Chương 26: Em Muốn Theo Đuổi Anh
Cố Lâm vừa mới liên lạc với Winner xong, ngẩng đầu, một bóng dáng xuất hiện bất ngờ khiến anh sợ tới mức thiếu chút nữa tròng mắt đã rơi ra ngoài."Đường Tống có ở đây không?"Cố Lâm: "...có." Đại tiểu thư nhà họ An lại chủ động đến tìm ông chủ, trời sắp đổ mưa đỏ sao?Đợi đến lúc An Cẩn đẩy cửa đi vào văn phòng Đường Tống, Cố Lâm mới bất tri bất giác nhớ ta mình không thông báo trước một tiếng mà để người đi vào rồi.Chẳng qua, nếu là Đại tiểu thư nhà họ An, hẳn là ông chủ sẽ không để ý?...Hai kiếp tới nay, đây là lần đầu tiên An Cẩn đến văn phòng Đường Tống, quả nhiên giống y như con người của anh, chỉ có hai màu đen trắng, đơn giản đến lại không thể đơn giản hơn.Thấy Đường Tống cúi đầu đọc tài liệu ở trên bàn làm việc, ánh mắt An Cẩn chợt lóe lên, nhẹ tay nhẹ chân đi tới: "Khụ khụ." Cô nhẹ ho hai tiếng: "Bận nhiều việc sao?"Giọng nói quen thuộc khiến người Đường Tống chấn động, anh ngẩng đầu lên, nhìn thấy ánh mắt tràn đầy ý cười của An Cẩn, dù từ nhỏ bị người gọi là mặt than như anh cũng không khỏi lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên."An An?" Sau đó nhướng mày: "Sao em lại đến?"An cẩn cười cười, ngồi xuống ghế tựa đối diện Đường Tống, một bàn tay chống cằm: "Sao? Em đến anh không chào đón à?"Đương nhiên không phải!Đường Tống thầm trả lời một câu, mặt cũng đã thu hồi tất cả biểu cảm dư thừa, ngay cả ánh mắt cũng bình thản gần như không có gợn sóng: "Có chuyện?"An Cẩn có chút thất vọng, thật ra cô rất muốn nhìn thấy biểu cảm khác trên mặt Đường Tống, nhưng cũng không vội vàng nhất thời.Cô gật đầu: "Ừm, em muốn nhờ anh một chuyện."Giọng điệu khách sao, thậm chí còn có một chút làm nũng trong vô thức khiến nội tâm Đường Tống hoảng hốt, đồng thời lòng lại ngứa khó nhịn: "Chuyện gì?""Em muốn vào công ty làm, nhưng anh cũng biết em không biết gì về chuyện làm ăn, cho nên em muốn nhờ anh dạy em." An Cẩn không ngại, trực tiếp nói ra quyết định của cô.Đường Tống nhíu mày: "Em muốn vào công ty?" Điều này khiến anh rất bất ngờ.An Cẩn gật đầu: "Đương nhiên, ba đã để lại cổ phần công ty cho em, đương nhiên là hi vọng em có thể quản lý công ty thật tốt, công ty của nhà họ An, sao có thể để ở trong tay người ngoài."An Cẩn cố ý nhấn mạnh hai chữ 'người ngoài', cô muốn cho Đường Tống biết bây giờ Trịnh Gia Minh chẳng là cái gì ở trong lòng cô.Nhưng Đường Tống lại không nhận ra ý của An Cẩn."Muốn quản lý một công ty chẳng phải là chuyện dễ dàng, tim em sẽ không chịu nổi."Đột nhiên An Cẩn đứng dậy, thân thể hơi nghiêng tới phía trước, nửa người trên đều cong xuống: "Anh không cần lo lắng về vấn đề tim, anh chỉ cần nói với em anh có chịu dạy em không?"Hôm nay An Cẩn cố ý trang điểm mới đến, ăn mặc sửa soạn, thể hiện hoàn mỹ thanh xuân và sức sống ở độ tuổi bây giờ của cô, cổ áo chữ v và thắt lưng buộc chặt tôn lên dáng người của cô một cách hoàn hảo.Lúc này cô cong người như vậy vừa vặn lộ xương quai xanh hoàn mỹ và làn da trắng nõn ra trước mắt Đường Tống.Ánh mắt Đường Tống hơi tối, điều đầu tiên anh nghĩ đến không phải là hình ảnh ướt át gì, mà là..."An An, rốt cuộc em muốn làm gì?"Chẳng lẽ cô không biết ăn mặc lộng lẫy xuất hiện ở trước mặt anh, thậm chí còn cố ý làm động tác hấp dẫn anh sẽ làm con dã thú anh vất vả lắm mới nhốt được sẽ tỉnh lại sao?An Cẩn đứng dậy, cúi mắt nhìn Đường Tống ngồi ở trên ghế chủ tịch, vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt nghiêm túc, môi mỏng phấn nộn khẽ đóng mở."Em muốn theo đuổi anh."