Chương : 25
*)39kz44!]8042wd3799) Huyết Phong @51qurxtxee*7419&6157zluk$=[
Cảm giác trọng lực khác thường, Sisyphus bắt đầu ngả đông ngả tây như một tên say.
Ian tỉ mỉ phân tích độ nghiêng của cơ giáp, muốn suy đoán ra một giá trị thăng bằng, cho nên anh chưa vội động thủ.
Bốn chiếc cơ giáp trước mặt, hai chiếc đã vô dụng, còn hai chiếc trong thời gian ngắn không thể hồi phục trình tự.
Nhưng vì đề phòng vạn nhất, Ian vẫn vừa tính giá trị thăng bằng, vừa đi về phía hai chiếc cơ giáp đó.
Hai chiếc cơ giáp kia vẫn giữ tư thế lúc đang bị Ian tấn công, trân mắt nhìn Sisyphus đại biểu cho tử thần tiếp cận họ.
Cho dù chiếc cơ giáp đó lảo đảo rất buồn cười, nhưng không ai cười nổi.
Hai người điều khiển đều biết, lần này chắc chắn họ sẽ chết.
Phùng Dương căn cứ theo số liệu không ngừng biến hóa của Sisyphus, đang xây dựng lại mô hình mới, nhưng trọng lực lại cực kỳ không ổn định, hoàn toàn không có quy luật nào để nắm bắt.
Làm sao đây?
Phùng Dương đổ đầy mồ hôi, âm thầm trách mình hiểu biết quá ít.
Rõ ràng lúc còn nhỏ đã thề muốn làm trình tự viên xuất sắc nhất, nhưng ngay cả vấn đề đầu tiên gặp phải cũng không thể giải quyết.
Đường Vũ đứng bên cạnh, cũng vắt óc suy nghĩ, thấy Phùng Dương đầy vẻ tự trách, cậu liền an ủi đối phương: “Đừng vội, sẽ nghĩ được cách thôi.”
Phùng Dương cắn môi, đôi môi vốn đã tươi diễm, lúc này như muốn nhỏ máu.
Nếu trình tự viên cấp thứ đế kia ở đây, anh ta sẽ làm cái gì? Elijah, anh ta sẽ làm sao?
Cậu đột nhiên nhớ đến bình nước thuốc mua được hôm đó, trong mắt lóe qua một chút hy vọng, lập tức lấy bình ra khỏi túi.
Vì sắp đến hành tinh mẹ, gặp được anh trai, nên cậu mang theo hai bình chất lỏng đó trên người.
Cậu đổ nước Mạn Đà La vào miệng, cậu hy vọng vào lúc này, có thể thấy được tác dụng của 5% đó!
Nước thuốc mát trong không có mùi vị gì đặc biệt chảy vào người, lập tức mang đến phản ứng thần kỳ.
Phùng Dương cảm thấy cậu đã hơi hiểu ra, liền vui sướng, nhưng sau đó mặt lại ảm đạm.
Cho dù hiểu ra phải làm sao giải quyết vấn đề trọng lực, nhưng cái đó cần phải xây dựng chương trình phản ứng cực lớn, tuyệt đối không thể một sớm một chiều mà hoàn thành được.
Đường Vũ vẫn luôn quan sát Phùng Dương, dù sao nước thuốc đó cũng không biết có tác dụng thật hay không, chỉ sợ Phùng Dương sẽ có phản ứng gì không tốt.
Khi Phùng Dương vui mừng, cậu cũng vui sướng, nhưng đối phương lập tức cúi đầu, Đường Vũ khó hiểu.
“Sao rồi? Cậu nghĩ được cách rồi chứ?”
Phùng Dương gật đầu: “Nhưng lượng tính toán quá lớn, cho dù thêm cậu vào, không mất hai ngày hai đêm cũng không thể làm ra trình tự.”
Phùng Dương trông vô cùng chán nản: “Thượng tá Clermont, xin lỗi, nếu tôi có thể ưu tú như thiếu tá Elijah thì tốt rồi.”
Đường Vũ còn đang nhìn chằm chằm các số liệu của Sisyphus truyền tới, không có quy luật, hỗn loạn vô cùng, trọng lực đã rối hoàn toàn!
Trọng lực…
Đường Vũ nhớ lại trước đó thượng tá Clermont dạy cậu, nếu tiến vào trạng thái mất trọng lực, thì ấn phím đó.
Mất trọng lực…
Mất trọng lực…
Đường Vũ đột nhiên xoay vai Phùng Dương qua, nhìn hai mắt đối phương nói: “Tôi có cách rồi!”
Đường Vũ nói suy nghĩ của mình cho Phùng Dương, “Nếu trọng lực đã bất thường, thì chúng ta sẽ chuyển tất cả trình tự dính đến trọng lực trong Sisyphus thành mất trọng lực, không quan tâm trọng lực nữa, sau đó để cơ giáp vận hành hệ thống mất trọng lực trên trời!” Dưới trạng thái mất trọng lực, năng lượng tiêu hao cực lớn, nhưng lại có thể giúp Ian đoạt về quyền khống chế cơ giáp.
Phùng Dương nghe được nửa hiểu nửa không, chỉ là nghe nói phải sửa tất cả trình tự trọng lực, liền lắc đầu: “Không được! Sửa đổi trình tự nguồn sẽ tổn hại đến hệ thống động lực của cơ giáp, rất có thể sẽ…”
“Rất có thể sẽ chết máy.” Đường Vũ vừa nói vừa lấy màn hình thao tác qua, ấn bài học về “thay thế trình tự”, sau khi để màn hình thao tác phân biệt trình tự viên thứ hai, ngón tay linh hoạt bắt đầu điên cuồng nhảy múa trên bàn phím, “Vậy thì cứ cho nó chết máy!”
Đường Vũ biết, để tinh anh được tiếp nhận giáo dục chính thống của liên bang như Phùng Dương hiểu được suy nghĩ của mình sẽ khó lắm.
Nhưng chuyện tương tự cậu đã từng làm hai lần rồi, cậu có lòng tin!
Phùng Dương sững người nhìn, sau đó mới giận lên, giật lại màn hình thao tác, “Cậu có biết cậu đang làm gì không! Sisyphus chết máy có thể sẽ khiến thiếu thướng Clermont gặp nguy hiểm! Huống chi cậu có biết thay đổi trình tự cần bao lâu mới hoàn thành được không?! Sẽ cần một lượng lớn trình tự để thay thế!”
“Cứ làm như lời cậu ấy nói.” Người đàn ông vẫn không nói gì, lúc này đột nhiên lên tiếng.
Đường Vũ không chút ảnh hưởng chỉnh những trình tự mà cậu muốn xóa ra, mỉm cười nói: “Cảm ơn anh đã tin tưởng, thượng tá.”
Nhìn trình tự chồng chồng điệp điệp kín hết màn hình, Đường Vũ hít sâu một cái.
Phùng Dương thì ngu người, “Thượng tá, anh…” Không dám có nghi ngờ với lời của thượng tá, Phùng Dương nhìn người bạn tươi cười tự tin bên cạnh, có phần khó hiểu, Đường Vũ lấy tự tin từ đâu ra?
“Thượng tá.” Đường Vũ đặt tay lên bàn phím, “Chúc anh có một kinh nghiệm vui vẻ.” Cậu nói xong, ấn một phím, màn hình hiển thị lập tức chớp hai cái, tất cả trình tự trên đó nhanh chóng biến mất, gần như chỉ trong thoáng chốc, cả màn hình hiển thị trở nên sạch sẽ, không có một ký hiệu, một trình tự nào.
Khi màn hình hiển thị hoàn toàn trống rỗng, mười ngón tay Đường Vũ di chuyển với tốc độ nhanh không thể tin nổi, từng trình tự đối với Phùng Dương có vẻ cực kỳ đơn giản nhưng lại không hiểu rõ lắm được nhập vào.
Đây là… cái gì?
Khi dịch thể luôn có màu lam sáng óng chậm rãi biết thành màu xám không chút sức sống, Ian Clermont hiểu ra câu “trải nghiệm vui vẻ” của Đường Vũ là chỉ cái gì.
Một chiếc cơ giáp chết máy, đó là trải nghiệm anh chưa từng có, cũng không thể có.
Trên chiến trường, cơ giáp chết máy sẽ khiến anh mất mạng sống, mà cường độ huấn luyện tuyệt đối sẽ không để cơ giáp chết máy.
Cảm giác trong dịch thể màu xám rất kỳ lạ.
Nơi này vô cùng yên tĩnh, hoàn toàn không có âm thanh.
Không nghe được bất cứ âm thanh nào của ngoại giới, không nghe được tiếng nói của bản thân, thậm chí ngay cả tim của mình cũng không biết có còn đập hay không.
Trong một thoáng đó, Ian Clermont chưa từng hiếu kỳ với bất cứ chuyện gì đột nhiên muốn biết, lúc này, Đường Vũ, học viên bổ khuyết đó, có vẻ mặt ra sao khi nói câu kia với mình, rồi lại có vẻ mặt gì để cứu chiếc cơ giáp này.
Nhưng, đó chỉ là một thoáng.
Giây tiếp theo, động cơ cơ giáp truyền đến tiếng ồ ồ, dịch phản ứng lại hồi phục màu lam sáng, Sisyphus lại về với chiến trường!
Đường Vũ cắn răng, nhập trình tự cuối cùng vào màn hình thao tác, sau đó thì quay phắt người qua, nghiến răng nghiến lợi điên cuồng xoa bóp cái vai của mình.
“Cậu có sao không…” Phùng Dương phức tạp nhìn Đường Vũ.
“Không sao, tiếp theo giao cho cậu.” Nói xong, Đường Vũ giữ tư thế quay người, đi về phòng nghỉ. “Nếu trình tự tôi vừa nhập vào xuất hiện vấn đề, thì gọi tôi một tiếng.”
Trên thực tế cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là Đường Vũ lại một lần nữa sử dụng ngón tay mình với cường độ mạnh, tay vừa xót vừa rút gân mà thôi.
Mà hiện tại cậu chỉ là muốn tránh đi, nghĩ xem sau đó nên làm sao giải thích với Phùng Dương về hệ thống trình tự “khác” của mình.
Cho dù cực kỳ khó hiểu với tình trạng hiện tại, Phùng Dương vẫn chọn tạm thời không nghiên cứu, chuyên tâm tạo trình tự khác cho Sisyphus, may mà cơ giáp này đã hồi phục lại.
“Chuyện gì đây?” Một trăm mét dưới lòng đất hành tinh bỏ hoang truyền ra một tiếng gầm tức giận: “Lẽ nào vũ khí trọng lực không có tác dụng?”
Một nhân viên nghiên cứu mặc áo trắng nhíu mày phân tích số liệu của Sisyphus, sau đó lắc đầu nói: “Không phải, Sisyphus hiện tại đang ở trạng thái mất trọng lực.”
“Sao có thể! Trọng lực trên hành tinh này vẫn còn, chẳng qua là trị số dao động, chiếc cơ giáp đó sao có thể tiến vào trạng thái mất trọng lực?!”
Nhân viên nghiên cứu áo trắng cũng đang nhanh chóng phân tích số liệu mà máy thăm dò trên bốn chiếc cơ giáp tiếp cận Sisyphus truyền về, nhưng dù sao không phải là số liệu nội bộ của Sisyphus, không thể tham khảo hoàn toàn, nhưng hắn vẫn phân tích được một chút từ đó.
Càng nhìn, vẻ kinh ngạc trên mặt hắn càng đậm, cái này quả thật không thể tin nổi, sao có thể có người nghĩ ra cách lợi dụng giải trừ trọng lực, để cơ giáp đạt đến trạng thái mất trọng lực giả tưởng?
Quả thật là thiên tài!
Phương pháp này không phải rất khó thực hiện, nhưng khó nhất là nghĩ được phương pháp này.
Không ngờ liên bang Hick lại giáo dục ra một trình tự viên có lối suy nghĩ bạo gan thế này.
Nhưng những trình tự mới đó làm sao được nhập vào chứ?
Thay thế một lượng trình tự lớn như thế cần thời gian rất dài mới có thể hoàn toàn nhập vào và khởi động, cho dù là hắn, cũng cần ít nhất một tiếng, sao có thể chỉ trong chớp mắt đã…
“Thật là khốn kiếp!” Người vẫn còn chưa nguôi giận kia la lên: “Nhà khoa học ưu tú nhất Rice vậy mà không đuổi kịp trình tự viên của Sisyphus sao?”
Nhân viên nghiên cứu áo trắng không muốn đấu võ mồm với người đó, chỉ là chán ghét nhíu mày, tiếp tục tiến hành phân tích.
Sau đó, hắn nói: “Trước đó Sisyphus sử dụng đao quang tử, hiện tại lại khởi động kiểu mẫu mất trọng lực, thời gian hoạt động của Sisyphus sẽ không vượt quá nửa tiếng.” Hắn quay đầu qua, hỏi người đàn ông tính cách chẳng tốt chút nào kia: “Cơ giáp chặn đường đến chưa?”
Người đàn ông đó hừ một tiếng, “Đến rồi, tuyệt đối sẽ không cho hắn ta chạy.” Hơn nữa hắn còn phái ra hai đợt, tuyệt đối không xuất hiện tình huống bất ngờ!
Hắn chắc chắn phải bắt được Sisyphus, bắt được Ian Clermont.
Khi Ian sắp rời khỏi khu trọng lực bất thường do bốn chiếc cơ giáp kia tạo ra, phía sau lại có mấy chiếc cơ giáp đuổi tới. Ian híp mắt lại, kẻ địch tuyệt đối không chỉ có năm chiếc cơ giáp, tình báo đã sai lại thêm sai, xem ra đã hoàn toàn không còn giá trị tham khảo nữa.
“Thượng tá, xin mau trở lại, năng lượng của Sisyphus đã không đủ rồi.”
Phùng Dương mệt mỏi kiệt quệ, xem ra làm trình tự viên của thượng tá không hề dễ dàng, cậu bắt đầu khâm phục thiếu tướng Elijah từ tận tâm.
Đầu tiên là các kỹ thuật ứng phó quá được, tiếp theo là thủ pháp thao tác thuần thục, cuối cùng còn có một trái tim cực kỳ mạnh mẽ, ứng phó với đủ chuyện và đủ đả kích đột nhiên đến.
Cậu phát hiện năng lượng của Sisyphus lại giảm mạnh, “Thượng tá.” Phùng Dương vội hỏi, “Anh lại bị tấn công sao?”
Năng lượng đột nhiên giảm mạnh, khả năng lớn nhất là lại bị cản trở.
“Thượng tá, có cần chúng tôi lái tàu Ngân Ưng qua không?”
“Thượng tá? Thượng…” Màn hình đột nhiên không còn tín hiệu, tất cả số liệu của Sisyphus cũng không còn hiển thị.
Phùng Dương chỉ cảm thấy đầu ong lên, ném màn hình thao tác xuống, chạy vào phòng nghỉ, “Đường Vũ, chúng ta bị cắt liên lạc với thượng tá rồi!”