Chương 28
Anh cầm bản hợp đồng nhẹ nhàng đưa cho cô nói:
"Cô cứ từ từ đọc đi. Có gì không hợp lí thì bảo tôi."
Cô nhận lấy bản hợp đồng, chăm chú đọc từng chữ một. Không bỏ sót qua bất kì một chữ nào cả.
Sau một hồi đọc xong cô ngẩng lên nghiêm túc nói với anh.
"Tôi muốn chúng ta sẽ chỉ tổ chức đám cưới nhưng không đăng ký kết hôn. Chúng ta chỉ là quan hệ vợ chồng trên danh nghĩa nên tôi nghĩ nó không cần thiết"
Anh đang si mê nhìn cô thì bị giọng nói của cô làm tỉnh giấc. Cô đùa anh chắc? Mặt anh lúc này đã lộ rõ vẻ tức giận. Mặt anh tối sầm lại trong khá đáng sợ.
"Không được." Anh dứt khoát trả lời.
Cô cũng không biết phải phản bác thế nào. Thôi thì thuận mua vừa bán, cô cũng đành chấp nhận.
"Không sinh con trong thời gian hợp đồng có hiệu lực."
"Được."
"Không xâm phạm thân thể của đối phương."
"Được. Nếu không bị bỏ thuốc thì tôi cũng không có hứng thú với cô."
"Anh..." Cô bĩu môi nhìn anh
"Hết rồi. Chỉ có nhiêu đây thôi."
"Chắc chắn chưa?"
"Chắc rồi."
"Sáng mai tôi sẽ sửa lại và đưa cho cô ký."
"À tôi còn cái này. Chúng ta có thể cưới vào năm sau được không. Tôi vừa nói ra trường nên cũng chưa muốn kết hôn luôn, tôi muốn ổn định công việc và mọi thứ đã."
"Cô nghĩ tôi không đủ tiền nuôi cô hay sao?"
"Cũng có thể đấy." Cô nhí nhảnh nhìn anh nói.
"Đùa anh thôi. Năm nay tôi vẫn muốn chơi chưa muốn lấy chồng luôn mong anh để sang năm sau chúng ta làm đám cưới."
"Được, tôi cũng muốn vậy."
Bàn bạc xong anh và cô đánh chén hết sạch cả bàn ăn. Suy nghĩ việc quan trọng nên tốn sức lực lắm, cần bồi dưỡng một chút.
Anh xong anh muốn đưa cô về nhưng bị cô từ chối.
"Không cần đâu. Tôi tự đi được mà. Anh về trước đi."
"Hay nhà cô ở đâu tôi đi cùng cô về. Con gái đi một mình buổi tối không tốt đâu."
"Thôi tôi tự về được. Anh về đi." Cô đẩy anh ra xe được gửi dưới hầm.
"Vậy tôi về trước nhé." Anh bất lực đành lên xe và lái đi. Nhưng anh vẫn không yên tâm nên tìm một chỗ khuất chờ cô đi ra rồi theo cô về nhà.
Thấy cô phi xe từ dưới hầm lên anh cũng liền chạy theo. Chạy phải xa hơn một chút thì sẽ không bị cô phát hiện.
Anh theo cô về mà cảm thấy con đường vô cùng quen thuộc. Giống như đang đi về nhà anh vậy. Đi theo tận đến chung cư anh mới biết hai người sống chung cùng một khu.
Anh ở biệt phủ phía sau còn cô ở chung cư phía trước. Thật sự là có duyên lắm luôn đó. Trái đất tròn thật. Đi đâu anh và cô cũng gặp nhau.
Tâm trạng của cô khá ổn sau khi ký bản hợp đồng đó với anh. Một phần nhẹ nhõm tâm hồn phần hai là sẽ không phải lo nghĩ nhiều nữa.
Nhưng trái lại với cô anh lại cảm thấy không vui. Lí do thì tác giả cũng không biết nữa. Dù ddax đặt được mục đích kết hôn đuổi với cô nhưng tâm trạng của có gì đó không đúng.
Anh cảm thấy khó chịu khi cô khẳng định sẽ không có tình cảm gì với anh. Anh sẽ các phải cố gắng nhiều hơn để chiếm được trái tim cô.
"Cô cứ từ từ đọc đi. Có gì không hợp lí thì bảo tôi."
Cô nhận lấy bản hợp đồng, chăm chú đọc từng chữ một. Không bỏ sót qua bất kì một chữ nào cả.
Sau một hồi đọc xong cô ngẩng lên nghiêm túc nói với anh.
"Tôi muốn chúng ta sẽ chỉ tổ chức đám cưới nhưng không đăng ký kết hôn. Chúng ta chỉ là quan hệ vợ chồng trên danh nghĩa nên tôi nghĩ nó không cần thiết"
Anh đang si mê nhìn cô thì bị giọng nói của cô làm tỉnh giấc. Cô đùa anh chắc? Mặt anh lúc này đã lộ rõ vẻ tức giận. Mặt anh tối sầm lại trong khá đáng sợ.
"Không được." Anh dứt khoát trả lời.
Cô cũng không biết phải phản bác thế nào. Thôi thì thuận mua vừa bán, cô cũng đành chấp nhận.
"Không sinh con trong thời gian hợp đồng có hiệu lực."
"Được."
"Không xâm phạm thân thể của đối phương."
"Được. Nếu không bị bỏ thuốc thì tôi cũng không có hứng thú với cô."
"Anh..." Cô bĩu môi nhìn anh
"Hết rồi. Chỉ có nhiêu đây thôi."
"Chắc chắn chưa?"
"Chắc rồi."
"Sáng mai tôi sẽ sửa lại và đưa cho cô ký."
"À tôi còn cái này. Chúng ta có thể cưới vào năm sau được không. Tôi vừa nói ra trường nên cũng chưa muốn kết hôn luôn, tôi muốn ổn định công việc và mọi thứ đã."
"Cô nghĩ tôi không đủ tiền nuôi cô hay sao?"
"Cũng có thể đấy." Cô nhí nhảnh nhìn anh nói.
"Đùa anh thôi. Năm nay tôi vẫn muốn chơi chưa muốn lấy chồng luôn mong anh để sang năm sau chúng ta làm đám cưới."
"Được, tôi cũng muốn vậy."
Bàn bạc xong anh và cô đánh chén hết sạch cả bàn ăn. Suy nghĩ việc quan trọng nên tốn sức lực lắm, cần bồi dưỡng một chút.
Anh xong anh muốn đưa cô về nhưng bị cô từ chối.
"Không cần đâu. Tôi tự đi được mà. Anh về trước đi."
"Hay nhà cô ở đâu tôi đi cùng cô về. Con gái đi một mình buổi tối không tốt đâu."
"Thôi tôi tự về được. Anh về đi." Cô đẩy anh ra xe được gửi dưới hầm.
"Vậy tôi về trước nhé." Anh bất lực đành lên xe và lái đi. Nhưng anh vẫn không yên tâm nên tìm một chỗ khuất chờ cô đi ra rồi theo cô về nhà.
Thấy cô phi xe từ dưới hầm lên anh cũng liền chạy theo. Chạy phải xa hơn một chút thì sẽ không bị cô phát hiện.
Anh theo cô về mà cảm thấy con đường vô cùng quen thuộc. Giống như đang đi về nhà anh vậy. Đi theo tận đến chung cư anh mới biết hai người sống chung cùng một khu.
Anh ở biệt phủ phía sau còn cô ở chung cư phía trước. Thật sự là có duyên lắm luôn đó. Trái đất tròn thật. Đi đâu anh và cô cũng gặp nhau.
Tâm trạng của cô khá ổn sau khi ký bản hợp đồng đó với anh. Một phần nhẹ nhõm tâm hồn phần hai là sẽ không phải lo nghĩ nhiều nữa.
Nhưng trái lại với cô anh lại cảm thấy không vui. Lí do thì tác giả cũng không biết nữa. Dù ddax đặt được mục đích kết hôn đuổi với cô nhưng tâm trạng của có gì đó không đúng.
Anh cảm thấy khó chịu khi cô khẳng định sẽ không có tình cảm gì với anh. Anh sẽ các phải cố gắng nhiều hơn để chiếm được trái tim cô.