Chương 21: Diệp Mạnh Lăng sợ hãi tột độ
Huyết mạch Bát Hoang Hỏa Long trong cơ thể hắn bộc phát ra sức mạnh mênh mông.
Bát Hoang Chân Hỏa màu vàng bám lên Tu La Huyết Kiếm, Diệp Thanh vừa ra tay đã là một kích lôi đình.
Một tên trưởng lão Vương phủ mất mạng ngay tại chỗ, thân thể bị chém thành hai mảnh.
"Ầm ầm!"
Cùng lúc đó, Diệp Thanh cũng trúng một chưởng, miệng phun máu tươi.
Sắc mặt hắn lập tức tái nhợt!
Diệp Thanh đang trong trạng thái suy yếu mà còn bị một cường giả Ngưng Nguyên cảnh cấp bốn tấn công khiến cho ngũ tạng lục phủ trong cơ thể đều chấn động.
"Ca ca!" Diệp Mạnh Lăng quá sợ hãi.
Cô bé lập tức lao đến bảo vệ trước người Diệp Thanh.
Diệp Mạnh Lăng chỉ là một người bình thường yếu ớt, nhưng cô bé không muốn để ca ca mình chịu tổn thương gì.
"Giết muội muội của hắn trước!"
Bên trên bầu trời còn lại hai tên trưởng lão Vương phủ, sắc mặt họ đều âm trầm tới cực điểm, sát ý vô hạn.
Diệp Thanh vừa ra tay đã giết chết một trưởng lão của Vương phủ, triệt để chọc giận họ!
Hơn ba mươi cường giả Vương phủ cùng tiến lên và tung ra các loại sát chiêu sắc bén.
Tình thế của Diệp Thanh tràn ngập nguy hiểm.
Mà một bóng dáng gầy yếu lại kiên định che chắn trước mặt hắn.
Trái tim Diệp Thanh rất đau!
Hắn hận!
Hận mình không đủ năng lực!
Không thể bảo vệ tốt cho muội muội mà còn để muội ấy bảo vệ mình!
"Ong!"
Một trưởng lão Vương phủ trên bầu trời lao xuống, trường kiếm trong tay lập tức đâm ra!
Thân thể nhu nhược của Diệp Mạnh Lăng trông có vẻ rất nhỏ bé bất lực dưới kiếm kia!
"Đừng!" Diệp Thanh hét lớn một tiếng, bỗng lao đến chặn trước mặt muội muội.
"Phốc phốc!"
Thanh trường kiếm đâm thủng thân thể Diệp Thanh, máu tươi phun ra như suối nước.
Diệp Thanh bị trọng thương trí mạng.
Có thể đánh giết một tên trưởng lão của Vương phủ đã là cực hạn của hắn.
Trước đó không lâu Diệp Thanh đã chiến đấu kịch liệt với rất nhiều cường giả cảnh giới Ngưng Nguyên trong Diệp Phủ. Đến bây giờ hắn còn chưa hồi phục lại được.
Thân thể hắn rất suy yếu, gần như không cách nào nâng Tu La Huyết Kiếm lên nổi!
Lúc này hắn lại trúng một kiếm, tình hình càng hỏng bét.
"Ca ca!" Diệp Mạnh Lăng sợ hãi tột độ.
Cô bé bi thương nhìn Diệp Thanh ngã xuống trước mặt mình.
Từ nhỏ cô bé đã sống nương tựa với ca ca, từ trước tới nay là ca ca luôn chăm sóc cô bé.
Cô bé thà người chết là mình cũng không muốn nhìn thấy ca ca chịu chút tổn thương nào.
"Vì sao? Vì sao các ngươi muốn tổn thương ca ca ta!" Diệp Mạnh Lăng khóc không thành tiếng, bàn tay ngọc vuốt ve gương mặt Diệp Thanh.
"Muội muội ngốc, đừng khóc! Ta... Ta còn chưa chết được!"
Diệp Thanh cầm Tu La Huyết Kiếm, cắm nó xuống đất để chống mình đứng lên.
Bát Hoang Chân Hỏa màu vàng bám lên Tu La Huyết Kiếm, Diệp Thanh vừa ra tay đã là một kích lôi đình.
Một tên trưởng lão Vương phủ mất mạng ngay tại chỗ, thân thể bị chém thành hai mảnh.
"Ầm ầm!"
Cùng lúc đó, Diệp Thanh cũng trúng một chưởng, miệng phun máu tươi.
Sắc mặt hắn lập tức tái nhợt!
Diệp Thanh đang trong trạng thái suy yếu mà còn bị một cường giả Ngưng Nguyên cảnh cấp bốn tấn công khiến cho ngũ tạng lục phủ trong cơ thể đều chấn động.
"Ca ca!" Diệp Mạnh Lăng quá sợ hãi.
Cô bé lập tức lao đến bảo vệ trước người Diệp Thanh.
Diệp Mạnh Lăng chỉ là một người bình thường yếu ớt, nhưng cô bé không muốn để ca ca mình chịu tổn thương gì.
"Giết muội muội của hắn trước!"
Bên trên bầu trời còn lại hai tên trưởng lão Vương phủ, sắc mặt họ đều âm trầm tới cực điểm, sát ý vô hạn.
Diệp Thanh vừa ra tay đã giết chết một trưởng lão của Vương phủ, triệt để chọc giận họ!
Hơn ba mươi cường giả Vương phủ cùng tiến lên và tung ra các loại sát chiêu sắc bén.
Tình thế của Diệp Thanh tràn ngập nguy hiểm.
Mà một bóng dáng gầy yếu lại kiên định che chắn trước mặt hắn.
Trái tim Diệp Thanh rất đau!
Hắn hận!
Hận mình không đủ năng lực!
Không thể bảo vệ tốt cho muội muội mà còn để muội ấy bảo vệ mình!
"Ong!"
Một trưởng lão Vương phủ trên bầu trời lao xuống, trường kiếm trong tay lập tức đâm ra!
Thân thể nhu nhược của Diệp Mạnh Lăng trông có vẻ rất nhỏ bé bất lực dưới kiếm kia!
"Đừng!" Diệp Thanh hét lớn một tiếng, bỗng lao đến chặn trước mặt muội muội.
"Phốc phốc!"
Thanh trường kiếm đâm thủng thân thể Diệp Thanh, máu tươi phun ra như suối nước.
Diệp Thanh bị trọng thương trí mạng.
Có thể đánh giết một tên trưởng lão của Vương phủ đã là cực hạn của hắn.
Trước đó không lâu Diệp Thanh đã chiến đấu kịch liệt với rất nhiều cường giả cảnh giới Ngưng Nguyên trong Diệp Phủ. Đến bây giờ hắn còn chưa hồi phục lại được.
Thân thể hắn rất suy yếu, gần như không cách nào nâng Tu La Huyết Kiếm lên nổi!
Lúc này hắn lại trúng một kiếm, tình hình càng hỏng bét.
"Ca ca!" Diệp Mạnh Lăng sợ hãi tột độ.
Cô bé bi thương nhìn Diệp Thanh ngã xuống trước mặt mình.
Từ nhỏ cô bé đã sống nương tựa với ca ca, từ trước tới nay là ca ca luôn chăm sóc cô bé.
Cô bé thà người chết là mình cũng không muốn nhìn thấy ca ca chịu chút tổn thương nào.
"Vì sao? Vì sao các ngươi muốn tổn thương ca ca ta!" Diệp Mạnh Lăng khóc không thành tiếng, bàn tay ngọc vuốt ve gương mặt Diệp Thanh.
"Muội muội ngốc, đừng khóc! Ta... Ta còn chưa chết được!"
Diệp Thanh cầm Tu La Huyết Kiếm, cắm nó xuống đất để chống mình đứng lên.