Chương 270: Xung Đột
Nói thật ra Khương Đào Nhiên không muốn đối địch với Sở Hưu, từ khi Sở Hưu vẫn là Ngoại Cương cảnh, vừa đảm nhiệm tuần sát sứ đã là vậy.
Khương Đào Nhiên trước nay vẫn luôn cực kỳ cẩn thận, Sở Hưu là do Sở Nguyên Thăng tiến cử vào Quan Trung Hình Đường, sau lưng có thể diện của Sở Nguyên Thăng, tội gì phải đắc tội với y?
Cho nên hắn liền tọa sơn quan hổ đấu, khi Sở Hưu cùng Vệ Hàn Sơn đấu đá túi bụi, hắn lại âm thầm xuất thủ, trả giá nhỏ mới nhận được Thần Châu Phủ vốn thuộc về Vệ Hàn Sơn.
Còn giờ Sở Hưu đã đạt tới cảnh giới Tam Hoa Tụ Đỉnh, hơn nữa còn giương danh giang hồ tại Thần Binh Đại Hội, có thể nói là nhân vật đại diện cho Quan Trung Hình Đường bọn họ. Sở Hưu như vậy, hắn càng không muốn chọc tới.
Hắn đã không muốn trêu chọc Sở Hưu, thế nhưng giờ Sở Hưu lại chạy tới trêu chọc hắn.
Mình không trêu ai cũng chẳng chọc ai, nhưng người khác lại thò tay vào địa bàn của mình, vậy Khương Đào Nhiên nhịn làm sao được? Nếu hắn nhịn, vậy thanh danh của hắn tại hai châu phủ dưới trướng cũng hoàn toàn tiêu tan.
Cho nên Khương Đào Nhiên hừ lạnh nói: “Đợi đấy, ta sẽ dẫn người tới xem.”
Nói xong Khương Đào Nhiên dẫn thủ hạ của mình đến thẳng cửa hàng của La gia.
Lúc này bên La gia thấy Khương Đào Nhiên đích thân tới, lão tổ La gia vội vàng nói với Đường Nha: “Đường đại nhân, chuyện tiếp theo giao cho ngươi.”
Đối mặt với Trương gia, La gia còn có thể tùy ý xuất thủ, nhưng đối diện với một tuần sát sứ Quan Trung Hình Đường, hắn lại không dám ra tay.
Trước cửa hàng La gia, không ít võ giả đứng xem, bọn họ hầu như đều là người do thế lực võ lâm bản xứ Thần Châu Phủ phái tới.
Bọn họ đã sớm nhận ra hành động của La gia, có điều không ai tự tiện vọng động mà khích cho Trương gia không nhịn nổi cơn giận ra tay trước, bọn họ muốn xem xem rốt cuộc La gia lấy đâu ra lực lượng, Sở Hưu rốt cuộc có ý gì?
Giờ Khương Đào Nhiên đã tới, mọi chuyện sẽ sớm có manh mối.
Lão tổ La gia cười ha hả, đích thân ra nghênh đón, chắp tay một cái nói: “Khương đại nhân tới đây sao không báo trước một tiếng? Lão hủ không nghênh đón từ xa, thất lễ rồi.”
Khương Đào Nhiên khoát tay ngăn lại, giọng nói lạnh lùng: “Đừng nói mấy thứ vô dụng ấy với ta, Sở Hưu vươn tay xa như vậy rốt cuộc là có ý gì?”
Trước mặt mọi người, lão tổ La gia đương nhiên không nói đây là ý của Sở Hưu, hắn chỉ cười ha hả nói: “Khương đại nhân sợ là hiểu nhầm rồi, chuyện này đâu dính dáng gì tới Sở đại nhân? Chẳng lẽ La gia ta không thể tới những nơi khác làm ăn?”
Khương Đào Nhiên cười lạnh nói: “Được được được, không nói phải không? Vậy tốt, bảo Sở Hưu tự tới Thần Châu Phủ ta nhận người!”
Nói xong Khương Đào Nhiên quát lớn: “Phong tỏa cửa hàng La gia cho ta! Ta nghi ngờ La gia tham gia buôn lậu hàng cấm, lập tức niêm phong!”
Đúng lúc này, Đường Nha từ bên trong chậm rãi lừ đừ bước ra, thản nhiên nói: “Ai bảo La gia buôn lậu hàng cấm? Ta vừa tra xong, đúng là nói hươu nói vượn!”
Khương Đào Nhiên híp mắt nhìn Đường Nha, hắn biết Đường Nha. Người này là tâm phúc dưới trướng Sở Hưu, trước kia cũng từng là sát thủ Thanh Long Hội.
“Bộ đầu giang hồ Kiến Châu Phủ tới Thần Châu Phủ xen vào việc của chúng ta, Sở Hưu không buồn để ý tới quy củ nữa rồi sao? Đúng là làm loạn!”
Đường Nha chậm rãi nói: “Có chuyện quên không nói với Khương đại nhân rồi. Đại nhân nhà ta lúc trước đã được đường chủ đại nhân phong cho làm mật thám Tập Hình Ti cấp bảy.
Giờ ta tới đây không phải với thân phận bộ đầu giang hồ đường khẩu tuần sát sứ Kiến Châu Phủ, mà là nhận lệnh của mật thám Tập Hình Ti Sở đại nhân. Chuyện này khác biệt rất lớn.
Vừa rồi ta đã điều tra, La gia không có vấn đề, ngược lại ta nghi ngờ Trương gia có thể đang buôn lậu hàng cấm, cho nên mong Khương đại nhân giúp đỡ điều tra, xin đừng ngăn cản.”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Khương Đào Nhiên tối đen. Sở Hưu đã thành mật thám Tập Hình Ti, chuyện này hắn chưa từng nghe ai nhắc tới!
Có điều chuyện này cũng rất hợp lý, dù sao lần này Sở Hưu gây được thanh thế lớn đến như vậy cho Quan Trung Hình Đường, lập được công lớn, Quan đường chủ không phải kẻ thiển cận như Ngụy Cửu Đoan, chắc chắn sẽ trao cho Sở Hưu phần thưởng y nên nhận được.
Cho nên việc này chắc chắn Đường Nha không lừa hắn. Những lời vừa rồi Đường Nha nói ra ngay trước mặt mọi người, nếu hắn nói láo, Sở Hưu cũng sẽ gặp xui xẻo.
Còn việc khó giải quyết hiện giờ là thân phận của Sở Hưu.
Trong chế độ của Quan Trung Hình Đường, Tập Hình Ti cao hơn tuần sát sứ các nơi cùng phân bộ Hình Đường nửa bậc.
Thường xuyên là phân bộ Hình Đường các nơi phối hợp với Tập Hình Ti điều tra một số sự tình, chưa từng có việc Tập Hình Ti phối hợp với những người khác điều tra.
Giờ Sở Hưu cáo mượn oai hùm, Đường Nha lại là thủ hạ của y, dùng thân phận Tập Hình Ti giở trò. Mặc dù đây chỉ là thủ đoạn theo câu chữ, nhưng vẫn phù hợp quy củ Quan Trung Hình Đường.
Lúc này một thủ hạ Khương Đào Nhiên không biết rõ tình huống, những người khác đều cúi đầu xem tình hình ra sao,chỉ có hắn đứng ra định biểu lộ lòng trung, quát lớn với Đường Nha: “To gan! Dám nói vậy với Khương đại nhân, thứ không biết tôn ti trên dưới!”
Nói xong, võ giả Ngoại Cương cảnh kia trực tiếp xông về phía Đường Nha, muốn bắt Đường Nha lại cúi đầu xin lỗi Khương Đào Nhiên.
Thấy vậy Khương Đào Nhiên lập tức mắng một tiếng ngu ngốc.
Giờ bọn họ còn chưa động thủ, vậy vẫn còn đường thương thảo với Sở Hưu, còn một khi động thủ, hắn sẽ thành kẻ đối đầu với Sở Hưu.
Thấy võ giả kia xông tới, khóe miệng Đường Nha nhếch lên thành một nụ cười lạnh khinh thường.
Nghỉ ngơi nhàm chán một thời gian dài như vậy, cuối cùng chỉ có một tên kém cỏi như vậy cho hắn hoạt động gân cốt? Thật khó chịu.
Ngay khi võ giả kia cầm kiếm xông tới, thân hình Đường Nha lập tức phát lực xông tới như mũi tên, chỉ trong nháy mắt đã đi sau mà tới trước, xuất hiện trước mắt võ giả kia.
Hai thanh đoản đao mảnh khảnh trong tay hắn hiện lên, đồng loạt chém xuống, đao cương sắc bén trực tiếp đánh nát chân khí hộ thể của võ giả kia, khiến hắn kinh hãi vội vã thu kiếm lại phòng ngự.
Nhưng đúng lúc này, một vệt sáng vàng kim lóe lên, mũi Long Vĩ Truy Hồn Tiêu nhỏ bé không biết từ lúc nào đã theo cương khí của Đường Nha điều khiển bắn tới sau lưng hắn.
Tiền hậu giáp kích, võ giả kia buộc phải cưỡng ép phát động cương khí toàn thân ngăn cản mũi Long Vĩ Truy Hồn Tiêu sau lưng, nhưng cũng bị song đao của Đường Nha chém bay, phun ra một ngụm máu tươi.
“Làm càn!”
Khương Đào Nhiên gầm lên một tiếng, xuất chưởng đánh ra, chưởng lực hùng hồn phóng thẳng về phía Đường Nha, cương khí xung quanh không ngờ còn mang theo lực hút mơ hồ. Thân hình Đường Nha không khỏi chủ động đánh về phía Khương Đào Nhiên.
Vốn dĩ Khương Đào Nhiên không định động thủ, nhưng tên ngu ngốc này tự tiện ra tay làm rối loạn kế hoạch của hắn.
Cho dù võ giả kia có ngu ngốc đến đâu thì cũng là thủ hạ của hắn, giờ lại bị Đường Nha xuất mấy chiêu đánh hộc máu ngay trước mặt mọi người, nếu hắn không ra tay, mặt mũi vứt đâu?
Mà lúc này thấy Khương Đào Nhiên xuất thủ, trong mắt Đường Nha chẳng những không e ngại mà còn mơ hồ lộ ra chút hưng phấn.
Sát thủ Thanh Long Hội đều là tinh nhuệ trong cùng cấp bậc. Trong cảnh giới Ngoại Cương cảnh, ít người địch nổi Đường Nha, lúc thi hành nhiệm vụ cũng thường lấy một địch nhiều, đương nhiên chỉ là mấy người chứ không phải biến thái như Sở Hưu, một mình địch cả trăm người.
Có điều Đường Nha chưa từng giao thủ với võ giả Tam Hoa Tụ Đỉnh, giờ hắn muốn thử một lần.
Đón lấy chưởng thế của Khương Đào Nhiên, quanh người Đường Nha lóe lên hơn mười luồng sáng vàng kim, đồng thời mười chuôi Long Vĩ Truy Hồn Tiêu bắn ra, nhưng không bay thẳng về phía Khương Đào Nhiên mà được cương khí gia trì bao phủ khắp trời, như một cái lưới lớn nhắm thẳng vào tất cả các đại huyệt trên người Khương Đào Nhiên.
Khương Đào Nhiên hừ lạnh một tiếng, dù sao hắn cũng là võ giả Tam Hoa Tụ Đỉnh, cương khí bản thân hùng hồn vượt xa tưởng tượng của Đường Nha.
Song chưởng vỗ ra liên tiếp, trực tiếp dùng cương khí cường đại của bản thân đánh bay toàn bộ Long Vĩ Truy Hồn Tiêu của Đường Nha.
Có điều lúc này thân hình Đường Nha lại như chiếc lá trong cơn gió, phiêu miểu bất định, mười phần quỷ dị.
Theo thân hình hắn xoay chuyển, quanh người lại có vô số ngân châm vẩy ra, như bạo vũ lê hoa, vô cùng vô tận!
Khương Đào Nhiên chứng kiến cảnh này cũng giật nảy mình, người này mang theo cơ quan ám khí gì trong người hay sao? Nhiều ám khí như vậy, nếu tất cả đều do hắn dùng cương khí bắn ra, vậy khả năng điều khiển cương khí của người này kinh khủng tới mức nào?
“Nát hết cho ta!”
Khương Đào Nhiên gầm lên một tiếng, song chưởng đan chéo, chậm rãi đẩy ra, nhìn như vụng về nhưng cương khí bản thân lại như ngọn núi vững chắc không thể phá vỡ, những nơi nó đi qua ngân châm rậm rạp chằng chịt kia đều bị đánh bay.
Có điều lúc này trong tay Đường Nha lại lóe lên một vệt sáng vàng kim chói mắt, chuôi hai thanh đoản đao của hắn giáp nhau tạo thành một vật như hình vầng trăng, mang theo ánh sáng sắc bén vô cùng chém về phía Khương Đào Nhiên.
Đó là lực lượng sắc bén tới cực hạn, không mang bất cứ tạp chất gì, chỉ là đem cương khí ngưng tụ áp súc tới cực hạn, trở nên sắc bén tới cực hạn.
Từng có người nói với Đường Nha, đạo của ám khí là con đường quỷ dị, nhưng những người tu luyện đạo này tới đại thành đều là chính kỳ xen lẫn, đường đường chính chính, quang minh chính đại phóng ám khí, khiến đối phương chỉ có thể đón đỡ. Cũng như hiện tại, một đao của hắn quả thật coi cả bản thân thành ám khí phóng ra.
Trong khoảnh khắc đó, cương khí sắc bén tạo ra khiến cả Khương Đào Nhiên cũng phải giật mình, hắn lập tức bộc phát toàn bộ cương khí trong người, hai tay nắm thành quyền ấn xuống, cương khí trước người lập tức trở nên ngưng tụ. Một đao kia chém ngang chính giữa, ngưng trệ bất động nhưng đã cách Khương Đào Nhiên không đến một thước!
Một tiếng nổ lớn vang lên, cương khí của Khương Đào Nhiên vỡ vụn,hai thanh đoản đao của Đường Nha cũng bị đánh bay, thân hình hắn nhanh chóng lui lại phía sau, sắc mặt tái nhợt.
Khương Đào Nhiên đứng đối diện hắn mặc dù sắc mặt bình thường, nhưng vô cùng âm trầm.
Vừa rồi hắn đã dùng toàn lực mới ngăn cản được đao thế của Đường Nha, nếu buông lỏng dù chỉ một chút thôi rất có thể giờ đã bị thương!
Luận thân phận cùng thực lực, Đường Nha đều là tiểu bối, kết quả hắn không chiếm được chút lợi thế nào trong tay tiểu bối này. Tên thủ hạ của Sở Hưu này rốt cuộc là quái vật gì vậy?
“Được! được lắm! Sở Hưu phá hoại quy củ, ta không nói nhảm với tên tiểu bối nhà ngươi nữa. Sau này ta sẽ đích thân tới gặp Sở Hưu nói rõ phải trái!”
Sau khi nói xong, Khương Đào Nhiên trực tiếp dẫn người rời khỏi, phía sau hắn, Đường Nha mỉm cười, nhưng trong nụ cười này lại mang theo vẻ khinh thường.
Khương Đào Nhiên trước nay vẫn luôn cực kỳ cẩn thận, Sở Hưu là do Sở Nguyên Thăng tiến cử vào Quan Trung Hình Đường, sau lưng có thể diện của Sở Nguyên Thăng, tội gì phải đắc tội với y?
Cho nên hắn liền tọa sơn quan hổ đấu, khi Sở Hưu cùng Vệ Hàn Sơn đấu đá túi bụi, hắn lại âm thầm xuất thủ, trả giá nhỏ mới nhận được Thần Châu Phủ vốn thuộc về Vệ Hàn Sơn.
Còn giờ Sở Hưu đã đạt tới cảnh giới Tam Hoa Tụ Đỉnh, hơn nữa còn giương danh giang hồ tại Thần Binh Đại Hội, có thể nói là nhân vật đại diện cho Quan Trung Hình Đường bọn họ. Sở Hưu như vậy, hắn càng không muốn chọc tới.
Hắn đã không muốn trêu chọc Sở Hưu, thế nhưng giờ Sở Hưu lại chạy tới trêu chọc hắn.
Mình không trêu ai cũng chẳng chọc ai, nhưng người khác lại thò tay vào địa bàn của mình, vậy Khương Đào Nhiên nhịn làm sao được? Nếu hắn nhịn, vậy thanh danh của hắn tại hai châu phủ dưới trướng cũng hoàn toàn tiêu tan.
Cho nên Khương Đào Nhiên hừ lạnh nói: “Đợi đấy, ta sẽ dẫn người tới xem.”
Nói xong Khương Đào Nhiên dẫn thủ hạ của mình đến thẳng cửa hàng của La gia.
Lúc này bên La gia thấy Khương Đào Nhiên đích thân tới, lão tổ La gia vội vàng nói với Đường Nha: “Đường đại nhân, chuyện tiếp theo giao cho ngươi.”
Đối mặt với Trương gia, La gia còn có thể tùy ý xuất thủ, nhưng đối diện với một tuần sát sứ Quan Trung Hình Đường, hắn lại không dám ra tay.
Trước cửa hàng La gia, không ít võ giả đứng xem, bọn họ hầu như đều là người do thế lực võ lâm bản xứ Thần Châu Phủ phái tới.
Bọn họ đã sớm nhận ra hành động của La gia, có điều không ai tự tiện vọng động mà khích cho Trương gia không nhịn nổi cơn giận ra tay trước, bọn họ muốn xem xem rốt cuộc La gia lấy đâu ra lực lượng, Sở Hưu rốt cuộc có ý gì?
Giờ Khương Đào Nhiên đã tới, mọi chuyện sẽ sớm có manh mối.
Lão tổ La gia cười ha hả, đích thân ra nghênh đón, chắp tay một cái nói: “Khương đại nhân tới đây sao không báo trước một tiếng? Lão hủ không nghênh đón từ xa, thất lễ rồi.”
Khương Đào Nhiên khoát tay ngăn lại, giọng nói lạnh lùng: “Đừng nói mấy thứ vô dụng ấy với ta, Sở Hưu vươn tay xa như vậy rốt cuộc là có ý gì?”
Trước mặt mọi người, lão tổ La gia đương nhiên không nói đây là ý của Sở Hưu, hắn chỉ cười ha hả nói: “Khương đại nhân sợ là hiểu nhầm rồi, chuyện này đâu dính dáng gì tới Sở đại nhân? Chẳng lẽ La gia ta không thể tới những nơi khác làm ăn?”
Khương Đào Nhiên cười lạnh nói: “Được được được, không nói phải không? Vậy tốt, bảo Sở Hưu tự tới Thần Châu Phủ ta nhận người!”
Nói xong Khương Đào Nhiên quát lớn: “Phong tỏa cửa hàng La gia cho ta! Ta nghi ngờ La gia tham gia buôn lậu hàng cấm, lập tức niêm phong!”
Đúng lúc này, Đường Nha từ bên trong chậm rãi lừ đừ bước ra, thản nhiên nói: “Ai bảo La gia buôn lậu hàng cấm? Ta vừa tra xong, đúng là nói hươu nói vượn!”
Khương Đào Nhiên híp mắt nhìn Đường Nha, hắn biết Đường Nha. Người này là tâm phúc dưới trướng Sở Hưu, trước kia cũng từng là sát thủ Thanh Long Hội.
“Bộ đầu giang hồ Kiến Châu Phủ tới Thần Châu Phủ xen vào việc của chúng ta, Sở Hưu không buồn để ý tới quy củ nữa rồi sao? Đúng là làm loạn!”
Đường Nha chậm rãi nói: “Có chuyện quên không nói với Khương đại nhân rồi. Đại nhân nhà ta lúc trước đã được đường chủ đại nhân phong cho làm mật thám Tập Hình Ti cấp bảy.
Giờ ta tới đây không phải với thân phận bộ đầu giang hồ đường khẩu tuần sát sứ Kiến Châu Phủ, mà là nhận lệnh của mật thám Tập Hình Ti Sở đại nhân. Chuyện này khác biệt rất lớn.
Vừa rồi ta đã điều tra, La gia không có vấn đề, ngược lại ta nghi ngờ Trương gia có thể đang buôn lậu hàng cấm, cho nên mong Khương đại nhân giúp đỡ điều tra, xin đừng ngăn cản.”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Khương Đào Nhiên tối đen. Sở Hưu đã thành mật thám Tập Hình Ti, chuyện này hắn chưa từng nghe ai nhắc tới!
Có điều chuyện này cũng rất hợp lý, dù sao lần này Sở Hưu gây được thanh thế lớn đến như vậy cho Quan Trung Hình Đường, lập được công lớn, Quan đường chủ không phải kẻ thiển cận như Ngụy Cửu Đoan, chắc chắn sẽ trao cho Sở Hưu phần thưởng y nên nhận được.
Cho nên việc này chắc chắn Đường Nha không lừa hắn. Những lời vừa rồi Đường Nha nói ra ngay trước mặt mọi người, nếu hắn nói láo, Sở Hưu cũng sẽ gặp xui xẻo.
Còn việc khó giải quyết hiện giờ là thân phận của Sở Hưu.
Trong chế độ của Quan Trung Hình Đường, Tập Hình Ti cao hơn tuần sát sứ các nơi cùng phân bộ Hình Đường nửa bậc.
Thường xuyên là phân bộ Hình Đường các nơi phối hợp với Tập Hình Ti điều tra một số sự tình, chưa từng có việc Tập Hình Ti phối hợp với những người khác điều tra.
Giờ Sở Hưu cáo mượn oai hùm, Đường Nha lại là thủ hạ của y, dùng thân phận Tập Hình Ti giở trò. Mặc dù đây chỉ là thủ đoạn theo câu chữ, nhưng vẫn phù hợp quy củ Quan Trung Hình Đường.
Lúc này một thủ hạ Khương Đào Nhiên không biết rõ tình huống, những người khác đều cúi đầu xem tình hình ra sao,chỉ có hắn đứng ra định biểu lộ lòng trung, quát lớn với Đường Nha: “To gan! Dám nói vậy với Khương đại nhân, thứ không biết tôn ti trên dưới!”
Nói xong, võ giả Ngoại Cương cảnh kia trực tiếp xông về phía Đường Nha, muốn bắt Đường Nha lại cúi đầu xin lỗi Khương Đào Nhiên.
Thấy vậy Khương Đào Nhiên lập tức mắng một tiếng ngu ngốc.
Giờ bọn họ còn chưa động thủ, vậy vẫn còn đường thương thảo với Sở Hưu, còn một khi động thủ, hắn sẽ thành kẻ đối đầu với Sở Hưu.
Thấy võ giả kia xông tới, khóe miệng Đường Nha nhếch lên thành một nụ cười lạnh khinh thường.
Nghỉ ngơi nhàm chán một thời gian dài như vậy, cuối cùng chỉ có một tên kém cỏi như vậy cho hắn hoạt động gân cốt? Thật khó chịu.
Ngay khi võ giả kia cầm kiếm xông tới, thân hình Đường Nha lập tức phát lực xông tới như mũi tên, chỉ trong nháy mắt đã đi sau mà tới trước, xuất hiện trước mắt võ giả kia.
Hai thanh đoản đao mảnh khảnh trong tay hắn hiện lên, đồng loạt chém xuống, đao cương sắc bén trực tiếp đánh nát chân khí hộ thể của võ giả kia, khiến hắn kinh hãi vội vã thu kiếm lại phòng ngự.
Nhưng đúng lúc này, một vệt sáng vàng kim lóe lên, mũi Long Vĩ Truy Hồn Tiêu nhỏ bé không biết từ lúc nào đã theo cương khí của Đường Nha điều khiển bắn tới sau lưng hắn.
Tiền hậu giáp kích, võ giả kia buộc phải cưỡng ép phát động cương khí toàn thân ngăn cản mũi Long Vĩ Truy Hồn Tiêu sau lưng, nhưng cũng bị song đao của Đường Nha chém bay, phun ra một ngụm máu tươi.
“Làm càn!”
Khương Đào Nhiên gầm lên một tiếng, xuất chưởng đánh ra, chưởng lực hùng hồn phóng thẳng về phía Đường Nha, cương khí xung quanh không ngờ còn mang theo lực hút mơ hồ. Thân hình Đường Nha không khỏi chủ động đánh về phía Khương Đào Nhiên.
Vốn dĩ Khương Đào Nhiên không định động thủ, nhưng tên ngu ngốc này tự tiện ra tay làm rối loạn kế hoạch của hắn.
Cho dù võ giả kia có ngu ngốc đến đâu thì cũng là thủ hạ của hắn, giờ lại bị Đường Nha xuất mấy chiêu đánh hộc máu ngay trước mặt mọi người, nếu hắn không ra tay, mặt mũi vứt đâu?
Mà lúc này thấy Khương Đào Nhiên xuất thủ, trong mắt Đường Nha chẳng những không e ngại mà còn mơ hồ lộ ra chút hưng phấn.
Sát thủ Thanh Long Hội đều là tinh nhuệ trong cùng cấp bậc. Trong cảnh giới Ngoại Cương cảnh, ít người địch nổi Đường Nha, lúc thi hành nhiệm vụ cũng thường lấy một địch nhiều, đương nhiên chỉ là mấy người chứ không phải biến thái như Sở Hưu, một mình địch cả trăm người.
Có điều Đường Nha chưa từng giao thủ với võ giả Tam Hoa Tụ Đỉnh, giờ hắn muốn thử một lần.
Đón lấy chưởng thế của Khương Đào Nhiên, quanh người Đường Nha lóe lên hơn mười luồng sáng vàng kim, đồng thời mười chuôi Long Vĩ Truy Hồn Tiêu bắn ra, nhưng không bay thẳng về phía Khương Đào Nhiên mà được cương khí gia trì bao phủ khắp trời, như một cái lưới lớn nhắm thẳng vào tất cả các đại huyệt trên người Khương Đào Nhiên.
Khương Đào Nhiên hừ lạnh một tiếng, dù sao hắn cũng là võ giả Tam Hoa Tụ Đỉnh, cương khí bản thân hùng hồn vượt xa tưởng tượng của Đường Nha.
Song chưởng vỗ ra liên tiếp, trực tiếp dùng cương khí cường đại của bản thân đánh bay toàn bộ Long Vĩ Truy Hồn Tiêu của Đường Nha.
Có điều lúc này thân hình Đường Nha lại như chiếc lá trong cơn gió, phiêu miểu bất định, mười phần quỷ dị.
Theo thân hình hắn xoay chuyển, quanh người lại có vô số ngân châm vẩy ra, như bạo vũ lê hoa, vô cùng vô tận!
Khương Đào Nhiên chứng kiến cảnh này cũng giật nảy mình, người này mang theo cơ quan ám khí gì trong người hay sao? Nhiều ám khí như vậy, nếu tất cả đều do hắn dùng cương khí bắn ra, vậy khả năng điều khiển cương khí của người này kinh khủng tới mức nào?
“Nát hết cho ta!”
Khương Đào Nhiên gầm lên một tiếng, song chưởng đan chéo, chậm rãi đẩy ra, nhìn như vụng về nhưng cương khí bản thân lại như ngọn núi vững chắc không thể phá vỡ, những nơi nó đi qua ngân châm rậm rạp chằng chịt kia đều bị đánh bay.
Có điều lúc này trong tay Đường Nha lại lóe lên một vệt sáng vàng kim chói mắt, chuôi hai thanh đoản đao của hắn giáp nhau tạo thành một vật như hình vầng trăng, mang theo ánh sáng sắc bén vô cùng chém về phía Khương Đào Nhiên.
Đó là lực lượng sắc bén tới cực hạn, không mang bất cứ tạp chất gì, chỉ là đem cương khí ngưng tụ áp súc tới cực hạn, trở nên sắc bén tới cực hạn.
Từng có người nói với Đường Nha, đạo của ám khí là con đường quỷ dị, nhưng những người tu luyện đạo này tới đại thành đều là chính kỳ xen lẫn, đường đường chính chính, quang minh chính đại phóng ám khí, khiến đối phương chỉ có thể đón đỡ. Cũng như hiện tại, một đao của hắn quả thật coi cả bản thân thành ám khí phóng ra.
Trong khoảnh khắc đó, cương khí sắc bén tạo ra khiến cả Khương Đào Nhiên cũng phải giật mình, hắn lập tức bộc phát toàn bộ cương khí trong người, hai tay nắm thành quyền ấn xuống, cương khí trước người lập tức trở nên ngưng tụ. Một đao kia chém ngang chính giữa, ngưng trệ bất động nhưng đã cách Khương Đào Nhiên không đến một thước!
Một tiếng nổ lớn vang lên, cương khí của Khương Đào Nhiên vỡ vụn,hai thanh đoản đao của Đường Nha cũng bị đánh bay, thân hình hắn nhanh chóng lui lại phía sau, sắc mặt tái nhợt.
Khương Đào Nhiên đứng đối diện hắn mặc dù sắc mặt bình thường, nhưng vô cùng âm trầm.
Vừa rồi hắn đã dùng toàn lực mới ngăn cản được đao thế của Đường Nha, nếu buông lỏng dù chỉ một chút thôi rất có thể giờ đã bị thương!
Luận thân phận cùng thực lực, Đường Nha đều là tiểu bối, kết quả hắn không chiếm được chút lợi thế nào trong tay tiểu bối này. Tên thủ hạ của Sở Hưu này rốt cuộc là quái vật gì vậy?
“Được! được lắm! Sở Hưu phá hoại quy củ, ta không nói nhảm với tên tiểu bối nhà ngươi nữa. Sau này ta sẽ đích thân tới gặp Sở Hưu nói rõ phải trái!”
Sau khi nói xong, Khương Đào Nhiên trực tiếp dẫn người rời khỏi, phía sau hắn, Đường Nha mỉm cười, nhưng trong nụ cười này lại mang theo vẻ khinh thường.