Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Chân Tâm Thác Phó

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Chân Tâm Thác Phó
  3. Chương : 18

Chương : 18

Lúc đến nơi, thời gian cũng vẫn còn sớm.

Phương Hòa đỗ xe, chạy ra phía sau xe lấy xe lăn, lại vòng đến ghế phó lái đem Tống Tâm Nhiên ôm ra.

Hắn cẩn thân thậm chí là khẩn trương, làm Tống Tâm Nhiên buồn cười một trận. Nhịn không được mở miệng trêu vài câu, làm cho phương Hòa xấu hổ mặt đỏ lên.

Hắn nhìn Tống Tâm Nhiên có chút buồn bực, nhưng vẫn nhất quyết lấy thảm ra che trên đùi anh.

Tống Tâm Nhiên thấy hắn không thèm để ý mình cũng không giận, chỉ là đạm cười đem ánh mắt nhìn vào quán cà phê, đánh giá quán cafe chủ đề này.

Bỗng nhiên tầm mắt anh dừng lại, chỉ là trong một cái chớp mắt, ánh mắt toàn là khẩn trương cùng lo sợ không yên, lại giấu không được nỗi tưởng niệm từ trong sâu thẳm.

Phương Hòa không biết, tiếp tục đẩy anh vào bên trong.

Mắt Tống Tâm Nhiên như cũ dừng lại ở nơi đó, phía bên kia, người đàn ông mặc một chiếc áo khoác đen đang ngồi.

Ăn mặc khéo léo, rất là thân sĩ (kiểu người có học vấn), chỉ là biểu tình có chút lạnh nhạt. Ánh mắt tuy đạm mạc nhưng vẫn tập trung ở trên người Tống Tâm Nhiên.

Là Quách Dật.

Có rất nhiều lời muốn nói, có rất nhiều lần muốn gặp. Nhưng chân chính tới trước mặt nhau rồi lại muốn lùi bước. Tống Tâm Nhiên cảm giác được một trận run rẩy đau đớn từ chân trái truyền đến, phảng phất trở lại khoảnh khắc té ngã phía sau xe taxi kia.

Tống Tâm Nhiên sắc mặt trắng bệch, lại không chịu nói ra bảo Phương Hòa dừng lại, Anh quá nhớ Thi Dật.

Sinh hoạt thường ngày bị hơi thở một người xâm chiếm một hồi lâu, đột nhiên mất đi, nhưng tất cả những thứ về người kia, hết thảy đều lưu lại

Duy nhất lưu lại một mình anh đối mặt với lỗ hổng lớn trong tim.

Có lẽ chính bản thân không muốn một mình trở lại ngôi nhà kia, anh mới vừa ra viện liền tới thẳng công ty.

Cửa pha lê trong suốt xoay tròn bị đẩy ra, nhân viên quán cafe chạy ra giúp Phương Hòa đem Tống Tâm Nhiên đẩy vào.

Phương Hòa nhẹ nhàng thở ra, thân thể thẳng băng muốn cảm ơn nhân viên cửa hàng, đôi mắt trong lúc lơ đãng thấy được Quách Dật, tức khắc hai hàng lông mày nhíu chặt.

Hắn đại khái cũng biết một chút sự tình, Tống Tâm Nhiên ở bệnh viện nhiều ngày như vậy, cũng chưa từng thấy người này đến, qua đó hiểu rõ phần nào nguyên nhân.

Từ lúc bắt đầu hắn không tán thành cách làm của Tống Tâm Nhiên, nhưng lại không đi khuyên can.

Tuy rằng là bạn bè, nhưng hơn cả hắn là cấp dưới. Tống Tâm Nhiên muốn làm, hắn sẽ giúp.

Chỉ là tầm mắt Phương Hoà cùng Quách Dật vừa chạm nhau, bên trong mang theo lạnh băng cùng địch ý làm hắn nhướng mày.

Phương Hoà như suy tư gì, cúi đầu dò hỏi: "Nếu không chúng ta đổi một quán cafe khác?"

Tống Tâm Nhiên lắc đầu, vừa định mở miệng nói cái gì đó, anh liền thấy Quách Dật đứng dậy, chậm rãi hướng mình đi tới.

Trái tim phảng phất như bị đóng đinh, ở trong lồng ngực kịch liệt rung động, muốn nhảy ra ngoài, nhào vào người trước mắt.

Nhưng mà Quách Dật nện bước tuy thong thả lại chắc chắn, đi bước một tới gần, rồi lại nhẹ nhàng lướt qua.

Một khắc kia hết thảy như là một pha quay chậm, Tống Tâm Nhiên bên tai phảng phất như nghe được một đoạn thanh âm.

Trái tim không ngừng nhảy lên, chạm vào góc áo người nọ, thong thả rơi xuống, lại bị người nọ một chân nghiền nát, chỉ còn lại huyết nhục mơ hồ.

Tống Tâm Nhiên kiệt lực duy trì biểu tình, anh duỗi tay kéo lấy góc áo Quách Dật.

Đầu ngón tay hư nhuyễn mà cơ hồ kéo không được phiến vải dệt kia, anh quay đầu lại, nhìn đôi tay chính mình đang run rẩy.

"Chúng ta nói chuyện đi...... Quách Dật." Cái tên nói ra, lại dừng lại hồi lâu, trong vô hình, đồ vật rất quan trọng bị chính anh phủ quyết.

Mà Quách Dật chỉ là nhàn nhạt mà quay đầu lại, bỗng nhiên cười.

Quách Dật cười làm Tống Tâm Nhiên hơi hơi ngừng lại hô hấp, anh phản xạ có điều kiện mà kéo lên khóe miệng, liền nghe được Quách Dật cười nói:

"Đừng lại trêu chọc tôi, Tống Tâm Nhiên."

Đầu ngón tay nhẹ buông, vải dệt rút ra. Trên cửa chuông gió leng keng rung động, mà thế giới của anh, lại chỉ có yên tĩnh.

Phương Hoà đứng im trong không khí trầm mặc, không biết làm như thế nào cho phải. Lại nghe thấy Tống Tâm Nhiên thấp giọng nói: " Đẩy tôi đến chỗ Quách Dật vừa mới ngồi đi."

Phương Hòa hơi do dự, trên tay dùng sức, đem người đẩy đến chỗ kia Thấp giọng hỏi Tống Tâm Nhiên muốn uống cái gì, liền đi gọi đồ.

Tống Tâm Nhiên ngồi trên xe lăn, đem vị trí bên cạnh bàn vẽ cầm xuống. Mặt trên là hỗn độn phác thảo, đại khái có được hình dáng. Nhưng chưa vẽ xong, đã bị tàn nhẫn mà bị mấy đường chì đè lên rối tinh rối mù căn bản không nhìn ra nguyên hình là cái gì.

Anh thật cẩn thận đem giấy vẽ gỡ ra, đặt lên bàn.

Không khí quán cafe rất tốt, ngồi cạnh anh là một đôi nam nữ, người con trai đang vẽ cô gái.

Nữ sinh gương mặt ửng đỏ giấu trong cổ áo, vuốt vuốt mái tóc dài, thật xinh đẹp, là loại xinh đẹp có được trong tình yêu.

Nam sinh đem giấy vẽ đưa qua, nữ sinh vừa thấy, tức khắc miệng liền la lên. Tức giận mà cầm bức tranh tến đến bên nam sinh mà đánh, bị nam sinh cười ha hả ôm vào trong lòng ngực, dùng cằm xoa tóc cô.

Tống Tâm Nhiên nhìn bọn họ, chính mình cầm lòng không đậu mỉm cười.

Phương Hòa đem cà phê cầm lại, Tống Tâm Nhiên nói với hắn: "Đưa tôi trở về đi."

Trở về, là trở về nơi nào?

Tống Tâm Nhiên nhìn ra hắn do dự, liền cười nói: "Nhà ở thuỷ tạ chi hương."

Một tuần không trở về, trong phòng rơi xuống không ít bụi. Rất nhiều đồ vật đều vẫn duy trì bộ dáng lúc trước.

Tống Tâm Nhiên bang một tiếng mở đèn ra, trên mặt đất rơi rụng sách vở tạp chí. Là do lúc đuổi theo Thi Dật làm rơi xuống.

Anh cố hết sức nhặt từng cuốn lên,xếp ở trên bàn trà. Trên bàn trà điện thoại di động cùa thi dật lẳng lặng nằm.

Tống Tâm Nhiên nhìn nó nửa ngày, mới cầm lên. Ở thư phòng tìm được đồ sạc đem điện thoại sạc điện.

Tống Tâm Nhiên từ xe lăn rút ra bức tranh ở quán cafe nhặt được,từ trong giá sach lấy ra một cuốn album hơi cũ.

Bên trong là rất nhiều bức tranh nhỏ, là vào ngày sinh nhật đó THi Dật tặng cho anh.

Anh đem tờ giấy kia, cẩn thận cất vào.

Trên giá sách tích không ít bụi, đầu ngón tay Tống Tâm Nhiên tùy ý mà lướt qua trên đó.

Bỗng nhiên rút ra trong đó một quyển sách, anh khẽ cười nói: "Tìm được rồi."

Đó là bức tranh đầu tiên Thi Dật vẽ anh, không tinh tế, cũng không đẹp. Nhưng anh thích nhất, lại là bức này.

Đem sách mở ra, lại không tìm thấy bức tranh.

Tống Tâm Nhiên sốt ruột mà đem sách lật lại qua 1 lần, ở giữa quyển sách tìm thấy.

Anh nhẹ nhàng thở ra, đem bức tranh đặt ở dưới ánh đèn, ánh đèn chiếu lên hình dáng tinh tế.

Bỗng nhiên đồng tử anh hơi có rút lại, phia trên bức tranh có một dòng chữ, nhưng phải nhìn qua ánh sáng mới thấy được bí mật nhỏ này.

Mặt trên chữ rất nhỏ, là một câu tiếng Pháp "J"ai envie de rire avec toi"

"Tôi muốn cùng em cười"

Bỗng nhiên, Tống Tâm Nhiên nhớ tới cái gì đó, anh đem mỗi một bức tranh đều lấy ra, soi dưới ánh đèn nhìn kỹ.

Mà mỗi một bức tranh đều có một câu thơ nho nhỏ.

J"AI ENVIE DE VIVRE AVEC TOI

Tôi muốn sống cùng em.

J"ai envie de vivre avec toi

Tôi muốn sống cùng em.

J"ai envie de rester avec toi

Tôi muốn ở đây với em.

Toute la vie, de rester avec toi

Cả cuộc đời, ở bên em.

Toute la vie, toute la vie, toute la vie

Cả đời, cả đời, cả đời này.

J"ai envie de chanter quand tu chantes

Tôi muốn hát cùng em khi em hát.

J"ai envie de pleurer quand tu pleures

Tôi muốn khóc cùng em khi em khóc.

J"ai envie de rire quand tu ris

Tôi muốn cười với em khi em cười.

Quand tu ris, quand tu ris

Khi em cười, khi em cười.

Au rendez-vous ce soir

Hẹn gặp em tối nay.

J"avais tout préparé

Tôi đã chuẩn bị mọi thứ.

J"avais tout décidé

Tôi đã hạ quyết tâm.

J"ai envie que tu sois près de moi

Tôi muốn em ở bên tôi.

J"ai envie de rire avec toi

Tôi muốn cùng em cười.

Quand tu ris.

Khi em cười.

Tống Tâm Nhiên đọc từng câu, hốc mắt hơi hơi nóng lên. Nửa ngày mới lẩm bẩm nói:

" đồ lừa đảo."

"Anh là đồ lừa đảo......"

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5729 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5262 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4994 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4574 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4493 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4430 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter