Chương 102: Không chạy thoát được rồi!
“Không chạy thoát được rồi!" Long Thiên Y và Dương Thiên dừng lại, nhìn bầy sói hung tàn, chuẩn bị chiến đấu!
Phía trước là một vách núi sâu không thấy đáy, phía sau là đàn sói Tật Phong đang nhìn hai người họ như hổ đói rình mồi.
“Tôi ở phía sau chặn hậu, tôi đạt tới cấp D đỉnh phong rồi, đám sói Tật Phong này không nhất định có thể làm bị thương tôi” Dương Thiên nói với Long Thiên Y, sau đó trực tiếp nhảy. vào bầy sói.
Luyện thể quyết không hổ là pháp môn luyện thể đứng đầu, thân thể Dương Thiên cứng như sắt thép, không chỉ công kích đạt tới cấp D đỉnh phong mà phòng ngự cũng có thể chịu được thương tổn 2000 cân!
“Rầm!" Một đấm đấm thẳng lên cổ một con sói Tật Phong, con sói đó lập tức mất đi sinh mệnh. Cổ chính là điểm yếu duy nhất của chúng.
“Gào!!" Cái chết của thành viên trong đàn dường như kích thích những con sói khác, những đòn tấn công của chúng trở nên dũng mãnh và tàn độc hơn, hướng thẳng về phía Dương Thiên.
Long Thiên Y ở phía sau Dương Thiên không ngừng phát ra những ngọn lửa, hung hăng ném về phía đàn sói. Không ít con sói Tật Phong bị lửa bao trùm, nhưng lại không thể tạo thành tổn thương trí mạng của chúng!
Dương Thiên lại vung một quyền, một con sói Tật Phong khác lại năm bẹp dưới đất, mất đi sinh mệnh.
Nhưng Dương Thiên cứ tấn công được một con sói thì hẳn cũng sẽ bị những con sói khác tấn công. Cho dù thân thể cường tráng thế nào thì lúc này cả người hản cũng đầy những vết bầm tím.
“Gào!! Con sói đầu đàn đứng trên một tảng đá, cả người toát ra uy thế khiến người ta sợ hãi, đôi mắt tàn nhãn nhìn chăm chăm Dương Thiên và Long Thiên Y.
Dương Thiên dựng tóc gáy, cả người nhanh chóng tránh sang một bên. Một móng vuốt sắc nhọn của một con sói Tật Phong gần như bổ lên đầu hắn, thậm chí còn xuất hiện tơ máu.
Vừa rồi tâm trí Dương Thiên bị con sói Tật Phong đầu đàn này thu hút, suýt chút nữa đã bị cào mù mắt rồi.
Càng đánh càng rùi, Dương Thiên chiến đấu nửa ngày mới đánh chết được năm con sói Tật Phong. Xung quanh hắn vẫn còn gần năm mươi con nữa, chưa kể đến còn một con sói 'Tật Phong cấp D chưa ra tay!
Dương Thiên chậm rãi lùi lại phía sau, dần dần đứng ngang hàng với Long Thiên Y. Long Thiên Y tạo thành một bức tường lửa ngăn chặn bầy sói.
“Dương Thiên! Tôi không chống đỡ được nữa rồi!" Trên trán Long Thiên Y lấm tấm mồ hôi, không ngừng phát ra những ngọn lửa để công kích. Sắc mặt cô tái nhợt, phóng thích dị năng hao tốn quá nhiều sức mạnh tinh thần.
“Không thể tiếp tục như thế này được nữa! Phải tìm cách phá vòng vây!” Dương Thiên hét lớn.
Dương Thiên âm thầm quan sát, tìm được một điểm yếu thì nhanh chóng lôi Long Thiên Y chạy về hướng đó.
Nơi đó chỉ có bốn con sói Tật Phong.
Dương Thiên hung hăng tung một quyền tấn công một con, lại một chân đá bay một con. Hai con khác điên cuồng cắn chân Dương Thiên, một con cắn được lên cảng chân hản.
“AI Dương Thiên!” Long Thiên Y sợ hãi kêu lên, lo lắng không thôi.
Dương Thiên cố nén đau nhức, lại tung hai nắm đấm tấn công hai con còn lại. Con đường phía trước đã được dọn sạch, Dương Thiên hưng phấn kéo Long Thiên Y chuẩn bị thoát thân.
“Gào!II"
Ngay lúc Dương Thiên chuẩn bị rời đi thì con sói đầu đàn vẫn luôn đứng trên tảng đá đột nhiên gào lên một tiếng, thân thể như mũi tên nhọn bay thẳng về phía hai người trước mặt. Chân trước của nó vươn ra, muốn tóm lấy thân thể đã suy nhược của Long Thiên Y.
Nó biết trong hai người này thì Long Thiên Y yếu hơn!
Phía trước là một vách núi sâu không thấy đáy, phía sau là đàn sói Tật Phong đang nhìn hai người họ như hổ đói rình mồi.
“Tôi ở phía sau chặn hậu, tôi đạt tới cấp D đỉnh phong rồi, đám sói Tật Phong này không nhất định có thể làm bị thương tôi” Dương Thiên nói với Long Thiên Y, sau đó trực tiếp nhảy. vào bầy sói.
Luyện thể quyết không hổ là pháp môn luyện thể đứng đầu, thân thể Dương Thiên cứng như sắt thép, không chỉ công kích đạt tới cấp D đỉnh phong mà phòng ngự cũng có thể chịu được thương tổn 2000 cân!
“Rầm!" Một đấm đấm thẳng lên cổ một con sói Tật Phong, con sói đó lập tức mất đi sinh mệnh. Cổ chính là điểm yếu duy nhất của chúng.
“Gào!!" Cái chết của thành viên trong đàn dường như kích thích những con sói khác, những đòn tấn công của chúng trở nên dũng mãnh và tàn độc hơn, hướng thẳng về phía Dương Thiên.
Long Thiên Y ở phía sau Dương Thiên không ngừng phát ra những ngọn lửa, hung hăng ném về phía đàn sói. Không ít con sói Tật Phong bị lửa bao trùm, nhưng lại không thể tạo thành tổn thương trí mạng của chúng!
Dương Thiên lại vung một quyền, một con sói Tật Phong khác lại năm bẹp dưới đất, mất đi sinh mệnh.
Nhưng Dương Thiên cứ tấn công được một con sói thì hẳn cũng sẽ bị những con sói khác tấn công. Cho dù thân thể cường tráng thế nào thì lúc này cả người hản cũng đầy những vết bầm tím.
“Gào!! Con sói đầu đàn đứng trên một tảng đá, cả người toát ra uy thế khiến người ta sợ hãi, đôi mắt tàn nhãn nhìn chăm chăm Dương Thiên và Long Thiên Y.
Dương Thiên dựng tóc gáy, cả người nhanh chóng tránh sang một bên. Một móng vuốt sắc nhọn của một con sói Tật Phong gần như bổ lên đầu hắn, thậm chí còn xuất hiện tơ máu.
Vừa rồi tâm trí Dương Thiên bị con sói Tật Phong đầu đàn này thu hút, suýt chút nữa đã bị cào mù mắt rồi.
Càng đánh càng rùi, Dương Thiên chiến đấu nửa ngày mới đánh chết được năm con sói Tật Phong. Xung quanh hắn vẫn còn gần năm mươi con nữa, chưa kể đến còn một con sói 'Tật Phong cấp D chưa ra tay!
Dương Thiên chậm rãi lùi lại phía sau, dần dần đứng ngang hàng với Long Thiên Y. Long Thiên Y tạo thành một bức tường lửa ngăn chặn bầy sói.
“Dương Thiên! Tôi không chống đỡ được nữa rồi!" Trên trán Long Thiên Y lấm tấm mồ hôi, không ngừng phát ra những ngọn lửa để công kích. Sắc mặt cô tái nhợt, phóng thích dị năng hao tốn quá nhiều sức mạnh tinh thần.
“Không thể tiếp tục như thế này được nữa! Phải tìm cách phá vòng vây!” Dương Thiên hét lớn.
Dương Thiên âm thầm quan sát, tìm được một điểm yếu thì nhanh chóng lôi Long Thiên Y chạy về hướng đó.
Nơi đó chỉ có bốn con sói Tật Phong.
Dương Thiên hung hăng tung một quyền tấn công một con, lại một chân đá bay một con. Hai con khác điên cuồng cắn chân Dương Thiên, một con cắn được lên cảng chân hản.
“AI Dương Thiên!” Long Thiên Y sợ hãi kêu lên, lo lắng không thôi.
Dương Thiên cố nén đau nhức, lại tung hai nắm đấm tấn công hai con còn lại. Con đường phía trước đã được dọn sạch, Dương Thiên hưng phấn kéo Long Thiên Y chuẩn bị thoát thân.
“Gào!II"
Ngay lúc Dương Thiên chuẩn bị rời đi thì con sói đầu đàn vẫn luôn đứng trên tảng đá đột nhiên gào lên một tiếng, thân thể như mũi tên nhọn bay thẳng về phía hai người trước mặt. Chân trước của nó vươn ra, muốn tóm lấy thân thể đã suy nhược của Long Thiên Y.
Nó biết trong hai người này thì Long Thiên Y yếu hơn!