Chương 45: Có chuyện gì mà hốt hoảng như vậy?
Đây là mục tiêu hàng đầu của Diệp Thanh khi đến kinh thành.
"Ca ca, ta tin tưởng, ca nhất định có thể thành công!"
"Cả đời ta đều là muội muội của ca, cả đời ta đều ở bên cạnh cai"
Diệp Mạnh Lăng mỉm cười nói.
Diệp Thanh cưng chiều, vuốt ve mái tóc cô bé. Trong lòng hắn chợt lóe lên một tia dịu dàng. Huyết sắc trong mắt hän dần dần biến mất.
Tu La Huyết Kiếm gây ra hưởng không nhỏ với Diệp Thanh.
Tuy nhiên, Diệp Thanh vẫn vượt qua được. Diệp Thanh không phải là một cỗ máy giết chóc. Tương phản, trong lòng của hắn còn có sự dịu dàng!
Muội muội chính một tia dịu dàng cuối cùng trong lòng Diệp Thanh!
Đêm dài trôi qua.
Đêm nay, Diệp Thanh kể cho muội muội rất nhiều câu chuyện thú vị.
Diệp Mạnh Lăng bình yên chìm vào giấc ngủ.
Mặc dù trên người có tổn thương nhưng cũng không ảnh hưởng đến tâm tình tốt đẹp của cô bé.
Thuyền chở khách quý của Thiên Cơ Lâu chạy chậm rãi.
Diệp Thanh ước tính sẽ phải mất khoảng nửa tháng để đi đến kinh thành.
Trên đường đi, Diệp Mạnh Lăng nhìn cảnh đẹp dọc đường
Ngoài ra còn có thuyền chở khách rải rác trên sông. Diệp Mạnh Lăng rất cao hứng.
Dường như đã quên mất những tổn thương trên cơ thể. Thế giới bên ngoài quả thực rất tuyệt vời.
Đối với Diệp Mạnh Lăng chỉ ở trong thành Cát Châu và chưa từng ra ngoài mà nói, thế giới bên ngoài thực sự rất hấp dẫn.
"Ca ca, kinh thành sẽ đẹp chứ?”
Diệp Mạnh Lăng đứng trên boong thuyền, thưởng thức phong cảnh hai bên bờ.
Diệp Thanh ở bên cạnh cô bé. Đầu cô bé tựa vào bờ vai rắn chắc của Diệp Thanh. "Đẹp, sẽ rất đẹp!"
Diệp Thanh cười cười.
Kinh thành. Hàng loạt cung điện tráng lệ.
Nơi này năm ở phía bắc kinh thành, là nơi tọa lạc của
Thiên Cơ Lâu!
Một lão giả thần sắc uy nghiêm ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế vàng.
Thể hiện rõ sự ung dung cao quý.
Trên người ông ta trong lúc lơ đãng phóng ra khí tức bén nhọn cực kỳ đáng sợ, mang đến cho người ta một cảm giác khó dò.
"Lâu chủ, việc lớn không tốt!"
Đột nhiên, một lão giả áo xám hoảng hốt chạy đến.
"Có chuyện gì mà hốt hoảng như vậy?"
Sắc mặt lâu chủ Thiên Cơ Lâu hơi thay đổi
Người vừa tiến vào là Cửu trưởng lão ở tổng bộ Thiên Cơ Lâu.
Ngày bình thường lão luôn là bộ dạng già dặn cẩn thận nghiêm túc.
Hôm nay lại hốt hoảng như vậy. Rõ ràng đã có chuyện lớn xảy ra.
"Lâu chủ, chỉ nhánh Thiên Cơ Lâu tại Thành Kim Nguyên của chúng ta đã bị tiêu diệt!"
Cửu trưởng lão của tổng bộ Thiên Cơ Lâu hoảng hốt nói, sắc mặt tràn đầy sợ hãi!
Thiên Cơ Lâu từ trước đến nay chính là sự tồn tại như quái vật khổng lồ ở đế quốc Đại Chu.
Hơn nữa phía trên đế quốc Đại Chu cũng có Thiên Cơ Lâu.
Tổng bộ Thiên Cơ Lâu ở đế quốc Đại Chu vẫn chỉ là phần nổi của tảng băng trôi mà thôi.
Với quyền thế của Thiên Cơ Lâu mà lại có người dám ra tay với Thiên Cơ Lâu.
Còn diệt cả một chỉ nhánh của Thiên Cơ Lâu, quả thực. quá phách lối!
"Rốt cuộc là người phương nào?”
Sắc mặt lâu chủ tổng bộ Thiên Cơ Lâu tối sầm lại, phóng xuất ra luồng sát khí cuồng bạo.
"Ca ca, ta tin tưởng, ca nhất định có thể thành công!"
"Cả đời ta đều là muội muội của ca, cả đời ta đều ở bên cạnh cai"
Diệp Mạnh Lăng mỉm cười nói.
Diệp Thanh cưng chiều, vuốt ve mái tóc cô bé. Trong lòng hắn chợt lóe lên một tia dịu dàng. Huyết sắc trong mắt hän dần dần biến mất.
Tu La Huyết Kiếm gây ra hưởng không nhỏ với Diệp Thanh.
Tuy nhiên, Diệp Thanh vẫn vượt qua được. Diệp Thanh không phải là một cỗ máy giết chóc. Tương phản, trong lòng của hắn còn có sự dịu dàng!
Muội muội chính một tia dịu dàng cuối cùng trong lòng Diệp Thanh!
Đêm dài trôi qua.
Đêm nay, Diệp Thanh kể cho muội muội rất nhiều câu chuyện thú vị.
Diệp Mạnh Lăng bình yên chìm vào giấc ngủ.
Mặc dù trên người có tổn thương nhưng cũng không ảnh hưởng đến tâm tình tốt đẹp của cô bé.
Thuyền chở khách quý của Thiên Cơ Lâu chạy chậm rãi.
Diệp Thanh ước tính sẽ phải mất khoảng nửa tháng để đi đến kinh thành.
Trên đường đi, Diệp Mạnh Lăng nhìn cảnh đẹp dọc đường
Ngoài ra còn có thuyền chở khách rải rác trên sông. Diệp Mạnh Lăng rất cao hứng.
Dường như đã quên mất những tổn thương trên cơ thể. Thế giới bên ngoài quả thực rất tuyệt vời.
Đối với Diệp Mạnh Lăng chỉ ở trong thành Cát Châu và chưa từng ra ngoài mà nói, thế giới bên ngoài thực sự rất hấp dẫn.
"Ca ca, kinh thành sẽ đẹp chứ?”
Diệp Mạnh Lăng đứng trên boong thuyền, thưởng thức phong cảnh hai bên bờ.
Diệp Thanh ở bên cạnh cô bé. Đầu cô bé tựa vào bờ vai rắn chắc của Diệp Thanh. "Đẹp, sẽ rất đẹp!"
Diệp Thanh cười cười.
Kinh thành. Hàng loạt cung điện tráng lệ.
Nơi này năm ở phía bắc kinh thành, là nơi tọa lạc của
Thiên Cơ Lâu!
Một lão giả thần sắc uy nghiêm ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế vàng.
Thể hiện rõ sự ung dung cao quý.
Trên người ông ta trong lúc lơ đãng phóng ra khí tức bén nhọn cực kỳ đáng sợ, mang đến cho người ta một cảm giác khó dò.
"Lâu chủ, việc lớn không tốt!"
Đột nhiên, một lão giả áo xám hoảng hốt chạy đến.
"Có chuyện gì mà hốt hoảng như vậy?"
Sắc mặt lâu chủ Thiên Cơ Lâu hơi thay đổi
Người vừa tiến vào là Cửu trưởng lão ở tổng bộ Thiên Cơ Lâu.
Ngày bình thường lão luôn là bộ dạng già dặn cẩn thận nghiêm túc.
Hôm nay lại hốt hoảng như vậy. Rõ ràng đã có chuyện lớn xảy ra.
"Lâu chủ, chỉ nhánh Thiên Cơ Lâu tại Thành Kim Nguyên của chúng ta đã bị tiêu diệt!"
Cửu trưởng lão của tổng bộ Thiên Cơ Lâu hoảng hốt nói, sắc mặt tràn đầy sợ hãi!
Thiên Cơ Lâu từ trước đến nay chính là sự tồn tại như quái vật khổng lồ ở đế quốc Đại Chu.
Hơn nữa phía trên đế quốc Đại Chu cũng có Thiên Cơ Lâu.
Tổng bộ Thiên Cơ Lâu ở đế quốc Đại Chu vẫn chỉ là phần nổi của tảng băng trôi mà thôi.
Với quyền thế của Thiên Cơ Lâu mà lại có người dám ra tay với Thiên Cơ Lâu.
Còn diệt cả một chỉ nhánh của Thiên Cơ Lâu, quả thực. quá phách lối!
"Rốt cuộc là người phương nào?”
Sắc mặt lâu chủ tổng bộ Thiên Cơ Lâu tối sầm lại, phóng xuất ra luồng sát khí cuồng bạo.