Chương : 40
Tam lão nhìn về phía Thư phu nhân, chỉ thấy khóe miệng nàng nhếch lên, sắc mặt vô cùng tốt, một bộ cao cao tại thượng. Lập tức hừ lạnh một tiếng, đối với Thư phu nhân một điểm hảo cảm cũng không có. Từ khi Thư phu nhân được gả đến Thư gia đảo, cơ hồ hàng năm, số lượng cửa hàng của Trữ gia bên trên Thư gia đảo gần như đều tăng lên với tốc độ gấp đôi. Thư phu nhân cùng nhà thân mẫu của nàng bắt đầu liên thủ chèn ép giá thu mua tài liệu với Thư gia đảo dân, vắt kiệt nguồn lao động giá rẻ, bóc lột cắt xén tiền công, thậm chí ép mua ép bán. Những năm gần đây, thương đoàn Trữ gia đã vơ vét không biết bao nhiêu tài phú trên Thư gia đảo. Nhìn cách Thư phu nhân vung tiền như rác ngày
hôm nay là đã có thể hiểu được. Ngự yêu sư địa đàn cũng thầm than.
- Ai, áp chế giai vị, Hải Bạo Ngạc có ưu thế quá lớn.
Hẳn xem ra Sở Vân đang ở trong tình thế rất xấu, trong mấy chục năm qua, hắn chưa từng thấy một đầu yêu thú nào có thể khiêu chiến thành công khi bị áp chế giai vị. Áp chế giai vị, có thể khiến cho chiến lực hương nhỏ yếu hơn giảm chỉ còn một nửa. Kẻ yếu càng yếu, kẻ mạnh càng mạnh. Quần chúng quan sát phía xung quanh cũng thở dài, hoàn toàn cho rằng trận chiến này không cần đánh cũng đã biết trước được kết quả rồi.
- Đúng vậy, áp chế giai vị, bỏ qua phẩm cấp của yêu thú. Cho dù là Ấu Yêu tuyệt phẩm Thiên Hồ đụng phải Tiểu Yêu trung phẩm Võ Đạo Giải, cũng sẽ bị áp chế. Chiến lực chỉ còn lại một nửa. Bất quá... Thiên Hồ của ta cũng đã có đẳng cấp Tiểu Yêu!
Sắc mặt Sở Vân lạnh nhạt, nội tâm đang cười thầm. Từ lúc đản sinh, Thiên Hồ đã thành công vượt qua Tiểu Yêu kiếp, để tránh kinh thế hãi tục, Sở Vân tuyên bố ra ngoài chỉ có tám năm tu vi. Mọi người ở đây, chỉ có mình hắn là biết được cái chân tướng này.
Tất cả mọi người bị hắn làm cho mơ mơ màng màng.
Bất quá cũng khó trách, chân tướng đích thực là vượt xa sức tưởng tượng của mọi người. Yêu thú tuyệt phẩm quý hiếm đến mức nào? Ai cũng không nghĩ tới Hỏa Hồ biến dị, kỳ thực lại là Thiên Hồ tuyệt phẩm. Bọn hắn không thể tưởng tượng được, cũng không ai dám nghĩ đến khả năng này.
Nếu Thiên Hồ giai vị Ấu Yêu giao đầu với Hải Bạo Ngạc giai vị Tiểu Yêu. Sở Vân cũng không có cách nào chiến thắng. Đây là chênh lệch thực lực, trước thực lực tuyệt
đối bất luận một mưu kế chiến thuật gì đều chỉ là vô dụng. Nhưng Thiên Hồ giai vị Tiểu Yêu giao đấu với Hải Bạo Ngạc đồng cấp, tu vi song phương chỉ cách nhau năm năm. Nếu Sở Vân không thủ thắng, như vậy phải xin lỗi, hai kiếp làm người của hắn uổng phí rồi! Cho nên, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hắn ngang nhiên hạ lệnh.
- Xuất kích! Tung Dược Thuật!
Thiên Hồ phát ra một tiếng gầm dào dạt chiến ý, bốn vó tung bay, tốc độ nhanh như điện xẹt, lập tức xông thẳng về phía thân hình khổng lồ của Hải Bạo Ngạc.
- Cái gì? Dưới tình huống này, tiểu tử Sở Vân còn chủ động xuất kích?
Lão Hồng Thương kinh hãi. Lão Hầu Tử trừng lớn hai mắt, kêu lớn.
- Nhìn đi, thua trận không thua người! Tuy rằng tiểu tử này bình thường thoạt nhìn hòa nhã, nhưng bản chất bên trong cũng dũng mạnh không khác gì đảo chủ!
- Hừ, không biết sống chết!
Thư phu nhân hừ lạnh, trong mắt âm mang lấp lánh.
- Muốn chết!
Khuôn mặt Thư Đại vặn vẹo đến cực điểm, dữ tợn kêu lớn.
- Hải Bạo Ngạc, Thủy Đạn, đánh nát nó, đánh bay nó! Một con Hỏa Hồ nho nhỏ cũng dám ngông cuồng trước mặt Hải Bạo Ngạc của ta như thế?
Thư Đại cảm thấy tôn nghiêm bị mạo phạm, tính tình tàn bạo bị dẫn phát ra, không thể nhẫn nhịn!
Phanh!
Hải Bạo Ngạc há miệng nhổ ra một viên Thủy Đạn màu xanh da trời, nó nhanh chóng bành trướng sau đó bắn thẳng về phía Thiên Hồ. Bản thân tu vi Thiên Hồ đã yếu hơn năm năm, nếu viên Thủy Đạn này đánh trúng, nhất định sẽ tổn thương đến gân cốt. Giờ khắc này, thời gian phảng phất dường như dừng lại.
- Ha ha...
Mắt thấy Thủy Đạn bắn thẳng đến, sắp đánh trúng Thiên Hồ, Thư phu nhân rốt cục nhịn không được cười lên ha hả.
- Đáng chết!
Ánh mắt tam lão gắt gao nhìn vào trong trường, trái tim dường như sắp vọt đến tận cổ.
Lực chú ý của tất cả mọi người đều tập trung ở trên người Thiên Hồ, nhưng lại không một ai thấy được khóe miệng Sở Vân nhếch lên, nở một nụ cười. Nếu như đổi lại là người khác, chỉ sợ lúc này đã hốt hoảng thất thố, hô to chạy trốn. Nhưng hắn thì không, hắn tin tưởng vào linh tính của Thiên Hồ, có thể đủ để tự mình chủ động né tránh đạo công kích này.
"Thiên Hồ... Thiên Hồ!"
Trong lòng hắn gào thét!
"Một trận chiến này nhất định phải quật khởi! Bày ra huy hoàng của ngươi, thu lấy vinh quang, ngươi thiên sinh đã phải sống trong ánh mắt sợ hãi, thán phục cùng
kính ngưỡng. Kiếp trước ta phụ ngươi. Nhưng kiếp này hãy để chúng ta cùng nhau cải biến vận mệnh, chống lại thiên hạ!"
Ai có thể hiểu rõ được kích động trong lòng Sở Vân lúc này? Không một người nào trong thiên hạ này! Vô số năm phẫn nộ, vô số năm trầm uất, vô số năm cay đắng, vô số năm tiếc nuối... Trong giây phút này dường như đã tìm được nơi phát tiết, giống như là thiên hà cuồn cuộn, trút thẳng xuống.
"Xông lên, Thiên Hồ! Trùng kích vào tương lai, lấy giờ phút này làm điểm khởi đầu, thay đổi đi!"
Phảng phất nghe được tiếng kêu gọi của Sở Vân, tốc độ Thiên Hồ lại tăng thêm! Như một đạo bạch quang, nhẹ nhàng lách qua Thủy Đạn màu xanh. Bốn phía xung quanh lập tức nổi lên tiếng kinh hô.
- Tốc độ thực nhanh, sao có thể nhanh đến như vậy được?
Nội tâm Thư Đại chấn động, mắt trợn trừng, vội vàng điên cuồng hét lên.
- Thủy Đạn, bắn cho ta! Bắn! Bắn!
- Mệnh lệnh sai lầm rồi, tuy rằng uy lực của Thủy Đạn so với Tiểu Đan Hỏa cao hơn, nhưng xạ tốc lại thấp. Chỉ bằng vào Thủy Đạn, sao có thể ngăn cản Thiên Hồ của ta!
Sở Vân cười lạnh, trong mắt tinh quang bạo phóng, vừa tiến vào trạng thái chiến đấu, hắn dường như đã biến thành một con người khác. Phong mang triển lộ, như lợi kiếm xuất ra khỏi vỏ, khiến cho người khác không dám tới gần. Quả nhiên, Thiên Hồ chỉ cần nhẹ nhàng chuyển hướng vào lần, đã tránh thoát toàn bộ Thủy Đạn bắn đến. Chẳng mấy chốc, đã áp sát ngay ở trước mặt Hải Bạo Ngạc. Thần sắc Hải Bạo Ngạc dữ tợn, cái miệng lớn như chậu máu mở rộng, một đạo Thủy Đạn đang dần dần được hình thành ở bên trong.
Hai mắt Sở Vân tỏa sáng, cơ hội!
- Nhắm thẳng miệng đối phương, Tiểu Đan Hỏa, bắn!
Mệnh lệnh lập tức được hạ xuống, lời còn chưa dứt, Thiên Hồ mười phần linh tính đã hé miệng phun ra một đạo hỏa cầu. Hỏa cầu cực kỳ chuẩn xác bắn trúng vào cái miệng rộng đang mở lớn của Hải Bạo Ngạc, thủy hỏa bất dung, lập tức phát sinh bạo tạc.
Phanh!