Chương : 66
Hôm nay đạo diễn Trương Thiệp đã đề nghị Gia Duyên thử vai chính trong bộ phim chuẩn bị khởi quay vào đầu mùa xuân của ông, đáng lẽ ra Lý Kỳ sẽ thủ vai chính nhưng Lý Kỳ đã không còn nữa nên ông phải tìm nữ chính mới.
Lần trước khi ông nói chuyện với Lý Kỳ trong đại sảnh của công ty, ông đã gặp mặt của Gia Duyên, nhìn thấy phong thái cùng với biểu cảm trên khuôn mặt của cô ông rất hài lòng, tuy cô không phải là diễn viên chuyên nghiệp nhưng ông tin chắc chuyện này không thể làm khó được Gia Duyên.
Sau một lúc bị Cẩm Tú và Tiểu Hồng thúc giục, Gia Duyên mới chịu thử vai.
Đạo diễn Trường Thiệp và nhà biên kịch rất vừa ý với biểu hiện của cô.
Bộ phim này là bộ phim cổ trang, nói về cuộc đời của Thái Bình công chúa vào thời nhà Đường.
Thái Bình công chúa là con gái út của Đường Cao Tông Lý Trị và Võ Tắc Thiên, từ nhỏ đã được nuông chiều, nên tính tình rất kiêu ngạo.
Cô là một người có nhiều tham vọng, Thái Bình công chúa, Võ Tắc Thiên và Vi Hoàng Hậu là ba người phụ nữ có quyền lực nhất của thời nhà Đường.
Đạo diễn Truơng thiệp thấy Gia Duyên là người thích hợp nhất, trên người cô có khí chất cao quý, sự mạnh mẽ cùng với vẻ kiêu ngạo của một cô công chúa nắm trong tay quyền lực tối cao.
Sau khi thử vai xong Gia Duyên và Châu Ân trở về phòng luyện tập, khi nhìn thấy Gia Duyên trở lại không chỉ Cẩm Tú và Tiểu Hồng vội vã đi tới, ngay cả mấy cô người mẫu thường ngày hay nịnh hót Lý Kỳ cũng bao quanh Gia Duyên với vẻ mặt nịnh nọt.
Người ta thường nói "chim khôn chọn cành mà đậu" hiện tại người mà Tràn Thiếu yêu thương chính là Gia Duyên nên họ muốn lấy lòng của cô.
Họ biết chỉ cần Gia Duyên vui, thì ông chủ lớn Tràn Thiếu cũng sẽ vui lay.
Trong lúc mọi người bao quanh Gia Duyên, Trương Diệu một mình lặng lẽ đứng một bên, vì chuyện của lần trước cô đã không dám tiếp cận với Gia Duyên nữa.
Gia Duyên nhìn thấy khuôn mặt hổ thẹn của Trương Diệu, trong lòng cũng cảm thấy xót thương.
Thật ra thì chuyện Trương Diệu làm lúc trước Gia Duyên đã không còn để tâm, vì cô biết người chủ mưu chính là Lý Kỳ.
Gia Duyên tao nhã bước tới trước mặt của Trương Diệu, trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người Gia Duyên nhìn Trương Diệu nói với giọng ân cần.
" Tôi đã đề nghị với đạo diễn Trương, để cho cô thủ vai thứ trong bộ phim Thái Bình công chúa, mong cô đừng làm tôi thất vọng."
Giọng nói êm đềm, nhẹ nhàng như mặt nước phẳng lặng trong hồ của Gia Duyên làm Trương Diệu sửng sờ trong giây lát.
Lần trước sau khi cô nghe theo lời xúi giục của Lý Kỳ, ngoài mặt Tràn Hạo không nói gì nhưng anh đã âm thầm cho Tạ Chánh đóng băng cô.
Những hoạt động lớn cùng với những tác phẩm chuẩn bị khởi quay đều bị cắt hết, hiện tại cô chỉ là một người bù nhìn mà thôi.
Trương Diệu nhìn Gia Duyên bằng ánh mắt cảm kích, lúc chuyện đó xảy ra khi cô nhìn thấy ánh mắt chán ghét của Ngạn Thắng nhìn mình, trong lòng cô cảm giác xấu hổ đến không muốn gặp lại anh ấy nữa.
Tuy cô là một người bồng bột làm việc gì cũng không nghĩ đến hậu quả, nhưng đối với Ngạn Thắng cô là thật lòng.
Cô không muốn bị anh khinh thường như những người phụ nữ khác.
Trương Diệu biết đối với Gia Duyên hay Lý Kỳ cô không thể nào bì được cũng không muốn bì lại, điều cô muốn chính là tìm được một người đàn ông có thể che mưa cản gió cho cô.
Trong lúc mọi người đang ngồi nói chuyện, Tràn Hạo và Tạ Chánh từ bên ngoài bước vào.
Trên người Tràn Hạo là bộ âu phục màu đen áo sơ mi trắng, anh choàng một cái khăn choàng cổ màu đen nhìn vào thật chững chạc và có phong thái của một người đàn ông thành đạt.
Tạ Chánh cung kính bước theo sau anh, trên tay của Tạ Chánh là một cái thùng giấy đựng những chai sữa đậu nành và bánh trứng nóng hổi mới vừa ra lò của nhà hàng Xuân Ký mà Gia Duyên thích nhất.
Mùi thơm ngát cùng với làn khói tỏa ra từ sữa đậu nành và bánh, làm cho cả căn phòng vào mùa Đông lạnh lẽo đột nhiên trở nên ấm áp hẳn lên.
Gia Duyên liếc nhìn lên đồng hồ treo trên tường trước mặt của mình, còn nửa tiếng nữa mới đến giờ tan tầm, tại sao anh lại đến sớm như vậy.
Tràn Hạo tươi cười ánh mắt yêu thương không thể rời khỏi khuôn mặt diễm lệ của Gia Duyên, chỉ xa cô mấy giờ, trong lòng anh lại nhớ cô đến nổi không thể tập trung tinh thần vào
bất cứ chuyện gì hết.
Nhìn thấy nét mặt mỹ miều của Gia Duyên trong lòng anh cảm giác ngọt ngào.
Gia Duyên bất giác đứng lên, cô nhìn anh bằng ánh mắt tràn ngập bởi niềm hạnh phúc, thật sự trong lòng của cô cũng rất nhớ và muốn gặp mặt anh.
Tràn Hạo thong thả đi đến bên cạnh của cô, anh vươn tay kéo cô sát vào lòng của mình.
Tràn Hạo không do dự lập tức đặt lên đôi môi mềm mại của Gia Duyên một nụ hôn dịu dàng.
Tràn Hạo thật nhớ cảm giác ngọt ngào từ đôi môi gợi cảm cùng với mùi hương sữa tắm hoa anh đào trên thân thể mê người của cô.
Gia Duyên kinh ngạc với hành động bất ngờ này của Tràn Hạo, anh thật bá đạo không quan tâm tới sự hiện diện của mọi người.
Cặp mắt sáng long lanh của cô mở ra thật to nhìn Tràn Hạo lúc này còn đắm chìm trong khoái cảm.
Trong lòng mọi người thầm nghĩ, lúc trước khi Lý Kỳ còn là người phụ nữ của Tràn Hạo, hành động thân mật duy nhất của anh với Lý Kỳ chính làm ôm eo, còn việc hôn đắm đuối như thế này trước mặt người khác thì đây là lần đầu tiên.
Tạ Chánh, Cẩm Tú và Châu Ân đều ngượng ngùng quay mặt sang chỗ khác không dám nhìn thêm.
Trương Diệu và mấy cô người mẫu nhìn họ bằng ánh mắt hâm mộ, họ ước gì mình cũng có thể tìm được một người đàn ông yêu mình như Tràn Hạo đã yêu Gia Duyên.
Tiểu Hồng đứng một bên cặp mắt sắc bén không thể rời khỏi hai người, tuy nét mặt cô thật bình tĩnh nhưng bàn tay đang đặt trong túi áo của mình bất giác nắm chặt lại thành nắm đấm.
Lần trước khi ông nói chuyện với Lý Kỳ trong đại sảnh của công ty, ông đã gặp mặt của Gia Duyên, nhìn thấy phong thái cùng với biểu cảm trên khuôn mặt của cô ông rất hài lòng, tuy cô không phải là diễn viên chuyên nghiệp nhưng ông tin chắc chuyện này không thể làm khó được Gia Duyên.
Sau một lúc bị Cẩm Tú và Tiểu Hồng thúc giục, Gia Duyên mới chịu thử vai.
Đạo diễn Trường Thiệp và nhà biên kịch rất vừa ý với biểu hiện của cô.
Bộ phim này là bộ phim cổ trang, nói về cuộc đời của Thái Bình công chúa vào thời nhà Đường.
Thái Bình công chúa là con gái út của Đường Cao Tông Lý Trị và Võ Tắc Thiên, từ nhỏ đã được nuông chiều, nên tính tình rất kiêu ngạo.
Cô là một người có nhiều tham vọng, Thái Bình công chúa, Võ Tắc Thiên và Vi Hoàng Hậu là ba người phụ nữ có quyền lực nhất của thời nhà Đường.
Đạo diễn Truơng thiệp thấy Gia Duyên là người thích hợp nhất, trên người cô có khí chất cao quý, sự mạnh mẽ cùng với vẻ kiêu ngạo của một cô công chúa nắm trong tay quyền lực tối cao.
Sau khi thử vai xong Gia Duyên và Châu Ân trở về phòng luyện tập, khi nhìn thấy Gia Duyên trở lại không chỉ Cẩm Tú và Tiểu Hồng vội vã đi tới, ngay cả mấy cô người mẫu thường ngày hay nịnh hót Lý Kỳ cũng bao quanh Gia Duyên với vẻ mặt nịnh nọt.
Người ta thường nói "chim khôn chọn cành mà đậu" hiện tại người mà Tràn Thiếu yêu thương chính là Gia Duyên nên họ muốn lấy lòng của cô.
Họ biết chỉ cần Gia Duyên vui, thì ông chủ lớn Tràn Thiếu cũng sẽ vui lay.
Trong lúc mọi người bao quanh Gia Duyên, Trương Diệu một mình lặng lẽ đứng một bên, vì chuyện của lần trước cô đã không dám tiếp cận với Gia Duyên nữa.
Gia Duyên nhìn thấy khuôn mặt hổ thẹn của Trương Diệu, trong lòng cũng cảm thấy xót thương.
Thật ra thì chuyện Trương Diệu làm lúc trước Gia Duyên đã không còn để tâm, vì cô biết người chủ mưu chính là Lý Kỳ.
Gia Duyên tao nhã bước tới trước mặt của Trương Diệu, trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người Gia Duyên nhìn Trương Diệu nói với giọng ân cần.
" Tôi đã đề nghị với đạo diễn Trương, để cho cô thủ vai thứ trong bộ phim Thái Bình công chúa, mong cô đừng làm tôi thất vọng."
Giọng nói êm đềm, nhẹ nhàng như mặt nước phẳng lặng trong hồ của Gia Duyên làm Trương Diệu sửng sờ trong giây lát.
Lần trước sau khi cô nghe theo lời xúi giục của Lý Kỳ, ngoài mặt Tràn Hạo không nói gì nhưng anh đã âm thầm cho Tạ Chánh đóng băng cô.
Những hoạt động lớn cùng với những tác phẩm chuẩn bị khởi quay đều bị cắt hết, hiện tại cô chỉ là một người bù nhìn mà thôi.
Trương Diệu nhìn Gia Duyên bằng ánh mắt cảm kích, lúc chuyện đó xảy ra khi cô nhìn thấy ánh mắt chán ghét của Ngạn Thắng nhìn mình, trong lòng cô cảm giác xấu hổ đến không muốn gặp lại anh ấy nữa.
Tuy cô là một người bồng bột làm việc gì cũng không nghĩ đến hậu quả, nhưng đối với Ngạn Thắng cô là thật lòng.
Cô không muốn bị anh khinh thường như những người phụ nữ khác.
Trương Diệu biết đối với Gia Duyên hay Lý Kỳ cô không thể nào bì được cũng không muốn bì lại, điều cô muốn chính là tìm được một người đàn ông có thể che mưa cản gió cho cô.
Trong lúc mọi người đang ngồi nói chuyện, Tràn Hạo và Tạ Chánh từ bên ngoài bước vào.
Trên người Tràn Hạo là bộ âu phục màu đen áo sơ mi trắng, anh choàng một cái khăn choàng cổ màu đen nhìn vào thật chững chạc và có phong thái của một người đàn ông thành đạt.
Tạ Chánh cung kính bước theo sau anh, trên tay của Tạ Chánh là một cái thùng giấy đựng những chai sữa đậu nành và bánh trứng nóng hổi mới vừa ra lò của nhà hàng Xuân Ký mà Gia Duyên thích nhất.
Mùi thơm ngát cùng với làn khói tỏa ra từ sữa đậu nành và bánh, làm cho cả căn phòng vào mùa Đông lạnh lẽo đột nhiên trở nên ấm áp hẳn lên.
Gia Duyên liếc nhìn lên đồng hồ treo trên tường trước mặt của mình, còn nửa tiếng nữa mới đến giờ tan tầm, tại sao anh lại đến sớm như vậy.
Tràn Hạo tươi cười ánh mắt yêu thương không thể rời khỏi khuôn mặt diễm lệ của Gia Duyên, chỉ xa cô mấy giờ, trong lòng anh lại nhớ cô đến nổi không thể tập trung tinh thần vào
bất cứ chuyện gì hết.
Nhìn thấy nét mặt mỹ miều của Gia Duyên trong lòng anh cảm giác ngọt ngào.
Gia Duyên bất giác đứng lên, cô nhìn anh bằng ánh mắt tràn ngập bởi niềm hạnh phúc, thật sự trong lòng của cô cũng rất nhớ và muốn gặp mặt anh.
Tràn Hạo thong thả đi đến bên cạnh của cô, anh vươn tay kéo cô sát vào lòng của mình.
Tràn Hạo không do dự lập tức đặt lên đôi môi mềm mại của Gia Duyên một nụ hôn dịu dàng.
Tràn Hạo thật nhớ cảm giác ngọt ngào từ đôi môi gợi cảm cùng với mùi hương sữa tắm hoa anh đào trên thân thể mê người của cô.
Gia Duyên kinh ngạc với hành động bất ngờ này của Tràn Hạo, anh thật bá đạo không quan tâm tới sự hiện diện của mọi người.
Cặp mắt sáng long lanh của cô mở ra thật to nhìn Tràn Hạo lúc này còn đắm chìm trong khoái cảm.
Trong lòng mọi người thầm nghĩ, lúc trước khi Lý Kỳ còn là người phụ nữ của Tràn Hạo, hành động thân mật duy nhất của anh với Lý Kỳ chính làm ôm eo, còn việc hôn đắm đuối như thế này trước mặt người khác thì đây là lần đầu tiên.
Tạ Chánh, Cẩm Tú và Châu Ân đều ngượng ngùng quay mặt sang chỗ khác không dám nhìn thêm.
Trương Diệu và mấy cô người mẫu nhìn họ bằng ánh mắt hâm mộ, họ ước gì mình cũng có thể tìm được một người đàn ông yêu mình như Tràn Hạo đã yêu Gia Duyên.
Tiểu Hồng đứng một bên cặp mắt sắc bén không thể rời khỏi hai người, tuy nét mặt cô thật bình tĩnh nhưng bàn tay đang đặt trong túi áo của mình bất giác nắm chặt lại thành nắm đấm.