Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Chấp Chưởng Thần Quyền

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Chấp Chưởng Thần Quyền
  3. Chương : 126

Chương : 126

Diệp Dương Thành không cảm thấy hắn là loại người lạm sát, đến nay kẻ chết trong tay hắn toàn là người đáng chết. Diệp Dương Thành cho mười người Triệu Dật Phong một cơ hội.

Nếu bọn họ rời đi, có lẽ Diệp Dương Thành sẽ nể tình Triệu Dung Dung tha cho. Lúc trước Diệp Dương Thành diễn màn kịch vì xóa bỏ nghi ngờ của đám người, nếu bọn họ dời ánh mắt nghi ngờ sang hướng khác hắn thật sự sẽ tha cho họ một con đường sống, với điều kiện là tước đoạt năng lực dị hóa.

Giờ thì đúng là thiên đường có lối nhưng không đi, địa ngục không cửa lại cứ vào. Thân phận là bảo đảm lớn nhất của Diệp Dương Thành, hắn không ngốc nghếch để mặc bí mật của mình bị lộ ra.

Diệp Dương Thành và Triệu Dật Phong không có quan hệ gì, chỉ gặp một lần trong bệnh viện, không để lại ấn tượng tốt lành gì.

Tuổi nhỏ đã có nhiều mưu mô, Diệp Dương Thành suýt bị Triệu Dật Phong lừa, đối với người như vậy tất nhiên phải ưu tiên giữ bí mật cho mình. Thứ hai, Triệu Dật Phong khiến Diệp Dương Thành cảm thấy bị uy hiếp. Diệp Dương Thành chắc chắn rằng lần này hắn từ bi thánh mẫu tha cho Triệu Dật Phong thì mai sau gã sẽ là đối thủ mạnh nhất.

Diệp Dương Thành không biết tại sao mình có suy nghĩ này, chưa từng suy ngẫm sâu xa. Diệp Dương Thành chỉ biết rằng tối nay, mười người này phải chết!

Vì thuận lợi tiêu diệt, Diệp Dương Thành sử dụng thần quyền nhốt Triệu Dung Dung trong phòng mình, trong vòng hai mươi phút không cho nàng bước ra khỏi cửa phòng dù cho nửa bước! Nữ nhân là để yêu, điều này đúng, nhưng vì lời van xin của nữ nhân bộc lộ bí mật lớn nhất... Diệp Dương Thành không làm được!

Đèn đường hai bên mờ tối, bóng lưng Diệp Dương Thành bị kéo thật dài. Diệp Dương Thành đi dọc theo suối Kinh bước nhanh hướng ao Thạch Môn. Vì gạt bỏ lo lắng của đám người Triệu Dật Phong, lúc trước Diệp Dương Thành đặt sẵn đồng hồ báo thức trong di động lúc này vang lên.

- A... A... A nội yêu!

(tham khảo Tây Du Ký: Đường Tăng)

Tiếng chuông khiến người nổi da gà reo vang trên đường cái im ắng. Diệp Dương Thành móc di động ra, không ngó quanh quất, rất là tự nhiên đặt bên tai.

Diệp Dương Thành lén tắt nhạc chuông, giờ là lúc tự nói nhảm:

- A lô, ta sắp đến rồi, chờ chút nữa! Ừ, rồi, đến ngay!

Đám người Triệu Dật Phong nghe tiếng chuông vang lên thì dừng bước, Diệp Dương Thành nói chuyện xóa đi lo lắng trong lòng bọn họ. Đám người cảm thấy là lạ nhưng không tìm ra được sơ hở, kiên nhẫn giữ khoảng cách hai mươi thước không nhanh không chậm theo đuôi Diệp Dương Thành.

Bọn họ không hay biết bây giờ khoảng cách khống chế dị biến giả, biến dị phản thần giả của Diệp Dương Thành đã đến sáu mươi thước. Cự ly hai mươi thước đúng là khoảng cách chết chóc hoàng kim.

Diệp Dương Thành dẫn mười người xuyên qua bờ đê suối Kinh, đi qua cầu cong cuối Thạch Môn Thôn. Lúc này Diệp Dương Thành đi trên than đá bên dòng suối, bước tới thêm vài bước là ao Thạch Môn xanh âm u, mỗi năm lấy nhiều mạng người.

Trong khoảnh khắc không khí trở nên nặng nề. Đám người Triệu Dật Phong ngốc đến mấy cũng phát hiện ra trong đó có điều khác, trực giác làm bọn họ dừng bước nhìn Diệp Dương Thành đi xa ba chục thước. Đám người do dự có nên tiếp tục theo sau?

Diệp Dương Thành đi không nhanh không chậm, trong lòng có chút chần chừ. Mười người Triệu Dật Phong đang ở khu vực hẻo lánh, đêm hôm khuya khoắt sẽ không có ai đi ngang qua. Nhưng bờ đê là chỗ cực tốt cho các đôi tình nhân tâm sự làoi chim biển, lỡ bị người phát hiện sẽ rất rắc rối.

Triệu Dật Phong là thủ lĩnh đội mười người, gã do dự một lúc sau quyết định:

- Đi theo, nhìn xem rốt cuộc hắn muốn làm cái quỷ gì!

Quyết định của Triệu Dật Phong làm Diệp Dương Thành cách bọn họ gần bốn mươi thước thở phào nhẹ nhõm.

Diệp Dương Thành quẹo cua, vào cảng tránh gió. Bên phải là cỏ lau rậm rạp, bên trái là ao Thạch Môn sâu không thấy đáy. Diệp Dương Thành ngừng bước, trong bóng tối xòe tay không thấy năm ngón, hắn đùngodoi mắt bình thường nhìn chằm chằm góc cua đằng trước chờ Triệu Dật Phong đến.

Cách nhau không đến bảy, tám giây, Triệu Dật Phong thấy Diệp Dương Thành biến mất ở cua quẹo thì không rảnh lo nghĩ che giấu tung tích, dẫn chín người kia chạy nhanh. Chớp mắt mười người vào sân tử hình Diệp Dương Thành đã chọn sẵn cho bọn họ.

Trong bóng tối, Diệp Dương Thành dựa vào giác quan thứ sáu nhạy bén cảm giác mười người đến.

Cái gọi là thua người không thua trận, Diệp Dương Thành biểu hiện cực kỳ bình tĩnh nói:

- Hoan nghênh.

Đám người Triệu Dật Phong vừa lộ mặt đã nghe Diệp Dương Thành nói hoan nghênh.

Giọng nói bình tĩnh của Diệp Dương Thành làm Triệu Dật Phong biến sắc mặt, tay chỉ vào Diệp Dương Thành đứng bên bui cỏ lau trong hắc ám.

- Quả nhiên là ngươi!

Triệu Dật Phong gằn giọng nói:

- Ác tặc, hôm nay ngươi không chạy được!

Khóe môi Diệp Dương Thành cong lên, hắn mơ hồ thấy mấy bóng người lắc lư trước mặt, không thấy rõ bộ dáng đám người Triệu Dật Phong. Tuy nhiên Dương Đằng Phi đứng chắn trước mặt Diệp Dương Thành đã vạch rõ chi tiết nhóm người này: Triệu Dật Phong B giai, hai nữ nhân A giai, số còn lại chỉ là là bsp.

Đám người Triệu Dật Phong không quay biết lúc bọn họ quẹo vào cảng tránh gió này đã bị Vương Minh Kỳ cắt đứt đường lui. Trước mặt Diệp Dương Thành là Dương Đằng Phi tương đương với dị nhân S giai. Nếu bọn họ biết tình huống của mình sẽ cắm đầu bỏ chạy hay tử chiến đến cùng?

Cơ mặt Triệu Dật Phong vặn vẹo:

- Ngươi giết Phương ca.

Nỗi căm hờn đậm đặc làm Triệu Dật Phong đánh mất lý trí, dù gì gã chỉ là học sinh. Nếu hôm nay Triệu Dật Phong sống sót rời đi, có lẽ một ngày nào đó gã sẽ trưởng thành nhân vật khiến Diệp Dương Thành kiêng dè, nhưng với điều kiện gã sống sót rời đi. Giọng Triệu Dật Phong tràn ngập sát ý đặc quánh.

Triệu Dật Phong chỉ vào Diệp Dương Thành, hận thù nói:

- Còn cướp đi dị năng của nhóm Tường ca, hốm nay ta muốn ngươi nợ máu trả bằng máu!

- A? Dựa vào cái gì? Bằng vào mấy con gà đất chó nhà các ngươi sao?

Diệp Dương Thành bật cười nói:

- Huênh hoang!

- Hừ! Có huênh hoang hay không đánh rồi biết!

Mắt Triệu Dật Phong bắn ra tia sắc lạnh, gã sờ bên hông rút cây súng ngắn ra. Chín người khác hành động đồng loạt, cũng mang theo súng ống. Trong khoảnh khắc mười họng súng nhắm ngay Diệp Dương Thành, chùm sáng tuyến hồng ngoại tập trung vào trán, trái tim của hắn. Bốn cây súng phong tỏa mọi đường lui của Diệp Dương Thành.

Triệu Dật Phong cười to bảo:

- Cho dù ngươi là dị nhân S giai cũng không làm được gì! Đây là súng ngắn mới nhất được quân đội chuyên môn nghiên cứu, chế tạo ra để đối phó dị nhân. Có biết không? Viên đạn thuần bạc với đầy gai. Lúc thực nghiêm bắn vào người đám tử tù một phát thủng lỗ lớn.

- Dù ngươi có năng lực tự động chữa lành thân thể cũng không tránh khỏi tổn thương từ vũ khí này. Ha ha ha ha ha ha! Họ Diệp, ngày này san năm là ngày giỗ của phát ra!

Khóe mắt Diệp Dương Thành chú ý thấy một bóng trắng chợt lóe qua cua quẹo, giơ tay ngăn đám người Triệu Dật Phong lại:

- Chờ chút!

Diệp Dương Thành nói:

- Được rồi, hiếm khi được các ngươi xem trọng, kiếm được cả vũ khí quân đội đối phó với ta. Ta chịu thua, nhưng trước khi chết ta muốn hỏi ngươi một vấn đề, Triệu Dật Phong!

- Nói đi!

Súng trong tay Triệu Dật Phong nhắm vào người Diệp Dương Thành, cảm giác nắm đại lục làm gã lạc lối. Có lẽ Diệp Dương Thành ở trong mắt Triệu Dật Phong là con kiến mặc gã giẫm đạp. Một con kiến có thể gây sóng gió lớn bao nhiêu?

Trong hắc ám, mặt Diệp Dương Thành rắn đanh:

- Ngươi còn nhớ Triệu Dung Dung, tỷ tỷ nuôi của ngươi không?

Diệp Dương Thành nhấn mạnh từng chữ:

- Bây giờ nàng đang nằm trong tay ta, chỉ cần ngươi tha cho ta sống là nàng sẽ được tự do.

Nghe cái tên thốt ra từ miệng Diệp Dương Thành, Triệu Dật Phong ngây người:

- Triệu Dung Dung?

Câu tiếp theo khiến Diệp Dương Thành xóa bỏ mọi do dự.

- Ha ha ha ha ha ha! Diệp Dương Thành ơi Diệp Dương Thành, kẻ làm việc lớn không câu nệ tiểu tiết. Chỉ cần giết ngươi, nàng chết sống liên quan gì ta?

- Tỷ tỷ nuôi, ha ha, buồn cười! Ta đường đường là tôn tử của phó tỉnh trưởng, xưng hô tỷ đệ với một y tá trong bệnh viện sao? Nực cười hơn là ngươi dùng nàng làm con tin bàn điều kiện với ta?

Nói đến đây Triệu Dật Phong nét mặt sa sầm nói:

- Nói nhảm hết chưa?

Câu tiếp theo đại khái là: Nếu nói xong ngươi có thể lên đường.

Triệu Dật Phong không chú ý thấy khi gã nói hàng loạt lời trên, một người xuất hiện bên cạnh Diệp Dương Thành, một nữ nhân mắt đẫm lệ.

Nữ nhân nghẹn ngào nói:

- Ra tay đi.

Diệp Dương Thành liếc Triệu Dung Dung nhỏ giọng khóc, thanh âm rất nhỏ.

Triệu Dật Phong cứ tưởng Diệp Dương Thành nói câu kia là chuẩn bị xuống suối vàng, nhưng thật ra hắn nói với Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi.

Diệp Dương Thành vừa thốt lời, Triệu Dung Dung vụt ngẩng đầu đứng trước mặt Diệp Dương Thành.

Triệu Dung Dung căn môi nói:

- Chủ nhân, xin cho phép Dung Dung... Đưa đệ đệ lên đường.

Diệp Dương Thành hít sâu, chậm rãi gật đầu:

-...

Khi Diệp Dương Thành gật đầu cũng là lúc đám người Triệu Dật Phong sốt ruột bóp cò súng.

Đùng đoàng đoàng!

Tiếng súng rất nhỏ, là súng ngắn cách âm.

Khi đám người Triệu Dật Phong định bắn Diệp Dương Thành thủng lỗ chỗ bỗng có sóng cuồn cuộn ập vào mặt, đạn thuần bạc hóa thành bãi chất lỏng giữa không trung.

Triệu Dật Phong giật mình nhìn hiện tượng này:

- Băng Hỏa Song Sát?

Triệu Dật Phong chợt nhớ ra một điều, trợn to mắt tròn xoe nói:

- Các ngươi...

Phập!

Lưỡi dao mỏng như cánh ve nửa trong suốt lặng lẽ xẹt qua cổ Triệu Dật Phong.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6151 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5580 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5264 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5155 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4899 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4854 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter