Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Cực Đạo Truy Sát

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Cực Đạo Truy Sát
  3. Chương : 4

Chương : 4

Đến ngày giao dịch sắc trời âm u, đám mây đen nặng nề che khuất chân trời, gió rất lớn, vù vù thổi như lưỡi dao lướt qua mặt người.

Sở Tịch lái xe ra bến cảng, Kha Dĩ Thăng đứng ở đài quan sát của nhà kho, tay cầm kính viễn vọng, cách đó không xa trên mặt biển neo đậu một con tàu chở hàng, bị lớp vải dầu dày cui che đậy, trông cực kì đồ sộ. Không mấy ai biết trên con tàu chở hàng được ngụy trang bình thường này đang chở một lô súng ống giá trị lên đến hơn triệu đô, sắp được Trịnh gia hộ tống qua lãnh hải, tiến vào thị trường vũ khí châu Âu đầy lợi nhuận.

Sở Tịch bước lên đài quan sát, Kha Dĩ Thăng buông kính viễn vọng, quay đầu cười nói với y: “Chuẩn bị xong cả rồi chứ?”

Sở Tịch gật gật đầu: “Đều đã xong xuôi, tay súng bắn tỉa đang ở trên kia mai phục.”

Kha Dĩ Thăng vẫn đứng chôn chân nhìn y, giống như định nói điều gì, thế nhưng một lời cũng không thốt ra, chỉ đặt tay lên hai vai Sở Tịch, hơi mỉm cười.

“Thúc phụ này, không có việc gì ta xuống đây.”

Sở Tịch vừa quay lưng muốn rời đi, Kha Dĩ Thăng bỗng nhiên lên tiếng: “Từ từ đã!”

“Thúc phụ?”

Kha Dĩ Thăng dõi theo y, từ tốn hỏi: “Sở Tịch, con nói ta đối đãi con như thế nào?”

Sở Tịch có chút khó hiểu: “Rất tốt a.”

“Khi con từ Anh quốc ở về, thấy trong nhà xảy ra chuyện lớn, liền một mạch ngã bệnh, là ta đã chiếu cố con, chăm sóc con, khi đó con yếu đuối, đơn bạc như vậy, nằm một chỗ giống như có thể mất mạng bất cứ lúc nào. Lúc đó ta luôn tự nhủ lòng, nhất định phải chăm sóc thật tốt đứa nhỏ này.”

Ánh mắt Kha Dĩ Thăng thậm chí có chút bồi hồi: “Trước kia khi con sống ở đây cùng ta, nửa đêm không ngủ được, đều cùng ta ra ngoài nhấm nháp đôi ba chén rượu, có chuyện gì cũng nói cho ta biết đầu tiên, cái gì cũng không giấu giếm….. Khi đó ta thường xuyên động viên con sẽ thành công, mà giờ con đã đủ lông đủ cánh, dọn ra ngoài sống, có khoảng trời riêng của mình, rốt cuộc cũng không quay về bồi ta như trước.”

Kha Dĩ Thăng khe khẽ thở dài. Nam nhân đứng trên đỉnh quyền lực hắc ám đã nhiều năm như vậy, đã sớm trở nên bất động thanh sắc, gặp sóng gió cũng không chùn bước, lại bất chợt thở dài một tiếng, khiến cho người ta thấy nặng trĩu trong lòng.

Sở Tịch định nói gì đó, lại bị Kha Dĩ Thăng chặn lời.

“Sở Tịch, ta thương con như vậy…. Ta tuyệt đối sẽ không làm hại con, biết không?”

Sở Tịch không biết nên nói gì mới phải, bèn gật gật đầu.

“Con nghe lời ta, ta sẽ không đối xử tệ bạc với con, biết không?”

Sở Tịch đột nhiên lui ra sau từng bước, “Ta phải đi.”

Y đi nhanh xuống lầu, Kha Dĩ Thăng chăm chú nhìn y thật lâu, một lúc sau cũng không dời mắt.

Tay súng bắn tỉa đã mai phục trên cao, nhưng mà đứng cao chưa chắc đã nhìn được xa, bọ ngựa bắt ve không dè chim sẻ đứng sau(1), mèo nào cắn mỉu nào (2), có trời mới biết.

(1) Đường lang bổ thiền, hoàng tước tại hậu: tham lợi trước mắt mà không thấy hoạ ngay sau lưng

Nguồn: http://www.tiengtrung.org/doc-hieu/tieng-han-co-dai/duong-lang-bo-thien%E8%9E%B3%E8%9E%82%E6%8D%95%E8%9D%89/

(2) Hươu chết về tay ai (鹿死谁手) tương tự câu “mèo nào cắn mỉu nào” trong tiếng Việt.

Thời gian giao hàng là tám giờ tối. Trịnh Bình một thân Âu phục giày da bước xuống xe, Sở Tịch đứng trên con tàu nhỏ tại bến tàu đợi hắn, thủ hạ ở tàu hàng bên kia đang chờ lệnh bọn họ kiểm hàng. Trịnh Bình đi qua nhìn thấy Sở Tịch thì nở nụ cười, hỏi: “Tay sao rồi?”

“Không khiến ngài bận tâm,” Sở Tịch quay đi làm động tác ra dấu, thủ hạ đằng kia gật gật đầu, hét lớn với người phía trước: “Nhổ neo!”

Con thuyền dần dần tăng tốc khởi hành về phía màn đêm che phủ, Sở Tịch liếc liếc đồng hồ đeo tay, đột ngột ngẩng lên đối với Trịnh Bình khách khách khí khí cười nói: “Trịnh tiên sinh đi cùng tôi, tôi có chuyện cần nói với ngài.”

Trịnh Bình khó hiểu: “Đi đâu cơ?”

Sở Tịch ra khỏi khoang, tiến đến boong tàu. Vị trí này đã được chuẩn bị tốt cho tay bắn tỉa, đề phòng trong đêm tối tầm nhìn giảm sút, Sở Tịch bật đèn phía trên boong làm ám hiệu hành động, Trịnh Bình theo y đi lên, còn không biết sống chết mở miệng ra đùa cợt: “Yêu, đây tuy không phải loại tàu du lịch xa hoa như Titanic, nhưng có Sở thiếu gia mỹ nhân đứng bên cùng hóng gió mát (3), lại thành loại chuyện vô cùng lãng mạn đi….”

(3) Nguyên văn là 迎风玉立, có lẽ chị Hoài chơi chữ (:-?)

Nghĩa đen đại khái là “hóng gió”.

Nghĩa bóng thì 迎风 lấy từ 迎风待月 (chỉ trai gái lén lút hẹn hò) còn 玉立 lấy từ 长身玉立 (chỉ người con gái có vóc dáng liễu yếu đào tơ)

Sở Tịch một tay dựa lên lan can thuyền, cười lạnh hỏi: “Lần trước ngài nói thích tôi là vì sao chứ?”

Trịnh Bình ha ha cười, lớn giọng đáp: “Không có lí do gì cả, tôi…”

Vế sau Sở Tịch còn chưa kịp nghe rõ đã kịp tan biến vào trong gió, y vừa chuẩn bị giơ tay bật đèn, đột nhiên Trịnh Bình mạnh mẽ lao tới!

Sở Tịch cả kinh, toan rút súng ra, thế nhưng động tác của Trịnh Bình lại nhanh lẹ như dã thú sổ ***g, chỉ trong nháy mắt đã hùng hùng hổ hổ đem y đẩy ngã vào boong tàu. Sở Tịch nói thế nào cũng là công tử quân hỏa thế gia (chuyên súng đạn), chơi súng lành nghề, thân thủ cũng gọi là có biết chút chút đi. Y xoay người lại, một tay đè Trịnh Bình xuống, tay kia mò mò phía công tắc bật đèn, kết quả chưa kịp đụng đến, đã bị Trịnh Bình nửa đường tóm được tay.

“Anh….”

Trịnh Bình không nói không rằng, một tay đè nghiến Sở Tịch, một tay hung hăng chế trụ cằm y, cúi đầu mạnh mẽ hôn xuống. Nụ hôn của hắn mang tư vị của dã thú dày xéo con mồi, không chút lưu tình mà chà đạp đôi môi mỏng kia vốn luôn mím chặt, vĩnh viễn không chịu thốt ra bất kì lời ngọt ngào nào với hắn, buộc Sở Tịch khiêu mở khớp hàm, mang theo loại ý tứ vô cùng hạ lưu vô cùng say đắm mà liếm hôn lợi cùng đầu lưỡi của y. Thẳng đến khi Sở Tịch giãy giụa yếu ớt dần, y liều mạng cào cấu bả vai Trịnh Bình, thế nhưng những nỗ lực mỏng manh còn sót lại cuối cùng cũng chỉ khơi dậy cảm giác kích tình cho kẻ kia.

Trịnh Bình ác liệt cắn thật mạnh lên môi Sở Tịch, lúc sau cảm giác có mùi máu tươi mới chịu buông ra, ghé vào tai y thấp giọng cười phóng túng: “Tôi thực muốn ở trong này mà thượng đến khi em cầu xin tha thứ….”

Sở Tịch thở hào hển, sắc mặt cực kì khó coi: “….Anh làm sao biết được?”

“Hỏi hắn xem.”

Trịnh Bình một tay bẻ ngoặt hai cánh tay Sở Tịch ra sau lưng, một tay gắt gao kéo y vào ***g ngực mình, nâng cằm y nâng hướng về phía mặt biển: “Thấy gì không?”

Sở Tịch nhìn ra biển, sắc mặt khẽ biến. Trong đêm tối có thể thấy một con thuyền nhỏ hết tốc lực chạy về đằng này, mà đứng trên boong thuyền kia không ai khác chính là Kha Dĩ Thăng!

“Sao lại là hắn?”

“Kha Dĩ Thăng đã sớm nói với tôi chuyện này,” Trịnh Bình cắn cắn vành tai Sở Tịch, không thèm để ý chút nào mà cười: “Hắn tơ tưởng em, yêu thích đến phát cuồng, thế nhưng em cũng là đồ đại ngốc, rõ ràng là chuyện sung sướng lại phải kiềm chế dục vọng bản thân, thành ra hắn càng thêm khó xử.”

“…Hỗn đản!”

“Đã vậy cho em thấy luôn thằng này hỗn đản thế nào nhé,” Trịnh Bình cười lớn, “——Để nhớ xem, cái lúc tôi đề xuất ra kế hoạch này, hắn chẳng mừng như bắt được vàng ý chứ: Thứ tôi có được chẳng qua chỉ là mớ vũ khí đắt tiền, đổi lại hắn sẽ có được em, người hắn mộng tưởng hằng đêm suốt bao năm, hận không thể ngay lập tức đem vào bụng ăn thành từng mảnh nhỏ, mà hắn lại chẳng hao tổn tí hơi sức nào. Tính toán cỡ nào, hắn vẫn phải đeo khư khư cái mặt nạ giả làm bậc trưởng bối hiền hòa nhân ái, rốt cuộc cũng có người đứng ra thay hắn làm chuyện xấu.”

Sở Tịch sắc mặt tái nhợt mà biểu cảm bình tĩnh: “Anh định làm gì?”

“Kha Dĩ Thăng bảo tôi mang em nguyên vẹn không tổn thương một sợi tóc nào giao cho hắn, nhưng mà em biết không,” Trịnh Bình nhún nhún vai đầy thờ ơ, “Tôi đây còn lâu mới nghe lời hắn.”

Hắn đè thấp âm thanh, ở bên tai Sở Tịch cười cười: “Toàn bộ hàng hóa cùng em, tôi đều phải có.”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5694 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5231 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4968 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4550 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4476 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4384 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter