Chương : 72
Trời khuya dần đến, gió ở hai bên cửa sổ bắt đầu thổi mạnh mẽ vào ô phòng cô, lúc này Thường Tiểu Niệm có cảm giác rất ấm áp, không hề thấy lạnh lẽo gì, có thể do anh đang ôm lấy cô nên mới như vậy. Thường Tiểu Niệm cũng thức giấc bởi cơn gió vừa rồi, cô trở người, đối diện cô là gương mặt điển trai của anh, được hằng lên rất rõ và chân thật! Anh có nhiều nét đẹp khiến cô cũng phải đỗ gục, chẳng hạn gương mặt kia lúc ở cạnh cô sẽ trở nên đáng yêu, nhu mì, còn lúc anh làm việc ở tổ chức thì trở nên uy nghiêm, lạnh lùng mà bất cứ ai thấy cũng phải sợ run rẩy.
Bàn tay cô không tự chủ được mà chạm nhẹ lên gương mặt kia.
Oa, láng thật! Không chút mụn nào cả! Là con gái mà cô còn cảm thấy ghen tị với anh. Chợt trong đầu cô hiện ra một kế hoạch hoàn hảo nào đó. Cô thấy anh ngủ cũng khá say nên lén lấy tay anh ra khỏi người cô, Thường Tiểu Niệm lấy điện thoại nằm trên bàn, mờ camera, đứng đó chụp toàn bộ cơ thể anh, rất chi là buồn cười.
Lần này, để xem em còn uy hiếp em được nữa không?
Chẳng những vậy, Thường Tiểu Niệm còn chọn bức ảnh đẹp nhất trong số các bức ảnh cô chụp vừa rồi đặt làm ảnh nền. Rất hợp với điện thoại của cô. Thường Tiểu Niệm cười một trận cho đã rồi tiếp tục đi ngủ..
Gần sáng hôm sau, khi cô thức giấc thì không thấy anh đâu cả, trong lòng xuất hiện một chút hụt hẫng, cô lòm còm ngồi dậy đi vào nhà vệ sinh để đánh răng rửa mặt, nhưng mà....
"Á....Mộ Cẩn Thiên, sao anh không mặc đồ, còn không khóa cửa nữa?"
Thường Tiểu Niệm thấy được nửa phần trên cùng vòm ngực rộng lớn và cơ bụng sáu múi của anh mà cô đã hét to như vậy? Trông khi bên dưới anh đang quấn khăn cơ mà.
Mộ Cẩn Thiên đang rửa mặt, anh vừa mới tắm xong, phát hiện bản thân không có đồ nên lấy đại cái khăn quấn vào, ai ngờ được coi lại vào đây chứ?
"Em ngại làm gì? Cũng sắp kết hôn rồi, sau này cái gì cũng đều thấy, không phải ngại đâu bà xã".
Thường Tiểu Niệm ngại ngùng không nói nên lời, từ lâu cô đã đóng cửa phòng tắm lại, cô nói vọng lớn vào:"Em không thèm nhìn đâu, hại mắt thêm thôi".
"Em đang chê bai đồ của anh sao? Nếu như em thử nhìn một lần anh đảm bảo thấy thích ngay lần đầu"
"Á....biến thái, hiến thái, em nhớ lúc đầu lúc chưa quen nhau anh đâu có như vậy, anh nghiêm túc lắm mà?"
"Trước lạ sau quen, tại lúc đó em quá khó để theo đuổi nên anh mới phải nghiêm túc như vậy để em cảm nhận được tình yêu to lớn của anh, còn bây giờ anh phải lộ rõ bản chất của mình rồi!"
"Mộ Cẩn Thiên.
."
Thường Tiểu Niệm phẫn nộ vô cùng, chỉ muốn ngay lập tức, ngay bây giờ mà đánh cho anh vài đấm mới hả dạ.
Bàn tay cô không tự chủ được mà chạm nhẹ lên gương mặt kia.
Oa, láng thật! Không chút mụn nào cả! Là con gái mà cô còn cảm thấy ghen tị với anh. Chợt trong đầu cô hiện ra một kế hoạch hoàn hảo nào đó. Cô thấy anh ngủ cũng khá say nên lén lấy tay anh ra khỏi người cô, Thường Tiểu Niệm lấy điện thoại nằm trên bàn, mờ camera, đứng đó chụp toàn bộ cơ thể anh, rất chi là buồn cười.
Lần này, để xem em còn uy hiếp em được nữa không?
Chẳng những vậy, Thường Tiểu Niệm còn chọn bức ảnh đẹp nhất trong số các bức ảnh cô chụp vừa rồi đặt làm ảnh nền. Rất hợp với điện thoại của cô. Thường Tiểu Niệm cười một trận cho đã rồi tiếp tục đi ngủ..
Gần sáng hôm sau, khi cô thức giấc thì không thấy anh đâu cả, trong lòng xuất hiện một chút hụt hẫng, cô lòm còm ngồi dậy đi vào nhà vệ sinh để đánh răng rửa mặt, nhưng mà....
"Á....Mộ Cẩn Thiên, sao anh không mặc đồ, còn không khóa cửa nữa?"
Thường Tiểu Niệm thấy được nửa phần trên cùng vòm ngực rộng lớn và cơ bụng sáu múi của anh mà cô đã hét to như vậy? Trông khi bên dưới anh đang quấn khăn cơ mà.
Mộ Cẩn Thiên đang rửa mặt, anh vừa mới tắm xong, phát hiện bản thân không có đồ nên lấy đại cái khăn quấn vào, ai ngờ được coi lại vào đây chứ?
"Em ngại làm gì? Cũng sắp kết hôn rồi, sau này cái gì cũng đều thấy, không phải ngại đâu bà xã".
Thường Tiểu Niệm ngại ngùng không nói nên lời, từ lâu cô đã đóng cửa phòng tắm lại, cô nói vọng lớn vào:"Em không thèm nhìn đâu, hại mắt thêm thôi".
"Em đang chê bai đồ của anh sao? Nếu như em thử nhìn một lần anh đảm bảo thấy thích ngay lần đầu"
"Á....biến thái, hiến thái, em nhớ lúc đầu lúc chưa quen nhau anh đâu có như vậy, anh nghiêm túc lắm mà?"
"Trước lạ sau quen, tại lúc đó em quá khó để theo đuổi nên anh mới phải nghiêm túc như vậy để em cảm nhận được tình yêu to lớn của anh, còn bây giờ anh phải lộ rõ bản chất của mình rồi!"
"Mộ Cẩn Thiên.
."
Thường Tiểu Niệm phẫn nộ vô cùng, chỉ muốn ngay lập tức, ngay bây giờ mà đánh cho anh vài đấm mới hả dạ.