Chương : 31
Dịch: Sylvesta
Biên giới Tử Vân sơn mạch.
Sau khi người dân Nam Thanh thôn tận mắt thấy Chiến Thiên Minh đi vào trong sơn mạch, tất cả đều thở phào nhẹ nhõm.
Chiến Thiên Minh tiến vào Tử Vân sơn mạch, bọn họ liền yên tâm.
Sơn Thần tất nhiên sẽ phù hộ Nam Thanh thôn.
Tiến vào sơn mạch, Chiến Thiên Minh thi triển Cửu Long bộ, nhanh chóng thâm nhập vào sâu bên trong.
Trên đường đi, hắn bắt rất nhiều dã thú cùng hung thú.
“Ngự thú!”
“Leng keng! Ngự thú thành công. Độ thuần thục tăng cường 2 điểm.”
“Ngự thú!”
“Leng keng! Ngự thú thất bại, độ thuần thục tăng cường 1 điểm.”
“Ngự thú...”
“Leng keng...”
Chiến Thiên Minh giống như là bị điên, không ngừng triển khai ngự thú thuật.
Ở sau người hắn, dã thú cùng hung thú dần dần đi theo ngày càng nhiều.
Tứ cấp ngự thú sư, tỷ lệ thành công đã rất khả quan.
Coi như đối mặt với Cửu phẩm hung thú, tỷ lệ thành công đều có thể đạt đến ba phần mười trở lên.
Bất quá, những điều này căn bản không trọng yếu.
Chiến Thiên Minh muốn là trăm phần trăm.
“Chủ nhân, phía sau ngươi có cái đuôi.” Thanh âm nhắc nhở của Tiểu Tử truyền đến.
Chiến Thiên Minh lần này không có cùng Tiểu Tử đùa giỡn.
Hắn đã sớm đoán được Trương Dụng nhất định sẽ theo tới.
Xác thực, người phía sau đi theo Chiến Thiên Minh, chính là Trương Dụng.
Trương Dụng ẩn tàng trong bóng tối, nghi hoặc mà quan sát nhất cử nhất động của Chiến Thiên Minh, không khỏi chau mày.
“Ngự thú thuật?”
“Làm sao có khả năng tồn tại ngự thú thuật thần kỳ như thế? Rất nhiều dã thú cùng hung thú đều là trong nháy mắt bị khống chế, chuyện này...”
Chốc lát, Trương Dụng trong lòng càng hưng phấn.
“Lẽ nào, đây chính là sức mạnh huyết mạch của Chiến gia?”
“Huyết mạch lực này quả là khủng khiếp!”
Chiến Thiên Minh căn bản mặc kệ Trương Dụng, lúc này chỉ hung hăng liều mạng ngự thú, đồng thời nhanh chóng thâm nhập vào sau Tử Vân sơn mạch.
“Hừ!”
“Tiểu tạp chủng, ta còn nghĩ ngươi sẽ đi đến Ác Lang Cốc cơ.”
“Không nghĩ tới, ngươi căn bản không có lá gan đó.”
Nhìn phương hướng Chiến Thiên Minh bước đi, Trương Dụng xem thường hừ lạnh.
Chiến Thiên Minh đúng thật không có chạy về phía Ác Lang Cốc.
Hắn liếc phía sau một cái.
“Hừ!”
“Trương Dụng, ngươi chờ đó cho ta. Ca nhất định phải bạo ngươi.”
Trong lòng hừ lạnh một tiếng, Chiến Thiên Minh tiếp tục thâm nhập vào sâu.
Dần dần, số lượng dã thú cùng hung thú phía sau hắn đã đạt đến 100 đầu.
Cực hạn.
Con số này là số lượng cực hạn trước mắt hắn có thể khống chế.
Dã thú cùng hung thú kéo bè kéo cánh tập trung cùng một chỗ, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta
cảm thấy da đầu tê dại, bất quá, Trương Dụng thì lại một bụng xem thường.
Lấy thực lực của hắn, những dã thú cùng hung thú này coi như cùng tiến lên, cũng chỉ có nước bị quét sạch.
“Hả? Khoan đã...”
Đột nhiên, Trương Dụng trong lòng ngẩn ra.
Bát tinh Võ Đồ?!
Hắn căng mắt nhìn chằm chằm Chiến Thiên Minh.
“Tiểu tạp chủng này dĩ nhiên đạt đến tu vi bát tinh Võ Đồ?”
Trương Dụng lúc này mới chợt phát hiện, Chiến Thiên Minh đã không còn là thực lực thất tinh Võ Đồ như ngày hôm qua.
Trong một đêm, từ thất tinh Võ Đồ trở thành bát tinh Võ Đồ?
“Chiến gia huyết mạch, quả nhiên mạnh mẽ!”
Ngẩn ra một lúc, Trương Dụng đem tất cả điều này đều quy công cho sức mạnh huyết mạch của Chiến gia.
Chiến Thiên Minh mang theo 100 đầu dã thú cùng hung thú bị điều khiển, không tiếp tục vừa đi vừa nghỉ nữa, mà trực tiếp hướng về phia sâu trong sơn mạch chạy đến.
Nơi này, chỉ là một cái chi nhánh nhỏ của Tử Vân sơn mạch, nhưng độ rộng ngang dọc cũng có hơn trăm dặm.
Độ dài, càng đạt đến gần vạn lý.
Chỉ một cái Thiên Phong Quốc nho nhỏ, diện tích lãnh thổ cũng hết sức bao la.
Mà Thiên Phong Quốc, chỉ là một điểm nhỏ của Nam Vực trên Cửu Long đại lục.
Cửu Long đại lục, thật sự rất rất lớn.
Căn bản không phải người bình thường có khả năng tưởng tượng.
Ào ào ào...
Ào ào ào...
Chiến Thiên Minh nhanh chóng thâm nhập, tiếng gió phần phật.
Trương Dụng theo sát phía sau.
Chiến Thiên Minh đang chạy như bay, một cục đá đột nhiên bắn ra.
Vèo!
Phốc!
“Hống!!”
Một tiếng mãnh thú rống rung động núi rừng.
Chiến Thiên Minh căn bản mặc kệ, đem Cửu Long bộ toàn lực triển khai, mang theo một đám dã thú cùng hung thú chạy mất dạng.
Một con mãnh hổ trên người từng viền trắng đen xen kẽ to lớn như một tiểu lâu xuất hiện.
“Âm Dương Hổ!”
Trương Dụng hơi run run.
Ngay khi hắn phát hiện Âm Dương Hổ, đồng thời, Âm Dương hổ cũng nhìn chằm chằm hắn.
Bởi vì, hắn vừa vặn chạy tới địa phương Chiến Thiên Minh vứt cục đá.
Âm Dương Hổ lộ vẻ hung ác, nghiễm nhiên đem Trương Dụng trở thành hung thủ vừa nãy tập kích mình, đôi mắt hổ lấp lánh như chiếc đèn lồng, trực tiếp nhìn chằm chằm Trương Dụng, cái miệng lớn như chậu máu hơi mở ra, nước dãi chảy ướt át.
“Đáng ghét!”
“Tiểu tạp chủng này lẽ nào sớm đã phát hiện ra ta theo dõi hắn?”
Trương Dụng cảm thấy, Chiến Thiên Minh nhất định là cố ý.
Một bên khác.
Chiến Thiên Minh lạnh lùng quay đầu lại liếc vị trí Trương Dụng cùng Âm Dương Hổ một cái.
“Hừ! Trương Dụng, ngươi trước tiên cùng lão hổ kia vui đùa một chút đi.”
Quay đầu, Chiến Thiên Minh tiếp tục thâm nhập vào sâu trong sơn mạch.
Hắn hiện tại trước hết phải bỏ rơi Trương Dụng.
Như vậy, mới có thể dễ dàng hành sự.
Đầu nhất phẩm Yêu thú Âm Dương Hổ kia chính là Tiểu Tử phát hiện ra.
“Ta dùng ngự thú thuật, sau đó lại thi triển Bách Thú Tuyệt Sát thì có thể ở trong vòng một tiếng đem tỷ lệ ngự thú thành công tăng lên tới trăm phần trăm, hơn nữa hữu hiệu đối với tam phẩm Yêu thú trở xuống. Vậy thì tốt nhất là có thể tìm tới một con nhị phẩm đỉnh cao Yêu thú, như vậy mọi thứ đều dễ dàng hơn nhiều.”
Chiến Thiên Minh trong lòng tính toán.
“Tiểu Tử, có phát hiện ra gì không?” Chiến Thiên Minh hỏi.
“Chủ nhân, không nên gấp, nơi này vẫn chỉ là vùng ngoại vi sơn mạch xa nhất, xâm nhập thêm một chút, thì có thể gặp phải Yêu thú càng lợi hại.” Tiểu Tử nói.
Chiến Thiên Minh theo lời tiếp tục thâm nhập vào sâu bên trong.
Phía sau hắn, những dã thú cùng hung thú kia cũng dần dần khiếp đảm run rẩy lên.
Càng thâm nhập, những khí tức mạnh mẽ trong núi rừng càng để bọn chúng cảm giác được sự sợ hãi.
Thế nhưng, Chiến Thiên Minh, người chủ nhân này vẫn tiếp tục thâm nhập, bọn nó không thể không đuổi tới.
“Chủ nhân, gần tới rồi.” Rất nhanh, Tiểu Tử nhắc nhở.
Chiến Thiên Minh lúc này mới gật gật đầu, ngừng lại.
Xoay người.
Đấm ra một quyền, không chút do dự.
“Bách Thú Tuyệt Sát!”
Ầm ầm!
Một quyền, bách thú chết.
“Leng keng...”
“Leng keng...”
Liên tiếp tiếng nhắc nhở vang lên.
“Leng keng!”
“Bách Thú Tuyệt Sát giết hết tất cả bách thú, đồng thời trong vòng một tiếng, tỷ lệ thành công ngự thú tăng lên tới trăm phần trăm, cho đến khi kí chủ thành công ngự thú một lần thì hiệu quả biến mất. (Chú thích: Đối với tam phẩm Yêu thú trở xuống hữu hiệu.), hoặc là sau một tiếng, hiệu quả cũng biến mất.”
Chiến Thiên Minh hai tay chấn động, vui sướng rống to: “Tất cả yêu thú, đều lăn ra đây cho ta, ca ca ta đến rồi!”
“Chủ nhân, bên trái đằng trước khoảng một ngàn mét, có một con nhị phẩm Yêu thú.” Tiểu Tử truyền âm nói.
“Có đạt đến nhị phẩm đỉnh cao không?” Chiến Thiên Minh hỏi.
“Không có.” Tiểu Tử lắc đầu.
“Không muốn.” Chiến Thiên Minh nói.
Vèo!
Bóng người lóe lên, Chiến Thiên Minh chạy về phương hướng khác.
“Hống!”
Đầu nhị phẩm Yêu thú vừa bị Tiểu Tử khóa chặt gầm lên giận dữ, bắt đầu hướng về phía Chiến Thiên Minh điên cuồng đuổi tới.
Yêu thú, đều rất coi trọng địa bàn của mình.
Ở trong địa bàn của nó, tuyệt đối không cho phép loài người tùy ý làm bậy như vậy.
Hơn nữa, nó còn ngửi thấy được một mùi vị làm nó hưng phấn.
Ầm ầm ầm...
Ầm ầm ầm...
Đầu nhị phẩm Yêu thú kia đi qua chỗ nào là đất rung núi chuyển, cây cối gãy đổ.
Thân hình to lớn như một gò đất.
Hơn nữa, tốc độ cực nhanh.
Cảm giác được dị biến phía sau, Chiến Thiên Minh quay đầu lại vừa nhìn, đó là một con tinh tinh vô cùng khổng lồ, bất quá, da lông con tinh tinh này tất cả đều là màu đỏ, ngay cả cặp mắt kia cũng hiện ra màu đỏ máu như hai đoàn diễm đang thiêu đốt gào thét người phía dưới.
Chỉ trong chốc lát, con hồng tinh tinh này lập tức truy tới ngay gần Chiến Thiên Minh rồi.
Chiến Thiên Minh trong lòng có chút khó chịu.
Mẹ kiếp!
Ngươi đây là đang buộc ca thu phục ngươi?
Biên giới Tử Vân sơn mạch.
Sau khi người dân Nam Thanh thôn tận mắt thấy Chiến Thiên Minh đi vào trong sơn mạch, tất cả đều thở phào nhẹ nhõm.
Chiến Thiên Minh tiến vào Tử Vân sơn mạch, bọn họ liền yên tâm.
Sơn Thần tất nhiên sẽ phù hộ Nam Thanh thôn.
Tiến vào sơn mạch, Chiến Thiên Minh thi triển Cửu Long bộ, nhanh chóng thâm nhập vào sâu bên trong.
Trên đường đi, hắn bắt rất nhiều dã thú cùng hung thú.
“Ngự thú!”
“Leng keng! Ngự thú thành công. Độ thuần thục tăng cường 2 điểm.”
“Ngự thú!”
“Leng keng! Ngự thú thất bại, độ thuần thục tăng cường 1 điểm.”
“Ngự thú...”
“Leng keng...”
Chiến Thiên Minh giống như là bị điên, không ngừng triển khai ngự thú thuật.
Ở sau người hắn, dã thú cùng hung thú dần dần đi theo ngày càng nhiều.
Tứ cấp ngự thú sư, tỷ lệ thành công đã rất khả quan.
Coi như đối mặt với Cửu phẩm hung thú, tỷ lệ thành công đều có thể đạt đến ba phần mười trở lên.
Bất quá, những điều này căn bản không trọng yếu.
Chiến Thiên Minh muốn là trăm phần trăm.
“Chủ nhân, phía sau ngươi có cái đuôi.” Thanh âm nhắc nhở của Tiểu Tử truyền đến.
Chiến Thiên Minh lần này không có cùng Tiểu Tử đùa giỡn.
Hắn đã sớm đoán được Trương Dụng nhất định sẽ theo tới.
Xác thực, người phía sau đi theo Chiến Thiên Minh, chính là Trương Dụng.
Trương Dụng ẩn tàng trong bóng tối, nghi hoặc mà quan sát nhất cử nhất động của Chiến Thiên Minh, không khỏi chau mày.
“Ngự thú thuật?”
“Làm sao có khả năng tồn tại ngự thú thuật thần kỳ như thế? Rất nhiều dã thú cùng hung thú đều là trong nháy mắt bị khống chế, chuyện này...”
Chốc lát, Trương Dụng trong lòng càng hưng phấn.
“Lẽ nào, đây chính là sức mạnh huyết mạch của Chiến gia?”
“Huyết mạch lực này quả là khủng khiếp!”
Chiến Thiên Minh căn bản mặc kệ Trương Dụng, lúc này chỉ hung hăng liều mạng ngự thú, đồng thời nhanh chóng thâm nhập vào sau Tử Vân sơn mạch.
“Hừ!”
“Tiểu tạp chủng, ta còn nghĩ ngươi sẽ đi đến Ác Lang Cốc cơ.”
“Không nghĩ tới, ngươi căn bản không có lá gan đó.”
Nhìn phương hướng Chiến Thiên Minh bước đi, Trương Dụng xem thường hừ lạnh.
Chiến Thiên Minh đúng thật không có chạy về phía Ác Lang Cốc.
Hắn liếc phía sau một cái.
“Hừ!”
“Trương Dụng, ngươi chờ đó cho ta. Ca nhất định phải bạo ngươi.”
Trong lòng hừ lạnh một tiếng, Chiến Thiên Minh tiếp tục thâm nhập vào sâu.
Dần dần, số lượng dã thú cùng hung thú phía sau hắn đã đạt đến 100 đầu.
Cực hạn.
Con số này là số lượng cực hạn trước mắt hắn có thể khống chế.
Dã thú cùng hung thú kéo bè kéo cánh tập trung cùng một chỗ, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta
cảm thấy da đầu tê dại, bất quá, Trương Dụng thì lại một bụng xem thường.
Lấy thực lực của hắn, những dã thú cùng hung thú này coi như cùng tiến lên, cũng chỉ có nước bị quét sạch.
“Hả? Khoan đã...”
Đột nhiên, Trương Dụng trong lòng ngẩn ra.
Bát tinh Võ Đồ?!
Hắn căng mắt nhìn chằm chằm Chiến Thiên Minh.
“Tiểu tạp chủng này dĩ nhiên đạt đến tu vi bát tinh Võ Đồ?”
Trương Dụng lúc này mới chợt phát hiện, Chiến Thiên Minh đã không còn là thực lực thất tinh Võ Đồ như ngày hôm qua.
Trong một đêm, từ thất tinh Võ Đồ trở thành bát tinh Võ Đồ?
“Chiến gia huyết mạch, quả nhiên mạnh mẽ!”
Ngẩn ra một lúc, Trương Dụng đem tất cả điều này đều quy công cho sức mạnh huyết mạch của Chiến gia.
Chiến Thiên Minh mang theo 100 đầu dã thú cùng hung thú bị điều khiển, không tiếp tục vừa đi vừa nghỉ nữa, mà trực tiếp hướng về phia sâu trong sơn mạch chạy đến.
Nơi này, chỉ là một cái chi nhánh nhỏ của Tử Vân sơn mạch, nhưng độ rộng ngang dọc cũng có hơn trăm dặm.
Độ dài, càng đạt đến gần vạn lý.
Chỉ một cái Thiên Phong Quốc nho nhỏ, diện tích lãnh thổ cũng hết sức bao la.
Mà Thiên Phong Quốc, chỉ là một điểm nhỏ của Nam Vực trên Cửu Long đại lục.
Cửu Long đại lục, thật sự rất rất lớn.
Căn bản không phải người bình thường có khả năng tưởng tượng.
Ào ào ào...
Ào ào ào...
Chiến Thiên Minh nhanh chóng thâm nhập, tiếng gió phần phật.
Trương Dụng theo sát phía sau.
Chiến Thiên Minh đang chạy như bay, một cục đá đột nhiên bắn ra.
Vèo!
Phốc!
“Hống!!”
Một tiếng mãnh thú rống rung động núi rừng.
Chiến Thiên Minh căn bản mặc kệ, đem Cửu Long bộ toàn lực triển khai, mang theo một đám dã thú cùng hung thú chạy mất dạng.
Một con mãnh hổ trên người từng viền trắng đen xen kẽ to lớn như một tiểu lâu xuất hiện.
“Âm Dương Hổ!”
Trương Dụng hơi run run.
Ngay khi hắn phát hiện Âm Dương Hổ, đồng thời, Âm Dương hổ cũng nhìn chằm chằm hắn.
Bởi vì, hắn vừa vặn chạy tới địa phương Chiến Thiên Minh vứt cục đá.
Âm Dương Hổ lộ vẻ hung ác, nghiễm nhiên đem Trương Dụng trở thành hung thủ vừa nãy tập kích mình, đôi mắt hổ lấp lánh như chiếc đèn lồng, trực tiếp nhìn chằm chằm Trương Dụng, cái miệng lớn như chậu máu hơi mở ra, nước dãi chảy ướt át.
“Đáng ghét!”
“Tiểu tạp chủng này lẽ nào sớm đã phát hiện ra ta theo dõi hắn?”
Trương Dụng cảm thấy, Chiến Thiên Minh nhất định là cố ý.
Một bên khác.
Chiến Thiên Minh lạnh lùng quay đầu lại liếc vị trí Trương Dụng cùng Âm Dương Hổ một cái.
“Hừ! Trương Dụng, ngươi trước tiên cùng lão hổ kia vui đùa một chút đi.”
Quay đầu, Chiến Thiên Minh tiếp tục thâm nhập vào sâu trong sơn mạch.
Hắn hiện tại trước hết phải bỏ rơi Trương Dụng.
Như vậy, mới có thể dễ dàng hành sự.
Đầu nhất phẩm Yêu thú Âm Dương Hổ kia chính là Tiểu Tử phát hiện ra.
“Ta dùng ngự thú thuật, sau đó lại thi triển Bách Thú Tuyệt Sát thì có thể ở trong vòng một tiếng đem tỷ lệ ngự thú thành công tăng lên tới trăm phần trăm, hơn nữa hữu hiệu đối với tam phẩm Yêu thú trở xuống. Vậy thì tốt nhất là có thể tìm tới một con nhị phẩm đỉnh cao Yêu thú, như vậy mọi thứ đều dễ dàng hơn nhiều.”
Chiến Thiên Minh trong lòng tính toán.
“Tiểu Tử, có phát hiện ra gì không?” Chiến Thiên Minh hỏi.
“Chủ nhân, không nên gấp, nơi này vẫn chỉ là vùng ngoại vi sơn mạch xa nhất, xâm nhập thêm một chút, thì có thể gặp phải Yêu thú càng lợi hại.” Tiểu Tử nói.
Chiến Thiên Minh theo lời tiếp tục thâm nhập vào sâu bên trong.
Phía sau hắn, những dã thú cùng hung thú kia cũng dần dần khiếp đảm run rẩy lên.
Càng thâm nhập, những khí tức mạnh mẽ trong núi rừng càng để bọn chúng cảm giác được sự sợ hãi.
Thế nhưng, Chiến Thiên Minh, người chủ nhân này vẫn tiếp tục thâm nhập, bọn nó không thể không đuổi tới.
“Chủ nhân, gần tới rồi.” Rất nhanh, Tiểu Tử nhắc nhở.
Chiến Thiên Minh lúc này mới gật gật đầu, ngừng lại.
Xoay người.
Đấm ra một quyền, không chút do dự.
“Bách Thú Tuyệt Sát!”
Ầm ầm!
Một quyền, bách thú chết.
“Leng keng...”
“Leng keng...”
Liên tiếp tiếng nhắc nhở vang lên.
“Leng keng!”
“Bách Thú Tuyệt Sát giết hết tất cả bách thú, đồng thời trong vòng một tiếng, tỷ lệ thành công ngự thú tăng lên tới trăm phần trăm, cho đến khi kí chủ thành công ngự thú một lần thì hiệu quả biến mất. (Chú thích: Đối với tam phẩm Yêu thú trở xuống hữu hiệu.), hoặc là sau một tiếng, hiệu quả cũng biến mất.”
Chiến Thiên Minh hai tay chấn động, vui sướng rống to: “Tất cả yêu thú, đều lăn ra đây cho ta, ca ca ta đến rồi!”
“Chủ nhân, bên trái đằng trước khoảng một ngàn mét, có một con nhị phẩm Yêu thú.” Tiểu Tử truyền âm nói.
“Có đạt đến nhị phẩm đỉnh cao không?” Chiến Thiên Minh hỏi.
“Không có.” Tiểu Tử lắc đầu.
“Không muốn.” Chiến Thiên Minh nói.
Vèo!
Bóng người lóe lên, Chiến Thiên Minh chạy về phương hướng khác.
“Hống!”
Đầu nhị phẩm Yêu thú vừa bị Tiểu Tử khóa chặt gầm lên giận dữ, bắt đầu hướng về phía Chiến Thiên Minh điên cuồng đuổi tới.
Yêu thú, đều rất coi trọng địa bàn của mình.
Ở trong địa bàn của nó, tuyệt đối không cho phép loài người tùy ý làm bậy như vậy.
Hơn nữa, nó còn ngửi thấy được một mùi vị làm nó hưng phấn.
Ầm ầm ầm...
Ầm ầm ầm...
Đầu nhị phẩm Yêu thú kia đi qua chỗ nào là đất rung núi chuyển, cây cối gãy đổ.
Thân hình to lớn như một gò đất.
Hơn nữa, tốc độ cực nhanh.
Cảm giác được dị biến phía sau, Chiến Thiên Minh quay đầu lại vừa nhìn, đó là một con tinh tinh vô cùng khổng lồ, bất quá, da lông con tinh tinh này tất cả đều là màu đỏ, ngay cả cặp mắt kia cũng hiện ra màu đỏ máu như hai đoàn diễm đang thiêu đốt gào thét người phía dưới.
Chỉ trong chốc lát, con hồng tinh tinh này lập tức truy tới ngay gần Chiến Thiên Minh rồi.
Chiến Thiên Minh trong lòng có chút khó chịu.
Mẹ kiếp!
Ngươi đây là đang buộc ca thu phục ngươi?