Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Con À, Cha Con Là Ai Vậy?

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Con À, Cha Con Là Ai Vậy?
  3. Chương 11: Lớn lên đẹp như vậy sao!

Chương 11: Lớn lên đẹp như vậy sao!

Ánh mắt BẠch Mặc Y liếc nhìn sang hông Sở Tử Dật đứng cạnh, thấy chỗ đó trống không, nhất định là hắn đã đem khối ngọc bội trị giá ngàn lượng thế nợ rồi, khoé miệng bỗng hơi nhếch lên, mấy hộp son bột nước đó nhiều nhất cũng chỉ hết mấy lượng bạc thôi mà, thật là con nhà giàu chẳng biết khó khăn của nhân gian là gì cả..

“À, ta sẽ tới chuộc lại thôi!” Có thể nhìn ra ánh mắt khinh thường của Bạch Mặc Y, Sở Tử Dật nói ngay, ánh mắt không chỉ dừng trên cảnh kịch vui mà còn dừng lại trên người Bạch Vô thương, bất giác miệng méo xệch, chuyện này còn không phải con nàng làm hại đó sao! Tiếc là hắn chỉ dám nghĩ mà không dám nói, biết đâu chừng tên nhóc quỷ kia lại dùng chiêu gì doạ hắn ấy chứ!

“Các người làm cái gì thế?” Một tiếng quát rung chuyển trời đất vang lên, Bạch Triển Bằng chủ nhà phủ họ Bạch Bạch Thừa tướng đã về, nhìn thấy cả đám người hỗn loạn trong đại sảnh thì mở trừng hai mắt, râu vểnh rung rung.

Lúc này, Bạch phu nhân đang bị Mai di nương cưỡi trên người, một chân còn đạp vào cả mặt bà ta, hai tay thì nắm lại đấm mạnh lên bộ ngực ngạo nghễ của Bạch phu nhân, ở đó bình thường còn lớn hơn những chỗ khác rất nhiều, mặc quần áo mà đẩy gồ lên, không biết bị ăn bao nhiêu đấm rồi. Còn Lục di nương thị bị nha hoàn của đại phu nhân đang nắm chặt tóc tai, giật xuống từng đám, trên mặt còn bị cào, quần áo cúc cũng rớt mấy cái, lộ ra cả mảng da thịt trắng như tuyết, còn Mai di nương thì bị mấy nha hoàn bà tử của mình vây quanh, không bị thương thì cũng bị những người đó đánh, xé, đạp mấy đạp, nhưng chuyện như thế bà ta vẫn không tha cho người phụ nữ ngứa mắt này đâu.

Bị tiếng rống của Bạch thừa tướng, tất cả mọi người đều dừng tay, Bạch phu nhân thì đẩy Mai di nương ra, khóc lóc chạy đến trước mặt Bạch thừa tướng quỳ xuống, hai tay vẫn còn xoa nắn bộ ngực vĩ đại, búi tóc thì đã bị rớt sang một bên, quần áo hỗn độn.

Mai di nương và Lục di nương cũng đều chạy tới, cứ bên lôi bên kéo tay Bạch Thừa tướng, khóc lóc sướt mướt nói, “Lão gia à, ngài phải làm chủ cho thiếp nha!” Mai di nương nói, lộ ra khuôn mặt diễm lệ đẫm nước mắt, điềm đạm đáng yêu nhìn Bạch thừa tướng, trông thì rõ chật vật mà vẫn không mất đi vẻ đẹp mị hoặc.

“Lão gia à, thiếp thân bị nha hoàn bà tử kia kìa đánh đau lắm, ngài phải làm chủ cho thiếp nha!”

Lục di nương như chim nhỏ nép vào Bạch thừa tướng làm nũng chớp chớp mắt.

Cả đám nha hoàn bà tử trong phòng cũng đều quỳ xuống đồng loạt, ba vị tiểu thư cũng đều bị thương khắp người, cả đám nhìn thay đổi hoàn toàn, đâu còn là các tiểu thư duyên dáng nữa, còn ai nhận ra các nàng ấy nữa? Ba người quỳ gối xuống sau Bạch phu nhân, vừa khóc thút thít ngẹn ngào, trông vô cùng thương tâm!

Những người này dường như đã quên mất Bạch Mặc Y gây ra, kể lể hết tội lỗi của đối phương, hơn nữa các nàng ấy dường như đều không để ý tới sau lưng Bạch thừa tướng còn có một người, âm thầm không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn trò hề trước mặt, trong mắt loé lên châm chọc.

Bạch Mặc Y để ý tới, cả người mặc màu đỏ chọc mắt, mặt mày như vẽ, môi đỏ như máu, da trắng như tuyết, đường nét khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, khoé mắt long lanh, phảng phất như hoa đào, tóc dài tung bay theo gió, đôi mắt sáng, con ngươi đen lóng lánh loé ra những tia sáng lạnh và quyến rũ, nếu chỉ lơ đãng chút sẽ bị câu mất hồn đoạt phách, đẹp đến vô cùng, yêu đến vô hạn, cả người mặc toàn thân màu đỏ yêu diễm cực hạn, tựa như màu đỏ ấy sinh ra là vì hắn vậy, phản lại với ánh sáng mặt trời chói chang, loá mắt cứ như những chùm tia sáng tầng tầng lớp lớp vậy, làm con người ta hoa cả mắt, đúng là siêu cấp vô địch xinh đẹp mà! Giờ phút này giơ chân nhấc tay thôi cũng mang theo một tia nghiền ngẫm đoan trang, quyến rũ phong tình!

Bạch Mặc Y bất giác khẽ nhếch miệng, nói nhỏ, “Nam nhân sinh ra đã như thế, nên đưa vào viện bảo tàng!”

Người đó cũng để ý đến ba người ở góc phòng, khoé mắt khẽ cau lại, không để ý tới thừa tướng bên cạnh, đi thẳng tới.

“Mặc Y, có ý gì thế!” Sở Tử Dật nghe được lời Bạch Mặc Y nói, bất giác phản ứng lại.

“Lớn lên như thế, chắc chẳng muốn phụ nữ nữa rồi, chẳng trách bị trời phạt người oán!” Bạch Mặc Y nhìn người đó đi tới, mỗi bước chân đi, màu áo đỏ phất phơ, nhìn yêu tình vạn chủng!

“Hả? điều đó cũng đúng nha, tứ ca ta lớn lên chính là thế mà lị!” Sở Tử Dật cũng đồng tình gật đầu, mỗi lần nhìn đến khuôn mặt của tứ ca đó, hắn còn xúc động vô cùng, làm hắn nhìn cả người đẹp mà mệt, liếc xem hắn thật đúng là chẳng có phụ nữ nào lọt vào mắt hắn cả!

A! Hoá ra là tứ vương gia Sở Quân Ly nha, được xưng danh là yêu vương, vô cùng phong tình, lúc này Bạch mặc Y mới nhớ ra chút, hắn ta rất ít tới tam vương gia, còn trước khi BẠch Mặc Y xuất giá, vị tứ vương gia này lúc nào cũng đi du lãng trên giang hồ, một năm gần đây mới trở về kinh thành, hai người cũng ít khi gặp nhau, không biết cũng không có gì là lạ!

“Các ngươi đang khen ta đó sao?” Sở Quân Ly đến gần nghe không sót lời hai người nói với nhau, tự giác ngồi xuống cạnh hai người, ánh mắt lặng lẽ đánh giá Bạch mặc Y, nếu đoán không nhầm, nàng hẳn là vương phi mà tam ca đã bỏ, trước đó cũng nghe người ta nói tính cách nàng ta rất nhát gan, đến cả nói với người khác cũng đều ấp a ấp úng không thành lời, nay vừa thấy chỉ cảm giác lời đồn quá nhảm thôi! Chỉ sợ tất cả toàn cục trước mắt này đều do một tay nàng đạo diễn ấy chứ, trong mắt bất giác loé lên tia hứng thú, những ngày ở kinh thành thật là nhàm chán, có chút vui hắn đương nhiên muốn chèn thêm một chân vào mới được!

Thật sự là yêu nghiệt mà, cả giọng nói cũng đều yêu khí đến vậy, tràn ngập dụ hoặc làm BẠch Mặc Y không khỏi than thầm, lớn đã như vầy, chính là hoạ thuỷ mà!

Nàng dám khẳng định, chỉ cần hắn đi trên đường thì bất kể là nam hay nữ đều xông tới!

“Oa! Tỷ tỷ này thật khá nha!” trong lúc vô tình quay đầu BẠch Vô Thương kêu lên, trong mắt còn loé lên sợ hãi, còn thêm tia ảo tưởng nho nhỏ, sau này lớn lên, bé cũng muốn lấy một nàng xinh đẹp giống như thế để làm cô dâu! Nhìn cả trong phòng người đó là đẹp nhất!

“Pưng!” Cây gậy trong tay Xuân Nhi rớt xuất, đập đúng chân mình, hôm nay đã là lần thứ hai nghe tiểu thiếu gia gọi đàn ông là tỷ tỷ rồi, à, nàng phát hiện năng lực nhận thức của tiểu thiếu gia quá kém, chẳng phân biệt được nam nữ gì, sau này nàng nhất dịnh phải dạy dỗ bé cho tốt mới được!

Sở Tử Dật nghe được lời Bạch Vô Thương nói, lén che miệng cười trộm, tứ ca ghét nhất là bị người khác bảo mình lớn lên giống phụ nữ, càng miễn bàn là một nhóc quỷ lại gọi hắn là tỷ tỷ nữa, quả nhiên thấy mặt Sở Quân Ly đen sì lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn Bạch Vô thương tưởng như xúc động tới mức sắp bóp cổ bé chết bất cứ lúc nào vậy!

“Mẹ à, nếy vị tỷ tỷ này cũng đẻ ra một đứa bé xinh đẹp giống tỷ ấy, con có thể được chơi cùng nàng ấy không mẹ?” Bạch Vô Thương chớp chớp mắt, nhìn Bạch Mặc Y, tỷ tỷ này rất đẹp, đẻ con chắc cũng rất xinh đẹp, bé rất thích người đẹp đó!

“Ha ha, ha ha, cười chết mất!” Sở Tử Dật bị ngã chổng vó từ trên ghế xuống, tứ ca đẻ con á? Nhìn tình hình đó, có nghĩ cũng không dám mà! Nhưng nếu tứ ca sinh con, nhất định là rất được đó!

Xuân Nhi cũng không sợ đến ngây người, đứng một bên cố nghiêm mặt, rung vai, song nàng ta cũng không dám cười, mặt tứ vương gia sầm xuống tưởng sắp rớt nước rồi!

Khoé miệng Bạch Mặc Y khẽ giật giật mấy cái, khoé mắt liếc thấy Sở Quân Ly sắp nổi giận, vội kéo Bạch Vô Thương vào lòng, bảo, “Ngài ấy cũng sẽ không sinh con đâu, bởi vì ngài ấy là nam giống Vô Thương đó!”

“Hả? Hoá ra người ấy là nam hả? Nhưng mà người ấy lớn lên đều xinh đẹp hơn các tỷ tỷ kia chút, nhưng cũng không xinh đẹp bằng mẫu thân đâu!” Tiểu Vô Thương không sợ chết lại nói, trong mắt bé, ai cũng không đẹp bằng mẫu thân mình!

Bạch Mặc Y thấy kỳ lạ là, tứ vương gia bất cần đời đến Bạch phủ làm gì thế nhỉ? Bạch thừa tướng lợi thế thế mà lại mời hắn đến ư?

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5674 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5219 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4957 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4463 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4359 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter