Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Chiến Thần Bất Bại

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Chiến Thần Bất Bại
  3. Chương : 154

Chương : 154


Tượng đá không đầu cụt mất một cánh tay, cánh tay còn lại kết một thủ thức hết sức kì quái.

"Này, đại thúc, ngươi nhận ra không?" Đường Thiên âm thầm trao đổi với Binh.

"Không nhận ra." Binh lắc đầu, thế nhưng trong giọng nói toát lên vẻ kinh ngạc: "Những... bức tượng đá này đúng là có điều cổ quái, dường như có dao động của võ hồn."

"Dao động của võ hồn?" Đúng là Đường Thiên không để ý tới điều này. Khi được Binh đề tỉnh, hắn liền dùng tay chạm vào tượng đá, rồi nhắm mắt từ từ cảm thụ.

Dao động của võ hồn rất yếu, thế nhưng nó lại là võ hồn hết sức tà dị... Trong lòng Đường Thiên thầm cảm thấy tò mò và hứng thú, đây cũng là lần đầu tiên hắn cảm thụ võ hồn mang khí tức âm lãnh và tà mị như vậy. Lúc này hắn đã nhận ra rằng bức tượng đá không đầu cụt tay này chắc chắn không phải phàm vật.

Cố Tuyết mở to hai mắt, tò mò nhìn Đường Thiên đang nhắm chặt mắt. Nàng nhìn mãi mà không ra cái bức tượng đá không đầu cụt tay này có cái gì mà lại hấp dẫn Đường Thiên đến vậy.

Khi thấy Đường Thiên mở mắt, Cố Tuyết tò mò hỏi: "Bức tượng đá này có gì đặc biệt sao?"

"Có!" Sắc mặt Đường Thiên trở lên ngưng trọng, nói: "Nó có võ hồn."

"Có võ hồn?" Cố Tuyết vô cùng ngạc nhiên: "Tượng đá có võ hồn?"

"Ừm, hơn nữa còn là võ hồn có khí tức rất tà dị và âm lãnh." Đường Thiên vừa nói vừa kiểm tra vết cắt trên bức tượng đá, vết cắt trên bức tượng đá bị phong hoá không nghiêm trọng cho lắm, chắc hẳn thời gian bị đứt cũng không quá lâu, nghĩ tới lúc trước Cố Tuyết đã nói, cách đây ba mươi năm nơi này cũng có rất nhiều người đến, Đường Thiên phỏng đoán không biết những bộ phận khác liệu có khả năng bị phân tán ra xung quanh hay không?

Ý nghĩ này vừa xuất hiện lập tức tinh thần Đường Thiên bất chợt rung lên: "Chúng ta đi tìm xem, không chừng có thể tìm ra cái đầu và cánh tay nó ở đâu đó quanh đây. Có vẻ cái tượng đá này chẳng phải loại hàng phổ thông đâu."

Cố Tuyết nghe thấy vậy hứng thú đại tăng, không chút do dự nói: "Nếu chúng ta tìm thấy thì có thể đem nó tu bổ hoàn chỉnh, ngươi xem cánh tay nó này, điêu khắc rất đẹp."

Đường Thiên liếc một cái, gật đầu nói: "Đúng là rất đẹp!"

Quả thật cánh tay còn lại rất đẹp. Tuy Đường Thiên không biết cái gọi là nghệ thuật mỹ cảm là cái gì, nhưng ánh mắt vẫn cứ bị cái cánh tay kia hấp dẫn, nó rất mềm mại uyển chuyển.

Hơn nữa trong lòng hắn luôn có một dự cảm cái thủ thức hết sức đặc biệt này không hề đơn giản như bề ngoài của nó...

Hắn không thể nói ra được nó không đơn giản ở điểm nào, nhưng cái trực giác này lại vô cùng mãnh liệt. Bởi vì lần đầu tiên hắn nhìn thấy đã bị nó hấp dẫn. Nếu như không phải có Binh nhắc nhở, thì thậm chí hắn còn chẳng nhận ra trên người bức tượng đá có dao động võ hồn.

Hai người Đường Thiên và Cố Tuyết bắt đầu tìm tòi trong phế tích.

Chẳng bao lâu sau bỗng tiếng kêu vui vẻ của Cố Tuyết vang lên: "Chỗ này!"

Tinh thần Đường Thiên lập tức run lên, vội vàng chạy tới, quả nhiên nơi đó có một cánh tay. Theo phong cách điêu khắc thì chắc chắn nó là một phần của bức tượng đá. Đường Thiên để ý thấy cánh tay này lại có một thủ thức hoàn toàn không giống với cái trước.

Hai người chạy đến trước pho tượng đá trước, thử lắp ráp vào nhưng lại phát hiện ra nó không hề cân xứng.

"Xem ra không phải là của bức tượng này." Tinh thần Đường Thiên run lên: "Có lẽ nơi này không chỉ có một pho tượng đá!"

"Hình như chúng ta vừa mới phát hiện ra một điều rất trọng đại đó." Cố Tuyết vô cùng vui sướng nói, nàng cứ như là mới phát hiện ra một bảo tàng cực lớn, trên mặt đầy vẻ mừng rỡ và hiếu kỳ. Hơn nữa, cái phát hiện trọng đại này còn phát hiện cùng với Đường Thiên, không có gì làm nàng hài lòng hơn như vậy.

"Chúng ta nhanh tìm thử, xem có bức tượng đá khác hay không!" Đường Thiên cũng cực kỳ chờ mong, bỗng nhiên hắn cảm thấy có khả năng đây đúng là một phát hiện trọng đại.

Hai người bắt đầu cẩn thận tìm kiếm.

"Nơi này có một cái!"

"Ta cũng tìm được một cái!"

...

Hai người chúi đầu vào tìm kiếm trong đám phế tích. Qua buổi trưa, hai người cuối cùng cũng đem cả phế tích gần như cầy đi cầy lại mấy lượt. Ngoại trừ những thứ bị chôn sâu dưới lòng đất là không thể cẩn thận tìm tòi ra thì trên mặt đất gần như không có con cá nào lọt lưới.

Những tàn kiện tìm được đã xếp thành một toà núi nhỏ.

Hai người vẫn không hề cảm thấy mệt mỏi, bọn họ nhìn tòa núi nhỏ như nhìn một đống bảo tàng. Sau đó hai người bắt đầu hồ hởi lắp ghép chúng lại với nhau. Về phương diện này thì Cố Tuyết có thiên phú cao hơn Đường Thiên rất nhiều, vì thế chẳng được bao lâu, Đường Thiên chỉ biết khoanh tay đứng nhìn bởi vì hắn phát hiện ra bản thân mình có hỗ trợ thêm cũng không bằng Cố Tuyết làm một mình.

Kết quả đạt được là năm bức tượng đá khác nhau và đều tàn khuyết.

Nhưng khi đặt năm bức tượng này cùng một chỗ thì ngay cả Cố Tuyết cũng nhìn thấy điểm không bình thường.

"Rốt cuộc phế tích này có niên đại bao lâu rồi?" Đường Thiên hỏi Cố Tuyết.

"Không biết." Cố Tuyết lắc đầu: "Tuy có rất nhiều người đến đây nhưng không ai biết rõ phế tích này có từ bao giờ."

Tuy năm pho tượng đều thiếu khuyết không đồng đều nhưng khi để bọn chúng chung một chỗ thì có thể phát hiện ra nhiệt độ xung quanh đột nhiên giảm hẳn. Hơn nữa còn có một luồng khí tức ngập tràn âm lãnh quanh quẩn xung quanh hai người.

Sắc mặt Cố Tuyết hơi tái nhợt, nàng vô ý thức nhích lại gần Đường Thiên.

Sắc mặt Đường Thiên cũng hơi biến, hắn đem Cố Tuyết đẩy ra phái sau lưng. Rõ ràng võ hồn trong mỗi pho tượng đá đều có dao động hết sức yếu ớt, nhưng khi để năm pho thượng đá tập trung lại với nhau thì đột nhiên khí tức của võ hồn lại trở lên cực kỳ mạnh mẽ.

Có điều cổ quái!

Khí tức càng lúc càng mạnh, trong lòng Đường Thiên lại càng bất an. Hắn bất chấp tất cả, mạnh mẽ nắm cổ tay Cố Tuyết, cố sức ném nàng về phía sau.

Đồng thời miệng hắn rống lên: "Binh!"

Lập tức Binh điều khiển Kiếm Sỉ Hổ xuất hiện ngay bên cạnh Đường Thiên. Cố Tuyết bị Đường Thiên ném văng ra xa. Khi thân hình vẫn còn ở giữa không trung, Cố Tuyết vội vàng lướt một cái, kéo dài cự ly. Nàng cũng biết thực lực của mình vốn yếu ớt không giúp ích gì được, vì thế điều quan trọng nhất chính là đừng khiến cho Đường Thiên phải phân tâm.

Nàng vô cùng khẩn trương.

Khí thế của năm bức tượng đá không ngừng kéo lên, khí tức âm lãnh và tà mị khuếch tán ra xung quanh từng lớp từng lớp một. Đường Thiên cảm giác như năm bức tượng đá kia đang dần sống lại.

Bỗng Đường Thiên cảm thấy dưới chân mình như có cái gì đang phá đất chui lên, hắn vội vàng lui người về phía sau, hô, chỉ thấy có một đạo hư ảnh phá đất chui ra, mơ hồ nhìn thấy đó là những mảnh đá vụn.

Phanh!

Những mảnh đá vụn tràn lên dán vào bức tượng, vừa vặn tu bổ bức tượng đá.

Bỗng con người trong mắt Đường Thiên co lại, thế nhưng trong đáy mắt không hề có chút sợ hãi nào, mà ngược lại còn có cảm giác nóng lòng muốn thử: "Thoạt nhìn bộ dáng cũng không phải là khó khăn gì cho lắm."

Thanh âm không cho là đúng của Binh phát ra từ trong giáp sắt nặng nề của Kiếm Sỉ Hổ: "Cứ coi như là diễn luyện chiến đấu thực tiễn đi. Thế nhưng về sau không có việc gì đừng có gọi ta. Dù sao ta cũng là thủ tịch giáo quan, mỗi lần ra mặt đều phải tính phí không nhẹ đâu. Nếu Quỷ Trảo làm tay chân cho ta thì còn tương đối hợp cách."

"Ta cảm thấy tốt nhất là nên tiết kiệm hồn hạch thì tốt hơn." Đường Thiên thành thành thật thật nói: "Chúng ta rất nghèo!"

Binh yên lặng.

Phốc phốc phốc.

Từng khối đá vỡ vụn và tàn kiện bị hấp lực cường đại hấp dẫn đến, ào ào chui từ dưới đất lên như mưa rơi, rồi tất cả nhập vào trong năm bức tượng đá.

Những vết nứt vỡ trên năm bức tượng đá nhanh chóng được tu bổ với tốc độ dùng mắt thường cũng có thể thấy được. Sau khi khối đá cuối cùng chìm vào trong bức tượng đá, lập tức xuất hiện trước mắt Đường Thiên và Binh là năm bức tượng đá hoàn mỹ không chút sứt mẻ.

Năm bức tượng đá có bức cười tươi như đóa hoa đang nở rộ, có bức đứng thẳng hiên ngang, có bức lại khẽ nhếch chưởng lên, ba ngón tay chỉ lên trời, thần thái biểu tình và động tác trên tay đều hoàn toàn khác nhau.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, khi năm bức tượng vừa hoàn thành, lập tức khí tức âm lãnh và tà mị đột nhiên tăng vọt tạo lên vô số sóng khí ầm ầm nổ tung ra bốn phía xung quanh.

Khi làn sóng khí lướt qua thân thể, Đường Thiên bất giác rùng mình, cỗ hơi thở âm lãnh tà mị này vô cùng cổ quái, nó giống như loài độc trùng cố gắng len lỏi vào trong cơ thể Đường Thiên.

Chân lực Đường Thiên khẽ rung động, ba, lập tức khí tức âm lãnh bị đánh tan, đồng thời chân lực tạo quanh thân Đường Thiên một vòng khí bảo vệ.

Năm bức tượng đá tinh mỹ và quyến rũ phát ra những ánh quang mang yêu dị trông giống như một vật sống làm ánh mắt Đường Thiên không khỏi bị hấp dẫn.

Đường Thiên nhìn thoáng qua, bỗng thấy váng đầu hoa mắt làm cho lòng hắn không khỏi sinh ra cảm giác đề phòng, lập tức tỉnh táo trở lại.

Sắc mặt thiếu niên như thần trở lên âm trầm hẳn, tức giận nói: "Năm tên gia hỏa này không giống năm con gà trống đẹp mã! Vậy mà dám mị hoặc ta, các ngươi chết chắc rồi!"

Binh không hề lạc quan như Đường Thiên mà biểu tình của gã lại như gặp phải đại địch. Nhìn thoáng qua là có thể thấy năm bức tượng đá có lai lịch tương đối bất phàm. Mỗi bức tượng đá lại có võ hồn khác nhau nhưng bọn chúng lại liên hệ lại với nhau bằng một cách hết sức vi diệu.

Nếu như thực lực của gã vẫn ở lúc đỉnh phong, thì gã hoàn toàn không phải lo ngại bất cứ vấn đề gì. Những loại mặt hàng như thế này, gã chỉ cần một đầu ngón tay là có thể vân vê bọn chúng thành bụi phấn.

Nhưng với thực của gã bây giờ thì..

Gã âm thầm lắc đầu, ngày trước nhất thời xung động dùng Thanh Hồng Thập Tự Liêm cho lên mới bị trì hoãn mấy ngày không thể dùng được. Còn muốn là dùng thì cũng chỉ phát huy được một phần nhỏ uy lực của chiêu thức.

Kinh nghiệm của gã phong phú hơn Đường Thiên rất nhiều. Năm bức tượng đá trước mắt này có niên đại từ rất lâu rồi, vậy mà vẫn có thể bảo tồn hoàn hảo rồi thức tỉnh một lần nữa, một vật như vậy tuyệt đối không phải thứ đơn giản.

Thế nhưng, tinh tọa nào có thể sinh ra thứ có khí tức tà mị đến vậy nhỉ?

Trong lòng Binh thầm suy nghĩ, đối với quãng lịch sử từ lúc tam đại quân đoàn diệt vong đến bây giờ, trong đầu gã chỉ là một khoảng trống rỗng. Trong quãng thời gian ấy có vương triều nào mạnh mẽ hay có tinh tọa nào lợi hại gã hoàn toàn không hề biết một chút gì.

Bỗng nhiên, một pho tượng trong năm bức tượng đá đột nhiên mở mắt, đó là bức tượng có khuôn mặt mỉm cười, thạch điêu trắng noãn như làn da nữ tử mang theo một tia mị ý.

Gần như cùng lúc đó bốn bức tượng còn lại cũng đồng thời mở mắt, bọn chúng hoặc cười hoặc khóc hoặc hân hoan tức giận.

Tượng đá hóa người làm cho người ta phải rùng mình sởn tóc gáy. Bỗng trong lòng Đường Thiên chợt sinh ra báo động, hắn nổi giận quát lên: "Tới!"

"Quản cho tốt bản thân ngươi đi!" Binh cũng quát lớn.

Oanh!

Đường Thiên chuẩn xác đỡ được một bàn tay đột nhiên xuất hiện. Bàn tay có năm ngón tay mở ra như hoa, hơn nữa còn mang theo một mùi hương ngọt lịm phả vào mũi. Đường Thiên chỉ cảm thấy khí huyết trong người đột nhiên sôi lên, dưới chân lảo đảo, nhất thời liền lui về sau vài bước.

Chẳng biết từ lức nào một pho tượng đá khác đã xuất hiện đằng sau lưng hắn, hai ngón tay kẹp vào nhau đâm tói như lợi kiếm chỉ thẳng vào sau lưng Đường Thiên.

Đường Thiên chỉ cảm thấy đằng sau có một cổ hàn ý đè tới làm tóc gáy hắn dựng đứng. Gần như hắn không kịp nghĩ ngợi, thắt lưng vội vàng cong xuống, khiến kiếm mang âm lãnh lướt sát sau lưng hắn đi qua,

Đường Thiên phản ứng cực nhanh, chân phải thuận thế đạp mạnh.

Lập tức một Đàm Thoái Đao sắc bén mang theo một chùm vụ khí lao thẳng về phía đối phương.

Phốc!

Đàm Thoái Đao bắn trúng người đá, nhưng khiến cho Đường Thiên không thể ngờ được là người đá ngoại trừ thân hình hơi lung lay một chút thì căn bản trên người không hề có bất cứ một vết thương nào.

Đáng chết!

Đường Thiên cũng không ngờ Đàm Thoái Đao vô cùng sắc bén như vậy lại không thể gây cho người đá một vết thương nhỏ nào.

Hô, một chiêu Niêm Hoa Ngũ Chỉ hướng về sau đầu Đường Thiên điểm tới, dù chưa tới nơi nhưng khí tức lạnh lẽo phảng phất như xé rách cả không khí phía sau đầu hắn.

Đường Thiên hít sâu một hơi, bàn tay giấu ở eo âm thầm phát động Bạch Điểu Tuyền Qua!

Vô số khối không khí trong suốt tạo lên vòng xoáy lấy Đường Thiên làm trung tâm ầm ầm tản ra bốn phía.

Đường Thiên mượn thế nằm úp xuống để ngón tay của người đá đâm sượt qua. Nhân cơ hội vừa ngã xuống, Đường Thiên đồng thời tung ra một đạp, lập tức thân hình hắn như ngọn tiễn vừa rời khỏi dây cung bắn ra bên ngoài.

Thế nhưng khi hắn còn chưa kịp dừng lại thì người đá như giòi bám vào xương bám theo như âm hồn bất tán.

Vù!

Một ánh đao sắc bén sáng rực rỡ đột nhiên bung ra.

Đang đang đang!

Bảy đao liên tục chém lên người bức tượng đá. Thân hình bức tượng đá lúc trước không chút hao tổn cuối cùng cũng đã xuất hiện một khe nhỏ.

Đường Thiên nhân cơ hội có thời gian thở dốc này nhìn rõ đám tượng đá trước mặt

Nhưng thứ nhìn thấy đã khiến con ngươi trong mắt hắn không khỏi co rút lại!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6364 View
Astory.vn
Chí tôn đặc công
2

Chí tôn đặc công

2566 chương
5743 View
4
Đô Thị Truyện VIP
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
3

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5733 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5421 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
5043 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
5018 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter