Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Chờ Ánh Sáng Chờ Anh Đến

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Chờ Ánh Sáng Chờ Anh Đến
  3. Chương 41: Chương 41

Chương 41: Chương 41

Editor: Qing Yun

Cho đến khi ngồi lên xe lửa đi Côn Minh, An An vẫn không hiểu mọi chuyện là như thế nào.

Rốt cuộc tại sao Lục Ngang lại lấy được sổ hộ khẩu?

Sao anh lại biết chuyện khó xử của cô?

Hai ngày nay An An đã quấn lấy Lục Ngang hỏi rất nhiều lần, đáng tiếc Lục Ngang không nói.

Chuyện anh không muốn nói, An An có làm nũng, có nhõng nhẽo thế nào cũng không hỏi được.

Hỏi không ra kết quả, An An chỉ có thể xám xịt đi sửa sang lại hành lý.

Đây là lần đầu tiên đi đường dài cho nên An An rất kích động.

Từ khi lấy được căn cước mới là cô cảm thấy cuộc sống của mình thật sự bắt đầu một lần nữa, dù trời mưa cũng không còn đáng ghét như trước.

Thời tiết ở Côn Minh gần giống nơi đây, An An không mang quần áo dày gì cả, cô chỉ vác một túi to, cả người kiệt ngạo vô cùng.

Bọn họ đi chuyến tàu vào buổi tối.

Là con tàu có chữ K ở đầu, chạy đến Côn Minh phải mấy mười tiếng đồng hồ.

Lục Ngang mua vé giường nằm.

Cả khoang tàu có tổng cộng bốn giường, An An đặt túi lên đầu giường, cô nhàm chán ngồi ở mép giường đánh giá khắp nơi.

Hai cái giường bên trên bỏ trống, đến tận khi tàu chạy cũng không có ai đến.

An An đứng dậy.

Ngoài cửa sổ là ga tàu dần lùi lại phía sau, đằng sau là tiếng nói chuyện của lữ khách xa lạ, những tiếng nói kia thổi qua, lòng An An bỗng nhiên nhẹ nhàng.

Rời khỏi nơi đây, cô chỉ cảm thấy… Nhẹ nhàng giải thoát.

An An rửa mặt xong đi ra, thấy Lục Ngang vẫn còn đứng ở nơi giao tiếp giữa hai khoang tàu, trong khoang giường nằm không cho hút thuốc, anh ngậm điếu thuốc trong miệng cắn nhẹ.

An An đi qua ôm anh từ phía sau.

Lục Ngang quay đầu—

An An chớp mắt, tiếng nói thân mật mềm như bông: “Lục Ngang, rốt cuộc sao anh lại lấy được vậy?” Cô bám riết không tha, thật sự tò mò.

Lục Ngang thản nhiên nói: “Hỏi chỗ Đao sẹo.”

An An sửng sốt hồi lâu rồi xì cười thành tiếng.

Cô nói: “Em ngốc thật đấy.” An Quốc Hoành nợ tiền, những người đó sợ ông ta trốn nên chắc chắn sẽ tịch thu giấy tờ của ông ta.

Vậy mà cô còn đi dây dưa với An Quốc Hoành lâu như vậy!

“Đúng là hơi ngốc.” Lục Ngang tỏ vẻ tán đồng.

Cô ngốc hay không cũng không sao, nhón chân hôn anh một cái, An An nói: “Em có anh là đủ rồi.” Người này đó, rất giỏi nói lời âu yếm.

Toa giường nằm tắt đèn đúng 10 giờ rưỡi, thỉnh thoảng có ánh sáng bên ngoài xẹt qua toa tàu.

Hai cái giường bên trên vẫn không có ai, An An nằm ở đằng kia nói chuyện phiếm với Lục Ngang: “Không biết khi nào hai người kia mới đến.”

Lục Ngang trả lời cô: “Không có ai, yên tâm ngủ đi.”

“Ha?” An An lập tức ngồi dậy.

Lục Ngang chỉ hai chỗ nằm đó, anh nói: “Anh dùng căn cước của bọn Mập Mạp mua luôn hai chỗ đấy.”

An An nghe vậy tinh thần lập tức tỉnh táo, cô đi dép lê thò lại gần, tiến đến trước mặt Lục Ngang.

Không có ánh sáng, Lục Ngang dựa người vào thùng xe, dáng hình anh chìm vào bóng tối.

An An dựa đến, Lục Ngang vuốt ve mặt cô, lúc sau anh nói: “Mau đi ngủ đi.”

An An lập tức đắc ý cười xấu xa: “Anh cho rằng em muốn làm cái gì?”

Cô dựa lại gần hơn.

Hơi thở ngọt ngào ấm áp phất qua Lục Ngang, tay cô bò lên dọc theo ngực anh, An An nói nhỏ: “Lục Ngang, em muốn…” Lục Ngang bắt được cái tay bướng bỉnh của cô.

An An đã tiến đến bên tai anh, há mồm nói khẽ: “… Chụp ảnh với anh.

Nói xong, An An không nhịn được cười.

Lục Ngang sầm mặt véo cằm cô.

An An ôm cổ anh: “Lục Ngang, chúng ta chụp một bức ảnh nhé.”

“Tối vậy chụp cái gì?”

“Anh quản em?”

An An lấy điện thoại, cô vừa định nhấn chụp thì Lục Ngang đã nắm lấy điện thoại của cô.

Anh nói: “Anh không thích chụp ảnh.”

Giọng nói của anh vẫn cứ lạnh lẽo như vậy.

Một tia sáng xẹt qua ngoài cửa sổ, An An buông tay quay lại giường của mình.

Cô nằm xuống đưa lưng về phía Lục Ngang.

Sáng tối đan xen, eo của cô mềm mại lõm xuống như lòng hồ.

An An đúng là rất nhõng nhẽo, nhưng Lục Ngang biết rõ cô dễ giận dỗi, cũng dễ nguôi giận.

Có điều lần này cô quyết tâm giận anh, suốt dọc đường không nói một lời, ngay cả khi tàu đến ga, hai người đi xuống, An An cũng không nói câu nào với Lục Ngang.

An An kéo chặt áo khoác, đeo túi cúi đầu đi đằng trước.

Đôi chân trắng nõn xuyên qua đám đông chen chúc, từng bước câu hồn người.

Bỗng nhiên, cánh tay cô bị túm chặt!

An An nghiêng đầu, nhìn thấy là Lục Ngang làm cô càng bực bội hơn.

Cô giật mạnh tay ra, miệng không chịu thua: “Làm gì?”

“Đi nhầm rồi.” Lục Ngang hờ hững nhắc nhở cô.

“…” An An tức giận muốn dậm chân, Lục Ngang thì ôm vai cô xoay sang hướng khác.

Đúng là cô đi ngược thật!

Khó chịu để anh ôm vào lòng, An An nhìn sang hướng khác, trong lòng đột nhiên tủi hờn.

Cô không muốn để ý đến anh.

*

Ra khỏi ga tàu, hai người gọi taxi đến khách sạn.

Ngồi ở ghế sau, An An không muốn nhìn Lục Ngang cho nên cô luôn chăm chú nhìn ra bên ngoài.

Nơi này đường phố rộng mở, dòng xe cộ chỉnh tề, bầu không khí cũng thoải mái thanh tân, đây là một thế giới hoàn toàn khác.

Mà cô là người ngoài đi đến thế giới này.

Bên đường có rất nhiều tòa nhà cao tầng, rất nhiều biển quảng cáo xa lạ, còn có rất nhiều người muôn màu muôn vẻ, lượng tin tức khổng lồ ập vào não.

An An vẫn luôn quan sát cho đến khi xe dừng lại mới thôi.

Khách sạn là Lục Ngang đặt trước, làm xong thủ tục nhận phòng, hai người tiếp tục im lặng đi lên tầng.

Nhìn đồng hồ, Lục Ngang dặn An An: “Hôm nay anh có việc, em nghỉ ngơi ở đây, đừng chạy loạn.”

An An không để ý đến anh.

Lục Ngang nói tiếp: “Chuyện khác chờ anh trở lại rồi nói.”

An An vẫn không nói lời nào, cô quay đầu nhìn ra bên ngoài.

Lục Ngang nói xong liền rời đi.

Thấy anh đi không chút do dự như vậy, An An càng nén giận.

Cô đưa lưng về phía anh, cứng cổ không nhúc nhích.

Nhưng Lục Ngang đi đến cạnh cửa lại dừng bước, anh nói với An An: “Bệnh viện U ở gần đây, em đi qua đường là đến.”

An An giật mình.

Cánh cửa sau lưng đã đóng lại!

Nghe thấy tiếng đóng cửa, An An lập tức đứng dậy!

Cả căn phòng im ắng, im lặng tới mức làm lòng người buồn bực, không thoải mái, trong lòng An An bực bội, người này không thể nói thêm vài câu à?

Nói thêm vài câu sẽ chết hả?

An An lại hận, chẳng trách người kia dịu dàng đa tình mà cũng không cần anh, anh xứng đáng bị người ta đá!

An An phồng mặt chạy xuống lầu.

Thật ra lần này tới Côn Minh cô không có hứng thú gì với núi sông như Điền Trì, Thúy Hồ gì cả, An An chỉ muốn nhìn xem rốt cuộc thành phố lớn là như thế nào, cái nữa là muốn hỏi thăm chuyện chữa bệnh cho Đoạn Tú Phương.

Cô không nhắc đến chuyện muốn đến bệnh viện với Lục Ngang, thế mà anh lại biết!

An An xụ mặt, khóe miệng không nhịn được mà vểnh lên, rồi lại nhanh chóng bị ép xuống.

*

Bệnh viện nhiều người, An An ngồi chờ đến tận buổi chiều mới đến lượt mình.

Nghe lời miêu tả của An An, bác sĩ không dám đưa ra phán toán, bác sĩ hỏi: “Có mang theo sổ khám bệnh của người bệnh không?”

“Không mang.” An An lắc đầu.

Cô vốn muốn mang nhưng Đoạn Tú Phương không muốn.

Không chỉ không muốn mà bà ta còn nói dù sao đã như vậy rồi, hà tất phải nghe thêm tin xấu? Tâm thái đà điểu điển hình, An An cũng không có cách nào.

Nghe thế, bác sĩ chỉ có thể kiến nghị người bệnh tự mình đến đây mới có thể thăm khám được.

“Vậy bây giờ phẫu thuật thì tỷ lệ thành công là bao nhiêu ạ?” An An hỏi.

Bác sĩ buông tay: “Không thấy người bệnh thì cái gì cũng khó nói.”

Có lẽ cũng chỉ có thể như vậy.

An An chán nản thất vọng đi ra khỏi bệnh viện.

Điện thoại trống trơn không có tin tức gì, chắc hẳn Lục Ngang vẫn còn bận việc.

An An oán hận cầm điện thoại, nói cô tìm anh thì cô lại không cam lòng, một khi cô chủ động tìm đồng nghĩa với việc cô nhận thua.

Bỏ điện thoại vào túi, An An bọc áo khoác chậm rãi trở về.

------oOo------

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5996 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5444 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5161 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4785 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4765 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4704 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter