Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Công Chúa Chạm Khắc

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Công Chúa Chạm Khắc
  3. Chương 32: Nhịp tim

Chương 32: Nhịp tim

Editor: ml1qx

Vì số bước ngày hôm nay chưa đủ, Hạ Tang phải tản bộ quanh sân bóng rổ, khi thì cúi đầu nhìn app đếm số bước, khi thì ngẩng đầu nhìn Chu Cầm.

Anh vẫn mang theo cái vẻ mặt lười nhác ấy, tuýt còi, chỉ huy động tác cho đám trẻ con.

Tuy rằng thái độ không nghiêm túc lắm, nhưng trình độ lại cao, nên đội trẻ con mà anh huấn luyện có kỹ thuật cao hơn nhóm của các huấn luyện viên khác.

Rốt cuộc, tiếng chuông tan học lanh lảnh reo lên, những người bạn nhỏ chưa hết thòm thèm thả bóng xuống, đi theo phụ huynh ra khỏi sân bóng rổ.

Hạ Tang đi tới bên cạnh hàng rào, Chu Cầm cũng ôm bóng rổ, chạy chậm đến chỗ cô.

"Cậu đừng chạy!" Hạ Tang vội vã phất tay: "Chậm một chút!"

Chu Cầm đứng cách cô một hàng rào, hai mặt nhìn nhau.

Trên người anh còn mang theo khí tức khô nóng sau khi vận động, trên trán đầy mồ hôi hột lăn xuống. Dưới ánh chiều tà càng làm nổi bật làn da dẻ màu lúa mạch.

Khác hẳn với các thiếu niên cùng tuổi tinh tế bảo dưỡng da trắng, thân thể anh càng giống như no đủ mạch viên, mang theo khí tức thành thục tràn ngập sức mạnh.

"Chân đã đỡ rồi." Chu Cầm nói rằng: "Không có vấn đề gì."

"Tôi thấy chưa đỡ đâu." Hạ Tang vừa nãy đã quan sát anh, động tác rõ ràng không thể so với bình thường mạnh mẽ mãnh liệt: "Cậu chắc chắn vẫn còn chưa đỡ đã đi."

"Chắc chắn như vậy." Chu Cầm giơ lên hàm dưới, tựa như cười mà không phải cười nhìn cô: "Thân thể của tôi, cậu so với tôi càng quen thuộc nhỉ?"

Tai Hạ Tang đỏ lên, vội la lên: "Cậu nói bậy cái gì vậy!"

Khoé mắt Chu Cầm ngập tràn ý cười, rất thích trêu chọc cô gái nhỏ đơn thuần, thích xem dáng vẻ gấp gáp, mặt đỏ tới mang tai của cô.

Thời điểm bọn họ tùy ý tán gẫu, bạn học kêu Ngao tử thở hổn hển chạy tới, giọng nói mềm mềm nói với Chu Cầm: "Huấn luyện viên Chu, anh có thể cho em xin tài khoản Weixin của anh không, chị gái em nói ngày hôm nay em nhất định phải hỏi được."

Hạ Tang ngẩng đầu, nhìn thấy đối diện sân bóng có một cô gái vóc người cao gầy, đầy chờ mong mà nhìn về bên này.

Chu Cầm từ trong balô lấy ra danh thiếp của Mật thất Bảy đêm, đưa tới: "Phía trên này có mã quét."

"Không phải cái này!" Ngao tử hai tay chống nạnh, nói: "Trước anh đã cho em một cái, chị gái em nói, đây không phải là Weixin của anh. Huấn luyện viên Chu, anh hôm nay nhất định phải cho em Weixin, nếu không thì chị gái em sẽ không tha cho em."

Hạ Tang thấy bạn học nhỏ này bày ra tư thế "Nếu không cho thì thề sẽ không bỏ qua", liền cúi người hỏi: "Bạn học nhỏ, chị gái em tại sao không tự mình đến hỏi?"

"Chị ấy nói nếu như mình đến, huấn luyện viên Chu chắc chắn sẽ không cho."

"Vậy nếu như là em, huấn luyện viên Chu sẽ cho sao?"

"Bởi vì em là bạn học nhỏ mà." Ngao tử chỉ vào cái mặt nhỏ của mình, cười hì hì nói: "Chị gái em nói em da mặt dày, mất mặt cũng không vấn đề gì."

Hạ Tang lắc lắc đầu, nghiêm túc nói: "Bạn học nhỏ, em nói cho chị ấy, nếu như muốn Weixin, vậy phải tự mình đến hỏi."

"Chị gái em không dám đâu." Ngao tử vung vung tay, nhỏ giọng nói: "Chị ấy hung dữ với em thôi, kỳ thực nhát gan muốn chết."

"Vậy em cùng chị gái nói, nếu như ngay cả nỗ lực tranh thủ cũng không dám, mất mặt cũng không dám, lại dựa vào cái gì được đền bù mong muốn, dựa vào cái gì mà được thứ tốt nhất đây?"

"Ô..."

Ngao tử lại liếc nhìn Chu Cầm, ý thức được chắc là ngày hôm nay không thể xin được Weixin, liền bạch bạch bạch chạy về, nói lời cô vừa nói cho chị gái.

Hạ Tang không cần nhìn đều biết, chị gái cậu bé ấy sẽ dùng ánh mắt gì đánh giá cô.

Kỳ thực trong lòng cô vẫn rất thấp thỏm, lo lắng cô gái này sẽ thật sự lại đây, lúc đó sẽ thật... lúng túng.

Bất quá cô gái này cũng không đến, mà nắm tay em trai, xanh mặt rời đi.

Hạ Tang thở phào nhẹ nhõm, nhấc mắt, lại nhìn thấy Chu Cầm nhìn cô chằm chằm không chớp mắt, ý tứ đầy sâu xa.

Cô lại tự nhiên chột dạ, nói: "Nhìn cái gì."

Khóe miệng anh cong cong ý cười: "Tôi phát hiện cậu... Cùng tôi nghĩ, có chút khác nhau."

"Cậu nghĩ tôi sao?"

"Tôi nghĩ cậu, đại khái cũng là sẽ không muốn mạo hiểm mất mặt, chủ động hỏi xin Weixin." Chu Cầm tùy ý chơi bóng rổ, nói: "Dù sao lá gan cậu cũng nhỏ như thế, tiêm còn sẽ khóc."

Hạ Tang bĩu môi: "Tôi không hề nhát gan, chỉ là có chút sợ đau thôi."

"Tôi cùng cậu ngược lại, tôi không sợ nhất chính là đau." Chu Cầm nhìn bóng rổ trên tay, dừng vài giây, nói: "Nhưng tôi nhát gan."

Ở đêm tối âm u, giãy dụa trong vũng bùn quá lâu, anh không cách nào gánh chịu được thất bại nguy hiểm.

Cái anh muốn là một đòn quyết định chiến thắng, chắc chắn không đi nhầm đường.

"Cậu mà nhát gan sao, tôi không nghĩ vậy, tôi thấy cậu so với tôi còn dũng cảm..."

Cặp mắt Hạ Tang giống như mắt của con thú nhỏ, nhìn anh ngứa ngáy.

Anh không xác định cô có phải là nghe ra ý tứ trong lời nói của anh không, cũng không xác định cô có phải là đang trả lời ý tứ đó trong lời nói, liền đổi chủ đề: "Cậu đi quanh đây hơn mười vòng rồi đấy."

"Tôi ở đây đi bộ nha." Hạ Tang lắc lắc điện thoại di động: "Mẹ tôi để tôi rèn luyện thân thể, mỗi ngày nhất định phải đi đủ 10 ngàn bước."

Cô bỗng nhiên nghĩ đến một ý hay, đứng trước hàng rào nói: "Ai! Chu Cầm, vừa rồi đáng ra tôi nên để cậu cầm điện thoại của tôi, lượng vận động của cậu, khẳng định rất nhanh sẽ giúp tôi đủ số bước!"

"Đầu óc cậu nhanh nhạy nhỉ." Chu Cầm không biết nên khóc hay cười, nói: "Phương diện rèn luyện thân thể này, tôi không thể giúp cậu."

"Oa, cậu cũng có nguyên tắc nhỉ." Hạ Tang một lần nữa nhấc nhấc dây hộp đàn violin, nhìn ánh chiều tà đang khuất dần, nói: "Tôi còn thiếu hơn năm ngàn bước, không nói chuyện cùng cậu nữa."

"Tình bạn nhắc nhở, đi bộ không có tác dụng lớn đối với rèn luyện, tôi kiến nghị cậu chạy bộ."

"Chạy bộ quá mệt mỏi, một lúc liền không còn sức." Hạ Tang vung vung tay: "Bye bye."

Chu Cầm tay chống ở hàng rào, đón lấy một vệt ánh chiều tà cuối cùng, nhìn bóng hình gầy gò của cô gái đang xa dần.

Những năm này bị kiềm chế ngột ngạt, sự bất khuất chống lại mạnh mẽ bỗng dưng lại muốn đi ra.

Anh biết không nên, anh biết không thể...

Thế nhưng mẹ nó... chính là muốn!

"Tang Tang." Anh vung lên cổ họng, ở đằng xa gọi cô một tiếng.

Cách gọi này khiến toàn thân Hạ Tang run lên, như có dòng điện di khắp toàn thân.

Cô quay đầu lại nhìn phía nam sinh phía sau hàng rào, tròng mắt đen kịt của anh có một mảng lớn mộ trầm mây lửa, trong suốt như vậy...

Anh ném bóng rổ từ tay trái tới tay phải, khóe miệng nhợt nhạt nâng lên, giọng điệu từ tính nói: "Tang Tang, có muốn chơi bóng rổ không."

...

Hạ Tang đi vào sân bóng rổ từ chỗ cửa lớn bên hàng rào.

Trong sân bóng các bạn nhỏ trên căn bản đã rời đi, chỉ còn mấy đứa túm năm tụm ba lại, còn ở đây đùa nghịch.

Hạ Tang đem đàn violon đặt ở dưới chân rổ bóng, cùng một chỗ với chiếc balô màu đen của anh.

"Chân cậu thật sự đã khỏi chưa?" Cô nhìn ngó đôi chân dài bị che lấp: "Bây giờ còn chưa tới một tuần nữa."

"Đỡ rồi." Chu Cầm thuận miệng nói: "Cho rằng ai cũng giống cậu sao, tắm chút mưa liền cảm."

Hạ Tang không phục nói: "Tôi sẽ rèn luyện tốt thân thể."

Chu Cầm đập bóng chạy qua bên người cô, đặc biệt khiêu khích xoay người một cái, nhảy lấy đà ném bóng, quả bóng vững vàng rơi vào trong rổ.

Hạ Tang chạy tới trước nhặt bóng, không nghĩ tới, tay còn chưa đụng tới bóng đã bị Chu Cầm nhanh nhẹn đoạt lấy.

Hạ Tang bị anh khơi lên sự hiếu thắng, bước lên ngăn cản, bất quá nhiều lần đều không thể thành công.

Chu Cầm đập bóng gần trong gang tấc, nhưng cô không có cách nào đụng tới anh, càng đừng nghĩ tới cướp đi bóng trong tay anh.

Sau vài lần, gò má cô gái nhỏ hồng hồng khô nóng, bộ ngực phập phồng, khí tức bất bình.

Chu Cầm thỉnh thoảng dẫn bóng chạy qua bên người cô, cố ý dụ dỗ cô đuổi theo, nhưng sẽ không để cho cô đụng tới.

Hạ Tang có chút nhụt chí, chỉ vào anh: "Bắt nạt người khác."

Chu Cầm dừng lại, trong tay áng chừng bóng rổ, cười nhạt nói: "Tài nghệ không bằng người, còn trách tôi bắt nạt cậu?"

Chuyện thể dục thi đấu này, liền có thể khiến người khác vốn bình thường trở nên tức giận.

Bởi vì thực lực cách xa nghiền ép, khiến người ta lại không cam lòng, lại không thể ra sức.

Chẳng trách trận bóng kia với Thập Tam trung, Kỳ Tiêu sẽ bị thực lực của anh nghiền ép đến nỗi cuối cùng động thủ đánh người.

Liền thật sự rất dễ bị... chọc tức.

Hạ Tang chạy chậm tới, dùng toàn lực ngăn cản Chu Cầm, thời điểm anh dẫn bóng chạy qua bên người cô, cô gái nhỏ nhìn trúng cơ hội này, ôm chặt lấy tay anh, liều mạng lôi kéo, từ trong tay anh miễn cưỡng cướp được quả bóng rổ đi.

Chu Cầm rõ ràng cảm giác được nơi mềm mại của cô gái nhỏ đụng tới cánh tay của anh.

Thân thể anh cứng đờ, lúng túng ngừng lại.

Hạ Tang không hề hay biết, ôm bóng chạy đi, một bên chạy một bên quay đầu lại, trừng mắt thị uy: "Cướp được rồi nhé!"

Chu Cầm liếm đôi môi mỏng khô ráo, muốn nói phạm quy, nhưng nhìn thấy gò má ửng hồng của cô với nụ cười tràn trề, anh cũng không nhịn được cười lại: "Coi như cậu lợi hại."

Chỗ cánh tay bị cô đụng tới còn lưu lại xúc cảm mềm mại, không hề tản đi.

Xúc cảm này... như một cái bóng vô hình, từ từ tiến vào trong lòng anh.

Hạ Tang chạy đến chân rổ bóng, nhảy lên ném bóng vào rổ.

Lần này, lực ném đúng là vừa đủ, quả bóng đụng tới rổ, tiếc thay lại lập tức nảy trở về, suýt nữa đập vào cô.

Cô gái nhỏ kêu "A" một tiếng, xoay người bỏ chạy, vừa quay đầu lại va vào lồng ngực Chu Cầm.

Trên người anh mang theo khí nóng sau khi vận động, nhưng lại không giống các nam sinh bình thường nhễ nhại, trái lại rất sạch sẽ.

Anh lấy tay đón bóng, nói: "Kỹ thuật này của cậu không chỉnh được tôi đâu."

Hạ Tang lui lại vài bước, không tiện nói: "Tôi phạm quy sao?"

"Giờ mới biết sao."

"Cậu cũng đâu dạy tôi phải ném thế nào."

Chu Cầm ném bóng rổ cho cô: "Được, vậy tôi dạy cậu."

Anh đi tới phía sau cô, giơ cánh tay tinh tế trắng nõn của cô lên, đầu ngón tay xẹt qua làn da mềm mại, chạm vào vị trí mu bàn tay của cô, điều chỉnh tư thế cầm bóng.

Một cái tay khác, đặt nơi eo cô.

Hạ Tang cảm giác được người đàn ông phía sau toả ra một cỗ sức nóng mạnh mẽ.

Nhịp tim cô đập so với lúc vừa chạy lúc thức dậy, nhảy đến càng nhanh.

"Thời điểm ném bóng, đầu gối hơi trùng xuống."Anh nói vào bên tai cô, nhẹ giọng nói: "Nhảy lấy đà, lấy lực cổ tay, chuẩn bị, ném."

Một cách tự nhiên, quả bóng rổ với trợ lực của anh dĩ nhiên vững vàng rơi vào rổ!

Mà thời điểm này, tâm tư của Hạ Tang đã sớm không ở chỗ quả bóng rổ, lực chú ý đều trôi về phía người đàn ông đằng sau.

Cô cảm giác được phía sau lưng phảng phất như có bàn ủi dán vào, nóng bỏng.

"Không hổ là... huấn luyện viên Chu." Cô ngượng ngùng nhận xét: "Trình độ rất cao."

Chu Cầm đi tới nhặt bóng lên, dùng giọng điệu đùa giỡn nói: "Hai năm liên tục làm huấn luyện viên kim bài của đội bóng trẻ em, trình độ đương nhiên cũng có một ít."

"Vậy cậu bình thường cũng là dạy các bạn học nhỏ như vậy sao?"

"Này ngược lại không giống." Chu Cầm ném một quả ba điểm, nói: "Trình độ của các bạn nhỏ so với cậu hơi hơi cao hơn một chút, không cần cầm tay chỉ hướng."

"..."

Hạ Tang lấy tay quạt quạt gió, muốn xua tan ý nóng nơi gò má, lấy ra điện thoại nhìn số bước hiện tại, hơn chín ngàn bước, vào lúc này về nhà không sai biệt lắm liền có thể đủ 10 ngàn bước, thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ.

Cô để điện thoại di động xuống, nói với Chu Cầm: "Tôi phải về nhà đây."

"Bye."

Chu Cầm vẫn cứ nhảy lấy đà ném rổ, không có xoay người lại nhìn cô một chút.

Hạ Tang đi tới lưới sắt phía trước, do dự vài giây, lấy dũng khí, xoay người lại nói với Chu Cầm: "Có muốn đi cùng ra ngoài không?"

"Không được." Anh quả quyết từ chối.

Cô liếm môi một cái, nghĩ anh còn muốn luyện một lúc nữa, liền mở cửa đi ra.

Đi ở con đường thảm cỏ xanh trong khuân viên, trong lòng Hạ Tang mơ hồ có chút gì đó.

Cô nhìn thấy bên người có mấy cô gái đeo đàn guitar cười cười nói nói đi qua, mới bừng tỉnh nhớ đến, đàn violon của cô quên ở sân bóng rổ!

Chẳng trách luôn cảm thấy trên vai trống rỗng đây!

Hạ Tang mau mau chạy về sân bóng rổ, bên dưới màn đêm, cột đèn sân bóng đã bật lên, cô nhìn thấy sân bóng rổ đã không còn người.

Bất quá phía dưới rổ bóng, đàn violon vẫn còn yên lặng dựa vào chiếc balo màu đen của anh, không có thất lạc.

Chu Cầm lẻ loi ngồi ở bên ghế cạnh khán đài.

Cuốn lên ống quần màu đen, chỗ băng gạc đầu gối, đã hoàn toàn bị máu tươi nhiễm đỏ.

Anh cẩn thận mở ra chỗ băng gạc, dùng khăn giấy lau qua vết thương đầm đìa máu me.

Trên đất đặt rơi đầy miếng giấy đỏ thẫm.

- --------------------------------------

11am, Wed 14/03/24

2589 từ.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5838 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5335 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5063 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4648 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4581 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4565 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter