Chương : 9
(Nàng như vậy như vậy mĩ- by Lan dệt)
Edit #Salim
Beta #Kumoe
Đọc sách
___
Thi xong là hai ngày cuối tuần, thời gian nghỉ luôn nhanh như thoi đưa.
Đảo mắt đã tới thứ hai.
Bạn học lớp 7 phát hiện soái ca chuyển trường thế mà lại không chuyển, đều rất cao hứng, lớp trưởng Từ Thiếu Khanh cùng mấy đại diện môn Dương Hiểu Lệ hoan nghênh Cố Tinh Trầm đầu tiên.
Ở lớp 7- thành tích đứng đầu đếm ngược từ dưới lên của khối, mấy người Từ Thiếu Khanh là học sinh hiếm hoi tuân thủ bổn phận của học sinh, luôn lấy học tập làm nhiệm vụ của mình, là đóa hóa đại diện cho Tổ quốc.
Hơn nữa từ lần thi tháng này, trường học sẽ gửi phiếu điểm cùng xếp hạng tới phụ huynh qua wechat. Nhất thời kẻ vui người buồn. Xã hội tàn khốc ở trường học, mỗi lần thi tháng đều lộ ra.
Từ Thiếu Khanh, Trương Dương cùng mấy bạn học sinh ngoan ở phía trước thảo luận về xếp hạng của khối.
“ Tớ đoán chắc hạng nhất là Tân Thần.”
“ Còn phải đoán? Hạng nhất chắc chắn là Tân Thần lớp 13, từ học kỳ I cậu ta thuộc trung học Thanh Hoa chuyển tới liền không thi đứng thứ hai bao giờ.”
“ Đúng vậy.”
Bọn họ nói về Tân Thần liền không cầm nổi lòng liếc về mấy bàn cuối cùng, mấy người đang đeo tai nghe nghe nhạc của đại thiếu gia tinh nhị đại dùng tiền thay học, Hứa Anh rất ít khi mặc đồng phục, quần áo đều là nhãn hiệu người bình thường không nhận thức được, nhưng chắc chắn là rất đắt.
Thế giới hiện thực là vậy, nhiều học sinh nỗ lực học tập, chẳng qua cũng chính là muốn trở thành những người giống Hứa Anh.
Chỉ có người chăm chỉ đọc sách, về sau mới có thể tới được thế giới của Hứa Anh bọn họ.
Cố Tinh Trầm rũ mắt, bên trong mặc đồng phục sơ mi trắng, bên ngoài là áo khoác đồng phục màu xanh đen, càng làm nổi bật làn da trắng nõn của cậu, cực kì thanh tuấn.
Bút bi màu đen kẹp giữa hay ngón tay thon dài, xoay một vòng, rơi trên mấy công thức toán học trên sách bài tập một đường parabol.
Đằng trước có một nam sinh đi tới.
Từ Thiếu Khanh vỗ vỗ cánh tay Cố Tinh Trầm: “ Tinh Trầm, khối chúng ta có một học bá có tên rất giống cậu kêu Tân Thần, cậu nói xem có trùng hợp hay không?”
Cậu liếc mắt về phía người ở phía sau Cố Tinh Trầm, hơi cười tủm tỉm hạ giọng nói: “ Hơn nữa lại còn là bạn trai của Hứa hoa hậu giảng đường lớp chúng ta, Hứa hoa hậu giảng đường thật là đa tình, mấy trường học bên cạnh đều biết, cậu khẳng định đã nghe qua đi?”
Bút bi gạch trên trang giấy một nét, Cố Tinh Trầm không nâng mắt "Ừm"
Hứa Anh đa tình thế nào, đương nhiên cậu biết.
Từ Thiếu Khanh đã quen thấy Cố Tinh Trầm ít lời, nói tiếp:" Nghe nói yêu đương sẽ làm người ta phân tâm, không biết thành tích lần này của học bá thế nào. Cậu không biết, sau khi Tân Thần tới, hạng nhất luôn luôn là cậu ta, Thanh Hoa đúng là đẳng cấp khác! "
"Kiến thức căn bản vững chắc, cũng gặp nhiều loại đề, chúng ta đúng là không thể so với cậu ta. "
Cố Tinh Trầm chớp chớp, hạ mí mắt, động tác chớp mắt của cậu so với người bình thường hơi chậm một chút, cho nên khí chất cả người có chút lạnh, lông mi mảnh dài rơi xuống bóng tối trên mí mắt phác họa ra thêm âm lãnh.
Cậu thuận miệng nói: “ Phải không?”
“ Đúng vậy! Tân Thần quá lợi hại! Người cũng rất đẹp trai, chính là có chút cao ngạo.”
Từ Thiếu Khanh nhìn Cố Tinh Trầm: “ Tớ thấy cậu trong tiết ngữ văn cùng tiếng anh không hay lên tiếng, cậu thiên về tự nhiên đi?”
Cố Tinh Trầm hơi nghĩ nghĩ, gật đầu:
“Ừ, xem như vậy.”
"Ai! Thật đáng tiếc mà, học lệch sẽ kéo điểm tổng! " Từ Thiếu Khanh bày ra vẻ mặt nuối tiếc:
"Nếu cậu không học lệch, chắc chắn nằm trong 100 hạng đầu, thật là đáng tiếc. Tớ học khá ổn, các môn đều được, sẽ không bị kéo điểm, miễn cưỡng có thể trong top 100. Không có cách nào, thành tích lớp chúng ta quá tệ. "
" Này, kia là đáp án cậu sao? Cậu đoán mình thi được bao nhiêu điểm? "
"Không sao, điểm cao hay thấp đều được. "
"Chẳng lẽ bố mẹ cậu mặc kệ sao? "
Từ Thiếu Khanh mở to mắt, thấy mí mắt Cố Tinh Trầm nâng lên đầy lạnh lẽo, có chút thất thần.
Thiếu niên nhẹ giọng nỉ non một câu:"Tớ không có cha mẹ. "
Thành âm cậu rất thấp, Từ Thiếu Khanh không nghe rõ, sau đó nhận ra Cố Tinh Trầm dường như mất hứng, liền ngậm miệng, đi ra chỗ khác.
Cố Tinh Trầm nghĩ tới cái tên Từ Thiếu Khanh vừa nhắc, nhìn đề hàm số nhíu mày, một lát sau quay đầu.
Chỗ ngồi phía sau, Hứa Anh giống như một con mèo ngủ quên.
“ Hứa Anh!”
Hứa Anh chợt từ trong giấc ngủ mơ tỉnh dậy, cánh tay khẽ nâng gương mặt nhỏ nhập nhèm: “ Ơi?”
“ Trong vòng hôm nay đọc hết bài này, chiều tớ sẽ kiểm tra!”
Cố Tinh Trầm mở sách tiếng anh của Hứa Anh ra chỉ đoạn dài nhất. Buồn ngủ nhất thời liền tan biến, Hứa Anh nhìn sách tiếng anh lại nhìn Cố Tinh Trầm.
Thiếu niên lạnh như băng nói xong lại lạnh như băng mà đi mất.
“ Hả?”
Tiết tiếng anh được tự đọc bài khóa, Trần Tinh Phàm, Tống Tiểu Chi, Kim Vũ đều nửa tiết mới trở về, không ngủ chính là cắn hạt dưa chơi điện thoại di động.
Thế mà hôm nay Hứa hoa hậu giảng đường lại cầm sách tiếng anh đọc.
Bọn họ nhìn nhau, cùng nhau nghĩ tới gì đó, về vị trí cũ từng người cất tai nghe trên mặt bàn, đĩa CD, bài poco, tìm trong đống lộn xộn thấy sách tiếng anh, làm bộ làm tịch bắt đầu đọc.
Kia âm thanh kì quái làm Hứa Anh càng phiền, sách của cô quăng trên bàn, ngó mấy người: “ Này này, đừng giả vờ nữa, không có giám thị kiểm tra đột xuất đâu!”
Ba người lúc này mới dừng lại động tác, thở phào nhẹ nhõm, lại cảm thấy không đúng không hẹn mà nhìn về phía Hứa Anh.
“ Nếu không kiểm tra đột xuất vậy cậu đọc sách làm gì?”
“ Dọa chúng tớ hết hồn.”
Kim Vũ cũng nâng mặt xốc xốc mắt một mí: “ Này.”
Hứa Anh: “ Tớ đây là nội tâm tự muốn học tập, không được sao?”
Phía sau an tĩnh hai giây, tiếp theo là một trận cười to, Trần Tinh Phàm, Kim Vũ, Tống Tiểu Chi, ba người đều cười ầm ĩ.
“ Mẹ nó! Hứa Anh cậu điên rồi đi!”
Trần Tinh Phàm kéo kéo Kim Vũ: “ Đại tài tử cậu nghe thấy cậu ấy nói gì không? Học tập! Haha, có chí hướng, bạn học Hứa?”
Kim Vũ nhạt nhẽo cuối cùng cũng lộ ra chút châm biếm, dơ ngón tay cái lên.
“ Đừng ồn! Còn đang nghiêm túc đọc sách đây.” Hứa Anh nhíu mày nhặt sách tiếng anh lên tiếp tục đọc.
Thấy Hứa Anh thật đúng là cầm sách đọc, ba người trêu nghẹo vài câu liền không muốn nói nữa, chạy một vòng cũng đã có chút mệt nên ngủ lại ngủ, nên chơi di động lại tiếp tục chơi di động chỉ có ngón trỏ Trần Tinh Phàm xoay xoay chìa khóa ném tới chỗ Hứa Anh.
Đại khái gần đây cô quá nhàn nên rất muốn dính lấy Hứa Anh hóng hớt chuyện, cô hất hất cằm về phía Cố Tinh Trầm ngồi đằng trước: “ Này, sao lại thế?”
“ Bạn trai cũ của cậu không đi sao? Thẳng thắn đi, cuối tuần rốt cuộc hai người đã làm gì?”
Nhớ lại nụ hôn trong hẻm nhỏ tối thứ sáu đêm hôm đó, mặt Hứa Anh hơi nóng, nghiêng nghiêng mặt: “ Tớ có khả năng làm gì chứ…”
Trần Tinh Phàm: “ Hứa Anh cậu thì có việc gì mà làm không được?”
Nói xong lại ái muội cười: “ Ngủ?”
Hứa Anh đẩy cánh tay cô ra: “ Đừng phiền!”
“ Haha, ngủ thật sao? Chết mất, Hứa Anh, cậu, cậu quá trâu bò!”
Trần Tinh Phàm nhìn Cố Tinh Trầm dáng cao, ngồi thôi cũng thân cao vai rộng,mảnh khảnh, tóc ngắn thật đen, da thịt ở cổ lộ ra rất trắng nõn.
“ Cao lãnh rụt rè nam nhân như vậy đều không thể trốn được móng vuốt của cậu, Hứa Anh cậu thật là cao thủ cướp trái tim đàn ông.”“ Nếu cậu sống ở cổ đại không phải Tô Đát Kỷ thì chính là Trần Viên Viên! Các hoàng đế thật là may mắn loại họa thủy như cậu sinh muộn mấy trăm năm.”
“ Cút cút cút, đừng phiền, tôi còn đang phải đọc sách đấy bạn học Trần!” Hứa Anh không có tâm tình đùa cùng Trần Tinh Phàm, Trần Tinh Phàm mất hứng bĩu môi lùi về vị trí của mình, lấy di động lướt xem diễn đàn moto, cuối tuần Trần Tinh Phàm còn phải hẹn người đua xe.
Nếu ngủ được thì đã tốt.
Hứa Anh nhìn Cố Tinh Trầm lãnh cảm bóng dáng, thở dài.
Nhớ lại trong tối thứ sáu ấy, Cố Tinh Trầm trong hẻm nhỏ nói với cô.
“ Để tớ trở thành bạn trai cậu không phải không thể, nhưng phải xem biểu hiện.”
“ Biểu hiện gì?”
“ Tớ hỏi cậu về sau lời nói của tớ cậu sẽ nghe sao?”
“ Tớ nghe!”
Sau đó cô liền như rơi vào cái bẫy.
“ Không được đánh nhau, không được trốn học, không được hút thuốc, không được nói lời thô tục, học tập thật tốt, muốn ngoan, cậu có thể làm được không?”
Lúc ấy một loạt lời nói làm Hứa Anh ngốc luôn, nghẹn họng, trân trối một hồi lâu.
Không đánh nhau, không trốn học, không hút thuốc lại còn không nói lời thô tục, còn có học tập thật tốt, trời ơi… đó là vậy?
Là Hứa Anh cô sao?
Hả???
Chắc chắn không có khả năng đúng không.
Hứa Anh hơi gãi gãi đầu nhìn sách giáo khoa tiếng anh A B C D, đầu sắp nổ tung.
- -- Đột nhiên có chút hối hận khi tìm Cố Tinh Trầm làm hòa, làm sao bây giờ?
Bị sắc đẹp làm mờ con mắt.
Ai!
Hứa Anh cảm thấy chính mình sắp muộn phiền đến chết.
Tại sao tự dưng lại đi trêu chọc Cố Tinh Trầm kim ngọc bên ngoài, ma quỷ bên trong văn nhã bại hoại chứ?
Cậu muốn về phía Nam liền về phía Nam, hừ!
Khổ sở không phải là một chút sao, sau này nhất định sẽ tốt.
Hiện tại khổ sở không phải ít đâu, Hứa Anh muốn mạng nâng sách tiếng anh, vừa mới há miệng phát hiện từ đơn đầu hàng không biết đọc thế nào, nghẹn ở cổ họng, suýt nữa nghẹn chết.
Một phút sau một cục giấy nhảy đến bàn Cố Tinh Trầm.
Cố Tinh Trầm đôi mắt hơi rũ, ánh mắt quét về thiếu nữ phía sau, ngón tay dài sạch sẽ nhặt lấy tờ giấy mở ra.
“ Tinh Trầm, tớ đọc không được, làm sao bây giờ?”
Hứa Anh chu môi kẹp bút, nôn nóng chờ đợi thiếu niên đằng trước đáp lại, cố gắng chờ cậu đại sá thiên ân, tha cho cô một cái mạng nhỏ.
Tờ giấy nhỏ rốt cuộc trả lại trên bàn, Hứa Anh vui mừng nắm chặt, vội vã mở ra__
“ Đọc không được, cũng đừng theo đuổi tớ nữa.”
Hứa anh: …..!
Edit #Salim
Beta #Kumoe
Đọc sách
___
Thi xong là hai ngày cuối tuần, thời gian nghỉ luôn nhanh như thoi đưa.
Đảo mắt đã tới thứ hai.
Bạn học lớp 7 phát hiện soái ca chuyển trường thế mà lại không chuyển, đều rất cao hứng, lớp trưởng Từ Thiếu Khanh cùng mấy đại diện môn Dương Hiểu Lệ hoan nghênh Cố Tinh Trầm đầu tiên.
Ở lớp 7- thành tích đứng đầu đếm ngược từ dưới lên của khối, mấy người Từ Thiếu Khanh là học sinh hiếm hoi tuân thủ bổn phận của học sinh, luôn lấy học tập làm nhiệm vụ của mình, là đóa hóa đại diện cho Tổ quốc.
Hơn nữa từ lần thi tháng này, trường học sẽ gửi phiếu điểm cùng xếp hạng tới phụ huynh qua wechat. Nhất thời kẻ vui người buồn. Xã hội tàn khốc ở trường học, mỗi lần thi tháng đều lộ ra.
Từ Thiếu Khanh, Trương Dương cùng mấy bạn học sinh ngoan ở phía trước thảo luận về xếp hạng của khối.
“ Tớ đoán chắc hạng nhất là Tân Thần.”
“ Còn phải đoán? Hạng nhất chắc chắn là Tân Thần lớp 13, từ học kỳ I cậu ta thuộc trung học Thanh Hoa chuyển tới liền không thi đứng thứ hai bao giờ.”
“ Đúng vậy.”
Bọn họ nói về Tân Thần liền không cầm nổi lòng liếc về mấy bàn cuối cùng, mấy người đang đeo tai nghe nghe nhạc của đại thiếu gia tinh nhị đại dùng tiền thay học, Hứa Anh rất ít khi mặc đồng phục, quần áo đều là nhãn hiệu người bình thường không nhận thức được, nhưng chắc chắn là rất đắt.
Thế giới hiện thực là vậy, nhiều học sinh nỗ lực học tập, chẳng qua cũng chính là muốn trở thành những người giống Hứa Anh.
Chỉ có người chăm chỉ đọc sách, về sau mới có thể tới được thế giới của Hứa Anh bọn họ.
Cố Tinh Trầm rũ mắt, bên trong mặc đồng phục sơ mi trắng, bên ngoài là áo khoác đồng phục màu xanh đen, càng làm nổi bật làn da trắng nõn của cậu, cực kì thanh tuấn.
Bút bi màu đen kẹp giữa hay ngón tay thon dài, xoay một vòng, rơi trên mấy công thức toán học trên sách bài tập một đường parabol.
Đằng trước có một nam sinh đi tới.
Từ Thiếu Khanh vỗ vỗ cánh tay Cố Tinh Trầm: “ Tinh Trầm, khối chúng ta có một học bá có tên rất giống cậu kêu Tân Thần, cậu nói xem có trùng hợp hay không?”
Cậu liếc mắt về phía người ở phía sau Cố Tinh Trầm, hơi cười tủm tỉm hạ giọng nói: “ Hơn nữa lại còn là bạn trai của Hứa hoa hậu giảng đường lớp chúng ta, Hứa hoa hậu giảng đường thật là đa tình, mấy trường học bên cạnh đều biết, cậu khẳng định đã nghe qua đi?”
Bút bi gạch trên trang giấy một nét, Cố Tinh Trầm không nâng mắt "Ừm"
Hứa Anh đa tình thế nào, đương nhiên cậu biết.
Từ Thiếu Khanh đã quen thấy Cố Tinh Trầm ít lời, nói tiếp:" Nghe nói yêu đương sẽ làm người ta phân tâm, không biết thành tích lần này của học bá thế nào. Cậu không biết, sau khi Tân Thần tới, hạng nhất luôn luôn là cậu ta, Thanh Hoa đúng là đẳng cấp khác! "
"Kiến thức căn bản vững chắc, cũng gặp nhiều loại đề, chúng ta đúng là không thể so với cậu ta. "
Cố Tinh Trầm chớp chớp, hạ mí mắt, động tác chớp mắt của cậu so với người bình thường hơi chậm một chút, cho nên khí chất cả người có chút lạnh, lông mi mảnh dài rơi xuống bóng tối trên mí mắt phác họa ra thêm âm lãnh.
Cậu thuận miệng nói: “ Phải không?”
“ Đúng vậy! Tân Thần quá lợi hại! Người cũng rất đẹp trai, chính là có chút cao ngạo.”
Từ Thiếu Khanh nhìn Cố Tinh Trầm: “ Tớ thấy cậu trong tiết ngữ văn cùng tiếng anh không hay lên tiếng, cậu thiên về tự nhiên đi?”
Cố Tinh Trầm hơi nghĩ nghĩ, gật đầu:
“Ừ, xem như vậy.”
"Ai! Thật đáng tiếc mà, học lệch sẽ kéo điểm tổng! " Từ Thiếu Khanh bày ra vẻ mặt nuối tiếc:
"Nếu cậu không học lệch, chắc chắn nằm trong 100 hạng đầu, thật là đáng tiếc. Tớ học khá ổn, các môn đều được, sẽ không bị kéo điểm, miễn cưỡng có thể trong top 100. Không có cách nào, thành tích lớp chúng ta quá tệ. "
" Này, kia là đáp án cậu sao? Cậu đoán mình thi được bao nhiêu điểm? "
"Không sao, điểm cao hay thấp đều được. "
"Chẳng lẽ bố mẹ cậu mặc kệ sao? "
Từ Thiếu Khanh mở to mắt, thấy mí mắt Cố Tinh Trầm nâng lên đầy lạnh lẽo, có chút thất thần.
Thiếu niên nhẹ giọng nỉ non một câu:"Tớ không có cha mẹ. "
Thành âm cậu rất thấp, Từ Thiếu Khanh không nghe rõ, sau đó nhận ra Cố Tinh Trầm dường như mất hứng, liền ngậm miệng, đi ra chỗ khác.
Cố Tinh Trầm nghĩ tới cái tên Từ Thiếu Khanh vừa nhắc, nhìn đề hàm số nhíu mày, một lát sau quay đầu.
Chỗ ngồi phía sau, Hứa Anh giống như một con mèo ngủ quên.
“ Hứa Anh!”
Hứa Anh chợt từ trong giấc ngủ mơ tỉnh dậy, cánh tay khẽ nâng gương mặt nhỏ nhập nhèm: “ Ơi?”
“ Trong vòng hôm nay đọc hết bài này, chiều tớ sẽ kiểm tra!”
Cố Tinh Trầm mở sách tiếng anh của Hứa Anh ra chỉ đoạn dài nhất. Buồn ngủ nhất thời liền tan biến, Hứa Anh nhìn sách tiếng anh lại nhìn Cố Tinh Trầm.
Thiếu niên lạnh như băng nói xong lại lạnh như băng mà đi mất.
“ Hả?”
Tiết tiếng anh được tự đọc bài khóa, Trần Tinh Phàm, Tống Tiểu Chi, Kim Vũ đều nửa tiết mới trở về, không ngủ chính là cắn hạt dưa chơi điện thoại di động.
Thế mà hôm nay Hứa hoa hậu giảng đường lại cầm sách tiếng anh đọc.
Bọn họ nhìn nhau, cùng nhau nghĩ tới gì đó, về vị trí cũ từng người cất tai nghe trên mặt bàn, đĩa CD, bài poco, tìm trong đống lộn xộn thấy sách tiếng anh, làm bộ làm tịch bắt đầu đọc.
Kia âm thanh kì quái làm Hứa Anh càng phiền, sách của cô quăng trên bàn, ngó mấy người: “ Này này, đừng giả vờ nữa, không có giám thị kiểm tra đột xuất đâu!”
Ba người lúc này mới dừng lại động tác, thở phào nhẹ nhõm, lại cảm thấy không đúng không hẹn mà nhìn về phía Hứa Anh.
“ Nếu không kiểm tra đột xuất vậy cậu đọc sách làm gì?”
“ Dọa chúng tớ hết hồn.”
Kim Vũ cũng nâng mặt xốc xốc mắt một mí: “ Này.”
Hứa Anh: “ Tớ đây là nội tâm tự muốn học tập, không được sao?”
Phía sau an tĩnh hai giây, tiếp theo là một trận cười to, Trần Tinh Phàm, Kim Vũ, Tống Tiểu Chi, ba người đều cười ầm ĩ.
“ Mẹ nó! Hứa Anh cậu điên rồi đi!”
Trần Tinh Phàm kéo kéo Kim Vũ: “ Đại tài tử cậu nghe thấy cậu ấy nói gì không? Học tập! Haha, có chí hướng, bạn học Hứa?”
Kim Vũ nhạt nhẽo cuối cùng cũng lộ ra chút châm biếm, dơ ngón tay cái lên.
“ Đừng ồn! Còn đang nghiêm túc đọc sách đây.” Hứa Anh nhíu mày nhặt sách tiếng anh lên tiếp tục đọc.
Thấy Hứa Anh thật đúng là cầm sách đọc, ba người trêu nghẹo vài câu liền không muốn nói nữa, chạy một vòng cũng đã có chút mệt nên ngủ lại ngủ, nên chơi di động lại tiếp tục chơi di động chỉ có ngón trỏ Trần Tinh Phàm xoay xoay chìa khóa ném tới chỗ Hứa Anh.
Đại khái gần đây cô quá nhàn nên rất muốn dính lấy Hứa Anh hóng hớt chuyện, cô hất hất cằm về phía Cố Tinh Trầm ngồi đằng trước: “ Này, sao lại thế?”
“ Bạn trai cũ của cậu không đi sao? Thẳng thắn đi, cuối tuần rốt cuộc hai người đã làm gì?”
Nhớ lại nụ hôn trong hẻm nhỏ tối thứ sáu đêm hôm đó, mặt Hứa Anh hơi nóng, nghiêng nghiêng mặt: “ Tớ có khả năng làm gì chứ…”
Trần Tinh Phàm: “ Hứa Anh cậu thì có việc gì mà làm không được?”
Nói xong lại ái muội cười: “ Ngủ?”
Hứa Anh đẩy cánh tay cô ra: “ Đừng phiền!”
“ Haha, ngủ thật sao? Chết mất, Hứa Anh, cậu, cậu quá trâu bò!”
Trần Tinh Phàm nhìn Cố Tinh Trầm dáng cao, ngồi thôi cũng thân cao vai rộng,mảnh khảnh, tóc ngắn thật đen, da thịt ở cổ lộ ra rất trắng nõn.
“ Cao lãnh rụt rè nam nhân như vậy đều không thể trốn được móng vuốt của cậu, Hứa Anh cậu thật là cao thủ cướp trái tim đàn ông.”“ Nếu cậu sống ở cổ đại không phải Tô Đát Kỷ thì chính là Trần Viên Viên! Các hoàng đế thật là may mắn loại họa thủy như cậu sinh muộn mấy trăm năm.”
“ Cút cút cút, đừng phiền, tôi còn đang phải đọc sách đấy bạn học Trần!” Hứa Anh không có tâm tình đùa cùng Trần Tinh Phàm, Trần Tinh Phàm mất hứng bĩu môi lùi về vị trí của mình, lấy di động lướt xem diễn đàn moto, cuối tuần Trần Tinh Phàm còn phải hẹn người đua xe.
Nếu ngủ được thì đã tốt.
Hứa Anh nhìn Cố Tinh Trầm lãnh cảm bóng dáng, thở dài.
Nhớ lại trong tối thứ sáu ấy, Cố Tinh Trầm trong hẻm nhỏ nói với cô.
“ Để tớ trở thành bạn trai cậu không phải không thể, nhưng phải xem biểu hiện.”
“ Biểu hiện gì?”
“ Tớ hỏi cậu về sau lời nói của tớ cậu sẽ nghe sao?”
“ Tớ nghe!”
Sau đó cô liền như rơi vào cái bẫy.
“ Không được đánh nhau, không được trốn học, không được hút thuốc, không được nói lời thô tục, học tập thật tốt, muốn ngoan, cậu có thể làm được không?”
Lúc ấy một loạt lời nói làm Hứa Anh ngốc luôn, nghẹn họng, trân trối một hồi lâu.
Không đánh nhau, không trốn học, không hút thuốc lại còn không nói lời thô tục, còn có học tập thật tốt, trời ơi… đó là vậy?
Là Hứa Anh cô sao?
Hả???
Chắc chắn không có khả năng đúng không.
Hứa Anh hơi gãi gãi đầu nhìn sách giáo khoa tiếng anh A B C D, đầu sắp nổ tung.
- -- Đột nhiên có chút hối hận khi tìm Cố Tinh Trầm làm hòa, làm sao bây giờ?
Bị sắc đẹp làm mờ con mắt.
Ai!
Hứa Anh cảm thấy chính mình sắp muộn phiền đến chết.
Tại sao tự dưng lại đi trêu chọc Cố Tinh Trầm kim ngọc bên ngoài, ma quỷ bên trong văn nhã bại hoại chứ?
Cậu muốn về phía Nam liền về phía Nam, hừ!
Khổ sở không phải là một chút sao, sau này nhất định sẽ tốt.
Hiện tại khổ sở không phải ít đâu, Hứa Anh muốn mạng nâng sách tiếng anh, vừa mới há miệng phát hiện từ đơn đầu hàng không biết đọc thế nào, nghẹn ở cổ họng, suýt nữa nghẹn chết.
Một phút sau một cục giấy nhảy đến bàn Cố Tinh Trầm.
Cố Tinh Trầm đôi mắt hơi rũ, ánh mắt quét về thiếu nữ phía sau, ngón tay dài sạch sẽ nhặt lấy tờ giấy mở ra.
“ Tinh Trầm, tớ đọc không được, làm sao bây giờ?”
Hứa Anh chu môi kẹp bút, nôn nóng chờ đợi thiếu niên đằng trước đáp lại, cố gắng chờ cậu đại sá thiên ân, tha cho cô một cái mạng nhỏ.
Tờ giấy nhỏ rốt cuộc trả lại trên bàn, Hứa Anh vui mừng nắm chặt, vội vã mở ra__
“ Đọc không được, cũng đừng theo đuổi tớ nữa.”
Hứa anh: …..!