Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Công Chúa Câm

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Công Chúa Câm
  3. Chương 3

Chương 3

Tác giả: Triệu Lộ Hà Khô | Dịch: Hạ Chí

Ta rất cố gắng luyện viết song chữ vẫn xấu tệ. Phụ hoàng nhìn chữ viết của ta rồi chọn cho ta một sư phụ mới.

Tận lúc này, ta mới được trông thấy Bùi đại nhân.

Y có khí chất thanh cao, tay áo bồng bềnh như mây.

Phụ hoàng gọi y là "Bùi khanh" rồi nói: "Chữ viết của Tiểu Thập Thất rất xấu, Bùi khanh viết chữ đẹp, khanh dạy cho con bé đi."

Ta rất ít khi gặp nam giới khác nên ngại ngùng cúi gằm mặt nhìn bông sen trên hài.

Bùi đại nhân đứng trước mặt ta, mỉm cười gọi ta một tiếng: "Thập Thất công chúa."

Ta ngẩng lên, y di chuyển những ngón tay trắng trẻo, đung đưa khẽ khàng như cánh bướm.

Ta trợn tròn mắt, y không nói chuyện với ta mà là dùng thủ ngữ của người câm điếc, giao tiếp với ta trong thầm lặng: Chào Thập Thất công chúa.

Ta không biết phải miêu ta cảm xúc lúc này thế nào, tựa như đã không còn chán ngán sau dư vị ngọt ngào của cái kẹo.

Ta nhoẻn miệng cười, thật lòng cảm ơn phụ hoàng.

Ta luôn cảm thấy mọi may mắn hiện có chỉ là giấc mơ tươi đẹp, là giả. Nhưng sự xuất hiện của Bùi đại nhân đã biến giấc mơ dần trở nên chân thật. Thâm cung hiếm có ai thật lòng với ai, vậy mà ta lại cảm nhận được một chút tấm lòng từ Bùi đại nhân.

Y biết giao tiếp bằng thủ ngữ, ta và y nói chuyện trong yên lặng nhưng vui vẻ.

Y dạy ta viết chữ, nhờ có y, nét chữ của ta phóng khoáng hơn.

Cửu công chúa biết chuyện tức giận vô cùng, suýt nữa thì lật tung bàn viết chữ của ta. Nhưng Bùi đại nhân vừa xuất hiện, cô ta bỗng hờn dỗi đỏ hoe mắt, kéo tay áo y hỏi: "Chàng có muốn ăn điểm tâm mới làm ở cung của ta không?"

Hóa ra Cửu công chúa cũng có lúc nũng nịu như vậy. Tuy nhiên, Bùi đại nhân chỉ thản nhiên giật tay áo ra. Nhìn thấy Cửu công chúa tái mặt, khóc lóc bỏ chạy, Bùi đại nhân thở dài bất lực rồi nhìn sang ta.

Ta xua tay, ý bảo là không sao hết.

Bùi đại nhân lập tức đuổi theo an ủi Cửu công chúa cao quý kia.

Ta ngủ gục trên bàn trong Tàng Thư Các nhưng lại bị sặc khói tỉnh giấc. Cháy lớn bùng lên từ phía xa.

Ta giơ tay áo bịt mũi nhưng do ngọn lửa đã lan khắp xung quanh, dù đã chạy đến nơi cao hơn thì ngọn lửa vẫn liếm đến những chồng sách, chẳng mấy chốc đã không nhìn thấy lối ra.

Ta hít vào lượng khói lớn, muốn hét thật to nhưng ta... bị câm.

Ta không có cả tư cách cầu cứu, chỉ biết ho sặc sụa, nước mắt giàn giụa khắp mặt.

Cuối cùng, ta hoảng loạn vấp ngã ở góc tường, đôi mắt cay xè không mở nổi, chỉ biết ôm riết lấy mình, ý thức mơ hồ.

Nóng quá.

Trong sức nóng bủa vây, ta bỗng được cơ thể mát lạnh ôm vào lòng. Ta nhích lại gần cổ hắn trong vô thức, hắn chợt khựng người.

Vượt qua ngọn lửa hừng hực, băng qua cột xà đổ ngã, ta muốn mở mắt nhưng mắt đau quá, không tài nào mở nổi.

Mãi đến khi ra được bên ngoài, ta tỉnh lại là nhờ được hít thở không khí trong lành. Phía sau là lầu các cháy rụi. Ta cố gắng mở mắt, nhưng hóa ra người đang đỡ mình là Bùi đại nhân.

Ta không biết mình đang trông mong gì nữa, chỉ biết là chợt thấy thất vọng thôi.

Bùi đại nhân xuôi lưng giúp ta, hỏi khẽ: "Công chúa, không sao rồi." Giọng nói điềm đạm khiến người nghe vô cùng yên tâm, ta nhẹ nhõm rồi lại ngất.

Lần thứ hai ta tỉnh lại trên chiếc giường trong tẩm cung của mình. Phụ hoàng ngồi bên cạnh, gương mặt với nhiều nếp nhăn mệt mỏi trông thấy, hình như ngài đã ngồi đây rất lâu rồi.

Ta mở mắt, phụ hoàng dém lại chăn cho ta: "Thập Thất, con còn đau không?"

Nước mắt ta bỗng trào ra khỏi khóe mi.

Thập Thất, con còn đau không?

Ta chưa từng kêu đau vì ta bị câm, không kêu được.

Ta chưa từng kêu đau vì chưa từng có ai hỏi ta có đau không.

Khung cảnh cứ như là mơ đang dần trở nên chân thực hơn bao giờ hết. Ta run run đôi môi, gọi khẽ một tiếng "Phụ hoàng", chẳng qua là chỉ gọi trong yên lặng, không phát ra âm thanh.

Ta lắc đầu.

Phụ hoàng vuốt mái tóc dài của ta, đanh mặt nói: "Trẫm cam đoan sẽ không phát sinh chuyện như vậy nữa."

Ta chợt nhớ đến liền kéo tay ngài, viết một chữ "Cửu" trong lòng bàn tay ngài.

Ta muốn gặp Lệnh Cửu.

Phụ hoàng suy tư, rồi chợt nhớ ra, lạnh lùng nói: "Không bảo vệ chủ chu toàn, đi nhận phạt rồi."

Ta lắc đầu: Không phải, Lệnh Cửu rất tốt.

Ta vẫn muốn nói nhưng phụ hoàng đã day trán, phẩy tay. Ngài mệt rồi, đã đến lúc ngài trở về.

*

Ta được nhận nuôi dưới danh nghĩa của hoàng hậu. Hoàng hậu là một người phụ nữ hay cười.

Ta không biết thân mẫu của mình trông như thế nào, từ nhỏ bị bỏ lại ở lãnh cung mặc cho tự sinh tự diệt. Cửu công chúa có rất nhiều thứ, ta hâm mộ sự tự do của cô ta, cũng hâm mộ cô ta có thân mẫu là hoàng hậu.

Sự việc Cửu công chúa lật bàn của ta đến tai của Hoàng hậu nương nương, người phạt cô ta cấm túc một tháng và chép rất nhiều sách.

Trong một tháng Cửu công chúa bị cấm túc, hoàng hậu thường xuyên đi đâu cũng dẫn ta theo. Gặp mệnh phụ triều đình cũng cho ta tham dự. Nhờ đó mà mọi người không còn khinh thường ta nữa, thậm chí có rất nhiều người học cả thủ ngữ chỉ để nịnh bợ ta.

Ai cũng nói rằng ngoài không biết nói thì Thập Thất công chúa là cô nương tốt nhất trong hoàng cung.

Bùi đại nhân thấy có người khác giao tiếp bằng thủ ngữ với ta thì chau mày buồn bã: "Thập Thất công chúa được yêu mến quá, vậy là ta không phải người duy nhất có thể giao tiếp với người bằng cách ấy rồi."

Ta trợn tròn mắt.

Y cong mắt cười: "Nhưng như vậy rất tốt mà phải không? Thập Thất công chúa nên được đón ánh nắng mà."

Ta cười chân thành.

*

Thị nữ của ta đều biết dạo này Thập Thất công chúa thích thổi sáo vào ban đêm, nhưng lại chẳng thổi ra ca khúc nào.

Phụ hoàng bảo rằng mấy hôm nữa Lệnh Cửu sẽ trở lại. Ta có xin cho hắn, phụ hoàng nói là không phạt nặng, nhưng phạm lỗi thì phải chịu phạt, nếu không sẽ phá hỏng khuôn phép.

Mấy hôm nữa là mấy ngày? Không ai nói cho ta biết.

Nhưng ta lại nghĩ, Lệnh Cửu mà về, chỉ cần nghe thấy tiếng sáo của ta là sẽ đến thăm ta ngay.

Vầng trăng trên cao ngày một tròn dần. Ta ngồi trên bệ cửa sổ, cầm sáo mà lúc thổi lúc không. Ban ngày học tập tốn sức quá làm ta hơi buồn ngủ, gật gà gật gù chuẩn bị gục mặt về phía trước thì được một đôi tay đỡ lại.

Là hương trúc thân quen.

Ta tỉnh táo ngay lập tức, mừng khấp khởi ôm chầm cổ hắn.

Nếu như ta nói được, chắc chắn lúc này sẽ phấn khởi hét lên hai chữ: Lệnh Cửu!

Lệnh Cửu đứng hình, cơ thể được ta ôm cứng đờ trong giây lát, kể cả bàn tay đang ôm eo ta cũng lúng túng.

Hắn giật mình hơi nghiêng mặt né tránh.

Trên trời là vầng trăng tròn vành vạch, ta nhìn thấy bóng của ta và Lệnh Cửu chồng lên nhau. Mặt ta kề sát hõm cổ ấm áp của hắn, lúc này ta mới giật thót, ngại ngùng buông tay.

Lệnh Cửu đặt ta ngồi vững trên bệ cửa sổ. Hiện giờ ta mới nhìn rõ hắn đeo mặt nạ nửa mặt, để lộ quai hàm quyến rũ. Nét lạnh lùng như thanh kiếm rút ra khỏi vỏ chẳng hiểu sao giờ này lại bỗng dịu dàng đến lạ.

Hắn cao nhưng do ta đang ngồi trên bệ cửa nên cũng ngang tầm mắt với hắn. Được nhìn thẳng vào đôi mắt tĩnh lặng như màn đêm ấy làm ta bất giác nắm bàn tay. Không biết tại sao chỉ nhìn thôi mà ta vừa căng thẳng vừa vui vẻ đến vậy.

Trong tiếng côn trùng kêu râm ran, ta sờ chiếc mặt nạ bạc. Lệnh Cửu cầm cổ tay ta, khàn giọng nói khẽ: "Công chúa, đừng chạm vào."

Ta khựng tay, thu tay về, cổ tay hãy còn vương lại một chút hơi ấm từ người hắn.

Ta hồ hởi xách lồng chim treo bên cửa sổ cho hắn xem. Chim sẻ vẫn chưa ngủ, nó khỏe hơn nhiều rồi. Ta bế chim sẻ xấu xí béo ục ịch ra ngoài, vậy mà nó chẳng bay đi, chỉ nằm ngoan trong tay ta.

Ta đưa nó cho Lệnh Cửu xem, ta chăm sóc nó rất tốt.

Lệnh Cửu chỉ chọc nhẹ một ngón tay vào bụng nó. Nó rùng mình một cái làm Lệnh Cửu ngây người.

Ta thấy vậy thì cười rạng rỡ.

Ta hất tay lên cao, chim sẻ theo đà vỗ cánh bay đi, bỏ lại chiếc lồng son trống không.

Lệnh Cửu nhìn ta, thắc mắc không hiểu. Hình như hắn muốn nói rằng ngày ấy hắn nhặt chim sẻ vì muốn nó ở lại bên ta.

Ta kéo tay áo hắn, cười tít mắt.

Ta không cần nó nữa, bởi vì ta có Lệnh Cửu ở bên là đủ rồi.

Hắn nhìn bàn tay cầm ống tay áo của mình rồi quay mặt đi ngay, vành tai phiếm hồng.

Hắn cầm cây sáo ta đặt bên cạnh, bắt đầu thổi khúc ca du dương.

Ta đung đưa chân, dựa vào cửa ngắm vầng trăng sáng trên cao.

Trăng ơi trăng, ngươi có biết ta đang vui không?

Lệnh Cửu ơi Lệnh Cửu...

Cửu.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6056 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5497 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5204 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4937 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4816 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4774 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter