Chương 52: Tôi Sẽ Rất Ngạc Nhiên Nếu Tình Yêu, Lòng Dũng Cảm Và Tình Bạn Được...
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày 27 - Buổi Chiều, Bang Hội Omui
Tôi được đưa đến văn phòng của Chủ Hội. Nghe bài phát biểu dài dòng của ổng, sau đó tôi trốn khỏi văn phòng, và sau khi hoàn thành công việc của mình ở quầy mua hàng, tình cờ gặp Lão Già Thương và trò chuyện với ông ta...... Tỷ lệ lão già đầy đe dọa thế này là gì đây? Không phải đã đến lúc bắt đầu đốt chúng sao? Aaa, rất có thể tôi đã được triệu hồi đến thế giới này để tiêu diệt những lão già... Hở?!
「Nói thật hả? Thật hả? Thật hả? Thật hả? Thật hả? Thật hả? Thực sự thật hả? Thực sự thật hả? Thực sự của thật thật luôn hả? Thực sự không mồm điêu chứ? Không ăn nói xà lơ chứ? Nếu là xộn lào thì ông sẽ phải nuốt 1000 Băng Thương đó? Đó có phải là chân sự thật không? Hay tôi nên đâm ông đây, lão già? 1000 lần luôn hé?」
Lão Già Thương đang đợi ở tầng 1 của bang hội, và mặc dù ông ta cố gắng buộc tội tôi vài lời vô nghĩa『Vì cậu mà tôi đã có một khoảng thời gian rất tồi tệ...』, tôi vẫn cố gắng lấy được thông tin về người bán rong đáng ngờ từ ông ta. Mặc dù tên đó đang đi loanh quanh với Điểm Tình Cảm của tôi, những vẫn sẽ không quay lại thị trấn trong một thời gian.
Và sau đó, ông nói với tôi rằng hầu hết những món đồ đó đều là những món đồ lạ và không rõ nguồn gốc từ hầm ngục, đó là lý do tại sao chúng lại rẻ đến vậy. Thỉnh thoảng, người thương gia đó sẽ ngồi trước hầm ngục và mua chúng. Ngay bây giờ, tôi có thể mua nó. Thậm chí có ba người trong số họ. Chà, chỉ có một chiếc nhẫn, nhưng liệu nó có thực sự đủ không? Vì thang đo tình cảm của tôi với người khác giới? Tôi cảm thấy như một chiếc nhẫn có thể không đủ á? Ý tôi là, hôm nay tôi lại bị mắng nữa.
Và có vẻ như ông cũng không thích ý tưởng bị đâm bằng Băng Thương. Hãy nghĩ đến một kỹ thuật khác.
「Tên Otaku kia! Chính Ota A mi đó! O.T.A! Cho ta thông tin về hầm ngục mau! Tốc hành mau! Lẹ lên! Nếu không ta sẽ chuyển nhượng lũ Phò đó cho mi đó! Tất cả 5 người trong số họ luôn! Mi có muốn bị cắn nát đầu không? Nếu không thì khai mau!」
Aaa, lũ Otaku chậm chạp này, chết tiệt, bọn họ còn định náo loạn bao lâu nữa, nhanh lên! Nhẫn Pheromone gọi tôi từ hầm ngục đang đợi này!
「!!...... Vậy tớ là Ota A à...... Và O.T.A là tên đọc tắt á? Ngoài ra, tụi tớ đã làm lành với Shimazaki-san và nhóm của cậu ấy rồi! Đừng đổ lỗi cho họ nữa! Đây là lần đầu tiên có người nói lời cảm ơn với tụi tớ......」
「Chà? Ta đây không quan tâm? Cho ta thông tin về hầm ngục mau! Ngay lập tức! Ngay lập tức! Nếu không, ta cũng sẽ phái những Đồ Ngốc đi theo mi! Cả 5 người bọn họ luôn!! Và họ rất là ngu! Vậy nên khai mau đi!」
「Này! Đó là sự khởi đầu của một câu chuyện hay đấy! Tại sao cậu phải ngắt lời tớ chứ! Ngoài ra, Kakizaki-kun và những người khác đã xin lỗi rồi! Đừng gọi họ là Đồ Ngốc nữa, đó chỉ là xúc phạm họ thôi! Và cậu vẫn không thể nhớ được một cái tên nào hết hả?!」
・
・
・
Tôi tra khảo Ota A, lấy thông tin từ Ota B và nhận được lời giải thích từ Ota C.
「...Vậy tớ là Ota B...Chà, tớ cũng nghĩ thế...」
「O.T.C là cái méo gì vậy? Đây có phải là một biến thể của ETC không? Bởi vì cậu đã lượt bỏ một chữ cái nên nó không còn ý nghĩa gì nữa!」
Đúng là một lũ ồn ào. Tôi ước họ quan tâm nhiều đến Điểm Tình Cảm của tôi như thế này. Hãy tưởng tượng xem chúng đau khổ thế nào, một mình, trong hầm ngục tăm tối, đã lâu lắm rồi chưa được khám phá, thậm chí có thể tưởng chừng như vô tận, những Điểm Tình Cảm tội nghiệp của tôi, đang chờ đợi tôi!
Dù sao thì trước tiên tôi phải đi mua đồ đã. Tôi đã nhận được danh sách những món đồ cần thiết từ những Otaku, nếu tôi đưa nó cho người phụ nữ ở cửa hàng tạp hoá, cô ấy sẽ có thể mua cho tôi hầu hết những thứ đó. Tôi phải nhanh lên, nhanh lên vì Điểm Tình Cảm của mình, Điểm Tình Cảm với người khác giới...... Nhanh hơn, nhanh hơn nữa...
Tôi bị lính canh mắng á? Nếu không được phép bay thì dán thông báo như vậy trước đi chứ? Làm sao tôi biết được điều đó? Không có một biển báo cấm nào xung quanh hết luôn? Có lẽ không ai biết điều đó. Đó là sai lầm rõ ràng của chính quyền, tại sao tôi lại phải bị mắng? Mặc dù tôi đang vội?
Cuối cùng tôi cũng đến được cửa hàng tạp hoá. Dù sao đi nữa, hãy giải quyết chuyện này càng nhanh càng tốt.
「Này cô, xin hãy bán cho tôi mọi thứ trong danh sách này! Khẩn cấp!」
Dù sao thì tôi cũng phải chuẩn bị. Họ thậm chí còn gọi nó là mê cung nên chắc hẳn là mê cung. Nó hẳn phải nguy hiểm hơn nhiều so với một hang động đơn giản. Nếu nó là một hang động đơn giản thì nó sẽ được tu sửa lại từ lâu và được sử dụng làm căn cứ.
「Cậu muốn chúng tôi chuẩn bị những thứ này? Chúng tôi không có 『Tình Yêu, Lòng Dũng Cảm và Tình Bạn』trong số hàng hóa đâu nhé?」
Vâng, trước khi đánh hầm ngục, tôi đoán mình nên đánh bại những tên Otaku thối tha đó. Chỉ săn và đốt chúng thì quá nhân từ.
Ngay từ đầu, nếu họ bán tình yêu, tôi sẽ không vào hầm ngục và chỉ mua nó tại đây thôi. Tôi có thể mua nó ở đâu nhỉ? Đó là điều tôi muốn biết nhất!
「Và còn nữa...『Một sợi dây có chiều dài gần vô tận nhất có thể. Vì cậu chắc chắn sẽ rơi xuống hố! Đến tận cùng của hầm ngục!』Chà, chúng tôi có dây thừng...... Nhưng chỉ có độ dài hữu hạn và tại sao cậu lại rơi xuống hố hả?」
Tôi không có chút mong muốn rơi xuống hố chút nào cả. Nhưng hãy ném những tên Otaku đó vào một vực sâu không đáy nào đó trên đường trở về. Rõ ràng là chỉ ném chúng xuống hố là không đủ.
「Và sau đó...... Cậu muốn mua『Đồng đội』 hả?...... Chúng tôi không bán bất kỳ thứ gì như thế...」
Okay, chuẩn bị khơi màu chiến tranh. Đó rõ ràng là những lời tuyên chiến với kẻ Cô Độc! Tôi sẽ gỡ bỏ phong ấn tuyệt kỹ địa ngục bị cấm này. Họ có thể bị hói vĩnh viễn.
「Và chúng tôi cũng không có cái thứ『Bình thường』trong kho...... Cậu không có nó à...... Vâng, cậu đương nhiên là không có.」
Đó là loại danh sách gì vậy! Đó là một danh sách những lời lăng mạ, phải không! Tại sao tôi lại cần những thứ đó trong hầm ngục? Hay đúng hơn, chính tụi bây mới là người cần điều đó! Đợi đã, cô ấy vừa nói gì vậy?
「Và, tôi có thể chuẩn bị một số thứ khác trong này...... Nhưng cái『Người chịu trách nhiệm mắng mỏ』là không thể.」
Họ nghĩ gì về tôi vậy? Tôi phải bắt họ quỳ xuống và giải thích thật chi tiết. Điều đó chắc chắn nên có trong danh sách những thứ cần thiết.
Tại sao tôi phải vào hầm ngục để bị mắng?! Tụi bây nghĩ hầm ngục là gì vậy? Có bài thuyết giảng nào đang đợi tôi ở tầng cuối không? Không đời nào tôi lại đi đến một hầm ngục như vậy! Tôi tuyệt đối từ chối! Tại sao tôi lại phải phá đảo hầm ngục để bị mắng nếu trong khi quán trọ có 20 người, sẵn sàng làm điều đó bất cứ lúc nào! Không những không cần thiết mà tôi còn có hàng dài người đang chờ đến lượt!.........Hãy săn tụi Otaku thối tha đó nào.
Khi tôi quay lại quán trọ thì họ đã trốn thoát rồi.
Và vì phải mất thời gian để bắt chúng nên tôi không thể vào hầm ngục được.
Có vẻ như họ không thích ý tưởng bị hói, và tự bao giờ đã dựng lên những kết giới xung quanh. Chết tiệt, thật là một khả năng Cheat vô nghĩa. Chỉ một chút nữa thôi là tôi sẽ làm chúng hói rồi...
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Ngày 27 - Buổi Chiều, Bang Hội Omui
Tôi được đưa đến văn phòng của Chủ Hội. Nghe bài phát biểu dài dòng của ổng, sau đó tôi trốn khỏi văn phòng, và sau khi hoàn thành công việc của mình ở quầy mua hàng, tình cờ gặp Lão Già Thương và trò chuyện với ông ta...... Tỷ lệ lão già đầy đe dọa thế này là gì đây? Không phải đã đến lúc bắt đầu đốt chúng sao? Aaa, rất có thể tôi đã được triệu hồi đến thế giới này để tiêu diệt những lão già... Hở?!
「Nói thật hả? Thật hả? Thật hả? Thật hả? Thật hả? Thật hả? Thực sự thật hả? Thực sự thật hả? Thực sự của thật thật luôn hả? Thực sự không mồm điêu chứ? Không ăn nói xà lơ chứ? Nếu là xộn lào thì ông sẽ phải nuốt 1000 Băng Thương đó? Đó có phải là chân sự thật không? Hay tôi nên đâm ông đây, lão già? 1000 lần luôn hé?」
Lão Già Thương đang đợi ở tầng 1 của bang hội, và mặc dù ông ta cố gắng buộc tội tôi vài lời vô nghĩa『Vì cậu mà tôi đã có một khoảng thời gian rất tồi tệ...』, tôi vẫn cố gắng lấy được thông tin về người bán rong đáng ngờ từ ông ta. Mặc dù tên đó đang đi loanh quanh với Điểm Tình Cảm của tôi, những vẫn sẽ không quay lại thị trấn trong một thời gian.
Và sau đó, ông nói với tôi rằng hầu hết những món đồ đó đều là những món đồ lạ và không rõ nguồn gốc từ hầm ngục, đó là lý do tại sao chúng lại rẻ đến vậy. Thỉnh thoảng, người thương gia đó sẽ ngồi trước hầm ngục và mua chúng. Ngay bây giờ, tôi có thể mua nó. Thậm chí có ba người trong số họ. Chà, chỉ có một chiếc nhẫn, nhưng liệu nó có thực sự đủ không? Vì thang đo tình cảm của tôi với người khác giới? Tôi cảm thấy như một chiếc nhẫn có thể không đủ á? Ý tôi là, hôm nay tôi lại bị mắng nữa.
Và có vẻ như ông cũng không thích ý tưởng bị đâm bằng Băng Thương. Hãy nghĩ đến một kỹ thuật khác.
「Tên Otaku kia! Chính Ota A mi đó! O.T.A! Cho ta thông tin về hầm ngục mau! Tốc hành mau! Lẹ lên! Nếu không ta sẽ chuyển nhượng lũ Phò đó cho mi đó! Tất cả 5 người trong số họ luôn! Mi có muốn bị cắn nát đầu không? Nếu không thì khai mau!」
Aaa, lũ Otaku chậm chạp này, chết tiệt, bọn họ còn định náo loạn bao lâu nữa, nhanh lên! Nhẫn Pheromone gọi tôi từ hầm ngục đang đợi này!
「!!...... Vậy tớ là Ota A à...... Và O.T.A là tên đọc tắt á? Ngoài ra, tụi tớ đã làm lành với Shimazaki-san và nhóm của cậu ấy rồi! Đừng đổ lỗi cho họ nữa! Đây là lần đầu tiên có người nói lời cảm ơn với tụi tớ......」
「Chà? Ta đây không quan tâm? Cho ta thông tin về hầm ngục mau! Ngay lập tức! Ngay lập tức! Nếu không, ta cũng sẽ phái những Đồ Ngốc đi theo mi! Cả 5 người bọn họ luôn!! Và họ rất là ngu! Vậy nên khai mau đi!」
「Này! Đó là sự khởi đầu của một câu chuyện hay đấy! Tại sao cậu phải ngắt lời tớ chứ! Ngoài ra, Kakizaki-kun và những người khác đã xin lỗi rồi! Đừng gọi họ là Đồ Ngốc nữa, đó chỉ là xúc phạm họ thôi! Và cậu vẫn không thể nhớ được một cái tên nào hết hả?!」
・
・
・
Tôi tra khảo Ota A, lấy thông tin từ Ota B và nhận được lời giải thích từ Ota C.
「...Vậy tớ là Ota B...Chà, tớ cũng nghĩ thế...」
「O.T.C là cái méo gì vậy? Đây có phải là một biến thể của ETC không? Bởi vì cậu đã lượt bỏ một chữ cái nên nó không còn ý nghĩa gì nữa!」
Đúng là một lũ ồn ào. Tôi ước họ quan tâm nhiều đến Điểm Tình Cảm của tôi như thế này. Hãy tưởng tượng xem chúng đau khổ thế nào, một mình, trong hầm ngục tăm tối, đã lâu lắm rồi chưa được khám phá, thậm chí có thể tưởng chừng như vô tận, những Điểm Tình Cảm tội nghiệp của tôi, đang chờ đợi tôi!
Dù sao thì trước tiên tôi phải đi mua đồ đã. Tôi đã nhận được danh sách những món đồ cần thiết từ những Otaku, nếu tôi đưa nó cho người phụ nữ ở cửa hàng tạp hoá, cô ấy sẽ có thể mua cho tôi hầu hết những thứ đó. Tôi phải nhanh lên, nhanh lên vì Điểm Tình Cảm của mình, Điểm Tình Cảm với người khác giới...... Nhanh hơn, nhanh hơn nữa...
Tôi bị lính canh mắng á? Nếu không được phép bay thì dán thông báo như vậy trước đi chứ? Làm sao tôi biết được điều đó? Không có một biển báo cấm nào xung quanh hết luôn? Có lẽ không ai biết điều đó. Đó là sai lầm rõ ràng của chính quyền, tại sao tôi lại phải bị mắng? Mặc dù tôi đang vội?
Cuối cùng tôi cũng đến được cửa hàng tạp hoá. Dù sao đi nữa, hãy giải quyết chuyện này càng nhanh càng tốt.
「Này cô, xin hãy bán cho tôi mọi thứ trong danh sách này! Khẩn cấp!」
Dù sao thì tôi cũng phải chuẩn bị. Họ thậm chí còn gọi nó là mê cung nên chắc hẳn là mê cung. Nó hẳn phải nguy hiểm hơn nhiều so với một hang động đơn giản. Nếu nó là một hang động đơn giản thì nó sẽ được tu sửa lại từ lâu và được sử dụng làm căn cứ.
「Cậu muốn chúng tôi chuẩn bị những thứ này? Chúng tôi không có 『Tình Yêu, Lòng Dũng Cảm và Tình Bạn』trong số hàng hóa đâu nhé?」
Vâng, trước khi đánh hầm ngục, tôi đoán mình nên đánh bại những tên Otaku thối tha đó. Chỉ săn và đốt chúng thì quá nhân từ.
Ngay từ đầu, nếu họ bán tình yêu, tôi sẽ không vào hầm ngục và chỉ mua nó tại đây thôi. Tôi có thể mua nó ở đâu nhỉ? Đó là điều tôi muốn biết nhất!
「Và còn nữa...『Một sợi dây có chiều dài gần vô tận nhất có thể. Vì cậu chắc chắn sẽ rơi xuống hố! Đến tận cùng của hầm ngục!』Chà, chúng tôi có dây thừng...... Nhưng chỉ có độ dài hữu hạn và tại sao cậu lại rơi xuống hố hả?」
Tôi không có chút mong muốn rơi xuống hố chút nào cả. Nhưng hãy ném những tên Otaku đó vào một vực sâu không đáy nào đó trên đường trở về. Rõ ràng là chỉ ném chúng xuống hố là không đủ.
「Và sau đó...... Cậu muốn mua『Đồng đội』 hả?...... Chúng tôi không bán bất kỳ thứ gì như thế...」
Okay, chuẩn bị khơi màu chiến tranh. Đó rõ ràng là những lời tuyên chiến với kẻ Cô Độc! Tôi sẽ gỡ bỏ phong ấn tuyệt kỹ địa ngục bị cấm này. Họ có thể bị hói vĩnh viễn.
「Và chúng tôi cũng không có cái thứ『Bình thường』trong kho...... Cậu không có nó à...... Vâng, cậu đương nhiên là không có.」
Đó là loại danh sách gì vậy! Đó là một danh sách những lời lăng mạ, phải không! Tại sao tôi lại cần những thứ đó trong hầm ngục? Hay đúng hơn, chính tụi bây mới là người cần điều đó! Đợi đã, cô ấy vừa nói gì vậy?
「Và, tôi có thể chuẩn bị một số thứ khác trong này...... Nhưng cái『Người chịu trách nhiệm mắng mỏ』là không thể.」
Họ nghĩ gì về tôi vậy? Tôi phải bắt họ quỳ xuống và giải thích thật chi tiết. Điều đó chắc chắn nên có trong danh sách những thứ cần thiết.
Tại sao tôi phải vào hầm ngục để bị mắng?! Tụi bây nghĩ hầm ngục là gì vậy? Có bài thuyết giảng nào đang đợi tôi ở tầng cuối không? Không đời nào tôi lại đi đến một hầm ngục như vậy! Tôi tuyệt đối từ chối! Tại sao tôi lại phải phá đảo hầm ngục để bị mắng nếu trong khi quán trọ có 20 người, sẵn sàng làm điều đó bất cứ lúc nào! Không những không cần thiết mà tôi còn có hàng dài người đang chờ đến lượt!.........Hãy săn tụi Otaku thối tha đó nào.
Khi tôi quay lại quán trọ thì họ đã trốn thoát rồi.
Và vì phải mất thời gian để bắt chúng nên tôi không thể vào hầm ngục được.
Có vẻ như họ không thích ý tưởng bị hói, và tự bao giờ đã dựng lên những kết giới xung quanh. Chết tiệt, thật là một khả năng Cheat vô nghĩa. Chỉ một chút nữa thôi là tôi sẽ làm chúng hói rồi...
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)