Chương 47: Nụ hôn vị tiêu đen
Đầu đông ở tinh cầu thủ đô có chút se lạnh, gió đêm thổi qua ô cửa sổ phát ra tiếng lách cách. Song, lạnh giá nhanh chóng bị hệ thống sưởi trong nhà nuốt chửng, không chút ảnh hưởng đến đôi chồng chồng đang ngồi trên bàn cơm.
Sau khi đã trải qua yên lặng, cãi vã, cuối cùng nói thẳng ra, giờ phút này cả hai người đang chìm trong bầu không khí màu hồng phấn không tên. Alpha chín chắn trưởng thành và Omega dè dặt điềm tĩnh, đã là đôi chồng chồng già. Dù cho giây trước mới thẳng thắng với nhau, giây tiếp theo đã có thể thong thả như thường.
Cạch ——
Bộ dụng cụ ăn bằng bạc rơi xuống bàn vang lanh lảnh. Celin đang cầm dao nĩa đưa đồ ăn vào miệng khó hiểu ngẩng đầu, chợt thấy một bóng người chắn trước mặt —— Hein đứng trước người cậu, khom lưng giữ chặt eo cậu, xoay người một vòng đặt cậu lên đùi hắn.
Thịt bò trong miệng ừng ực trượt vào cổ họng, Celin đơ mặt nghẹn ra một câu: "Anh làm gì vậy?"
"Tôi nhớ em có nói." Hein sơ sơ cái eo thon: "Em thích như thế này."
Celin: "..."
Trong đầu toát lên hai chữ to —— Tới rồi.
Nói dối rất nguy hiểm, vì không ai biết được ngày nào đó trong tương lai lời nói dối có thành sự thật hay không.
Đúng là cậu có từng bịa ra cách hai người thân mật ăn cơm với nhau hòng xây dựng cảnh tượng hôn nhân mỹ mãn giả tạo. Song, đây rõ là cảnh tượng do Omega kinh nghiệm bằng không dựng nên.
Ôm Omega trong lòng ăn cơm nghe qua có vẻ rất lãng mạn, nhưng khi làm thực tế vừa không tiện ăn cơm cũng không tiện hôn môi. Có gắng gượng hôn được một cái thì có thể bị sặc tiêu đen, không hề đẹp như tưởng tượng.
"Ồ, cái đó em chỉ đùa với anh thôi." Celin mặt không đổi sắc nói.
Hein thong dong đáp: "Không sao cả, chúng ta có thể biến nó thành sự thật."
Hai vành tai cậu từ từ ửng hồng nhưng ngoài miệng vẫn nói: "Vậy có lẽ anh phải thất vọng rồi."
Hein nghiêm túc đáp: "Nếu em đã nói thì tôi nhất định phải cố gắng thỏa mãn mong ước của em."
Celin: "Tạm thời em không có cái mong ước này."
Hein không đồng tình nhìn cậu: "Tôi hiểu mà." Hắn cúi người về phía trước ôm cậu chặt hơn, gác cằm lên vai cậu. Hắn rất thích dáng vẻ nói một đằng nghĩ một nẻo của Celin.
Celin: "..."
Rốt cuộc là quý ngài Calvid đang hiểu cái gì vậy?
Cậu đẩy đẩy cái đầu trên vai —— Chuyện thế này không trở thành thói quen gia đình thì tốt hơn.
"Celin, em thơm quá." Alpha khẽ cọ vào tuyến thể sau gáy, hơi thở như có như không phải vào da thịt xung quanh. Sau khi đánh dấu rồi thì không bắt buộc dùng thuốc ngăn mùi pheromone, cách gần có thể ngửi được mùi thoang thoảng.
Celin lưỡng lự nửa giây, đổi động tác đẩy thành ôm, khẽ nói: "Một ngày nào đó, em sẽ tìm được cách cải tạo pheromone của anh, đến lúc đó anh cũng sẽ thơm."
"Em cảm thấy tôi còn để ý cái này à?" Hein cười cười: "Trên đời này chỉ có một người có thể tiếp xúc với pheromone của tôi, chỉ cần em không chê thì thay đổi hay không cũng không quan trọng."
Celin nhíu mày: "Đương nhiên là em không chê." Vừa dứt lời, cậu bỗng có chút ngượng ngùng.
"Mỗi câu nói của em tôi đều để trong lòng." Hein nói: "Không đơn giản chỉ là ăn cơm như thế này, còn đưa quần áo lúc em đi tắm, hôn ngủ ngon trước khi ngủ, thậm chí..."
Celin đau đầu ngắt lời hắn: "Đủ rồi, anh đừng không nói nữa."
Hein cúi đầu nhìn Omega thật lâu, không tiếp tục liệt kê mà hôn mạnh một cái lên mặt đối phương, tạo thành một tiếng "chóc" vang dội trong nhà bếp to to: "Được rồi, tôi không nói nữa. Tôi sẽ ghi tạc trong lòng."
Nói rồi hắn vô ngón tay lên đếm từng cái như là đang đếm lại mong ước sau khi kết hôn của c.
"..."
Ánh mắt Celin dần trở nên nguy hiểm, cậu tức giận nói: "Calvid! Anh không được nhắc tới mấy chuyện lúc mất trí nhớ đó nữa." Hồi trước nhân lúc người ta lơ mơ không biết thì đi bịa chuyện, sau này người ta nhớ ra thì mất mặt: "Nếu anh thật sự muốn ghi tạc trong lòng thì nhớ tới mấy chuyện hồi học đại học trước ấy."
Hein: "..." Chăm chăm đi hố Omega nhà mình hồi thời đại học là lịch sử đen gia chủ Calvid ném mãi không xong! Điều này đồng nghĩa với việc hắn đã mất đi quyền lên tiếng trong cuộc sống gia đình sau này.
Ngược O vui nhất thời, theo đuổi vợ tới lò thiêu.
Đều tốt nghiệp từ cùng một trường, bản lĩnh tính sổ không ai kém hơn ai.
Quả nhiên Hein đình chiến, giơ tay chủ động đầu hàng.
Celin nói: "Dù thế nào đi chăng nữa, đã bình phục rồi thì sau này anh cứ đúng giờ đi làm đi. Tất cả như cũ." Cậu cố tình nhấn mạnh bốn chữ cuối, miễn cho A nào đó cậy thế bắt nạt O cố ý khơi lại chuyện cũ, kiếm chuyện chọc cậu tức giận.
Hein giữ tư thế giơ hai tay, bày tỏ tán thành vô điều kiện đề nghị của Celin: "Được, không thành vấn đề."
Cuộc sống của Alpha nội trợ rất tuyệt nhưng thú vui nuôi Omega càng khiến người ta khó bỏ hơn.
"Celin, tôi muốn..."
Ánh mắt Celin sâu kín nhìn hắn chằm chằm: "Muốn đi tìm Hill sau lưng em?"
Hein mấp máy môi, sửa miệng: "Không, tôi nghĩ chúng ta nên ăn cơm."
Celin giữ vững tư thế ngồi trên đùi hắn không nhúc nhích: "Anh có tính đi liên hoan trường không?"
Hein sửng sờ một lúc mới hoàn hồn lại. Thông báo liên hoan trường chính là ngồi nổ khiến hắn bại lộ và suýt chút nữa biến thành người chồng bị vợ bỏ. Hắn có chút bóng ma tâm lý với cái này, bèn dè dặt trả lời: "Hôm đó tôi đi cùng em."
Celin: "Hill cũng đi. Mấy người bạn cùng phòng của anh thì sao?"
Hein cân nhắc: "Liên hoan chỉ là cái cớ, chủ yếu là bọn họ mời những cựu sinh viên tương đối thành công trong giới làm diễn giả cho người tham dự lễ tốt nghiệp lần này xem."
Là một ông trùm quặng tinh danh xứng với thực hiện nay, đương nhiên hắn là người nhận được thiệp mời và lời mời diễn thuyết đầu tiên.
"Có lẽ không lâu sau em cũng sẽ được bọn họ liên hệ, để em nói về những tâm đắc gây dựng sự nghiệp và kinh nghiệm xã hội vân vân."
"Hình như anh biết khá nhiều." Celin nhạy bén bắt được điểm quan trọng: "Bọn họ mời anh rồi à?"
Hein thừa nhận: "Tôi từ chối rồi."
Dù có nói thế nào đi chăng nữa, thành công tâm đắc của con nhà giàu cũng không thể vượt qua bước đầu tiên là xuất thân. Bất công từ lúc lọt lòng này dễ khơi dậy tâm lý âm u của vài người. Tích lũy tài sản không phải một sớm một chiều, thế gia Calvid thịnh vượng là được mấy thế hệ cố gắng gây dựng.
Người trẻ tuổi ôm chí lớn hẳn là sẽ khao khát tay trắng dựng cơ đồ xây nên một vương quốc mới hơn. Song trong mắt Hein, trước mặt quái vật khổng lồ thật sự, thì "vương quốc mới" này chẳng qua chỉ là một tòa thành nho nhỏ.
Thay vì xây nên một tòa thành nhỏ, hắn thiên hướng thống trị toàn bộ vương quốc hơn. Cả hai hướng không chia ưu khuyết, đều phải hết sức dốc lòng và tính toán quy hoạch.
"Desai và Nigen tương đối thân quen." Hein uyển chuyển giải thích. Nigen chính là hội trưởng hội học sinh đã đề xuất lần liên hoan này. Hắn cho rằng liên hoan sau khi tốt nghiệp có ý nghĩa quan trọng, thế là bèn nhân buổi lễ lần này mời một số người liên hoan tại một club gần làng đại học.
"À đúng rồi, Desai là một trong những diễn giả đó."
Celin hơi bất ngờ, thẳng lưng lên lẳng lặng đợi hắn nói tiếp.
Chủ vựa hoa hồng ở tinh cầu K.
Có thể xem là một thành tựu cực cao ở nơi tinh anh tề tựu như đại học thủ đô.
"Cậu ta đã xác định đề tài diễn thuyết." Hein nói: "Học sinh nghèo cố gắng phấn đấu."
Celin: "..."
Hein vỗ vai Omega nhà mình, ẩn ý nói: "Bây giờ làm giàu bằng hai bàn tay trắng mới là xu hướng, con ông cháu cha không được hoan nghênh mấy đâu."
Celin yên lặng một hồi, sau đó khó hiểu nói: "Vậy em cũng coi như là làm giàu từ hai bàn tay trắng?"
Hein lắc đầu nói: "Em nghĩ mọi người thật sự muốn tìm hiểu người ta có giàu hay không à? Bọn họ thích nghe ngóng drama tình cảm hơn ba cái vật ngoài thân này nhiều. Nếu em đi cũng chỉ có thể thuyết trình về cuộc sống nhà giàu kiểu Âu..."
Celin: "..."
Hein: "Còn về phần RE, những người không biết chỉ tin vào những gì họ nghĩ, bọn họ sẽ cho rằng đó là món quà tôi tặng em."
Celin nhíu mày, đây rành rành là kỳ thị.
"Đúng vậy." Hein như thể đọc hiểu suy nghĩ của cậu, nói: "Thành kiến ở đâu cũng có. Không ai hiểu rõ hơn tôi, RE có được ngày hôm nay đều do em gánh vác. Nhưng vì em là bạn đời của tôi nên không thể tránh khỏi bị vài kẻ thất bại phán xét không công bằng."
"Bọn họ nói cũng có lý đấy." Giọng Celin không chút phập phồng: "Tại sao anh muốn em dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng?"
"Em bỏ bao nhiêu tâm huyết vào RE... Hả?" Hein đang tính nhân cơ hội tâng bốc bạn đời nhà mình vừa mạnh mẽ vừa xuất sắc thì bất thỉnh lĩnh bị Omega hỏi cho cứng họng.
Ánh mắt Celin nhìn hắn lạnh băng như đang xem một vật trang trí vô nghĩa, dường như giây tiếp theo sẽ lên án "anh vốn dĩ chẳng yêu em" —— Rõ là có một bạn đời giàu nứt đố đổ vách nhưng lại phải chịu áp lực xây dựng sự nghiệp nặng nề, thành công rồi còn bị chiếm công lao, còn gì bực bội hơn cái này?
Hein ho khan một tiếng: "Chỉ là tôi muốn em yên tâm. RE là tâm huyết của em, đương nhiên tất cả đều thuộc về em."
Lúc trước hắn hổ thẹn trong lòng, tuân theo nguyên tắc tôn trọng lẫn nhau nên không can thiệp quá sâu vào sự phát triển của RE hòng cho Celin không cảm thấy bị đàn áp và chùng tay, sinh ra lỗi giác "RE phụ thuộc Calvid". Trong lòng hắn, Celin luôn là một Omega có lòng tự trọng cực cao, cậu độc lập và mạnh mẽ, hoàn toàn có thể đạt được thành tựu trong lĩnh vực mình am hiểu.
Làm bạn đời của cậu, Hein cũng chỉ lén giúp đỡ trong vài khủng hoảng nghiêm trọng.
Hắn cố gắng vạch rõ ranh giới của mình và RE. Tại RE, hắn cũng chỉ nhận một chức danh cho có, không hề động vào thực quyền.
"Nếu một ngày RE gặp khó khăn, anh sẽ giúp em chứ?" Celin hỏi.
Lòng Hein vẫn đang kích động chưa kịp phản ứng nhưng thân thể đã thành thật bày tỏ quyết tâm của hắn.
"Đương nhiên! Đây không phải là giúp mà đó vốn là chuyện của chúng ta."
[Tự lập là phẩm chất tốt đẹp nhưng hôn nhân là quan hệ dựa dẫm lẫn nhau. Không cần phải so đo mấy chuyện không đáng, Omega sẽ không mất mặt chỉ vì nhờ bạn đời giúp đỡ, Alpha cũng sẽ không yếu đuối chỉ vì san sẻ lo âu với bạn đời.]
Celin cảm thấy sự nghiệp của mình vẫn chưa đến mức phải "nhờ bạn đời giúp đỡ" nhưng cũng phải bày tỏ chút mong muốn dựa dẫm bạn đời thích hợp, xem như là một cách giữ gìn tình cảm —— Alpha là sinh vật cần thể hiện "cảm giác che chở", cậu phải để Hein che chở một chút.
Celin ừ một tiếng.
Từ tiếng ừ ngắn ngủi, Hein cảm nhận được sự tin tưởng sâu sắc và dựa dẫm của Omega với mình, trong lòng vô cùng kích động: "À đúng rồi! Tôi vốn đồng ý diễn thuyết với bọn họ, ngay cả đề tài diễn thuyết cũng nghĩ xong rồi."
Celin hứng thú hỏi: "Anh muốn nói cái gì? Quặng tinh à?"
Hein nói: "Làm thế nào để làm một bạn đời thành công."
Celin mờ mịt: "Đời gì cơ?"
"Là bạn đời." Hein thở dài giọng nói pha chút bất mãn: "Nhưng mà bọn họ từ chối khéo!"
Celin ngậm miệng, cậu thật sự không thể tiếp lời. Cậu không tưởng tượng nổi trong buổi lễ tốt nghiệp nghiêm túc sẽ có một chủ đề diễn thuyết không đáng tin như vậy...
Hein: "Hôn nhân thành công cũng là một thành công trong cuộc sống mà! Trường cũ hẹp hòi quá."
Celin nghĩ đến khi nãy: "Nên thực tế là bọn họ từ chối anh."
Hein phản bác: "Là tôi và bọn họ từ chối nhau."
"..."
Celin mặt không đổi sắc lảng qua chủ đề này: "Trường học liên hệ với anh khi nào?"
Hein: "Lúc em đang ngủ nướng."
Celin yên lặng nhảy khỏi đùi Alpha rồi ngồi vào bên phải hắn: "Vậy đến nghe Desai diễn thuyết chút đi."
Hein: "Chủ đề của tôi khai sáng hơn mấy chục lần câu chuyện cuộc đời phấn đấu của cậu ta mà."
Celin: "Sốt tiêu đen hôm nay khá ngon."
Các cặp đôi trong thời kỳ yêu đương mặn nồng luôn hận không thể dính với nhau suốt ngày như em bé dính liền, dù là "chồng chồng già" đã kết hôn cũng không tránh khỏi dính nhau như nít ranh. Hein cố gắng thực hiện những ám chỉ trong tối ngoài sáng của Omega trong lúc hắn mất trí nhớ để cải tạo lại cuộc sống gia đình —— Ngoài sáng thì bị Celin cứng rắn từ chối nhưng trong tối lại được Omega nào đó lẳng lặng phối hợp.
Lễ tốt nghiệp và liên hoan cựu sinh viên là vào ba ngày sau. Hein vẫn rất tiếc vì trường từ chối khéo đề tài diễn thuyết của hắn, thường xuyên than ngắn thở dài trước mặt Omega nhà mình. Cuối cùng Celin phiền không chịu nổi: "Hôn nhân và tình yêu? Anh biết Wall và Bardo Colin không?"
Hein ngơ ngác.
Celin: "Chỉ có đẳng cấp như bọn họ mới có thể mở tọa đàm tại lễ tốt nghiệp chính quy."
Bạn đời của mình bỗng hóa thân thành fan của người khác khiến lòng Hein hụt hẫng một chút. Song, câu tiếp theo của đối phương đã hoàn toàn dập tắt ý muốn phản bác đang rục rịch của hắn.
"Về đề tài bạn đời, không có ai có tư cách đánh giá hơn em." Đôi mắt xanh nhạt cất chứa vô vàng ẩn ý: "Chúng ta phải có trách nhiệm với tỷ lệ hôn nhân yên ấm của người trẻ nước nhà."
Về phần Alpha đang phơi phới nào đó, hãy tỉnh táo lại đi!
Sau khi đã trải qua yên lặng, cãi vã, cuối cùng nói thẳng ra, giờ phút này cả hai người đang chìm trong bầu không khí màu hồng phấn không tên. Alpha chín chắn trưởng thành và Omega dè dặt điềm tĩnh, đã là đôi chồng chồng già. Dù cho giây trước mới thẳng thắng với nhau, giây tiếp theo đã có thể thong thả như thường.
Cạch ——
Bộ dụng cụ ăn bằng bạc rơi xuống bàn vang lanh lảnh. Celin đang cầm dao nĩa đưa đồ ăn vào miệng khó hiểu ngẩng đầu, chợt thấy một bóng người chắn trước mặt —— Hein đứng trước người cậu, khom lưng giữ chặt eo cậu, xoay người một vòng đặt cậu lên đùi hắn.
Thịt bò trong miệng ừng ực trượt vào cổ họng, Celin đơ mặt nghẹn ra một câu: "Anh làm gì vậy?"
"Tôi nhớ em có nói." Hein sơ sơ cái eo thon: "Em thích như thế này."
Celin: "..."
Trong đầu toát lên hai chữ to —— Tới rồi.
Nói dối rất nguy hiểm, vì không ai biết được ngày nào đó trong tương lai lời nói dối có thành sự thật hay không.
Đúng là cậu có từng bịa ra cách hai người thân mật ăn cơm với nhau hòng xây dựng cảnh tượng hôn nhân mỹ mãn giả tạo. Song, đây rõ là cảnh tượng do Omega kinh nghiệm bằng không dựng nên.
Ôm Omega trong lòng ăn cơm nghe qua có vẻ rất lãng mạn, nhưng khi làm thực tế vừa không tiện ăn cơm cũng không tiện hôn môi. Có gắng gượng hôn được một cái thì có thể bị sặc tiêu đen, không hề đẹp như tưởng tượng.
"Ồ, cái đó em chỉ đùa với anh thôi." Celin mặt không đổi sắc nói.
Hein thong dong đáp: "Không sao cả, chúng ta có thể biến nó thành sự thật."
Hai vành tai cậu từ từ ửng hồng nhưng ngoài miệng vẫn nói: "Vậy có lẽ anh phải thất vọng rồi."
Hein nghiêm túc đáp: "Nếu em đã nói thì tôi nhất định phải cố gắng thỏa mãn mong ước của em."
Celin: "Tạm thời em không có cái mong ước này."
Hein không đồng tình nhìn cậu: "Tôi hiểu mà." Hắn cúi người về phía trước ôm cậu chặt hơn, gác cằm lên vai cậu. Hắn rất thích dáng vẻ nói một đằng nghĩ một nẻo của Celin.
Celin: "..."
Rốt cuộc là quý ngài Calvid đang hiểu cái gì vậy?
Cậu đẩy đẩy cái đầu trên vai —— Chuyện thế này không trở thành thói quen gia đình thì tốt hơn.
"Celin, em thơm quá." Alpha khẽ cọ vào tuyến thể sau gáy, hơi thở như có như không phải vào da thịt xung quanh. Sau khi đánh dấu rồi thì không bắt buộc dùng thuốc ngăn mùi pheromone, cách gần có thể ngửi được mùi thoang thoảng.
Celin lưỡng lự nửa giây, đổi động tác đẩy thành ôm, khẽ nói: "Một ngày nào đó, em sẽ tìm được cách cải tạo pheromone của anh, đến lúc đó anh cũng sẽ thơm."
"Em cảm thấy tôi còn để ý cái này à?" Hein cười cười: "Trên đời này chỉ có một người có thể tiếp xúc với pheromone của tôi, chỉ cần em không chê thì thay đổi hay không cũng không quan trọng."
Celin nhíu mày: "Đương nhiên là em không chê." Vừa dứt lời, cậu bỗng có chút ngượng ngùng.
"Mỗi câu nói của em tôi đều để trong lòng." Hein nói: "Không đơn giản chỉ là ăn cơm như thế này, còn đưa quần áo lúc em đi tắm, hôn ngủ ngon trước khi ngủ, thậm chí..."
Celin đau đầu ngắt lời hắn: "Đủ rồi, anh đừng không nói nữa."
Hein cúi đầu nhìn Omega thật lâu, không tiếp tục liệt kê mà hôn mạnh một cái lên mặt đối phương, tạo thành một tiếng "chóc" vang dội trong nhà bếp to to: "Được rồi, tôi không nói nữa. Tôi sẽ ghi tạc trong lòng."
Nói rồi hắn vô ngón tay lên đếm từng cái như là đang đếm lại mong ước sau khi kết hôn của c.
"..."
Ánh mắt Celin dần trở nên nguy hiểm, cậu tức giận nói: "Calvid! Anh không được nhắc tới mấy chuyện lúc mất trí nhớ đó nữa." Hồi trước nhân lúc người ta lơ mơ không biết thì đi bịa chuyện, sau này người ta nhớ ra thì mất mặt: "Nếu anh thật sự muốn ghi tạc trong lòng thì nhớ tới mấy chuyện hồi học đại học trước ấy."
Hein: "..." Chăm chăm đi hố Omega nhà mình hồi thời đại học là lịch sử đen gia chủ Calvid ném mãi không xong! Điều này đồng nghĩa với việc hắn đã mất đi quyền lên tiếng trong cuộc sống gia đình sau này.
Ngược O vui nhất thời, theo đuổi vợ tới lò thiêu.
Đều tốt nghiệp từ cùng một trường, bản lĩnh tính sổ không ai kém hơn ai.
Quả nhiên Hein đình chiến, giơ tay chủ động đầu hàng.
Celin nói: "Dù thế nào đi chăng nữa, đã bình phục rồi thì sau này anh cứ đúng giờ đi làm đi. Tất cả như cũ." Cậu cố tình nhấn mạnh bốn chữ cuối, miễn cho A nào đó cậy thế bắt nạt O cố ý khơi lại chuyện cũ, kiếm chuyện chọc cậu tức giận.
Hein giữ tư thế giơ hai tay, bày tỏ tán thành vô điều kiện đề nghị của Celin: "Được, không thành vấn đề."
Cuộc sống của Alpha nội trợ rất tuyệt nhưng thú vui nuôi Omega càng khiến người ta khó bỏ hơn.
"Celin, tôi muốn..."
Ánh mắt Celin sâu kín nhìn hắn chằm chằm: "Muốn đi tìm Hill sau lưng em?"
Hein mấp máy môi, sửa miệng: "Không, tôi nghĩ chúng ta nên ăn cơm."
Celin giữ vững tư thế ngồi trên đùi hắn không nhúc nhích: "Anh có tính đi liên hoan trường không?"
Hein sửng sờ một lúc mới hoàn hồn lại. Thông báo liên hoan trường chính là ngồi nổ khiến hắn bại lộ và suýt chút nữa biến thành người chồng bị vợ bỏ. Hắn có chút bóng ma tâm lý với cái này, bèn dè dặt trả lời: "Hôm đó tôi đi cùng em."
Celin: "Hill cũng đi. Mấy người bạn cùng phòng của anh thì sao?"
Hein cân nhắc: "Liên hoan chỉ là cái cớ, chủ yếu là bọn họ mời những cựu sinh viên tương đối thành công trong giới làm diễn giả cho người tham dự lễ tốt nghiệp lần này xem."
Là một ông trùm quặng tinh danh xứng với thực hiện nay, đương nhiên hắn là người nhận được thiệp mời và lời mời diễn thuyết đầu tiên.
"Có lẽ không lâu sau em cũng sẽ được bọn họ liên hệ, để em nói về những tâm đắc gây dựng sự nghiệp và kinh nghiệm xã hội vân vân."
"Hình như anh biết khá nhiều." Celin nhạy bén bắt được điểm quan trọng: "Bọn họ mời anh rồi à?"
Hein thừa nhận: "Tôi từ chối rồi."
Dù có nói thế nào đi chăng nữa, thành công tâm đắc của con nhà giàu cũng không thể vượt qua bước đầu tiên là xuất thân. Bất công từ lúc lọt lòng này dễ khơi dậy tâm lý âm u của vài người. Tích lũy tài sản không phải một sớm một chiều, thế gia Calvid thịnh vượng là được mấy thế hệ cố gắng gây dựng.
Người trẻ tuổi ôm chí lớn hẳn là sẽ khao khát tay trắng dựng cơ đồ xây nên một vương quốc mới hơn. Song trong mắt Hein, trước mặt quái vật khổng lồ thật sự, thì "vương quốc mới" này chẳng qua chỉ là một tòa thành nho nhỏ.
Thay vì xây nên một tòa thành nhỏ, hắn thiên hướng thống trị toàn bộ vương quốc hơn. Cả hai hướng không chia ưu khuyết, đều phải hết sức dốc lòng và tính toán quy hoạch.
"Desai và Nigen tương đối thân quen." Hein uyển chuyển giải thích. Nigen chính là hội trưởng hội học sinh đã đề xuất lần liên hoan này. Hắn cho rằng liên hoan sau khi tốt nghiệp có ý nghĩa quan trọng, thế là bèn nhân buổi lễ lần này mời một số người liên hoan tại một club gần làng đại học.
"À đúng rồi, Desai là một trong những diễn giả đó."
Celin hơi bất ngờ, thẳng lưng lên lẳng lặng đợi hắn nói tiếp.
Chủ vựa hoa hồng ở tinh cầu K.
Có thể xem là một thành tựu cực cao ở nơi tinh anh tề tựu như đại học thủ đô.
"Cậu ta đã xác định đề tài diễn thuyết." Hein nói: "Học sinh nghèo cố gắng phấn đấu."
Celin: "..."
Hein vỗ vai Omega nhà mình, ẩn ý nói: "Bây giờ làm giàu bằng hai bàn tay trắng mới là xu hướng, con ông cháu cha không được hoan nghênh mấy đâu."
Celin yên lặng một hồi, sau đó khó hiểu nói: "Vậy em cũng coi như là làm giàu từ hai bàn tay trắng?"
Hein lắc đầu nói: "Em nghĩ mọi người thật sự muốn tìm hiểu người ta có giàu hay không à? Bọn họ thích nghe ngóng drama tình cảm hơn ba cái vật ngoài thân này nhiều. Nếu em đi cũng chỉ có thể thuyết trình về cuộc sống nhà giàu kiểu Âu..."
Celin: "..."
Hein: "Còn về phần RE, những người không biết chỉ tin vào những gì họ nghĩ, bọn họ sẽ cho rằng đó là món quà tôi tặng em."
Celin nhíu mày, đây rành rành là kỳ thị.
"Đúng vậy." Hein như thể đọc hiểu suy nghĩ của cậu, nói: "Thành kiến ở đâu cũng có. Không ai hiểu rõ hơn tôi, RE có được ngày hôm nay đều do em gánh vác. Nhưng vì em là bạn đời của tôi nên không thể tránh khỏi bị vài kẻ thất bại phán xét không công bằng."
"Bọn họ nói cũng có lý đấy." Giọng Celin không chút phập phồng: "Tại sao anh muốn em dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng?"
"Em bỏ bao nhiêu tâm huyết vào RE... Hả?" Hein đang tính nhân cơ hội tâng bốc bạn đời nhà mình vừa mạnh mẽ vừa xuất sắc thì bất thỉnh lĩnh bị Omega hỏi cho cứng họng.
Ánh mắt Celin nhìn hắn lạnh băng như đang xem một vật trang trí vô nghĩa, dường như giây tiếp theo sẽ lên án "anh vốn dĩ chẳng yêu em" —— Rõ là có một bạn đời giàu nứt đố đổ vách nhưng lại phải chịu áp lực xây dựng sự nghiệp nặng nề, thành công rồi còn bị chiếm công lao, còn gì bực bội hơn cái này?
Hein ho khan một tiếng: "Chỉ là tôi muốn em yên tâm. RE là tâm huyết của em, đương nhiên tất cả đều thuộc về em."
Lúc trước hắn hổ thẹn trong lòng, tuân theo nguyên tắc tôn trọng lẫn nhau nên không can thiệp quá sâu vào sự phát triển của RE hòng cho Celin không cảm thấy bị đàn áp và chùng tay, sinh ra lỗi giác "RE phụ thuộc Calvid". Trong lòng hắn, Celin luôn là một Omega có lòng tự trọng cực cao, cậu độc lập và mạnh mẽ, hoàn toàn có thể đạt được thành tựu trong lĩnh vực mình am hiểu.
Làm bạn đời của cậu, Hein cũng chỉ lén giúp đỡ trong vài khủng hoảng nghiêm trọng.
Hắn cố gắng vạch rõ ranh giới của mình và RE. Tại RE, hắn cũng chỉ nhận một chức danh cho có, không hề động vào thực quyền.
"Nếu một ngày RE gặp khó khăn, anh sẽ giúp em chứ?" Celin hỏi.
Lòng Hein vẫn đang kích động chưa kịp phản ứng nhưng thân thể đã thành thật bày tỏ quyết tâm của hắn.
"Đương nhiên! Đây không phải là giúp mà đó vốn là chuyện của chúng ta."
[Tự lập là phẩm chất tốt đẹp nhưng hôn nhân là quan hệ dựa dẫm lẫn nhau. Không cần phải so đo mấy chuyện không đáng, Omega sẽ không mất mặt chỉ vì nhờ bạn đời giúp đỡ, Alpha cũng sẽ không yếu đuối chỉ vì san sẻ lo âu với bạn đời.]
Celin cảm thấy sự nghiệp của mình vẫn chưa đến mức phải "nhờ bạn đời giúp đỡ" nhưng cũng phải bày tỏ chút mong muốn dựa dẫm bạn đời thích hợp, xem như là một cách giữ gìn tình cảm —— Alpha là sinh vật cần thể hiện "cảm giác che chở", cậu phải để Hein che chở một chút.
Celin ừ một tiếng.
Từ tiếng ừ ngắn ngủi, Hein cảm nhận được sự tin tưởng sâu sắc và dựa dẫm của Omega với mình, trong lòng vô cùng kích động: "À đúng rồi! Tôi vốn đồng ý diễn thuyết với bọn họ, ngay cả đề tài diễn thuyết cũng nghĩ xong rồi."
Celin hứng thú hỏi: "Anh muốn nói cái gì? Quặng tinh à?"
Hein nói: "Làm thế nào để làm một bạn đời thành công."
Celin mờ mịt: "Đời gì cơ?"
"Là bạn đời." Hein thở dài giọng nói pha chút bất mãn: "Nhưng mà bọn họ từ chối khéo!"
Celin ngậm miệng, cậu thật sự không thể tiếp lời. Cậu không tưởng tượng nổi trong buổi lễ tốt nghiệp nghiêm túc sẽ có một chủ đề diễn thuyết không đáng tin như vậy...
Hein: "Hôn nhân thành công cũng là một thành công trong cuộc sống mà! Trường cũ hẹp hòi quá."
Celin nghĩ đến khi nãy: "Nên thực tế là bọn họ từ chối anh."
Hein phản bác: "Là tôi và bọn họ từ chối nhau."
"..."
Celin mặt không đổi sắc lảng qua chủ đề này: "Trường học liên hệ với anh khi nào?"
Hein: "Lúc em đang ngủ nướng."
Celin yên lặng nhảy khỏi đùi Alpha rồi ngồi vào bên phải hắn: "Vậy đến nghe Desai diễn thuyết chút đi."
Hein: "Chủ đề của tôi khai sáng hơn mấy chục lần câu chuyện cuộc đời phấn đấu của cậu ta mà."
Celin: "Sốt tiêu đen hôm nay khá ngon."
Các cặp đôi trong thời kỳ yêu đương mặn nồng luôn hận không thể dính với nhau suốt ngày như em bé dính liền, dù là "chồng chồng già" đã kết hôn cũng không tránh khỏi dính nhau như nít ranh. Hein cố gắng thực hiện những ám chỉ trong tối ngoài sáng của Omega trong lúc hắn mất trí nhớ để cải tạo lại cuộc sống gia đình —— Ngoài sáng thì bị Celin cứng rắn từ chối nhưng trong tối lại được Omega nào đó lẳng lặng phối hợp.
Lễ tốt nghiệp và liên hoan cựu sinh viên là vào ba ngày sau. Hein vẫn rất tiếc vì trường từ chối khéo đề tài diễn thuyết của hắn, thường xuyên than ngắn thở dài trước mặt Omega nhà mình. Cuối cùng Celin phiền không chịu nổi: "Hôn nhân và tình yêu? Anh biết Wall và Bardo Colin không?"
Hein ngơ ngác.
Celin: "Chỉ có đẳng cấp như bọn họ mới có thể mở tọa đàm tại lễ tốt nghiệp chính quy."
Bạn đời của mình bỗng hóa thân thành fan của người khác khiến lòng Hein hụt hẫng một chút. Song, câu tiếp theo của đối phương đã hoàn toàn dập tắt ý muốn phản bác đang rục rịch của hắn.
"Về đề tài bạn đời, không có ai có tư cách đánh giá hơn em." Đôi mắt xanh nhạt cất chứa vô vàng ẩn ý: "Chúng ta phải có trách nhiệm với tỷ lệ hôn nhân yên ấm của người trẻ nước nhà."
Về phần Alpha đang phơi phới nào đó, hãy tỉnh táo lại đi!