Chương 73
Edit: Ngô Diệp Tử
Beta: Vô Ảnh
"Ừm, em thấy gần đầy có rất nhiều người giới thiệu món bánh bao, làm em cũng bất chợt thèm nó." Vừa nhắc đến vấn đề ăn uống, Mễ Mị ngay lập tức chuyển sự chú ý, cô gạt sự lo lắng sang một bên, bắt đầu nghiêm túc lựa chọn đồ ăn vặt.
Gần đây, cô thấy mọi người để cử một cửa hàng bán bánh bao rất nổi tiếng, vì dạo này cô hơi bận nên không có thời gian đến đó thưởng thức, lời nói của Kinh Hoằng Hiên khiến cô vô thức nhớ đến cửa hàng kia.
"Này, anh đợi em một chút, em biết một cửa hàng bán bánh bao rất nổi tiếng, em gửi địa chỉ qua cho anh nhé." Nói xong Mễ Mị liền mở phần bình luận, copy địa chỉ của cửa hàng kia rồi gửi cho Kinh Hoằng Hiên.
Kinh Hoằng Hiên mở baidu ra tìm kiếm cửa hàng đó, so sánh với bức hình và địa chỉ Mễ Mị vừa gửi, anh khẽ ừ một tiếng: "Ừ."
Nghe được câu trả lời của người kia, khóe môi của Mễ Mị khẽ nhếch lên. Sau hai giây trôi qua, cô chợt nhớ ra rằng mình quên chưa hỏi Kinh Hoằng Hiên về buổi họp báo. Suýt chút nữa là bị anh lừa rồi!
"Đúng rồi, em quên chưa hỏi anh về buổi họp báo, cách làm của anh thực sự quá liều lĩnh!" Mễ Mị lén quay sang nhìn Mễ Quan, thấy anh ấy đang mải nhắn tin, cô mới giơ tay lên che miệng lại, hỏi anh: "Người đó liệu có đáng tin không?"
Mễ Mị đang nhắc đến Lam Huệ. Lam Huệ đã đóng giả Nguyễn Khinh Ngữ, lấy danh nghĩa mẹ của Kinh Hoằng Hiên, và thân phận vợ của Ninh Quang Phủ, để tham dự họp báo tố cáo hành vi độc ác của Ninh Quang Phủ, chuyện này chắc chắn sẽ gây ra chấn động lớn trong thành phố H! Kinh Hoằng Hiên vừa mới ra tay đã gây ra chuyện kinh thiên động địa! Anh phơi bày sự thật trước truyền thông, và dồn đối thủ vào chân tường.
Tuy nhiên Ninh gia cũng không phải là kẻ dễ bắt nạt, chỉ cần dựa vào những lời nói của Lam Huệ trong buổi họp báo, họ sẽ dễ dàng phát hiện ra bà ta là kẻ giả mạo. Và chắc chắn Kinh Hoằng Hiên sẽ gặp nguy hiểm.
Mễ Mị nghĩ đến đây, vẻ mặt của cô tái mét lại.
"Này, anh thực sự vẫn ổn chứ?" Mễ Mị lo lắng hỏi: "Em có hơi lo lắng..."
"Anh vẫn ổn. Bây giờ, chắc Ninh Quang Phủ đang gặp rất nhiều rắc rối. Ông ta phải xử lý ổn thỏa vụ việc này mới có thời gian đối phó với anh." Tiếng cười Kinh Hoằng Hiên truyền qua loa, giọng nói rất bình tĩnh, Mễ Mị có thể tưởng tượng được vẻ mặt kiêu ngạo của anh.
"Từ bây giờ đến bữa tối còn khoảng tám tiếng nữa, trong khoảng thời gian này, em hãy tiếp tục phát huy trí tưởng tượng của bản thân, thử đoán xem kế hoạch của anh là gì. Đến tối, anh sẽ trả lời mọi thắc mắc của em, được chứ?" Giọng nói cuốn hút của Kinh Hoằng Hiên truyền vào tai của cô, Mễ Mị ngoan ngoãn gật đầu, giống như một học sinh gương mẫu.
"Vâng."
"Em vừa xem qua thực đơn của cửa hàng bán bánh bao kia, bên họ còn bán cả socola nữa, anh nhớ mua thêm nhé."
"À? Đúng rồi, anh mua xong thì đến thẳng nhà em luôn nhé, nhớ phải mua nhiều vào, em có mời mọi người ăn cùng."
"Ừ..."
Chỉ cần vài ba câu nói, Kinh Hoằng Hiên đã trấn an được nỗi lo lắng trong lòng cô. Sau đó, cả hai nói sang chuyện khác. Mễ Mị có cảm giác, đối với anh cuộc họp báo đó còn không quan trọng bằng việc đi mua đồ ăn vặt cho cô.
Hai người thống nhất về giờ hẹn tối nay. Kinh Hoằng Hiên có vài việc cần xử lý. Nên hai người đành phải kết thúc cuộc nói chuyện.
"Hẹn gặp lại vào tối nay."
"Hẹn gặp lại vào tối nay."
Mễ Mị dịu dàng nói lời chào tạm biệt, cô cúp máy. Đặt chiếc điện thoại lên bàn, nụ cười trên khuôn mặt cô dần biến mất, cô nhìn ra ngoài cửa sổ, khẽ thở dài.
Đúng là sự tự tin của Kinh Hoằng Hiên đã trấn an được nỗi sợ trong lòng cô. Dựa theo những gì cô biết, chắc chắn anh sớm đã có cách đối phó, anh dễ dàng phá tan mọi sự uy hiếp của bên kia. Nhưng đây là trận chiến lớn, đã là một cuộc chiến sinh tử chắc chắn cả hai bên đều sẽ bị tổn thất.
Nhưng Mễ Mị không nỡ nhìn anh bị thương.
Ninh Quang Phủ là một đối thủ đáng gờm, trong tay ông ta còn có tập đoàn Lai Tắc, sở hữu khối lượng tài sản kếch xù. Lại còn làm ông trùm thế giới ngầm. Điều quan trọng nhất, con trai ông ta chính là nam chính của thế giới này!!!
Nếu cô không biết thế giới này chính là một cuốn tiểu thuyết, nếu như cô không biết trước cốt truyện. Chắc chắn cô sẽ mù quáng tin rằng Kinh Hoằng Hiên nhất định giành chiến thắng, vì dựa vào năng lực xuất chúng cùng trí thông minh áp đảo, anh hiển nhiên phải là người chiến thắng cuối cùng.
Đáng tiếc... Mọi chuyện lại không diễn ra như vậy! Ở trong cốt truyện, Kinh Hoằng Hiên đấu một trận chiến sống còn với Ninh gia, và cuối cùng điều anh nhận về không ngoài thứ gì khác là thất bại!
Chính hào quang nam chính đó trở thành nỗi băn khoăn trong lòng cô. Nếu vầng hào quang đó vẫn còn, thì chắc chắn Kinh Hoằng Hiên sẽ gặp nguy hiểm.
Mễ Mị hy vọng hệ thống sẽ nhanh chóng khởi động trở lại. Như vậy, cô mới có thể liên lạc được với Tam Vĩ. Sau đó, cô sẽ nhớ cậu ấy đi kiểm tra vầng hào quang nam chính trên người Ninh Tuấn Thần.
Phải tìm cách xóa sạch hào quang nam chính, đây chính là nhiệm vụ quan trọng nhất!
Nghĩ tới nghĩ lui, Mễ Mị quyết định quay về nhà trước. Buổi tối nay có hẹn với Kinh Hoằng Hiên, cho dù việc này có thể khiến cô bại lộ, nhưng cô nhất định phải nhắc anh cẩn thận với Ninh Tuấn Thần. Không được để cho hắn ta liên hệ với đám người ở nước ngoài.
Cô biết dù mình có lo lắng cũng không thể làm nên chuyện gì, cô không thể tự ý hành động được, nhỡ đâu vì cô mà kế hoạch hoàn hảo của Kinh Hoằng Hiên bị phá hủy.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Mễ Mị hạ quyết tâm, ngay lập tức trở về nhà. Cô đứng dậy đi về phía bàn làm việc, cầm điện thoại lên. Quay sang nhìn Mễ Quan đang vò đầu bứt tai, cô nói lời chào tạm biệt: "Anh, em đi về trước nhé."
"Ủa? Em về luôn à?" Mễ Quan ngẩng đầu lên, trợn tròn mắt kinh ngạc nhìn Mễ Mị. Vội đứng dậy giữ cô lại, anh ấy nói nhanh như gió: "Em ở lại đây một lúc! Anh còn có chút chuyện cần hỏi. Vừa nãy em đang nói chuyện điện thoại với Kinh Hoằng Hiên đúng không? Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy? Em có biết được sự thật đằng sau không?"
Mễ Quan đặt câu hỏi liên tiếp, có vẻ như anh ấy rất tò mò.
Mễ Mị nghĩ thầm, đương nhiên là em biết được sự thật đằng sau, nói ra có khi mấy ngày sau, anh ấy vẫn chưa thể vượt qua cơn sốc.
Cho nên, vì tình hình sức khỏe anh trai, cứ coi như cô không biết gì đi.
Cô nhìn Mễ Quan bằng ánh mắt ngây thơ, chu môi lên nói: "Nếu biết thì em cần gì phải vội vàng đi đến đây xem buổi họp báo. Vừa nãy đúng là em có gọi điện cho Kinh Hoằng Hiên, nhưng anh ấy không chịu nói cho em biết."
"Hầy, em nghĩ nếu anh hỏi anh ấy chắc chắn anh ấy sẽ nói cho anh nghe. Anh bớt chút thời gian gọi điện hỏi anh ấy, có thông tin gì mới nhớ báo cho em biết!" Vì để đánh bại được Mễ Quan, Mễ Mị đành ra đón quyết định: "Đúng rồi, tối nay anh trở về nhà ăn cơm nhé. Ngày hôm qua, mẹ có hỏi em là anh đang bận chuyện gì, mà cả tuần này không về nhà. Em cố giải thích mẹ mới hiểu cho. Vậy nên tối nay anh phải về nhà đi."
"Anh không muốn về! Em cũng biết thừa lý do vì sao anh không dám về nhà mà?" Mễ Quan thở dài ai oán nói: "Vừa về đến nhà là mẹ lại thúc giục anh chuyện kết hôn, mà bây giờ anh chỉ muốn là một người đàn ông hoàn kim thôi..."
Mễ Mị nhìn dáng vẻ đáng thương của Mễ Quan, cô lén cười trộm, sau đó đi ra an ủi anh: "Để em báo cho anh một tin mật, con gái của Dì Trương hình như mới trở về nước, mẹ rất quý cô ấy, hình như còn có ý định cho anh làm quen với cô ấy. Tốt nhất anh nên trở về nhà, ngoan ngoãn làm theo lời của mẹ, dù sao thì chuyện có thành hay không thành cũng đều do anh quyết định cả. Cố lên nhé!"
Mễ Quan buồn bã hứa tối nay sẽ đi về ăn cơm, Mễ Mị cầm theo balo vui vẻ rời đi.
Trên khuôn mặt Mễ Mị lộ ra sự vui vẻ, cô nhìn cánh cửa màu nâu trước mặt. Từ bây giờ cho đến cuộc hẹn "giải đáp thắc mắc" vào buổi tối, chỉ còn mấy tiếng đồng hồ. Cô nghĩ mình nên về nhà để chuẩn bị thật kỹ các câu hỏi.
"Mễ tiểu thư ~" Nhân viên tiếp tân nhìn thấy Mễ Mị bước ra, vội cúi đầu chào hỏi, Mễ Mị vẫy tay chào tạm biệt cô ấy, cô cố đẩy nhanh bước chân. Lúc thấy thang máy đang dừng ở tầng 18, cô dùng tốc độ nhanh nhất chạy vào trong. Đến cũng vội, mà rời đi cũng thế.
"Tạm biệt..." Tiểu Cao nhìn cánh cửa thang máy dần đóng lại, chỉ trong chớp mắt. Mễ Mị đã đi khuất.
Mễ Mị đi thẳng đến bãi đỗ xe B1.
Cô cài dây an toàn, khởi động xe ô tô, mở radio lên điều chỉnh kênh tin tức, bầu không khí trong xe rất yên tĩnh nên cô có thể nghe rõ lời người dẫn chương trình nói. Tin tức tiếp theo có liên quan đến buổi họp báo sáng nay.
Mễ Mị thầm nghĩ quả nhiên là như vậy, chuyện Ninh Quang Phủ che giấu việc kết hôn, khi bị truyền ra ngoài chắc chắn trở thành tin tức lớn. Có lẽ tin tức này đã truyền khắp thành phố H.
Chỉ mới bắt đầu vào trận chính, đã xảy ra giao tranh lớn như vậy. Nghĩ tới đây Mễ Mị liền cảm thấy hoảng sợ. Chứng tỏ về sau sẽ càng nguy hiểm, chỉ cần sơ sẩy một chút có thể phải lấy mạng sống ra để đánh đổi.
Mễ Mị mang theo tâm trạng nặng nề. Cô phải đi qua ngã tư này, rồi quẹo phải. Cô ngẩng đầu lên nhìn, thấy đèn đỏ đang bắt đầu đếm ngược. Mễ Mị giảm tốc độ xe xuống, chờ đèn xanh vừa được bật lên, cô ngay lập tức xoay tay lái.
Đúng lúc này! Từ phía đối diện có một chiếc xe thể thao màu vàng lao tới, dù phía bên đó đang ở tín hiệu đèn đỏ, nhưng chiếc xe đó không hề có ý định chậm lại. Thậm chí nó còn tăng tốc. Tiếng còi xe vang lên inh ỏi, chiếc xe ô tô đó lướt nhanh như một cơn gió.
Nó đang đi về phía Mễ Mị!
Mễ Mị hoảng hốt, bây giờ tránh cũng không kịp, nên cô cố lái với tốc độ nhanh nhất đi sang làn đường bên phải.
Cô không để ý, phía bên tay trái, một chiếc xe ô tô màu đen đang đi với tốc độ rất chậm, đột nhiên tăng tốc, tiếng bánh xe ma sát tạo ra những âm thanh chói tai. Cả hai chiếc xe ô tô đó đều lao về phía Mễ Mị. Dựa theo sự chuyển động của xe, chắc chắn sẽ xảy ra tai nạn.
Sét đánh không kịp chở tay, ở ngay ngã tư đường. Ba chiếc xe ô tô không thoát khỏi cảnh đâm sầm vào nhau!
Mễ Mị hoảng sợ, cô không thể di chuyển được tay lái, phanh xe không thể sử dụng được! Cô chỉ biết đứng yên nhìn hai chiếc xe đang ngày càng tiến lại gần.
Cô... thực sự sẽ chết sao!
Đúng lúc này một tiếng chuông vang lên! Từ trong ba lô của Mễ Mị phát ra một tia sáng, cái vòng bảo vệ Tam Vĩ đưa có cô bắt đầu hoạt động, một vòng tròn trong suốt xuất hiện bao quanh cô và chiếc xe ô tô, cô có thể nhìn rõ khung cảnh bên ngoài.
Rầm! Một tiếng nổ vang lên, chiếc ô tô đen bên trái đột nhiên đứng ra cản đường chiếc xe thể thao màu vàng!
Chiếc xe phía đối diện dù bị chiếc xe màu đen cản lại, nhưng vì không kịp giảm tốc, nên nó lăn ra xa mấy mét, đâm sầm vào đầu xe của Mễ Mị. Sau đó nó bị một lực vô hình đẩy ra, vô tình đâm trúng biển báo giao thông, đường bánh xe màu đen in trên mặt đường. Tạo ra những âm thanh chói tai. Vì không thể kiểm soát được tốc độ nên nó lao thẳng lên vỉa hè.
Rầm!
Khung cảnh kinh hoàng đó chỉ diễn ra trong vòng mấy giây!
Tiếng hét xung quanh vang lên liên tục.
Beta: Vô Ảnh
"Ừm, em thấy gần đầy có rất nhiều người giới thiệu món bánh bao, làm em cũng bất chợt thèm nó." Vừa nhắc đến vấn đề ăn uống, Mễ Mị ngay lập tức chuyển sự chú ý, cô gạt sự lo lắng sang một bên, bắt đầu nghiêm túc lựa chọn đồ ăn vặt.
Gần đây, cô thấy mọi người để cử một cửa hàng bán bánh bao rất nổi tiếng, vì dạo này cô hơi bận nên không có thời gian đến đó thưởng thức, lời nói của Kinh Hoằng Hiên khiến cô vô thức nhớ đến cửa hàng kia.
"Này, anh đợi em một chút, em biết một cửa hàng bán bánh bao rất nổi tiếng, em gửi địa chỉ qua cho anh nhé." Nói xong Mễ Mị liền mở phần bình luận, copy địa chỉ của cửa hàng kia rồi gửi cho Kinh Hoằng Hiên.
Kinh Hoằng Hiên mở baidu ra tìm kiếm cửa hàng đó, so sánh với bức hình và địa chỉ Mễ Mị vừa gửi, anh khẽ ừ một tiếng: "Ừ."
Nghe được câu trả lời của người kia, khóe môi của Mễ Mị khẽ nhếch lên. Sau hai giây trôi qua, cô chợt nhớ ra rằng mình quên chưa hỏi Kinh Hoằng Hiên về buổi họp báo. Suýt chút nữa là bị anh lừa rồi!
"Đúng rồi, em quên chưa hỏi anh về buổi họp báo, cách làm của anh thực sự quá liều lĩnh!" Mễ Mị lén quay sang nhìn Mễ Quan, thấy anh ấy đang mải nhắn tin, cô mới giơ tay lên che miệng lại, hỏi anh: "Người đó liệu có đáng tin không?"
Mễ Mị đang nhắc đến Lam Huệ. Lam Huệ đã đóng giả Nguyễn Khinh Ngữ, lấy danh nghĩa mẹ của Kinh Hoằng Hiên, và thân phận vợ của Ninh Quang Phủ, để tham dự họp báo tố cáo hành vi độc ác của Ninh Quang Phủ, chuyện này chắc chắn sẽ gây ra chấn động lớn trong thành phố H! Kinh Hoằng Hiên vừa mới ra tay đã gây ra chuyện kinh thiên động địa! Anh phơi bày sự thật trước truyền thông, và dồn đối thủ vào chân tường.
Tuy nhiên Ninh gia cũng không phải là kẻ dễ bắt nạt, chỉ cần dựa vào những lời nói của Lam Huệ trong buổi họp báo, họ sẽ dễ dàng phát hiện ra bà ta là kẻ giả mạo. Và chắc chắn Kinh Hoằng Hiên sẽ gặp nguy hiểm.
Mễ Mị nghĩ đến đây, vẻ mặt của cô tái mét lại.
"Này, anh thực sự vẫn ổn chứ?" Mễ Mị lo lắng hỏi: "Em có hơi lo lắng..."
"Anh vẫn ổn. Bây giờ, chắc Ninh Quang Phủ đang gặp rất nhiều rắc rối. Ông ta phải xử lý ổn thỏa vụ việc này mới có thời gian đối phó với anh." Tiếng cười Kinh Hoằng Hiên truyền qua loa, giọng nói rất bình tĩnh, Mễ Mị có thể tưởng tượng được vẻ mặt kiêu ngạo của anh.
"Từ bây giờ đến bữa tối còn khoảng tám tiếng nữa, trong khoảng thời gian này, em hãy tiếp tục phát huy trí tưởng tượng của bản thân, thử đoán xem kế hoạch của anh là gì. Đến tối, anh sẽ trả lời mọi thắc mắc của em, được chứ?" Giọng nói cuốn hút của Kinh Hoằng Hiên truyền vào tai của cô, Mễ Mị ngoan ngoãn gật đầu, giống như một học sinh gương mẫu.
"Vâng."
"Em vừa xem qua thực đơn của cửa hàng bán bánh bao kia, bên họ còn bán cả socola nữa, anh nhớ mua thêm nhé."
"À? Đúng rồi, anh mua xong thì đến thẳng nhà em luôn nhé, nhớ phải mua nhiều vào, em có mời mọi người ăn cùng."
"Ừ..."
Chỉ cần vài ba câu nói, Kinh Hoằng Hiên đã trấn an được nỗi lo lắng trong lòng cô. Sau đó, cả hai nói sang chuyện khác. Mễ Mị có cảm giác, đối với anh cuộc họp báo đó còn không quan trọng bằng việc đi mua đồ ăn vặt cho cô.
Hai người thống nhất về giờ hẹn tối nay. Kinh Hoằng Hiên có vài việc cần xử lý. Nên hai người đành phải kết thúc cuộc nói chuyện.
"Hẹn gặp lại vào tối nay."
"Hẹn gặp lại vào tối nay."
Mễ Mị dịu dàng nói lời chào tạm biệt, cô cúp máy. Đặt chiếc điện thoại lên bàn, nụ cười trên khuôn mặt cô dần biến mất, cô nhìn ra ngoài cửa sổ, khẽ thở dài.
Đúng là sự tự tin của Kinh Hoằng Hiên đã trấn an được nỗi sợ trong lòng cô. Dựa theo những gì cô biết, chắc chắn anh sớm đã có cách đối phó, anh dễ dàng phá tan mọi sự uy hiếp của bên kia. Nhưng đây là trận chiến lớn, đã là một cuộc chiến sinh tử chắc chắn cả hai bên đều sẽ bị tổn thất.
Nhưng Mễ Mị không nỡ nhìn anh bị thương.
Ninh Quang Phủ là một đối thủ đáng gờm, trong tay ông ta còn có tập đoàn Lai Tắc, sở hữu khối lượng tài sản kếch xù. Lại còn làm ông trùm thế giới ngầm. Điều quan trọng nhất, con trai ông ta chính là nam chính của thế giới này!!!
Nếu cô không biết thế giới này chính là một cuốn tiểu thuyết, nếu như cô không biết trước cốt truyện. Chắc chắn cô sẽ mù quáng tin rằng Kinh Hoằng Hiên nhất định giành chiến thắng, vì dựa vào năng lực xuất chúng cùng trí thông minh áp đảo, anh hiển nhiên phải là người chiến thắng cuối cùng.
Đáng tiếc... Mọi chuyện lại không diễn ra như vậy! Ở trong cốt truyện, Kinh Hoằng Hiên đấu một trận chiến sống còn với Ninh gia, và cuối cùng điều anh nhận về không ngoài thứ gì khác là thất bại!
Chính hào quang nam chính đó trở thành nỗi băn khoăn trong lòng cô. Nếu vầng hào quang đó vẫn còn, thì chắc chắn Kinh Hoằng Hiên sẽ gặp nguy hiểm.
Mễ Mị hy vọng hệ thống sẽ nhanh chóng khởi động trở lại. Như vậy, cô mới có thể liên lạc được với Tam Vĩ. Sau đó, cô sẽ nhớ cậu ấy đi kiểm tra vầng hào quang nam chính trên người Ninh Tuấn Thần.
Phải tìm cách xóa sạch hào quang nam chính, đây chính là nhiệm vụ quan trọng nhất!
Nghĩ tới nghĩ lui, Mễ Mị quyết định quay về nhà trước. Buổi tối nay có hẹn với Kinh Hoằng Hiên, cho dù việc này có thể khiến cô bại lộ, nhưng cô nhất định phải nhắc anh cẩn thận với Ninh Tuấn Thần. Không được để cho hắn ta liên hệ với đám người ở nước ngoài.
Cô biết dù mình có lo lắng cũng không thể làm nên chuyện gì, cô không thể tự ý hành động được, nhỡ đâu vì cô mà kế hoạch hoàn hảo của Kinh Hoằng Hiên bị phá hủy.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Mễ Mị hạ quyết tâm, ngay lập tức trở về nhà. Cô đứng dậy đi về phía bàn làm việc, cầm điện thoại lên. Quay sang nhìn Mễ Quan đang vò đầu bứt tai, cô nói lời chào tạm biệt: "Anh, em đi về trước nhé."
"Ủa? Em về luôn à?" Mễ Quan ngẩng đầu lên, trợn tròn mắt kinh ngạc nhìn Mễ Mị. Vội đứng dậy giữ cô lại, anh ấy nói nhanh như gió: "Em ở lại đây một lúc! Anh còn có chút chuyện cần hỏi. Vừa nãy em đang nói chuyện điện thoại với Kinh Hoằng Hiên đúng không? Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy? Em có biết được sự thật đằng sau không?"
Mễ Quan đặt câu hỏi liên tiếp, có vẻ như anh ấy rất tò mò.
Mễ Mị nghĩ thầm, đương nhiên là em biết được sự thật đằng sau, nói ra có khi mấy ngày sau, anh ấy vẫn chưa thể vượt qua cơn sốc.
Cho nên, vì tình hình sức khỏe anh trai, cứ coi như cô không biết gì đi.
Cô nhìn Mễ Quan bằng ánh mắt ngây thơ, chu môi lên nói: "Nếu biết thì em cần gì phải vội vàng đi đến đây xem buổi họp báo. Vừa nãy đúng là em có gọi điện cho Kinh Hoằng Hiên, nhưng anh ấy không chịu nói cho em biết."
"Hầy, em nghĩ nếu anh hỏi anh ấy chắc chắn anh ấy sẽ nói cho anh nghe. Anh bớt chút thời gian gọi điện hỏi anh ấy, có thông tin gì mới nhớ báo cho em biết!" Vì để đánh bại được Mễ Quan, Mễ Mị đành ra đón quyết định: "Đúng rồi, tối nay anh trở về nhà ăn cơm nhé. Ngày hôm qua, mẹ có hỏi em là anh đang bận chuyện gì, mà cả tuần này không về nhà. Em cố giải thích mẹ mới hiểu cho. Vậy nên tối nay anh phải về nhà đi."
"Anh không muốn về! Em cũng biết thừa lý do vì sao anh không dám về nhà mà?" Mễ Quan thở dài ai oán nói: "Vừa về đến nhà là mẹ lại thúc giục anh chuyện kết hôn, mà bây giờ anh chỉ muốn là một người đàn ông hoàn kim thôi..."
Mễ Mị nhìn dáng vẻ đáng thương của Mễ Quan, cô lén cười trộm, sau đó đi ra an ủi anh: "Để em báo cho anh một tin mật, con gái của Dì Trương hình như mới trở về nước, mẹ rất quý cô ấy, hình như còn có ý định cho anh làm quen với cô ấy. Tốt nhất anh nên trở về nhà, ngoan ngoãn làm theo lời của mẹ, dù sao thì chuyện có thành hay không thành cũng đều do anh quyết định cả. Cố lên nhé!"
Mễ Quan buồn bã hứa tối nay sẽ đi về ăn cơm, Mễ Mị cầm theo balo vui vẻ rời đi.
Trên khuôn mặt Mễ Mị lộ ra sự vui vẻ, cô nhìn cánh cửa màu nâu trước mặt. Từ bây giờ cho đến cuộc hẹn "giải đáp thắc mắc" vào buổi tối, chỉ còn mấy tiếng đồng hồ. Cô nghĩ mình nên về nhà để chuẩn bị thật kỹ các câu hỏi.
"Mễ tiểu thư ~" Nhân viên tiếp tân nhìn thấy Mễ Mị bước ra, vội cúi đầu chào hỏi, Mễ Mị vẫy tay chào tạm biệt cô ấy, cô cố đẩy nhanh bước chân. Lúc thấy thang máy đang dừng ở tầng 18, cô dùng tốc độ nhanh nhất chạy vào trong. Đến cũng vội, mà rời đi cũng thế.
"Tạm biệt..." Tiểu Cao nhìn cánh cửa thang máy dần đóng lại, chỉ trong chớp mắt. Mễ Mị đã đi khuất.
Mễ Mị đi thẳng đến bãi đỗ xe B1.
Cô cài dây an toàn, khởi động xe ô tô, mở radio lên điều chỉnh kênh tin tức, bầu không khí trong xe rất yên tĩnh nên cô có thể nghe rõ lời người dẫn chương trình nói. Tin tức tiếp theo có liên quan đến buổi họp báo sáng nay.
Mễ Mị thầm nghĩ quả nhiên là như vậy, chuyện Ninh Quang Phủ che giấu việc kết hôn, khi bị truyền ra ngoài chắc chắn trở thành tin tức lớn. Có lẽ tin tức này đã truyền khắp thành phố H.
Chỉ mới bắt đầu vào trận chính, đã xảy ra giao tranh lớn như vậy. Nghĩ tới đây Mễ Mị liền cảm thấy hoảng sợ. Chứng tỏ về sau sẽ càng nguy hiểm, chỉ cần sơ sẩy một chút có thể phải lấy mạng sống ra để đánh đổi.
Mễ Mị mang theo tâm trạng nặng nề. Cô phải đi qua ngã tư này, rồi quẹo phải. Cô ngẩng đầu lên nhìn, thấy đèn đỏ đang bắt đầu đếm ngược. Mễ Mị giảm tốc độ xe xuống, chờ đèn xanh vừa được bật lên, cô ngay lập tức xoay tay lái.
Đúng lúc này! Từ phía đối diện có một chiếc xe thể thao màu vàng lao tới, dù phía bên đó đang ở tín hiệu đèn đỏ, nhưng chiếc xe đó không hề có ý định chậm lại. Thậm chí nó còn tăng tốc. Tiếng còi xe vang lên inh ỏi, chiếc xe ô tô đó lướt nhanh như một cơn gió.
Nó đang đi về phía Mễ Mị!
Mễ Mị hoảng hốt, bây giờ tránh cũng không kịp, nên cô cố lái với tốc độ nhanh nhất đi sang làn đường bên phải.
Cô không để ý, phía bên tay trái, một chiếc xe ô tô màu đen đang đi với tốc độ rất chậm, đột nhiên tăng tốc, tiếng bánh xe ma sát tạo ra những âm thanh chói tai. Cả hai chiếc xe ô tô đó đều lao về phía Mễ Mị. Dựa theo sự chuyển động của xe, chắc chắn sẽ xảy ra tai nạn.
Sét đánh không kịp chở tay, ở ngay ngã tư đường. Ba chiếc xe ô tô không thoát khỏi cảnh đâm sầm vào nhau!
Mễ Mị hoảng sợ, cô không thể di chuyển được tay lái, phanh xe không thể sử dụng được! Cô chỉ biết đứng yên nhìn hai chiếc xe đang ngày càng tiến lại gần.
Cô... thực sự sẽ chết sao!
Đúng lúc này một tiếng chuông vang lên! Từ trong ba lô của Mễ Mị phát ra một tia sáng, cái vòng bảo vệ Tam Vĩ đưa có cô bắt đầu hoạt động, một vòng tròn trong suốt xuất hiện bao quanh cô và chiếc xe ô tô, cô có thể nhìn rõ khung cảnh bên ngoài.
Rầm! Một tiếng nổ vang lên, chiếc ô tô đen bên trái đột nhiên đứng ra cản đường chiếc xe thể thao màu vàng!
Chiếc xe phía đối diện dù bị chiếc xe màu đen cản lại, nhưng vì không kịp giảm tốc, nên nó lăn ra xa mấy mét, đâm sầm vào đầu xe của Mễ Mị. Sau đó nó bị một lực vô hình đẩy ra, vô tình đâm trúng biển báo giao thông, đường bánh xe màu đen in trên mặt đường. Tạo ra những âm thanh chói tai. Vì không thể kiểm soát được tốc độ nên nó lao thẳng lên vỉa hè.
Rầm!
Khung cảnh kinh hoàng đó chỉ diễn ra trong vòng mấy giây!
Tiếng hét xung quanh vang lên liên tục.