Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Cùng Nàng Nói Chuyện Trăm Năm

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Cùng Nàng Nói Chuyện Trăm Năm
  3. Chương 2: Tồn Tại Một Bóng Hình

Chương 2: Tồn Tại Một Bóng Hình

Kỳ Mặc Vũ mang theo mùi trầm hương còn vương vấn nơi đầu mũi trở về lớp học. Vẫn còn nửa buổi nữa mới kết thúc nhưng hồn nàng sớm đã cùng nữ nhân kia chạy đến phương nào rồi.

Hồ Nhã Hinh thấy Kỳ Mặc Vũ trở về liền không giấu nỗi tò mò, cô kéo tay Kỳ Mặc Vũ sau đó nhỏ giọng vào tai nàng: "Cậu chạy đi đâu thế?"

Kỳ Mặc Vũ lúc này mới hoàn hồn, nàng không nghe rõ Hồ Nhã Hinh nói gì liền hỏi lại: "Xin lỗi mình không chú ý, cậu vừa nói gì?"

Hồ Nhã Hinh nghe thế liền khoanh tay trước mặt rồi dùng đôi mắt đánh giá mà nhìn Kỳ Mặc Vũ.

"Chậc chậc."

Kỳ Mặc Vũ bị thái độ của Hồ Nhã Hinh làm cho chột dạ, mặc dù nàng cũng chẳng làm gì sai.

Vừa lúc này giáo viên bước vào phá vỡ bầu không khí lúng túng. Kỳ Mặc Vũ cũng quăng chuyện kia sau đầu, tiếp tục đóng vai đứa con ngoan trò giỏi. Nhưng nàng biết rõ hôm nay trở về Thái Vịnh Nghi chắc chắn sẽ không để hai lỗ tai nàng được yên.

Một buổi học cũng xem là trôi qua yên ổn. Kỳ Mặc Vũ lúc này mới nhớ đến Tô Giai Nghê, liền quay sang hỏi Hồ Nhã Hinh: "Người ban nãy, cậu ấy sao rồi?"

Hồ Nhã Hinh đang thu dọn cặp sách, nghe Kỳ Mặc Vũ hỏi mới ngẩng đầu: "Ý cậu là Giai Nghê?"

Kỳ Mặc Vũ không rõ tên họ người kia, nghe Hồ Nhã Hinh nói vậy không khỏi dừng một chút rồi mới gật đầu.

"Không sao, chỉ trầy xước một chút, nhưng coi bộ tâm lý sẽ sinh ra chút sợ hãi."

Kỳ Mặc Vũ nghe xong gật đầu, đeo balo lên vai rồi cùng Hồ Nhã Hinh rời khỏi lớp học.

"Sao trước giờ mình chưa bao giờ thấy cậu ấy?"

Hồ Nhã Hinh vừa đi vừa nghiêng đầu nói với Kỳ Mặc Vũ: "Là lớp tuyển chọn, ở cuối hành lang, đương nhiên là không có cơ hội chạm mặt."

Kỳ Mặc Vũ gật đầu, không nói gì thêm.

Vừa lúc này, một đám học sinh đi phía sau hai người bắt đầu ồn ào. Kỳ Mặc Vũ cảm thấy đau đầu, định kéo Hồ Nhã Hinh về nhanh, nhưng câu nói của một nữ sinh đã khiến nàng dừng lại.

"Nghe nói hôm nay cháu gái của Hiệu trưởng ghé qua."

Một nữ sinh khác chen vào: "Là ai, sao tôi không nhìn thấy."

"Tôi, tôi nhìn thấy, tôi nhìn thấy. So với minh tinh hạng A chỉ có hơn chứ không kém."

Một tên nam sinh hét toáng lên, giống như sợ người khác không nghe thấy.

"Cậu có nói quá không đó."

Âm thanh nhỏ dần, nhưng Kỳ Mặc Vũ ít nhiều cũng biết được chút ít manh mối. Nàng thầm nghĩ, tên nam sinh đó nói không sai, người kia thật giống nữ thần, mà nữ thần thì...

Hồ Nhã Hinh thấy Kỳ Mặc Vũ lại thất thần bèn vỗ vai: "Này Mặc Vũ, lại ngơ ngẩn gì thế, đi thôi."

Xe đưa đón đã dừng trước cổng trường, Kỳ Mặc Vũ vẫy tay tạm biệt Hồ Nhã Hinh sau đó quen thuộc ngồi lên xe trở về.

Nhà Kỳ Mặc Vũ chỉ cách trường 5 phút lái xe, nàng nhiều lần muốn tự mình đạp xe đạp đi học nhưng mà ba mẹ Kỳ một mực không đồng ý. Phải biết họ chỉ có cô con gái duy nhất là Kỳ Mặc Vũ, dù giá nào thì vẫn phải bảo vệ nàng cẩn thận. Vả lại đây cũng là một cách để thể hiện cho cả Vĩnh Thành này thấy được điều kiện nhà họ Kỳ, danh xứng với thực.

Trong mắt Kỳ Mặc Vũ, việc làm này của ba mẹ Kỳ còn ấu trĩ hơn cả trẻ con. Chỉ những nhà giàu mới nổi mới suốt ngày chạy đi khoe là mình có nhiều tiền như thế nào. Người thực sự có tài lực thì lại càng thâm tàng bất lộ.

3

Nhưng ba mẹ đã thích vậy, nàng cũng không còn cách nào khác. Dù sao nàng sinh ra đã định sẵn là phải chấp nhận mọi sự sắp đặt, không có lựa chọn nào khác. Ai bảo bọn họ có tiền, lại còn sinh ra nàng.

Mấy suy nghĩ vụn vặt của Kỳ Mặc Vũ nhanh chóng bị bóng dáng nữ nhân xa lạ kia đẩy đi hết thảy. Nàng chống cằm tựa cửa, ánh mắt không mang theo tiêu cự, cứ thế mà rất nhanh về đến nhà.

Thái Vịnh Nghi đã ngồi đợi sẵn ở phòng khách. Nói gì thì nói bà vẫn là một nữ cường nhân có trách nhiệm. Đặc biệt rất chấp niệm trong giờ giấc và việc giáo dục Kỳ Mặc Vũ.

Kỳ Mặc Vũ thay giày tiếng vào cửa, nàng theo thói quen chào hỏi: "Mẹ, con đã về."

Thái Vịnh Nghi cũng không nhìn đến Kỳ Mặc Vũ, bà đưa mắt nhìn đồng hồ, miệng khẽ mở rồi khép lại: "Trễ 3 phút."

Kỳ Mặc Vũ thở dài, quả là rất chấp niệm.

Nàng tiến lại gần chỗ Thái Vịnh Nghi, buông xuống balo còn đeo trên vai: "Con ở lại nói với Nhã Hinh vài câu."

Kỳ Mặc Vũ đã chuẩn bị tinh thần nghe Thái Vịnh Nghi dạy dỗ, nhưng chờ mãi vẫn chưa thấy mẹ mình nói câu nào. Nàng vẫn im lặng chờ đợi.

Mười phút trôi qua, bầu không khí càng lúc càng trở nên quái dị. Cuối cùng Thái Vịnh Nghi lại dùng một giọng điệu nhỏ nhẹ đến bất ngờ, khiến Kỳ Mặc Vũ cảm giác người này không phải là người mẹ thường ngày thét ra lửa của mình.

"Có bị thương không?"

Kỳ Mặc Vũ giấu đi tia kinh ngạc trong mắt, nàng nhỏ giọng: "Không có ạ."

"Mẹ đã coi camera. Con đó, giúp người là tốt nhưng đừng để mình bị vạ lây. Lần này là một Chúc Viên mẹ có thể thay còn xử lý. Lần sau nếu đụng trúng kẻ côn đồ nào con nói xem mẹ làm sao nhảy ra cứu con cho kịp."

1

Thái Vịnh Nghi khi nhận được cuộc gọi của giáo viên chủ nhiệm quả thực rất tức giận. Bà cứ nghĩ Kỳ Mặc Vũ không chịu ở yên lại đi gây chuyện. Thế nhưng khi đối mặt với Chúc mẹ, vẫn là bảo vệ con gái mình trước rồi về nhà mới răn dạy lại sau.

Nhưng lời của nữ nhân xinh đẹp nọ đã gợi cho Thái Vịnh Nghi một điểm sáng. Dù mọi chuyện đã êm xuôi nhưng bà vẫn yêu cầu gửi băng ghi hình qua email để xem lại.

Con gái bảo vệ chính nghĩa, là một việc tốt. Chẳng qua là vẫn còn quá vội vàng, tay nhanh hơn não.

Thái Vịnh Nghi xem băng ghi hình cả buổi cũng vơi đi cơn giận, cuối cùng cũng không nỡ trách mắng đứa con gái mình mang nặng đẻ đau.

Kỳ Mặc Vũ thấy thái độ của mẹ hòa hoãn hiếm thấy cũng thở phào nhẹ nhõm. Nàng nở nụ cười, dỗ dành Thái Vịnh Nghi: "Mẹ, con biết rồi. Lần sau nhất định sẽ cẩn thận."

Thái Vịnh Nghi lâu rồi không thấy con gái cười với mình như vậy, bất giác tâm mềm nhũn: "Còn có lần sau?"

Kỳ Mặc Vũ vội lắc đầu: "Không. Nhất định không có lần sau."

Thái Vịnh Nghi rất muốn cười nhưng cố gắng giữ hình tượng một người mẹ sắt thép. Bà nhấp ngụm trà, sau đó lại nói với Kỳ Mặc Vũ.

5

"Mẹ có đăng ký cho con một lớp võ tự vệ, tuần sau là bắt đầu. Con nhớ thu xếp đi học, mẹ sẽ dặn tài xế đưa đón đúng giờ."

Đúng là chưa hết bất ngờ này lại đi đến bất ngờ khác. Nhưng Kỳ Mặc Vũ cũng đã quá quen với việc này. Nàng giơ tay ra dấu đồng ý sau đó vội vàng chạy về phòng.

"Mẹ, con lên đi tắm trước."

Thái Vịnh Nghi nhìn thấy con gái chuồn đi rồi mới lắc đầu, đặt ly trà xuống mỉm cười. Đứa con này nếu siêng năng hơn một chút thì chắc chắn cũng là nhân vật phong vân một cõi. Nhưng cũng chẳng sao, năng lực vốn có của nàng cũng đủ để sau này làm gia nghiệp Kỳ gia bành trướng. Thời gian còn dài, cứ từ từ mà mài giũa.

Kỳ Mặc Vũ trở về phòng, nàng chọn một bộ đồ mặc ở nhà thoải mái rồi tiến vào phòng tắm. Dòng nước ấm từ trên đỉnh đầu chảy xuống khiến nàng thanh tỉnh đi một chút.

Nàng đưa tay chạm vào ngực trái, hồi tưởng lại giây phút kia, bỗng dưng cảm giác trái tim đập nhanh hơn một chút.

"Cảm giác này, thật mới mẻ."

Trong gương phản chiếu gương mặt thiếu nữ đang ửng đỏ. Không biết là do nước nóng hay bởi vì nguyên nhân nào khác.

Kỳ Mặc Vũ năm nay 16 tuổi, cơ thể bắt đầu nảy nở phác họa nên những đường cong duy chỉ thuộc về nàng.

Kỳ Mặc Vũ có đôi mắt sáng, rất giống với Kỳ Mặc Túc nhưng kém đi vài phần sắc bén, ngược lại rất nhu tình, tựa như tinh tú trên bầu trời, tỏa sáng lấp lánh.

Khuôn miệng nàng lại rất giống Thái Vịnh Nghi, khi cười lên giống như gom hết mọi sắc xuân, ấm áp vô ngần, tạo cho người ta cảm giác gần gũi cùng thân thiết.

Tuy chỉ mới 16 tuổi nhưng đã cao gần 1m70, đoán chừng hai năm nữa sẽ vượt xa con số này.

Những thứ mà Kỳ Mặc Vũ đang có là điều mà nhiều người mơ ước. Nhưng với nàng, đó chẳng qua chỉ là những thứ không thuộc về mình. Nàng chỉ xem trọng những thứ do chính bản thân nỗ lực mà đạt được.

Vốn là nhìn chính bản thân mình trong gương, cuối cùng lại thay thế bằng gương mặt nữ nhân kia. Kỳ Mặc Vũ cho rằng hôm nay gặp quá nhiều chuyện nên đầu óc đã bắt đầu mụ mị.

Nàng đưa tay lấy chiếc khăn tắm trên móc treo quần áo, lau khô cơ thể rồi mới khoác lên y phục mới.

Trở lại phòng ngủ, tiếng máy sấy tóc rè rè nhanh chóng vang lên. Thiếu nữ thành thục sấy khô mái tóc. Vừa mới còn ướt đẫm đã nhanh chóng vào nếp. Tóc dài tung bay trong gió, da thịt trắng nõn ẩn hiện, mùi thơm sữa tắm cũng hòa quyện cùng, như cảnh xuân rực rỡ.

Vẫn chưa tới giờ cơm, nàng tiện tay lấy điện thoại nhắn cho Hồ Nhã Hinh một tin nhắn: [Giúp mình một chuyện.]

Hồ Nhã Hinh rất nhanh trả lời: [Cô nương đã mở lời, có chuyện chi mà không giúp được.]

Nhìn thấy mấy lời này, thật chỉ có Hồ Nhã Hinh. Kỳ Mặc Vũ đỡ trán, đang nhờ vả người khác, tuyệt nhiên không thể đắc tội.

Kỳ Mặc Vũ: [Hỏi thăm giúp mình ít thông tin về cháu gái cô Hiệu trưởng.]

Hồ Nhã Hinh: [Hỏi mẹ cậu không phải nhanh hơn sao?]

Kỳ Mặc Vũ: [Nếu có thể hỏi mẹ, cần gì nhờ đến cậu. Nhanh đi, sẽ có hậu tạ.]

Hồ Nhã Hinh: [Đôi giày mới nhất của Nike?]

Thật biết lợi dụng thời cơ, Kỳ Mặc Vũ chửi thầm.

1

Kỳ Mặc Vũ: [Được thôi.]

Hồ Nhã Hinh: [Thành giao, đợi mình 30 phút.]

Kỳ Mặc Vũ cất điện thoại, trong lúc chờ đợi hồi âm của Hồ Nhã Hinh, nàng thong thả đi xuống lầu chuẩn bị cùng ba mẹ Kỳ dùng cơm tối.

Kỳ Mặc Túc vừa trở về, từ miệng vợ mình đại khái cũng biết được chuyện hôm nay trên trường.

So với Thái Vịnh Nghi, Kỳ Mặc Túc lại vô cùng cưng chiều đứa con gái bảo bối này. Chỉ là quyền lực nóc nhà quá lớn, hắn chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền.

1

"Anh thấy em làm rất đúng, con gái chúng ta đâu dễ bị ăn hiếp."

Kỳ Mặc Túc vuốt ve Thái Vịnh Nghi, thầm nghĩ nếu là hắn mọi chuyện không dễ dàng trôi qua như vậy, cùng lắm thì cá chết lưới rách, con gái hắn không được mất dù chỉ một cọng lông.

"Những lời này đừng để tiểu Vũ nghe thấy, kẻo lại chẳng xem ai ra gì."

Thái Vịnh Nghi nghe chồng nói lập tức chấn chỉnh, không để hắn quá nuông chiều con gái.

Kỳ Mặc Túc lập tức giả bộ ngay thẳng: "Anh nhớ rồi, em yên tâm."

Cơm nước dọn ra xong Kỳ Mặc Vũ cũng xuống tới, nhìn thấy Kỳ Mặc Túc, thiếu nữ liền vui vẻ: "Ba, ba về rồi."

"Con gái lại đây ba xem nào."

Thái Vịnh Nghi xem ra cũng quá quen với hình ảnh cha con thuận hòa này, chỉ có bà là đóng vai phản diện suốt bao nhiêu năm nay.

"Đã bao nhiêu tuổi rồi còn không biết giữ chút hình tượng."

Thái Vịnh Nghi quở trách.

"Hình tượng là dùng khi ở công ty, đối với vợ con cần gì giữ hình tượng. Đúng không con gái."

1

Kỳ Mặc Vũ cho ba mình một like, lại nhận về ánh mắt cảnh báo của mẹ, thế là ngoan ngoãn ngồi vào bàn ăn.

Bữa cơm tối coi như cũng trôi qua nhẹ nhàng.

Kỳ Mặc Vũ không chờ đợi được nhanh chóng trở về phòng cầm lấy điện thoại, quả nhiên có tin nhắn từ chỗ Hồ Nhã Hinh. Là chín phút trước, tên này cũng thật uy tín.

Hồ Nhã Hinh: [Khuất Tĩnh Văn, 25 tuổi.]

1

Hồ Nhã Hinh: [Vừa từ Mỹ trở về được 1 tháng.]

Hồ Nhã Hinh: [Chỉ được bấy nhiêu, thông tin cũng không xác thực, chỉ là đồn đại. Mình cũng bó tay.]

Khuất Tĩnh Văn, cái tên này cũng hợp quá đi.

Kỳ Mặc Vũ lẩm bẩm.

Nàng nhanh chóng nhắn lại: [Cảm ơn cậu. Như vậy đủ rồi.]

Hồ Nhã Hinh: [Này, cậu chưa nói với mình tại sao lại cần thông tin người này. Cậu đắc tội gì với người ta à?]

Kỳ Mặc Vũ: [Mệt cho cậu nghĩ nhiều. Mình chỉ tò mò thôi.]

Hồ Nhã Hinh: [Được rồi, đừng quên đôi Nike của mình đó.]

Kỳ Mặc Vũ cũng chẳng buồn trả lời Hồ Nhã Hinh. Nàng suy nghĩ một lát, bèn đem cái tên Khuất Tĩnh Văn tìm kiếm trên mạng. Kết quả thật không giống như mong đợi, một chút hy vọng cũng bị dập tắt.

Thế nhưng trong lòng Kỳ Mặc Vũ lại có một niềm tin mãnh liệt, rằng một ngày nào đó bọn họ sẽ gặp lại.

Nàng thề nếu cơ hội đó đến, nàng chắc chắn không bỏ lỡ.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5805 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5316 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5047 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4625 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4554 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4524 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter