Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Chim Sẻ Còn Biết Dựng Tổ Ấm

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Chim Sẻ Còn Biết Dựng Tổ Ấm
  3. Chương 5: Quá Khứ(3) - Muốn Hối Cải

Chương 5: Quá Khứ(3) - Muốn Hối Cải

Taxi chạy không nhanh không chậm, nhanh chóng dừng trước một căn biệt thự do khách hàng chỉ điểm. Bên ngoài trời vẫn còn mưa, với sự nhiệt tình tiếp khách, chú tài xế tìm trong góc xe, lấy ra chiếc dù đã lâu năm không dùng, đưa cho Châu Dương Uất. Hắn như cũ từ chối, nhưng lần này chú không thưa gửi gì thêm, dường như chẳng còn ngoan cố như ban nãy, vui vẻ chào khách rồi lái xe đi. Tài xế vừa rời khỏi, tâm trạng của hắn trong giây lát chùng xuống, nước mưa xối cả lên người hắn, len lỏi qua từng chân tóc, chảy đến quần áo vốn đã ướt dính vào cơ thể hắn trước đó, khiến hắn càng thêm khó chịu. Hắn nhìn người bản thân đang dìu, trong lòng không rõ nghĩ gì, lẳng lặng đưa cậu đến cổng, mở khóa theo thói quen rồi bước vào biệt thự.

Châu Dương Uất đã trong nhà, hắn đỡ người cậu xuống ghế sofa gần đấy, chỉnh sửa tư thế cho thật thoải mái. Xong, hắn sải bước đến trước phòng của mình, vào trong lấy khăn lông mềm mại dễ thấm nước tới lau khô tóc cậu, sau đó lưỡng lự một hồi lâu, hắn mới đi tìm đến chiếc áo phông thay cho cậu, sợ cậu tỉnh dậy sẽ bị nước mưa lạnh rồi cảm. Hắn vừa thay, trong đầu vừa thoáng qua một suy nghĩ, rất nhanh, nhưng cũng không thể tránh khỏi sự bắt lấy và tra hỏi của hắn. Từ ý nghĩ thiếu tương lai, thắc mắc.

"Bắt người về chi giờ phải hầu người ta?"

Hắn thầm mắng một tiếng, đánh bay suy nghĩ vớ vẩn ấy, thay xong cho cậu thì chuẩn bị rời đi tắm. Hắn lần nữa vào phòng, phòng hắn khá rộng, bày trí rất đơn sơ, qua loa cho có lệ, bên phải là kệ sách mà dù hắn có đi ngang qua cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn một cái, bên trái, trên vách treo một bức ảnh, tối mịch chỉ chừa một vầng sáng ở giữa, thoạt nhìn có thể đoán được là trăng, có điều ánh trăng này lại vô cùng tịch mịch, sầu lắng, xung quanh cũng chẳng hề có những ngôi sao bé nhỏ đáp ứng ý muốn đầm ấm của nó. Gần sát góc phòng là chiếc giường rộng, tuy rộng nhưng trước giờ vẫn có mỗi mình hắn nằm đấy, ngủ thiếp đi trong cái trơ trụi của mình, hệt như cành cây bị bỏ rơi, không được chu cấp tình thương từ cây mẹ. Hắn nhẹ nhàng lướt qua chiếc giường, không để ý đến nó mà bước đến trước tủ quần áo, bên trong là những bộ đồ mới toanh nhưng hắn chưa lần nào chạm đến. Hôm nay không biết vì dịp gì, hắn đặc biệt lấy ra bộ đồ ngủ trọn bộ áo quần, lằm bằng lụa trơn rất mát mẻ. Nhưng khi hắn cầm ra lại lần nữa chửi thầm bản thân.

"Châu Dương Uất, cắn thuốc nhiều quá nên mày bị tổn hại dây thần kinh não à? Trời mưa lạnh thế mà mày còn mặc đồ mát mẻ?"

Châu Dương Uất nhìn bộ đồ, rồi nhìn tủ quần áo. Trong nhất thời, hắn treo lại.

Hắn không nghĩ gì nữa, sợ lại vô thức làm mấy chuyện vớ vẩn. Hắn ra ngoài, nhìn chiếc hoodie một màu xanh lam mà hắn hay mặc đang treo ở đấy, quyết định ăn mặc như ngày thường.

Sau một lúc lâu trong nhà tắm, hắn bước ra, cơ thể còn vươn mấy giọt nước ấm nóng, mái tóc cũng được gội lại, ướt sũng nhỏ giọt. Cầm khăn lau trong tay, Châu Dương Uất lau lau đầu, nhưng động tác qua loa, không để tâm lắm. Khi xong xuôi việc cá nhân, hắn im lặng tiến đến ghế sofa, nhìn cậu như muốn cuộn tròn lại vì lạnh, có lẽ thuốc mê đã nhạt dần, chân mày của cậu cũng không còn nhíu chặt nữa, ngược lại, nó thoải mái giãn ra, dường như não bộ không còn lưu trữ kí ức bị hắn "bắt cóc" ban nãy mà không còn đề phòng giống trước đó. Châu Dương Uất ngồi xuống bên cạnh, nhìn cậu đang dần muốn chúi đầu vào cơ thể, biểu cảm như cũ không đổi nhưng đại não cứ phát điên lên, đang kêu gào thảm thiết gì đó.

Đây là lần đầu tiên có người ở nhà cùng hắn.

Nhưng không phải tự nhiên...mà do hắn mặt dày bắt cóc đối phương mang về.

Ban đêm mưa dài đằng đẵng, như thể muốn nhấn chìm cả thành phố vào trong cơn mưa, mặc chúng sinh đang than thở với chị gió, anh sét đang không ngừng tạo bão, tạo chớp. Trong gian biệt thự ngày ngày thiếu vắng hơi người, Châu Dương Uất cởi bỏ giáp sắt cùng sự dối trá mà hắn luôn mang trên người, đối với một người xa lạ, ôm lấy cậu ta, tựa đầu vào vai cậu ta, rất mệt mỏi, giọng nói nhỏ xíu, yếu ớt như một đứa trẻ lên ba, tiếng hít thở cùng pha trộn.

"Tịch Du, em mệt quá. Cho em mượn anh một ngày..."

Hắn chìm trong sự an ủi vốn chẳng hề tồn tại, vô thức vay mượn bờ vai cùng hơi ấm của cậu, tự mình ảo tưởng cái vuốt ve, xoay đầu, động viên. Chốc lát, hắn nghĩ đến lần gặp đầu tiên giữa hắn và cậu ban sáng, ngay từ khi ánh mắt hắn hướng đến cậu, hắn chợt có cảm giác rằng: cậu rất giống hắn!

Hai giờ sáng, Châu Dương Uất đau đầu tỉnh giấc. Hắn ngồi dậy, chậm rãi và nhẹ nhàng sợ đánh thức cậu. Sau một loạt động tác rườm rà, nhọc nhằn của hắn, hắn cuối cùng cũng thành công rời chiếc giường đêm qua hắn bế cậu vào ngủ cùng rồi bước nhẹ đến cửa, mở ra, đi khỏi phòng. Châu Dương Uất bên ngoài, đóng cửa lại nhìn đồng hồ treo tường, trong sự im lặng, đồng hồ kêu tích tắc càng rõ hơn, mặt đồng hồ phản chiếu con số nơi cây kim giờ phút cách xa. Hai giờ mười, còn rất sớm. Châu Dương Uất thở dài, từ đâu lấy ra gói thuốc lá, rút một điếu tự giải sầu.

Hút thuốc không tốt cho phổi, cho bàng quang, máu, đại tràng, thực quản, thận, vòm họng, gan, tụy, dạ dày. Hắn quá rõ tác hại của nó, nhưng vẫn hút. Không những thuốc lá, pod, thuốc ngủ, he.ro.in, MDMA, cần s.a, ma t.ú.y, cái gì hắn cũng chơi qua rồi, dù chính hắn biết nó gây nghiện và có hại như thế nào. Châu Dương Uất trầm ngâm, nhìn điếu thuốc trên tay, nghĩ gì đó, đột nhiên dụi tắt nó.

Có hại.

Đại não bỗng lên tiếng. Trách mắng hắn.

Tự phá hủy cuộc đời.

**Những hành động của nhân vật là trái với pháp luật, có hại rất lớn đối với bản thân. Không nên bắt chước và làm theo bất cứ điều gì nếu không muốn để lại hậu quả vô cùng nghiêm trọng!

*Lưu ý: Trong quá trình xem, đọc, kiểm tra lại của tác giả sẽ có một vài sửa chữa để truyện ngày một tiến bộ. Độc giả có thể tham gia góp ý cùng chữa lỗi, yêu cầu thêm cách sửa để nội dung rõ ràng hơn. Tác giả chấp nhận mỗi ý kiến đúng đắn để cải thiện truyện. Chân thành cảm ơn!

Được đăng bởi: Can tràng tấc đoạn.

#Chim sẻ còn biết dựng tổ ấm.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6006 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5455 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5171 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4815 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4776 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4719 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter