thời cơ định đấm một đấm kết liễu sinh mệnh của Thiên 9.
Đột nhiên, một luồng gió lãnh ập tới sau lưng ông ta. Mặc dù thân thể Kim Bưu rất to lớn nhưng lại không hề ảnh hưởng đến sự linh hoạt. Ông ta nhanh chóng nghiêng người sang trái tránh đi, nhưng bên trái cũng có một đòn công kích ập đến.
“Bốp!”
Sau lưng và cánh tay đều bị tập kích, Kim Bưu đang chuẩn bị xoay người tấn công, nhưng lại cảm giác giống như bốn xung quanh đều là bóng người đang đánh úp ông ta.
Kim Bưu không tránh kịp, bị một chân gạt ngã xuống đất. Mặt đất nứt nẻ lúc này truyền đến một tiếng vang rất lớn, Kim Bưu giống như một ngọn núi đập xuống đất, gạch đá văng khắp nơi.
Chờ đến khi ông ta ngẩng đầu lên thì bên cạnh Thiên 9 đã xuất hiện thêm mấy thanh niên ăn mặc giống hệt anh ta. Cả một cây đen, bên hông còn in hai chữ Chiến Thiên rất rõ ràng.
“Đã sớm nghe nói nhị đương gia của bang Thanh chiến lực vô song! Hôm nay đã được nhìn thấy, quả nhiên lợi hại!” Một thanh niên cười nói.
“Các người là à?” Kim Bưu lạnh lùng hỏi. Mặc dù ông ta béo nhưng không hề ngu ngốc. Những người trước mắt có thực lực không kém gì Thiên 9, khủng bố vô cùng!
“Tại hạ bang Chiến Thiên 131”
“Bang Chiến Thiên 211”
“Bang Chiến Thiên 23!”
Ba người mới tới đều là thành viên trong nhóm Thiên, tu luyện Chiến vương quyết, thực lực uy mãnh!
Kim Bưu hét ầm lên một tiếng, lao về phía bọn họ.
Nhưng lần này tình hình đã hoàn toàn đảo ngược, ông ta chỉ có một người, mà phía Thiên 9 có tận bốn người.
Kim Bưu đang định đấm vào người Thiên 9 thì đã bị ba người khác công kích lại. Cho dù thể chất của ông ta tốt đến thế nào thì cũng không chịu nổi những đòn tấn công dồn dập như thết
Kết cục đã được định sẵn, một lát sau, Kim Bưu đã bị đánh bầm dập, khóe miệng rỉ máu, thê thảm vô cùng.
“Bang Chiến các người lấy ít địch nhiều, thế thì có gì hay ho cơ chứ?” Kim Bưu hét lên.