Chương 12: Ngủ và mơ
Trong phòng tắm truyền đến tiếng động ầm ĩ. Vài giây sau, Hein bước ra, bước cùng tay cùng chân ba bước rồi giật mình sửa lại, cầm quần áo lại vào trong.
Celin tranh thủ chui vào tủ quần áo, tìm ra đúng áo ngủ của mình.
Áo ngủ mềm mại mang đến cảm giác an toàn. Rốt cuộc cậu cũng bình tĩnh lại, đắn đo nhìn về phía cánh cửa kia.
Vẫn không được... Cho dù lý trí mách bảo cậu nên buông thêm chút nữa, nhưng thao tác thực tế quả là khó khăn.
Celin quyết định tạm dừng hành động đánh úp đêm nay. Đợi tới khi Hein ra, hai người mạnh ai nấy nằm nghỉ ngơi một cách lành mạnh.
"Tôi nhớ lần đầu tiên đến đây là một tháng trước khi kết hôn." Celin cực kỳ nhạy cảm với môi trường xung quanh, khó mà ngủ được trong phút chốc, nhịn không được bèn trò chuyện với Hein trước khi đi ngủ. Cậu cảm thán: "Thời gian trôi qua nhanh thật."
Thân thể Omega sau khi tắm toát ra pheromone mê người. Hein nghi ngờ trong pheromone có thành phần an thần. Mỗi khi hắn cảm thấy phiền muộn bất an vì hiện thực, nó luôn dễ dàng trấn an hắn.
"Celin à, có một chuyện tôi đã thắc mắc rất lâu." Hein ngượng ngùng: "Có phải tôi vừa ngửi đã yêu mùi pheromone của cậu không?" Đây là suy đoán có khả năng hắn nghĩ ra được, vì hắn đúng là yêu chết cái mùi này!
Celin: "Không phải..."
Hein không tin lắm, đoán tiếp: "Vậy... là vì pheromone của tôi sao?"
Suy nghĩ của hắn khi ấy đã không thể kiểm chứng, hắn chỉ biết: Lúc tất cả các Omega tại hiện trường đang tranh nhau bỏ chạy, Celin vẫn ngồi yên tại chỗ mặt không đổi sắc đúng là phát ra ánh hào quang —— Nếu không quay video nữa thì càng tuyệt.
Celin: "Hôm đó thuốc ngăn chặn của anh mất hiệu lực khiến cho Omega trong hội trường trúng chiêu. Chẳng qua là tôi phản ứng tương đối chậm với pheromone nên thoát thân muộn, vừa lúc bị anh bắt lại, tâm sự hết một tiếng đồng hồ."
"..." Hình như không được lãng mạn cho lắm, Hein tạm dừng đoán nguyên do hai người yêu nhau, lên án: "Cậu còn quay video lại!"
Celin không phủ nhận: "Ừm, ngoài chuyện đấy ra, anh có thể xem như... rốt cuộc thì tôi là omega duy nhất không chê anh. Thế là anh giống như một đứa trẻ đi lạc thật lâu mới tìm được mẹ, lập tức yêu tôi không thể quay đầu."
"Nếu mặt mũi cậu chân thành hơn khi nói ra câu này thì tôi đã tin rồi." Hein hờn dỗi nhìn Omega đang ngáp.
Celin xoay người chui vào lòng Hein, đơn phương chấm dứt màn tâm sự trước khi đi ngủ này.
Thân nhiệt ấm áp truyền qua da thịt, dù là khung cảnh lạ lẫm nhưng cái ôm của Alpha vẫn quen thuộc. Cậu khoan khoái hài lòng nhắm mắt lại, lẳng lặng nghe tiếng tim đập thình thịch của Hein.
"..."
Hein nắm góc chăn kéo lên, gói kín Omega đang dính lấy hắn. Đang tính nhắm mắt đi ngủ, cái gì đó mềm mềm bỗng chạm vào mặt hắn, cái đầu đen tuyền đã rụt lại vào trong chăn.
Cái hôn chúc ngủ ngon thứ hai —— Get!
Tối nay Hein có một giấc mơ.
Tâm tính thiếu niên luôn dễ bị kích động.
Sau khi lộ ra bí mật khó nói nhất của mình trước mặt mọi người, phản ứng đầu tiên của Hein không phải là nhục nhã và tổn thương mà là tức giận. Hắn không hiểu sao thuốc ngăn chặn lại bất chợt mất hiệu lực, cũng không rõ vì sao những Omega dịu dàng hiền lành lại đột ngột thay đổi. Hắn thậm chí nghi ngờ đây là âm mưu nhằm vào hắn.
Giấc mơ vừa vô lý vừa phóng đại. Những Omega chạy trốn như một đội quân, bắt đầu chạy đến lối thoát hiểm của học viện.
"..."
Ngay khi sắp bừng tỉnh từ cơn phẫn nộ trong giấc mơ của mình, hắn chợt liếc thấy Celin đang bình thản ngồi một góc.
"Là cậu giở trò đúng không? Cậu làm cái quái gì!" Hắn rống lên nhào qua.
Celin thu lại thiết bị, rụt người về sau. Đôi mắt xanh nhạt đong đầy cảm xúc hắn không hiểu hiểu nhìn chằm chằm hắn.
"Buông tôi ra."
Tư thế không thể thực hiện lúc ban ngày đã có thể hoàn thành trong mơ. Hắn bế bổng Celin trên ghế dựa, chiếm lấy chỗ ngồi rồi giam Omega ngồi lên đùi mình, khóa tay lại.
"Cậu hả hề lắm phải không? Nhìn tôi mất mặt, cậu đã chuẩn bị bôi bác tôi thế nào trước mặt Hill rồi phải không?"
Khung cảnh thay đổi, Hill xuất hiện lẫn trong đội ngũ chạy trốn.
Hein vội đẩy Celin sang một bên, hớt hải đuổi theo crush của mình. Hắn chạy hộc hơi, vượt qua năm mươi mét xà ngang, băng qua trăm mét sông dài, đu dây leo phi hố lớn, cuối cùng ngăn Hill một cái ầm.
"Buông tôi ra."
Đối phương ngoảnh đầu, thế nhưng là gương mặt không đổi sắc của Celin Kelsa.
Hein: "..."
Thoáng một cái, hắn cảm giác xúc cảm trên tay bỗng trở nên trơn mịn, không biết từ khi nào quần áo trên người Celin đã biến mất!
Thân thể trắng nõn của Omega bị hắn giam cầm, bề mặt da thịt thấp thoáng một tầng hơi nước như thể người cá vô ý bị mắc cạn, mắc kẹt trong lòng Alpha, cầu xin hắn thả cậu về biển...
...
Nửa tiếng sau, Hein hoàn toàn tỉnh táo lại.
Không ai giải thích được tại sao đang mơ chuyện xưa thì lại chuyển thành mộng xuân.
—— Nhưng hắn thầm nghĩ, e là không khỏi liên quan đến tư thế ngủ của Celin. Cậu không phải là một Omega được nuôi dạy kiểu quý tộc, hắn cũng không thể yêu cầu bạn đời xuất thân từ khu ổ chuột sửa lại thói quen sinh hoạt của mình, ngủ với tư thế rụt rè tiêu chuẩn.
Nhà triết học vĩ đại Phil đã từng nói, tự do lớn nhất của con người là khi ngủ và trong mơ.
Rất khó để khống chế từ thế ngủ cũng như không thể nào nắm lấy mộng xuân.
Hắn không nên là một người nông cạn như vậy. Ba ngày trước, hắn còn say khướt vì Hill sắp ra nước ngoài, ba ngày sau, đã không chút trăn trở ôm Celin. Phim truyền hình gia đình máu chó mấy năm nay cũng không viết nổi kịch bản trai đểu đứng núi này trong núi nọ nữa, ngay cả khi hắn hoàn toàn có lập trường đạo đức trong chuyện này - Ai bảo hắn bị mất trí nhớ chứ?
Song —— tiếp thu nhanh như vầy, có lẽ hắn thật sự là A đểu tiềm năng.
Suy ngẫm và triết lý sau mộng xuân luôn thật sâu sắc.
Bên cạnh chợt có động tĩnh, cánh tay trắng tuyết của Omega giãy khỏi chăn bông lộ ra giữa đêm lạnh.
Hein: "!"
Hắn cẩn thận đặt cánh tay về ổ chăn, gói ghém kỹ chăn lại. Nghe tiếng hít thở của Celin... hắn chợt nhớ đến giấc mơ vừa rồi.
Hein: "..."
Kiếp sống chung tuyệt đẹp, sinh hoạt hôn nhân bình yên mài mòn tâm trí mạnh mẽ của Alpha hết sức dễ dàng.
Sáng sớm, sau khi dùng bữa sáng với lão gia chủ Calvid, chồng chồng hai người lễ phép xin về. Theo lý mà nói cả hai đang nghỉ phép, ở thêm một lúc cũng không sao, nhưng dường như Celin ở nhà vẫn rất bận, tiếng tin báo trên thiết bị cứ reng liên tục.
Omega bị quấy rầy mộng đẹp cáu gắt. Khi tiếng chuông reng lên lần thứ năm, cậu vứt phắng thiết bị cho Hein.
"Nhận cuộc gọi, rồi kêu hắn cút."
Hein: "..."
Thế nên khi trợ lý cấp cao của tập đoàn RE lòng như lửa đốt toan báo cáo, lời tới miệng rồi bỗng nghẹn lại còn một chữ.
"Sếp..."
Sắc mặt Hein trong video không có biểu cảm gì, nhưng vì diện mạo hắn luôn toát ra khí thế thâm trầm. Hắn quét mắt nhìn qua Omega đang vùi vào gối ngủ nướng, rồi quay lại nhìn Tige, nói một câu.
"Đợi chút."
Tige lập tức đáp: "Vâng, sếp hai! Sếp nghỉ phép vui vẻ ạ!"
Hein: "Ừm."
Từ sau đó, thiết bị vang lên suốt mười phút mới hoàn toàn yên tĩnh.
Celin bám giường thêm năm phút. Mười phút sau, cậu đã ăn mặc chỉnh tề, sửa soạn chỉnh chu. Cậu nhìn chằm chằm Hein, giọng không chút phập phồng nói: "Tôi phải đến công ty xử lý chút việc." Dừng một chút, hỏi tiếp: "Đi cùng không?"
Hein không từ chối.
Celin: "Vậy thay áo thun mặc nhà trên người anh đi."
Hein: "..."
Celin: "Anh đã sắp ba mươi rồi, nên thử chấp nhận thôi."
Hein nhịn xuống, cởi áo thun ra, nói: "Gu ăn mặc thời đi học của tôi không tệ, chẳng qua là tôi nghĩ hôm nay không có ra ngoài."
Celin: "Mặc cái này vào."
Cái tay cầm quần áo của Hein ngừng lại, nhìn qua áo sơ mi màu xám sậm Celin đang chỉ vào.
Thôi được... Omega luôn có một chút đặc quyền, ví dụ như phối quần áo cho Alpha. Chỉ là cảm giác này thật lạ lẫm.
Có lẽ lát nữa cậu ấy sẽ thắt cà vạt cho mình, Hein lén lút tưởng tượng.
Nhưng mà sau khi chọn xong quần áo cho hắn, Celin liền xoay người đi làm chuyện khác. Đến khi mặc xong xuôi đứng soi trước gương, Hein bỗng nhận ra mắt thẩm mỹ của Celin khác tốt. Chỉ khoác một bộ đồ đã thể hiện được khí chất đẹp trai anh tuấn của hắn.
"Thấy thế nào?" Hắn thuận miệng hỏi.
Celin vừa mới bàn giao mấy câu với Tige, nghe thấy liền bước tới nhìn một lát, đỏ bừng tai khen hắn: "Ừm, đẹp lắm."
Hein nhìn về phía cậu, sửng sốt: "Cậu cũng rất đẹp..."
Omega được khen lộ ra nụ cười đầu tiên sau khi thức giấc.
Hein ngoảnh đầu, nhìn ảnh ngược của hai người trong gương, thầm nghĩ —— À, là đồ đôi.
Cuộc sống luôn đem lại cho chúng ta những niềm vui ngoài ý muốn.
Ai mà ngờ được đóa hoa lạnh lùng sau khi kết hôn lại rất có tâm hồn lãng mạn, thậm chí còn là... Omega dính người mỗi lúc đều muốn công khai chủ quyền!
Dứa: Sắp Tết rùi sẽ hơi bận nên tui update chậm hơn nhé ~
Celin tranh thủ chui vào tủ quần áo, tìm ra đúng áo ngủ của mình.
Áo ngủ mềm mại mang đến cảm giác an toàn. Rốt cuộc cậu cũng bình tĩnh lại, đắn đo nhìn về phía cánh cửa kia.
Vẫn không được... Cho dù lý trí mách bảo cậu nên buông thêm chút nữa, nhưng thao tác thực tế quả là khó khăn.
Celin quyết định tạm dừng hành động đánh úp đêm nay. Đợi tới khi Hein ra, hai người mạnh ai nấy nằm nghỉ ngơi một cách lành mạnh.
"Tôi nhớ lần đầu tiên đến đây là một tháng trước khi kết hôn." Celin cực kỳ nhạy cảm với môi trường xung quanh, khó mà ngủ được trong phút chốc, nhịn không được bèn trò chuyện với Hein trước khi đi ngủ. Cậu cảm thán: "Thời gian trôi qua nhanh thật."
Thân thể Omega sau khi tắm toát ra pheromone mê người. Hein nghi ngờ trong pheromone có thành phần an thần. Mỗi khi hắn cảm thấy phiền muộn bất an vì hiện thực, nó luôn dễ dàng trấn an hắn.
"Celin à, có một chuyện tôi đã thắc mắc rất lâu." Hein ngượng ngùng: "Có phải tôi vừa ngửi đã yêu mùi pheromone của cậu không?" Đây là suy đoán có khả năng hắn nghĩ ra được, vì hắn đúng là yêu chết cái mùi này!
Celin: "Không phải..."
Hein không tin lắm, đoán tiếp: "Vậy... là vì pheromone của tôi sao?"
Suy nghĩ của hắn khi ấy đã không thể kiểm chứng, hắn chỉ biết: Lúc tất cả các Omega tại hiện trường đang tranh nhau bỏ chạy, Celin vẫn ngồi yên tại chỗ mặt không đổi sắc đúng là phát ra ánh hào quang —— Nếu không quay video nữa thì càng tuyệt.
Celin: "Hôm đó thuốc ngăn chặn của anh mất hiệu lực khiến cho Omega trong hội trường trúng chiêu. Chẳng qua là tôi phản ứng tương đối chậm với pheromone nên thoát thân muộn, vừa lúc bị anh bắt lại, tâm sự hết một tiếng đồng hồ."
"..." Hình như không được lãng mạn cho lắm, Hein tạm dừng đoán nguyên do hai người yêu nhau, lên án: "Cậu còn quay video lại!"
Celin không phủ nhận: "Ừm, ngoài chuyện đấy ra, anh có thể xem như... rốt cuộc thì tôi là omega duy nhất không chê anh. Thế là anh giống như một đứa trẻ đi lạc thật lâu mới tìm được mẹ, lập tức yêu tôi không thể quay đầu."
"Nếu mặt mũi cậu chân thành hơn khi nói ra câu này thì tôi đã tin rồi." Hein hờn dỗi nhìn Omega đang ngáp.
Celin xoay người chui vào lòng Hein, đơn phương chấm dứt màn tâm sự trước khi đi ngủ này.
Thân nhiệt ấm áp truyền qua da thịt, dù là khung cảnh lạ lẫm nhưng cái ôm của Alpha vẫn quen thuộc. Cậu khoan khoái hài lòng nhắm mắt lại, lẳng lặng nghe tiếng tim đập thình thịch của Hein.
"..."
Hein nắm góc chăn kéo lên, gói kín Omega đang dính lấy hắn. Đang tính nhắm mắt đi ngủ, cái gì đó mềm mềm bỗng chạm vào mặt hắn, cái đầu đen tuyền đã rụt lại vào trong chăn.
Cái hôn chúc ngủ ngon thứ hai —— Get!
Tối nay Hein có một giấc mơ.
Tâm tính thiếu niên luôn dễ bị kích động.
Sau khi lộ ra bí mật khó nói nhất của mình trước mặt mọi người, phản ứng đầu tiên của Hein không phải là nhục nhã và tổn thương mà là tức giận. Hắn không hiểu sao thuốc ngăn chặn lại bất chợt mất hiệu lực, cũng không rõ vì sao những Omega dịu dàng hiền lành lại đột ngột thay đổi. Hắn thậm chí nghi ngờ đây là âm mưu nhằm vào hắn.
Giấc mơ vừa vô lý vừa phóng đại. Những Omega chạy trốn như một đội quân, bắt đầu chạy đến lối thoát hiểm của học viện.
"..."
Ngay khi sắp bừng tỉnh từ cơn phẫn nộ trong giấc mơ của mình, hắn chợt liếc thấy Celin đang bình thản ngồi một góc.
"Là cậu giở trò đúng không? Cậu làm cái quái gì!" Hắn rống lên nhào qua.
Celin thu lại thiết bị, rụt người về sau. Đôi mắt xanh nhạt đong đầy cảm xúc hắn không hiểu hiểu nhìn chằm chằm hắn.
"Buông tôi ra."
Tư thế không thể thực hiện lúc ban ngày đã có thể hoàn thành trong mơ. Hắn bế bổng Celin trên ghế dựa, chiếm lấy chỗ ngồi rồi giam Omega ngồi lên đùi mình, khóa tay lại.
"Cậu hả hề lắm phải không? Nhìn tôi mất mặt, cậu đã chuẩn bị bôi bác tôi thế nào trước mặt Hill rồi phải không?"
Khung cảnh thay đổi, Hill xuất hiện lẫn trong đội ngũ chạy trốn.
Hein vội đẩy Celin sang một bên, hớt hải đuổi theo crush của mình. Hắn chạy hộc hơi, vượt qua năm mươi mét xà ngang, băng qua trăm mét sông dài, đu dây leo phi hố lớn, cuối cùng ngăn Hill một cái ầm.
"Buông tôi ra."
Đối phương ngoảnh đầu, thế nhưng là gương mặt không đổi sắc của Celin Kelsa.
Hein: "..."
Thoáng một cái, hắn cảm giác xúc cảm trên tay bỗng trở nên trơn mịn, không biết từ khi nào quần áo trên người Celin đã biến mất!
Thân thể trắng nõn của Omega bị hắn giam cầm, bề mặt da thịt thấp thoáng một tầng hơi nước như thể người cá vô ý bị mắc cạn, mắc kẹt trong lòng Alpha, cầu xin hắn thả cậu về biển...
...
Nửa tiếng sau, Hein hoàn toàn tỉnh táo lại.
Không ai giải thích được tại sao đang mơ chuyện xưa thì lại chuyển thành mộng xuân.
—— Nhưng hắn thầm nghĩ, e là không khỏi liên quan đến tư thế ngủ của Celin. Cậu không phải là một Omega được nuôi dạy kiểu quý tộc, hắn cũng không thể yêu cầu bạn đời xuất thân từ khu ổ chuột sửa lại thói quen sinh hoạt của mình, ngủ với tư thế rụt rè tiêu chuẩn.
Nhà triết học vĩ đại Phil đã từng nói, tự do lớn nhất của con người là khi ngủ và trong mơ.
Rất khó để khống chế từ thế ngủ cũng như không thể nào nắm lấy mộng xuân.
Hắn không nên là một người nông cạn như vậy. Ba ngày trước, hắn còn say khướt vì Hill sắp ra nước ngoài, ba ngày sau, đã không chút trăn trở ôm Celin. Phim truyền hình gia đình máu chó mấy năm nay cũng không viết nổi kịch bản trai đểu đứng núi này trong núi nọ nữa, ngay cả khi hắn hoàn toàn có lập trường đạo đức trong chuyện này - Ai bảo hắn bị mất trí nhớ chứ?
Song —— tiếp thu nhanh như vầy, có lẽ hắn thật sự là A đểu tiềm năng.
Suy ngẫm và triết lý sau mộng xuân luôn thật sâu sắc.
Bên cạnh chợt có động tĩnh, cánh tay trắng tuyết của Omega giãy khỏi chăn bông lộ ra giữa đêm lạnh.
Hein: "!"
Hắn cẩn thận đặt cánh tay về ổ chăn, gói ghém kỹ chăn lại. Nghe tiếng hít thở của Celin... hắn chợt nhớ đến giấc mơ vừa rồi.
Hein: "..."
Kiếp sống chung tuyệt đẹp, sinh hoạt hôn nhân bình yên mài mòn tâm trí mạnh mẽ của Alpha hết sức dễ dàng.
Sáng sớm, sau khi dùng bữa sáng với lão gia chủ Calvid, chồng chồng hai người lễ phép xin về. Theo lý mà nói cả hai đang nghỉ phép, ở thêm một lúc cũng không sao, nhưng dường như Celin ở nhà vẫn rất bận, tiếng tin báo trên thiết bị cứ reng liên tục.
Omega bị quấy rầy mộng đẹp cáu gắt. Khi tiếng chuông reng lên lần thứ năm, cậu vứt phắng thiết bị cho Hein.
"Nhận cuộc gọi, rồi kêu hắn cút."
Hein: "..."
Thế nên khi trợ lý cấp cao của tập đoàn RE lòng như lửa đốt toan báo cáo, lời tới miệng rồi bỗng nghẹn lại còn một chữ.
"Sếp..."
Sắc mặt Hein trong video không có biểu cảm gì, nhưng vì diện mạo hắn luôn toát ra khí thế thâm trầm. Hắn quét mắt nhìn qua Omega đang vùi vào gối ngủ nướng, rồi quay lại nhìn Tige, nói một câu.
"Đợi chút."
Tige lập tức đáp: "Vâng, sếp hai! Sếp nghỉ phép vui vẻ ạ!"
Hein: "Ừm."
Từ sau đó, thiết bị vang lên suốt mười phút mới hoàn toàn yên tĩnh.
Celin bám giường thêm năm phút. Mười phút sau, cậu đã ăn mặc chỉnh tề, sửa soạn chỉnh chu. Cậu nhìn chằm chằm Hein, giọng không chút phập phồng nói: "Tôi phải đến công ty xử lý chút việc." Dừng một chút, hỏi tiếp: "Đi cùng không?"
Hein không từ chối.
Celin: "Vậy thay áo thun mặc nhà trên người anh đi."
Hein: "..."
Celin: "Anh đã sắp ba mươi rồi, nên thử chấp nhận thôi."
Hein nhịn xuống, cởi áo thun ra, nói: "Gu ăn mặc thời đi học của tôi không tệ, chẳng qua là tôi nghĩ hôm nay không có ra ngoài."
Celin: "Mặc cái này vào."
Cái tay cầm quần áo của Hein ngừng lại, nhìn qua áo sơ mi màu xám sậm Celin đang chỉ vào.
Thôi được... Omega luôn có một chút đặc quyền, ví dụ như phối quần áo cho Alpha. Chỉ là cảm giác này thật lạ lẫm.
Có lẽ lát nữa cậu ấy sẽ thắt cà vạt cho mình, Hein lén lút tưởng tượng.
Nhưng mà sau khi chọn xong quần áo cho hắn, Celin liền xoay người đi làm chuyện khác. Đến khi mặc xong xuôi đứng soi trước gương, Hein bỗng nhận ra mắt thẩm mỹ của Celin khác tốt. Chỉ khoác một bộ đồ đã thể hiện được khí chất đẹp trai anh tuấn của hắn.
"Thấy thế nào?" Hắn thuận miệng hỏi.
Celin vừa mới bàn giao mấy câu với Tige, nghe thấy liền bước tới nhìn một lát, đỏ bừng tai khen hắn: "Ừm, đẹp lắm."
Hein nhìn về phía cậu, sửng sốt: "Cậu cũng rất đẹp..."
Omega được khen lộ ra nụ cười đầu tiên sau khi thức giấc.
Hein ngoảnh đầu, nhìn ảnh ngược của hai người trong gương, thầm nghĩ —— À, là đồ đôi.
Cuộc sống luôn đem lại cho chúng ta những niềm vui ngoài ý muốn.
Ai mà ngờ được đóa hoa lạnh lùng sau khi kết hôn lại rất có tâm hồn lãng mạn, thậm chí còn là... Omega dính người mỗi lúc đều muốn công khai chủ quyền!
Dứa: Sắp Tết rùi sẽ hơi bận nên tui update chậm hơn nhé ~