Chương 5: Buông thả
Lúc này, một chàng trai dáng vẻ khẩn trương chạy về phía anh bảo vệ, gấp gáp hỏi:
“ Đã dọn dẹp xong hết chưa? Thiếu gia sắp đến rồi”.
Anh chính người đi theo giải quyết tất cả mọi chuyện cho thiếu gia nhà họ Triệu, Mike.
Nhìn thấy bóng dáng cô nhân viên rời đi, anh yên tâm mà thở phào. Nhưng chẳng hiểu sao có gì đó không đúng lắm.
Nhìn đồng hồ, vừa kịp 15 phút.
Cùng lúc đó, người đàn ông ban nãy cùng với Lý Uyên đã đến.
Nhìn bộ dạng cung kính cúi chào của Mike và anh bảo vệ đối với người đàn ông cũng đủ hiểu địa vị của hắn không hề tầm thường.
Lý Uyên lúc này đang có hơi men, cô chẳng còn tâm trạng để quan sát sắc mặt của người khác.
Đầu óc quay cuồng, cơ thể nóng lên, thỉnh thoảng ngửi được hương thơm trên cơ thể của người đàn ông thoang thoảng thì cơ thể liền cảm thấy nhộn nhạo cả lên.
Đây là gì chứ?
Người chưa từng được nếm trải mùi vị của nam nữ như cô thực sự không rõ cảm giác này là gì.
Chỉ thấy tim đập dồn dập, vô cùng khó chịu.
Là do lúc nãy ở quán bar uống quá nhiều rượu hay sao?
Cô áp tay lên má, cảm thấy thực là nóng. Chắc là do rượu nên cơ thể mới cảm thấy kỳ lạ.
Người đàn ông quẹt thẻ phòng, bước vào bên trong trước. Lý Uyên theo sau đi vào nhẹ nhàng đóng cửa, còn chưa kịp ngắm nghía xem cách bày trí như thế nào thì liền bị một lực đạo dũng mãnh ấn vào tường.
Lưng cô va đập, có chút đau.
Lý Uyên khẽ than lên một cái, bất chợt một vật gì đó ấm áp bao phủ lên đôi môi đỏ hồng. Lúc cô còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì một vật thể lạ cạy mở khớp hàm rồi chui vào bên trong.
Nó rất tự nhiên, dửng dưng cuống lấy chiếc lưỡi của cô không hề muốn buông ra.
Lúc cô định thần thì liền thấy rõ gương mặt của người đàn ông phóng đại trước mắt mình. Đồng tử cô giãn ra, không thể tin được vào cảnh tượng trước mắt, hít vào một hơi.
Mùi hương của người đàn ông liền quẩn quanh trước đầu mũi, khó mà diễn tả được.
Cô không quá hứng thú với tình huống hiện tại, nhưng cũng chẳng hề chán ghét. Có thể vì quá bất ngờ. Chưa kịp chuẩn bị tâm lý.
Một hồi lâu sau đó, hắn mới buông tha đôi môi bị dày xéo đến sưng.
Lý Uyên hé miệng thở dốc, lúc này đây người đàn ông cực kỳ gần với cô, tay hắn ôm trọn vòng eo mảnh khảnh, đầu mũi cao cọ cọ vào chóp mũi của cô, tận hưởng hơi thở ngọt ngào của thiếu nữ.
Trong khoé mắt đầy hứng thú của người đàn ông lộ ra thêm vài phần dụ hoặc, hắn liếm môi, áp sát vào tai cô cắn cắn rồi thì thầm:
“ Môi cô có hương thơm của rượu, thật thơm”.
“ Ưn, anh nói cái gì vậy?”.
Lý Uyên xấu hổ muốn đẩy hắn ra nhưng sức lực của người này khá lớn, sự bá đạo cũng cao, hắn chẳng hề buông bỏ, thậm chí còn siết chặt hơn.
Nụ cười tà mị nhìn chăm chăm vào con mồi trước mặt. Ngũ quan cô tinh tế, có nét đáng yêu lẫn sự quyến rũ, thân hình ẩn sau lớp váy áo kia thực sự khiến hắn phải mường tượng.
Từ khi vào quán bar, nhìn thấy cô ngồi buồn bã, đôi mắt tuyệt vọng thì hắn đã xác định đêm nay sẽ bám lấy.
Người con gái này nếu ở dưới thân hắn mà khóc lóc thảm thiết thì sẽ thế nào đây?
Thực sự rất mong chờ.
Người đàn ông dịu dàng vén mái tóc đang nằm trên gương mặt cô, giọng nói hắn trầm ấm, mang chút dụ dỗ khiến cho cô suýt nữa thì bị mê hoặc:
“ Hôn cũng đã hôn, tôi cũng nên biết tên của em chứ?”.
Lý Uyên đặt một tay lên môi, cô dường như vẫn còn cảm nhận được đầu lưỡi hắn tiến vào khuấy đảo bên trong, nóng bỏng và ngọt ngào.
“ Chỉ là tình một đêm, không cần phải biết” - Cô trả lời.
Hắn nhếch môi, như thế thì tốt, hắn không cần phải lo lắng danh tính bị lộ, cô gái này sẽ bám lấy.
Dù sao nữ nhân làm phiền hắn rất nhiều, mà hắn lại không có hứng thú yêu đương, chỉ muốn trải qua một đêm mê đắm, sáng hôm sau liền trở thành người dưng.
“ Được” - Người đàn ông lên tiếng.
Hắn gỡ đôi tay đang đặt lên môi của cô xuống, giọng điệu có phần suồng sã và trêu ghẹo:
“ Chỉ mới hôn thôi mà em lại cảm thấy xấu hổ, chuyện lát sau chúng ta làm … em có thể bình tĩnh được không?”.
Gương mặt cô gái đỏ bừng bừng, giọng nói tuy run rẩy nhưng vẫn hết sức kiêu căng mà đáp:
“ Đừng có mà … xem thường tôi”.
“ Đã dọn dẹp xong hết chưa? Thiếu gia sắp đến rồi”.
Anh chính người đi theo giải quyết tất cả mọi chuyện cho thiếu gia nhà họ Triệu, Mike.
Nhìn thấy bóng dáng cô nhân viên rời đi, anh yên tâm mà thở phào. Nhưng chẳng hiểu sao có gì đó không đúng lắm.
Nhìn đồng hồ, vừa kịp 15 phút.
Cùng lúc đó, người đàn ông ban nãy cùng với Lý Uyên đã đến.
Nhìn bộ dạng cung kính cúi chào của Mike và anh bảo vệ đối với người đàn ông cũng đủ hiểu địa vị của hắn không hề tầm thường.
Lý Uyên lúc này đang có hơi men, cô chẳng còn tâm trạng để quan sát sắc mặt của người khác.
Đầu óc quay cuồng, cơ thể nóng lên, thỉnh thoảng ngửi được hương thơm trên cơ thể của người đàn ông thoang thoảng thì cơ thể liền cảm thấy nhộn nhạo cả lên.
Đây là gì chứ?
Người chưa từng được nếm trải mùi vị của nam nữ như cô thực sự không rõ cảm giác này là gì.
Chỉ thấy tim đập dồn dập, vô cùng khó chịu.
Là do lúc nãy ở quán bar uống quá nhiều rượu hay sao?
Cô áp tay lên má, cảm thấy thực là nóng. Chắc là do rượu nên cơ thể mới cảm thấy kỳ lạ.
Người đàn ông quẹt thẻ phòng, bước vào bên trong trước. Lý Uyên theo sau đi vào nhẹ nhàng đóng cửa, còn chưa kịp ngắm nghía xem cách bày trí như thế nào thì liền bị một lực đạo dũng mãnh ấn vào tường.
Lưng cô va đập, có chút đau.
Lý Uyên khẽ than lên một cái, bất chợt một vật gì đó ấm áp bao phủ lên đôi môi đỏ hồng. Lúc cô còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì một vật thể lạ cạy mở khớp hàm rồi chui vào bên trong.
Nó rất tự nhiên, dửng dưng cuống lấy chiếc lưỡi của cô không hề muốn buông ra.
Lúc cô định thần thì liền thấy rõ gương mặt của người đàn ông phóng đại trước mắt mình. Đồng tử cô giãn ra, không thể tin được vào cảnh tượng trước mắt, hít vào một hơi.
Mùi hương của người đàn ông liền quẩn quanh trước đầu mũi, khó mà diễn tả được.
Cô không quá hứng thú với tình huống hiện tại, nhưng cũng chẳng hề chán ghét. Có thể vì quá bất ngờ. Chưa kịp chuẩn bị tâm lý.
Một hồi lâu sau đó, hắn mới buông tha đôi môi bị dày xéo đến sưng.
Lý Uyên hé miệng thở dốc, lúc này đây người đàn ông cực kỳ gần với cô, tay hắn ôm trọn vòng eo mảnh khảnh, đầu mũi cao cọ cọ vào chóp mũi của cô, tận hưởng hơi thở ngọt ngào của thiếu nữ.
Trong khoé mắt đầy hứng thú của người đàn ông lộ ra thêm vài phần dụ hoặc, hắn liếm môi, áp sát vào tai cô cắn cắn rồi thì thầm:
“ Môi cô có hương thơm của rượu, thật thơm”.
“ Ưn, anh nói cái gì vậy?”.
Lý Uyên xấu hổ muốn đẩy hắn ra nhưng sức lực của người này khá lớn, sự bá đạo cũng cao, hắn chẳng hề buông bỏ, thậm chí còn siết chặt hơn.
Nụ cười tà mị nhìn chăm chăm vào con mồi trước mặt. Ngũ quan cô tinh tế, có nét đáng yêu lẫn sự quyến rũ, thân hình ẩn sau lớp váy áo kia thực sự khiến hắn phải mường tượng.
Từ khi vào quán bar, nhìn thấy cô ngồi buồn bã, đôi mắt tuyệt vọng thì hắn đã xác định đêm nay sẽ bám lấy.
Người con gái này nếu ở dưới thân hắn mà khóc lóc thảm thiết thì sẽ thế nào đây?
Thực sự rất mong chờ.
Người đàn ông dịu dàng vén mái tóc đang nằm trên gương mặt cô, giọng nói hắn trầm ấm, mang chút dụ dỗ khiến cho cô suýt nữa thì bị mê hoặc:
“ Hôn cũng đã hôn, tôi cũng nên biết tên của em chứ?”.
Lý Uyên đặt một tay lên môi, cô dường như vẫn còn cảm nhận được đầu lưỡi hắn tiến vào khuấy đảo bên trong, nóng bỏng và ngọt ngào.
“ Chỉ là tình một đêm, không cần phải biết” - Cô trả lời.
Hắn nhếch môi, như thế thì tốt, hắn không cần phải lo lắng danh tính bị lộ, cô gái này sẽ bám lấy.
Dù sao nữ nhân làm phiền hắn rất nhiều, mà hắn lại không có hứng thú yêu đương, chỉ muốn trải qua một đêm mê đắm, sáng hôm sau liền trở thành người dưng.
“ Được” - Người đàn ông lên tiếng.
Hắn gỡ đôi tay đang đặt lên môi của cô xuống, giọng điệu có phần suồng sã và trêu ghẹo:
“ Chỉ mới hôn thôi mà em lại cảm thấy xấu hổ, chuyện lát sau chúng ta làm … em có thể bình tĩnh được không?”.
Gương mặt cô gái đỏ bừng bừng, giọng nói tuy run rẩy nhưng vẫn hết sức kiêu căng mà đáp:
“ Đừng có mà … xem thường tôi”.