Chương 23
Học kỳ này Tư Đồ Tĩnh Trúc vẫn luôn tìm Giang Tuấn Vũ hỏi đè, nhưng cậu ta cũng không cảm thấy phiền, chính là rất thích trêu cô, Giang Tuấn Vũ: "Bài này à, cậu hôn tôi một cái tôi sẽ giảng cho cậu."
Tư Đồ Tĩnh Trúc chuẩn bị đứng dậy đi hỏi Tô Vũ Nịnh, Giang Tuấn Vũ nhanh tay giữ chặt cô nói: "Đi như vậy sao, hay là như vậy đi, cậu gọi tôi một tiếng anh tôi lền giảng cho cậu. Cậu không thấy Tô Vũ Nịnh cũng đang bận sao, tôi là lo cho cậu thôi, gọi đi."
Tư Đồ Tĩnh Trúc không chịu nổi mê hoặc của cậu ta đã gọi cậu ta một tiếng "anh", Giang Tuấn Vũ đắc ý nhanh chóng giải cho Tư Đồ Tĩnh Trúc thêm mấy đề.
Rất nhanh thi đại học cũng sắp bắt đầu rồi, Tô Vũ Nịnh mỗi ngày chỉ ngủ một hai tiếng, Tô Vũ Ngâm cũng học theo chị gái mỗi ngày chỉ ngủ một hai tiếng. Khương Hiểu Thần thật sự không nhìn được nữa, bởi vì sắp thi đến nơi rồi, trạng thái của con gái như vậy là không được, như vậy sẽ khiến thân thể kiệt sức mất. Bà định mang hai con đi ra ngoài thả lỏng một chút, trước tiên đi cửa hàng xát xa, sau đó đi xông sauna, rồi lại đi ăn tôm hùn đất, sau đó mua coca với kem.
Sau đó bảo bọn họ làm xong bài tập thầy cô giao hôm nay thì nhanh chóng đi ngủ, càng đến gần kì thi thì cơ thể càng quan trọng, thả lỏng một chút, ngày hôm sau thức dậy tràn đầy năng lượng, chứ không thì công toi hết.
Cuối cùng ngày thi đại học cũng đến, Tô Chí Lăng với Khương Hiểu Thần đều đưa đón Tô Vũ Nịnh, ngay cả Tô Tuấn Khang cũng đến chờ cháu gái ông thi xong. Ông cụ vừa đến liền ôm Tô Vũ Nịnh một cái, nói cô không cần khẩn trương, nói ông sẽ ở bên ngoài chờ cô. Tô Vũ Nịnh chào người nhà xong liền đi theo Tiêu Uyển Oánh vào trong.
Cha mẹ Tô Chí Phàm thực sự quá bận, vậy nên cậu một mình đến trường thi. Tô Tuấn Khang thấy cậu liền tiến đến ôm chặt nói: "Chí Phàm à, ông ở chỗ này chờ cháu với Vũ Chanh, cố lên, thi tốt nhé." Nói xong còn vỗ vỗ bờ vai cậu ý bảo cậu đi vào, Trương Chí Phàm nháy mắt cảm nhận được cảm giác ấm áp trong lòng.
Mấy ngày thi rất nhanh đã kết thúc. Cao Hân Điềm việc đầu tiên là nói chuyện yêu đương của mình với ba mẹ, hơn nữa cũng không làm ảnh hưởng đến học tập, Lý Tử Mộc cũng lựa chọn nói với ba mẹ. Ba mẹ hai người đều tỏ vẻ đồng ý, chỉ có em gái của Lý Tử Mộc là có chút cảm xúc, cảm thấy mình không còn là người anh trai yêu thương nhất nữa. Nhưng mà cuối cùng thì cũng vẫn chỉ là trẻ con, đương nhiên phải nịnh, mỗi ngày Cao Hân Điềm đều mang đồ ăn ngon đến, dần dần cô bé cũng đồng ý.
Tô Vũ Nịnh thi đại học xong lại đến đại viện Tô gia để tránh nóng và ngủ bù. Khương Hiểu Thần bây giờ mỗi ngày lại trông chừng Tô Vũ Ngâm học tập,thuận tiện ở nhà làm, Tô Chí Lăng mỗi ngày đều bận rộn ở tiệm cơm bên ngoài. Tô Tuấn Khang vẫn thường xuyên đi khiêu vũ với bà cô của Lý Tứ Mộc. Tô Vũ Nịnh thời gian đó phát hiện ông không có nhà, bản thân cũng lười, không có cơm ăn liền chọn về nhà, đến quán cơm của lão ba ăn.
Rất nhanh sau đó Tô Vũ Ngâm cũng kết thúc thi vào cấp 3, Khương Hiểu Thần cũng định trở về đi làm lại, chị em hai người đến tiệm cơm của ba phụ giúp. Đi đến mới biết được, hóa ra những nhân viên trước kia ba họ thuê đều quá lười, bị ông đuổi đi rồi, hiện tại cũng chỉ còn lại một đầu bếp là bạn học của ba quan hệ khá tốt, còn lại chính là một mình Tô Chí Lăng làm hết. Khó trách mỗi ngày ông lại bận như vậy, dù bản thân là ông chủ, Tô Vũ Nịnh với Tô Vũ Ngâm trong lòng vô cùng đau lòng. Trương Chí Phàm với Trương Chí Thần rảnh rỗi cũng đến phụ giúp Tô Chí Lăng,cũng may sau đó Tô Chí Lăng cũng tuyển được mấy người trẻ tuổi,đều là từ nông thôn ra, có thể chịu khổ. Tô Vũ Nịnh cùng Tô Vũ Ngâm lúc này mới yên tâm.
Hôm nay, kết quả thi đại học cũng được công bố, Tô Vũ Nịnh không dám xe, Tô Chí Lăng xem thay cô, được 630 điểm, Tô Chí Lăng lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi, gọi Tô Vũ Nịnh đến xem, cô vừa thấy lập tức vui vẻ nhảy lên, cô điền nguyện vọng vào ngành báo chí, đầu tiên là Đại học Truyền thông Trung Quốc, thứ hai là đại học Thanh Hoa, thứ ba là Học viện Điện ảnh Bắc Kinh.
Trương Chí Phàm vô cùng tự tin nhìn thành thích của mình, được 650 điểm. Nguyện vọng đầu tiên là Đại học hàng không vũ trụ Bắc Kinh, thứ hai là đại học Thanh Hoa, thứ ba là đại học hàng không vũ trụ Nam Kinh.
Tiêu Uyển Oánh được 580 điểm, nguyện vọng thứ nhất của cô là ngành tâm lý học của đại học Thâm Quyến, thứ hai là ngành làm vườn của đại học nông nghiệp Trung Quốc, thứ ba chính là ngành tâm lý học của đại học Sư Phạm Bắc Kinh.
Vài ngày sau, Tô Vũ Nịnh trúng tuyển đại học truyền thông Trung Quốc, Trương Chí Phàm trúng tuyển đại học hàng không vũ trụ Bắc Kinh. Tiêu Uyển Oánh trúng tuyển đại học nông nghiệp Trung Quốc, Tư Đồ Tĩnh Trúc trúng tuyển ngành ngôn ngữ Thổ Nhĩ Kỳ của đại học Trung Quốc. Lý Tử Mộc trúng ngành mỹ thuật của đại học Tế Nam, Cao Hân Điềm trúng tuyển ngành y học lâm sàng của đại học Phục Đán. Giang Tuấn Vũ trúng tuyển khoa trí tuệ nhân tạo của đại học khoa học kỹ thuật Bắc Kinh. Lý Chính Hạo thi trượt.
Qua một khoảng thời gian nữa, mọi người đều nhận được thư trúng tuyển. Lý Tử Mộc với Cao Hân Điềm đã đi Chiết Giang du lịch một vòng trở về rồi, nói là muốn tụ tập với Tô Vũ Nịnh. Tô Vũ Nịnh với Trương Chí Phàm lại không nghĩ đến hai người này vậy mà ở bên nhau, hai người bọn họ ngồi cùng bạn với hai người đó mà không phát hiện gì cả. Cao Hân Điềm cười nói: "Hai người khi đó học tập muốn phát điên rồi, nào có để ý gì đến những người xung quanh nữa." Tô Vũ Nịnh nghĩ lại cũng đúng.
Tư Đồ Tĩnh Trúc với Tiêu Uyển Oánh rất nhanh cũng đã tới tiệm lẩu tìm thấy bọn họ, vừa mới ngồi xuống Giang Tuấn Vũ với Lý Chính Hạo cũng đến. Lý Chính Hạo gục đầu xuống không nói lời nào,Tiêu Uyển Oánh chọc cậu chơi, cậu tức giận nói: "Tiêu Uyển Oánh, cái kẻ lừa đảo này, lúc trước nói cùng nhau không học tập, cùng nhau chơi bởi, cùng nhau thi trượt, bây giờ thì hay rồi, các người đều đỗ đại học có một mình tôi trượt." Nói xong liền một hơi uống hết ly bia.
Tiêu Uyển Oánh cũng không nghĩ đến mình cũng sẽ có một ngày thi đỗ đại học, hơn nữa còn là đại học ở Bắc Kinh. Cô cũng không biết phải giải thích chuyện này thế nào với Lý Chính Hạo, liền nói: "Lão Lý à, muốn học lại không, nếu muốn chúng ta cùng nhau đi học, năm nay cậu học lại thật tốt, sau đó tới Bắc Kinh tìm chúng tôi."
Lý Chính Hạo nghe xong càng tức hợn: "Tôi vừa mới định nói, các người, mấy người đều đi Bắc Kinh hết, còn có hai người nữa, hai người là ngời yêu, đã sớm thấy các cậu có chỗ không ổn rồi mà, vậy mà lại là người yêu. Lại còn cùng đi Thượng Hải nữa, huhu, học lại, tôi muốn học lại." Mấy người này chỉ đành để mặc cậu kêu gào mất mát, hôm nay mọi người đều uống say, không về nhà, đi đến phía trước thuê phòng, lúc đầu định là ăn lẩu xong cùng nhau đi chơi tiếp, nhưng mà cuối cùng mọi người đều say cả.
Mấy người con trai một phòng, con gái còn lại một phòng, đây đều là ý thức duy nhất còn sót lại của bọn họ, sau đó vừa vào cửa là người dưới đất người trên giường lăn ra ngủ hết, căn phòng hỗn độn. Không ngủ ở trên giường sáng hôm sau tỉnh lại cả người cảm thấy không có sức lực, sau đó lại ngủ tiếp cả một ngày, đến buổi tối mọi người có tinh thần trở lại, ngồi cùng nhau bắt đầu chơi trò đại mạo hiểm, nói thật hay thử thách.
Khi cái chai bắt đầu quay, nội tâm mọi người đều vô cùng khẩn trương, cái chai bắt đầu di chuyển chậm dần, sau đó ngừng lại ở vị trí của Trương Chí Phàm. Giang Tuấn Vũ hỏi Trương Chí Phàm: "Nói thật hay đại mạo hiểm?" Trương Chí Phàm lựa chọn đại mạo hiểm. Giang Tuấn Vũ nói: "Vậy cậu hôn Tô Vũ Nịnh một cái."
Trương Chí Phàm lúc đầu có chút không muốn, nhưng bị mọi người xúi giục, Trương Chí Phàm tiến lên hôn. Cảm giác kia giống như bị điện giật vậy, rất nhanh Trương Chí Phàm trở lại chỗ ngồi, mà Tô Vũ Nịnh vẫn còn ngây ngốc tại chỗ nhớ lại cái hôn đó.
Cái chai lại bắt đầu xoay, lúc này đến trước mặt Cao Hân Điềm, Giang Tuấn Vũ lại hỏi: "Nói thật hay đại mạo hiểm?" Cao Hân Điềm lựa chọn nói thật. Giang Tuấn Vũ hỏi: "Cậu thích Lý Tử Mộc bao nhiêu?" Cao Hân Điềm trả lời: "98.5%." Trương Chí Phàm cười hỏi: "Vậy 1.5% còn lại đâu?"
Cao Hân Điềm cũng vô cùng nghiêm túc trả lời: "Bởi vì đối với giá trị nhan sắc của đối phương có chút không hài lòng, nhưng mà cái này cũng không phải là quan trọng nhất, quan trọng là ba mẹ cậu ấy tạo rất nhiều áp lực cho cậu ấy, hy vọng cậu ấy nhanh chóng tiếp nhận công ty trong nhà, mà cậu ấy lại đem áp lực chuyên sang cho mình. Mỗi ngày đều nói với mình rất nhiều."
Lý Tử Mộc ngây người một chút, sau đó mới ý thức được hóa ra mấy ngày nay cô gái của cậu bởi vì mình nên không được vui cho lắm, sau đó ôm chặt cô nói về sau mình sẽ không như vậy nữa.
Chơi một lúc sau mọi người cảm thấy không còn thú vị nữa liền trả phòng ra ngoài ăn, chạng vạng Tô Vũ Nịnh về đến nhà Tô Chí Lăng với Tô Vũ Ngâm đều đã đi ngủ, TÔ Vũ Nịnh bắt đầu trộm chơi game trên máy tính máy cho đến khi trời hửng sáng.
Tư Đồ Tĩnh Trúc chuẩn bị đứng dậy đi hỏi Tô Vũ Nịnh, Giang Tuấn Vũ nhanh tay giữ chặt cô nói: "Đi như vậy sao, hay là như vậy đi, cậu gọi tôi một tiếng anh tôi lền giảng cho cậu. Cậu không thấy Tô Vũ Nịnh cũng đang bận sao, tôi là lo cho cậu thôi, gọi đi."
Tư Đồ Tĩnh Trúc không chịu nổi mê hoặc của cậu ta đã gọi cậu ta một tiếng "anh", Giang Tuấn Vũ đắc ý nhanh chóng giải cho Tư Đồ Tĩnh Trúc thêm mấy đề.
Rất nhanh thi đại học cũng sắp bắt đầu rồi, Tô Vũ Nịnh mỗi ngày chỉ ngủ một hai tiếng, Tô Vũ Ngâm cũng học theo chị gái mỗi ngày chỉ ngủ một hai tiếng. Khương Hiểu Thần thật sự không nhìn được nữa, bởi vì sắp thi đến nơi rồi, trạng thái của con gái như vậy là không được, như vậy sẽ khiến thân thể kiệt sức mất. Bà định mang hai con đi ra ngoài thả lỏng một chút, trước tiên đi cửa hàng xát xa, sau đó đi xông sauna, rồi lại đi ăn tôm hùn đất, sau đó mua coca với kem.
Sau đó bảo bọn họ làm xong bài tập thầy cô giao hôm nay thì nhanh chóng đi ngủ, càng đến gần kì thi thì cơ thể càng quan trọng, thả lỏng một chút, ngày hôm sau thức dậy tràn đầy năng lượng, chứ không thì công toi hết.
Cuối cùng ngày thi đại học cũng đến, Tô Chí Lăng với Khương Hiểu Thần đều đưa đón Tô Vũ Nịnh, ngay cả Tô Tuấn Khang cũng đến chờ cháu gái ông thi xong. Ông cụ vừa đến liền ôm Tô Vũ Nịnh một cái, nói cô không cần khẩn trương, nói ông sẽ ở bên ngoài chờ cô. Tô Vũ Nịnh chào người nhà xong liền đi theo Tiêu Uyển Oánh vào trong.
Cha mẹ Tô Chí Phàm thực sự quá bận, vậy nên cậu một mình đến trường thi. Tô Tuấn Khang thấy cậu liền tiến đến ôm chặt nói: "Chí Phàm à, ông ở chỗ này chờ cháu với Vũ Chanh, cố lên, thi tốt nhé." Nói xong còn vỗ vỗ bờ vai cậu ý bảo cậu đi vào, Trương Chí Phàm nháy mắt cảm nhận được cảm giác ấm áp trong lòng.
Mấy ngày thi rất nhanh đã kết thúc. Cao Hân Điềm việc đầu tiên là nói chuyện yêu đương của mình với ba mẹ, hơn nữa cũng không làm ảnh hưởng đến học tập, Lý Tử Mộc cũng lựa chọn nói với ba mẹ. Ba mẹ hai người đều tỏ vẻ đồng ý, chỉ có em gái của Lý Tử Mộc là có chút cảm xúc, cảm thấy mình không còn là người anh trai yêu thương nhất nữa. Nhưng mà cuối cùng thì cũng vẫn chỉ là trẻ con, đương nhiên phải nịnh, mỗi ngày Cao Hân Điềm đều mang đồ ăn ngon đến, dần dần cô bé cũng đồng ý.
Tô Vũ Nịnh thi đại học xong lại đến đại viện Tô gia để tránh nóng và ngủ bù. Khương Hiểu Thần bây giờ mỗi ngày lại trông chừng Tô Vũ Ngâm học tập,thuận tiện ở nhà làm, Tô Chí Lăng mỗi ngày đều bận rộn ở tiệm cơm bên ngoài. Tô Tuấn Khang vẫn thường xuyên đi khiêu vũ với bà cô của Lý Tứ Mộc. Tô Vũ Nịnh thời gian đó phát hiện ông không có nhà, bản thân cũng lười, không có cơm ăn liền chọn về nhà, đến quán cơm của lão ba ăn.
Rất nhanh sau đó Tô Vũ Ngâm cũng kết thúc thi vào cấp 3, Khương Hiểu Thần cũng định trở về đi làm lại, chị em hai người đến tiệm cơm của ba phụ giúp. Đi đến mới biết được, hóa ra những nhân viên trước kia ba họ thuê đều quá lười, bị ông đuổi đi rồi, hiện tại cũng chỉ còn lại một đầu bếp là bạn học của ba quan hệ khá tốt, còn lại chính là một mình Tô Chí Lăng làm hết. Khó trách mỗi ngày ông lại bận như vậy, dù bản thân là ông chủ, Tô Vũ Nịnh với Tô Vũ Ngâm trong lòng vô cùng đau lòng. Trương Chí Phàm với Trương Chí Thần rảnh rỗi cũng đến phụ giúp Tô Chí Lăng,cũng may sau đó Tô Chí Lăng cũng tuyển được mấy người trẻ tuổi,đều là từ nông thôn ra, có thể chịu khổ. Tô Vũ Nịnh cùng Tô Vũ Ngâm lúc này mới yên tâm.
Hôm nay, kết quả thi đại học cũng được công bố, Tô Vũ Nịnh không dám xe, Tô Chí Lăng xem thay cô, được 630 điểm, Tô Chí Lăng lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi, gọi Tô Vũ Nịnh đến xem, cô vừa thấy lập tức vui vẻ nhảy lên, cô điền nguyện vọng vào ngành báo chí, đầu tiên là Đại học Truyền thông Trung Quốc, thứ hai là đại học Thanh Hoa, thứ ba là Học viện Điện ảnh Bắc Kinh.
Trương Chí Phàm vô cùng tự tin nhìn thành thích của mình, được 650 điểm. Nguyện vọng đầu tiên là Đại học hàng không vũ trụ Bắc Kinh, thứ hai là đại học Thanh Hoa, thứ ba là đại học hàng không vũ trụ Nam Kinh.
Tiêu Uyển Oánh được 580 điểm, nguyện vọng thứ nhất của cô là ngành tâm lý học của đại học Thâm Quyến, thứ hai là ngành làm vườn của đại học nông nghiệp Trung Quốc, thứ ba chính là ngành tâm lý học của đại học Sư Phạm Bắc Kinh.
Vài ngày sau, Tô Vũ Nịnh trúng tuyển đại học truyền thông Trung Quốc, Trương Chí Phàm trúng tuyển đại học hàng không vũ trụ Bắc Kinh. Tiêu Uyển Oánh trúng tuyển đại học nông nghiệp Trung Quốc, Tư Đồ Tĩnh Trúc trúng tuyển ngành ngôn ngữ Thổ Nhĩ Kỳ của đại học Trung Quốc. Lý Tử Mộc trúng ngành mỹ thuật của đại học Tế Nam, Cao Hân Điềm trúng tuyển ngành y học lâm sàng của đại học Phục Đán. Giang Tuấn Vũ trúng tuyển khoa trí tuệ nhân tạo của đại học khoa học kỹ thuật Bắc Kinh. Lý Chính Hạo thi trượt.
Qua một khoảng thời gian nữa, mọi người đều nhận được thư trúng tuyển. Lý Tử Mộc với Cao Hân Điềm đã đi Chiết Giang du lịch một vòng trở về rồi, nói là muốn tụ tập với Tô Vũ Nịnh. Tô Vũ Nịnh với Trương Chí Phàm lại không nghĩ đến hai người này vậy mà ở bên nhau, hai người bọn họ ngồi cùng bạn với hai người đó mà không phát hiện gì cả. Cao Hân Điềm cười nói: "Hai người khi đó học tập muốn phát điên rồi, nào có để ý gì đến những người xung quanh nữa." Tô Vũ Nịnh nghĩ lại cũng đúng.
Tư Đồ Tĩnh Trúc với Tiêu Uyển Oánh rất nhanh cũng đã tới tiệm lẩu tìm thấy bọn họ, vừa mới ngồi xuống Giang Tuấn Vũ với Lý Chính Hạo cũng đến. Lý Chính Hạo gục đầu xuống không nói lời nào,Tiêu Uyển Oánh chọc cậu chơi, cậu tức giận nói: "Tiêu Uyển Oánh, cái kẻ lừa đảo này, lúc trước nói cùng nhau không học tập, cùng nhau chơi bởi, cùng nhau thi trượt, bây giờ thì hay rồi, các người đều đỗ đại học có một mình tôi trượt." Nói xong liền một hơi uống hết ly bia.
Tiêu Uyển Oánh cũng không nghĩ đến mình cũng sẽ có một ngày thi đỗ đại học, hơn nữa còn là đại học ở Bắc Kinh. Cô cũng không biết phải giải thích chuyện này thế nào với Lý Chính Hạo, liền nói: "Lão Lý à, muốn học lại không, nếu muốn chúng ta cùng nhau đi học, năm nay cậu học lại thật tốt, sau đó tới Bắc Kinh tìm chúng tôi."
Lý Chính Hạo nghe xong càng tức hợn: "Tôi vừa mới định nói, các người, mấy người đều đi Bắc Kinh hết, còn có hai người nữa, hai người là ngời yêu, đã sớm thấy các cậu có chỗ không ổn rồi mà, vậy mà lại là người yêu. Lại còn cùng đi Thượng Hải nữa, huhu, học lại, tôi muốn học lại." Mấy người này chỉ đành để mặc cậu kêu gào mất mát, hôm nay mọi người đều uống say, không về nhà, đi đến phía trước thuê phòng, lúc đầu định là ăn lẩu xong cùng nhau đi chơi tiếp, nhưng mà cuối cùng mọi người đều say cả.
Mấy người con trai một phòng, con gái còn lại một phòng, đây đều là ý thức duy nhất còn sót lại của bọn họ, sau đó vừa vào cửa là người dưới đất người trên giường lăn ra ngủ hết, căn phòng hỗn độn. Không ngủ ở trên giường sáng hôm sau tỉnh lại cả người cảm thấy không có sức lực, sau đó lại ngủ tiếp cả một ngày, đến buổi tối mọi người có tinh thần trở lại, ngồi cùng nhau bắt đầu chơi trò đại mạo hiểm, nói thật hay thử thách.
Khi cái chai bắt đầu quay, nội tâm mọi người đều vô cùng khẩn trương, cái chai bắt đầu di chuyển chậm dần, sau đó ngừng lại ở vị trí của Trương Chí Phàm. Giang Tuấn Vũ hỏi Trương Chí Phàm: "Nói thật hay đại mạo hiểm?" Trương Chí Phàm lựa chọn đại mạo hiểm. Giang Tuấn Vũ nói: "Vậy cậu hôn Tô Vũ Nịnh một cái."
Trương Chí Phàm lúc đầu có chút không muốn, nhưng bị mọi người xúi giục, Trương Chí Phàm tiến lên hôn. Cảm giác kia giống như bị điện giật vậy, rất nhanh Trương Chí Phàm trở lại chỗ ngồi, mà Tô Vũ Nịnh vẫn còn ngây ngốc tại chỗ nhớ lại cái hôn đó.
Cái chai lại bắt đầu xoay, lúc này đến trước mặt Cao Hân Điềm, Giang Tuấn Vũ lại hỏi: "Nói thật hay đại mạo hiểm?" Cao Hân Điềm lựa chọn nói thật. Giang Tuấn Vũ hỏi: "Cậu thích Lý Tử Mộc bao nhiêu?" Cao Hân Điềm trả lời: "98.5%." Trương Chí Phàm cười hỏi: "Vậy 1.5% còn lại đâu?"
Cao Hân Điềm cũng vô cùng nghiêm túc trả lời: "Bởi vì đối với giá trị nhan sắc của đối phương có chút không hài lòng, nhưng mà cái này cũng không phải là quan trọng nhất, quan trọng là ba mẹ cậu ấy tạo rất nhiều áp lực cho cậu ấy, hy vọng cậu ấy nhanh chóng tiếp nhận công ty trong nhà, mà cậu ấy lại đem áp lực chuyên sang cho mình. Mỗi ngày đều nói với mình rất nhiều."
Lý Tử Mộc ngây người một chút, sau đó mới ý thức được hóa ra mấy ngày nay cô gái của cậu bởi vì mình nên không được vui cho lắm, sau đó ôm chặt cô nói về sau mình sẽ không như vậy nữa.
Chơi một lúc sau mọi người cảm thấy không còn thú vị nữa liền trả phòng ra ngoài ăn, chạng vạng Tô Vũ Nịnh về đến nhà Tô Chí Lăng với Tô Vũ Ngâm đều đã đi ngủ, TÔ Vũ Nịnh bắt đầu trộm chơi game trên máy tính máy cho đến khi trời hửng sáng.